Bao giờ hết bão – Update Chương 28 END

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Bao giờ hết bão – Update Chương 28 END

Tác Giả:

Lượt Xem: 2242 Lượt Xem

Lái xe chở chị tầm 3 tháng Lẫm luôn giữ thái độ lạnh lùng, anh không hỏi chị những việc không phải phận sự, không ngó nghiêng tò mò bất kỳ tài liệu nào của chị. Khi dừng đỗ anh quan sát kỹ càng rồi mới để chị xuống khi chị vào xe thì che đầu cho chị. Mọi cử chỉ đúng mực cùng những hành động tình tế của anh chị luôn để trong mắt. Chị cảm giác được những thứ đó xuất phát từ tự nhiên không phải cố làm cho chị thấy.

Một hôm chị hỏi anh về người thân, đây là lần đầu tiên anh và chị nói chuyện đời tư của nhau. Anh nói về hoàn cảnh của mình cả việc bị ném ra ngoài đường ra sao, chị không tỏ thái độ quá mạnh mẽ mà chỉ chốt lạnh tanh…

– Nhà phải lấy đó là nơi lưu giữ hình ảnh của bà em và bố mẹ, không phải chỗ cho chó mèo dẫm lên. Hơn nữa em là chính danh sao để họ cướp được. Với người thân mình có thể cho cả máu, nhưng lũ mắt trắng ăn 1 đồng thì phải trả 3. Em để chị giải quyết, đất này ai dám…

Chị bỏ lửng vế sau rồi nhìn về phía trước. Những câu nói của chị khiến Lẫm nhớ mãi đến sau này, tuy anh không thông thiên như chị nhưng cũng được mọi người nể trọng từ cách sống. Chẳng thế mà về sau một thằng Lẫm mới 26 tuổi đã là tướng 1 khu. Căn biệt thự 3 tầng của chị trong một khu đất rộng đến 3000m. Trong đó mọi thứ từ cây cỏ đến ghế đá, tiểu cảnh, lối đi đều được anh Công sắp xếp ngăn nắp và thẩm mỹ. Căn nhà được chị xây theo phong thủy diện tích 99m2, tầng 1 là phòng khách chính 33m2 2 phòng ngủ 1 cho Lẫm 1 cho khách.

Phòng bếp và phòng ăn phía sau cực bắt sáng thông thẳng ra sân sau. Tầng 2 là của chị với phòng ngủ phòng làm việc tập chạy bộ nhảy dây… vv… có cả phòng karaoke với đầy đủ tiện nghi. Tầng 3 là phòng thờ với bàn thờ bề thế thờ Quan Âm Nghìn Mắt Nghìn Tay, phòng chị để đồ quý được tặng hoặc đem đi tặng. Phòng kho với những đồ rẻ hơn 1 chút và phòng giặt + chỗ phơi đồ. Cuối phía xa khu đất là một căn nhà gỗ nhỏ ấm cúng và nhiều cây xanh xung quanh, vợ chồng Cảnh Công thích ở đó. Nhà có 2 chú Becgie được anh Công huấn luyện cực khôn, mọi biến động trong khu vực không bao giờ qua được chúng. Chị Cảnh thì lo phần cơm nước chị biết rõ nhất từng thứ chị Thanh ghét và thích. Riêng anh Thạch từ ngày Lẫm vào ở thì anh chỉ về khi chị Thanh gọi còn đa phần anh ở lại quán của chị.

Mỗi sáng thức dậy Lẫm thường chạy vài vòng quanh nhà, sau đó là chống đẩy và kéo xà đơn. Cuối cùng kết thúc bài tập với vài đường quyền mà anh đã thuần thục từ năm 13 tuổi. Đã 6 năm liền kiên trì như vậy nên Lẫm giữ cho mình có 1 thể hình và thể lực cực tốt. Anh to cao nhưng không phải kiểu vai u thịt bắp mà nhìn anh khiến phụ nữ dễ bị thu hút, dễ nảy sinh ham muốn cụp lạc cùng anh. Nhưng dù được các chị em ưu ái đánh mắt đưa tình khắp nơi nhưng chưa một ai có được vật khổng lồ giữa 2 chân anh.

Sống chung dưới một mái nhà dần dần Lẫm hiểu mọi người nhiều hơn, anh biết anh Công là người cần cù có tính sợ vợ khá nặng. Chị Cảnh thì khác chị còn ít nói hơn cả Lẫm chị chỉ nói cười với chồng và chị Thanh mà thôi, kể cả với Lẫm cũng chỉ dăm ba câu chào hoặc gật lắc chứ không hơn.

Chỉ 5 ngày từ hôm nói chuyện đất đai của bà với chị Thanh hôm nay chị đã gọi anh đi theo chị rồi. Đất nhà anh là một khoảng rộng 1 mẫu 2 cách chân đê vài trăm mét đã ở từ đời ông nội anh rồi khai hoang dần dân mà rộng được như bây giờ. Chú anh cũng từng ở đó nhưng lúc lấy vợ thì bắt ông đổi mảnh khác trong làng để đi lại cho gần.

Hồi đó ông đã phải đổi cả trâu cả ruộng đẹp mới đủ cho miếng đất của chú. 2 vợ chồng biếng nhác coi rẻ việc đồng áng chỉ sau có 2 năm thì bỏ xứ mà đi kiếm cơm. Chắc bôn ba ở ngoài với cái tính nết đó thì chắc cũng đói nhiều no ít nên nghe tin bà mất thì kéo nhau về chiếm đất bằng được. Chắc 2 con người ấy nghĩ hoa màu trái cây ùn ra từ đất hay sao đó, mà đi qua 6 năm khu vườn sơ xác như khu đất hoang. Đất đai bạc phếch còn cây cối thì cằn cộc khô héo.

Lẫm thở dài đã bao lần về làng nhưng anh chỉ đi ra mộ thắp hương cho ông bà và bố mẹ chứ không ghé ngôi nhà cũ bao giờ. Cuộc gặp chẳng có vẻ gì là của những người thân thích với nhau, chỉ có người của chị Thanh đe dọa rồi mang luật pháp ra mà áp đặt. 1 tiếng sau chú thím Lẫm mang giấy tờ đưa lại cho anh. Anh đưa cho họ ít tiền rồi từ đó không còn gặp họ nữa.

Ngôi nhà mà bà và bố mẹ chật vật đóng gạch tôi vôi mới xây lên được giờ liêu xiêu sắp đổ. Có lẽ phải chát, sửa lại thì mới trụ thêm mấy năm. Lẫm cho người sửa nhà rồi mang ông bà bố mẹ về thờ, cả 4 người cùng chỉ có tấm ảnh ngày xin dâu của bố mẹ. Anh định để thờ chung nhưng lại thôi. Anh thuê thợ dựa theo đó vẽ 4 bức chân dung còn tấm hình ảnh giữ sợ nếu mất anh sẽ chẳng còn hình ảnh của người thân. Xong chuyện anh đi vào làng cố công tìm kiếm mới được 1 người họ hàng xa giúp anh trông nom vườn tược nhà anh. Anh cho họ tiền cải tạo đất và tiền cây giống họ trồng trọt rồi tự thu hoạch anh không quản.

Mọi chuyện êm xuôi coi như chị đã giúp anh 1 lần.

Có thời gian chị hay phải tiếp khách gần như ngày nào chị cũng ngà ngà rượu, Linh và Phương thư ký của chị có đi cùng mà cũng không đỡ xuể. Hôm đó chị tiếp một ông khách là hải quan từ cửa khẩu Lào về, ông ta đang ngấp nghé trở về mấy tỉnh lân cận thủ đô. Thấy mối quan hệ có lợi ích tốt chị liền mời ông bữa rượu.

Suốt bữa ăn ông ta kiếm đủ mọi lý do để chị và Linh phải uống. Phải biết tuy Linh không đẹp bằng chị nhưng cô cũng là kiểu phụ nữ ưa nhìn cùng thân hình quyến rũ tuổi xuân xanh. Trận rượu diễn ra gần tiếng cũng là gần 1 tiếng 2 chị em bị ép uống dù có uống khỏe đến đâu giờ này cả 2 cũng không còn quá tỉnh táo được. Nhưng phía đối diện lão hải quan và 2 người bạn cũng liêu xiêu. Thấy Linh không thể chịu được chị Thanh bảo cô đi rửa mặt cho bớt say, chị nói mà giọng cũng méo đi vì say.

– Em đi… đi rửa mặt cho tỉnh… rồi vào uống tiếp với… các anh… hôm nay chị em mình phải chỗ các anh thấy… bản lĩnh gái làng Vân…

Linh đi vào nhà vệ sinh cách chục mét phía ngoài. Chị thì ngồi lại nhưng giờ phút này dáng ngồi cũng chẳng còn vững nữa. Quan sát chị thật kỹ rồi tên Hải quan đứng dậy. Kỳ thực nãy giờ hắn bức xúc lắm rồi, vì đâu “mỡ treo mà mèo chết đói” còn cặc cửng vắt trong quần mà hắn cứ phải ngắm 2 con đàn bà ưỡn ẹo nói cười.

Mặc dù thèm chảy dãi ra nhưng manh động là chết Thanh không phải là người đàn bà dễ trêu, khiến hắn cũng em dè. Giờ cơ hội ngay trước mắt không tận dụng thì có lỗi với con cặc chính mình. Giờ Linh đã say đứ đừ còn chị Thanh ngồi còn chẳng vững, hắn sẽ nhân cơ hội này vào nhà vệ sinh hiếp Linh cho đã cơn thèm, chơi xong thì vất cho 2 thằng đệ. Còn Thanh chút nữa cho uống say hắn mang lên khách sạn hắn sẽ địt chị cả đêm.

Phải biết Thanh “giao liên” là cái tên cực kỳ đẳng cấp trong ngành bảo kê đường hàng nhập lậu này. Đã xinh đẹp lại giỏi giang quan hệ từ trung ương đến địa phương lối nào cũng đi thông. Không biết bao anh lớn muốn kéo cô lên giường để mây mưa mà đều vồ hụt, anh nào cũng bị một bài hạ gục đó là chuốc rượu vì cô là gái làng Vân uống rượu là bản năng. Rồi khi các anh say bí tỉ thì chỉ biết ngậm ngùi vì tiếc. Nhưng lần này được mời cơm hắn đã chuẩn bị từ trước, hắn cũng tuyển thêm 2 thằng bạn thuộc dạng ngàn ly không say để tiếp sức. Nhờ có sự chuẩn bị kỹ càng như vậy mà đêm nay 2 chị em này không thể thoát được.

Phần 5

Bước vào nhà vệ sinh rộng rãi hắn chạm vào từng cánh cửa. Có một cánh cửa đã mở sẵn, cô gái bên trong đang nhắm hờ mắt cúc ngực áo sơ mi trắng đã bung 2 cái để lộ ra cặp vú xuân thì tươi rói, cặp vú lộ rõ đến ⅔ khỏi áo ngực nó trắng hồng và tròn trịa như 2 chiếc bánh bao. Chiếc váy công sở màu đen phía dưới đã cô gần đến mông quần lót màu hồng xộc xệch vẫn mờ mờ một vệt chính giữa.
Lúc này đang khép hờ đôi mắt nhưng Linh biết có kẻ đang đứng trước mặt nhìn vào những nơi bí mật của mình, chắc hẳn là gã phệ Hải quan. Vậy là cá đã cắn câu chị Thanh đã dặn trước sẽ có khả năng này chị bảo cứ khéo léo đưa đẩy sẽ có người can thiệp không để cô phải chịu thiệt.

Đáng lẽ ra lúc này cô lên tập trung chú ý đến động tác của hắn để mọi chuyện có thể dừng lại đúng lúc. Nhưng bây giờ cô lại hồi hộp chờ những động chạm của hắn lên cơ thể mình. Người ta nói rượu là chất xúc tác dễ khiến cho phần con lớn hơn phần người nhất. Thực chất uống đến bây giờ Linh không còn hoàn toàn tỉnh táo nữa, khi lão phệ này bước vào đây cô đã cố tình bày ra bộ dáng khiêu khích này. Nếu là Lẫm nhìn thấy cô hở trên lộ dưới như thế này anh ta có vồ lấy cô không nhỉ.

Lão phệ bước đến nhẹ nhàng vén mái tóc cô sang 1 bên. Linh có 1 gương mặt khá thanh tú với khuôn mặt dài miệng nhỏ. Sống mũi cao đầu mũi hơi hếch lên kiêu kỳ, đôi mắt hơi nhắm hờ với hàng mi cong nhưng lông mày hơi thưa phải đánh thật đậm. Bù lại Linh có làn da trắng và mịn màng với dáng vóc cao ráo lôi cuốn.

Lão từ tốn vẽ theo từng nét trên khuôn mặt cô vì thấy con mồi chẳng thể đi đâu mất được. Nhưng cũng không có quá nhiều thời gian nên đi theo hết cái cần cổ trắng ngần của Linh lão liền chộp tay ngay lên bầu ngực của cô. Linh hơi rùng mình bất giác cô hơi nghển cổ lên…

– Hơ… hơ… ư… ư… ư…

Tiếng rên bất giác phát ra khiến lão ta càng hưng phấn lão mạnh dạn giật hàng cúc còn lại phơi cả thân trên trắng ngần của Linh lão lộn luôn chiếc áo lót lên trên để bàn tay thoải mái vày vò cặp vú lớn như 2 trái bưởi Năm roi. Một tay không đã hắn dùng cả 2 tay hết bóp rồi nâng 2 bầu nặng trịch đó hắn lại vỗ áp chúng vào nhau nghe… “Bộp… Bộp… Bộp…” rất vui tai mà nhìn thì cũng thật vui mắt. Giờ hắn dùng hai ngón tay liền lúc vê 2 bên nhéo lôi đầu vú nâu nhạt của Linh nhìn đến thảm. Nhưng lúc này Linh như có sóng dậy trong lòng tiếng rên cô cố gắng kìm nén trong cổ họng để không phát ra thành tiếng…

– Iii… iii hư… hư… ư ư… ư!

Tiếng rên vo ve như muỗi kêu nhưng như bùa đòi mạng với lão phệ lúc này lý trí hắn đã vứt đi cho chó ăn rồi, trời sập cũng mặc. Hắn ngồi thụp xuống một bên mồm ngậm chặt lấy 1 bên ngực cô bên còn lại tiếp tục dùng tay chơi đùa, hắn đá lưỡi liên tục, ngón tay gẩy liên hồi và không ngừng đổi bên hắn làm mọi thứ thật vội vã để nhanh chóng khiến cô mê mẩn đi hắn sẽ chiếm lấy cô đạt được mục đích của mình.

– ÔI… Ôi… Ôi… hư… hư… ứ! Hà aaaaa Á, Á…

Chẳng thể kìm nén được tiếng rên Linh tru lên từng hồi. Chẳng hiểu sao cô liên tục thỏa hiệp với mình để đồng lõa cho hắn làm bậy. Cứ mỗi lần cô định tỉnh táo để hô lên như chị Thanh dặn thì lại có 1 tiếng nói khác bảo chờ thêm, chờ thêm chút nữa chị sẽ được việc hơn. Rồi khoái lạc cứ như sóng cả dồn dập dồn dập đến khi nó nuốt mất sự tỉnh táo và tia lý trí cuối cùng chuyện sẽ đi đến đâu.

“Hừ… hừ”, lão phệ lúc này cũng mê dại đi với thân hình thiếu nữ. Lão đưa tay kéo hẳn chiếc váy lên cao thêm nữa rồi trượt tay vào giữa 2 chân Linh mà miết.

– Anh, anh, AAAAA… AAAAA… HHHHH…

Như bật phải công tắc người Linh run lên những tiếng rên phát ra như bản năng không thể tiết chế. Đáng lẽ cô phải khép chân lại lấy tay cản lại bàn tay quái ác đang làm loạn thì giờ cô chỉ biết rên, hai chân vô thức dạng hờ ra còn bàn tay chặn lại cũng chỉ hời hợt không đáng kể.

Lão phệ thấy nước rỉ từ khe lồn của Linh lão vui như mở cờ vì sắp được cho chim ăn. Chỉ tiếc là phòng vệ sinh quá nhỏ khiến hắn không thể thưởng thức hết thân hình của cô. Ngón tay của hắn muốn đưa hẳn vào bên trong cái lỗ nhỏ mà khua khoắng cũng gặp khó khăn do tư thế ngồi của cô. Lão thử đặt tay cô lên vai mình rồi cố gắng kéo cô cùng đứng thẳng dậy nghĩ rằng sẽ khó khăn, nào ngờ trong vô thức cô cũng nương theo mà đứng lên cùng.

Linh biết cô đang tiếp tay cho hắn có được mình chỉ cần vài động tác nữa thôi thì lỗ lồn này sẽ bị chiếm lấy. Trong đầu Linh bây giờ ong ong 2 giọng nói cãi nhau đến kịch liệt: “Dừng lại thôi mọi chuyện đi xa quá rồi bây giờ hét lên thì còn có thể cứu vãn được.” Giọng khác thì bác bỏ: “Tiếp tục thì có sao chứ, một mũi tên trúng 2 đích, vừa được sướng vừa nắm thóp được lão phệ này. Cứ để mọi chuyện đi đến đâu thì đến xong việc thì tỉnh táo làm ầm lên, chứ bây giờ chịu nhịn thì lòng nào cam”. Cô lại thỏa hiệp biết đâu trong chuyện này cô sẽ được thêm chút lợi. Cô cũng mất mát gì đâu chứ.

Lão phệ cho cô đứng lên thì tốc váy cô rồi kéo quần lót sang bên bướm cô lộ ra trước mắt con quỷ dục lông lồn xoăn đen mọc kín mu hai mép còn khép hờ giờ đã nhoe nhoét nước. Tay hắn đưa nhanh xuống nhanh chóng mò mẫm nhiệt tình trong bướm cô, lão thèm được vục mặt vào bú mút nhưng sợ không giữ nổi cô làm cô đổ thì càng thêm khó. Tay lão phệ như có động cơ phản lực vậy lão xoa rồi day lia lịa, lão đưa 1 ngón tay vào bên trong thấy bướm còn khít rịt thì vui như mở cờ trong bụng.

– AAAAA… AAAA…

Tiếng rên bật lên từ trong cổ họng Linh càng chứng tỏ cô đã lạc lối trong bể dục rồi. Khi ngón tay mũm mĩm của tên phệ chui vào trong lỗ cú thọc khiến cô giật mình kéo lại một chút khôn ngoan.

– Ai Ai đó… ai ui… KHÔNG KHÔNG XIN ĐỪNG MÀ… TÔI XIN…

Cô kêu to lên làm như cô đang vùng vẫy cố gắng thoát thân với nỗ lực vô vọng. Cô phải biểu hiện rằng cô không tình nguyện cho chuyện này. Nhưng tiếng kêu cũng đến đấy là dừng lão phệ khóa môi cô để trong miệng cô chỉ còn tiếng ư ử rên giống như của con chó cái động đực. Cô dần dần phối hợp để nụ hôn 2 kẻ say tình ướt đẫm nước bọt nhễu nhão cả ra ngoài. Cô tự nhủ rằng cô đã cố gắng hết sức rồi cô hơi say còn lão thì quá khỏe. Chứ mọi chuyện giờ không cứu vãn được nữa rồi chỉ 1 tiếng kêu vừa rồi chẳng khiến ai chú ý cả. Nhà vệ sinh có cửa hành lang dài gần 30 mét chỉ có mình phòng các cô dùng bữa chị đã đặt riêng vậy rồi.

– Hự!!! Ưmh ưhm…

Cô bị lão lật úp vào vách phòng vệ sinh hắn kéo quân lót cô quá gối để trần cặp mông tròn căng trắng hồng khiêu khích. Tay hắn khều khều cả hai lỗ mà khiến cô dúm lại. Một tay hắn kéo khóa quần để con cặc bụng ra dí vào đít cô. Khi củi lửa sát lại gần nhau cả cô và hắn đều ngâm khẽ.

– Ưmh… ưmh… hơ… hơ!!!

Còn cu không quá khủng chỉ khoảng 14 cm đầu nấm tím bầm rộng được hơn 3 cm nhưng với Linh nó bây giờ là báu vật.

Khi tiếng thắt lưng của lão ta rơi cạch xuống nền đá hoa cũng là lúc còn cặc đang cố len lỏi vào chiếm lấy lỗ lồn nhỏ xinh.

– Ôi… em yêu em khít quá, khít quá… như thế này anh sẽ không vứt em đi đâu. Anh sẽ địt em thường xuyên, rồi cả con chị khiêu dâm của em nữa anh sẽ địt hết.
– Hơ… hơ… vậy là vì dục niệm Linh làm sai lời chị dặn.

“Phạch phạch… huỵch… huỵch!!! Á Á…”

Còn cặc vừa qua được đầu khấc thì rút ra chóng mặt. Linh đang đê mê trên chín tầng trời cũng bất ngờ choàng tỉnh.

2 tiếng máy ảnh chớp tắt rồi được dấu nhanh đi. 1 tiếng vật nặng va xuống nền đập vào tường. Rồi chỉ còn những tiếng kêu như lợn chọc tiết của lão mập. Lẫm đứng sừng sững như tháp sắt chân anh dẫm lên quần của lão phệ. Vừa rồi anh túm cổ áo hắn từ phía sau mà quật. Anh liếc nhìn Linh đang còn ngơ ngác, mái tóc rũ rượi son môi nhòe nhoẹt quanh mồm. Bầu ngực chỗ đỏ chỗ trắng thỗn thện lòi hết ra bên ngoài đầu vú vẫn còn sưng tấy ướt nước bọt của lão heo. Phía dưới lồn vẫn nhầy nhụa dâm thủy chắc rằng anh đã đến vào lúc cô đang hưng phấn cực độ. Anh lạnh lùng buông xuống 1 câu rồi chạy mất…

– Khoác tạm cái áo vào, quần nữa nhanh lên…

Anh chạy đến phòng chị làm ồn ào nhất có thể…

– Chị, chị ơi. Chị ra mà xem chuyện gì xảy ra đây chị.

Anh vừa nói vừa tỏ ra tức giận phừng phừng. Giờ G đã đến chị lập tức tỉnh táo phối hợp thu lưới cùng đàn em.

– Sao em, có chuyện gì hả sao mà hùng hổ ở chỗ chị đang tiếp khách thế này.
– Em xin lỗi nhưng khách của chị làm em không nhịn nổi. Chị ra nhà vệ sinh mà xem khách của chị hiếp Linh người yêu em đấy chị.

Lẫm vừa phải thêm vào kịch bản việc Linh là người yêu anh vì Linh làm mọi chuyện không đi đúng hướng như ban đầu. Đáng ra cô chỉ cần để hắn giật cúc áo mình là đã la ầm ĩ lên rồi, sau đó anh đến can thiệp và có vài người làm chứng là xong. Đằng này cô lập lờ như ngầm phối hợp, chỉ với 1 câu hét mà anh cũng chỉ nghe láng máng. Đã thế khi anh đến rõ ràng thấy là cô đang chấp nhận giao hoan mà. Nếu giờ không làm sự việc nghiêm trọng hơn thì có khi cô chịu nhục còn anh bị tố đánh người không biết chừng.

– Sao có chuyện đấy được chứ.

Mọi người lao sang nhà vệ sinh thì mọi thứ đập vào mắt thật không tin nổi.

Lão heo đang vẫn ôm đầu nằm 1 chỗ đã 3 phút trôi qua mà hắn còn chưa hết choáng. Mọi người chạy vào thì hắn chỉ tay vào mặt Lẫm rồi gầm lên.

– Thằng chó mày là ai mà dám đánh tao hả, tao mà mất sợi tóc mày chờ đi tù đi.

Trông lão thật thảm hại giày thì chiếc có chiếc vẫn nằm dưới quần trong phòng vệ sinh con cặc thâm đen giờ co trở lại còn bằng ngón tay cái. Áo vest cùng áo sơ mi xộc xệch nhăn nhúm cộn về phía sau. Mồm miệng hắn méo xệch vì đau.

– Anh im đi anh làm gì em tôi thì nhìn thử xem. Chuyện này tôi không để yên đâu.

Lúc này trong góc phòng vệ sinh nhỏ, Linh đang thút thít, tóc cô rối không thành hình lớp trang điểm ở mắt trôi xuống má loang lổ. Áo cô bị bung hết hàng cúc dưới chỉ còn lại 2 cúc trên gá tạm đôi chân đang có quắp ngồi bệt xuống nền gạch lạnh buốt. Cô vẫn tỏ ra mơ màng say gục lên gục xuống vô lực. Lẫm đến bên cô đỡ lấy, đã diễn thì phải giống.

– Làm gì là làm gì, thuận tình 2 phía nên tôi tính làm dã chiến 1 trận chứ có gì mà ghê gớm cô thấy chướng mắt thì tránh ra là được sao dám để thằng ất ơ này đánh tôi.
– Lấp liếm, ngụy biện. Đây là chồng sắp cưới của con bé tôi chẳng cần bảo nó cũng đủ lý do đập ông ra bã rồi. Đằng này nghe tiếng người yêu nó kêu cứu nó mới vào cứu ông còn kêu gì.
– Kêu cứu khi nào, ai kêu cứu chứ cô ta chẳng sướng đến phát điên ấy chứ không tin vạch chân cô ta mà xem, dâm thủy của cô ta vẫn còn đẫm đìa 2 chân đấy.
– Đừng lợi dụng em tôi say rượu mà dở trò đồi bại xong bây giờ lại cả vú lấp miệng em. Tôi sẽ hỏi con bé nó mà không đồng thuận với ông tôi sẽ cho ông biết tay…

Nhìn ánh mắt nghiêm nghị của chị nhìn mình Linh biết chị giận mình. Cô thều thào…

– Em không, em không có chị ơi. Em say quá khi giật mình hiểu được hoàn cảnh em đã kêu lên em xin nhưng ông ta không tha. Ông ta quá khỏe ông ta quyết tâm hãm hiếp em bằng được, rồi sẽ bày kế đến chị ạ.

Lời nói thì đúng như ông ta có tội, nhưng những gì xảy ra rất khác. Nhưng giờ mồm ông ta như ngậm hột thị, biết giải thích kiểu gì bây giờ, nhìn bộ dạng của cả hai lúc này ai ở đây cũng nghĩ ra câu chuyện. Họ sẽ nghĩ rằng cô gái say xinh đẹp bị một gã ỉ quyền thế định hãm hiếp, cô vùng vẫy may sao được cứu.

– Bây giờ tôi sẽ gọi cho cục phó của các anh xem cấp dưới của ông ấy có biểu hiện như vậy thì phải giải thích ra sao xử lý thế nào.

Nói xong chị rút chiếc di động của mình định bấm số. Lão heo giờ mới cuống lên xua tay lia lịa.

– Khoan đừng gọi nghe tôi nói chúng ta cùng đàm phán đã.
– Đừng câu giờ có gì đàm phán nữa chứ, sức khỏe, danh dự em tôi đàm phán thế nào.
– Vậy ghi lại những gì xảy ra ở đây đi xong chúng ta bàn bạc được không.

Chị lưỡng lự 5s rồi gật. Nhân viên nhà hàng lập cho họ cái biên bản, viết và chỉnh sửa vài lần thì cả hai đều ký vào. Nhà hàng phải lấy cho ông ta miếng khăn để quấn. Quần ông ta bị Lẫm dẫm rách.

Có biên bản này ông ta có 5 cái miệng cũng khỏi cãi.

Quay về phòng ăn chỉ còn 4 người là Lão Ngọc(tên thật của lão hải quan), chị Thanh Linh và Lẫm đỡ Linh. Lão vào đề ngay lập tức…

– Xé biên bản kia đi và viết giấy bỏ qua không kiện cáo gì, tôi sẽ đền bù xứng đáng cho các cô.
– Như thế nào.
– Tôi sẽ cho cô mảnh đất ở trung tâm diện tích 200 m2.

Hắn chỉ vào Linh nói.

– Còn cô tôi biết cô quyết định tất cả. Nếu cô bỏ qua cho tôi tôi sẽ cho cô ưu đãi cô không thể từ chối được. Nói thật lần tới thuyên chuyển công tác tôi sẽ về tỉnh này, tuyến của tôi quản lý là khu vực hàng cô đổ về. Nghĩ kỹ đi. Hắn đang rất bực mình, vì chuyện này hắn giữ kín để dành làm điều kiện ép Thanh lên giường mà giờ đem ra như quà biếu.
– Không cần, cơ thể em tôi em tôi quyết định nó đồng ý thì bạn tiếp không thì ra tòa.

Bây giờ hắn mới thấy sợ người đàn bà này, quyết đoán và nhìn rõ lòng người kinh khủng. Vẫn là cô ta làm chủ nhưng giờ cô nhường bóng sáng chân em mình, nếu cho em cô ta nhiều nữa, phần của cô ta chắc chắn phải dày thêm.

– Chị để ông ta nói điều kiện xem nào, nếu chị thấy chấp nhận được em sẽ không kiện nữa.

Linh đang làm sai cô đang lo chị ghét mình nên nghe theo cô hết.

– Được rồi nói xem nào.

Chị hất hàm ngồi xuống ghế…

– Như thế này đi, mỗi tháng hàng cô đi vào Hà Nội qua tuyến của tôi dù là thuốc lá hay vải thì 30 xe đầu tôi coi như cô chở gió. Những chuyến sau lấy 12%thấp hơn giá cũ 3% được không. Công 20 feet.
– Không cần, xây nhà khang trang cho em tôi nếu vừa mắt nó tôi sẽ cho ông giá 15% tất cả không bớt không xin xe nào cả.

Người đàn bà này đúng như tin đồn cô ta sòng phẳng tài giỏi mang lại kinh tế và đặc biệt là mạnh tay chi. Giờ cô ta chẳng khác nào cho lão một món nợ. Cô lấy sự rộng lượng của mình làm món nợ hắn phải mang.

– Tôi sẽ làm như cô nói cô yên tâm. Việc hôm nay là tôi hồ đồ tôi xin lỗi.
– Nói thì giữ lấy lời tôi có hàng chục cách để vặn gãy ông đó.

Ông ta chán nản bước ra về lúc đến đây ông ta bừng bừng khí thế tin tưởng vào chiến thắng toàn vẹn với người đàn bà này. Nhưng hiện tại ông phải cúi đầu xin thua và bị áp chế dài dài. Ông nhếch mép cười khổ “thật hối hận”.

Chị Thanh nhìn Linh nói…

– Em muốn nói gì với chị không?

Linh thút thít khóc cô giải thích thế nào đây, nói cô nứng quá nên mặc hắn chơi hay là cô muốn tính toán để áp chế một gã quyền thế cho bằng 1 phần giống chị. Bây giờ cô hối hận lắm rồi nếu Lẫm không cứu cô thì bây giờ lão ta sẽ cãi trắng thì cô thì nhục nhã việc chị thì hỏng. Hắn sẽ bỏ mấy đồng đền bù xem chơi cô như đĩ vậy. Hay tốt đẹp hơn hắn lưu luyến cơ thể cô thì cho cô tiền hàng tháng rồi coi cô là máng xả.

– Chị ơi em sai rồi nhưng chị đừng bỏ em, đừng đuổi em, em không cần căn nhà kia, chỉ cần chị cho em theo chị là được.
– Không, em giữ lấy căn nhà, nhưng nhớ không có mấy mắn lần 2 đâu, lần này may mắn là Lẫm tỉnh táo nếu không ân hận đấy em ạ. Lấy thân ra rồi báo đáp nó đi. Hahaha.

3 chị em xuống lấy xe trở về, chở Linh đến nhà lúc còn 2 chị em cô hỏi anh…

– Em thấy chuyện hôm nay thế nào?

5 2 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận