BÁNH TRÔI NƯỚC [NTR – SOME – RAPE – PUBLIC] – Update Chương 10

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: BÁNH TRÔI NƯỚC [NTR – SOME – RAPE – PUBLIC] – Update Chương 10

Tác Giả:

Lượt Xem: 1499 Lượt Xem

Chương 4: Chấp thuận (edit)

Sáng hôm sau, khi xuống ăn sáng ở nhà ăn khách sạn thì Lan Phương gặp ông Dương, cô chỉ lí nhí chào cho phải phép mà không dám nhìn vào mắt ông ta. Cô thật sự không muốn phải đối diện với ông Dương vào lúc này.

Ông Dương nhìn đôi mắt thâm quầng vì thiếu ngủ của Lan Phương, lòng chua xót, áy náy. Ông bảo hôm qua xong việc rồi, nói cô ngủ bù đi chiều dậy đi chơi quanh thành phố rồi mai về. Lan Phương về ngủ vùi, cô chỉ muốn thời gian trôi thật nhanh, để sớm thoát khỏi chuyến đi này, sớm trở về bên chồng con.

Cả chặng đường về Lan Phương gần như không nói chuyện gì với ông sếp, khi nào ông bắt chuyện hỏi han nhiều thì cô miễn cưỡng trả lời rồi lại im lặng. Ông Dương biết ý cũng ngại, không hỏi han cô nhiều nữa. Bữa cơm trưa giữa đường cũng diễn ra trong im lặng.

Xe vừa về đến cửa nhà, Lan Phương nhẹ chào ông Dương và anh lái xe rồi vội vàng bước vào nhà. Cô mở cửa thật nhanh để quay về với tổ ấm thân yêu.

* Ah, mẹ Phương về. Bố Bình ơi mẹ Phương về – Cún reo lên rồi chạy ra ôm mẹ.

* Em mệt không, đi tắm rửa thay quần áo đi rồi cho Cún ngủ, nó đợi e về nên mãi chưa chịu đi ngủ.

* Ôi nhớ Cún của mẹ quá, con ở nhà với bố có ngoan không? Con đợi mẹ tắm rửa thay quần áo rồi cho Cún đi ngủ nhé- Lan Phương âu yếm hôn trán con rồi rúc vào cổ Cún mà hít hà mùi hương quen thuộc. Về đến nhà thấy chồng con là cô thấy thật thoải mái, vui vẻ hẳn lên, thoát khỏi cảm giác u ám khó chịu khi lên xe về Hà Nội.

Cả ngày hôm đó, Lan Phương cố gắng tỏ ra tự nhiên bình thường, cô không muốn nghĩ đến những việc đã xảy ra vì mỗi lần nghĩ đến cô lại thấy dằn vặt, cảm thấy có lỗi với chồng.

Đến khuya, khi con đã ngủ say, anh Bình nằm áp vào lưng Lan Phương, mũi hít hà làm cô giật mình lo sợ. Dù đã tắm rửa kỹ càng đêm qua nhưng cô vẫn cảm giác chưa đủ, cảm giác trên da thịt cô còn lưu lại mùi cơ thể của ông Dương. Đúng là nỗi sợ vô hình của người phụ nữ đang có cảm giác dằn vặt, chồng cô vẫn vui vẻ như bình thường, chẳng phát hiện ra vợ mình đang bồn chồn lo sợ.

Tay anh vuốt ve bờ eo thon gọn của cô, xoa dần xuồng bờ mông tròn trịa.

* Thôi anh, em mệt.. Mai em còn đi làm nữa – Lan Phương nhẹ nhàng gạt tay chồng ra, giờ cô không có tâm trạng nào để gần gũi chồng. Cô cũng sợ anh sẽ phát hiện ra dấu vết gì lạ sẽ nghi ngờ mất.

* Uh thế thôi em ngủ đi, hôm nay đi về vẫn mệt. Anh chỉ muốn ôm em ngủ thôi.

Anh Bình ôm vợ đầy yêu thương rồi một lát sau đã nghe tiếng ngáy nhỏ đều đều. Lan Phương nằm trong vòng tay chồng mà lòng đau xót, thao thức mãi không ngủ được. Đến lúc đôi mắt nặng nề mệt mỏi trĩu xuống, cô chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.

***​

Suốt cả tuần sau đi làm, ông Dương vẫn bình thản như không có chuyện gì xảy ra trong khi Lan Phương thì trằn trọc suy nghĩ hàng đêm. Sự im lặng, dửng dưng của ông Dương cũng làm Lan Phương thấy khó chịu.

Hàng đêm, cô liên tục nghĩ lại chuyện xảy ra trong chuyến đi công tác. Nếu lúc đó cô quyết liệt hơn, cô đã không phản bội chồng nhưng đổi lại là sự tức giận của ông sếp, có thể ông ta sẽ chuyển cô đi vị trí khác, hoặc tệ hơn là đuổi việc cô. Cuộc sống của cô đang hạnh phúc, công việc nhàn hạ nhẹ nhàng với mức lương cao và thu nhập ngoài lương tốt, cô không thể để mất công việc này được. Nghĩ lại công sức nghiên cứu tìm tòi, phấn đấu bao lâu nay khiến cố nuối tiếc, nghĩ đến cảnh lại tìm một công việc mới, lại nghiên cứu từ đầu, lại lọ mọ với những công việc lắt nhắt với đồng lương bèo bọt khiến cô sợ hãi. Cô chỉ biết tự trách mình tại sao không thật quyết liệt ngay từ lúc ông Dương đè cô xuống Tại saooo? Tại sao? Rồi tiếp theo cô phải làm gì? Chấp nhận sẽ nghỉ việc, tìm công việc mới hay ở lại và coi như không có gì, sau chuyện đã xảy ra thì giữa cô và ông Dương không còn có thể giữ mối quan hệ bình thường như sếp với nhân viên được nữa.

Suy nghĩ suốt cả tuần, cân nhắc thiệt hơn, Lan Phương đã phải đưa ra lựa chọn của mình. Cô biết thế nào ông Dương cũng không thể im lặng được mãi.

Một buổi sáng, sau khi gọi Lan Phương mang tài liệu vào phòng thì ông Dương bảo cô ở lại nói chuyện.

* Xin lỗi em, lần đó anh say quá. Uống rượu liên tục mấy tăng nên anh thiếu kiểm soát đã lỗ mãng với em. Thực ra rượu bia chỉ làm con người thiếu kiểm soát thôi chứ không làm thay đổi bản chất, anh thích em từ lâu, muốn em từ lâu rồi. Dù sao anh vẫn xin lỗi vì đã làm vậy với em. Dù sao thì chuyện cũng xảy ra rồi, bây giờ em có hai lựa chọn.

* Hai lựa chọn ư? – Lan Phương hơi tò mò vì ông Dương chủ động đưa ra đề nghị.

* Một là em không tha thứ cho anh chuyện hôm qua. Anh sẽ đền bù cho em một khoản tiền rồi mong em đi tìm công việc khác. Anh không thể để em làm việc ở công ty được nữa.

* Hai là em chấp thuận chuyện này, đằng nào thì hôm đó a với em cũng …. ấy rồi. Chuyện này giữa thư ký và giám đốc là rất bình thường, đôi bên cùng có lợi. Nếu em chấp nhận thì anh cũng không để em thiệt. Anh sẽ tăng gấp đôi lương cứng với lương hiệu quả công việc (KPI) của em, ngoài ra hàng tháng a sẽ đưa em thêm chục triệu nữa. Chuyện này cũng không có hại gì, anh với em đều giữ bí mật thì không ai biết được.

Lan Phương trầm ngâm suy nghĩ, dù cô đã cân nhắc suốt cả tuần qua. Cô rất yêu chồng, không muốn phản bội chồng những chuyện đã lỡ rồi, có trách thì trách cô không đủ quyết tâm từ chối ông Dương lúc ông đè cô xuống. Với cả nỗi sợ về việc mất công việc hiện tại, gánh nặng tài chính của gia đình các thứ làm cô lo lắng hơn. Cô đã nghiêng về hướng phương án 2 do ông Dương đưa ra nhưng không biết mở lời như thế nào.

* Em không muốn mất công việc này đúng không? – Ông Dương như đoán được suy nghĩ của cô.

* Vâng – Lan Phương khẽ gật đầu.

* Vậy là anh hiểu em lựa chọn thế nào rồi. Em im lặng là đồng ý rồi, không cần nói thẳng ra đâu. Giờ e chuẩn bị đi, tí nữa trưa đi tiếp khách với anh.

Thi thoảng ông Dương cũng đưa Thu Hương đi cùng những buổi ăn tiệc, tiếp khách. Ông bảo có cô xinh xắn ưa nhìn, lại nhẹ nhàng nên dễ gây được ấn tượng tốt với đối tác, công việc đàm phán cũng thuận lợi hơn. Trưa nay, cô với ông Dương đi ăn với bên đối tác ở một nhà hàng dê khá sang trọng. Bữa ăn khá vui vẻ, Lan Phương ăn cũng thấy rất ngon, ngon hơn hẳn mấy món dê bình thường cô vẫn ăn. Ông Dương với bên đối tác gọi rượu ngọc dương uống, mấy người bên đối tác cứ trêu là ăn thịt dê xong còn uống rượu ngọc dương là sẽ phừng phừng như dê xong quay qua nhìn Lan Phương cười cười cứ như họ biết chuyện giữa cô và ông sếp làm cô ngượng đỏ cả mặt. Ăn trưa đến hơn 2 giờ chiều mới xong, ông Dương đưa thẻ để Lan Phương ra thanh toán rồi ngồi đợi cô ở cửa nhà hàng. Cô thanh toán xong ra thì k thấy xe cơ quan đâu nên thấy hơi lạ.

* Nãy uống nhiều anh hơi mệt, muốn về nhà nghỉ một chút, em đưa anh về nhé. Nhân tiên anh giới thiệu căn hộ anh mới mua ở khu đô thị Tây Hồ Tây.

* Có tiện không anh, mà xe công ty đâu anh? – Lan Phương thấy hơi lạ, bình thường uống có tí thế này chẳng ăn thua gì với tửu lượng ông Dương, chưa kể hôm nay còn ăn dê nữa. Hay ông này ăn dê xong lại nổi máu … dê.

* Nãy anh bảo lái xe là cứ về trước, chiều có xe đón mình đi làm việc tiếp rồi. Từ đây về chỗ căn hộ của anh cũng không xa lắm, đi taxi cũng được.

Ông Dương với cô ra cửa nhà hàng rồi vẫy một chiếc taxi gần đấy. Ông Dương mở cửa rồi chờ đợi, Lan Phương ngập ngừng một chút rồi ngồi vào xe. Ông Dương vào xe, ngồi khá sát cô, tay ông đặt khẽ lên eo cô làm cô giật mình, vội liếc anh lái taxi, may anh ta không nhìn thấy hành động của ông sếp. Tay ông ta bắt đầu nghịch ngợm, trượt trượt dần xuống bờ mông tròn trịa của Lan Phương làm cô ngượng đỏ mặt. Cô lấy tay kéo tay ông sếp ra nhưng ông ta cứ để yên tay như vậy. Cô cũng không dám phản kháng quá nhiều, ông Dương thì khoái trí lắm, mồm nói chuyện vui vẻ trong khi bàn tay thi thoảng còn vuốt vuốt khẽ bờ mông cô qua lớp vải khiến cô khó chịu. Giờ thì cô khá chắc chắn mục đích của ông Dương khi rủ cô về đây rồi.

Xe dừng lại ở một tòa chung cư mới xây khá đẹp nhưng có vẻ còn mới, chưa thấy mọi người chuyển về ở nhiều. Đi theo ông sếp qua chỗ bảo vệ tòa nhà mà Lan Phương chỉ muốn cúi gằm xuống để giấu mặt. Cô thấy mình là một người phụ nữ hư hỏng, đã có chồng con mà giờ chấp nhận đi cùng ông sếp về nhà riêng như đi cô bồ đi khách sạn để ngoại tình vậy. Cô lẽo đẽo theo ông vào thang máy, lên tầng 18.

Căn hộ của ông Dương là một căn hộ khá rộng rãi có view rất đẹp, nhìn được toàn bộ khu đô thị Tây Hồ Tây. Mọi thứ trong nhà đều tinh tế, sang trọng khiến Lan Phương tròn mắt thích thú. Sàn nhà lát gỗ tự nhiên toàn bộ, tường mầu trắng dán giấy cao cấp có điểm xuyết vài hoa văn nổi mầu vàng trông rất sang trọng. Phòng khách có trần nhà giật cấp với đèn chiếu hắt, chính giữa treo một bộ đèn pha lê long lanh.

Ông Dương dẫn cô đi thăm quan khắp nhà, đi đến đâu Lan Phương cũng phải trầm trồ suýt xoa vì độ sang trọng. Không biết bao giờ vợ chồng cô mới có tiền để mua được căn hộ như thế này mất. Khi đến trước một cánh của bằng gỗ dầy, ông Dương vừa mở cửa vừa nói với cô:

* Xin giới thiệu với em căn phòng anh ưng ý nhất …. Đây là phòng ngủ của vợ chồng anh.

Lan Phương ngỡ ngàng khi bước vào phòng, ở đây còn tinh tế và sang trọng hơn bên ngoài nữa. Sàn nhà trải lát một loại gỗ tự nhiên màu đen sang trọng. Ở góc phòng là một cái giường lớn bằng gỗ tự nhiên đen trũi, nhìn rất chắc chắn, cạnh đấy là cái bàn trang điểm với kiểu dáng cách điệu, uốn lượn. Tủ quần áo làm ẩn vào tường, trên tường gắn các tấm kính trang trí sáng bóng, vừa tạo hình vừa làm gương soi luôn. Góc đối diện giường là cả mảng tường lớn với rèm kéo che kín.

Ông Dương mạnh tay kéo rèm, căn phòng bỗng nhiên sáng rực lên. Ánh sáng từ cửa sổ tràn vào phòng, phản xạ qua vị trí xắp xếp có chủ đích của các tấm kính trang trí trên tường tạo nên không khung cảnh rực rỡ. Tấm rèm kéo ra để lộ một tầm nhìn tuyệt đẹp, từ đây có thể quan sát được gần như toàn bộ khu đô thị cũng như nhìn thấy một góc Hồ Tây.

* Đẹp không em ? Anh mất bao tâm huyến để bố trí căn phòng này đấy.

Lan Phương bỗng chú ý đến bức ảnh treo đầu giường, trong ảnh là vợ chồng ông Dương và hai đứa con. Người phụ nữ dáng gầy gò, nhỏ nhắn nhìn khá đối lập với thân hình to béo cuả ông Dương. Lan Phương chăm chú nhìn, cô chỉ nghe mọi người ở cơ quan nói ông Dương có một vợ hai con chứ biết mặt bao giờ. Vợ ông Dương nhìn khá già nua, xấu xí so với vị trí vợ của giám đốc một công ty xây dựng, có vẻ còn già hơn cả ông Dương.

* Vợ anh đấy, lớn hơn anh 2 tuổi nếu như em thắc mắc. Hồi anh mới ra trường đi làm xong được vợ anh giúp đỡ khá nhiều, nhờ kinh tế nhà vợ làm bàn đạp cộng với nỗ lực bao năm giờ anh mới được như ngày hôm nay – Ông Dương như đọc đọc suy nghĩ của Lan Phương. Cô thầm nghĩ vợ già với xấu thế này bảo sao ông Dương không máu gái trẻ. Trong lòng cô có chút thương cảm thoáng qua đối với ông sếp của mình.

Rồi ông Dương dẫn cô xem nhà tắm. Tường nhà tắm ốp đá tự nhiên, sàn lát gạch chống trơn, các đồ dùng trong nhà vệ sinh bằng inox mạ vàng sáng bóng. Góc nhà tắm là một buồng tắm dạng vách kính trong suốt với hệ thống vòi sen ở trên.

* Thôi mình đi tắm đi, em tắm trước hay anh tắm trước, hay anh với em tắm chung – Ông Dương cười nói thản nhiên như không.

Lan Phương dù đã chuẩn bị tinh thần khi theo ông Dương đến tận đây nhưng khi nghe những lời nói của ông cô vẫn thấy rất khó chịu. Cô đã lựa chọn, đã ngầm chấp thuận việc ngoại tình với ông sếp để đảm bảo cho công việc của mình. Nghĩ đến việc cô với ông sếp sắp thực hiện, cô thấy mình thật đốn mạt.

* Thôi anh đi ra đi để em tắm trước, ai lại tắm chung ngại chết.

Ông Dương vui vẻ đi ra ngoài. Đợi ông sếp ra ngoài, Lan Phương lặng lẽ cởi quần áo rồi bước vào khu vách tắm kính, mở vòi hoa sen. Tia nước mát lạnh khiến cơ thể cô sảng khoái sau thư giãn. Cô lấy xà phòng xoa khắp người, đang say sưa kỳ cọ thì cô nhìn qua gương thấy ông Dương đang đứng ở cửa phòng tắm nhìn ngắm cô tắm. Làn da cô trắng bóc mịn màng, lờ mờ giữa bọt xà phòng, kín kín hở hở khiến ông Dương phấn khích.

Giật mình, cô xoay lưng lại để ông Dương khỏi nhìn được cơ thể mình thì ông ta bước hẳn và nhà tắm.

* Em đẹp quá, cho anh tắm cùng với nào.

Chưa gì Lan Phương đã thấy dương vật ông Dương cương cứng đầy háo hức. Ông ta áp sát lại gần cô, dương vật cọ vào mông cô.

Đang tắm nước mát, người đang đầy xà phòng thì cái dương vật cương cứng nóng hổi của ông Dương trơn trượt, cọ quệt vào mông làm Lan Phương thấy nổi cả gai ốc. Tay ông Dương cứ vuốt ve tấm lưng thon thả của cô, bờ mông nẩy nở làm cô cứ phải uốn éo để tránh né. Cô cố xả nước thật nhanh cho sạch xà phòng rồi lấy khắn tắm quấn ngang người vội vàng đi ra ngoài.

Ông Dương cười ha hả thích thú, vừa tắm vòi hoa sen vừa nghêu ngao hát….

Lan Phương hồi hội ngồi chờ ở giường thì ông Dương trần nhồng nhộng từ nhà tắm đi ra , đập vào mắt cô là cái dương vật gân guốc với phần đầu dương vật tù tù đang chào cờ gần như thẳng đứng của ông. Cái dương vật nẩy tưng tưng theo từng bước đi làm Lan Phương xấu hổ quay mặt đi. Lần trước lúc ông Dương đè cô xuống, đèn ngủ mờ mờ nên cô cũng k thấy rõ dương vật của ông ta, với cả lúc đấy cô còn đang lo lắng hoảng sợ, đấu tranh tư tưởng nên cũng không để ý đến nó. Giờ đây cô lại sắp phải tiếp nhận nó rồi, cái dương vật của người đàn ông thứ hai ngoài chồng cô.

Ông Dương lại gần, khẽ đẩy Lan Phương nằm xuống rồi háo hức cởi chiếc khăn tắm của cô như trẻ em đợi quà vậy. Cô ngại ngùng co rúm người lại, cố gắng dùng tay và chân che đi những chỗ nhạy cảm càng nhiều càng tốt. Cảm giác đau rát lần trước vẫn ám ảnh cô.

* Em đẹp thật đấy, a quen nhiều phụ nữ nhưng chưa thấy ai có cơ thể đẹp như em. Da thì trắng bóc mịn màng không có tỳ vết gì, người mỏng manh dây dây mà mông vẫn đầy đặn. Rồi ngực em nữa, wa đẹp nhật. Nhìn em mặc quần áo cũng bình thường mà cởi ra ngực to phết, tròn trịa đầy đặn với phần đầu ti nhô cao như hai trái đào. Đầu ti với quầng ti em đẹp nhật đấy, có một con rồi mà đầu ti còn bé hơn hạt lạc, quầng ti cũng bé xíu. Vùng mu thì nhô cao này nữa chứ, lông lưa thưa nằm nổi bặt dưới vùng bụng phẳng lỳ. Em đúng là kiểu mình dây cây cảnh nhưng chỗ cần thì vẫn nẩy nở – Ông Dương suýt xoa vừa ngắm nghía vừa tán thưởng cơ thể Lan Phương. Ông vốn dáng người to béo nên rất thích kiểu phụ nữ mảnh mai – Ông sếp vừa nói vừa dí mặt lại gần phía dưới làm cô xấu hổ chết đi được. Do lớn lên trong gia đình gia giáo, cô luôn được dậy dỗ phải ý tứ trong truyện chăn gối. Kể cả khi mới lấy cho đến khi đã có con nhỏ, cô chỉ ân ái với chông trong ánh đèn ngủ mờ ảo. Giờ thì ông sếp của cô thoải mái ngắm nghía cơ thể cô rồi bình luận dưới ánh đèn sáng trưng.

Ông Dương áp mặt vào bầu vú tròn trịa của Lan Phương rồi hít hà đầy thích thú. Cô quay mặt đi chỗ khác để tránh phải nhìn thấy cảnh người đàn ông khác đang say mê thưởng thức cơ thể mình. Hơi thở ông Dương nóng hổi như mơn man da thịt cô, khiến cô một lần nữa nổi gai ốc. Bỗng đàu ti cô truyền đến cảm giác nhột nhạt, cô quay lại nhìn thấy một đầu ti mình mất hút trong cái miệng tham lam của ông Dương trong khi đầu ti còn lại đang bị ngón tay ông ta gẩy gẩy như đánh đàn. Từ đầu ti cô truyền đến cảm giác nhộn nhạo khó tả. Ông sếp có kiểu hôn ngực khác hẳn chồng cô. Chông cô thường chỉ mút mút đầu ti trong khi ông sếp thì lâu lâu lại lấy lưỡi gẩy đầu ti cô tanh tách. Cô cảm giác đầu ti mình bắt đầu có chút phản ứng, cứng cứng dần trước các kích thích của ông sếp. Ông Dương thấy đầu ti Lan Phương hơi căng lên thì thích lắm, càng liếm láp mạnh hơn.

Hôn ngực chán chê, ông Dương hôn dần xuống phía dưới. Ông rà môi ên phần rốn xong lè lưỡi liếm vào trong làm Lan Phương giật mình, rồi ông hôn tiếp lên vùng bụng phẳng lỳ của cô, tay ông ta háo hức vuốt ve phần mu nhô lưa thưa lông. Ngón tay ông sếp tiếp tục khám phá phần đùi non của cô, lâu lâu lại lướt qua phần bẹn nhạy cảm khiến cô khẽ uốn éo không thể nằm im. Ông Dương thích thú quan sát biểu cảm của Lan Phương, tay liên tục vuốt ve âu yếm. Tay ông vuốt dần từ bẹn xuống đùi non rồi tiến lại gần khu vực thầm kín của cô, ngón tay khẽ chạm rồi vuốt dọc theo hai mép âm hộ lên nơi tiếp giáp của chúng.

Lan Phương rất khó chịu cái cảm giác này, thà rằng như lần trước ông Dương hùng hục chiếm đoạt cô thì cô còn đỡ áy náy, đằng này ông sếp cứ nhẹ nhàng vuốt ve cơ thẻ cô, từng bước từng bước phá vỡ lớp phòng thủ trong tâm trí cô. Cảm giác buồn buồn, nhộn nhão, tưng tức khiến cơ thể nhạy cảm của cô không thể không phản ứng. Từ nơi thầm kín bắt đầu rỉ từng chút nước, khiến ngón tay ông Dương cũng ẩm ướt theo. Lan Phương xấu hổ lắm, cô không muốn chuyện này xảy ra. Tâm trí cô thì chịu đựng sự động chạm của ông sếp nhưng cơ thể thì không nghe lời. Cơ thể cô vốn nhạy cảm, cô cũng còn trẻ mà sức khỏe lại hoàn toàn bình thường nên không thể không có phản ứng trước những kích thích từ tốn, nhẹ nhàng của ông sếp. Ông Dương thấy ngón tay bắt đầu ẩm ướt thì khoái lắm, ông biết cơ thể Lan Phương bắt đầu hưởng ứng.

Cảm thấy đã đến lúc, ông Dương kéo tay Lan Phương chạm vào dương vật của mình. Cô giật mình định rụt tay lại nhưng ông sếp cứ giữ nguyên tay cô ở đó rồi cầm tay cô vuốt dọc theo vật đàn ông của mình.

* Em làm quen dần đi. Đối tác lâu dài đấy – Ông Dương tinh nghịch nói.

Lan Phương ngại ngùng quá vì đây là lần đầu cô chạm vào vật đàn ông khác ngoài chông mình . Được một lúc cô đành chủ động cầm lấy dương vật ông sếp để vuốt nhẹ. Dương vật ông sếp nóng hổi, càng lúc càng nở to ra theo nhịp vuốt của cô. Giờ cô mới có dịp nhìn kỹ vật đàn ông cả ông sếp. Dương vật ông dương gân guốc, phần thân to tròn với phần bao trùm lên phần đầu dương vật đang rỉ nước liên tục. Cái dương vật lớn dần, phần da phía trên tụt xuống giải thoát cho phần đầu dương vật tù tu bóng lưỡng nước nhờn. Trước giờ cô đã bao giờ nhìn thấy cái dương vật nào khác ngoài chồng mình đâu, bình thường cô cũng chỉ dám nhìn nó trong ánh đèn ngủ mờ ảo, giờ đây cô phải nhìn cái dương vật của người đàn ông khác dưới ánh đèn sáng rực.

Ông Dương khoái trí nhìn đôi tay trắng muốt thon thỏa của Lan Phương vuốt dọc theo cái dương vật gân guốc cương cứng của mình. Lan Phương thấy nhục nhã lắm, cô đang phải dùng tay để vuốt ve kích thích cho ông sếp.

Ông Dương vươn người dậy, khẽ đè cô xuống, dí đầu dương vật tù tù đang rỉ nướcvào mép âm đạo ẩm ướt của cô cọ cọ rồi từ từ đút vào. Không còn cảm giác đau rát như đêm hôm trước, đầu óc Lan Phương cũng hoàn toàn tỉnh táo chứ không còn lâng lâng vì say rượu. Cô cay đắng cảm nhận rõ từng chút từng chút dương vật của ông sếp xâm chiếm nơi sâu kín của mình. Lại một lần nữa cô phản bội chồng mình, lần này thì có sự chấp thuận của cô, không còn sự cưỡng ép nữa. Âm đạo cô căng ra, từ từ tiếp nhận vật lạ xâm nhập. Cô cảm nhận rõ nơi đó của mình nở rộng từng chút, từng chút từ từ bao trọn lấy dương vật ông Dương.

* Của em khít thật đấy, cứ như chưa lấy chồng í. Ai bảo em là gái một con rồi nào – Ông Dương suýt xoa. Lần này ông sếp từ tốn nhét vào một chút rồi lại rút ra, không thô bạo hùng hục như lần trước. Âm đạo Lan Phương lần này cũng ẩm ướt hơn, mở rộng hơn. Ông thích thú chăm chú quan sát dương vật mình từ từ tiến vào nơi thầm ký của cô thư ký, dần dần ngập lút mất hút đến gốc dương vật nơi chùm lông rậm rạp của ông chạm vào phần lông lưa thưa của cô.

Tay ông nhẹ nhàng vuốt ve hai bầu vú cô. Cơ thể Lan Phương giờ đã thả lỏng hơn, cô không còn vô thức sợ cảm giác đau rát nữa.

Ông Dương từ từ tăng dần tốc độ. Lan Phương xấu hổ quay mặt sáng một bên, không dám nhìn vào khuôn mặt khoái trá của ông sếp. Cô càng cố chịu đựng thì càng cảm thấy thời gian trôi qua thật lâu như vô tận. Mặc kệ ông sếp đều đặn dập, Lan Phương cố nhìn lên trần nhà nhưng lại vội đỏ mặt quay đi. Mảnh gương trên trần phòng phản chiếu một cảnh tượng sống sượng đang diễn ra. Thân hình béo tròn của ông Dương đang đều đặn nhấp nhô trên cơ thể mảnh mai với làn da trắng mịn của cô.

Lan Phương xấu hổ quay mặt nhìn sang ngang thì lại thấy hình ảnh hạ thể ông Dương liên tục dập vào phần háng cô, lờ mờ thấy đám lông rậm rạp với phần gốc dương vật đang thò thụt. Cô thầm trách ông sếp quái quỷ, trang trí căn phòng này kì cục, nhìn đâu cũng thấy phản chiếu hình ảnh của hai cơ thể đang dính vào nhau trên giường.

Đang hăng say bỗng ông Dương hấp tấp nhỏm dậy, rút dương vật ra khỏi người cô.

* Sướng quá, tí thì súng anh cướp cò. Em ngồi dậy đi, quay lại nào.

Lan Phương ngại ngùng ngồi dậy, lóng ngóng quay lưng về phía ông sếp. Bình thường vợ chồng cô chỉ ân ái theo cách truyền thống, cô còn chưa hiểu ông Dương định làm gì. Mà cô cũng chả quan tâm lắm, cô chỉ muốn ông Dương làm thật nhanh để cô được giải thoát khỏi chuyện kinh khủng này.

Ông Dương khẽ ấn lưng Lan Phương xuống, bảo cô chổng mông lên dí dương vật bóng lưỡng vào hai mép âm hộ của cô.

* Anh hiểu em thấy xấu hổ và mâu thuẫn đúng không? Chuyện cơ thể phản ứng với kích thích là bình thường mà. Em khỏe mạnh mà cơ thể em mà không phản ứng mới là bất bình thường đấy. Em cũng thấy dễ chịu đúng không? – Ông Dương đập đập dương vật lên bờ mông cô, cọ cọ vào hai mép âm hộ đầy ẩm ướt rồi đút vào.

Lan Phương xấu hổ, im lặng không đáp, thầm cảm nhận cảm giác khác lạ ở tư thế kỳ cục này. Ông Dương từ từ dập nhanh dần, bụng ông ta va vào mông cô đều đều, mạnh dần, tạo ra âm thanh phành phạch. Lan Phương gục người xuống như muốn dấu mặt trong tấm ga trải giường để trốn tránh cảm giác khó tả từ nơi sâu kín truyền đến.

Ông Dương háo hức, thưởng thức bờ eo thon gọn cùng bờ mông tròn trịa gọn gàng của Lan Phương, mắt ông như dính vào hình ảnh kích thích ở nơi tiếp nói giữa hai người. Dương vật gần guốc của ông đều đặn ra vào âm đào hồng hào của cô, mỗi lần ra vào kéo cả phần da ở mép âm đạo thò thụt theo.

Cảm giác sướng từ từ đang lên như sóng không gì cản nổi, ông Dương vội vàng rút dương vật ra. Cơn sướng khoái rợn người cùng lúc dương vật ông bắn tung tóe lên bờ mông trắng mịn, tròn trịa của Lan Phương. Từng dòng tinh dịch sền sệt đắp lên bờ mông mịn màng. Dương vật ông giật giật liên tục, xuất tinh một lúc rồi mới dừng. Ông Dương hổn hển sung sướng, tay cầm cái dương vật vẫn còn hơi cương cứng đập đập vào mông cô. Gõ gõ một lúc nó vẫn bắt đầu mềm xuóng.

Lan Phương cay đắng cảm nhận rõ từng đợt từng đợt tinh dịch ấm nóng phọt tóe trên mông. Cô thấy thứ chất lỏng đó sền sệt, dính dính, còn đặc hơn của chồng cô nữa. Lan Phương lồm cồm dứng dậy, cảm nhận cảm giác khác lạ nhớt nhớt trên mông mình đang từ từ chảy xuống. Cô chưa bao giờ để chồng xuất tinh lên mông. Cả thời yêu đương cô còn không cho chồng sờ vào tận da thịt mình, chỉ cảm nhận sự mềm mại của cơ thể cô qua lớp vải. Lấy nhau rồi, cô mới cho chồng khám phá cơ thể mình. Chồng cô luôn xuất tinh vào trong âm đạo cô từ lúc đúc bé Cún cho đến tận bây giờ.

* Sướng quá, tí thì anh rút không kịp. Mà tối qua say quá anh lỡ bắn vào trong rồi, em mua thuốc tránh thai khẩn cấp uống đi.

*…. Chắc không cần đâu anh. Em đặt vòng sau khi có bé đầu rồi. Vợ chồng em đang kế hoạch …. – Lan Phương lỡ nói chợt dừng lại, thấy nhói nhói trong lòng khi nhắc đến chồng.

* Thế thì tốt quá, thoải mái rồi. Anh vốn thích cảm giác chân thật, không thích dùng bao cao su đâu, bắn vào trong cho trọn vẹn cảm xúc. Hôm trước anh hơi say với cả phòng tắt đèn tối om, hôm nay được thoải mái … ấy em sướng quá.

Lan Phương nhăn mặt nghe lời nói sống sượng của ông Dương. Cô vội vàng đi vào nhà tắm chỉ muốn kỳ cọ thật sạch cơ thể. May quá, cuối cùng cũng xong chuyện tồi tệ này, co tự nhủ trong đầu.

Tắm xong quấn khăn đi ra, Lan Phương thấy ông Dương vẫn nằm tênh hênh trên giường. Cô đỏ mặt khi ánh mắt vô tình nhìn vào vật nằm giữa háng ông sếp. Dương vật của ông sếp tuy đã mềm xìu đi nhưng vẫn to tròn múp míp. Trong đầu cô vô tình có sự so sánh kích thước giữa hai cái dương vật của chồng và sếp. Dương vật ông sếp thì bình thường cũng to sẵn rồi, lúc cương lên thì chủ yếu dài ra và gân guốc hơn. Dương vật chồng cô thì bình thường khá nhỏ, lúc vào trạng thái chiến đấu thì có to ra nhưng không thể so sánh được với kích thước của ông sếp cô được. Mà dương vật chồng cô thì da khá mịn, không gân guốc như của ông Dương. Cô xấu hổ nhanh chóng xua đuổi suy nghĩ quái quỷ đó đi, sao lại có thể so sánh kỳ cục như vậy được chứ.

Lúc tắm rửa xong cũng đã là 4 giờ chiều, ông Dương đưa tiền bảo cô bắt taxi về luôn không cần quay lại công ty nữa. Lan Phương về nhà thì cả nhà vắng tanh vì Cún thì đi học mẫu giáo còn anh Bình thì chưa đi làm về. Cô tranh thủ dọn dẹp vệ sinh nhà cửa thật sạch rồi nhắn tin cho chồng bảo hôm nay để cô đón con. Cô muốn chăm sóc chồng con, làm một người phụ nữ thật tốt, để bù đắp lại việc làm đón mạt của mình hôm nay. Giờ cô đã chấp nhận để ông sếp làm tình với mình khi hoàn toàn tỉnh táo, không say rượu, không ép buộc. Cô không biết lấy gì để tự bào chữa cho mình nữa, chỉ đành nghĩ là thôi thì vì công việc, vì kinh tế gia đình nên đành chấp nhận.

***​
0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận