CHO MƯỢN BẠN GÁI (CUCKOLD, NTR) – Update Chương 6
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: CHO MƯỢN BẠN GÁI (CUCKOLD, NTR) – Update Chương 6
Tác Giả: saitama_188
Danh Mục: Bạo Dâm, Biến Thái, Bú Cu, Gái Xinh, Hiếp Dâm, Ông Già, Tập Thể, Truyện Sex Ngoại Tình, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Thể Loại: cho mượn bạn gái, gai dam, ntr
Lượt Xem: 1869 Lượt Xem
Mẹ nó, thằng cu này vậy mà ăn nói thuyết phục đến thế chứ, cứ như mấy thằng đa cấp vậy, tôi cũng tự dưng cảm thấy chuyện này hợp lý đến lạ. Hẳn là nó cũng đã lên kế hoạch lâu rồi, bất kỳ lý do nào của tôi nó cũng có thể bẻ gẫy được, mà nó cũng thực sự hiểu tâm tình của tôi.
Bị nó nói một tràng khiến tôi cũng có chút động tâm, tôi lại càng muốn nhìn thấy người yêu tôi trong cái bộ dáng ân ái cùng với người khác, mà lần này lại là một người quen của tôi nữa chứ.
“Có điều là Nhi hẳn là sẽ không đồng ý đâu, chuyện gì chứ chuyện này nhất định Nhi phải đồng ý mới được.”
“Em có cách.” Vũ nó vụng trộm nói cho tôi biết kế hoạch của nó. Cái thằng này hẳn là mưu đồ từ lâu rồi.
Ngày hôm sau, tôi liền bắt đầu thực hiện kế hoạch. Mỗi ngày tôi sẽ cho Nhi dùng một chút thuốc hormon nữ để kích thích bản năng sinh dục của nàng. Rồi đến buổi tối, tôi cũng đi ngủ sớm, không còn dùng tay hay miệng làm cho nàng nữa, mặc cho nàng ở bên cạnh tôi ngọ nguậy ngang dọc, tôi vẫn cố nhịn. Hơn nữa lúc ngủ tôi cũng cố gắng ôm chặt lấy nàng, như vậy nàng cũng không thể tự an ủi được nữa.
Cứ như vậy mấy ngày, Nhi trông như đã không chịu được nữa, nàng vậy mà lén vào trong nhà vệ sinh thủ dâm. Lúc buổi tối, tôi lại ôm nàng ỉ ôi.
“Vợ ơi, có phải vợ đang rất muốn cùng anh làm chuyện kia phải không?” Tôi cố ý chọc nàng.
“Chồng này, ghét thế, làm gì có đâu.”
“Không có thật không? Thế sao ở dưới lại ướt như thế hử?”
“Ư…em ghét chồng lắm.” Nhi lúc này mặt đã đỏ bừng.
“Em biết mấy hôm nay chồng không thể làm, nhưng mà em không khống chế được, em cũng không muốn nghĩ đến đâu, nhưng mà ở dưới nó cứ nóng râm ran ấy.” Nhi nhẹ giọng nói.
“Vậy hẳn là vợ đang muốn có một con chim phải không?” Tôi cười dâm dê nói.
“Không phải đâu…chồng ạ, sức khỏe chồng quan trọng, nhưng mà em nghĩ….”
“Vợ nghĩ gì thế nhở?”
“Em…em…hay là chồng dùng tay giúp em được không?” Nhi nói rồi thẹn thùng vùi đầu vào lòng tôi.
“Hay là mình đừng nói chuyện này được không? Càng nói càng không kiểm soát được đó, nói chuyện khác đi thôi.”
“Vâng…” Nhi gật đầu như tôi biết nàng có thoáng chút thất vọng.
“Anh bảo, lần trước bố mẹ Vũ đến vợ cảm thấy thế nào?”
“Cảm giác gì được? Chỉ thấy rất lo lắng thôi, em sợ bị phát hiện á.”
“Vậy thế còn Vũ, vợ thấy nó thế nào?”
“Cũng rất tốt, rất có hiếu, đối với em cũng rất tốt.”
“Tốt so với anh thì thế nào đây?”
“Hì hì, chồng em đang ghen đấy à? Chồng em thì tất nhiên là tốt với em nhất, ai cũng không so được chồng em.”
“Thế lần trước vợ cho nó mượn làm bạn gái, vợ cảm thấy thế nào?”
“Chồng nói gì thế? Còn cho ông ấy mượn? Chồng xem em là cái gì chứ?”
“Ý anh không phải thế, vợ là người yêu của anh, với lại anh với nó cũng thân nên nói là mượn thế thôi, với cả vợ đối với anh chính là một báu vật vô giá đấy biết không hả?” Nói câu này xong Nhi ôm chặt lấy tôi.
“Chồng ơi, chồng thật là tốt, em sẽ là bảo vật vô giá của chồng.” Nàng nũng nịu. Tôi thấy tình huống phát triển rất thuận lợi lại tiếp tục nói.
“Nhưng là bảo vật vô giá của anh lại đang có vấn đề, haizz.”
“Vấn đề gì cơ?” Nhi ngẩng đầu nhìn tôi không hiểu.
“Bảo vật vô giá của anh chuyện ấy, là mong muốn được thoải mái, nhưng mà bây giờ anh lại không thỏa mãn được người ta.”
“Chồng này xấu lắm…còn nói về cái này nữa.”
“Vợ…chuyện này…anh nghĩ…” Tôi thực có chút ấp úng, còn chưa dám trực tiếp nói ra ý nghĩ của mình.
“Chồng muốn gì nói em nghe đi.” Nhi thấy tôi như vậy liền nói.
“Em muốn đem vợ cho Vũ mượn lần nữa.” Tôi cuối cùng cũng lấy hết dũng khí nói ra.
“Chồng bảo cái gì? Bố mẹ Vũ chẳng phải là về rồi sao chồng?” Nhi nghe không hiểu ý của tôi.
“Ý của chồng là…là…đem vợ cho Vũ nó mượn vài ngày làm bạn gái, là chân chính bạn gái á.”
“A…”Nhi giật mình nhìn lấy tôi.
“Anh biết vợ lo lắng cho thân thể của anh, nhưng mà anh cũng không muốn mỗi ngày nhìn vợ phải giày vò, cho nên anh muốn để cho Vũ nó giúp anh che chở bảo vật vô giá của anh.” Tôi cố gắng khiếm lời nói dễ nghe hơn một chút.
"Ta biết ngươi lo lắng cơ thể của ta, nhưng là ta cũng không muốn mỗi ngày nhìn ngươi cố nhịn. Cho nên ta muốn gọi Tiểu Vũ tới giúp ta che chở bảo vật vô giá của ta." Ta cố ý đem lời nói dễ nghe một chút.
“Không được đâu! Không thể như thế được, em không muốn người đàn ông khác.” Nhi liều mạng lắc đầu phản đối. Thật chứ, có phải là chưa từng làm với người khác đâu, không biết là nàng giả vờ hay là thật nữa. Nhưng tôi cũng chỉ dám nghĩ chứ không dám nói ra như vậy.
“Vợ nghe anh nói đã.” Tôi ôm lấy bả vai nàng mà nói. “Trong lòng vợ nhất định chỉ được có một người đàn ông, phương diện này anh cũng rất ích kỷ, nhưng là với thân thể của vợ anh cũng không có ích kỷ như vậy, anh chỉ muốn vợ được thỏa mãn là anh thấy vui rồi.”
“Không muốn không muốn, nếu như em với Vũ…chuyện kia…hay là có phải chồng không cần em nữa không?” Nhi lúc này gấp gáp để đỏ bừng cả khuôn mặt.
“Không có chuyện đó đâu mà. Nếu như là anh để ý chuyện đó, sau đợt vừa rồi liệu anh có ở lại với vợ nữa không hả? Anh cũng đã có lần đầu tiên của vợ, cùng với trái tim của vợ rồi, với anh như vậy cũng là đủ rồi á.” Nhi nghe lời này của tôi có vẻ cũng bắt đầu dao động, nhưng là vẫn chưa có đồng ý.
"Thôi không nói chuyện này nữa, giờ anh ôm vợ ngủ, vợ rảnh rỗi thử cân nhắc xem nhé.” Tôi nhìn ra cũng không nên gấp gáp quá, trước hết dịu đi một chút vậy.
Ngày hôm sau tan tầm tôi đón Nhi ở cơ quan, trên đường về tôi lại thăm dò cùng nàng chuyện này. Nàng hỏi tôi liệu có phải Vũ nó cũng biết hay không, tôi cũng đành thành thật mà khai với nàng, cũng nói cả chuyện Vũ nó biết chuyện nàng và anh rể rồi. Nhi nghe xong cũng không có nói gì nữa.
Buổi tối ba người chúng tôi cùng nhau ăn cơm, tôi cứ tưởng là bữa ăn hôm nay sẽ hơi căng thẳng một chút nhưng không, Nhi lúc này vẫn cười cười nói nói, không giống bộ dạng tối hôm qua chút nào. Thỉnh thoảng Nhi còn lườm tôi một cái rồi cười.
Ăn cơm xong, chúng tôi cùng ngồi trên sofa xem tivi. Nhi bỗng nhiên áp vào một bên tai tôi nhẹ nói:
“Chồng, chồng thật sự có thể đem bảo vật vô giá của chồng cho người khác mượn phải không?”
“À thì…ừ…đúng rồi.” Tự dưng bị hỏi gấp cũng khiến tôi có chút bối rối.
“Vậy chồng cũng không hối hận khi em làm bạn gái người khác đúng không? Chồng thật sẽ không để ý?”
“Chỉ cần vợ không thương nó, những cái khác anh sẽ không để ý.” Nói xong câu này tôi bỗng chột dạ, nhỡ có khi nào xảy ra chuyện đó không nhỉ? Lần này cũng không phải người mà nàng không tiến tới được như anh rể, mà thằng Vũ thì cũng tính kế tôi từ lâu nếu như nó cũng yêu nàng thì có khi nào nó cũng sẽ trở mặt với tôi không?
“Nếu vậy thì tốt rồi, em sẽ đồng ý, nhưng là sau này hối hận cũng đừng có trách em đấy nhé.”
Ra chap mới deyy
Ngóng từng ngày