Chỉ hưởng sái của ông già đã đủ cho thời thanh niên oanh liệt – Update Chương 22
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Chỉ hưởng sái của ông già đã đủ cho thời thanh niên oanh liệt – Update Chương 22
Tác Giả: Lưu Manh Cường
Danh Mục: Bạo Dâm, Biến Thái, Bú Cu, Ông Già, Truyện Sex Ngoại Tình, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Thể Loại: truyen sex nguoi lon
Ngày Cập Nhật : 20/06/2025
Chương 18.2. Có giám thị nên hết giờ mà không giải được ẩn 2
Do buổi trưa đã được dập lên dập xuống đã đời với cô Ngà nên dù vừa đẩy xe giúp cô Thoa lên đỉnh mà mình chưa được…sướng hết tầm nhưng vẫn không bứt rứt cho lắm, ngược lại lòng còn phơi phới vì ý nghĩ chỉ trong vòng 24h qua mình đã cho thằng ku tờ trym xơi được 3 cái L, một kỷ lục chắc chắn…hơn ông già vs nếu thuận lợi tí nữa mà được quất cô Thủy phát nữa thì chắc sử sách phải lưu danh (mẹ, đôi khi tự sướng tư tưởng nó là vậy đấy); chỉ nghĩ vậy mà thằng ku tờ rym nó đíu chịu xuống; đạp xe gần về đến nhà phải dừng lại cho hạ hỏa rồi mới mở cổng vào nhà lấy hàng đưa xuống cho cô Thủy.
Vào đến nhà thấy ông già đang băm băm chặt chặt, hóa ra ông đang chặt vịt. Mình hỏi:
– Bố đã gửi hết mấy chỗ rồi uh?
– Xong rồi, có 3 nhà loanh quanh đây tao đi bố tí xong.
– Mẹ đi lâu chưa ạ?
– Cũng 10p thôi, trông nhà chờ bố về mới đi.
– Vậy con đưa xuống nhà dì Thủy luôn rồi về ăn là vừa.
Nói rồi mình tới thùng đựng lấy con vịt cuối cùng lên, vẫn ấm; cẩn thận nhờ ông già lấy thêm 1 cái túi khác nữa đựng ngoài cho sạch và giữ ấm vì sang nhà cô Thủy cũng cả cây số; khi chuẩn bị đi bỗng ông già mở lời:
– Hôm trước ý; giữ kín đấy nhé.
Cũng mất vài giây định hình vì trước đấy mình không nghĩ gì nên không nảy số kịp.
– Con biết rồi, bố yên tâm; gớm dì Thủy mà bố cũng chẳng tha; màlà sắp đi gặp mẹ đấy nhé.
– Ông lắm chuyện; cứ ngậm miệng lại đi, không thiệt đâu.
Nhìn ông già tay cầm dao, miệng nhắn nhủ mà mồm thì tủm tỉm cười mình cũng thấy…chịu cụ thôi.
– Cụ yên tâm, đừng bắt con phải dọn chiến trường; cứ về đúng nơi quy định thì đâu vào đấy hết. Con đi đã.
Mất vài phút đối thoại với ông già nên mình phải cong đít đạp xe cho nhanh xuống nhà cô Thủy.
Xuống đến nơi bấm chuông xong là mình tự tay mở xích, rút then cổng vì nhà được làm hệt như nhà mình vs mình…là người nhà mà. Khi cô Thủy ngó ra thì mình đã đóng cổng, cài xích dắt xe vào.
– Thắng à?
– Cháu đây; bố mẹ cháu vừa từ HN về, bảo đem gửi cô con vịt quay.
Cô Thủy chưa kịp nói gì thì thằng cu con ào ra, rồi mẹ chú Quang cũng ló ra làm mình phải làm động tác chào hỏi, một tay bế thằng cu 1 tay xách vịt đi vào nhà giao cho cô Thủy; lòng lúc đó đầy chán nản, mình quên mất bà nội cu con vẫn đang ở đây…thế thì làm ăn gì…
Sau vài câu nói vs nghe bà cảm ơn, gửi lời hỏi thăm đến bố mẹ, dặn mai bà qua chơi (bà biết mối quan hệ vs thậm chí còn vẫn quan điểm cô Thủy là em ruột mẹ mình cơ); mình cám ơn vs mời bà sang sớm vì trưa mai mẹ mình đi rồi; định quay về thì thấy có bóng điện típ (ngày đó chưa có tip led) loại nhỏ để trên bàn nên tiện mồm hỏi:
– Bóng điện gì đây ạ?
– À, nhà vệ sinh nhỏ tầng 2 bị cháy từ hôm trước, chú chưa kịp thay thì đi công tác; hơi bất tiện cho bà vì bà ở phòng cạnh.
– Có sao đâu, ánh điện ngoài vẫn nhìn thấy mà; bà mẹ chú Quang thanh minh hộ cô.
– Zời; sao qua không bảo cháu xuống thay; thôi để cháu lên thay.
– Uh, tốt quá, để cô soi đèn pin.
Mình cầm bóng đèn đi lên tầng 2, cô Thủy thì tìm cái đèn pin vs xách cái ghế nhựa theo sau; bà vs thằng cu con ngồi coi ti vi.
Tháo xong cái bóng cũ chỉ chưa đầy 1 phút nhưng mình không đưa tay nhận cái bóng mới cô Thủy đưa cho mà nhẹ nhàng xuống ghế sán lại ôm lấy cô Thủy; trong không zan nhỏ hẹp cô không phản ứng mà chỉ nói khẽ:
– Không được đâu, bà đang ở dưới nhà đấy.
– Kệ, bà có lên đâu.
Nói rồi mình nhẹ nhàng cầm, đặt bóng điện xuống chỗ lavabo, ôm xiết vs hôn cô Thủy, cô cũng đáp lại nhưng có phần rụt rè vì vẫn sợ. Khi tay mình lần qua quần bóp mông cô rồi người co dần xuống tụt quần cô ra (quần chun mặc ở nhà nên khá dễ thôi), tay chạm vào tam giác sung sướng thấy đã có sự ẩm ướt rồi; định ngồi xuống tevet thì nghe tiếng:
– Hư nào, chờ mẹ con xuống chặt ra mới ăn được chứ.
Hóa ra là ông cu con hít hà mùi thơm đòi ăn vịt luôn; cô Thủy như tỉnh người vội kéo quần lên rồi xốc nách mình lên hôn nhẹ:
– Thôi không được đâu; để khi khác đi, cô đền sau, hứa đấy.
Hơi tiếc rẻ nhưng mình cũng đành phải chấp nhận, vớt vát chút bằng cách cho hẳn tay vào trung tâm sung sướng sờ sờ chút lấy cảm giác rồi mới leo lên ghế tiếp tục công việc thay bóng điện.
Vậy là ẩn số thứ 2 không kịp giải.
Chap mới dài và hay quá . Cảm ơn tác giả cố gắng đều tay nhé.
vừa đọc vừa móc sướng
Ra thì ra cmn 1 ngày mấy phần đi.lại còn nhấm nhả
Cám ơn bạn đã góp ý!
Mình có công việc của mình chứ không phải chỉ ngồi không để viết vs post cho các bạn đọc nhé; giờ hành chính mình rất hạn chế vào được mạng nhé.
Truyện hay quá , mà tác giả ra cháp ngắn quá
Tác giả sớm ra truyện nhé đang hay quá rồi.