Chỉ hưởng sái của ông già đã đủ cho thời thanh niên oanh liệt – Update Chương 14

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Chỉ hưởng sái của ông già đã đủ cho thời thanh niên oanh liệt – Update Chương 14

Tác Giả:

Thể Loại:

Ngày Cập Nhật : 30/05/2025

Chương 12. Dòng đời xô đẩy

(Trước khi vào chuyện tiếp thì mình đính chính lại ngay chương đầu của truyện đoạn “Cuối hè năm lớp 11 sang 12 thì mình mất đời trai…thành Cuối hè năm lớp 10 sang 11 thì mình mất đời trai”; mình viết nhầm nhé)

Về nhà mình tranh thủ vơ ga giường đi giặt, trải ga mới với niềm tin…trưa nay sẽ lại được dìu cô lên đỉnh; xong mình phi lên phòng rồi…lăn mẹ ra ngủ rất sâu.

Khi cái bụng réo vì đã tiêu xong bát phở vs 2 quả trứng chần hồi sáng đồng thời bọng đái của đòi bài tiết mình mới tỉnh; xả e cho nhẹ người mới chợt nhận ra mình đã ngủ khá lâu, nhìn cái đồng hồ để bàn học mới biết đã gần 15h chiều, mình đã ngủ giấc thông trưa, thể nào bụng réo; ô, thế cô Thủy không lên uh, mình lẩm bẩm vậy rồi đi xuống tầng 1 mở tủ lạnh tìm cái gì lót bụng; đáng tiếc là…đíu có gì mới đau, quay ra phòng khách tìm gói bánh quy làm vài cái lót dạ rồi nhấc điện thoại bàn gọi cô Thủy:

– A lô! Giọng nữ bên đầu dây vang lên nhưng không phải giọng cô Thủy nên mình hơi ngạc nhiên, nghĩ mình bấm lộn số nhưng vẫn lịch sự hỏi:

– Dạ, có phải số nhà cô Thủy không ạ?

– Đúng rồi; có phải Thắng không, chị Trinh đây.

Úi zời, không phải là mình bấm lộn số mà người nghe máy là chị Trinh, e gái a Quang (chị này hơn mình 3 tuổi, lúc đó đang học Đại học khoa học xã hội ngành liên quan đến lưu trữ, sau này tốt nghiệp vài năm rồi cũng vào công tác trong lực lượng công an, cao ráo và khá xinh; hè năm thứ nhất ĐH thì mình đưa được chị lên giường vs phát hiện ra độ dâm, sở thích của người phụ nữ dị như thế nào; giờ chị vẫn là đối tác không thường xuyên của mình vs 2 thằng bạn thân (không thường xuyên vì bây giờ ai cũng có gia đình cả rồi, thi thoảng lắm mới có dịp gặp nhau và chị thì…rất mê món some 3 nam; chuyện này kể sau )); bô lô ba la một hồi thì ra câu chuyện là chị đưa bà già sang chơi với cháu (nhà bố mẹ chồng cô Thủy cách khoảng chục km) rồi tí nữa bắt xe lên trường, nhân dịp chú Quang không có nhà thì chắc mẹ chồng ở lại chơi vài ngày luôn (mình vẫn gọi chú Quang, chị Trinh vì tuổi tác không hơn nhiều). Túm lại sau một hồi buôn chuyện thì mình cũng được giải đáp vì sao cô Thủy không lên nhà mình trưa nay được vs mình cũng khéo léo nhờ chị Trinh nhắn cô Thủy nếu đi chợ thì mua đồ ăn giúp mình luôn vì mình ngại ra chợ không biết mua gì.

Khoảng gần tiếng sau có tiếng chuông cổng, mình phi rất nhanh ra vì đang nóng lòng mong cô Thủy, quả nhiên là cô; trong khi cẩn thận cài cổng, quấn xích quanh thì cô thắc mắc:

– Cô đem đồ tối nấu ăn rồi về luôn mà, sao phải đóng kỹ thế?

Không nói nhiều, dựng xe giúp cô rồi cầm tay cô mình kéo luôn vào nhà khiến cô phải la oái:

– Từ từ, cầm đồ trên giỏ xe vào đã chứ…

Túm lại, vào đến trong nhà bước nhanh vài bước ra bếp để túi đồ, rửa tay xong là mình lao lên ôm chầm lấy cô Thủy, hôn tới tấp vào mặt, cổ cô.

– Nào, nào…làm cái gì khiếp thế; hư quá nhé.

Nói vậy nhưng cô cũng thơm nhẹ vào môi mình chút rồi khẽ đẩy ra:

– Trưa không lên được vì bà nội thằng ku lên đột xuất mà; giờ cũng phải về luôn để nấu cơm sớm cho cái Trinh nó ăn xong còn đưa ra bến xe về trường nữa đây.

Mặc kệ cô nói, mình vẫn ôm chặt cô vào, áp mặt xuống ngực cô qua lớp áo khoác mỏng để ngửi, để hít còn tay thì mạnh dạn luồn hẳn qua quần chun để xoa, bóp mông cô làm cô phải rướn người lên; khi bàn tay di chuyển ra phía trước mình đã cảm thấy sự ẩm ướt rồi….

Lẽ ra thì trong cơn nứng mình sẽ đè cô ra để cho thỏa…nhưng…lại có tiếng chuông kêu…

Thật sự là không có cảm giác gì diễn tả được sự ức chế lúc này; buộc phải miễn cưỡng bỏ cô Thủy ra nhưng dù sao cũng còn được câu an ủi:

– Đưa Trinh ra bến xe xong cô quay lại mà.

Mình ra trước mở cổng để cô Thủy chỉnh trang lại quần áo ra sau; mở cổng ra đang định làu bàu thì nhìn thấy nụ cười tỏa nắng của cô/chị Ngà (gọi là cô cũng được chị cũng chẳng sao vì cô này hơn mình 10 tuổi, kém cô Thủy 2 tuổi):

– Đang làm gì đấy con? Cô Ngà có mẹ người Huế, dù đã lấy chồng, sinh con ngoài Bắc nhưng ngày nhỏ (hình như đến hết cấp 2) cô được gửi về Huế sống với ông bà ngoại nên giọng nghe rất mê, với người lớn tuổi thì lúc nào cũng dạ, thưa với mình thì lúc nào cũng cô/dì với con hoặc là Ngà với Thắng, người nghe như bị rót mật vào tai ý.

– Cô Thủy đi chợ mua đồ nấu ăn tối giúp con, đang định chỉ cách nấu thì cô gọi chuông.

Lúc đó có Thủy bước ra, mỉm cười, gật đầu chào.

– Dạ chị Thủy, may quá gặp chị đây em không phải xuống nhà nữa.

– Ngà à? Có việc gì vậy cô; chị mua ít đồ cho tên này tự nấu ăn tối, đang định chỉ cách thì em đến. Cô Thủy nói rất tỉnh bơ.

– Mạ em vừa trong Huế ra, gửi quà là bánh bột lọc cho các chị. Cái ni cho gửi anh chị…(ý nói nhà mình) vì hôm trước chị cũng dặn (cô Ngà chỉ vào bọc to nhất) còn cái ni định đem xuống chị thì lại gặp chị đây rùi (nói rồi cô chỉ bọc nhỏ hơn).

– Úi, chị xin nhé, cho chị gửi lời hỏi thăm mẹ nhé.

…….

Túm lại một lúc thì cô Thủy nhận đồ, dắt xe ra về, mình đưa ra cổng cô còn mỉm cười, nói nhỏ: Hú vía nhé.

Mình quay vào, do cô Ngà đang đứng phía trong cổng nên theo phản xạ mình dắt xe cô vào luôn sân rồi quay ra đóng cổng, cài xích đàng hoàng.

– Thắng cầm chỗ này vào giúp Ngà nào; anh chị đi đâu mà sao phải tự nấu ăn?

– Ô, cụ ông đi Hà Nội hẹn bà ở đó có việc; cô không biết uh?

– Ôi trời; nào ai bảo mà Ngà biết; vậy thì phải chia chỗ này ra thành từng túi nhỏ rồi vô ngăn lạnh tủ thôi.

Nói rồi cô tự đi vào, xuống bàn bếp tìm các hộp nhựa để chia đồ; cô Ngà tính vậy, cứ lên đến nhà mình là tự động giúp dọn vệ sinh từ tầng 1 lên tầng thượng, rất cần mẫn như dạng một quản gia thân thiết lâu năm, cô quen thuộc từng loại đồ vật, chỗ để, số lượng các loại đồ bếp núc (ấy thế mà…ông già mình lại phịch hội đồng mới…khốn, mới…hay chứ). Chia bánh bột lọc thành từng hộp nhỏ, cất tủ lạnh xong quay ra thấy túi thịt, tôm sống mà cô Thủy mua để mình nấu ăn ăn tối cô lại xắn tay vào làm; vì quen rồi nên mình cũng không cản, chỉ le ve quanh thôi.

Một lúc sau cô cưởi áo khoác ra, vào xả nước, xách chổi và cây lau nhà đi vệ sinh; lúc này mình mới để ý lạ, chiếc áo thun sát người kết hợp quần hơi bó làm nổi bật thân trắm của cô. Tả một chút về cô Ngà, cô không cao, chỉ khoảng 1m52-1m55, da bánh mật, tóc ngang vai, mặt bầu bĩnh và thân hình thì khúc nào ra khúc đó, ngực to, mông nở, eo thon, chắc; nếu mặt trái xoan và cộng thêm 15cm chiều cao nữa thì cô ăn đứt cô Thủy; cái cô tự ti nhất là…da không được trắng, chắc do di truyền.

Thường thì mình ít để ý dáng cô Ngà mà chỉ thích cô ở cách xưng hô và hay..làm hết việc dọn dẹp nhà cửa mỗi khi cô qua chơi; nhưng hôm nay khi cơn nứng còn chưa được dập tắt mình lại có điều kiện nhìn kỹ cô. Chốt một câu NGON. Cô loanh quanh dọn bếp, phòng khách vì còn phải tranh thủ canh đồ đang nấu giúp mình; lúc sau tắt bếp cô mới xách xô, đồ lên cầu thang; mình chạy lại bảo:

– Sao không đổ hết nước trong xô đi, lên trên lấy nước mới? Nói xong mình cúi xuống xách xô nước đi đổ rồi cầm lại chân cầu thang.

– Uh nhỉ, mọi lần Ngà toàn quen vậy, đúng là…dở nhỉ?

Cô đi lên trước, mình lên sau, tay cầm theo xô, lên một lèo tầng 3 luôn; cô bảo:

– Dọn từ trên này dọn xuống nhé.

Đầu tiên cô dọn 2 phòng trống, hành lang xong mới vào phòng mình, trong thời gian cô quét, lau thì mình giúp lấy nước, đổ nước và ngắm quả mông lúc lắc khi cô đẩy cây chổi lau nhà và…tính kế; đến khi vào phòng mình, do mình cũng mới dọn xong lên cô phải thốt lên:

– Chu choa, thanh niên dạo ni gọn gàng thế?

– Phòng này lúc nào chẳng gọn, sạch (mình còn nháy mắt với cô); cả tầng 2 cũng dọn rồi; dạo này thống nhất với ông là không…làm việc (mình nhấn mạnh câu làm việc) với Ngà ở tầng 2 nữa (chuyển gọi tên chứ không gọi cô nữa) nên không phải lo giặt ga, dọn phòng nữa mà.

Khi mình nói câu này cô Ngà vẫn chưa hiểu hết ý nên hỏi lại:

– Sao lại làm việc với Ngà ở tầng 2?

– Thì mấy lần bố vs Ngà làm việc (lại nhấn mạnh làm việc) ở tầng 2 xong Thắng đều phải đi giặt ga mà, chẳng lẽ để đấy bà về thì…chết.

Cô Ngà bắt đầu hiểu ra vấn đề và mặt đỏ lên rồi.

– Lại còn cả những lần làm việc chung cả chú Dũng nữa (mình biết có mỗi lần nhưng cứ nói đại lên, ma ăn cỗ biết lúc nào mà lần); Thắng về chẳng ôm vội ga đi giặt chứ sao nữa.

…Im lặng

– Sau đó phải nói chuyện với bố là nếu có gì thì lên tầng 3 ý, trên đấy có mình Thắng ở nên ít bị để ý, Thắng dọn cũng dễ vì ở dưới giặt ga xong không kịp khô, mẹ về mà để ý thắc mắc thì không hay mà…

…Lại im lặng.

Một lúc sau cô Ngà mới cất lời:

– Thắng biết?

– Biết mà; nói chuyện thẳng thắn với bố và đề nghị không nên để chú Dũng tham gia ở đây nữa, bố đồng ý luôn.

– Trời! cô Ngà chỉ kêu lên vậy rồi ngồi phịch xuống giường mình luôn.

Mình tiến sát, gỡ chiếc chổi trên tay cô ra để dựa vào bên tường, quay lại đã thấy cô ôm mặt vai run run, khóc rồi!

Theo quy trình đã dự sẵn, tiến lại gần, khẽ ôm nhẹ, vỗ/xoa nhẹ bờ vai để tạo sự gần gũi, cảm thông

– Sao phải khóc? Có ai biết đâu mà, cháu hiểu, cháu giữ kín mà; cháu cũng thống nhất với bố cháu vậy mà (phải nhấn mạnh câu thống nhất để tăng trọng lượng vs phơi ra sự thật không thể chối cãi là…tôi biết hết rồi).

– Thắng…còn nhỏ; Thắng chưa hiểu đâu; cô Ngà sụt sịt nói khi đã bỏ tay úp mặt ra vs ngước nhìn mình.

Ái zà, còn nhỏ uh, hơi tự ái rồi nhé; tí rồi biết nhỏ hay to; trong bụng nghĩ vậy rồi mình hơi cúi người xuống nâng cằm cô lên rồi hôn nhẹ lên môi.

Quá bất ngờ cô Ngà không phản ứng, dạng như…chết sững lại mấy giây rồi mới mấp máy môi; sau bước này không còn là hôn nhẹ nữa mà mình chuyển sang mạnh bạo hơn, áp chế để cho cô không kịp phản ứng bằng cách vòng tay ra sau eo để siết lại tránh trường hợp cô Ngà giãy ra.

4.1 30 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
21 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
49ld49

Viết tiếp đi bro hay mà, con quan chức viết trải nghiệm hay

cường d

cuốn đo pro. ae tàu ngầm hơi nhiều

Lưu Manh Cường

Mình chẳng nhớ đã post chương 12 chưa nữa (nếu đã post thì là sáng qua 27/5; add kiểm tra lại giúp nhé)

SlamDunk

Cố gắng nhé tác giả ơi . Mình đọc truyện từ hồi còn thiendia không ngờ giờ tác giả sáng tác tiếp ở đây. 😄

Thanhlamcodon09

Truyện hay , tình tiết lôi cuốn

Lưu Manh Cường

Thank bro!

Lưu Manh Cường

Hình như sáng nay mình post chương 8 rồi; add kiểm tra đăng giúp nhé