Chờ
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Chờ
Tác Giả : Đang cập nhật
Danh Mục: Truyện Les
Thể Loại: sinh vien
Lượt Xem: 159 Lượt Xem
Thái Trác Nghiên!
Tiếng thét vang lên làm Sa đang gục trên bàn, giật mình tỉnh dậy … giọng ngái ngủ …
– Ai zậy? … Hôg thấy người ta đang ngủ hả? … Làm gì la làng lên zậy? …
– Vậy mà còn ngủ cho được, đồ Củi mục.
– Sao hôg được? … Ủa? … Đi đâu giờ này mới lết zô zậy? …
– Còn hỏi nữa? Ai nói chở tui? Ai nói đúng giờ qua rước tui? Có biết tui vừa bị bà Fok xỉ vả hôg? Có biết bả xỉ vả tui luôn phần của mấy người luôn hôg? Có biết tui khổ sở thế nào hôg mà còn nằm phè phỡn ra ngủ? Hả? Hả?
Niki hét xa xả vào mặt Sa và ko cho Sa kịp nói tiếng nào …
Phần mình, nhờ giọng Niki sang sảng bên tai nên Sa đã tỉnh hẳn ngủ và bắt đầu mường tượng nhớ lại mọi việc …
– Hic … Tui xin lỗi! Tại … quên. Mà bà nói từ từ, nhỏ nhỏ thôi. Tui có bị điếc đâu mà hét cho bự lên.
– Từ từ gì? Ko qua sao ko báo 1 tiếng, tui gọi cũng ko thèm bắt máy. Gọi qua nhà thì “tiểu thư đi từ sớm rồi”. Đi đâu từ sớm? Đi với ai hả?
– Hình như hơi quá rồi … Dừng lại trước khi quá muộn hen … Tui xin lỗi rồi, có gì lát về nói.
Sa bắt đầu thấy khó chịu vì cách nói như tát nước vào mặt của Niki, và có cảm giác như mình là tội phạm đang bị ép cung đến đường cùng …
Lúc này đây, Sa nghĩ cách tốt nhất là im lặng và … gục xuống bàn … tiếp tục ngủ … vì nếu cứ nói tiếp … Sa ko bảo đảm mình sẽ ko nổi sùng lên …
– Có cảm thấy mình quá đáng lắm ko hả? Người ta chưa nói xong mà nằm ngủ tỉnh bơ vậy ko cảm thấy bất lịch sự hả? Tốt thôi, cứ ngủ tiếp đi, ngủ cho đã đi, đừng mong tui giúp gì nữa, mong bà Fok cho mấy người dọn toilet 1 tháng tui mới hả dạ. Mấy người …
– Đủ rồi!
Hình như 1lọat câu của Niki vừa tuôn đã quá sức chịu đựng của Sa rồi …
Mắt long lên, Sa bắt đầu cao giọng …
– Ko giúp thì thôi! Tôi có tay có chân, tự tôi làm được. Ko dám phiền đến cô, muốn nói gì nữa thì cứ nói 1 mình cho đã đi.
– Tui …
Khi thấy đột nhiên Sa lại nổi nóng như vậy, Niki trông có vẻ bất ngờ và hơi lúng túng … nhưng chưa kịp nói thêm lời nào, Sa đã lạnh lùng đứng phắt dậy và đùng đùng bỏ đi ra khỏi lớp …
–
——————–
– Bực mình! Bà đó nghĩ bả là ai mà có quyền hỏi mình đi đâu với ai. Đang ngủ mà cứ hét vào mặt … Con gái con đứa kiểu đó ế suốt đời là chắc.
Gương mặt Sa trông có vẻ bơ phờ vì thiếu ngủ, tay đút túi quần, Sa đang vừa đi vừa gãi đầu, định sẽ tìm chỗ nào đó trốn vào đánh thêm 1 giấc … Bỗng từ đằng sau …
– Hey!
Giọng nói ngọt ngào vang lên kèm theo 1 cái vỗ nhẹ vào vai, làm Sa liền quay người lại …
– Ủa? Sao lên đây? Lớp Đồng ở dãy dưới mà?
Hân Đồng mỉm cười dịu dàng …
– Đem đồ ăn sáng lên cho 1 người, định rủ người ấy cùng ăn, nhưng đến lớp thì lại ko thấy đâu cả.
Ko hiểu sao … cảm giác khi nghe chữ “người ấy” của HD làm Sa thấy trong người mình thật khó chịu, cứ như có cái gì đó đang đè nặng xuống …
Tỉnh cả ngủ, Sa cười gượng …
– Vậy hả! … Bạn trai Đồng cũng học dãy này àh? Lớp nào vậy? Thử xem … Sa có biết người đó ko.
– Ai nói với Sa Đồng có bạn trai?
– Thì Đồng mới vừa nói đem cơm lên …
– Đem cơm thôi chứ có nói đem cho bạn trai đâu?
– Hả?! … Thì … Bởi vì …
HD cười rồi đánh nhẹ vào vai Sa …
– Đồ ngốc! Của Sa nè!
HD chìa hộp cơm được quấn trong chiếc túi vải có hình con Mickey đưa cho Sa …
Sa ngơ ngác nhìn hộp cơm …
– … Cơm này … Đồng đem cho Sa?
– Ko thích huh? … Nếu ko thích … thì thôi trả đây …
HD định giựt lại hộp cơm Mickey từ tay Sa … nhưng Sa đã nhanh tay giấu ra sau lưng …
Cảm giác trong lòng Sa lúc này … thật khó mà diễn tả …
– Ayda, ai nói ko thích. Chỉ cần là Đồng làm thì 1 ngày bắt Sa ăn đủ 9 bữa, Sa cũng ăn. [trong lòng đang nghĩ – phải chi mình hét lên được … Áh … vui quaaá!!!]
– Thôi đừng xạo.
– Đứa nào nói xạo ra đường … kiến cắn chết.
– Áh! Thấy chưa. Rõ ràng là nói xạo. Trả đây! Ko cho Sa ăn nữa.
– Hehehe … giỡn thôi mà. Giận rồi àh? Àh, Sa biết 1 chỗ rất thóang, ko đông như canteen đâu, lúc nào cũng có gió thổi … Trời nắng ko bao giờ hắt trúng … yên tĩnh, mát mẻ, thỏai mái lắm. Đi với Sa!
Ko đợi HD kịp trả lời … 1 lần nữa, bàn tay HD … lại nằm gọn trong tay Sa …
Khi Sa nắm tay mình kéo đi, HD ko thấy khó chịu, ko thấy bị áp đặt, ko thấy gượng ép. Mà từ bàn tay đang nắm chặt tay mình, HD chỉ cảm thấy duy nhất … sự quan tâm, … ấm áp … Và cảm thấy mình được chở che …
———————++++||++++——————-
– Hahaha …
– Nói ko được cười mà giờ cười trên sự đau đớn của tui hả?
– Rồi rồi, xin lỗi ^^ Vậy hôm nay Sa ko dọn thì có sao ko?
– Chắc 1 lát về phải ở lại dọn … ko thì bả bắt làm thêm 1 tuần nữa thì chỉ có chết … hic …
Sa kéo HD lên sân thượng của trường, đến chỗ chiếc lều gỗ đựng đạo cụ hỏng nằm giữa 2 hàng cây kiểng cao khuất ánh nắng …
Lôi 1 tấm bạt màu xanh cũ nhưng ko bám bụi, có vẻ như đã được sử dụng để nằm rất nhiều lần rồi, trải xuống cho HD ngồi … Sau khi bày 2 phần cơm trong 2 chiếc hộp được quấn cùng 1 lọai vải bọc hình chuột Mickey … Sa và HD đã cùng ăn và trò chuyện … Dĩ nhiên trong câu chuyện đó … sự thật về vụ tai nạn trong nhà vệ sinh hôm trước cũng nhanh chóng được phơi bày …
– Nhưng sao Sa hay đi trễ vậy? Đồng thấy Sa mấy lần rồi …
– Ừm! Và lần nào cũng cho Sa qua … vì Sa quá dễ thương mà, nên Đồng ko nỡ để Sa bị phạt. Haha…
HD lại bị Sa làm phì cười …
– Xí, lần sau Sa đi trễ nữa Đồng cho Sa vào sổ đen nộp thẳng cho cô Fok luôn …
– SaSa dễ thương vậy mà ĐồngĐồng nỡ …
Giả làm bộ mặt đáng thương … SaSa quay sang … nhõng nhẽo với ĐồngĐồng …
Thế là 1 lần nữa, HD bị Sa chọc đến cười thật to, ko ngưng nổi …
Ko hiểu sao khi bên cạnh Sa, HD thấy thật thỏai mái, vui vẻ … Ở Sa như luôn có 1 cái gì đó làm người đối diện cảm thấy … bình yên …
Ngay cả HD cũng ko nhận ra … trong lòng cô, dường như có cái gì đó … Rất lạ!
– Êh, miếng mực này của Sa nha.
– Áh! Trả đây, của Sa trong hộp chứ bộ. Cái này của Đồng mà.
Họ đã cùng ăn, cùng cười đùa, gắp thức ăn từ bên phần cơm của mình đút cho đối phương … Rồi giành giật, rồi lại cười giỡn …
Phút chốc! Rồi thì tiếng chuông hết giờ giải lao cũng vang lên …
– Đến giờ rồi!
– Hôm nay trời ko có nắng … Mát mẻ thật! Sa muốn ngồi thêm tý nữa! Xuống bây giờ … cảm thấy ngột ngạt quá … Muốn ngồi cùng Sa ko?
Sa tựa lưng vào bức tường gỗ, nghiên đầu, nheo mắt, mỉm cười nhìn HD …
——————
………………….
Một cơn gió nhẹ nữa lại thổi ngang làm 2 con người cúp tiết cảm thấy thật sảng khóai …
– Sa hay lên đây lắm huh?
– Ừm … Lúc trước thì hầu như ngày nào cũng lên … Nhưng giờ chỉ lên khi có gì làm Sa … ko thỏai mái …
Sa nói rồi tựa người thấp hơn vào bức tường gỗ … nhắm mắt lại … tận hưởng cảm giác thư thái đến kì lạ khi những lọn tóc bị từng cơn gió hất nhè nhẹ ngang mặt …
HD ngồi bên cạnh … đang đưa tay vuốt lại tóc, vô tình nhìn sang thấy Sa đang nhắm mắt … Tưởng Sa đã ngủ, cô nghiêng hẳn người qua … và say sưa ngắm Sa …
Ánh nắng bỗng nhẹ hắt qua kẽ hở của những cành lá làm gương mặt Sa sáng bừng lên … Trông Sa thánh thiện cứ như 1 đứa trẻ … ngược hẳn với vẻ ngổ ngáo hằng ngày …
HD cứ nhìn Sa, mỉm cười … rồi nhẹ nhàng … tựa đầu vào vai Sa, nhắm mắt lại …
Sa chỉ nhắm mắt, vẫn chưa ngủ, nghe tiếng sọat sọat từ tấm bạt khẽ vang lên bên cạnh, Sa đã định ngồi dậy … nhưng ngay lúc ấy, cảm giác HD tựa đầu vào vai mình … Sa lại ngồi yên … nhắm mắt … và cũng mỉm cười …
Gió … đang thổi những lọn tóc đan nhẹ vào nhau …
——————–++++||++++——————–
Bước xuống xe bus, HD cảm thấy lòng mình nặng trĩu … Thật nặng nề!
Chuyện xảy ra vào trưa nay … cô thật ko thể nào tin được đó là sự thật …
[Sau khi rời khỏi sân thượng, HD nói sẽ ở lại giúp Sa dọn vệ sinh toilet làm Sa mừng quính quáng hét lên, nhào đến siết chặt HD và ko ngừng nói cảm ơn với cô …
2 người cùng dọn và nói chuyện thật vui vẻ … ko hề biết rằng mình đang bị theo dõi bởi 1 người … Từ lúc lên sân thượng đến giờ …
– Phù!… Cuối cùng cũng xong hehehe… Sa thiệt là tài ba … dọn toilet thật sạch sẽ.
– Tài ba sao hôm trước toilet lại ngập lụt vậy …
– Thì … hôm trước ko có Đồng chỉ đạo, còn hôm nay thì có . Thôi chờ Sa đi kêu bà Fok đến kiểm tra rồi mình về. Dọn mấy cái này dùm Sa hen ^^
Sa chỉ vào đống dụng cụ vệ sinh, cười với HD rồi chạy đi …
HD đang cầm cây lau nhà cất vào tủ riêng đựng dụng cụ thì bỗng từ ngòai cửa có tiếng nói vọng vào …
– Hai người thân nhau từ lúc nào vậy?
HD ngạc nhiên …
– Mình ko hiểu bạn muốn nói gì cả … Hình như bạn là … Niki phải ko?
Nhận ra người vừa lên tiếng là ai, HD mỉm cười lịch sự …
– Sa vừa đi nhưng về liền, Niki có chuyện gì gấp àh? Cần mình nói lại ko?
– Khỏi, cám ơn, tôi tự nói được.
Niki liếc nhìn HD …
– Trưa nay … 2 người nhìn vui vẻ nhỉ …
– Hả? …
– Ko cần làm bộ trước mặt tôi. Giả vờ thân với Sa lấy lòng Ed để vào làm dâu nhà họ Thái àh. Cô đừng mơ nữa.
– Cô nói gì vậy??
– Cô cũng giả khờ hay lắm. Chắc cô ko ngờ chỉ trong 1ngày tôi điều tra ra mẹ cô với bác Thái … Haha, giờ lại đến cô àh? Mẹ con cô coi bộ đã tính kỹ quá.
– Mẹ tôi?… Chuyện gì sao lại liên quan đến mẹ tôi??
– Vậy chắc kế họach này mẹ cô ko bàn kỹ với cô rồi. Bà ấy dụ dỗ ông Thái, cũng chính là ba của Trác Nghiên, 2 người quan hệ được 1 năm rồi. Họ thường gặp nhau ở 1 căn nhà nhỏ tại bãi biển. Hình như Sa cũng ko biết việc này, Cô coi bộ cũng ko lẳng lơ bằng mẹ mình đâu … hahaha…
::Bốp:: Mặt Niki bỏng rát bởi cái tát như trời giáng từ tay HD …
– Cô im đi, cô có quyền gì nói về mẹ tôi như vậy? Tôi ko bao giờ tin vào lời của cô!
– Cô dám …
Tiếng chân chạy bình bịch đến … Niki chột dạ … Và khi trông thấy người xuất hiện phía cửa là Sa, cô ta liền thay đổi nét mặt …
– Cô ko nghe thì thôi, sao lại đánh tôi…
Sa ngơ ngác ko hiểu chuyện gì, bước vào …
– Chuyện gì vậy?
– Đồng …
HD chưa kịp nói, Niki liền chen ngang vào, giọng điệu giả tạo …
– Tui định zô kiếm nhóc xin lỗi về việc lúc sáng, hỏi chuyện mấy câu, tui chỉ mới nói mẹ của cô ấy hình như trông giống người đi cùng bác Thái ở biển … Ko hiểu sao tự dưng lại đến tát tui … huhuhu … Sa xem nè! Đỏ hết cả mặt người ta rồi … huhuhu …
Sa quay sang HD …
– Chuyện gì vậy? Sao Đồng lại đánh cô ấy?
– Chắc do sợ chuyện mẹ mình lăng nhăng với bác Thái bị Sa phát hiện…
– Cô nói gì hả? Lặp lại xem?
– Bác Thái và mẹ cô gái tên Chung Hân Đồng này lén lút qua lại với nhau cả năm nay, Sa ko biết sao?
– Ko thể nào …
– Ko tin thì Sa cứ hỏi cổ. Ko chừng mẹ con cô ấy thông đồng cũng nên … Thân với Sa, rồi lấy lòng Ed. Sau đó 2 mẹ con cô ta sẽ tha hồ làm mưa làm gió.
– Im đi!
Sa hét vào mặt Niki rồi nhìn HD. Ánh mắt như thể muốn xin HD phủ nhận rằng tất cả những lời nói đó ko phải là sự thật …
Thật ra, mọi chuyện như thế nào ngay cả HD cũng ko biết 1 chút gì cả …
Hoang mang, lo lắng, cảm thấy nghẹn ở cổ như bị vật gì mắc vào, đôi mắt ngân ngấn nước … HD nhíu mày nhìn Sa … rồi vùng chạy thật nhanh ra ngoài …]