Chuyện Bí Mật Của Chồng

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Chuyện Bí Mật Của Chồng

Tác Giả:

Ngày Cập Nhật : 21/04/2025

CHƯƠNG 3:

Mối quan hệ vụng trộm giữa Huyền và Khang vẫn tiếp diễn. Cảm giác tội lỗi và nỗi sợ vẫn còn đó, nhưng sự kích thích từ việc lén lút và khoái cảm thể xác mãnh liệt mà Khang mang lại dường như có sức hút khó cưỡng. Những buổi “học thêm” trở thành một thói quen. Họ tranh thủ mọi cơ hội khi Tú không có nhà, dù chỉ là vài chục phút anh đi siêu thị hay chạy bộ. Những cuộc “mây mưa” chớp nhoáng diễn ra ở nhiều nơi trong căn hộ.

Sự miễn cưỡng ban đầu của Huyền đã gần như biến mất khi chỉ có hai người. Cô vẫn có chút lo lắng, nhưng đã hòa mình vào cuộc chơi nhiều hơn. Khang giờ đây xuất hiện ở nhà họ với tần suất đáng ngạc nhiên. Ngoài lịch học chính thức, cậu ta còn liên tục có những lý do “chính đáng” để ghé qua: “tiện đường mang tài liệu”, “hỏi nhanh một công thức quên mất”, “lên chào cô rồi đi học”… Thậm chí có những hôm Tú về nhà đã thấy Khang ngồi sẵn ở phòng khách, nói chuyện rôm rả với Huyền.

Tú, với bản tính khá vô tư và hoàn toàn tin tưởng vợ, không hề thấy có vấn đề gì với sự hiện diện thường xuyên của Khang. Anh vẫn coi cậu ta như một cậu bé mới lớn, một cậu học trò nhiệt tình. Anh thậm chí còn thấy vui vì vợ mình được học trò quý mến như vậy. Anh hoàn toàn bỏ qua những dấu hiệu bất thường mà lẽ ra phải khiến anh cảnh giác.

Một buổi chiều, Tú về nhà sau khi đi làm, thấy Khang đang ngồi cùng Huyền trên sofa xem gì đó trên laptop. Anh vào phòng tắm tắm rửa thay đồ. Lúc anh bước ra, đi ngang qua phòng khách để vào bếp, anh nhìn thấy Khang đang ngồi sát Huyền, tay cậu ta đặt trên thành ghế ngay cạnh đùi cô. Đúng lúc đó, Khang hơi nhoài người về phía trước để chỉ vào màn hình, và trong một khoảnh khắc cực ngắn, Tú có cảm giác như bàn tay kia của Khang vừa rút ra rất nhanh từ dưới mép váy của Huyền. Cùng lúc đó, anh thấy mặt Huyền hơi ửng đỏ, cô vội ho khan một tiếng rồi chỉnh lại váy.

Chắc tay nó vướng vào váy thôi, hoặc mình nhìn nhầm, Tú nghĩ ngay lập tức. Mặt vợ đỏ chắc do hơi mệt. Anh hoàn toàn không để tâm đến khả năng khác, bước thẳng vào bếp lấy nước uống, bỏ qua hoàn toàn sự việc và chút bối rối thoáng qua của vợ.

Lần khác, anh về nhà vào buổi tối, thấy Huyền đang loay hoay trong bếp nấu ăn. Trông cô có vẻ hơi mệt mỏi, mái tóc búi cao có phần rối hơn thường lệ. Anh bước tới ôm vợ từ phía sau. Nhưng khi tay anh chạm vào ngực cô, anh lại có cảm giác thiếu thiếu lớp áo lót quen thuộc.

“Em không mặc… à?” Anh buột miệng hỏi, chỉ hơi ngạc nhiên một chút.

Huyền giật mình quay lại, mặt đỏ bừng lên. “À… ờ… ở nhà nóng nực quá nên em cởi ra cho thoải mái một chút.” Cô lắp bắp.
“Ừ, ở nhà thì sao cũng được.” Tú cười xòa, hoàn toàn không nghĩ ngợi gì thêm. Anh cho rằng vợ mình chỉ đơn giản là muốn thoải mái.

Cái mùi ngai ngái, hơi tanh nồng đặc trưng của tinh dịch cũng bắt đầu xuất hiện thường xuyên hơn, nhưng Tú vẫn không cảm thấy điều gì bất thường. Mùi đó xuất hiện trong không khí khi anh vừa đi làm về, lúc Khang vừa rời đi được vài phút. Nhưng anh vẫn tự giải thích đó là mùi ẩm mốc, mùi từ ống thoát nước, hay mùi thức ăn nhà hàng xóm.

Khứu giác anh ghi nhận, nhưng lý trí anh từ chối hiểu.

Sự bừa bộn liên quan đến đồ lót của Huyền cũng tăng lên. Có hôm, anh nhìn thấy một chiếc quần lót ren màu đen của Huyền bị vứt vo viên ở góc khuất sau kệ sách trong phòng khách khi đang tìm điều khiển TV. Anh chỉ nhặt lên, nghĩ chắc vợ vội thay đồ rồi quên, rồi tiện tay bỏ vào giỏ đồ dơ mà không hề thắc mắc tại sao nó lại ở phòng khách. Lần khác, anh lại thấy một chiếc quần lót khác của cô nằm vắt vẻo trên thành ghế sofa khi anh về nhà, ngay vị trí mà Khang hay ngồi. Anh cũng chỉ lắc đầu cười, nghĩ vợ mình dạo này hơi đãng trí.

Ngay cả những cử chỉ có phần thân mật quá mức của Khang đối với Huyền khi anh có mặt cũng bị Tú diễn giải theo hướng tích cực. Anh thấy Khang hay ngồi sát Huyền trên sofa khi “chỉ bài”, anh chỉ nghĩ cậu học trò này ham học hỏi. Anh thấy Khang thi thoảng chạm vào tay, vào vai Huyền khi nói chuyện, anh lại nghĩ đó là sự thân thiết vô tư. Anh hoàn toàn không nhận ra ánh mắt khác lạ Khang nhìn vợ mình, hay sự bối rối thoáng qua trên gương mặt Huyền sau những lần đụng chạm đó.

Mọi thứ diễn ra trôi chảy, những dấu hiệu báo động liên tục xuất hiện nhưng lại bị bộ lọc “tin tưởng tuyệt đối” của Tú chặn lại hoặc diễn giải thành những điều hết sức bình thường, vô hại. Anh vẫn nhìn thấy Huyền là người vợ hoàn hảo, vẫn nghe những lời giải thích hợp lý của cô, vẫn ngửi những mùi hương quen thuộc trong căn nhà của mình.

Chỉ đến cuối ngày, khi nằm trên giường chuẩn bị ngủ, trong một khoảnh khắc yên tĩnh hiếm hoi, một ý nghĩ mơ hồ mới thoáng qua đầu Tú. Anh nhớ lại hình ảnh Khang ngồi quá sát vợ mình, nhớ lại cái chạm tay dưới váy mà anh đã cố gạt đi, nhớ lại cái mùi lạ thi thoảng xuất hiện… Một cảm giác bất an rất nhẹ, rất mơ hồ chợt gợn lên.

Dạo này thằng Khang quấn cô giáo quá nhỉ? Hình như hơi thân thiết quá thì phải… Anh khẽ nhíu mày. Mà vợ mình dạo này trông cũng hơi khác… hay mệt mỏi, lơ đãng. Nhưng rồi anh lại lắc đầu ngay, xua đi những suy nghĩ vẩn vơ đó. Chắc mình làm việc căng thẳng quá nên nghĩ linh tinh. Vợ mình thì làm sao có chuyện đó được.

Anh quay sang ôm lấy Huyền đang nằm bên cạnh, hít hà mùi hương quen thuộc từ mái tóc cô và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, hoàn toàn không biết rằng sự bình yên anh đang tận hưởng chỉ là một lớp vỏ bọc mỏng manh sắp vỡ tan. Bóng ma nghi ngờ chỉ mới là một cái bóng rất nhạt, rất xa xăm trong tâm trí anh mà thôi.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận