Chuyện Bí Mật Của Chồng
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Chuyện Bí Mật Của Chồng
Tác Giả: hiepsichimung
Danh Mục: Bạo Dâm, Biến Thái, Lãng mạn, Truyện Sex Ngoại Tình, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Ngày Cập Nhật : 21/04/2025
CHƯƠNG 4:
Sự mơ hồ vẫn phảng phất, dù bị Tú cố gắng gạt đi, vẫn âm thầm tồn tại và lớn dần lên trong những ngày tiếp theo. Những dấu hiệu bất thường không những không giảm đi mà dường như còn trở nên rõ ràng hơn, thách thức niềm tin sắt đá mà anh luôn dành cho vợ.
Khang vẫn duy trì tần suất xuất hiện dày đặc tại nhà họ với những lý do ngày càng gượng gạo. Cái mùi ngai ngái khó tả kia cũng trở nên quen thuộc đến mức khó chịu. Tú vẫn cố gắng bỏ qua, tự lừa dối mình, nhưng cảm giác bất an thì ngày càng lớn dần.
Bước ngoặt xảy ra vào một buổi tối cuối tuần. Tú có hẹn đi nhậu với mấy người bạn cũ, anh đã báo vợ là sẽ về muộn. Nhưng cuộc vui bất ngờ kết thúc sớm hơn dự kiến vì một người có việc đột xuất phải về trước. Khoảng hơn chín giờ tối, Tú đã đứng trước cửa căn hộ của mình.
Anh tra chìa khóa vào ổ rồi dừng lại nghĩ ngợi sau đó cố gắng mở cửa thật nhẹ nhàng.
Cánh cửa vừa hé mở, một âm thanh lạ lùng vọng ra từ phòng khách khiến anh khựng lại. Đó là tiếng thở dốc và tiếng rên khe khẽ, rồi còn có cả tiếng da thịt va chạm một cách mạnh mẽ, trần trụi, “bạch bạch bạch”, cùng với tiếng rên cao vút, không hề che giấu của Huyền, một âm thanh đầy khoái lạc mà anh chưa bao giờ nghe thấy khi họ ân ái với nhau. Tim Tú như ngừng đập một giây. Anh nín thở, đứng im lặng sau cánh cửa hé mở, căng tai lắng nghe.
Một cảm giác lạnh buốt chạy dọc sống lưng Tú. Anh từ từ đẩy nhẹ cánh cửa thêm một chút, đủ để nhìn vào bên trong qua khe hở. Và cảnh tượng đập vào mắt anh khiến anh chết đứng, hơi thở như tắc nghẽn.
Khang đang nằm ngửa trên sàn nhà và Huyền, vợ anh, đang hoàn toàn khỏa thân, nhún nhảy trên người cậu ta. Đôi chân thon dài của cô dạng ra, hai tay cô chống lên ra đằng sau để giữ nhịp, mái tóc dài đen mượt xõa xuống hai bên vai, lộ ra khuôn mặt dâm đãng khi cô rên rỉ.
Từ góc nhìn này, Tú nhìn thấy rõ ràng từng chi tiết trần trụi đến tàn nhẫn. Anh thấy cặp vú căng tròn, đầy đặn của vợ mình đang nảy lên dữ dội theo từng nhịp cô nhún mông xuống rồi lại nhấc lên. Hai đầu ti hồng hào cương cứng rung rinh trong không khí. Anh thấy dương vật to lớn, hồng hào của Khang, không hề có bao cao su, đang biến mất rồi lại hiện ra một phần khi nó ra vào liên tục bên trong âm đạo của Huyền. Anh gần như có thể hình dung ra cảm giác bên trong, nhìn thấy cách âm đạo ẩm ướt của cô đang nuốt chặt lấy thân dương vật của Khang mỗi khi cô hạ mông xuống hết cỡ. Anh thấy rõ những giọt dịch nhờn trong trắng xóa, trộn lẫn với dịch của Khang, chảy dài thành vệt óng ánh dọc theo thân dương vật.
Khang không chỉ nằm yên hưởng thụ. Khi Huyền đang hăng say chuyển động, cậu ta vươn hai tay lên, nắm lấy cặp vú đang nảy lên của cô. Những ngón tay dài của cậu bao trọn lấy bầu ngực mềm mại, bóp mạnh, nhào nặn chúng một cách đầy chiếm hữu. Huyền khẽ ưỡn ngực lên cao hơn, tiếng rên của cô càng lớn hơn, sắc lẻm hơn khi đầu ti bị những ngón tay của Khang vê tròn, kéo nhẹ.
Nhìn những hình ảnh đó, khiến Tú vừa đau đớn vừa cảm thấy một sự kích thích bệnh hoạn chạy dọc sống lưng.
Anh đứng đó, bất động, nhìn như bị thôi miên. Cơn đau đớn vì bị phản bội vẫn còn đó, nhưng nó bắt đầu bị lấn át bởi một sự kích thích bệnh hoạn, một ham muốn không thể kiểm soát. Dương vật anh bắt đầu cương cứng lên trong quần, cảm giác đau tức khó chịu. Anh nhìn vợ mình đang say sưa tận hưởng khoái cảm với người học trò ngay trên sàn nhà của họ, nhìn cô hoàn toàn mất kiểm soát, rên rỉ những âm thanh mà anh chưa từng được nghe. Một cảm giác vừa nhục nhã vừa phấn khích kỳ lạ xâm chiếm lấy anh.
Anh tiếp tục nhìn. Anh thấy Huyền bắt đầu nhún nhanh hơn, mạnh hơn, tiếng rên của cô trở nên gấp gáp, lạc đi. Khang ở dưới cũng bắt đầu thở dốc hơn, hai tay vẫn không rời khỏi cặp vú của Huyền, bóp nắn mạnh bạo hơn nữa.
“Ah… sắp… sắp ra… Khang… bắn vào trong cô đi… cô muốn… ahhh!”
Huyền hét lên gần như mất trí, giọng khản đặc, lời lẽ đã lẫn lộn giữa vai vế và bản năng.
Ngay sau tiếng hét đó, cả cơ thể Huyền co giật mạnh mẽ, âm đạo cô siết chặt lấy dương vật Khang. Đồng thời, Khang cũng gầm lên một tiếng trầm đục, hông đẩy mạnh lên lần cuối cùng. Tú nhìn thấy dương vật của Khang co giật, bắn đừng đợt tinh vào trong cơ thể vợ mình.
Sau cơn cực khoái, Huyền giữ nguyên tư thế, như muốn phô diễn cơ thể gợi cảm của mình. Rồi một cảnh tượng khiến dương vật của Tú như muốn nổ tung, Huyền nhấc người lên,một dòng tinh dịch trắng đục, hòa lẫn với dịch nhờn, chảy tràn ra từ cửa mình cô.
Chứng kiến toàn bộ cảnh tượng từ đầu đến cuối, Tú lặng lẽ lùi lại. Anh kéo cánh cửa khép lại thật nhẹ nhàng, rồi quay người, bước đi mà không gây ra tiếng động.
Anh xuống tầng hầm, ngồi trong xe ô tô của mình một lúc lâu, cố gắng định thần lại. Hình ảnh vợ mình và cậu học trò, hình ảnh dòng tinh dịch chảy ra từ người cô, cứ lặp đi lặp lại trong đầu anh. Rồi một cảm giác khác, một ham muốn lạ lùng và đen tối đang trỗi dậy mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Anh nhìn thấy vợ mình trong một trạng thái mà anh chưa từng thấy – bản năng, hoang dại, hoàn toàn đắm chìm trong khoái cảm với một người đàn ông khác. Và điều kỳ lạ là, thay vì chỉ cảm thấy ghê tởm và tức giận, một phần trong anh lại bị kích thích bởi chính cảnh tượng đó. Anh muốn nhìn thấy nhiều hơn nữa. Anh muốn biết cô ấy sẽ như thế nào trong những tình huống khác, với những người khác. Cái cảm giác đứng ngoài quan sát, biết rõ sự thật mà những người trong cuộc không biết, một sự thỏa mãn bệnh hoạn. Ham muốn được nhìn vợ mình quan hệ với người khác bắt đầu lan tỏa.
Sau gần một tiếng đồng hồ ngồi trong xe, vật lộn với những suy nghĩ và cảm xúc hỗn loạn, Tú quyết định quay trở lại căn hộ. Anh hít một hơi thật sâu, khoác lên mình vẻ mặt bình thản nhất có thể. Anh sẽ giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.
Anh quyết định bấm chuông cửa. Một lúc sau, Khang ra mở cửa. Cậu ta đã mặc lại quần áo chỉnh tề và khuôn mặt vẫn còn chút bối rối khi thấy Tú bấm chuông cửa chính ngôi nhà mình.
“Chào chú ạ,” Khang lễ phép, cố gắng giữ giọng bình thường. “Cháu chuẩn bị về.”
“Ừ,” Tú gật đầu, bước vào nhà. Huyền từ trong phòng ngủ bước ra, cũng đã thay bộ đồ kín đáo. Mái tóc đã được búi lên, khuôn mặt trang điểm nhẹ. Cô mỉm cười chào anh, nhưng ánh mắt vẫn không giấu được vẻ lo lắng.
“Anh về rồi à? Sao về sớm thế?”
“Ừ, thằng Hiếu nó bận,” Tú đáp gọn, nhìn thẳng vào mắt vợ. Anh thấy rõ sự giả tạo trong nụ cười, sự lo sợ trong ánh mắt cô. Cái mùi ngai ngái vẫn còn phảng phất rất nhẹ trong không khí, dù đã bị át đi bởi mùi nước hoa.
“Em vừa xem lại bài cho Khang,” Huyền giải thích, như một phản xạ. “Thằng bé sắp thi.”
“Ừ, hai cô trò chăm chỉ nhỉ,” Tú lại mỉm cười, nụ cười đầy ẩn ý mà chỉ mình anh hiểu. Anh nhìn họ diễn màn kịch “bình thường” trước mắt mình, nhưng lần này, anh không còn là khán giả ngây thơ nữa. Anh đã biết tất cả.
“Thôi anh hơi mệt, anh vào phòng nghỉ trước đây,” Tú nói, giọng đều đều. “Khang về cẩn thận nhé.”
Anh quay người bước vào phòng ngủ, đóng cửa lại. Sự trống rỗng ban nãy đã được lấp đầy bởi một quyết tâm đen tối. Anh cần một kế hoạch. Anh muốn nhìn thấy nhiều hơn.