BẮC NINH 1884

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: BẮC NINH 1884

Tác Giả:

Ngày Cập Nhật : 24/05/2025

Chương 4: Khởi Nghiệp

Thằng Phước tỉnh dậy khi có tiếng gà rừng từ đâu đó gáy vang vọng lại. Lúc nửa đêm hay tờ mờ sáng gì đó phía bên ngoài kia lục đục nhưng không làm nó tỉnh giấc, chỉ hơi lơ mơ ghi nhận rồi trở mình lăn qua ngủ tiếp trong làn hơi lạnh bên dưới tấm chăn bông giống kiểu như người ta hay phát trên máy bay nhưng hoa hoè sặc sỡ, và mỏng và cũ hơn nhiều. Thực ra thì cả đêm bọn kéo xe có ngủ đâu, cứ trò chuyện rồi lại lục đục khiêng vác dọn buộc gì đó, nên có tiếng động thì cũng chỉ là thêm vào trong đám ồn ào vô nghĩa đó thôi. Bây giờ thì vắng tanh, ngay cả một tiếng mõ trâu đâu đó lốc cốc ngoài lộ xa vẫn nghe thấy, thì một tiếng gà gáy muộn lại đánh thức nó dậy. Thực ra phải nói là không phải một tiếng gà, mà cả đám gà thi nhau đấu giọng cứ râm ran hết từ chỗ này qua góc nọ, lúc xa xa lúc lại gần ngay sát cạnh đâu đó nhà hàng xóm.

Thằng Phước nhổm dậy. Ngoài trời đã dần sáng rõ. Nó vươn vai giở tấm liếp che chắn gió cho cái góc giường bước ra ngoài, đi một vòng quanh bếp, ngó sơ ra đằng sau, rồi giở tiếp tấm liếp che cửa bếp bước ra đằng trước. Kiểu như kiểm tra xe bằng mắt trước khi lên đường 101 chạy một mạch chở hàng từ Little Saigon lên San Jose bán vậy, hay kiểu như làm đánh giá SWOT trước khi bắt tay vào thực hiện một dự án kinh doanh. Kiểm điểm coi còn gì thiếu gì, kiểm tra coi át chủ bài có đúng là còn nguyên vẹn hay không, tính toán coi cần bổ sung thêm máy móc đồ dùng gì cho đủ. Từ trong nhà bước ra ngoài đường, dạo từ chỗ này có thể tạm coi như là cuối chợ ngược lên mé trên, tạt qua cổng thành, dạt xuống bến đò, nhìn ngang, ngắm dọc, lượn lờ khắp nơi đến gần trưa mới quay trở về, bữa điểm tâm sáng sớm ở tửu điếm có lẽ đã tiêu gần hết.

Ở nhà A Châu đang chờ cơm trưa, chính xác là bún, ăn với tất cả những món từ phần còn lại của con lợn đã mần thịt không mang đi hết: dồi chiên, gan luộc, tai làm nộm, giò thủ v.v. chấm

mắm tôm đánh với chanh cho tới sôi bọt lên, cắt thêm mấy miếng ớt vô không gì sánh bằng, thêm mấy bìa đậu phụ chiên giòn nữa. Thằng Phước vừa ăn vừa bàn kế hoạch chuyển đổi kinh doanh với A Châu. Cô gái nghe như nuốt lấy từng lời của cậu ta. Từ nay cửa hàng vải vóc đồ trang sức sẽ chuyển thành quán ăn, bán những thứ đồ ăn vừa túi tiền cho người đi đường, vừa từ phía Kẻ Chợ và Từ Sơn lên tới Bắc Ninh, theo đường Cái Quan đến đầu khu dân cư này là nghỉ chân mà ăn uống ngay rồi có thể đi tiếp luôn nếu không muốn dừng lại nơi thị trấn này.
Thời buổi loạn lạc, vải vóc không ai mua làm gì nhưng người qua lại đông đúc thì đồ ăn lúc nào cũng dễ mua, và không phải ai cũng đủ tiền vào tửu điếm mà uống rượu.

Ăn xong, Phước sắp đặt mấy thứ rồi đi thẳng ra đằng sau nhà ngồi ỉa. Đằng sau bếp có bô nhưng nó ra thẳng vườn, ngắm chỗ sẽ trồng mấy loại cây rau mà đào sâu xuống, hành sự xong, rửa sạch đít bằng cái vò nước xách theo, rồi vùi mớ rơm rạ xuống và lấp đất để chuẩn bị sẵn phân bón. Lúc đang ngồi ỉa thì thấy một con bé, vóc dáng nở nang, thậm thà thậm thụt chui vô bếp. Vì chỉ chú ý coi có người ở trong bếp không mà không thấy đằng sau lưng thằng Phước đang ngồi nhìn từ phía xa xa.

Con nhỏ đem theo một cái thùng gỗ nhỏ, lúc quay trở ra thì chạm mắt với Phước nhưng rồi chạy một mạch sang lối ngách trước đó mà bỏ đi. Một hồi sau lúc lấp đất thì nghe cô vú tru tréo lên trong bếp giống như cái bài chửi mất gà của Hồng Vân, nhưng là mất cứt. Mẹ nó. Ở cái thời này người ta bán được cứt, he he. Và con bé kia chui vào bếp không phải để ăn trộm cái bô hay thứ gì khác, mà là trộm cứt. Thế là tổ tông lý lịch ba đời nhà con Nở được kể hết ra cho bàn dân thiên hạ nghe. Mà chắc nó cũng từng ăn trộm cứt ở nhà khác và cũng bị bêu riếu rồi cho nên câu chuyện hồ sơ lý lịch nghe có vần có điệu lắm. Văn nghệ dân gian đại chúng có được nhà văn lớn nào sáng tác như thơ Nguyễn Bính thì chắc cũng chỉ đến thế là cùng.

Nhờ bài chửi mà thằng Phước dắt cô Vú tìm tới được chỗ con Nở đang tá túc dưới một gốc tre, đan cái mái nứa dựng lên che mưa, đống lửa bập bùng trên đặt nồi cháo sôi liu riu hình như có mấy cái đùi ếch bên trong đó. So với thị Nở của Chí Phèo thì con bé này không xấu tệ vậy. Dù rằng tóc tai bù xù, người ngợm lem luốc nhưng gội đầu tắm rửa đảm bảo dư sức thành đào ngon cho mấy quán bia ôm trên đường Trần Quang Khải. Mà với sức quyến rũ của gái tơ mới vừa lớn thì đảm bảo dư tiền mua nhà chung cư sau vài năm chinh chiến. Thằng Phước nghĩ tới đó mà buồn cười nhưng việc chính lúc này là để cô Vú bàn bạc với con nhỏ thuê nó mỗi ngày kiếm đủ số cua đồng và ốc bươu về nấu bún riêu cho A Châu mở quán bán. Chỗ này là cuối chợ theo kiểu nhìn từ trung tâm ra nhưng lại là đầu chợ cho khách bộ hành nào đi trên con đường cái quan mới vừa tới địa phận khu trung tâm của thị trấn. Thời buổi loạn lạc, kinh doanh rủi ro, nhưng hàng quán đồ ăn mới chính là cái người ta cần trên đường qua lại ngày càng thêm tấp nập ngược xuôi.

Và thế là công việc làm ăn phất lên nhanh chóng, một vốn bốn lời nếu không nói là tay không bắt giặc, lấy công làm lời. Nguyên liệu đã có con Nở đảm bảo, tự đi bắt hay hái trộm rau quả đâu đó để thu nhập đều đặn tính ra ổn định và nhiều hơn trộm cứt. Gạo ẩm sắp mốc mua lại với giá rẻ mạt cứ việc ngâm trong vại để làm bún, có hỏng quá thì ủ luôn thành rượu chứ không sợ uổng phí. Còn lại thì tuỳ A Châu xin đẹp muốn múc bát bún đầy hay vơi, thu bao nhiêu tiền mà thôi.

Căn nhà như chia thành hai gian cho hai người đàn bà cai quản, nước sông tránh phạm vào nước giếng nên dù chỉ ngăn bằng một tấm liếp nhưng vẫn như cửa khoá then cài, không ai bước vào lãnh đja của ai. Tấm nứa che giường ngủ của thằng Phước giờ không cần kín đáo hạ xuống như trước, mà dựng thẳng lên cho sáng, phơi bày cho bằng hết những gì đang diễn ra vào lúc này.

Vú em đúng là có trình về bú cu, mà cũng hình như giống như là nghiện vậy. Cô nàng sà vô bú cặc Phước bất cứ lúc nào có cơ hội. Đang ngồi nấu nướng thấy thằng nhỏ đứng bên cạnh là quay qua liền để bú. Đang ngủ trưa thức dậy cũng thấy cô Vú nửa ngồi nửa quì bên dưới đất mà chồm lên ngoạm lấy con cu thằng Phước mà ngủ theo, nước dãi chảy ra hai bên mép trông thật buồn cười. Hay như lúc này đây, ngồi xuống đọc báo có chút xíu mà cô nàng cũng nhào tới, ngồi bệt xuống bên dưới đất, giữa hai chân Phước mà bú.

Vô cùng kỹ thuật. Mấy em tiếp viên ở Ozawa không bằng một góc. Đầu tiên là nhè nhẹ kéo da qui đầu xuống mà liếm sạch. Kiểu như là người nghiện cái mùi bên dưới đó nữa. Đào ở phòng mát-xa VIP phải rửa cho sạch mà vẫn không kìm được cái thoáng chốc hơi hơi ghê tởm, còn ở đây Vú cứ nguyên như vậy mà liếm láp, hít hà, giống như có người sợ mùi sầu riêng thấy thúi còn có người nghiện thì thấy thèm khát cái mùi thơm đó vậy. Vú liếm vòng quanh đầu dương vật, từ nửa bên dưới lần lần lên tới quanh đầu khấc và chọc học vô cái đầu lỗ như cố vét hết những gì đọng lại bê trong đó. Cái rồi từ từ theo đường thẳng từ trên xuống dưới, lại ngược từ dưới lên trên.

Thằng Phước vẫn không ngừng đọc báo, in dưới Hải Phòng chuyển lên, chậm mất 1-2 ngày, nhưng vẫn đủ để nắm rõ tình hình. Một tay vẫn cầm tờ báo nhưng chồm người ngồi dậy để tay kia tiện lần xuống ngực cô nàng mà mân mê.

Nắn nắn quanh bầu vú, rồi bóp bóp. Cho sữa ứa ra rồi bắn nhè nhẹ thành từng tia nước nhỏ. Cái rồi quăng tờ báo xuống đất. Xốc nách con nhỏ lên. Đặt xuống cái bụp. Nguyên cái âm hộ bao lấy dương vật rơi xuống cái ọt. Thốn ngược lên trên cổ cô nàng kêu cái hự.

Rồi nằm ngửa ra, kéo cho cô ta cũng hơi úp xuống, hai tay chống xuống giường, còn mình thì dùng hai cùi chỏ để chống ngược lại cho vừa đủ cao mà ngoạm miệng vô vú nút nút.

Không phải nút chơi. Mà là uống sữa. Uống cho đã vậy thôi. Sữa mẹ không có đường ngọt như sữa lon, nhưng cũng nhạt nhạt giống sữa tươi tiệt trùng không đường vậy thôi. Mà cái khoái cảm không chỉ là riêng ở cái vị sữa lúc đầu có vẻ tanh tanh nhưng dần trở thành thơm ở đầu lưỡi, mà là ở cái cơ thể nóng bỏng kia của người đàn bà rung rung bần bật nhấp nhẩy bên dưới lồn nhúc nhích bập bập dập liên hồi lên con cu. Chỉ nhích nhích từng khúc nhỏ nhỏ chứ không dồn dập ra vô nguyên khúc dài, cho nên tần số nhanh gấp đôi gấp ba kiểu kia, sướng vô kể.

Đó cũng chính là sự khác biệt giữa chuyện đi mát-xa cho gái đẹp dùng tay kích dục. Gái đã đẹp mà tay lại còn nhanh hơn lồn, cho nên dù có bất lực thì cũng cương lên mà xuất tinh ào ào thôi. Em Vú run cầm cập hự hự nhấp lồn không ngừng, sữa bắn tràn lan không ngừng nghỉ. Thằng

Phước tha hồ bú bên này lại phải ngoạm ngay lấy bên kia cho sữa khỏi bắn tung toé ra ngoài, mút cật lực cho các đầu mạch tạo sữa gửi tín hiệu gì đó lên trên não người đàn bà khiến cô ta ú ớ như man dại mà có thêm sức để tiếp tục dập rầm rập với tốc độ nguyên như cũ. Phải như vậy thì con cu thằng Phước mới vẫn giữ nguyên độ sướng mà cương dài ra thêm một chút, một chút nữa, rồi bắn xối xả vô bên trong.

Cảm thấy một luồng nước ấm bắn vô trong, cô nàng ráng dập dập thêm vài cái rồi dừng hẳn lại mà thở dốc. Nằm úp mặt xuống người thằng Phước mà phì phò hổn hền.

Thằng Phước mở mắt ra. Nhìn ra hướng cửa sau cửa sau của bếp thì thấy con Nở đang đứng đó ngó từ nãy giờ. Chạm phải ánh mắt của thằng Phước thì luống cuống như hôm bữa trộm cứt bị phát hiện, nhanh chóng nhẹ nhàng bỏ xâu cua và mớ ốc mới nhặt ngoài ruộng về xuống, rồi chạy biến theo cái ngách cũ, mất hút.

Cả ba người đều không biết còn một ánh mắt thứ tư cũng đang dõi nhìn từ nãy giờ qua khe hở của tấm rèm che nhà trên với nhà dưới. Người đời hay nói “kẻ ăn không hết người lần chẳng ra”. Cứ hễ có được một con ghệ là ở đâu ra cả đám, còn ở không thì tìm hoài cũng không được mối nào hết. Đàn bà nhiều khi không thích thằng đàn ông đó nhưng hễ thấy một con đàn bà khác đang cặp kè bên cạnh thì tự nhiên bao nhiêu nỗi ghen tức ganh tị đều dồn vào và tự đâu đó trong đầu. Đó là tâm lý thường gặp ở phố thị, người ta cứ đổ xô vô chỗ nào đông người mua, từ hàng quán cho tới dịch vụ. Bí quyết thành công của bán hàng trên mạng nhiều khi không cần là hàng độc hay chất lượng cao, mà cần đông người vô coi biểu diễn đã, thêm một vài tay mồi là cháy bỏng ngay lập tức. Kể cả ca sĩ cũng vậy, bản hít hay giọng ca chỉ là phụ nếu đem so sánh với tài năng của người điều hành fan club, tức là câu lạc bộ người hâm mộ.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận