Bà Chị Hung Dữ Nhà Tôi – Truyện LL Hấp Dẫn

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Bà Chị Hung Dữ Nhà Tôi – Truyện LL Hấp Dẫn

Tác Giả:

Lượt Xem: 1231 Lượt Xem

Phần 15

Khi tôi giúi được bàn tay dùi đục của tôi lọt vào dưới cái sịp của bà chị thì tôi cóc còn giữ mồm giữ miệng được nữa. Tôi kêu chát chúa, rên hừ hừ. Ấy các cụ chớ cười nhạo em, giá các cụ ở vào hoàn cảnh em, có khi các cụ còn chửi um lên, bắn tóe khói cả cơm lẫn cháo chứ lị.

Bởi vì cái sịp chị mặc nào có phải hẳn hoi là cái quần lót gì cho cam. Nó chỉ là mảnh lụa tam giác cỏn con, đóng đai đóng điếc phành ra ba góc và đính đeo bởi ba cái sợi dây nhỏ tẹo. Cái “ phành ra ba góc đó “ nói cuả đáng tội che chẳng kín chỗ bim, còn ba sợi dây thì cái vòng khe đít, cái cột bên hông, lỏng le lỏng lẻo, rõ chán. Ấy vậy mà người ta gọi là thời trang phụ nữ hiện đại (hại điện) đấy, các cụ ạ.

Tôi nhón trúng cái nút chuông điện, ấn một cái toe, chị nhún lên, nghe rõ dư âm của mấy ngàn decibel rộn rã. Tôi len lỏi trong tận cùng hang ổ bà chị, miếng bánh nhớt lọp xọp ở lòng bàn tay và cái ba chạc tí hon lần xần trên mu, lục xà lục xục thấy ngộ.

Bà chị bị tóm đúng tổ tò vò, nhấc ngay một chưn lên như chó đái, kêu ồm ồm, dị hợm. Tôi điểm huyệt cái cục choắt chiu của chị, bà chị nểnh hẳn người lên. Tôi tha lại qua, bà chị rung người giần giật. Cái váy phủ lòa xòa, hai giò bà chị khua đùng đùng, miết lê trên mặt ghế. Hai tay bà múa dẻo quá đi, hết xoa đầu tôi lại lấy gồng giựt mặt tôi vào bụng bả.

Tôi chết mê chết mệt vì cái mùi khăng khẳng của bà, tôi húc như trâu điên, tiếc rằng tôi không còn bú vú bả được nữa nên tay chỉ vọc cho nhão nhoét cái húm thôi. Tôi vuốt, tôi day, tôi mò, tôi vọc, bà chị loi nhoi hết nhớm lên lại đổ phịch cái ầm. Tôi bụm nguyên háng mà đi một đường xúc chai rửa lọ. Bà chị rên hừ hừ, mắt bắn tóe hào quang.

Tôi thúc cành hông, miệng bà mở chao chao, dãi nhớt ứa lòng thòng coi ớn. Tôi bắt mạch đúng cục nứng của bả nên cứ thế mà điểm, mà châm. Bàn tay tôi ướt lem, trơn như cục xà phòng và bọt chi là bọt, đến nỗi tôi nghe ọp ọp như đang lội chỗ sình.

Bà chị xạng ngang và nhảy đùng đùng lia lịa. Cái cục nứng nó giòn lểu ở đầu ngón tay, tôi búng tính tang, bà hít hà thiệt tục. Tôi nhét đâu hai ba ngón chi vào cái lỗ phều phào, những sợi lông đè ì ạch xen lẫn, bà kêu nhí nhóe : trời ơi, sao mày lấy lông cọ làm tao ngứa tổ cha, dùng ngón tay thôi, rẽ mớ lông ra cho tao đỡ chút coi.

Tôi vẫn bưng lấy cái húm, nhưng cũng tìm cách kéo bớt mấy sợi lông vô trật tự ra. Thì trái lại bà chị rên kiểu khác : ướ, hồi nãy thì tao ngứa, bi chừ thì tao thốn, tửng ơi, mày làm cái quái gì mà tao hết còn hiểu ra nổi.
Tôi nói rồi mà, chỉ có bàn tay năm ngón của tôi mới làm cho bà nổi đình nổi đám như rứa. Trừ tôi ra thì dù các cụ có làm thay cũng chẳng xi nhê chút bẹo nào. Thế nên tôi vần vò móc cào, càng sâu càng đạt, bà chị tôi bổ nháo bổ nhào vì những cơn tê tê, nhộn nhạo xà quần trong húm bả.

Có lần tôi tưởng bà chụp lấy đầu tôi mà dọng tới tấp đến nơi, dè đâu bả lại khen nịnh : mày giỏi quá, em ơi, làm tao nứng thấy mồ thấy tổ. Đó, các cụ nghĩ thử coi, đàn ông phe mình có điếc đặc vì các mụ hôn ? Tôi thật thà như đếm mà cũng phi ni lô đía với bả.

Lúc này bà chị bẩy hẩy bầy hầy, dưa với cải gì cũng quên béng nó hết. Bà kêu như giặc : cởi áo tao ra, lột mẹ hết trơn đi, làm cho tao khoái. Tôi chưa kịp động đậy thì bà lại nhong nhỏng kêu ùa : nè, bóp cái vú chút coi, thọc vô sâu mà cạo dùm cái chỗ xốn xốn đó, đú họ, cái thằng như con cặc, ngu gì ngu dữ.

Tôi lùng bùng muốn xé mẹ áo bả ra, dọng bả một quả chùy thun cho bà hết nheo nhẻo. Tôi chỉ có hai tay, làm chi cũng từ từ tốn tốn, chớ bộ là siêu nhân sao mà bà hối thúc rân. Tôi cũng nôn muốn bóp vú bả thấy mồ, nhưng ngặt bị cái váy phủ trùm mà trở quay hổng kịp. Bà chị đã chẳng giúp thì thôi, lại còn chẻ hoe la rầy, hoạnh họe.

Nhưng ngẫm lại đàn bà nứng lên thì còn ai sáng suốt nổi chớ. Bà chị tương đối còn giữ vẻ trang nghiêm, chớ nhiều bà nghe nói quậy dữ lắm. Có bà bò lê bò càng, dùng hai tay mò mò như bắt rệp, trong khi cái đít nhỏng lên hối : lột quần tao mà nắc cái đi. Rờ rờ như xẩm sờ ma, tao nứng mẹ hết trơn, mày hổng nắc tao đè bố ra mà nắc cho sợ.

Bà chị tôi giờ cũng gần gần tới chố vậy. Tôi nghĩ cứ móc riết bả một hồi chắc bà điên lên thiệt. Cho nên tôi vừa cào bim vừa la : chị nứng thì ệch lăn ra giường đi, để tui cởi váy cho mà sướng. Sao mà bà chị dễ thương quá xá, tôi vừa nói dứt bả đã ngả phịch quay cu lơ, hai giò đạp vít vung để váy rớt ra.

Tôi nào lôi được vì cái váy bị đè một mảng nơi lưng ô dề của bả, đành phải tốc mẹ nó lên che mặt chị mà móc bú tùm lum. Chị giãy đùng đùng vì ngộp, lách mặt ra khỏi một lỗ váy mà hỏi rinh : chớ mày bú vú thôi sao.

Tôi ngẩn tò te vì hổng hiểu chị đề cập tới chuyện gì. Chị lại la : mày khiến tao nứng thì leo đại lên dứt cho tao “ phẻ “ cái coi. Cái thằng, mâm cỗ đã dọn sẵn mà còn bư như chó, sao mà dại tổ chảng.

Tôi cũng lên cơn nên lôi phăng khúc gậy ra phang ngang bửa củi làm bà chị té ngửa. Tôi dí dí cái đầu rùa vào chỗ lỗ trơn hầy mà rọi le le tựa đèn pin soi những cặp chơi nhau ngoài bãi. Bà chị rít róng đòng đưa. Tôi quét cái môi trên, tôi chùi cái môi dưới, bọt nổi lình phình, tôi vét một cái, nguyên cục đờm quện theo đầu nấm tôi thành dề, thành lọn. Bà chị quíu xà bần, kẹp lấy háng nhốt đầu gậy tôi năn nỉ : mày nhét vô đi cho tao nhờ, rồi sau đó mày có soi, có rọi gì cũng được, để tao bớt cơn nứng đi em.

Chị nói có căn có kệ, nghe rất mủi lòng. Tôi lấy đà đâm một cái thật sâu, nhắp nhắp nhứ, thụt thò rồi đút nút luôn cái bim làm bà chị bật ngửa lên hứng. Lần đầu tiên tôi nhận ra bà chị kinh nghiệm giàng trời. Mấy bà nứng thì lo vít kéo chồng đổ sấp xuống, còn ra thể thống gì nữa, đằng này bà chị được đâm lại chịu đựng nằm phè, đẩy nhẹ tôi ra. Bả banh rộng hai chưn nên đì tôi càng lút cán trong húm bả, xô tới xô lui, bà chị nằm nín khe dõi theo nhát dao chí mạng.

Hèn chi mà thằng củ lẳng tôi chui vô tới đâu thì tôi thấy chị giãn người ra phủ phê tới đó. Chị lim dim mắt, thả lỏng thân hình, tôi vò hai cái vú mà dịch xê, dịch xê trên bụng chị. Những sợi lông của chị xoắn lấy sợi lông tôi, tôi cỡi òm òm, giúi sâu tận cùng vào háng chị.

Hai bàn tay bả bắt gió cánh tay tôi, mơn vờn tựa chà bình chà đỉnh. Tôi đỏ phừng phừng, chị khuyên : em cứ cù cưa nhắp cho tới mệt đừ mệt đứ thì thôi, đừng hấp tấp để chị cũng vui mà em cũng vui. Chị nói cái miệng, tay lại khều biểu tôi mò bóp vú, cái bà thiệt tình!

(Hết Phần 15 … Xin mời đón xem tiếp Phần 16)

3 1 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận