Chuyện Bí Mật Của Chồng

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Chuyện Bí Mật Của Chồng

Tác Giả:

Ngày Cập Nhật : 21/04/2025

CHƯƠNG 2:

Buổi tối diễn ra khá bình thường. Tú có nhắn tin báo sẽ về muộn hơn một chút, dự kiến tầm gần mười giờ anh mới về tới nhà. Huyền đọc tin nhắn, chỉ ậm ừ rồi tiếp tục công việc giảng bài cho Khang như thường lệ. Không khí trong phòng khách khá yên tĩnh, chỉ có âm thanh đều đều của chiếc quạt trần đang quay trên cao, tiếng loẹt xoẹt giấy bút quen thuộc và mùi gỗ thoang thoảng từ chiếc bàn ăn lớn.

Khang ngồi đối diện, tỏ ra chăm chú lắng nghe. Dưới vẻ ngoài tập trung đó, ánh mắt cậu ta thi thoảng lại lướt qua gương mặt, cần cổ, hoặc đôi khi dừng lại hơi lâu ở đôi môi đang mấp máy giảng bài của Huyền.

Buổi học diễn ra được khoảng một tiếng rưỡi, Huyền bắt đầu cảm thấy hơi mỏi. Cô dừng lại, vươn vai nhẹ nhàng.
“Thôi, hôm nay học đến đây nhé? Em xem lại mấy ví dụ này đi.”

“Vâng ạ,” Khang đáp, nhưng không hề có ý định thu dọn sách vở. Cậu ta ngẩng lên nhìn Huyền, nở một nụ cười hơi khác lạ. “Cô giảng bài hay thật đấy ạ.”
“Ừ, cố gắng học là được.” Huyền mỉm cười nhẹ, bắt đầu thu dọn tài liệu.
“Cô Huyền này…” Khang bất ngờ gọi, giọng có chút ngập ngừng.
“Sao thế em?”
Khang đứng dậy, đi vòng qua chiếc bàn ăn và tiến lại gần chỗ Huyền. Cô hơi nhíu mày. Cô ngửi thấy mùi nước hoa của cậu ta rõ hơn khi cậu đến gần.
“Em có chuyện này… muốn nói với cô.” Khang đứng ngay bên cạnh ghế Huyền. Cô cảm nhận được hơi ấm tỏa ra từ người cậu ta.
“Chuyện gì?”
“Không hẳn ạ.” Khang lắc đầu, rồi bất ngờ cúi xuống, đặt hai tay lên thành ghế hai bên người Huyền, gần như nhốt cô vào giữa.
“Khang! Em làm gì thế?” Cô cảm thấy không ổn, giọng hơi cao lên, theo phản xạ dùng hai tay đẩy vào vai Khang.
“Cô đừng sợ,” Khang nói nhỏ, ánh mắt nhìn thẳng vào mắt Huyền. “Em chỉ muốn… cảm ơn cô thôi.” Cậu ta phớt lờ sự kháng cự của cô, hơi nghiêng người xuống gần hơn.
“Không cần! Buông ra!” Huyền nghiến răng, cố đẩy mạnh hơn.
“Cảm ơn bằng lời nói không đủ.” Khang mỉm cười, rồi cúi xuống nhanh hơn, áp môi mình lên môi Huyền đang mím chặt.
“Ưm! Tránh ra!” Huyền cố quay mặt đi, hai tay vẫn đẩy quyết liệt vào ngực Khang. Nụ hôn của cậu ta trở nên mạnh bạo hơn. Cô nghe tiếng mình thở hổn hển vì gắng sức chống đỡ.

Nhưng sự phản kháng của cô chỉ như đổ thêm dầu vào lửa. Khang dùng một tay giữ chặt lấy hai cổ tay cô, ghì chúng xuống thành ghế. Tay kia luồn ra sau gáy cô, giữ chặt. Nụ hôn trở nên sâu hơn, lưỡi cậu ta tìm cách tách môi cô ra. Huyền vùng vẫy, lắc đầu nguầy nguậy, nhưng không thể thoát.

Sau một hồi giằng co, Huyền bắt đầu đuối sức. Hơi thở cô trở nên gấp gáp. Lợi dụng khoảnh khắc đó, lưỡi Khang đã thành công luồn vào khoang miệng cô. Một tiếng “Ực” uất nghẹn bật ra. Cảm giác bị xâm phạm khiến cô run lên, sự kháng cự về thể chất yếu dần.

Cảm nhận được điều đó, Khang dịu lại một chút. Nụ hôn trở nên ướt át và mời gọi hơn. Tay cậu ta thả lỏng cổ tay cô, chuyển sang lần mò vào bên trong áo sơ mi, chạm vào lớp ren của chiếc áo lót. Huyền khẽ rùng mình, một ư khe khẽ, nửa phản đối nửa đầu hàng thoát ra.

Khang hiểu đó là tín hiệu. Cậu ta kéo Huyền đứng dậy, xoay người cô lại và ép sát cô vào thành bàn ăn cứng lạnh. Chiếc váy Khang tốc ngược lên tận eo. Cậu ta nhanh chóng kéo tuột chiếc quần lót của cô xuống tận đầu gối. Huyền chỉ kịp ưm một tiếng trong cổ họng, hai tay bấu chặt lấy mép bàn.

Khang kéo khóa quần, âm thanh “xoẹt”. Dương vật căng cứng, hồng hào lộ ra. Cậu ta nhìn xuống vùng kín của Huyền, thấy nó vẫn còn khá khô khốc, chỉ hơi ẩm nhẹ. Cậu ta không vội vàng thúc vào. Thay vào đó, cậu ta đưa tay lên miệng, nhổ một ít nước bọt trắng đục vào lòng bàn tay. Âm thanh “phụt” nhẹ. Rồi xoa đều lên đầu dương vật của mình, làm nó bóng loáng, rồi cẩn thận bôi nhẹ lên mép môi âm hộ và lối vào của Huyền. Cảm giác mát lạnh ban đầu của nước bọt khiến Huyền khẽ rùng mình, âm đạo theo phản xạ hơi co thắt lại. Mùi nước bọt hơi tanh hòa lẫn với mùi cơ thể cô.

“Thả lỏng nào cô…” Khang thì thầm vào tai cô, giọng đầy dụ dỗ, trong khi tay vẫn nhẹ nhàng xoa nắn xung quanh lối vào.
Sau khi đã ‘bôi trơn’ cẩn thận, Khang đặt đầu dương vật vào đúng lỗ nhỏ đang hơi hé mở, từ từ đẩy vào. Cảm giác đầu nấm tròn lẳn từ từ tách mép môi âm hộ mềm mại ra. Lớp nước bọt trơn trợt giúp giảm ma sát, nhưng Huyền vẫn cảm nhận rõ sự xâm nhập của vật thể lạ, âm đạo cô vẫn co thắt lại vì phản xạ. “A…” Huyền bật ra một tiếng rên khe khẽ, hai tay bám chặt mép bàn hơn nữa.

Khang dừng lại một chút, như để cô quen với cảm giác đó, rồi lại tiếp tục đẩy vào chậm rãi nhưng kiên định. Cảm nhận rõ sự chật chội, ấm nóng và sự co thắt của âm đạo cô đang cố gắng chống lại rồi dần dần chấp nhận sự xâm nhập. Âm thanh xâm nhập ban đầu chỉ là tiếng “khít” nhẹ, rồi mới trở nên ẩm ướt hơn khi dịch nhờn tự nhiên của cô bắt đầu tiết ra, hòa quyện với nước bọt. Cậu ta đẩy sâu hơn chút một, cảm nhận từng vòng cơ siết chặt rồi lại giãn ra quanh thân dương vật mình, ánh mắt chăm chú nhìn vào điểm kết nối giữa hai cơ thể, cho đến khi gần như toàn bộ chiều dài của nó đã nằm gọn bên trong cô, cảm giác căng tức chạm đến tận cùng.

Chỉ đến khi đó, Khang mới bắt đầu ra vào, những nhịp đầu tiên còn chậm rãi, khoan thai, như đang thăm dò phản ứng của cô. Âm thanh nhớp nháp, “phập phập” bắt đầu vang lên đều đặn, hòa lẫn với tiếng quạt trần đều đều. Huyền cắn nhẹ môi dưới, cơ thể vẫn còn hơi căng cứng, nhưng tiếng rên ư ử đã bắt đầu thoát ra không tự chủ. Âm đạo cô ngày càng ẩm ướt hơn, sự co bóp trở nên nhịp nhàng hơn quanh dương vật Khang.

Thấy Huyền đã dần thả lỏng và có dấu hiệu hưởng ứng, Khang mới bắt đầu tăng tốc. Nhịp điệu ra vào trở nên mạnh mẽ hơn, dồn dập hơn. Âm thanh bạch bạch cũng lớn dần, rõ ràng hơn, trở thành âm thanh chủ đạo trong căn phòng. Một tay Khang giữ chặt hông Huyền, điều khiển nhịp điệu, tay kia luồn ra trước, kéo giật áo sơ mi và chiếc bra của cô lên cao, để lộ cặp vú căng tròn.

Huyền khẽ ưỡn người về phía trước, một tiếng rên cao hơn bật ra. Khang dùng bàn tay tự do nắm lấy một bên bầu vú, bóp mạnh, nhào nặn. Cậu ta dùng ngón cái và ngón trỏ vê tròn đầu ti đang cương cứng, khiến Huyền lại bật ra một tiếng rên, hai chân hơi run lên. Cô không nói gì, chỉ còn những tiếng rên rỉ vô thức, đứt quãng, ngày càng lớn và mất kiểm soát.
Khang đổi tay, tiếp tục thúc mạnh vào âm đạo cô, cảm nhận sự co bóp siết chặt, ẩm ướt của nó. Đồng thời tay kia bóp nắn bầu vú còn lại. Cặp vú của Huyền rung lên theo từng nhịp đâm chọc.

Ngay khi cô cảm thấy âm đạo mình co thắt dữ dội quanh dương vật Khang, một cơn cực khoái mãnh liệt ập đến, cô bật ra một tiếng hét cao vút, Khang cũng gầm lên một tiếng cuối cùng. Cậu ta thúc vào vài nhịp cuối cùng thật sâu, rồi bắn ra. Từng đợt tinh dịch nóng bỏng, đặc sánh phun thẳng vào sâu bên trong tử cung.

Chưa kịp để cả hai định thần lại, tiếng chìa khóa lạch cạch quen thuộc vang lên ngoài cửa. Tú đã về! Sớm hơn dự kiến!

Hoảng loạn tột độ! Khang vội rút phắt dương vật ra, tinh dịch trào ngược ra ngoài, chảy dọc khe mông, đùi Huyền, loang lổ trên mặt bàn. Cậu ta cuống cuồng kéo quần. Huyền còn kinh hoàng hơn, vội vàng kéo áo và bra xuống, kéo váy xuống, chiếc quần lót vẫn mắc ở đầu gối. Cô chộp lấy cây thước kẻ trên bàn.

Tú bước vào, nhíu mày vì mùi ngai ngái, có phần tanh nồng của tinh dịch trong không khí, rõ hơn một chút. Lại cái mùi lạ này, chắc cống rãnh có vấn đề, anh thoáng nghĩ nhưng sự mệt mỏi khiến anh nhanh chóng gạt đi. Anh nghe tiếng Huyền cố tỏ ra nghiêm khắc nhưng run rẩy: “…Đã bảo bao nhiêu lần rồi?…”

Anh đẩy cửa phòng khách, thấy Khang đứng cúi đầu, mặt đỏ bừng. Huyền đứng quay lưng về phía anh, tay cầm thước, người run run, gõ nhẹ vào vai Khang. Tóc cô rối, áo sơ mi và váy xộc xệch.
“Tập trung vào chứ!…” Giọng Huyền cao và lạc đi.

Tú cười khẽ, nghĩ vợ đang bực mình phạt học trò. Anh lắc đầu, khép cửa lại, đi thẳng vào phòng ngủ. Anh không hề nhận ra chiếc quần lót dưới sàn hay dòng tinh dịch trắng đục đang chảy dọc chân vợ mình.

Trong phòng khách, Huyền và Khang như chết lặng. Huyền cảm nhận rõ dòng dịch ấm nóng, nhớp nháp đang chảy xuống. Cô vừa thoát nạn.

Khi Tú đã vào phòng ngủ, anh cởi áo khoác, huýt sáo khe khẽ rồi tự lẩm bẩm một mình với nụ cười nhẹ: “Về sớm được có nửa tiếng mà nhà cửa căng như dây đàn. Cô giáo thời nay tâm huyết thật, dạy đến mức mặt đỏ tía tai, tóc tai bù xù luôn.” Anh ngả người xuống giường, nhắm mắt lại, chỉ còn nghe tiếng quạt trần quay đều đều từ phòng khách vọng vào. “Chắc tối nay phải ‘bồi dưỡng’ cho cô giáo nhà mình một chút mới được, kẻo lại lao lực quá.” Anh hoàn toàn không hay biết sự “lao lực” thực sự của vợ mình đến từ đâu và mùi vị của nó ra sao.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận