BỐ CHỒNG NGHIỆN RƯỢU VÀ CHÚ CHÓ NHẬT SHIBA INU – Update Chương 20
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: BỐ CHỒNG NGHIỆN RƯỢU VÀ CHÚ CHÓ NHẬT SHIBA INU – Update Chương 20
Tác Giả: Family-Computer
Danh Mục: Bạo Dâm, Biến Thái, Bú Cu, Gái Xinh, Hiếp Dâm, Loạn Luân, Ông Già, Truyện Sex Ngoại Tình, Truyện Sex Người Lớn
Lượt Xem: 2002 Lượt Xem
Chương 4: [Khả Uyên] Cùng Bố Chồng [Phú Quý] Chở Chú Chó [Shiba Inu] Đi Khám (03)
-Á… A… Bố… Sao bố lại bóp… A…
-… “Hi Hi”….
Ông Phú Qúy mặc kệ lời cảnh báo của nàng dâu Khả Uyên, bởi ông bố chồng cứ nghĩ đơn giản là con dâu mình nói vậy chứ sẽ không có cắn vào cổ của ông ta, cho nên ông Phú Qúy vô tư mà ghẹo Khả Uyên bằng động tác tế nhị thách đố của hai người. Ông bố chồng đưa bàn tay bóp vào mu bướm của nàng dâu lần nữa, nhưng…mọi việc thì không như ông Phú Qúy nghĩ bởi Khả Uyên cô ấy cắn thật, ấy cho nên ông ta:
-Ơ ui dza! Khả Uyên ơi! Mau nhả răng ra đi con??? Ui…
-…. « ???? »….
Khả Uyên bây giờ thì bỏ ngoài tai những lời nói của bố chồng mình, cô cứ thế mà lạnh lùng cắn vào cần cổ của ông Phú Qúy, vế cắn và cách cắn nói giống như con ma cà ròng hay là con hổ con sư tử săn mồi vậy. Bời vì khi cắn vào cổ thì con mồi sẽ không bao giờ giãy được, nếu càng giãy thì vết cắn của chiếc răng nanh nó sẽ càng cấm vô sâu hơn. Tình cảnh lúc này thì ông bố chồng giống như một con mồi ngon tơ và nàng dâu thì y như một nàng mãnh hổ, nên ông Phú Qúy không hề giãy được mà đành chịu trận mà thôi. Nhưng… « Trong cái khó ló cái khôn », ông ta vận dụng lại kiến thức mà hồi nhỏ ông ta thường đi chăn trâu, bắt bướm hái hao và đặc biệt là đi bắt ốc với bắt con cua đồng.
Có một lần nọ ông ta đi bắt cua đồng khi mà nước ở sông nó sắp tràn đồng mênh mông biển nước, ông mới cầm cái thùng nhựa đi men theo mấy con đê chung tình ơ không phải…là mấy con đê ngăn cách từng thửa ruộng lúa của người dân, trong đó cũng có ruộng lúa của ông ta luôn. Nước thì tràn bờ đê nên mấy con cua nó ngoi lên bờ thì người ta, người ta xuống bắt, do tuổi thơ ham vui thích bắt ốc hay cua đồng để nướng ăn nên ông mới nhảy xuống dưới nước, sau đó dùng một bàn tay mà vớt con cua đang bơi để tìm chỗ thoát thân. Con cua này nó đã tới số rồi nên đâu thể nào chạy thoát cho được, nhưng vì cái thế giới tự nhiên sinh tồn và để tồn tại nên con cua ấy nó mới vùng vẫy xem thế nào thì được thế ấy thôi.
Ông Phú Qúy khi đó thì tuổi trẻ bồng bột và hay thể hiện cái tôi trong người, thời nay thì người ta hay gọi là tuổi trẻ trâu đó. Ông ta bắt con cua trong lòng bàn tay, nhưng nào ông đâu có ngờ nó là một con cua cái vả lại là đang mang bầu đầy ắp các cua con trong bụng. Ông thấy vậy thì mới thả lỏng bàn tay của mình để cho con cua cái đó nó bơi đi trong nước, nhưng vốn bản năng tự vệ cao nên con cua cái khi vừa thoát ra khỏi lòng bàn tay của ông thì nó bơi lại dùng hai cái càng kẹp chặc vô ngón tay của ông, dù cho ông có cố gắng thế nào, giũ mạnh đến đâu thì hai cái càng đang kẹp của nó không bao giờ nhả ra.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc đó, ông cũng không muốn con cua này nó chết bởi vì nó đang mang các đứa cua con trong bụng, mặc khác thì ông không muốn bị mang vết thẹo trên ngón tay của mình. Cho nên ông làm liều mà dùng một ngón tay bên bàn tay khác, ông mới bắt đầu đưa ngón tay chọc vô cái bím của con cua cái mà xoay nhè nhẹ, thế là con cua cái vì sướng quá hay sao mà nó lại nhả hai cái càng ra, con mắt của nó thì đảo qua đảo lại, cái miệng của nó thì hóp ra hóp vào và râu tơ của nó cũng ngoe nguẩy. Ông Phú Qúy nghĩ về cảnh xưa thì áp dụng vào hoàn cảnh nay, ông ta luống tay vô háng Khả Uyên, sau đó ông bóp mạnh vào mu bướm của nàng dâu, lực bóp của ông nó gần giống với lực bàn tay của bác sĩ khám bệnh đo huyết áp vậy. Bởi mu bướm của Khả Uyên nó cũng mềm và xốp, cái mu ấy nó cũng rất là đàn hồi bởi vì còn trẻ tuổi mà. Qủa đúng như ông Phú Qúy nghĩ là « Nơi nguy hiểm nhất, là nơi an toàn nhất », khi bàn tay ông bóp mạnh vô mu bướm của Khả Uyên thì cô ấy… :
-Á… Hươ A aaa… Bố… Huơ huơ…
-… “??????”…. Hi Hi…
Ông Phú Qúy vui sướng vì cuối cùng thì Khả Uyên con dâu yêu mến của ông cũng nhả hai hàm răng ra, cô ấy thở dốc ngắt quảng, ánh mắt cô thì nhìn ông chằm chằm nhưng ông không hề để ý hay là…hay biết gì cả. Bởi ông cứ tập trung nhìn xuống dưới cái bàn tay đang bóp mu bướm của con dâu thì có rảnh rỗi đâu mà nhìn chỗ khác, mặc dù Khả Uyên đã nhả răng ra không còn cắn vào cổ của ông nữa, nhưng mà ông ta do nhập tâm và một phần sung sướng vì lần đầu được bóp cái mu bướm non tơ nên quên mất và cũng quên mất tiu rằng mình cũng đang bị thương. Cho đến khi…:
-A… Hươ ưm… Bố… Hươ… Nè…! Bố định để bàn tay của bố ở đó bóp hoài vô cái… Ấy.. Hươ… Của con sao??… Hươ…
-Oh! Bố quên mất!… Hi Hi…
-Hươ… Bố ấy… ! Bố hư lắm đó nha.. ! Hừm… Hừm…
-… « Grâu ! Grâu »….
-… «….. »… Hi Hi…
Ông Phú Qúy nghe con dâu Khả Uyên mình nói câu đó thì cũng hơi ngượng và mắc cỡ, còn có cả có con cún cưng Shiba Inu này nữa, nó « Grâu ! Grâu » nhỏ nhẹ như thể muốn nói điều gì đó, thế nên ông bố chồng mới đưa tay lên đầu mà xoa mà gảy. Bởi vì do con cún cưng nó nằm trong lòng của Khả Uyên và ông Phú Qúy thì lại chồm người qua nên làm mất đi khoảng sáng cho nó, thế nên nó mới kêu « Grâu ! Grâu » là vậy.
Bây giờ đây thì bố chồng – nàng dâu mới bốn mắt nhìn nhau, họ nhìn nhau say sưa như lâu chưa từng gặp gỡ, ánh mắt của Khả Uyên nhìn sao mà nó ma mị biết bao. Ông Phú Qúy thấy bên trong tròng mắt của Khả Uyên có hai giọt trăng trắng như ngọc như pha lê, giọt nước ấy nó lung linh in cả bóng ông ta vô trong đó, tròng mắt của Khả Uyên thì to và trong vắt, nó lúc lắc và nẩy nẩy như kiểu giật giật ấy nhìn đẹp lắm, nếu ai có từng xem phim hoạt hình « Thủy thủ mặt trăng » thì sẽ biết được à. Đột ngột Khả Uyên lên tiếng :
-Ưm ! Bố nè ! Lúc nãy con…đã cắn vô cổ của bố… Con xin lỗi nha !!!
-Oh ! Không có gì đâu, con xin lỗi làm gì chứ nhỉ ? Lỗi của bố ghẹo con quá chớn mà thôi ah ! Ha Ha Ha..
-Bố á ! Còn cười ghẹo con nữa. Bố không cảm thấy đau sao ? Sao cứ nhìn con mà cười hoài dzạ ? Hừm… Hừm…
-Tại từ bé tới giờ chưa có ai cắn bố. Nhưng hôm nay dược con dâu xinh đẹp dễ thương cắn vào cổ bố, giống như vết tích của tình yêu nên bố cứ tưởng tượng mà cười hoài không kiềm lại được. Ha Ha Ha…
-Bố á ! Lại ghẹo người ta nữa kìa ! Hi Hi Hi…
-… «….. » ?????
Ông Phú Qúy ngơ ngác nhìn nàng dâu xinh đẹp như mất hồn, bởi Khả Uyên đổi cách xưng hô «Từ con rồi sửa lại thành người ta» với ông ấy, nên khiến cho ông bố chồng mất đi sự tập trung. Bởi câu « Người ta » thì chỉ dành cho tình yêu đôi lứa họ xưng hô với nhau mà thôi chứ bố chồng – nàng dâu thì ai lại như vậy, ông miên man suy nghĩ thì có tiếng gõ cửa xe bên ngoài:
-Này…! Sao tới chỗ phòng khám rồi mà không đem thú cưng vô để cho dì khám, cháu cứ ở đây trong xe hoài vậy Khả Uyên ? Hừm…
-… “??????” …
Tuy bà ta nói chuyện nghe ầm ỉ nhưng trong xe ô tô thì nghe nhỏ xíu à, bởi vì kính xe chưa có kéo xuống dưới, vả lại dòng xe ô tô bán tải của ông Phú Qúy thì nó thuộc dạng kính râm nên nhìn từ ngoài vô trong thì sẽ không thấy rõ được người ngồi trong xe là ai đâu. Chắc bà này họ đoán ra và do con trai Phú Cường của ông ấy điện báo trước mà thôi.
Sau chương 18 chữ thì vàng khè vậy?
Quá dài dòng, mới có 1 ngày chích ngừa cho chó mà hết mười mấy chương
Chương mới này đọc thấy nhiều tình tiết hay quá đi ah!
Tôi càng ngày càng thấy thích [Khả Uyên – Phú Quý] rồi nha!
Truyện này đọc thấy kích thích quá đi ?