Chị Dâm Tìm Chồng – Update Chương 62

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Chị Dâm Tìm Chồng – Update Chương 62

Tác Giả:

Thể Loại: , ,

Ngày Cập Nhật : 15/04/2025

Phần 61

Bĩu môi một cái tôi bảo:
-Ở với thằng út suốt thế này thì có cho thằng út làm không?
Ửng hồng hai cái gò má chị Thảo bảo:
-Đúng là sức thanh niên, vừa hùng hục xong bây giờ lại muốn nữa rồi à, giờ khéo mà phải gọi bà chị cả ra đấy nhỉ.
Tôi chỉ cười rồi nói:
-Thôi em xin, chẳng qua em nói đùa thế thôi chứ làm cái gì cũng phải điều độ, không thể nào hừng hực được, như thế có mà chết sớm.
Nói là nói như vậy trong thâm tâm tôi vẫn muốn đề bà chị này ra mà tiếp tục ấn vào cái lỗ lồn bên dưới. Hơn tôi kha khá tuổi nhưng chị Thảo vẫn có một nét gì đó quyến rũ đến nỗi tôi không thể nào miêu tả được.
Khúc khích cười rồi chị Thảo nói:
-Thế có còn muốn xin cái sextoy kia không?
Lắc đầu tôi bảo:
-Em không xin nữa nhưng mà chị phải mua một cái mới cho em, hì hì.. đang gạ cái Tuyết đi chơi đấy, cho em luôn để em làm cho em ấy sướng.
Hất hàm về phía con cặc đang nằm yên trong đũng quần chị Thảo bảo:
-Ô có cái hàng thật như thế kia không làm em ấy sướng hay sao còn đòi chị cho!
Huýt sáo một cái lững thững trở về phòng của mình tôi không quên nói với lại một câu:
-Nhưng mà nói chung dùng cái đó vẫn thích, giống ai đấy mới động vào thôi mà nước đã ầm ầm phun ra như suối đấy, húp mãi không hết.
Biết thằng em nói đểu mình, chị Thảo cố gắng lườm nguýt định nhảy vào nói thêm nhưng tôi đã nhanh chóng vào phòng của mình.
Cười một mình khoái trá rồi tôi lên giường ngủ. Sáng hôm sau dậy với mấy bài tập rồi tôi đi ra ngoài phòng khách.
Chị Hương đã đi làm còn chị Thảo mặc một bộ đồ công sở, tóc thả mượt đông đưa ngang bờ vai ngồi ở ghế.
Nhìn giọt mồ hôi đang lấm tấm chảy trên ngực chị Thảo híp mắt lại mà nói:
-Tập cái gì mà trông có vể nặng nề thế!
Lấy cái khăn tôi lau lại người mà bảo:
-Mấy bài tập thể dục buổi sáng ấy mà, có phải là gì nặng đâu, không nặng bằng hôm qua hì hì!
Chị Thảo đứng dậy đập đập vào vai tôi rồi cắn luôn vào bắp tay rồi bảo:
-Sao mày cứ thích nói kháy chị mày thế hả? Cắn cho chừa
Dĩ nhiên là cắn có phần nhói một chút, một cái nốt răng hình ô van hiện rõ ra. Tôi nhìn xuống rồi bảo:
-Cắn phát nữa là em đè ra đấy mà cắn lại nhé!
Khúc khích cười rồi chị Thảo phản bác:
-Mày nhắm có cắn lại không? Chị mày có hai cái mồm đấy nhé!
Cười ha hả tôi bảo:
-Chị nói vậy thì em xin thua em chịu rồi , đúng là chị có hai cái mồm nên không thể nào mà cãi thắng chị được rồi. Hôm nay không đi làm à mà ngồi đây!
Chị Thảo lắc đầu trả lời:
-Có đi làm chứ, sáng dậy đã nói chuyện với chị Hương rồi, số bà chị cả này khổ thật đấy nhưng mà cũng nghe loáng thoáng chắc lá giận dỗi gì nên hôm qua mới cau có vậy chứ hôm nay bình thường rồi.
Đồng tình lắng nghe rồi tôi đi vào phòng bếp lấy ngũ cốc với chút sữa ra ăn, vừa xúc thìa ngũ cốc vào miệng nhệu nhạo nhai vừa hỏi:
-Có mỗi thế thôi mà đợi em để thông báo à?
Chị Thảo bảo:
-Ô hay cái thằng này,. Hôm qua được sướng hôm nay đuổi bà chị mày đi à!
Tôi cười khà khà bảo:
-Đuổi gì mà đuổi..s ợ chị bị trừ lương.
Nghe câu nói “mát lòng mát dạ” của thằng em chị Thảo phản bác tôi:
-Mày nghĩ chị mày ham hố tiền lương lắm sao, chẳng qua cũng chỉ là một chút thôi còn chủ yếu làm vì đam mê là chính mày hiểu chưa!
-Vâng! Làm vì đam mê thì chịu rồi, thế bây giờ muốn em đưa đi làm đấy hà!
Gật đầu bảo:
-Ờ ..hôm nay đột nhiên nổi hứng thế hì hì.
Cười ha hả tôi đáp lại:
-Nếu vậy thì phải đợi hơi lâu đấy nhé, em còn phải đi tắm.
-Nhanh nên, ngồi đó nữa!
Cái khoản vệ sinh tắm của tôi đến nửa tiếng nên chị Thảo cứ vô tư mà đợi, xong xuôi tôi bước ra chị Thảo tiến lại hít hà rồi nói:
-Trông thế này quả thật gái rụng trứng hết.
Tôi quay lại hít cái mùi nước hoa và mùi tóc rồi thủ thỉ vào vành tai nhỏ nhắn từng lời:
-Thế bà chị của em có rụng trứng không đấy? Nhìn thế này đảm bảo là nước trong cái miệng bên dưới chảy ra rồi đúng không.
Lườm gật đầu rồi chị Thảo nói;
-Có băng vệ sinh hằng ngày rồi không có mà ướt hết quần hì hì.. thôi đi làm.
Cả hai chị em lên xe đi làm còn tôi thì lại ra quán café ngồi, đang nhâm nhi thì Tuyết hí hửng gọi cho tôi mà nói:
-Này! Qua trường em dẫn em đi chơi đi!
Nhíu mày một cái tôi trả lời:
-Học hành thì không học suốt ngày đi chơi, như thế này làm sao mà khá được, tóm lại là đọc đây cái địa chỉ.
Tuyết cười khì khì rồi đọc cho tôi cái địa chỉ để qua tôi đón. Tưởng địa chỉ thế nào hóa ra là cổng trường. Phóng xe xuống rồi tôi khẽ bảo:
-Này đón thế này có sợ mấy thằng tình địch nó đập anh không đấy?
Tuyết mở cửa xe ngồi vào mà bảo:
-Làm gì có ai, tán em chưa bước đến cửa thì bị vài câu hung dữ của em là xác định tránh xa rồi. Không thấy tên em là Tuyết à! Lạnh lắm, không phải ai cũng có thế “nghịch Tuyết” được đâu nhé!
Bĩu môi tôi vừa lái xe vừa bảo:
-Không tin! Tuyết gặp tí nước nóng là xong ngay ấy mà có gì đâu, thế bây giờ muốn đi đâu nào.
Vươn người đan hai bàn tay vào nhau, vặn người cái rắc rồi Tuyết bảo:
-Kiếm café bệt đi anh, em thích kiểu đó.
Mở to mắt ra tôi bảo:
-Đây không phải Sài Gòn mà có café bệt, ờ mà thực ra có đấy, mua café rồi ra công viên ngồi, tinh ra nó cũng gần giống đấy!
Đến quán café mua hai ly, một café đen và một ly sinh số rồi hai đứa tung tẩy ra công viên ngồi. Quả thật thưởng thức cái hương vị lạ lẫm này cũng hay ho.
Tuyết mặc cái áo sơ mi hồng có khoét một chút hai bả vai bên dưới là cái váy xếp ly dài đến đầu gối trông cá tinh vô cùng.
Mái tóc thì buông dài qua lưng khiến cái cảm giác lạnh lùng được xua tan đi một phần nào. Mút café cái chụt rồi tôi nói:
-Khép cái chân vào không lộ hết hàng!
Cười ha hả Tuyết nói:
-Tia được hàng của em mà dễ á, không có chuyện đó đâu!
Hừ một cái khinh khỉnh tôi bảo:
-Quá dễ, chỉ cần cơn gió lùa qua thôi hay dùng cái máy siêu zoom là rõ từng cái cọng lông luôn chứ ở đó mà không dễ.
Vẫn tỉnh bơ húp cái ly sinh tố của mình rồi Tuyết bảo:
-Đúng là đàn ông, chẳng biết gì, dưới lớp váy này là cái quần bó sát kiểu dạng quần đùi ấy, thế nên còn lâu mới tia được ạ!
Giả bộ không tin tôi đưa tay kéo cái gấu váy lên nói:
-Đâu! Xem nào!
Đấm tôi bùm bụp rồi Tuyết bảo:
-Vô duyên , dâm dê.. nói thế biết được rồi lại còn vạch lên, hức.. ăn đòn bây giờ.
Vẫn giả bộ tôi bảo:
-Vạch lên thì mới xem có đúng không chứ, không vạch lên thì làm sao mà biết. Công nhận là thời tiết này lại còn ra tận đây uống café cũng hay đấy. Ngắm đường phố đi lại, đúng là rảnh thật đấy! Thế hôm nay có chuyện gì muốn tâm sự à.
Mút tiếp một ngụm sinh tố rồi Tuyết bảo:
-Chẳng có tâm sự gì nhiều cả đang hỏi là khi nào cho em đi chơi!
Ngạc nhiên tôi hỏi:
-Đang đi còn gì nữa!
Tuyết lườm rồi bảo:
-Này! Nhớ hôm ăn cá không? Chị Hương nói còn gì!
Chợt nhớ ra tôi bảo;
-Đi mà hỏi chị Hương.. chị Hương cấp kinh phí là đi ngay.

3.6 28 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
2 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Hoang

Cần mua truyện này tác giả cho mình cái lh với nhé

Mô Phèo

Truyện này không viết tiếp nữa à tác giả