Bà Thiếm Của Tôi – Truyện Siêu Hay ( Update Chap 241 )
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Bà Thiếm Của Tôi – Truyện Siêu Hay ( Update Chap 241 )
Tác Giả: Lạt Ma
Danh Mục: Bạo Dâm, Biến Thái, Cô Giáo, Loạn Luân, Máy Bay, Truyện Sex Ngoại Tình, Truyện Sex Người Lớn, Văn Phòng, Vụng Trộm
Thể Loại: seri truyện sex, thằng đức, truyện bà thím, truyện siêu hay
Lượt Xem: 6504 Lượt Xem
Phần 75 :Chúng Ta Threesome…
-… Chào anh Du… anh đến Cờ đỏ có việc à?
Buổi sáng,đi ngang qua văn phòng của Bí thư thấy Du đang ngồi một mình trên hàng ghế chờ đợi…Hoa ngạc nhiên…”hắn làm gì ở đây vào giờ nầy?”.Hoa biết Du là Phó Chánh văn phòng huyện Phụng Hiệp,hai người đã gặp nhau nhiều lần trong các buổi hội thảo ở thành phố…sự hiện diện của Du trước văn phòng Bí thư huyện Cờ đỏ khiến Hoa hiếu kỳ…
-“Chị Hoa..xin chào…ừm…tôi hôm nay đến gặp Bí Thư có chút việc…” Du mĩm cười e dè …người đàn bà nầy là đối thủ cạnh tranh …Du cũng nghe tin đồn rộ lên…tối hôm qua khi nghe em dâu họ nói Đức đã dàn xếp cho Du một cuộc hội kiến với Bí thư Kiều Nga sáng nay…hắn không kìm được sự kích động…Đã ‘nghiên cứu’ về Trần Đức nhiều lần…Du tin tưởng mình đã đặt cược đúng chổ…
-“Bí thư gần 9 giờ mới đến…anh cứ ngồi chờ nhé…cũng sắp đến giờ rồi…hihi…tôi mang cho anh ly cà phê hay ly trà nhé …”Thu Hoa trong lòng nghi hoặc nhưng ngoài mặt niềm nở ,nụ cười rất tươi…
-“Cám ơn chị…haha không dám phiền chị …” Du lể phép đáp lời…
-“Vậy anh tự nhiên nhé…” Thu Hoa nhoẽn miện cười… vừa quay lưng bước đi…nụ cười trên môi liền tắt…nàng có cãm giác tên Du xuất hiện gặp Kiều Nga hình như có liên quan đến ví trí Phó Chủ tịch huyện… Hoa nhanh chóng đi đến văn phòng Hiếu…
-“Chị Hoa…Chào chị…”Thư Ký Lập đang ngồi sắp xếp hồ sơ trên bàn,vừa thấy Thu Hoa liền đứng lên chào rất cung kính…Lập cũng nghe tin đồn Thu Hoa sẻ trở thành Phó Chủ tịch huyện,vì vậy đã cung kính nay càng cung kính hơn,hắn nghiêng người cúi chào gần như 90 độ…
-À…Thư Ký Lập…Chủ tịch Hiếu đã tới chưa?
-Dạ..Chủ tịch vừa đến…để em thông báo…
-“Không cần đâu…”Hoa khoát tay…trực tiếp đến mở cửa bước vào…cố ý cho Lập biết nàng rất thân với Hiếu…không cần phải trãi qua thủ tục ‘bình thường’ như mọi người khác…Dỉ nhiên là Lập cũng biết rồi…mấy ngày nay thiên hạ xầm xì rằng ‘con Hoa’ kia đã chịu cỡi quần cho Phó Chủ tịch huyện Hiếu đụ rồi…
Hiếu đang ngồi suy nghỉ hôm nay phải tìm Chủ tịch tỉnh Phu nhân xin giúp một tay mới được… hai ngày nay có tin đồn rộ lên Thu Hoa và tên Tú Toàn sẻ đãm nhiệm hai vị trí của Phạm Bá Thành và Bùi Thế Hiển…
Hiếu biết Thu Hoa và Tú Toàn ở sau lưng dở trò…muốn lợi dụng tin đồn để thúc giục hắn đây mà…
Thật ra người giở trò không phải là Thu Hoa mà chính là Tú Toàn…
Phó Trưởng CA Tú Toàn huyện Cờ đỏ bề ngoài xấu xí có vẻ ù ù cạc cạc …có thể nói là ‘Vỏ đại Lang’ thời hiện đại…nhưng tâm cơ rất sâu…Trong lúc điều tra…gả nghi ngờ cái chết của Hiển và Tín ít nhiều liên quan đến Thu Hoa…nên âm thầm làm việc…rúc cục gả cũng có được chứng cớ quan trọng…Toàn liền hiểu đây là lý do Hoa trước kia cao cao tại thượng,thình lình chịu cỡi quần cho gả đụ…Hoa muốn lợi dụng gả để che dấu…
Toàn vớ được cái lồn thơm của mỷ phụ…ai chết là chuyện của họ…đem chuyện ra ánh sáng gả đâu có được cái gì…
Đối với Toàn,Hoa là người đàn bà tuyệt vời…gã tình nguyện cho Hoa lợi dụng,miển là được Hoa chìu chuộng cho đụ là gã đã mãn nguyện rồi…nhưng sau khi mọi chuyện ‘êm xuôi’…Toàn nhận thấy Hoa muốn ‘qua cầu rút ván’…mỗi lần gả muốn đụ …nàng luôn tìm cách lánh né,Toàn lại tình cờ khám phá Hoa cùng Phó Chủ tịch Hiếu có quan hệ ‘thân thiết’…
Toàn liền gián tiếp uy hiếp…nếu Hoa không chìu gả… sẻ tự gánh lấy hậu quả…Hoa liền ‘nhu mì’ ngày nào cũng cho Toàn đụ thoải mái…lại còn hứa hẹn vận động với Hiếu để đề bạt Toàn vào vị trí Trưởng CA…
Toàn liền tung tin đồn… nếu Hiếu thật sự có khả năng như Thu Hoa đã nói…vậy tin đồn sẻ thành sự thật… là chuyện tốt ,ngược lại Hiếu sẻ bị bẻ mặt…Tú Toàn muốn độc chiếm Thu Hoa…nàng là của gả…không thuộc về ai khác…
-“Sáng nay em vừa thấy Bí Thư tiếp tên Khánh Du trong văn phòng…”Thu Hoa ngồi xuống ghế,nét mặt sa sầm…
-“Khánh Du?ai vậy?” Hiếu ngẩn ra…
-Phó Chánh văn phòng Phụng Hiệp..
-Ừm…rồi sao?có liên quan gì?
-“Em thấy hình như hắn cũng đang vận động cái vị trí của Phạm Bá Thành…nếu không hắn đến đây làm gì?” Hoa có vẻ không vui đáp…
-“Hahaha…nếu muốn vận động thì cũng phải vận động ở cấp thành phố hoặc tỉnh ủy…gặp Bí Thư làm gì?em đa nghi quá rồi…”Hiếu cười chế nhạo…So với Chủ tịch tỉnh phu nhân củng là Giám đốc sở xây dựng Tỉnh thì Bí Thư huyện chưa đủ cân lượng để ảnh hưởng đến vị trí của Phó Chủ tịch huyện…
-Nghe thì có lý…vậy khi nào có tin tức vậy?
-Không gấp được đâu…Thành ủy còn phải họp bàn,rồi đưa lên Tỉnh…nhanh lắm cũng 5 hoặc 10 bửa…yên chí đi…chuyện đâu còn có đó…mấy cái chuyện nầy không gấp được đâu…hahaha..ra ngoài làm việc đi…
-Vậy được..chờ thêm vài bửa nửa…em ra ngoài làm việc…
Nghe Hiếu trấn an..Hoa cũng thấy có lý nên an tâm phần nào…
Hoa cũng không ngu…thừa biết tin đồn nổi lên là do ‘Vỏ đại Lang’ dở trò sau lưng…muốn tạo ra một ‘chuyện đã rồi’..gia tăng sức ép cho Hiếu…cũng tốt…hiện nay cả huyện Cờ đỏ,hầu như ai cũng biết nàng và ‘Vỏ đại lang’ là người của Phó Chủ Tịch Hiếu…nếu hắn không làm tin đồn biến thành sự thật…mặt mủi hắn sẻ để đâu? ’Vỏ đại lang’ quả nhiên cao tay…
Nghỉ đến đây sắc mặt Hoa nghiêm lại…khi mọi chuyện đâu vào đó…nhất định phải làm cho tên nầy biến mất khỏi thế gian…Thu Hoa mình chỉ có thể uy hiếp người khác…không thể để người khác uy hiếp…
Trong lúc nầy,Ngọc Như cùng Kiều Nga vừa bước vào…tuy Du chưa lần nào gặp,nhưng vẻ uy nghi toát ra từ người Kiều Nga khiến hắn cũng đoán biết …liền bước tới trịnh trọng hơi nghiêng mình theo lể tiết .
-Bí thư…xin chào…buổi sáng tốt lành..tôi là Trần Khánh Du…
-Ừm…đã tới rồi à…Ngọc Như…đem hai tách trà vào phòng…Chánh văn phòng Du…ông đi theo tôi…
…
Du khúm núm đi theo Kiều Ngân …
-“Ngồi đi…” Kiều Nga quan sát Du…Đức nói người nầy lanh lẹ..có thể thử…sau nầy nếu thấy được thì giử còn nếu không thì ‘đá’ đi…trong lúc nầy chỉ có thể là như vậy…
Du ngồi nửa mông trên ghế…dáng điệu khúm núm…đối diện nử Bí Thư nầy,hắn cãm thấy nhiều áp lực…
Ngọc Như đem vào hai tách trà đặt lên bàn…Du nhìn Ngọc Như gật đầu coi như chào miệng lí nhí “cám ơn”…Ngọc Như mĩm cười gật đầu… lui ra ngoài khép cửa…
-“Phó chánh văn phòng Du tự tin có thể đãm nhiệm chức vụ Phó Chủ tịch huyện?”
-“Thưa Bí Thư…nếu được giao phó trọng trách…tôi nhất định sẻ cố gắng hết sức mình để hoàn thành tốt nhiệm vụ..”Du được hỏi,liền ưởn ngực trả lời theo bài bản…
-“Ừm…nhà ông hiện nay ở Phụng Hiệp…làm việc ở đây cũng khá xa…nếu được trao trọng trách…tốt nhất là dọn về đây…”Kiều Nga cười…
-“Tôi còn độc thân…một thân một mình…một cái va li là xong” ..Du kích động…
-Vậy được…tôi sẻ hội ý với Thành ủy…ông về chờ tin…
Du sửng sốt…vậy là xong rồi?hắn đã chuẩn bị cã mấy chục…thậm chí cả trăm câu trả lời ‘khuông khổ’…vị Bí Thư chỉ hỏi có hai câu…
-“Ông yên chí về chờ tin tốt…sau nầy chúng ta sẻ hợp tác…tôi không cần khách sáo màu mè,tôi cần hành động…ông hiểu không?” Kiều Nga trực tiếp…đúng như vừa nói…không màu mè chút nào,hôm nay tiếp Du chỉ là nhìn một cái theo ‘thủ tục’…thật ra Đức muốn người nầy thì là người nầy đi…
-“Dạ hiểu…hiểu được…vậy tôi xin phép cáo từ”…Du khúm núm đứng lên chào ra về…Trong quan trường…Bí thư quản lý nhân sự…Chủ tịch quản lý kinh tế…lời ‘nhận xét’ của Bí thư rất có trọng lượng đối với Thành ủy…vị Bí thư nầy có thái độ tự tin quyết đoán như vậy,chổ dựa chắc cũng không tầm thường…nghỉ tới đây Du bừng tỉnh…Trần Đức và vị Bí Thư nầy phải là người cùng phe rồi…vậy có nghỉa là coi như 9 phần nắm chắc…coi bộ ngày mai gom sẵn 5 trăm triệu được rồi…không được…bãy trăm rưỡi triệu đi…quan trọng là đứa em dâu họ thích là được …
Dư âm thầm tính toán…Phó Chủ tịch huyện …trừ tiền hiếu kính cho lãnh đạo …mổi năm bỏ túi không dưới 2 tỷ…mai nầy cuộc đời tươi đẹp rồi….
***
-Xin chào…lần đầu tiên chúng ta gặp nhau…hahaha…không biết phải xưng hô thế nào…
Lần đầu tiên gặp Chủ tịch tỉnh phu nhân…Đức quả thật không biết phải xưng hô như thế nào…’dì Tư’? cũng có thể nhưng chưa phải lúc…cái đó còn tùy thái độ của bà ta…’cứng’ hay ‘mềm’…
-“Nếu cậu đã gọi Tố My là ‘dì’ thì cứ gọi tôi một tiếng ‘dì Yến’ hay ‘dì Tư ’nếu cậu không ngại…”
Yến bình thản nói đồng thời âm thầm quan sát người thanh niên trước mặt…năm ngoái,đứa con trai mình đã ‘đụng chạm’ với tên nầy một lần…Là chuyện nhỏ của giới trẻ…Yến không vì vậy mà ghi thù…hơn nửa chuyện đã lâu rồi…
Hôm nay Yến đến đây với mục đích khác…cái USB kia quá nguy hiểm…sức uy hiếp quá lớn…phải tìm cách thuyết phục thương lượng để lấy về bản gốc…nhưng làm sao biết đó là bản gốc đây?Yến còn có một mục đích thầm kín khác…Tố My nói hắn rất ‘khủng’ và dai sức…cái nầy làm Yến hiếu kỳ ,rạo rực…
Tố My đứng bên cạnh… lúng túng…không biết đi hay ở…
-Vậy được..Dì Yến…Dì Tố My…có muốn uống gì không?ở đây có đủ hết..bia rượu,nước cam…
-“Nếu cậu có…một ly Chivas Regal với nước đá…tôi quen uống thứ nầy..còn nếu không…một ly nước cam được rồi…” Yến theo thói quen nói cái sở thích của mình…sực nhớ không nghỉ rằng ở đây có Chivas Regal nên thêm vào nước cam…
-“hihi…Dì Yến cũng thích Chivas Regal à…không có 25 nhưng có 18…Dì Tố My..cũng uống 1 ly ha…”Đức được dịp khoe khoang kiến thức về rượu…được Nancy và Loan chỉ điểm ít nhiều lối sống trưởng giả nên thường hay mua sắm những thứ ‘xịn’ để hưởng thụ…
-“Chivas Regal 25 không dể có đâu…không ngờ cậu cũng sành điệu…”Yến cãm thấy vui vẻ…không ngờ ‘nhóc’ nầy cũng sành điệu ha…không khí vì vậy có chút thân thiện hơn…
-“Cậu nha…hôm kia chỉ mời tôi nước cam…” Tố My ‘bất mãn’ kháng nghị nhưng lời vừa nói ra cãm thấy không ổn liền im miệng…hơi ngượng ngịu khi nhớ lại hôm kia…
-Hihi quên..nà hôm nay bù lại Dì uống nhiều một chút là được rồi…
…
-“Cậu Đức à…để Dì Yến nói thẳng nha…cái USB đó…bản gốc…cậu có thể đưa lại cho chúng tôi không…có điều kiện gì cậu cứ nói…cậu cũng biết đó…ngày nào không có được bản gốc…tôi thật không yên tâm…”Yến đưa ly lên mủi,hít một hơi …hớp một chút rượu,chép chép lưởi chậm rãi nói…
-Đã nói với Dì My rồi…bây giờ có đưa ra bản gốc…hai người cũng không tin mà phải không…… cũng phải chịu thôi… còn chuyện sợ uy hiếp đòi hỏi nầy đòi hỏi nọ thật ra không cần sợ đâu…Đức không có ý định đó…
Nói tới đây,nó nhìn Tố My cười cười khiến bà cãm thấy ngượng ngịu…nhớ lại hôm trước hoàn toàn khuất phục trước dâm uy của hắn…
-Điều kiện thì không có…yêu cầu chỉ có một…cái USB cũng chỉ có một…tin hay không tùy hai người…
-“Yêu cầu?yêu cầu gì?” Yến nôn nóng hỏi…
-Hihi…cái USB kia …Đức coi qua nhiều lần rồi,sở thích của hai dì…tôi biết…nên có ý định là nếu có thể…
Đức đứng lên thản nhiên cỡi quần áo…trong phút chốc cặc nó sừng sững đong đưa qua lại…
-“Chúng ta threesome…có vậy thôi…hihihi…Đức vào tắm…nếu hai dì thấy thích thú thì cùng vào…nếu không…cái USB để trên bàn kìa…cứ lấy rồi ra về…” nói xong nó thản nhiên đi vào phòng tắm,mở nước,leo vào bồn…dựa lưng vào thành bồn…miệng cười đểu…
Khi thấy Đức ngang nhiên thóat y trước mặt hai người…Yến sửng sốt… “Tố My đã có nói qua, cặc tên nầy rất ‘khủng’ nhưng tai nghe không bằng mặt thấy…không ngờ còn hơn sự tưỡng tượng trong đầu… cặc bọn tây đen cũng chưa chắc được như vậy…”
Yến cãm thấy rạo rực…”hèn chi con Tố My nầy bị hớp hồn…cứ ngơ ngơ ngáo ngáo ra…nhưng tên nhóc nầy đạo đức giả mà…cái gì không có điều kiện,mà là yêu cầu… khác nhau sao?Mình không chịu có được không?nhưng tại sao lại không chịu?…mất mác gì chứ?hai ba năm nay tốn tiền mới có bọn nhóc đụ bây giờ có thằng nhóc ‘hàng khủng uy hiếp’ đòi đụ tay ba…thật là đúng ý mà…”
Nghỉ vậy Yến không chần chừ,đứng lên cỡi quần áo…thấy Tố My còn đang lừng khừng,Yến cười giục…”mầy sao?tao không ngại đâu nếu mầy muốn ‘thị dâm’ lúc tao với hắn làm…mầy nhìn…lúc mầy với hắn làm…tao nhìn…không biết hắn chịu nổi tao với mầy không?hihi…nét mặt dâm đãng,ánh mắt dục vọng lóe lên …Yến lỏa lồ bước vô phòng tắm…
‘Thị dâm?’ Tố My cãm thấy người như phát sốt… ngồi coi hai người… đụ nhau…thiệt là kích thích,nghỉ tới đó thôi,phía dưới liền ẩm ướt…không kìm được dục vọng…cũng đưa tay cỡi quần áo…
-“Cậu nha…có chịu nổi không đó?đừng làm hai bà già nầy thất vọng nha”…Yến leo vào bồn tắm…ngồi xuống không chút do dự cầm cặc Đức vọt lên vọt xuống…giọng nói đầy lẵng lơ dâm đãng…nó nói coi cái USB nhiều lần rồi vậy chẵng cần khách sáo màu mè,đạo đức giả làm chi…bà bị ‘uy hiếp’ mà…
-Hahaha…chỉ sợ hai dì làm tui thất vọng thôi…hihihi…Dì Tố My…sao đứng đó?muốn coi hả?hahaha được được…khi nào thấy hứng thú thì tới nha…sâu vô chút nữa đi…
Yến đã không dằn được cơn thèm khát đang nổi lên mãnh liệt…cúi xuống há miệng ngậm cặc khủng kia vào…đầu gục gặc…mới được mấy cái nghe Đức nói ‘sâu chút nửa đi’..chưa kịp phản ứng liền cãm giác có bàn tay ví đầu mình sát hơn…lúc trước bà ‘nuốt’ lút cán cặc mấy tên nhóc kia chẵng thấy hề hấn gì,bây giờ vừa sâu vào một chút cổ họng như có cái gì chận lại khiến Yến như muốn nghẹt thở…cũng may Yến vẫn ‘chịu’ được…không phải ho sặc sụa…
Tố My mê ly nhìn chị Tư tham lam bú mút…cặp vú bị hai tay Đức thô bạo nhồi bóp…bà thấy rỏ chị Tư hai mắt si mê…Tố My hiểu cãm giác bây giờ của chị Tư…không phải ngày hôm kia bà cũng như vậy đó sao?
Từ lúc hồi xuân..Tố My thèm khác tình dục mãnh liệt…đạo đức gia đình,địa vị gia tộc càng đè nén thì sự thèm khát càng nung nấu chính vì vậy đã có một ngày bà đã dằn không nổi khi biết được người bạn thân,chị Tư đã vượt ra ngoài khuông khổ, đã cùng trai trẻ đụ nhau…
Nếu chị Tư đã có thể thì tại sao bà lại khổ sở thèm khát?thế rồi Tố My và chị Tư ‘đồng hành’…với sự ‘giúp đở’ của Trúc…hai ba năm nay rồi cứ như thế …
Nhưng thú vui xác thịt do bọn nhỏ đem lại chỉ giãm bớt chứ chưa thật sự thỏa mãn khát vọng thầm kín…cho tới ngày hôm kia…Đức là người đầu tiên đem đến sự tột cùng của khoái lạc…Tố My mê mệt định ‘ém’ để hưỡng thụ một mình nhưng cuối cùng cũng phải ‘chia’ với chị Tư…làm người phải có đạo nghỉa a…cũng chính vì làm người có đạo nghĩa mà Tố My đã khám phá sự kích thích của ‘thị dâm’ …không ngờ khi nhìn người ta bú ,sờ mó nhau…phía dưới bà ướt đẩm…
…
Mặt đỉ thỏa,ánh mặt đầy dục vọng,Yến khum người chỏng khu tay đưa ra sau cầm cặc Đức rà ngay cửa động… đẫy mạnh người ra sau …cặc thoải mái chui vào lút cán…sàn mông,ngoái mông,nhích tới nhích lui đều do bà chủ động…Đức vô cùng ‘phối họp’ khi thì nắc,khi thì ngoái khi thì cũng sàn mông qua lại… Tố My nhìn không chớp mắt… con cặc to dài đang nhấp nhô ra vào trong tiếng rên siết nét mặt đờ đẫn si mê của chị Tư…Cơn thèm khát ập đến…
Đả hai lần Yến rùn mình..phía dưới dâm thủy tuông lai láng…tột cùng của khoái cãm…muốn ngừng nghỉ xã hơi một chút nhưng hắn cứ nhấp hoài…tiếng ‘nhốp nháp’,bành bạch’ của hai bộ phận sinh dục chạm vào nhau ….Yến sướng điên người nhưng Yến cũng đâu còn trẻ nửa…có lòng nhưng hết sức…hai chân bùn rủn…cần được nghỉ ‘giãi lao’…Yến nhìn Tố My cầu cứu…
-Tố My mầy còn đứng đó…
-“Wow…xa luân chiến à?…chấp hai người luôn…hahaha”…vừa nói xong,liền rút cặc ra quay qua hùng hổ vồ lấy Tố My…gát một chân bà lên thành bồn…không cần bú liếm dạo đầu…’thị dâm’ đá làm phía dưới Tố My ướt đẩm…ngang nhiên đút một cái cặc vào lút cán…
Phía dưới nắc phía trên miệng đá lưởi tay bóp vú…
Đến lượt Yến ngồi nhìn…cũng là lần đầu tiên trong đời…có cơ hội…thị dâm…nhìn bạn mình đụ nhau với tên nhóc…Tố My nói hắn ‘khủng’ nhưng Yến không thể tưởng tượng được khủng hơn sự tưởng tượng của bà…cái mà Yến ‘ấn tượng’ nhất là tên nầy quá dai sức…tai nghe không bằng mắt thấy…
Yến năm nay củng 53 ,còn hai năm nửa là có thể về hưu…ở tuổi nầy Yến không còn sính cường nửa,không thích đấu đá tranh giành quyền lực…chỉ thích hưởng thụ… Bà và Chủ tịch Phong chỉ có 1 người con duy nhất,hắn không thích chính trị…sau lần trở qua bên Úc,cặp bồ rồi lấy vợ và định cư bên đó……số tiền hai vợ chồng bà chuyển ngân…hắn tiêu xài ba đời chưa hết… hắn có cuộc sống của hắn.
Hiện nay,cuộc sống của hai vợ chồng bà cũng chỉ là hửu danh vô thực…bà có cuộc sống của bà…chồng bà có cuộc sống của ông ta…không ai phiền ai…Yến thích hưởng thụ…đã năm mươi mấy rồi không hưởng thụ cuộc đời vậy còn chờ tới bao giờ…Yến không cô đơn…may mắn có Tố My …một người bạn từ lúc còn là sinh viên…đến già lại cùng sở thích: hám đụ với trai trẻ……vì vậy cả hai rất khắn khít… hai năm nay chuyện dục tình chỉ ‘tàm tạm đở thèm’ nhưng chưa từng ‘tới bến’ như hôm nay…Vì vậy Yến đang suy nghỉ tìm cách…nếu có thể cùng Đức ‘lâu dài’ thì quá tốt rồi…
….
Trước kia…trong căn biệt thự ờ Phụng Hiệp của Chủ tịch Diễm…Đức đã có dịp đụ tay bốn….đó cũng là lần đầu tiên gặp Nancy…từ đó đến nay chưa bao giờ có dịp ‘náo nhiệt’ như hôm nay…vì vậy hôm nay phấn khích hơn bình thường…cuối cùng cũng phun xối xã vào trong người Tố My…
-“Nói thật nha…hai người tin hay không tin cũng được…những đoạn video liên quan tới hai người đều ở đây…không có cái khác…Yên tâm đi…sau nầy nếu thấy thích…hihi…hú một tiếng…” Đức cười cười ‘mở’ ra cánh cửa ‘ngoại giao’…
Hai người đàn bà nầy một là Phó Trưởng Ban Tuyên Giáo Tỉnh,một là Giám đốc Sở xây dựng Tỉnh…Hợp lại sẻ là một thế lực mạnh…trong tương lai nếu có thể nhờ cậy được là chuyện tốt…nếu không cũng không nên gây thù…
-“Tốt…tôi tin cậu…nhưng tin hay không tin..không quan trọng nửa…mai nầy…cứ coi như là người một nhà…Có phải không?”Yến cười lẵng lơ…sau ngày hôm nay,bà chỉ mong sẻ còn những ngày khác…vừa rồi nghe nó nói ‘nếu thấy thích…hihi…hú một tiếng’…đây là điều bà mong muốn nhất…
-“Nếu được như vậy…thì còn gì bằng” Đức cả mừng khi nghe Yến nói…thu hoạch hôm nay ngoài sự mong đợi…
Tố My thì khỏi nói rồi…hôm nay lần đầu tiên được ‘thị dâm’ tâm trạng thích thú đồng thời cũng hơi thẹn khi thấy mình ngày càng biến thái…
-“Ừm..quên nửa…Phó Chủ tịch huyện Hiếu kia là người của dì phải không?” Đức nhìn Yến hỏi…
-“Có chuyện gì?”
-“Chuyện là vầy…” Đức tóm tắt ngắn gọn chuyện Hiếu có ý tranh giành vị trí Phó Chủ tịch huyện và Trưởng CA huyện Cờ đỏ…dỉ nhiên Hiếu là người của Yến…nếu hắn nhờ bà…hai bên sẻ ‘đánh’ nhau…
-Hai vị trí kia bên chúng tôi nhất định phải tới tay…không thể dọn cổ cho người khác tới ăn mà…có phải không?vì vậy nếu có gì ….hahaha…không phải là bên nầy không nể mặt…thông cãm ha…”
-“Tưỡng chuyện gì…hắn làm Phó Chủ tịch huyện được hay không là chuyện của hắn…”Yến rỏ ràng 1 lời ‘cắt’ đứt quan hệ…
-Hahaha..được vậy …cám ơn trước …mai nầy…có thể coi như là cùng phe rồi…
-“Câu nầy là cậu nói đó nha…Nhớ đó…”Hai mắt Yến sáng ngời…
***
Theo địa chỉ ,Đức lái xe đến nơi hội họp… là căn biệt thự xây cất từ hồi Pháp thuộc,được sửa sang rất khang trang…nơi tụ họp là khu sân sau…khi Đức bước vào nhận ra không ít người quen,trong đó có cã hai vợ chồng Triều,Hương và một số bạn bè trong ban nhạc củ,hai anh em Tuấn Hào,Tuấn Kiệt,Đồng Giao,Thụy Vủ,Thanh Nhả…
-Sao em lại ở đây?Đức ngạc nhiên khi thấy Yến…bên cạnh là Tâm Đoan đang nhìn nó cười cười…
-“Chuyện gì?sao em lại không thể ở đây?em và Tâm Đoan là bạn của Thụy Vủ…chuyện nầy sao không thể có em chứ?”Yến ‘sa sầm’ nét mặt…
-Hihi..phải… phải…quên mất chuyện nầy…
Tuấn Hào,Tuấn Kiệt hôm nay không còn vẻ cao cao tại thượng như trước kia…nhìn thấy Đức liền gật đầu chào rất là thân thiện…nhất là Tuấn Kiệt…nếu không nhờ Đức ‘trượng nghỉa’ ra tay thì bây giờ có lẻ đang cùng bọn Lý Tuấn Phàn bóc lịch trong khám…hắn nhớ lại lúc Đức thẫm vấn hắn ở Cục an ninh..trong lòng vẩn còn ớn lạnh…hiện nay Tuấn Kiệt đã biết khôn rồi…chuyện thầm yêu trộm nhớ Yến đã đi vào quá khứ…
-“hahaha…xin chào mọi người…không phải tôi đến trể nha…chỉ tại mọi người đến sớm thôi…Ụa…sao không thấy Tú Nhi vậy…?” Nhận thấy MC Tú Nhi không có mặt liền thắc mắc hỏi…nghe nói nhà nầy là nhà của con nhỏ nầy…wow…chắc là bà nhỏ của cán ‘gộc’ rồi mới được căn nhà ngon lành như vầy…
-Chuyện gì?anh kiếm tôi à?
Tú Nhi từ trong nhà bước ra,nghe có người hỏi mình,liền lên tiếng… mới biết người vừa hỏi là Đức…
-“Hihi…muốn chào chủ nhà một tiếng í mà…”Đức sửng sốt nhận thấy bên cạnh Tú Nhi có một người rất quen mặt:…đã có dịp chào hỏi lúc ông ta cùng Chánh văn phòng trung ương Nhạc đến trường Đảng.
-Bí thư Phúc…sao ông lại ở đây?
-“Cậu đang đứng trong nhà tôi mà hỏi tại sao tôi lại ở đây à?”Bí Thư Tình ủy Lưu Hửu Phúc cười…
-“Là ba tôi đó”…nhìn thấy vẻ mặt ‘ngáo ộp’ của Đức,Tú Nhi cười khì nói…
-“Hả?”Đức thấy đầu ong ong lên…thì ra là con gái của Bí thư Tỉnh ủy… vậy mà bấy lâu nay cứ tưỡng là vợ bé của ông nào…
-Sao mặt bư ra vậy?có chuyện gì sao?
-Không…không có gì…hihi..bất ngờ thôi…
-“Cậu không biết Tú Nhi là con gái tôi à” Lưu Hửu Phúc cười hỏi…
-Không..không biết cô ta là công chúa nên thỉnh thoãng cũng ‘khi quân phạm thượng’ chút chút..hihi…Tú Nhi à..không ghi thù chứ?
-Hahaha…Cả hai cha con Lưu Hửu Phúc cùng bật cười…Đám đông nhìn thấy Bí Thư tỉnh ủy chuyện trò thân mật với Đức….nhiều ánh mắt ganh ghét có..hâm mộ có…
Lưu Hửu Phúc biết,nơi đây đám người trẻ,sự có mặt của ông sẻ làm họ không được tự nhiên nên chỉ chuyện trò với Đức vài câu rồi trở vào nhà.
-“Ok….mọi người đã đến đông đủ…vậy chúng ta bắt đầu…”Tú Nhi nhìn quanh cất tiếng nói…đám đông đang trò chuyện,nghe chủ nhà lên tiếng…tất cả đều im lặng tập trung…
-Mọi người chắc cũng biết rồi…hai tháng nửa sẻ có tuần lể trình diển văn nghệ giúp vui trong dịp Tết …Lần tổ chức nầy có sắc thái mới…chúng ta sẻ thành lập một đội văn nghệ mà các ACE là thành phần chính…sẳn đây xin giới thiệu người phụ trách đội văn nghệ nầy…đây là Trần Đức…
-“Haha..xin chào ACE..tôi là Trần Đức…phụ trách huấn luyện ACE…” Đức bước ra hi hi ha ha đưa tay chào…
-“Hắn?…có được không đó? Hắn huấn luyện tôi?tôi huấn luyện hắn thì còn được”…một số thanh niên nhìn Đức bỉu môi khinh thường…tỏ ý không phục…
-“Haha…chuyện là vầy…Trần Đức tôi…được Tú Nhi mời trọng trách huấn luyện các ACE cho các đêm văn nghệ hai tháng tới đây…tôi đã nhận lời…một khi đã nhận lời thì nhất định phải làm cho tốt…haha…như vầy đi…nếu có ai trong các ACE cãm thấy không thích…vậy người đó có 1 phút…suy nghỉ…thích thì ở lại…không thích thì nên đi về ngay đi… không nên làm mất thời giờ của nhau…” nói đến đây,Đức nghiêm mặt…nhìn đồng hồ…
Mọi người sững sốt..tên nầy còn trẻ sao lại ‘bá đạo’ vậy …vài người nhìn Tú Nhi…nàng thản nhiên không nói gì…rỏ ràng là ủng hộ những lời Đức vừa nói…
“Tổ chức một sự kiện quy mô…muốn thành công cần phải có quy tắc,kỷ luật…như vậy mới đúng…không thể vô tổ chức được..”Tú Nhi thưởng thức phong thái làm việc nầy.
-Một phút đã trôi qua…Rất mừng khi các ACE đã lựa chọn ở lại…vậy có nghỉa là trong thời gian tới chịu sự huấn luyện của Trần Đức tôi…Vậy tôi nói trước nha…muốn có hiệu quả tốt đẹp…tôi có nguyên tắc và qui luật muốn các ACE phải tuân theo…tuyệt đối chấp hành…
-“Nếu không thì sao?” một thanh niên ngạo nghể nhìn Đức như có vẻ thách thức hỏi…hắn ngồi dựa lưng ghế,vắt chân chử ngủ…trông rất hách dịch…
Thọ…con của Phó Giám đốc Sở Nội vụ ngoài Đà Nẳng được điều vào Cần Thơ làm Giám đốc Sở nội vụ Tỉnh…Thọ theo cha nên cũng được điều vào Nam,vừa mới nhận chức Phó trưởng Phòng cấp phép XD của Sở Xây dựng.Gia đình Thọ đến Cần thơ gần 2 tháng…hắn mới 29 tuổi đã là Phó trưởng phòng,cha là Giám đốc Sở nên có lý do để kiêu ngạo…
Thọ gặp Tú Nhi…đem lòng mê mẩn,luôn tìm cách săn đón,ngày ngày gỡi tặng hoa tỏ lòng ái mộ…nhưng Tú Nhi cứ thãn nhiên chẵng chút động lòng..thậm chí cãm thấy phiền…hôm nay hắn cũng đến,thấy Đức tuổi nhỏ hơn hắn mà được Tú Nhi và Bí thư tỉnh ủy thân mật chuyện trò,Thọ đem lòng ghen tức bực bội,bây giờ nghe Đức ‘bá đạo’ nói nguyên tắc liền sừng sộ muốn kiếm chuyện để gây chú ý…
-“Vậy anh có thể rời đi được rồi…chổ nầy không hoan nghênh anh”….Đức lạnh giọng.
Thọ sửng sốt..muốn nổi khùng …
-“Đức Thọ…nếu anh không đồng ý…anh có thể đi được rồi…”Tú Nhi nhìn tên Thọ kia lạnh lùng nói…nàng hoàn toàn đồng ý và thưởng thức thái độ làm việc nầy của Đức…không chỉ riêng nàng,hai chị em Đồng Giao,Thụy Vủ,ngay cả Thanh Nhả cũng tán đồng…Yến thì khỏi nói rồi,hai mắt sáng ngời…có bạn trai như vậy sao không hài lòng cho được?bên cạnh nàng Tâm Đoan hai mắt long lanh…
-“Haha..tôi đâu có nói không tuân theo đâu…chỉ hỏi thôi í mà….không cần phải như vậy…haha”…Thọ thấy Tú Nhi muốn đuổi mình đi liền thất kinh…cua Tú Nhi là nguyện vọng của hắn…hơn nữa cũng là nhiệm vụ ‘chính trị’ hàng đầu mà cha hắn giao phó…nếu được làm rể của Bí Thư tỉnh ủy…vinh dự nầy ai lại không muốn?hơn nữa Tú Nhi là mỷ nử giỏi giang…lấy được nàng có nghĩa là giang sơn và mỷ nử đều được cả hai…ngàn lần không thể làm mất lòng Tú Nhi được…vì vậy hắn tạm thời nuốt cục tức xuống…mặt âm lãnh…
-“Anh hai…tên nầy…hihi..chưa biết Trần Đức là ai…hihi” Tuấn Kiệt đã một lần ‘kinh nghiệm’…thấy Thọ ngông cuồng giống mình lúc trước liền cười thầm…nói nhỏ với Tuấn Hào…
-“Suỵt…im đi..có gì về nhà nói”..Tuấn Hào liếc em…Hào là giám đốc của một bộ môn trong công ty nhà mình,thường xuyên liên lạc với Sở xây dựng,xin giấy phép cho công trình xây cất nên biết rỏ Đức Thọ…thầm khinh thường…
Lúc nầy,thấy con trai Giám đốc Sở nội vụ tỉnh ‘vào khuông khổ’…ai còn dám hó hé nửa?không khí vì vậy trở lại yên tỉnh…không còn ai ‘bất mãn’ nửa…
Nhưng không có nghĩa là Đức hài lòng…vì vẫn chưa nói xong…
-Còn nửa…trong lúc tập dợt…tạm thời có 3 yêu cầu…mong các ACE tuân thủ…thứ nhất là đúng giờ,thí dụ đã nói 8 giờ bắt đầu thì là 8 giờ…không phãi là 8 giờ 5…tôi không thích giờ cao su… hai lần đi trể coi như bị loại khỏi chương trình…thứ hai nếu vắng mặt hai lần cũng bị loại bỏ khỏi chương trình… thứ ba không chấp nhận bạn bè người nhà có mặt trong lúc tập dợt…Ai cãm thấy khó tuân theo…thì bây giờ là lúc rút lui…không nên tốn thì giờ….hahaha..chỉ có vậy thôi…các ACE suy nghỉ kỷ đi…tôi biết đây là các ACE tình nguyện..nhưng việc gì cũng vậy cần phãi có tổ chức,quy tắc đàng hoàng mới có thể thành công…mong các ACE hiểu cho…
-“hihi…nếu anh là người chị Tú Nhi giao trọng trách…hihi…không biết anh có thể biểu lộ tài năng một chút cho mọi người mở rộng tầm mắt không…hihi?” bạn của Thụy Vủ… Tuyết Vân hiếu kỳ muốn biết tài nghệ của người được giao nhiệm vụ huấn luyện nầy ra sao?vừa rồi ra những ‘qui luật’ vô cùng ‘bá đạo’…nếu hắn có tài..nghe theo hắn không có vấn đề gì còn nếu không…nàng sẻ làm cho hắn mất mặt…
-Đúng…đúng…biểu diển một chút cho mọi người mở rộng tầm mắt được chứ?Thọ nãy giờ chỉ chờ dịp nầy…hắn nhìn Đức vô cùng ‘ngứa mắt’,vì ‘nể mặt’ Tú Nhi nên nuốt cục tức….bây giờ nghe Tuyết Vân nói liên hưỡng ứng…nếu Đức tài nghệ ‘xoàng’ thì Thọ không cần nói nhiều…Đức sẻ bị xấu mặt…
-“Hihi…được mà…Hôm nay náo nhiệt…chúng ta giao lưu một chút…vầy đi các ACE yêu cầu…tôi hát giúp vui…1 bài thôi nhé…nếu bài nhạc tôi không biết thì xin hẹn lần tới…Tú Nhi..cho tôi mượn cây guitar…” Đức ‘khiêm nhường’ nói…
Hương cười thầm “bãn nhạc hắn chưa biết?hihi..hiếm lắm”…Ngoài Đồng Giao,Thụy Vủ,Thanh Nhả cũng mong đợi…lần trước đã có dịp nghe ‘hắn’ …không chỉ riêng mình nàng..Tâm Đoan hai mắt sáng ngời trong lòng háo hức mặt ngoài trầm tỉnh…sợ Yến biết được tâm sự trong lòng nàng …
-“Điệu ví dậm là em…anh biết bài nầy chứ”…Tuyết Vân ‘tinh nghịch’ muốn làm khó Đức…nguyên do là bài hát của người miền Trung..xứ Nghệ…’tông’ cao vút…rất được yêu chuộng…Đức là người miền Nam,có lẻ không quen…Tuyết Vân là người Nghệ An,gia đình,hiện nay đang theo học tại đại học Cần thơ… ba nàng là Bác sỉ Giám đốc Sở Y tế…
-Được…theo lời cô…
-“Đây còn cây guitar tôi mang theo…như củ nha…tôi phối hợp với cậu”….Triều bước tới bên cạnh cười nói…
-“Được vậy thì quá tốt…hihi…anh basse,sô lô (solo)…em ắc co (accord)…” Đức mừng rở…bản nhạc nầy Triều và nó đã từng phối hợp lúc trước…cả hai hợp tác thì còn gì bằng…
…
Mọi người sững sốt…không phải là hay mà là quá xuất sắc…tiếng hát vô cùng điêu luyện,cao vút,hùng hồn,2 cây guitar điêu luyện phối hợp với nhau…không chổ chê được…chỉ có thể nói là tuyệt vời…hèn gì Tú Nhi chọn hắn là ngưừi huấn luyện…
-“Tao thấy người đẹp kia hình như ‘kết’ bạn trai mầy đó..” Tâm Đoan xù xì bên tai Yến…
-“Hihi…anh ấy có nhiều lắm…tao quen rồi…thây kệ đi…”Yến cười hồn nhiên.
-“Mầy…không ghen à?” Tâm Đoan sửng sốt…nàng không nghỉ Yến sẻ nói như vậy…
-“Lúc đầu thì có nhưng bây giờ quen rồi..miển là anh ấy tốt với tao là được”…hai mắt Yến long lanh cười thầm:” Tâm Đoan cũng sa vào lưới tình rồi”…
Yến cũng liếc mắt nhìn Thụy Vủ…khẻ lắc đầu…trực giác cho nàng biết không phải chỉ có Tâm Đoan…
…
-“Bis…Bis…” Đám đông la hét cổ vủ sau khi bản nhạc vừa hát xong…Tuyết Vân là người to mồm nhất…Đức Thọ mặt đen như đít nồi…trong lòng vô cùng bực bội…thầm nghiến răng nghiến lợi…
-Cảm ơn..hihi..no bis…chúng ta có nhiều chuyện phải làm…bắt đầu từ đây mổi tuần…
…
-“Nhà em đâu phải đường nầy…lộn đường rồi”…thấy Đức cho xe chạy qua cầu,biết ‘đã đưa thân vào miệng cọp ’…nhưng trong lòng lại không kinh hải…trái lại mong đợi…
-“Anh đâu có nói đưa em đi về đâu à…hihihi…” Đức nhăn răng cười ám muội…
-“Anh nha…chỉ nghỉ đến chuyện đó” Yến nủng nịu…
-Hoà thượng ngồi gần em cái trống cũng bể huống chi anh ….hihihi
-“Cái gì hòa thượng trống cũng bể?” Yến ngây ngô hỏi…
-“Hihihi..chuyện là vầy…các vị hoà thượng sau một thời gian tham thiền phật pháp thì cũng phải trãi qua khão nghiệm coi họ đã thật sự không còn quyến luyến bụi trần…khảo nghiệm dể thôi…mỗi người ngồi trên 1 cái trống…sau đó có một mỷ nử trần truồng nhãy múa trước mặt họ…hihihi..
-“Ngưng..ngưng….đừng kể nửa…anh thật là bậy bạ…”mặt Yến đỏ bừng…
-“OK..không nói nửa…hihihi” Đức nghiêm mặt…thầm cười…con gái là vậy,muốn nghe lắm mà cứ làm bộ..hihihi
-“Rồi…rồi sao nửa”…Quả nhiên im lặng một chút…lòng hiếu kỳ thúc đẫy..Yến lại muốn nghe…
-“Ừm…kể tiếp ha..mỷ nử trần truồng kia vừa xuất hiện…ô hô…tiếng trống kêu loạn lên…chỉ có một hoà thượng,trống của ông ta im lìm…lúc đó ai cũng nhìn ông ta với cặp mắt nể phục…hihihi…thật ra cái trống của ông ta bể rồi…làm sao kêu được…hihihi.
-“dâm tặc”….Yến ‘mắng’…
-Hả?em nói anh hay nói hòa thượng kia vậy?
…
‘Áo nàng hồng..anh về yêu hoa cúc…Áo nàng xanh anh mến là sân trường…
-hắc hắc hắc…vú em hồng…mồng đốc cũng hồng…anh dùng lưỡi để trọn nghĩa yêu đương..hắchắc hắc…
***
Bên này còn lên nữa ko ad
truyện hay hóng wa
truyện hay wa mong ra nữa
Tác giả không viết chuyện nữa à
Mong tác ra chương mới