Chơi lỗ đít phú bà

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Chơi lỗ đít phú bà

Tác Giả:

Thể Loại:

Ngày Cập Nhật : 10/06/2025

Chương 1: Được bú cu

Tôi là Nam. Năm nay tôi đã 30 tuổi, thế nhưng vẫn thất nghiệp, sống bám vào mẹ. Thực ra là mẹ tôi là mẹ đơn thân, Tôi suốt ngày chỉ quanh quẩn trong nhà, chẳng làm được tích sự gì, thành ra cứ mỗi lần nhìn thấy tôi, mẹ lại cau có, chẳng giấu nổi vẻ khó chịu.

Trong bếp, hơi khói từ nồi thức ăn bay lên nghi ngút, thơm ngào ngạt. Mẹ tôi vừa đảo tay nêm nếm, vừa mắng:

“Bằng tuổi mày, người ta sắp có cháu bồng rồi. Còn tao, đến giờ vẫn chưa có nổi một cô con dâu.”

Ngừng lại chốc lát, bà lại tiếp:

“Ít ra cũng phải kiếm lấy cái nghề gì mà làm đi chứ. Lông bông mãi vậy thì ra cái thể thống gì, con ơi.”

Tôi biết bà mắng là đúng. Tôi đâu muốn mãi ở trong tình cảnh này. Nhưng những công việc như phụ hồ, bốc vác, thú thật là tôi không thể nào gượng làm được. Không phải vì tôi lười hay khinh thường lao động chân tay, mà là tôi không có tâm trí, không có tình yêu với những việc ấy. Tôi tin, muốn làm việc tốt, người ta phải thật sự yêu nghề.

Vì vậy, tôi quyết định xin mẹ ít tiền. Tôi muốn vào Sài Gòn, nơi được mệnh danh là thành phố sôi động bậc nhất Việt Nam – với hy vọng tìm được một công việc mà mình có thể gắn bó, có thể đam mê.

Lúc hai mẹ con đang ăn cơm, tôi đợi mẹ nhai xong một miếng rồi cẩn thận lên tiếng:

“Mẹ cho con xin hai triệu, con muốn vào Sài Gòn tìm việc.”

Mẹ tôi nhìn tôi chằm chằm. Bà đặt chén cơm xuống mâm, gương mặt thoáng nét nghi hoặc. Tôi nghĩ bà sắp sửa nổi cơn thịnh nộ, nhưng không. Mẹ lẳng lặng mở chiếc ví vải đã sờn, lấy ra sáu tờ năm trăm nghìn, dúi vào tay tôi.

“Cho mày ba triệu luôn. Mai sắp xếp mà đi.”

Tôi chết lặng. Mẹ tôi, người vốn rất dè sẻn, nhất là với tôi, nay lại thoáng đến vậy. Phải chăng bà đã quá chán khi phải nhìn cái bản mặt vô dụng của tôi suốt ngày ở trong nhà? Nhưng điều đó lúc này không còn quan trọng nữa. Điều khiến tôi quan tâm duy nhất: tôi đã có tiền. Và ngày mai, tôi sẽ vào Sài Gòn, nơi người ta vẫn gọi là chốn phồn hoa đô hội.

Sáng hôm sau, tôi bắt chuyến xe khách. Vé hết 850 nghìn, thêm 150 nghìn ăn uống dọc đường, vậy là tôi tiêu mất tròn một triệu cho chuyến đi này.

Xe chạy suốt 36 tiếng. Một ngày rưỡi ngồi bó gối, chập chờn ngủ, cho đến khi tới được bến xe miền Đông. Vừa bước xuống, tôi lập tức bị vây quanh bởi các bác tài xe ôm như ruồi bu mật. May mà trước đó tôi đã đọc được các bài cảnh báo trên mạng, khuyên không nên bắt xe ôm trong bến để tránh bị “chém đẹp”. Tôi lặng lẽ bước ra ngoài, đặt một cuốc Grab.

Tôi nghe nói quận 1 là trung tâm của Sài Gòn, nơi sầm uất, náo nhiệt nhất. Tôi không nghĩ nhiều, cứ thế nhập điểm đến là “quận 1”.

Xe lăn bánh giữa dòng xe cộ tấp nập. Những tòa nhà cao tầng san sát nhau, chen chúc mọc lên như nấm. Cảnh vật mới lạ khiến tôi có chút choáng ngợp. Một lúc sau, tôi sực tỉnh, phát hiện xe đã đến đường Trần Quang Khải từ lúc nào. Tôi nhìn quanh. Hai hàng cây cổ thụ sừng sững hai bên đường, nắng xuyên qua tán lá, lấp lánh.

Bỗng một bảng hiệu đập vào mắt tôi: “Tuyển nhân viên – Massage thư giãn”. Tôi không nghĩ ngợi gì, liền bảo tài xế dừng lại. Trả tiền xong, tôi rụt rè bước vào.

Một anh nhân viên ra tiếp đón, tưởng tôi là khách. Khi biết tôi đến xin việc, anh gọi quản lý xuống. Tôi được dẫn lên một căn phòng nhỏ để phỏng vấn. Tôi không có hồ sơ gì, chỉ trình căn cước công dân. Anh quản lý hỏi vài câu qua loa, tôi cũng đáp cho có lệ.

Biết tôi từ quê mới vào, anh sắp xếp luôn chỗ ở lại cho tôi, nhờ vậy tôi tiết kiệm được tiền thuê trọ, một khởi đầu không tệ. Sau đó, anh giao tôi cho một nhân viên kỳ cựu để hướng dẫn công việc.

Anh ta có đôi mắt đen sáng, khuôn mặt hiền lành, để vài cọng râu lưa thưa. Giọng nói nhỏ nhẹ. Anh dạy tôi việc, cũng không có gì quá khó: chỉ cần mở cửa, dẫn khách lên phòng khi có người đến.

Dù công việc không đúng với mong muốn, nhưng trong một thành phố xa lạ, lắm bon chen như thế này, được ở lại và bắt đầu từ đâu đó, như thế đã là điều may mắn.

Ba giờ sáng, ca làm của tôi kết thúc. Tôi được sắp xếp ngủ ở tầng trên cùng cùng với mấy nhân viên cũ. Lúc mới nhận phòng, tôi không để ý, cũng không hề biết ở đây còn có vài cô gái cũng ở lại qua đêm.

Vì tôi là người mới, họ quyết định tổ chức một buổi ăn khuya nhỏ để chào mừng. Món chính là gỏi vịt và một chai rượu gạo còn nửa. Có hai anh nhân viên cũ và một cô gái, người mà sau này tôi mới biết là chuyên massage cho khách, ở đây gọi là “đào”. Tính cả tôi nữa thì cả bọn chỉ có bốn người.

Tôi tranh thủ vào nhà tắm, kỳ cọ sạch sẽ, thay bộ đồ mới rồi cạo đi chòm râu đã mọc lởm chởm từ nhiều ngày trước. Khi bước ra, họ đã ngồi quây quần, rót rượu ra chén nhựa. Cô gái ấy nhìn tôi cười, ánh mắt có chút gì đó vừa thân thiện, vừa trêu ghẹo:

“Gầy dữ ha. Ở quê vô là vậy đó hả?”

Tôi chỉ cười, không biết đáp gì. Quả thực, tôi cũng khá gầy, phần vì trước đây ăn uống thất thường, phần vì dạo gần đây đầu óc lúc nào cũng rối bời, đâu còn tâm trí mà lo cho sức khỏe.

Buổi tiệc diễn ra trong không khí rộn ràng, tôi đã uống đến ly rượu thứ tư thì bắt đầu cảm thấy chếnh choáng. Mọi người lúc này mới quay sang hỏi han về tôi – nào là quê quán, công việc, có người yêu chưa… Không khí thân mật khiến tôi vừa thoải mái, vừa ngại ngùng.

Tôi không khỏi chú ý đến một cô gái trong nhóm – cô ấy mặc chiếc áo hai dây đơn giản nhưng lại tôn lên cặp vú to trắng ngần như sữa. Cô ấy cứ nhìn tôi chằm chằm, ánh mắt như muốn xuyên thấu lớp vỏ bọc ngoài kia. Tôi có cảm giác ánh nhìn của cô ấy không dừng ở khuôn mặt mình, mà như trượt xuống đâu đó dưới lớp vải quần…thú thật là con cu của tôi khá là to, nếu không muốn nói là “quá khổ”.

Tôi biết cô đã uống khá nhiều, và bản thân tôi cũng không tỉnh táo gì hơn. Cố gắng lảng tránh, tôi chỉ cúi mặt vào đĩa gỏi vịt trước mặt. Nhưng không dễ gì thoát khỏi ánh mắt kia.

Bất ngờ, cô nghiêng người về phía tôi, một tay đưa lên định chạm vào con cu của tôi một cách táo bạo. Tôi lập tức giữ tay cô lại, và trong khoảnh khắc ấy, cô ghé sát tai tôi thì thầm – giọng nói như lướt nhẹ qua da:

“Gầy vậy… chắc là thầy đụ hả?”

Tôi chưa kịp phản ứng thì cả cô và hai anh ngồi cùng phá lên cười. Không dừng lại, cô tiếp tục:

“Có người yêu chưa? Mà lần gần nhất em xuất là bao lâu rồi?”

Tôi đỏ mặt thú nhận: “Chưa có… và chắc khoảng một tháng trước.”

Cô nhướn mày: “Chưa yêu ai mà…?”

Tôi mỉm cười bối rối, đáp khẽ: “Tự xử thôi.”

Cả đám lại bật cười. Không khí dường như nhẹ bẫng và đầy ẩn ý. Trước khi kết thúc, cô gái quay sang tôi lần nữa: “Tối chị qua phòng em nha?”

Tôi gượng cười, vừa ngà ngà vừa chẳng biết trả lời sao: “Chết em rồi, chị ơi…”

Còn anh nhân viên mà hướng dẫn tôi lúc chiều thì nói thêm.

“Tao mà đẹp trai như mày tao đi làm trai bao, tháng kiếm cả trăm triệu, việc gì phải làm việc này.”

Anh ấy nói vậy lần đầu tiên tôi thấy và bắt đầu để ý đến hai từ “trai bao”

Sau bữa tiệc, ai nấy đều đã thấm men say, chẳng ai còn tâm trí dọn dẹp. Tôi và người anh hướng dẫn tôi lúc chiều chung phòng, về đến nơi là mỗi người một góc, chìm vào giấc ngủ.

Không biết đêm đã trôi qua bao lâu, tôi bất giác tỉnh dậy vì cảm thấy có điều gì đó lạ. Cảm giác mơn man ở cơ thể khiến tôi giật mình. Trong ánh sáng lờ mờ từ ngoài hành lang hắt vào, tôi nhận ra cô gái ban nãy đang ngồi cạnh – ánh mắt tập trung, đôi môi cô đang khẽ chạm vào con cu của tôi, như muốn đánh thức một phần trong tôi mà tôi tưởng đã ngủ yên cùng men rượu.

Tôi quay sang nhìn anh bạn nằm cạnh – may thay, anh vẫn ngủ say như chết, thôi thở phào, tôi lại nằm im cho cô gái tự do thể hiện hết khả năng của mình. Con cu của tôi to quá, đến nỗi một người chuyên nghiệp như cô “đào” vẫn phải suýt nghẹt thở mấy lần, tôi thấy cô ho sặc sụa.

“A….a….ư đã quá, đã quá” tiếng cô ả rên rỉ mà thôi muốn ngồi dậy đè cô ta ra mà địt, nhưng cũng lo lắng anh bên cạnh tỉnh giấc.

Cô bú mút con cu tôi một hồi nữa, rồi cô nhả ra và đi ra ngoài, làm tôi nằm bơ vơ giữa cơn nứng, đang định xách quần lên thì thấy cô ả trở vào, trên tay cầm chiếc bao cao su.

“Loại này chắc không vừa đâu.” tôi lẩm bẩm.

Y như rằng ả ta loay hoay mãi vẫn chưa mang vừa cái bao cao su vào con cu quá khổ của tôi, thấy ả ta lẩm bẩm. “To gì to dữ vây,” rồi quay ra ngoài lần nữa.

Tôi đoán chắc ả ta đi lấy loại to nhất, một lúc như dự đoán ả ta quay lại, mặc dù lần này có vẻ dễ lọt hơn, nhưng so với con cu tôi thì con cu tôi vẫn quá to.

Đeo xong bao cao su, ả ta còn đánh nhẹ con cu tôi một cái, làm nó lắc qua lắc lại, rồi ả ta giữ chặt nó, ả ta nhẹ nhàng ngồi chổm hổm lên nó.

Vì ả ta đang quay lưng lại với tôi, nên tôi mở mắt to hơn để nhìn thử, mặc dù ả đã thoa gel bôi trơn lên cái lồn của ả, nhưng vẫn rất khó để ả đút con cu của tôi vào.

“Aaaa…” ả ta la lên một tiếng khá to, đồng thời con cu tôi cũng đã chui lọt vào cái lồn của ả.

Tôi lại nghiêng đầu xem anh bên cạnh có bị tỉnh giấc không, và yên tâm phần nào khi anh ngủ kéo gỗ khò khè.

Dưới ánh sáng lờ nhờ, hình ảnh cô ả ấy đầy nỗ lực để có thể đút vừa con cu của tôi trở nên vừa buồn cười, vừa quyến rũ một cách bản năng. Cô ngồi lên, nhấp từng chút một, điều chỉnh cơ thể để đón lấy con cu của tôi như thể cả hai là hai mảnh ghép đang tìm cách khớp vào nhau.

Mỗi một âm thanh nhỏ thoát ra từ môi cô, như tiếng thở, như tiếng rên khe khẽ. Tôi cắn chặt môi, chỉ sợ tiếng động ấy sẽ làm người bên cạnh thức giấc. Nhưng anh vẫn ngáy đều.

Khoảnh khắc ấy, giữa ánh sáng nhập nhoạng và hơi men còn lửng lơ, mọi thứ mơ hồ như một giấc mơ kỳ lạ, một điều gì đó không nằm trong kế hoạch, nhưng lại khiến tôi chẳng thể cưỡng lại.

3.8 36 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận