Chinh Phục Mẹ Xinh (Siêu Phẩm) Mẹ và con trai
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Chinh Phục Mẹ Xinh (Siêu Phẩm) Mẹ và con trai
Tác Giả: Cửu Long Di Quan
Ngày Cập Nhật : 17/05/2025
Chương 8: Chinh Phục Mẹ Xinh Khó Tính (1.8) – Kế hoạch của Tổng giám đốc Lý
Em gái giật lấy mấy tấm ảnh từ tay tôi, nhìn chằm chằm một lúc, mày càng nhíu chặt hơn. Cuối cùng nó đến bên cạnh mẹ, nhẹ giọng khuyên giải: “Mẹ, mẹ đừng giận, con chắc chắn sẽ đứng về phía mẹ.”
Mẹ cũng không quay đầu lại, tức giận nói một câu: “Đi ra chỗ khác!”
Em gái sợ đến mức rụt cổ lại, lùi sang một bên. Tôi thấy nó kinh ngạc, không nhịn được bật cười thành tiếng. Nó hung hăng lườm tôi một cái, rồi hất đầu ra hiệu bảo tôi lên.
Tôi gãi gãi đầu, sắp xếp lại ngôn từ rồi ngồi xuống mép giường, nhỏ giọng nói: “Mẹ, mẹ bớt giận đi ạ, ba con tính tình vốn vậy, lúc nào cũng đa nghi. Mẹ đừng tức giận, ba không tin mẹ, con tin mẹ.”
“Con tin thì có ích gì.” Mẹ quay lưng lại với tôi, giọng vẫn đầy tức giận.
“Mẹ, lời này của mẹ có chút tổn thương người khác đấy ạ. Dù sao con cũng là trưởng nam trong nhà, có con làm hậu thuẫn cho mẹ, cho dù sau này mẹ với ba có ly hôn, con cũng có thể giúp mẹ chia được nhiều tài sản hơn mà.”
“Còn có con nữa!” Em gái nói theo một câu lớn.
Mẹ không lên tiếng. Tôi nhẹ nhàng lay vai mẹ, liên tục hỏi dồn: “Mẹ nói có phải không? Mẹ, mẹ nói có phải không?”
Mẹ đột ngột ngồi bật dậy, cau mày, giận dữ: “Thằng bé này sao mà phiền thế! Hai đứa bây có thể ra ngoài để mẹ yên tĩnh một lát được không.”
Tôi cười cợt nhả ngồi xuống bên cạnh mẹ, đưa tay ôm lấy vai mẹ: “Trên đời chỉ có mẹ là tốt nhất, mẹ cay đắng ngọt bùi nuôi chúng con khôn lớn, bây giờ là lúc chúng con báo đáp công ơn dưỡng dục của mẹ rồi.”
Mẹ liếc tôi một cái: “Báo đáp thế nào?”
Tôi đặt mấy tấm ảnh trước mặt mẹ: “Con có thể giúp mẹ phân tích một chút. Mẹ nhìn mấy tấm ảnh này xem, chụp rõ ràng như vậy, lại còn rất liền mạch, vừa nhìn đã biết không phải chụp tùy tiện, chắc chắn đã có sự chuẩn bị từ trước.”
Mẹ mặt không chút cảm xúc nhìn chằm chằm vào mấy tấm ảnh một lúc, rồi đưa tay lấy chúng từ tay tôi, cẩn thận xem xét. Tôi đứng bên cạnh chỉ trỏ: “Mẹ, mẹ xem, góc chụp của tấm này, còn có góc chụp của tấm này nữa, là từ hai địa điểm khác nhau, đây chắc chắn là đã mai phục sẵn từ trước, hơn nữa còn không phải chỉ có một người.”
Mẹ không nói gì, nhưng giữa hai hàng lông mày dần dần nhíu lại.
“Mẹ có thù oán với ai không ạ?”
Mẹ nghiêng người lườm tôi: “Con chính là kẻ thù lớn nhất đời này của mẹ.”
“Mẹ đừng đùa nữa, con đang nói chuyện nghiêm túc với mẹ đấy.”
Mẹ buông mấy tấm ảnh xuống, nghĩ nghĩ rồi nói: “Đều là những mối quan hệ làm ăn bình thường, gặp nhau qua loa, xã giao sơ sài, làm gì có thù oán gì.”
“Những tấm ảnh này từ đâu mà có ạ?”
“Chuyển phát nhanh gửi đến.”
“Biết địa chỉ nhà mình, vậy chắc chắn là người rất quen với mẹ rồi.”
“Nói thừa.”
Tôi chần chừ một chút, cẩn thận hỏi: “Vậy mẹ… cùng ông ta vào khách sạn thuê phòng, để làm gì ạ?”
Mẹ trừng mắt nhìn tôi, mày liễu dựng đứng, hỏi ngược lại: “Ai vào khách sạn thuê phòng với ông ta?”
Tôi tiếp tục truy hỏi: “Vậy mẹ cùng ông ta vào khách sạn làm gì ạ?”
“Chuyện làm ăn, liên quan gì đến con.”
“Con đây không phải là đang giúp mẹ phân tích sao. Giúp mẹ tìm ra kẻ tình nghi.”
“Con cũng giúp nữa.” Em gái chen vào. Tôi đưa tay đẩy nó sang một bên, nó lại cố sống cố chết chen vào, suýt nữa làm tôi ngã.
Mẹ lớn tiếng mắng: “Lúc nào rồi mà còn đùa nghịch!” Trầm tư một lúc lâu rồi nói: “Công ty chúng ta và công ty họ có một dự án hợp tác, chúng ta đến khách sạn để gặp một khách hàng ngoại tỉnh.”
Mặc dù tôi tin tưởng mẹ tuyệt đối sẽ không ngoại tình, nhưng nghe được lời xác nhận từ miệng mẹ, vẫn không nhịn được thở phào một hơi dài nhẹ nhõm. Cười nói với mẹ: “Kỳ thực chuyện này rất đơn giản, cố ý chụp những tấm ảnh dễ gây hiểu lầm như vậy, lại còn cố tình gửi đến nhà chúng ta, đây là có người muốn phá hoại quan hệ của mẹ với ba.”
Mẹ hừ một tiếng: “Mẹ đã sớm đoán ra rồi, còn cần con nói à?”
“Dạ dạ, mẹ là nữ Gia Cát, tính toán không sai sót. Con đây không phải sợ mẹ trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, nên nhắc nhở mẹ một chút thôi ạ.”
Mẹ thở dài một hơi: “Ba con mới là trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường ấy.”
“Ba con bụng dạ hẹp hòi, nhưng đợi ông ấy bình tĩnh lại, chắc cũng có thể suy nghĩ thông suốt chuyện này thôi.”
“Mẹ chỉ tức giận là, kết hôn bao nhiêu năm nay rồi mà vẫn cứ hay nghi thần nghi quỷ, mẹ không đáng tin đến thế sao?” Mẹ càng nói càng tức.
Tôi vội vàng bênh vực ba: “Ba con tính tình hẹp hòi, lại còn có chút gia trưởng. Mẹ kiếm tiền nhiều hơn ba, chức vị lại cao hơn ba, ba cảm thấy rất mất mặt.”
“Ông ấy mất mặt thì mẹ phải từ chức về nhà làm bà nội trợ cho các người chắc.”
“Mẹ bớt giận, mẹ bớt giận.” Tôi dùng tay vuốt nhẹ sau lưng mẹ, cười khuyên nhủ.
Em gái đột nhiên hỏi: “Mẹ, người đàn ông trong ảnh có phải có ý gì với mẹ không ạ?”
Mẹ nhìn nó một cái: “Con hỏi cái này làm gì?”
“Con cảm thấy…” Em gái mắt đảo một vòng: “Ông ta là người đáng nghi nhất.”
“Được rồi được rồi, không có chuyện của các con ở đây. Trẻ con đừng có dính vào chuyện người lớn, về phòng học bài đi.” Mẹ cất mấy tấm ảnh đi, xua tay đuổi chúng tôi ra ngoài.
Em gái trước khi ra khỏi cửa, quay đầu lại hỏi: “Mẹ, con đói bụng. Còn ăn cơm tối không ạ?”
Mẹ mất kiên nhẫn nói: “Ăn ăn ăn, chỉ biết ăn thôi, đúng là quỷ đói đầu thai. Mẹ đang phiền muốn chết đây, đâu có thời gian hầu hạ các con. Tự gọi đồ ăn ngoài đi.”
“Dạ.”
Hai chúng tôi rời khỏi phòng ngủ. Em gái hỏi tôi: “Anh thấy chuyện này là ai làm?”
“Ai mong ba mẹ mình lục đục nhất thì chính là người đó làm.”
“Em vẫn thấy người đàn ông trong ảnh là đáng nghi nhất. Trông ông ta mặt mày gian xảo, chắc chắn là thèm muốn sắc đẹp của mẹ, muốn đâm bị thóc thọc bị gạo, nên mới cố ý phá hoại tình cảm của ba mẹ.”
Tôi không nhịn được cười nói: “Em cả ngày tuổi không lớn mà suy nghĩ không ít, xem nhiều phim truyền hình cẩu huyết quá rồi à.”
“Vậy anh thấy sao?” Em gái không phục trừng mắt nhìn tôi.
“Anh thấy… em nói cũng có lý.” Tôi cười hì hì: “Nhưng cũng có khả năng vấn đề nằm ở phía ba.”
“Tình nhân nhí của ba à?”
“Ai biết được, anh có phải Sherlock Holmes đâu.” Mặc dù con bé ma nữ kia trạc tuổi em gái tôi, nhưng độ ranh ma thì chỉ có hơn chứ không kém. Chuyện này nếu thật sự là nó làm ra, tôi cũng không hề ngạc nhiên.
Em gái vung tay nói: “Bất kể là ai, chúng ta nhất định không thể để hắn thực hiện được. Lần này chúng ta phải liên minh lại, kiên quyết ngăn cản ba mẹ ly hôn.”
“Rồi rồi rồi, nghe em, nghe em. Mau đặt đồ ăn ngoài đi.”
Lời tuy nói vậy, nhưng nhìn thấy ba mẹ cãi nhau, trong lòng tôi lại có chút vui thầm, thậm chí còn mong họ cãi nhau to hơn nữa, tốt nhất là ly hôn. Mặc dù biết ý nghĩ như vậy là đại nghịch bất đạo, nhưng tôi không thể nào không nghĩ đến.
Nửa đêm ba về nhà, say khướt. Mẹ tuy miệng thì cằn nhằn, nhưng vẫn chăm sóc ông ấy rất cẩn thận.
Chiều thứ Hai tan học, con bé ma nữ bí ẩn kia lại xuất hiện trên đường về nhà. Nó hai tay đút túi áo hoodie, ung dung thảnh thơi đứng ở ngã tư đường. Đợi tôi đi ngang qua, nó liền lẽo đẽo theo sau, như thể cố tình đợi tôi vậy.
Tôi không biết nó sống chết bám theo tôi rốt cuộc là muốn làm gì, nhưng lần “phục vụ” ở rạp chiếu phim kia đúng là làm người ta nhớ mãi không quên.
“Em không phải đi học à? Sao cứ theo anh mãi thế?” Tôi không nhịn được hỏi.
“Quan sát anh chứ sao.”
Tôi sững người: “Quan sát anh? Anh có gì đáng để quan sát chứ.”
“Thói quen ăn uống vệ sinh, sinh hoạt, sở thích tính cách, quan sát toàn bộ về anh.”
Tôi dở khóc dở cười: “Em coi anh là chuột bạch đấy à.”
Nó đi theo sau một đoạn, rồi bỗng nhiên nói một cách đương nhiên: “Cho em ít tiền.”
“Dựa vào cái gì?” Tôi quay đầu nhìn nó.
“Không thoải mái sao?” Con bé ma nữ giơ tay phải lên, những ngón tay thon dài trắng nõn khẽ cong lại thành một vòng tròn, ngón út cong lên như hoa lan, giống như đang nắm một vật hình trụ trong suốt, vuốt lên vuốt xuống, làm ra những động tác thô thiển tục tĩu ngay giữa thanh thiên bạch nhật.
Tôi lập tức nhớ lại cảm giác sung sướng kích thích trong rạp chiếu phim, nhất thời ham muốn lại trỗi dậy. Tôi biết nó có ý gì, nhưng không thể lúc nào cũng bị nó dắt mũi đi được, đành nói dối lòng: “Không thoải mái.”
Nó cũng không nói gì, cứ đi theo sau lưng tôi, tay vẫn làm động tác “tự sướng”, khiến lòng tôi ngứa ngáy. Cảm giác đê mê xương cốt đó cứ hiện về trong đầu. Tôi thật sự rất muốn nếm lại vị ngọt từ bàn tay nhỏ nhắn trơn mềm của nó, nhưng lại sợ nó giăng bẫy giở trò. Nhưng nghĩ lại, một con bé lừa đảo thì có gì mà phải sợ, chẳng qua là muốn xin ít tiền thôi mà.
Càng nghĩ, thật sự không nhịn được, dừng bước, quay đầu lại hỏi: “Em muốn bao nhiêu tiền?”
“Hai trăm.” Cũng không hét giá trên trời như tưởng tượng, có thể chấp nhận được.
Tôi do dự một chút rồi nói: “Không được bỏ dở giữa chừng đấy.”
“Rồi!”
Tôi nhìn trái nhìn phải, cân nhắc xem nên tìm chỗ nào không có người. Con bé ma nữ ngoắc tay ra hiệu bảo tôi theo nó. Đi qua một con phố, theo nó vào một cửa hàng quần áo thể thao. Tôi có chút khó hiểu, còn chưa kịp mở miệng hỏi thì thấy nó cầm lấy một chiếc quần thể thao, nói với nhân viên bán hàng: “Không cần để ý đến chúng tôi, chúng tôi tự thử là được.”
Tôi lập tức hiểu ra, không khỏi thầm thán phục, con bé này quả thật quá sành sỏi. Không để ý đến nhân viên bán hàng, con bé ma nữ kéo tôi vào phòng thử đồ, đẩy tôi vào tường rồi ngồi xổm xuống cởi quần tôi.
Tôi tò mò hỏi: “Em thường xuyên làm chuyện này với con trai à?”
Nó không trả lời, nhưng trong lòng tôi đã có đáp án. Cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn hồng hào của nó, tà niệm lập tức nổi lên, không tự chủ được nuốt nước bọt. Lúc quần và quần lót bị nó cởi xuống thì dương vật đã ở trạng thái nửa cương cứng.
Tay trái con bé ma nữ giữ lấy túi tinh hoàn, tay phải nắm chặt dương vật, nhẹ nhàng vuốt ve một cái. Đợi dương vật hoàn toàn cương cứng, nó liền áp sát mặt vào, miệng nhỏ hé mở, nước bọt trắng như sữa theo đầu lưỡi hồng hào chảy xuống, tạo thành một đường, đọng lại trên đầu dương vật đỏ au, dùng làm chất bôi trơn. Lòng bàn tay nó mềm mại tinh tế, ấm áp và đàn hồi, bao bọc lấy dương vật lên xuống nhịp nhàng, cảm giác đó thật sự sung sướng không lời nào tả xiết. Nhất là khi phần hổ khẩu mềm mại cọ xát vào vành quy đầu, cảm giác tê dại lan tỏa khắp cơ thể, tôi không tự chủ được rùng mình, “thứ đó” trong quần căng cứng như sắt thép.
Vì chất lỏng trong suốt tiết ra từ lỗ tiểu, bàn tay nhỏ bé của cô gái càng thêm trơn tuột. Cổ họng tôi phát ra tiếng rên rỉ, hai tay nắm chặt, hai chân duỗi thẳng, cố gắng nín thở. Kỹ thuật của con bé này thật sự quá lợi hại, chỉ dùng tay thôi mà còn điêu luyện hơn cả lúc tôi và Như Ý “ân ái”.
Tôi cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của nó, vẻ mặt thờ ơ, ánh mắt trong veo, không có nửa điểm dục vọng, hoàn toàn trái ngược với những hành động nó đang làm. Không biết tại sao, trong lòng tôi lại dâng lên một chút cảm giác tội lỗi, muốn đưa tay che mắt nó lại.
Đang lúc tôi cố gắng kìm nén thì bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng nữ nhân viên bán hàng hỏi: “Quần áo có vừa không ạ?” Giọng điệu có chút nghi ngờ, rõ ràng đã cảm thấy có gì đó không ổn.
Con bé ma nữ ngược lại rất bình tĩnh, vẫn đều đặn “phục vụ” dương vật. Tôi thì sợ hãi không nhẹ, vội vàng nói: “Đợi một chút, cúc áo bị… bị kẹt rồi.”
Nhân viên bán hàng không nói gì thêm, nhưng tôi biết không thể kéo dài thời gian nữa. Mặc dù rất không nỡ, nhưng nhất định phải nhanh chóng giải quyết mới được. Đang lúc tôi định thúc giục nó nhanh lên thì cô gái nghiêng người về phía trước, mặt gần như áp sát, hơi thở nóng hổi phả vào đầu dương vật, làm tôi giật bắn mình. Một lúc sau, nó mở miệng nhỏ, ngậm lấy nửa đầu dương vật, giống như ăn kem que vậy mút mạnh một cái. Tiếp đó, đầu lưỡi non mềm chạm vào phần dưới dương vật, nhẹ nhàng liếm một vòng. Tôi như bị điện giật, toàn thân tê dại, không ngừng run rẩy, suýt nữa thì rên thành tiếng.
Cô gái liếm một chút rồi lại lùi ra, như đang cố tình trêu chọc tôi vậy. Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn đáng yêu vẫn giữ vẻ ngây thơ vô tội.
Tôi lo lắng thúc giục: “Tiếp tục đi, tiếp tục đi chứ.”
Con bé ma nữ cười ngọt ngào: “Phải thêm tiền.”
“Bao nhiêu tiền?”
“Một nghìn.”
“Cô… cô này… Cô đây là thừa nước đục thả câu à!”
Nó cứ thế ngồi trên mặt đất, ngẩng đầu nhìn tôi, không nói gì cả. Tôi quả thực sắp bị nó làm cho phát điên rồi, nhỏ giọng quát: “Tôi không có nhiều tiền như vậy.”
“Có thể nợ.”
“Được được được, nợ cô, nợ cô. Nhanh lên nhanh lên.”
Con bé ma nữ lại một lần nữa mở miệng nhỏ áp sát, ngậm trọn đầu dương vật vào miệng, đầu lưỡi hồng hào lướt qua lỗ tiểu, vừa mềm mại vừa ấm áp. Tôi hít một hơi thật sâu, đột nhiên ưỡn eo về phía trước, ấn nửa thân dương vật vào sâu trong miệng nó. Cô gái ngước đôi mắt ngấn nước nhìn tôi, một vẻ oan ức đáng thương. Tiếc là chẳng những không nhận được sự đồng tình của tôi mà ngược lại còn kích thích thú tính của tôi. Tôi dùng sức thúc một cái, dương vật đẩy khoang miệng trắng mịn ấm áp ra, đâm sâu vào trong cổ họng.
Mặt cô gái hơi nghẹn đỏ, nhưng nó không hề phản kháng, hai tay vịn lấy đùi tôi, im lặng ngước mắt nhìn tôi. Không thể không nói, dáng vẻ này của nó thật sự rất đáng ghét. Nhớ lại những lần bị nó trêu chọc, không nhịn được thúc tới thúc lui vào miệng nhỏ của nó. dương vật nhét đầy miệng cô gái, nhưng nó không hề giãy giụa hay phàn nàn, ngược lại hai tay còn ôm lấy túi tinh hoàn của tôi, phối hợp nhịp nhàng, cẩn thận xoa nắn. Cùng lúc đó, mỗi lần dương vật đâm vào, đầu lưỡi mềm mại lại tự động quấn lấy, khẽ liếm thân gậy. Khi đầu dương vật chạm đến cửa vào sâu trong khoang miệng, cổ họng nó sẽ khẽ nuốt vào, tựa như một cơn lốc, chỉ muốn hút trọn cả dương vật vào trong.
Tôi nhìn dương vật đang cương cứng ra vào giữa đôi môi anh đào, khoái cảm cả về thể xác lẫn tinh thần đều đạt đến đỉnh điểm. Tôi ôm lấy đầu nhỏ của nó bắt đầu điên cuồng thúc mạnh. Ngoài cửa lại vang lên tiếng nữ nhân viên bán hàng: “Này… hai người xong chưa? Còn có người muốn chờ thử quần áo đấy.”
Tôi một bên “làm” miệng nhỏ của cô gái, một bên nghiến răng nghiến lợi nói: “Ngay… ngay đây, sắp xong rồi.”
“Sắp xong à…” Giọng nữ nhân viên bán hàng đầy oán trách.
Sau một trận điên cuồng thúc mạnh, tôi cuối cùng không nhịn được nữa, ôm lấy đầu nhỏ của nó, ấn dương vật vào sâu trong khoang miệng, lưng thẳng tắp, từng dòng tinh dịch đặc quánh phun ra. Cô gái vịn lấy đùi tôi, cổ họng khẽ cử động từng chút một, nuốt hết tất cả tinh dịch xuống. Cô gái cong lưỡi lên, cuốn sạch phần tinh dịch còn sót lại trên đầu dương vật vào miệng, sau khi hoàn toàn sạch sẽ mới từ từ lùi ra.
Đầu óc tôi một trận mê muội, lại có cảm giác lâng lâng như bay trên mây. Không thể không nói, đây là trải nghiệm “yêu” duy nhất thoải mái và kích thích nhất mà tôi từng có.
“Hai người rốt cuộc xong chưa?” Nữ nhân viên bán hàng lại thúc giục. Tôi vội vàng mặc quần áo, chỉnh lại dung nhan một chút rồi mở cửa phòng thử đồ bước ra.
Hai nữ nhân viên bán hàng đứng ở ngoài, mặt mày đen sì nhìn chúng tôi. Dù sao cũng làm chuyện xấu, khó tránh khỏi có chút chột dạ, tôi nói lời xin lỗi: “Xin lỗi, cúc quần áo bị hỏng.”
“Quần có vừa không?” Một trong hai nữ nhân viên có chút tức giận hỏi.
“Không vừa lắm, lần sau vậy.” Tôi đưa chiếc quần cho cô ấy rồi kéo con bé ma nữ đi ra ngoài.
Ra đến cửa chính, nó bỗng nhiên đưa tay đẩy mạnh giá treo quần áo ở cửa ngã xuống, rồi xoay người chạy biến. Thấy nữ nhân viên bán hàng hoảng hốt la mắng, hùng hổ xông tới, tôi không kịp nghĩ nhiều, cũng vội vàng chạy theo nó.
Chạy một lúc, thấy không có ai đuổi theo, con bé ma nữ dừng bước, xoay người đọc một dãy số điện thoại di động, nói là nếu có cần thì có thể tìm nó bất cứ lúc nào. Tôi thật sự bị con bé điên này làm cho bó tay rồi, hoàn toàn không hiểu nổi logic hành vi của nó. Chẳng lẽ náo loạn cả buổi chỉ để lôi kéo một khách hàng như tôi thôi sao?
Nhưng tôi vẫn lấy chiếc điện thoại “cục gạch” ra, bảo nó đọc lại một lần nữa rồi cẩn thận ghi lại số điện thoại. Lúc lưu tên trong danh bạ chợt nhớ ra, còn chưa biết tên nó là gì, liền ngẩng đầu hỏi. Con bé ma nữ nghiêng đầu, mắt đảo một vòng, nhỏ giọng nói: “Mỹ Na.” Tên hay thật.
Về đến nhà, ba ngồi trên sofa nhìn điện thoại. Thấy tôi vào cửa, ông ấy tức giận mắng: “Đã cuối cấp ba rồi mà cả ngày chạy lung tung. Giờ này mới về, đi đâu thế hả?”
Ba trước kia rất ít khi quản tôi, tôi biết ông ấy bây giờ tâm trạng không tốt, cũng không để ý, thuận miệng bịa một lý do cho qua chuyện. Buông cặp sách xuống, tôi đi vào bếp, thấy mẹ quay lưng về phía mình đứng trước bếp nấu ăn, nước trong nồi sôi sùng sục. Tôi đứng ở cửa chào một tiếng, nhưng mẹ không có bất kỳ phản ứng nào, như đang đăm chiêu suy nghĩ.
Tôi không nhịn được quan sát bóng lưng mẹ, những đường cong mềm mại, vòng mông cong đầy đặn, bộ đồ ở nhà rộng thùng thình cũng không che giấu được thân hình ma quỷ đó, chiếc tạp dề thắt lại làm lộ ra vòng eo thon thả. Trong đầu tôi không kiểm soát được nhớ lại những tình tiết trong truyện “người lớn” loạn, đứa con trai đói khát xông vào bếp, từ phía sau ôm lấy mẹ, mặc kệ mẹ giãy giụa phản kháng mà lột quần áo, rồi ấn mẹ xuống bên cạnh bồn rửa, đưa dương vật đang cương cứng nhét vào…
Tôi vội vàng dùng tay vỗ vỗ vào đầu, xua đi những ý nghĩ hoang đường trong đầu, rồi đi đến phía sau mẹ, khẽ vỗ nhẹ vào vai mẹ một cái.
Mẹ rõ ràng giật mình, quay lại thấy là tôi thì nhíu mày trách móc: “Thằng nhóc chết tiệt này, làm mẹ giật cả mình.”
“Con chào rồi mà, mẹ không nghe thấy thôi.” Tôi lấy một miếng dưa chuột đã thái sẵn cho vào miệng, vừa nhai vừa hỏi: “Mẹ nghĩ gì mà nhập tâm thế?”
“Trẻ con hỏi nhiều làm gì, về phòng làm bài tập đi.”
“Hai người sắp ly hôn đến nơi rồi, con còn viết bài tập gì nữa.”
“Con mà còn nói năng linh tinh nữa, mẹ xé miệng con bây giờ.”
Vì mấy tấm ảnh khó hiểu kia, ba mẹ rơi vào chiến tranh lạnh, quan hệ của tôi với mẹ ngược lại dịu đi không ít. Ít nhất không khí không còn khó xử như vậy nữa, có thể đùa giỡn như trước kia.
Tôi đứng bên cạnh mẹ, hỏi: “Ba con còn giận à, hai người vẫn chưa làm hòa sao?”
Mẹ gắp đồ ăn đã thái xong vào đĩa, không thèm để ý đến tôi. Tôi tiếp tục hỏi dồn: “Hôm đó chúng ta không phải đã phân tích những điểm đáng ngờ rồi sao? Mẹ không nói với ba à?”
Mẹ hừ một tiếng: “Có gì mà phải nói, chuyện rõ ràng như vậy mà ông ấy cũng không nghĩ ra, ông ấy là heo à.”
Tuy mặt tối trong lòng tôi mong bố mẹ nhanh chóng ly hôn, nhưng mặt lý trí vẫn hy vọng họ có thể hòa giải. Tôi làm ra vẻ người lớn từng trải, giọng điệu đầy ẩn ý khuyên nhủ: “Mẹ, con thấy có lúc mẹ quá mạnh mẽ, rõ ràng ba hai câu là có thể nói rõ ràng mọi chuyện, mẹ lại cứ thích làm căng với người ta.”
Mẹ hoàn toàn không biết ơn, dùng dao thái rau hung hăng chặt mạnh xuống thớt, mắng: “Con ăn no rửng mỡ à, cả ngày xen vào chuyện linh tinh, chuyện của ba mẹ có cần con quan tâm không! Có thời gian đó, sao con không nghĩ đến chuyện học hành của mình đi. Mẹ cảnh cáo con, kỳ thi lần này, thành tích của con mà còn tụt dốc nữa thì đừng gọi mẹ là mẹ nữa.”
Được rồi, lòng tốt lại thành lòng lang dạ thú. Tôi vội vàng giải thích: “Con vốn không để ý đến chuyện bên ngoài, một lòng chỉ đọc sách thánh hiền. Đây không phải là do không khí gia đình hai người làm cho căng thẳng quá, con thật sự không có tâm trí học hành, nên mới khuyên mẹ vài câu, mẹ việc gì phải nổi nóng với con chứ.”
Mẹ tức giận nói: “Sao con không đi khuyên ba con đi! À, hóa ra đều là lỗi của mẹ, phải không?”
“Không phải ạ, mẹ đúng, ba con cũng đúng, người sai là kẻ gửi ảnh, kẻ đó quá không ra gì.”
“Được rồi được rồi, đừng ở đây lải nhải nữa, mau ra ngoài đi.” Mẹ có chút mất kiên nhẫn.
Tôi xoa xoa tay, ấp úng hỏi: “Mẹ, thương lượng với mẹ một chuyện được không ạ?”
“Nói.”
“Con dạo này mỗi ngày ngoài ăn ngủ đi vệ sinh ra thì chỉ còn lại học tập, đầu óc thật sự có chút mụ mẫm, con… có thể xin nghỉ một buổi tối được không ạ.”
Mẹ trầm ngâm một lúc rồi lạnh giọng nói: “Chỉ có con là lắm chuyện.” Mặc dù giọng điệu không tốt lắm, nhưng ý tứ ngầm rất rõ ràng, là đồng ý.
Tôi như một tù nhân được ân xá, kích động đến mức lớn tiếng nói “Cảm ơn mẹ”, rồi nhón chân lên, hôn mạnh vào má mẹ một cái. Mẹ rõ ràng sững người một chút, rồi lập tức mạnh mẽ đẩy tôi ra, hơi có chút hoảng hốt nhìn tôi. Lúc này tôi mới phản ứng lại, theo bản năng lùi lại một bước.
Trước kia hai mẹ con tôi thường xuyên đùa giỡn như vậy, cũng không có gì, nhưng gần đây làm những hành động thân mật này lại cảm thấy có chút khó xử.
“Được rồi, mau ra ngoài đi. Thật là phiền.” Cuối cùng vẫn là mẹ phá vỡ không khí ngột ngạt, đuổi tôi ra khỏi bếp.
Trở lại phòng khách, tôi ngồi bên cạnh ba đợi cơm. Ba cầm điều khiển từ xa chuyển kênh liên tục, cố ý vô tình hỏi: “Trong bếp với mẹ con lầm rầm thủ thỉ cái gì đấy?”
“Không nói gì đâu ạ, vẫn là bài cũ thôi, bảo con học hành cho giỏi, thi đỗ đại học.” Tôi thuận miệng nói qua loa một câu, rồi nhớ đến con bé ma nữ bí ẩn kia, quay người hỏi: “Đúng rồi ba, dạo này ba có liên lạc với con gái của đồng nghiệp ba không ạ?”
“Con gái đồng nghiệp nào?” Ba có chút mờ mịt, rõ ràng không phản ứng kịp.
“Chính là người mà ba nói năm nay cũng thi đại học ấy, lần trước không phải ba đi dạo phố cùng cô ấy sao?”
“Ồ!” Ba giật mình, rồi lại nghi ngờ nhìn tôi: “Con đột nhiên nhắc đến nó làm gì?”
Tôi cuối cùng cũng cảm thấy quan hệ của cô ấy với ba không đơn giản như vậy. Nhìn phản ứng của ba, rất có khả năng cô ấy cũng là “khách hàng” của ba. Nếu thật sự là như vậy, thì chuyện này tuyệt đối không thể để mẹ biết, đây chắc chắn sẽ là một trận trời sụp đất nứt, đòi ly hôn cho bằng được.
Ly hôn? Tôi sững người, vội vàng lắc đầu xua đi ý nghĩ trong đầu. Nhưng lòng hiếu kỳ trỗi dậy, vẫn không nhịn được hỏi: “Cô ấy có phải tên là Mỹ Na không ạ?”
Người ba run lên, hai mắt trợn tròn: “Con… sao con biết? Con lại gặp nó à?”
“Vâng, nói chuyện vài câu ạ.” Vừa dứt lời, ba tức giận gầm lên: “Ba không phải đã nói rồi sao, không cho con gặp nó nữa cơ mà? Hả? Tiền kia ba cho con vô ích à?”
Tôi không ngờ ba lại phản ứng mạnh như vậy, sợ đến ngây người ra, lắp bắp giải thích: “Không phải ạ… là nó tìm con, con không trêu chọc nó.”
Ba ném mạnh chiếc điều khiển từ xa trong tay xuống đất, hét lớn: “Chuyện trong nhà đã đủ phiền phức rồi, con còn muốn thêm phiền cho ba à!” Nói xong, ông ấy đứng dậy đi ra ngoài, đóng sầm cửa lại, đến cả áo khoác cũng không mặc.
Mẹ từ trong bếp chạy ra, nhíu mày hỏi: “Hét cái gì đấy hả? Ba con đâu rồi?”
“Không biết ạ.” Tôi cũng có chút ngây người, cơn tức giận này của ba có chút khó hiểu.
“Con lại chọc giận ba con rồi phải không?”
“Con không chọc giận ba, chỉ là tùy tiện nói chuyện vài câu, sau đó ông ấy liền tức giận, rồi bỏ đi. Có khả năng là… dạo này thành tích học tập của con không tốt lắm.”
Mẹ nhìn tôi chằm chằm một lúc lâu, hừ một tiếng, tức giận nói: “Một lũ quỷ báo đời.”
Ba không biết đi đâu, mẹ cũng không gọi điện hỏi han. Tôi được nghỉ một buổi tối, ăn cơm xong chuẩn bị chơi game một lát. Mẹ dọn dẹp bát đũa, thay áo choàng tắm rồi đi vào nhà vệ sinh chuẩn bị tắm rửa, không quên cảnh cáo tôi một câu: “Chơi một lát thôi đấy, không được chơi nhiều đâu.”
“Tuân lệnh, mẫu hậu đại nhân.” Tôi cười đùa chào một cái.
Vừa mới bắt đầu chơi, đầu óc còn đang nghĩ đến chuyện của ba và con bé ma nữ kia, nhưng dù sao cũng đã lâu không động đến tay cầm chơi game, chơi một lúc liền bị cuốn hút. Đang lúc gay cấn đánh BOSS thì điện thoại di động của mẹ để trên sofa reo lên. Tôi hét lớn: “Mẹ ơi, điện thoại của mẹ reo kìa.”
Tiếng nước trong nhà vệ sinh ngừng lại, giọng mẹ vọng ra: “Con nói gì?”
Tôi một bên điều khiển tay cầm, một bên lặp lại: “Điện thoại của mẹ reo kìa.”
“Con cầm giúp mẹ một chút đi.”
“Con đang bận, không rảnh tay!”
Cửa phòng vệ sinh mở ra, cùng với một làn hơi nóng bốc lên, mẹ nhanh chóng bước ra. Điều đầu tiên mẹ cầm lấy không phải là điện thoại mà là chiếc điều khiển từ xa trên bàn trà, tắt TV đi. Đang lúc gay cấn, tôi sững người, quay người chất vấn: “Mẹ làm gì thế? Con đang…”
Chỉ thấy mẹ dùng khăn tắm quấn lấy cơ thể trần trụi, một tay nắm chặt khăn tắm trước ngực, một tay với lấy chiếc điện thoại trên ghế sofa. Vì cúi người nên mái tóc xoăn ướt sũng rủ xuống, che đi nửa bên mặt. Hai bầu ngực tròn trịa đầy đặn ép vào nhau tạo thành một khe sâu hút mắt, làn da trắng mịn hồng hào ẩn hiện dưới lớp vải, hơi nóng bốc lên, tỏa ra mùi hương hoa sơn chi.
Mặc dù vừa mới được con bé ma nữ “giải tỏa”, nhưng nhìn thấy cảnh này, vẫn như củi khô gặp lửa mạnh, chỉ cảm thấy toàn thân khô nóng, hạ bộ căng lên, dục vọng nhanh chóng chiếm lấy tâm trí.
Mẹ cầm điện thoại liếc nhìn màn hình hiển thị số gọi đến, trách móc: “Điện thoại của ba con.” Một bên nhận cuộc gọi một bên liếc nhìn tôi. Thấy hai mắt tôi nhìn chằm chằm, hình như ý thức được mình ăn mặc không mấy kín đáo, mẹ xoay người về phòng ngủ.
Tôi ngây người một lúc, đầu óc lâng lâng xoay người tiếp tục chơi game. Chưa kịp để “vở kịch nhỏ” trong đầu bắt đầu thì cửa phòng ngủ đột nhiên mở ra, mẹ vội vàng nói: “Ba con uống say đánh nhau ở quán cơm, bị người ta đánh phải vào bệnh viện rồi, con lát nữa cùng mẹ đến bệnh viện.”
“Ba con đánh nhau với người ta à?” Tôi hơi nhíu mày, có chút khó tin.
“Đúng vậy, mau thay quần áo đi.” Mẹ thúc giục một câu rồi xoay người về phòng chuẩn bị thay đồ. Nào ngờ mẹ đi dép lê trong phòng tắm, dính chút nước, trong lúc hoảng hốt lại “A” một tiếng, trượt ngã chổng vó lên trời, dép lê bay ra xa.
Tôi vội vàng chạy qua đỡ, lại vô tình nhìn thấy một cảnh tượng thật khó tin. Chiếc khăn tắm quấn quanh người mẹ, vì cúi xuống nên bị kéo lên một chút, tụ lại ở giữa hai chân, để lộ ra một khe hở lớn, ẩn hiện nửa bên vùng mu trắng nõn mềm mại. Chỉ một cái liếc nhìn đó thôi, tôi suýt nữa thì chảy máu mũi.
Mặt mẹ đỏ bừng, hoảng hốt dùng khăn tắm che đùi, lớn tiếng quát: “Nhắm mắt lại!”
Tôi vội vàng nghe lời nhắm mắt lại, nhưng hình ảnh vừa rồi lại khắc sâu vào trong tâm trí. Mặc dù chỉ là “ôm đàn tỳ bà che nửa mặt”, chỉ lộ ra một góc băng sơn, nhưng nhìn thấy là thật sự. Vùng mu của mẹ nhô cao, so với màu da đùi thì hơi sẫm hơn, ở giữa là một khe hẹp khép chặt lõm vào trong, vừa trắng vừa mềm, sạch sẽ như chiếc bánh bao trắng mới ra lò. Điều quan trọng nhất là, lại không hề có lông mu, giống như một “bạch hổ”.
Sau khi mẹ được tôi đỡ dậy, liền thúc giục tôi đi thay quần áo, rồi cùng nhau đến bệnh viện. Ba say khướt, người đầy máu nằm trên giường bệnh. Công an ở đồn cũng đã đến, người đánh ba là một gã đàn ông trung niên cao to lực lưỡng. Mẹ vừa đến liền cho gã đó một cái tát, trực tiếp đánh ngất luôn, nếu không phải có công an cản lại, mẹ đã xông vào đạp rồi.
Cả buổi tối tiếp theo, mẹ đều gào thét lý sự với gã đàn ông trung niên kia, vẻ tức giận đó là cực kỳ hiếm thấy. Tôi đột nhiên cảm thấy, người mẹ hổ báo thường ngày lúc nào cũng quản chặt ba, tính tình nóng nảy kia, thực ra lại vô cùng yêu ba. Chẳng biết tại sao, trong lòng tôi lại có một chút hụt hẫng.
Đương nhiên, ba bị người ta đánh, tôi cũng vừa đau lòng vừa tức giận, đứng bên cạnh mẹ, cùng hung thủ lý sự cả đêm. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, ba trông thì đáng sợ vậy thôi, chứ thực ra vết thương cũng không nghiêm trọng lắm, chỉ là bị vỡ mũi, mặt dính đầy máu.
Đối phương cầu xin hòa giải, nhưng mẹ kiên quyết không đồng ý, nhất định đòi xử theo pháp luật. Công an ở đồn phải lựa lời khuyên giải mãi, cuối cùng vẫn là bồi thường tiền rồi cho qua chuyện.
Trải qua một trận sóng gió như vậy, quan hệ của ba mẹ hòa hoãn hơn rất nhiều, tôi tự nhiên cũng vui mừng. Nhưng cứ nhắm mắt lại là tôi lại nhớ đến hình ảnh mẹ ngã hôm đó, hơn nữa có một nghi vấn cứ luẩn quẩn trong đầu tôi, mẹ rốt cuộc có phải là “bạch hổ” hay không. Tôi càng nghĩ càng phiền lòng, càng phiền lòng lại càng muốn biết đáp án.
Mặt khác, lại không ngừng nhớ lại cảm giác kích thích sung sướng mà con bé ma nữ mang lại. Hai bên cứ thế giằng co, làm sao còn có tâm trí học hành nữa, trong đầu toàn những ý nghĩ đen tối, toàn thân cảm thấy bứt rứt khó chịu lạ thường, quả thực đến mức đứng ngồi không yên.
Nhịn ba ngày, tôi cuối cùng không chịu nổi nữa, đành phải ngượng ngùng gọi điện cho con bé ma nữ. Con bé ma nữ cho tôi một địa chỉ, bảo tôi tan học đến đó. Tôi do dự một hồi lâu, cuối cùng vẫn không thắng nổi dục vọng của bản thân, chạy tới.
Trước một khu nhà tập thể cũ kỹ, tôi gặp được con bé ma nữ Mỹ Na. Nó mặc áo hoodie thể thao rộng thùng thình cùng quần lửng, chân đi giày thể thao màu hồng và tất trắng, hai tay đút túi, vai đeo chéo cặp sách.
Cũng không biết tại sao, bây giờ cứ nhìn thấy nó là tôi lại cảm thấy toàn thân khô nóng, dục hỏa bốc lên.
“Em cũng vừa tan học à?” Tôi bắt chuyện.
“Đúng vậy.”
“Anh còn tưởng em không đi học cơ đấy.” Tôi cười có chút trêu chọc.
Nó không nói gì, xoay người dẫn tôi lên lầu hai, vào căn hộ bên trái. Nó đi thẳng vào phòng khách, tháo cặp sách xuống, ném lên sofa. Tôi thì đứng ở cửa nhìn quanh một lượt, căn nhà có chút cũ kỹ, tuy sạch sẽ không một hạt bụi nhưng không có hơi người, bình thường chắc là không có ai ở.
“Đây là nhà em à?” Tôi tò mò hỏi.
“Đây là nhà bà nội em, sau khi ông nội mất, em với bà chuyển đến ở nhà bác cả rồi.” Mỹ Na vừa nói vừa đi vào bếp, lấy một ấm nước đặt lên bếp điện đun.
Tôi cảm thấy có chút kỳ lạ, nhưng lại không nói ra được là lạ ở chỗ nào. Đợi nó đi ra, tôi tiếp tục chủ đề vừa rồi: “Em ở với bà nội à? Bố mẹ em đâu? Đi làm xa à?”
Nó không trả lời, đi đến trước mặt tôi, chìa bàn tay trắng nõn ra.
Tôi sững người: “Làm gì?”
“Tiền đâu?”
Suy nghĩ kỹ một lúc mới phản ứng lại, vội vàng nói: “Em yên tâm, anh đây không bao giờ quỵt nợ, nhất là loại nợ này.” Để gom đủ tiền “mua vui”, tôi đã phải bán không ít tem quý, đúng là đau lòng thật. Nhưng con bé ma nữ này cứ như thuốc phiện vậy, dính vào là nghiện, muốn cai cũng không cai được.
Sau khi trả hết nợ, tôi khẩn cấp không chờ được hỏi: “Lần này chơi trò gì đây?” Quay đầu nhìn quanh căn nhà: “Em cố ý đưa anh về nhà, có phải muốn lên giường luôn không?”
“Em muốn làm bài tập, không có thời gian.”
“Hả?” Tôi có chút tức giận: “Vậy em gọi anh đến làm gì? Chơi anh à?”
“Theo em.” Con bé ma nữ cầm cặp sách vào một căn phòng. Tôi không biết nó lại định giở trò gì, cẩn thận theo sau. Căn phòng này chắc là phòng ngủ trước kia của nó, một cái giường, một cái tủ sách, trên tường dán áp phích Conan.
Con bé ma nữ đi đến bên bàn học, nói với tôi: “Đến giúp một tay.”
Tôi nhíu mày, thật sự có chút mờ mịt, thầm nghĩ gái gọi bây giờ đều kỳ quái như vậy sao? Nhưng vẫn giúp nó dời bàn học đến mép giường.
Nhìn nó đặt cặp sách lên bàn, ngồi xuống mép giường, lấy sách vở ra định làm bài tập, tôi thật sự không nhịn được: “Em rốt cuộc muốn làm gì hả?”
“Làm bài tập chứ sao.” Nó ngẩng đầu nhìn tôi, vẻ mặt đương nhiên.
“Hả? Em gọi anh đến chỉ để giúp em kê cái bàn làm bài tập thôi à.”
Con bé ma nữ vừa cúi đầu viết bài tập vừa nói: “Cởi quần ra, nằm xuống dưới gầm bàn.”
Tôi gãi gãi đầu: “Làm gì?”
“Đừng hỏi.”
Tôi nhìn nó chằm chằm, do dự một hồi lâu, cuối cùng vẫn cởi quần ra, rồi chui nửa người dưới xuống gầm bàn, nửa người trên thì lộ ra ngoài. Nói thật, cảm thấy có chút kỳ quái, tôi cũng không biết mình rốt cuộc đang làm gì nữa.
“Được rồi, em rốt cuộc muốn làm gì đây? Á… ái…!”
Nói được nửa chừng, con bé ma nữ đột nhiên đặt bàn chân nhỏ mang tất trắng đáng yêu lên dương vật của tôi, nhẹ nhàng xoa nắn. Cảm giác tê dại bất ngờ đó làm tôi ngửa đầu rên lên một tiếng. Không thể không nói, chiêu trò của nó thật nhiều. So với “tự sướng” bằng tay và “thổi kèn”, “làm tình” bằng chân với đôi tất trắng của thiếu nữ lại là một cảm giác hoàn toàn khác.
Sau một hồi nhẹ nhàng đạp qua đạp lại, xoa nắn, dương vật vốn đang mềm oặt của tôi dần dần cương cứng lên, dựng thẳng đứng, như một cây cột chống trời. Con bé ma nữ như không có chuyện gì xảy ra, vẫn cúi đầu viết bài tập. Dưới gầm bàn, chân phải nó đè lên phần dưới dương vật, từ từ đạp xuống, gần như ép sát vào bụng tôi.
Con bé ma nữ như đang đạp bàn đạp máy may, ép lấy dương vật đang cương cứng, nâng lên hạ xuống, rồi tách các ngón chân ra, kẹp lấy đầu dương vật giữa ngón cái và ngón trỏ, giống như “tự sướng” bằng tay mà nhẹ nhàng vuốt ve. Tôi cảm thấy bụng hơi trướng, qua lớp tất trắng có thể cảm nhận được hơi ấm từ lòng bàn chân của thiếu nữ. Cũng không nói rõ được là sinh lý hay tâm lý, tóm lại là vô cùng sung sướng, khoái cảm dâng trào.
“Ôi!” Tôi không nhịn được rên lên một tiếng, hỏi: “Em học đâu ra lắm trò thế này hả? A! Sướng quá.”
Không có tiếng trả lời, chỉ có tiếng lật sách sột soạt, đồng thời chân trái của nó cũng tham gia vào. Tôi cứ thế nằm trên đất, tận hưởng sự phục vụ bằng đôi bàn chân mang tất. Sau khi cơn kích thích ban đầu qua đi, không biết tại sao, lại có một chút cảm giác thư thái nhàn nhã.
Sau một hồi nhẹ nhàng vuốt ve, đôi bàn chân nhỏ mang tất trắng đột nhiên lùi lại một chút, rồi một trái một phải, úp mu bàn chân vào nhau tạo thành một âm đạo khép chặt, lòng bàn chân kẹp lấy dương vật, nhẹ nhàng tuốt lên tuốt xuống. Lưng tôi khẽ run lên, không nhịn được đưa tay ra, nắm lấy đôi chân nhỏ mang tất của nó. Mặc dù cách lớp tất, nhưng vẫn cảm nhận được sự mềm mại, đàn hồi, rất đáng yêu. Tôi theo nhịp lên xuống của nó mà xoa nắn đôi bàn chân nhỏ.
Con bé ma nữ cũng không ngăn cản, mặc cho tôi cầm chân nó nghịch ngợm. Chơi một lúc, tôi đột nhiên nảy ra ý nghĩ kỳ quái, nắm lấy miệng đôi tất, định cởi ra. Con bé ma nữ như hiểu ý, bàn chân nhỏ nhấc lên, thuận thế bị tôi cởi tất ra. Sau đó, đôi chân trần trắng trẻo mềm mại lại một lần nữa đặt lên dương vật của tôi, cảm giác mát lạnh, trơn mượt, lại là một hương vị khác.
Không thể không nói, đôi chân của thiếu nữ được chăm sóc rất tốt, trắng nõn mịn màng, hồng hào, không một chút chai sạn. Mặc dù không sơn móng chân, nhưng được cắt tỉa rất sạch sẽ gọn gàng, giống như một tác phẩm ngọc khí tinh xảo tuyệt đẹp, thấm vào gan ruột, đẹp đến nao lòng. Da lòng bàn chân của thiếu nữ vô cùng non mịn, hơi cong vào trong, tạo thành những nếp gấp nhỏ, kẹp lấy dương vật lên xuống vuốt ve, ngược lại tạo ra một khoái cảm khác lạ. Dịch nhờn tiết ra từ lỗ tiểu dính vào lòng bàn chân nhỏ, có tác dụng bôi trơn, tựa như “quan hệ” thật vậy, càng lúc càng trơn tru. Tôi đã từng dỗ Như Ý “làm tình” bằng chân cho mình, nhưng so với cảm giác lúc này thì hoàn toàn khác biệt, một trời một vực.
Đôi bàn chân trần bóng loáng của thiếu nữ kẹp lấy dương vật đùa nghịch gần mười phút, khoái cảm từ từ tích tụ trong cơ thể tôi. Tôi biết mình sắp không chịu nổi nữa rồi, hai tay dùng sức nắm lấy đôi bàn chân trắng nõn của thiếu nữ, hạ thân phối hợp nhịp nhàng đưa đẩy lên trên, điên cuồng “thúc” vào âm đạo ở lòng bàn chân. Tốc độ càng lúc càng nhanh, cuối cùng tôi nắm chặt lưng, dùng sức tuốt xuống một cái, đầu dương vật áp sát vào lòng bàn chân non nớt của thiếu nữ, dương vật co giật theo quy luật, từng dòng tinh dịch đặc quánh tanh nồng bắn nhanh ra.
Tôi nâng nửa người trên lên, cổ cứng lại, nghiến chặt răng, mãi cho đến khi khoái cảm dần rút đi mới nằm lại xuống. Con bé ma nữ lại như không có chuyện gì xảy ra, bình tĩnh làm bài tập, bàn chân vẫn đặt trên dương vật đã mềm oặt, không hề tỏ ra ngại ngần chút nào với thứ tinh dịch dính nhớp trên lòng bàn chân.