BÁNH TRÔI NƯỚC [NTR – SOME – RAPE – PUBLIC] – Update Chương 10
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: BÁNH TRÔI NƯỚC [NTR – SOME – RAPE – PUBLIC] – Update Chương 10
Tác Giả: C00lB0y1986
Thể Loại: đổi vợ chồng, gai dam, some, Swing
Lượt Xem: 1431 Lượt Xem
Sáng thứ bẩy, Lan Phương đi xe máy đến công ty thì đã thấy ông Dương và chị Hương đợi sẵn. Cô cất xe máy vào bãi gửi xe, ra đợi cùng mọi người được khoảng 10 phút thì xe của bên du lịch tới.
– Wa, xe rộng mà đẹp quá. Sao đoàn đi có 4 người mà phải dùng xe rộng vậy hả chị? – Lan Phương thích thú với chiếc xe đến đón mình.
– Xe limousine mà e. Đi du thuyền năm sao thì xe đón cũng phải tương ứng chứ – Chị Hương vừa cười vừa nhìn Lan Phương sờ mó các thứ trong xe.
Lan Phương hồi bé cũng hay được đi du lịch cùng cơ quan bố mẹ nhưng thường chỉ ở khách sạn ba, bốn sao, chưa được ở khách sạn năm sao bao giờ. Lần này đi du thuyền năm sao, mới thấy chiếc xe oto đến đón mà cô đã rât thích rồi. Chiếc xe màu đen sang trọng có không gian bên trong rất rộng rãi với nội thất sang trọng. Trừ sàn xe trải thảm nhung, toàn bộ bên trong xe và ghế đều được bọc da mềm. Trong xe còn có cả màn hình OLED để xem phim, cổng sạc, cổng USB, hệ thống wifi, tủ lạnh mini với đầy đủ các loại đồ uống từ bia đến nước ngọt, rượu vang v.v… vô cùng tiện lợi.
Xe đi từ công ty Thái Dương qua nhà đón ông Dũng rồi lên đường đi Hạ Long. Đi được một lúc thì xe rẽ vào một điểm dừng để nghỉ. Bãi đỗ xe cùng toàn xe limousine như xe của đoàn công ty Thái Dương. Khu nghỉ chân này hầu như toàn khách ngoại quốc, khá ít khách người Việt.
Lan Phương gọi đồ để mọi người ăn sáng. Đồ ăn tuy không ngon bằng mấy quán nổi tiếng ở Hà Nội nhưng cũng khá ổn. Đến lúc thấy chị Hương thanh toán cô cũng hơi giật mình. Ăn có bốn bát phở với mấy chai nước khoáng mà thanh toán hơn năm trăm nghìn, đúng là phục vụ khách đi du lịch năm sao có khác.
Ăn xong, xe lại lên đường đi tiếp. Gần trưa xe đến một bến tàu du lịch. Ngồi đợi một chút để làm thủ tục thì có hướng dẫn viên dẫn mọi người lên tầu để nhận phòng. Lan Phương thực sự choáng ngợp với chiếc du thuyền này. Tàu có tận 4 tầng với đầy đủ không gian nhà hàng, bể bơi, spa, hầm rượu, có cả chỗ để đánh golf dù không rộng lắm. Tất cả hành lang đều trải thảm, tường dán giấy sang trọng.
Lan Phương thấy bên công ty du lịch đưa có hai chìa khóa phòng, chắc tại thấy đoàn có 4 người 2 nam 2 nữ. Cô đang lúng túng chưa biết chia phòng thế nào thì ông Dương bảo:
– Phương ở cùng phòng anh Dũng nhé, nhớ chăm sóc anh Dũng cẩn thận.
– Em ….Em ….. – Lan Phương dù đã đồng ý đi chuyến đi này là đã chấp nhận việc kia nhưng cô chỉ nghĩ là sẽ quan hệ cùng ông Dũng thôi chứ không nghĩ phải ở cùng phòng ông. Ngoài chồng thì mới chỉ có ông Dương là người đàn ông thứ hai cô ngủ cùng.
– Không lẽ …. Em định để a ngủ cùng phòng với anh Dũng, còn em ở cùng phòng với chị Hương ? Anh với anh Dũng đều trai thẳng nhé, không cong đâu? – Ông Dương trêu làm mọi người cười ồ lên.
– Dạ …. Em không có ý đó – Lan Phương đỏ mặt vì bị ông Dương trêu nhưng chưa biết từ chối chuyện phân phòng kia thế nào?
– Thôi em Phương ngại thì để anh ở cùng phòng anh Dương cũng được, cho hai chị em phụ nữ ở cùng phòng nhau – Ông Dũng cười thoải mái. Bình thường chuyện này sẽ khiến ông không vui nhưng không hiểu sao thấy vẻ ngượng ngùng của Lan Phương lại khiến ông thấy thú vị. Cô không giống những người phụ nữ đẹp chủ động quyến rũ, thả thính công khai với ông.
– Thôi để thế sao được, Phương ở cùng phòng anh Dũng nhé – Ông Dương hơi đanh giọng lên, sợ ông Dũng phật lòng.
– Không sao… Em Phương chưa quen thì cứ để ở tôi với anh Dương ở cùng phòng không sao.
– Ơ…. Thôi thế cũng được – Ông Dương thấy ông Dũng vui vẻ không có vẻ gì khó chịu nên cũng không cố ép Lan Phương nữa.
– Ah, còn bạn nữ cùng phòng Phương tên gì nhỉ. Nãy trên xe anh quên chưa hỏi tên? – Ông Dũng cười vui vẻ, quay sang chị Hương.
– Dạ em tên Hương, Nguyễn Thanh Hương.
– Tên em đẹp ghê, đúng là người đẹp tên cũng đẹp. Thấy anh Dương kể em làm trưởng phòng à?
– Dạ vâng, may được anh Dương tin tưởng nên để em làm trưởng phòng hậu cần.
– Phòng hậu cần gì, bên em có phải quân đội đâu.
– Ah, phòng em làm mấy thứ hậu cần linh tinh của công ty í mà anh. Là phòng hành chính – tổng hợp.
– Ha ha, vậy em làm mama tổng quản cho anh Dương rồi. Công ty Thái Dương thú vị ghê, thư ký đã xinh rồi mà trưởng phòng hành chính – tổng hợp cũng đẹp không kém – Ông Dũng vừa nói vừa thoái mái ngắm người phụ nữ xinh đẹp trước mặt. Người phụ nữ này đẹp kiểu mặn mà, đằm thắm. Ăn mặc đơn giản nhưng tinh tế, nói năng nhẹ nhàng dễ chiu, nói vừa đủ chứ không nói nhiều. Kiểu phụ nữ xinh đẹp nhưng tinh tế, có học thức này ông cũng rất thích, không như mấy bình hoa di dộng chỉ được cái vẻ ngoài, đầu óc thì rỗng tuếch.
– Dạ anh quá khen, em vừa già vừa xấu chứ có đẹp gì đâu.
– Thôi hai chị em về phòng cất đồ đi rồi xuống ăn trưa. Bụng anh biểu tình nãy giờ rồi – Ông Dương giục hai chị em, sợ cứ mất thời gian nói chuyện ở đây trong khi đã trưa rồi, mọi người đều đói.
Lan Phương và chị Hương vào mở cửa vào phòng cất đồ. Căn phòng sang trọng lại làm Lan Phương phải trầm trồ. Đồ nội thất ở đây sang trọng không kém, thậm chí có phần hơn cả căn hộ của ông Dương. Sàn và tủ, giường đều bằng gỗ tự nhiên, tường dán loại giấy cao cấp hơn cả hành lang bên ngoài. Ga giường trắng muốt, trên giường có xếp hai chiếc gối với chiếc chăn được gấp cánh điệu gọn gàng bao lấy hai chiếc gối gọn gàng không một mẩu vải thừa ra. Mỗi phòng đều có nhà tắm riêng với bồn tắm kính trong suốt. Phía ngoài là một vách kính lớn chiếm gần hết mảng tường nhìn ra vịnh Hạ Long tuyệt đẹp với các dãy núi nhấp nhô xem lẫn làn nước xanh biếc của biển. Phòng của Lan Phương với chị Hương ở tầng 4, tầng cao nhất, còn có ban công phía bên ngoài.
– Thôi thay quần áo nhanh lên còn xuống ăn em, anh Dương với anh Dũng đang chờ đấy – Chị Hương vừa cười vừa giục Lan Phương, chị rất buồn cười với vẻ háo hức như trẻ con được quà của cô khi khám phá căn phòng sang trọng.
– Vâng, em thay quần áo luôn đây – Lan Phương xấu hổ vì biểu hiện háo hức của mình bị chị Hương bắt gặp.
Cô vội vàng thay quần áo rồi cùng chị Hương đi xuống nhà ăn, xuống đến nơi thì ông Dương và ông Dũng đã đợi sẵn.
– Hai chị em làm gì mà lâu thế? Để anh Dũng phải đợi mãi – Ông Dương giọng hơi khó chịu.
– Không sao, anh Dương đừng trách hai chị em. Đàn ông đợi phụ nữ chút có sao – Ông Dũng cười nói vui vẻ làm ông Dương đỡ lo. May mà ông này tính cũng thoải mái không để ý tiểu tiết, nhiều người khó tính, hay để ý mấy chuyện vặt vãnh lắm. Hoặc cũng có thể do hai chị em Hương – Phương xinh đẹp nên ông Dũng cũng dễ tính hơn thì không biết được.
Bốn người ngồi vào bàn ăn thì đầu bếp bắt đầu mang món ăn ra. Lan Phương cứ thắc mắc sao họ mang có bốn bát súp bào ngư hải sản, có bát súp nhỏ xíu này thì ăn một chút là hết, sao no được. Cô còn đang thắc mắc thì đã thấy ba người kia ăn ngon lành. Cô cũng bắt đầu ăn theo mọi người. Xúc thìa súp vào mồm khiến Lan Phương bất ngờ, nước súp thơm nhẹ, bào ngư thịt bùi, ngọt quyện với mùi thơm đặc trưng, thịt cua với tôm như tan ra trong lưỡi mà không hề tanhMón súp rất ngon, giúp kích thích vị giác, tiếc là hơi ít nên tạo cảm giác thèm ăn vì chưa đã cơn đói. Đợi Lan Phương ăn xong, nhân viên phục vụ dọn bốn bát súp rồi lại lần lượt mang tiếp các món khác ra, mà phải đợi cả bàn ăn hết rồi mang món mới. Mỗi món đều chỉ có một chút, không nhiều nhưng được bầy biện rất đẹp mắt như một tác phẩm nghệ thuật, nhìn rất tinh tế và đẳng cấp. Đĩa sa lát trái cây tươi và vani trang trí hình bông hoa. Món tôm càng nướng wasabi với phần vỏ tôm giòn tan vàng óng, thịt tôm ngọt hòa với vị cay nồng xộc lên mũi nhưng không bị chảy nước mắt. Thịt bò mềm ngọt nấu cay kiểu Mã Lai kèm bánh mì thơm phức. Cá tầm phi lê đút lò sốt Teriyaki với thịt cá béo ngậy, lớp da vàng giòn rụm. Toàn những món Lan Phương chưa được ăn bao giờ. Lan Phương đang ăn uống ngon lành thì thấy ba người còn lại đang nhìn mình rồi bật cười vui vẻ làm cô xấu hổ đỏ mặt.
– Không sao, em ăn đi. Nhìn em ăn làm anh cũng thấy ngon miệng theo – Ông Dũng cười ha hả rồi giục mọi người tiếp tục ăn.
Đợi mọi người ăn xong thì phục vụ mang vải hạnh nhân lạnh ra tráng miệng. Lan Phương ăn xong thấy món nào cũng ngon, mỗi món tuy có một chút nhưng ăn cả bữa thì cũng hơi no nhưng không no quá đến mức khó chịu. Có cảm giác mọi món ăn trong thực đơn đều được tính toán, cân bằng sao cho ngon miệng mà không bị no quá. Đúng là nhà hàng trên du thuyền 5 sao có khác. Lan Phương thầm nghĩ mới có bữa trưa mà ăn đã ngon thế này, không biết bữa tối thế nào.
– Thôi hai chị em về ngủ đi rồi chiều đi tắm biển, sáng đi xe cũng mệt rồi. Tầm bốn giờ chiều đợi bọn anh dưới sảnh tầng 1 nhé – Ông Dương nói rồi rủ ông Dũng lên phòng trước.
Lan Phương và chị Hương về đến phòng, cô thả mình lên tấm trải giường trắng muốt mềm mại, mát lạnh hơi điều hòa. Phải gỡ hai cái gối được gấp chăn cách điệu làm Lan Phương hơi tiếc nhưng kệ thôi, nãy căng da bụng rồi da mắt cô cũng hơi trùng xuống.
– Em không thay quần áo để đi ngủ à? – Chị Hương vừa thay quần áo vừa nói với Lan Phương.
– Vâng, em thay ngay đây. Nằm giường này vừa êm vừa mát em chỉ muốn ngủ luôn – Lan Phương vừa nói vừa nhìn chị Hương thay quần áo. Bộ pijama lụa tuy đơn giản nhưng vẫn tôn lên dáng vẻ gợi cảm của chị. Lan Phương nhìn lại cơ thể mảnh mai của mình rồi thầm ước có cơ thể nẩy nở gợi cảm như của chị Hương.
– Người chị đẹp thật, nở chỗ cần nở, gọn chỗ cần gọn. Chả bù cho em ăn mãi không béo lên được.
– Ôi, chị cũng phải ăn uống kiêng khem với tập nhiều lắm mới không bị béo đấy. Không ăn uống cẩn thận với tập đều là bị béo ngay, có tuổi rồi mà.
– Em muốn béo đẹp như chị còn không được í.
– Dáng em mảnh mai sẵn rồi, cơ địa tốt ăn lại không bị béo lên là mơ ước của nhiều người đấy. Như em chỉ cần biết cách ăn uống tí với tập đúng cách là dáng như người mẫu ngay.
– Em thì người mẫu gì, gầy nhom với cả cao được có gần mét bẩy. Người mẫu toàn cao mét bẩy mấy đổ lên.
– Em thế là cao rồi, chị còn được có gần mét 6 thôi đây này. Em thích tập không hôm nào đi tập cùng chị, chị chỉ cho cách ăn với tập. Hồi xưa chị tốn tiền thuê PT hướng dẫn mãi đấy.
– Dạ em cũng thích tập lắm mà nghèo không có tiền. Tiền còn để dành cho con.
– Cũng rẻ mà em. Mua gói mấy năm chỉ khoảng ba chục triệu, chia ra mỗi tháng chỉ hơn triệu.
– Dạ thôi, em để dành tiền cho con.
– Thôi lên ngủ đi em, chiều còn dậy tắm biển.
Lan Phương thay đồ rồi nhanh chóng lên giường đắp chăn nằm cạnh chị Hương. Chiếc giường êm ái, tiếng điều hòa ro ro cùng mùi nước hoa thoang thoảng dễ chịu của chị Hương khiến cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
***
Dậy thay đồ đi Phương. Đừng để các anh phải đợi.
Vâng, em dậy ngay đây – Lan Phương dụi mắt, lồm cồm ngội dậy đã thấy chị Hương thay đồ xong. Chị khoác một chiếc váy bằng ren màu trắng, bên trong ẩn hiện ra bộ bikini mầu vàng nhạt. Váy ren với họa tiết không quá nhiều, không quá trong nhưng vẫn đủ lờ mờ thể hiện lớp quần áo bên dưới không bị thô. Đúng là đồ gì chị Hương chọn cũng đẹp, quyến rũ nhưng vẫn tinh tế.
Em ngắm gì nữa, thay đồ đi.
Vâng. Em thay ngay đây.
– Trời ơi em thay bộ khác đi. Dáng đẹp mà không biết mặc đồ để khoe. Chắc hôm nào chị phải phụ đạo cho em một buổi về cách ăn mặc mới được – Chị Hương suýt phì cười khi thấy Lan Phương mặc áo khoác dài trong khi bên trong là bộ đồ bơi liền màu đen. Chị giúp cô chọn bộ đồ khác để thay.
– Đấy, ít ra thế này trông còn đỡ.
Lan Phương ngắm mình trong gương. Chị Hương chọn cho cô bộ áo tắm hai mảnh lớn rời mầu hồng, tuy không sexy như bộ bikini màu vàng của chị nhưng còn đỡ hơn bộ đồ bơi lúc nãy. Bên ngoài cô khoác một chiếc áo khoác mỏng mầu đen.
Rút kinh nghiệm buổi trưa, chiều nay hai chị em xuống trước một chút thì ông Dũng với ông Dương mới xuống.
– Wa, hai chị em đẹp ghê nha. Tôi cũng phải ganh tị với anh Dương vì có hai nhân viên đẹp thế này đấy – Ông Dũng suýt xoa ngắm nhìn hai chị em.
– Anh Dũng quá khen, mà giờ tất cả nhân viên công ty Thái Dương đều sẵn sàng phục vụ anh Dũng mà – Ông Dương vừa cười nói vừa nháy mắt với hai chị em khiến Lan Phương đỏ mặt vì hiểu ý nghĩa câu nói của ông trong khi ông Dũng thì gật gù hài lòng.
– Thôi giờ chúng ta đi tắm biển nào. Hai em thích tắm luôn trên vịnh hay đợi tí vào đảo Ti Tốp tắm biển.
– Ra tắm ở đảo đi anh. Tắm ở vịnh nước sâu em sợ lắm, với nhỡ đâu có con gì ở dưới – Lan Phương vừa nói vữa nghĩ đến làn nước xanh biếc không thấy đáy, ai biết có con gì ở dưới.
– Ha ha, sợ gì chứ. Mà thôi em thích thì chúng ta tắm đảo anh Dương nhỉ?
– Ah vâng, theo ý anh Dũng.
Mọi người ra quầy bar gọi đồ uống đợi một lúc thì tàu dừng lại. Có cano hơn từ đảo ra đón đoàn khách từ du thuyền xuống. Bãi biển trên đảo Ti Tốp thật đẹp, bờ cát trắng phau tuy nhỏ nhưng thoáng đãng trong khi nước biển thì trong vắt. Phong cảnh trời mây, biển xanh biếc lân núi non kết hợp tạo ra khung cảnh tuyệt đẹp. Lan Phương thoái mái vươn vai, hít thở mùi biển rồi ra ghế nằm phơi nắng.
– Hai chị em cởi đồ xuống đây nào, định để bọn anh tắm biển một mình chắc – Ông Dương đứng dưới biển gọi với lên hai chị em đang nằm dài phơi nắng trên ghế. Chị Hương và Lan Phương cùng nhẹ nhàng cởi bỏ áo khoác rồi sóng bước tiến đến mép nước.
– Wa …. So beautiful….
– So… soo sexyy….
– Hey. Your wife is here, ok?
– Ack…. Ouch… don’t beat me.
– Này, anh đừng có nhìn nữa. Nước dãi chảy đầy miệng rồi này. Có em ở đây mà dám ngắm gái à ?
– Ái… Đau anh. Anh nhìn chút thôi mà. Đàn ông mà thấy gái đẹp không ngắm có mà … bê đê.
Một loạt những tiếng tán thưởng cùng những ánh mắt ngưỡng mộ lẫn ghen tị của những người trong đoàn nhìn theo hai bóng dáng thướt tha. Hai người phụ nữ với hai vẻ đẹp như bổ trợ cho nhau, một đầy đặn gợi cảm, một mảnh mai thon thả, có lẽ đã đủ cho gu của mọi người đàn ông. Cô gái cao hơn tuy không gợi cảm bằng nhưng lại nổi bật với làn da trắng bóc mịn màng không tì vết và vóc dáng thon thả. Lan Phương có cơ địa khá tốt, da cũng ít bị bắt nắng, đợt nào phải đi nắng nhiều cô cũng chỉ cần bôi chút kem chống nắng với chỉ số SPF thấp.
Ông Dương với ông Dũng đứng dưới nước ngắm nhìn hai chị em, lòng hãnh diện vì những lời tán dương của mọi người trong đoàn. Đám đàn ông thì ngưỡng mộ, thèm thuồng hai người phụ nữ tuyệt đẹp trong khi lại thầm ghen tị với hai người đàn ông nhìn bình thường nhưng lại sở hữu hai người đẹp đó, họ thầm nghĩ hai ông này không phải đại gia thì chắc cũng là quan chức to mới có bồ đẹp thế này. Đám phụ nữ thì ghen tị với vẻ đẹp của hai chị em Hương – Phương, ước mình cũng trẻ đẹp như vậy để có thể cặp kè, câu kéo đại gia.
Vẻ đẹp gợi cảm, bốc lửa của chị Hương cũng chỉ khiến ông Dũng có chút chú ý vì ông tiếp xúc phụ nữ đẹp và gợi cảm nhiều rồi nhưng vẻ đẹp của Lan Phương lại khiến ông thấy thích thú. Ông thấy cô như bông hoa hồng mới nhú, e ấp ngây thơ, chỉ cần biết chăm bẵm đúng cách sẽ nở rộ rực rỡ. Trong giới quan chức, làm chính trị nhiều mưu mô toan tính, đầu ai cũng có sỏi như ông thì một cô gái đẹp nhưng vẫn có tri thức, đầu óc đơn giản chút lại khiến ông thích thú. Ít ra ở cạnh cô không cần khiến ông phải đề phòng, đây mới đúng nghĩa thư giãn. Ngoài ra, cô gái trong sáng chưa trải đời thì khi có các trải nghiệm lạ thì cảm xúc sẽ rất chân thực. Chả phải như đám dân chơi còn bảo gặp gái đập đá lần đầu còn phê hơn nhiều lần chơi gái còn trình hay sao.
– Phương ra tắm với anh Dương kìa, để chị Hương tắm biển với anh – Ông Dương cố ý để Lan Phương tiếp xúc nhiều với ông Dũng. Thành bại của vụ đề án nằm ở sự hài lòng của ông ta sau chuyến đi này, mà mục tiêu chính la Lan Phương mà.
Lan Phương bị ông Dương đẩy gần về phía ông Dũng mà có chút ngại ngùng. Ông ta với cô vẫn là người đàn ông lạ, dù có chuẩn bị tâm lý là sẽ quan hệ với ông ta trong chuyến đi nhưng không hiểu sao cứ mỗi lần bị ép ở riêng với ông ta là cô lại không thoải mái lắm. Ông Dũng thì cứ thoải mái tắm biển, lâu lâu lại lấy cớ khẽ chạm tay vào tay cô. Rồi sự tiếp xúc càng lúc càng nhiều và bạo hơn.
Lan Phương khẽ giật mình khi bàn tay ông Dũng lén lút đặt len eo cô dưới làn nước. Mấy ngón tay ông ta khẽ vuốt ve thấp dần xuống bờ mông của cô. Cô xấu hổ nhìn sang thì ông Dũng thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra, mấy ngón tay càng lúc càng táo tợn, không chỉ từ từ vuốt ve bên ngoài chiếc quần bơi mà còn lách qua mép quần bơi để vuốt lên bờ mông mịn màng. Lan Phương nhìn sang phía bên kia thì thấy ông Dương còn táo tợn hơn, thò hẳn tay lách qua mép mảnh bikini để móc máy nơi thầm kín của chị Hương. Chị Hương cũng không còn giữ được vẻ tự nhiên, mặt hơi đỏ hồng lên theo sự nghịch ngợm của ngón tay ông Dương. Cả ông Dương và ông Dũng đều thản nhiên như không trong khi đôi tay cả hai đang nghịch ngợm, hành hạ hai người phụ nữ xinh đẹp. Lan Phương nhìn rộng ra xung quanh thì thấy chỗ bốn người đứng xa hơn những người khác một chút, nước sâu hơn nên cũng tối mầu hơn che dấu cho hành động ám muội của những đôi tay. Gần chỗ cô đứng cũng có vài đôi người nước ngoài đang thoải mái ôm ấp, động chạm nhau. Có lẽ với họ việc động chạm thế này ở nơi công cộng không phải việc gì quá ghê gớm, không ai để ý đến bốn người bọn cô, hoặc có để ý đến thì cũng chỉ cười tủm tỉm rồi quay đi không quan tâm. Điều này khiến Lan Phương cũng an tâm hơn, đỡ xấu hổ. Ai ở đây lúc này cũng sẽ đoán chuyện gì đang xảy ra qua gương mặt đỏ hồng thiếu tự nhiên của hai người phụ nữ xinh đẹp.
Ngón tay ông Dũng tò mò khám phá từ làn dan đùi non mịn màng của Lan Phương rồi đến phần mu nhô cao của cô qua lớp quần bơi mỏng manh. Cô khẽ giật mình khi ngón tay ông ta chạm lên phần mu và muốt ve dọc theo mép âm hộ của mình. Quay sang nhìn thì cô bắt gặp ánh mắt táo tợn của ông Dũng, không còn ra vẻ thản nhiên như không nữa mà giờ đang say sưa ngắm nhìn các biểu cảm trên gương mặt xinh đẹp của cô.
Bỗng thứ vật đàn ông ấm nóng, cứng ngắc dưới lớp quần bơi áp vào làn da mịn màng của Lan Phương. Bàn tay ông Dũng cầm tay cô chạm vào nó, bàn tay nhỏ bé mềm mại muốn rụt lại nhưng bị giữ chặt lấy. Bàn tay ông khẽ cầm tay cô vuốt dọc đều đều thứ cứng rắn ẩn dưới lớp vải mỏng. Lan Phương quay sang nhìn thì bắt gặp ánh mắt nghịch ngợm và cái gật đầu khẽ của ông. Bàn tay ông khẽ buông để bàn tay cô chủ động vuốt ve bên ngoài lớp vải khiến người đàn ông thở dài khoan khoái.
Lan Phương thấy mình đang trong tình huống thật kỳ cục, cô với ông Dũng đang dùng tay để vuốt ve, kích thích cho nhau giữa bãi biển có người xung quanh nhưng dường như chả ai quan tâm đến hai người. Ông Dũng bạo dạn cầm lấy tay cô, đưa nó lách qua mép quần bơi tiến vào bên trong. Cảm giác nhột nhột chút nơi đầu ngón tay do chạm vào đám lông nhanh chóng bị thay thế bởi cảm giác chạm vào thứ ấm nóng, cứng ngắc. Ngón tay cô khẽ chạm vào phần gốc dương vật cứng rắn, nơi tiếp xúc với đám lông được cắt tỉa gọn gàng rồi vuốt đi lên theo thân cái dương vật đang cương cứng. Cô thấy ông Dũng run khẽ khi ngón tay cô trượt qua phần đầu nấm của ông, nơi cũng tiết ra thứ nước nhờn nhờn mà dù trong làn nước biển cô vẫn cảm nhận được. Gương mặt ông Dũng hơi căng thẳng vì cảm xúc tiếp xúc giữa đôi tay mềm mại của người phụ nữ trực tiếp với cái dương vật cứng rắn của ông mạnh mẽ hơn nhiều khi tiếp xúc qua lớp vải quần bơi. Thứ vật đàn ông đang căng tức như muốn phá bỏ lớp vải kìm hãm. Cảm xúc kích thích, dễ chịu của ông ngày càng tăng dần thì bị bỗng nhiên bị cắt ngang bởi tiếng còi chói tai cùng giọng đàn ông trên loa.
– Everyone….. Please come back to the cruise. We’ll have dinner after 40 minutes. Xin mời mọi người lên bờ để về tầu. Bốn mươi phút nữa chúng ta sẽ ăn tối.
Ngón tay Lan Phương rời khỏi thứ vật căng cắng vẫn đội lớp vài quần thành một cục rồi khẽ chỉnh lại quần áo bơi để bước lên bờ. Cô với chị Hương đã lên đến bờ mà hai người đàn ông vẫn còn đứng dưới nước.
– Hai anh chưa lên bờ à? Nhanh về tắm rửa còn ăn tối chứ – Lan Phương gọi hỏi.
– Kệ hai anh í, giờ có cho tiền hai anh í cũng chưa dám lên đâu. Đang căng thẳng như vậy mà – Chị Hương tủm tỉm cười.
– Ah … Chị này – Lan Phương xấu hổ nhìn vẻ mặt của chị Hương, hóa ra nãy chị quay lưng mà cũng biết hết chuyện xảy ra bên này. Nhưng cô còn xấu hổ hơn khi thấy vài người đàn ông nước ngoài vừa lướt qua, quần họ nổi lên một cục mà không hề ngại ngùng vẫn thản nhiên bước lên bờ. Có vẻ chỉ có cô là ngạc nhiên, xấu hổ trong khi mấy người nước ngoài lẫn đám nhân viên phục vụ thì thản nhiên như không.
Ngoài ông Dũng với ông Dương, có vài người đàn ông Việt vẫn đợi một lúc rồi mới lên chứ không lên ngay dù thấy vẻ thản nhiên của đám đàn ông ngoại quốc. Có lẽ do khác biệt văn hóa, đàn ông Việt vẫn chưa thể thoải mái như đàn ông nước ngoài được. Lan Phương và chị Hương đợi hai ông đi lên để cùng đi cano về du thuyền. Mọi người về phòng tắm rửa nghỉ ngơi để chuẩn bị ăn tối.