Chuyện Cô Hoa Dạy Tiếng Anh – Update Chương 6
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Chuyện Cô Hoa Dạy Tiếng Anh – Update Chương 6
Tác Giả: Zhao Yun
Danh Mục: Bạo Dâm, Biến Thái, Gái Xinh, Học Sinh, Máy Bay, Truyện Sex Ngoại Tình, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Thể Loại: cô giáo, đụ cô giáo, hoc sinh, Khẩu Dâm, Lén Lút
Ngày Cập Nhật : 24/05/2025
Chương 5:
Trên đường về, cả Minh và Hoa đều có những suy nghĩ trái chiều. Minh thì tiếc hùi hụi vì miếng ăn đã ở ngay trước miệng mà còn để rơi. Nó vẫn nhớ cái cảm giác tay nó được thọc vào bóp vú của cô Hoa, được vê đầu nhũ hoa rồi bú cứ ừng ực như đứa trẻ khát sữa. Cái cặp mông căng tròn đấy được nó xoa bóp mân mê rồi cả cái khe lồn múp máp cũng được nó massage. Nó biết Hoa cũng rất nứng vì nó nghe thấy những tiếng rên khe khẽ, những tiếng thở gấp gáp của cô. Cũng phải thôi, chồng Hoa đi làm đến tận cuối tuần mới về, nhiều tuần còn chẳng về được mà cô Hoa đang tuổi dục vọng tăng cao thế này thì không ham muốn mới là lạ. Càng nghĩ nó càng tiếc, giá mà bọn con gái cho nó chỉ 15 phút thôi thì nó sẽ tụt cái quần của cô ra mà địt cô sướng phát điên luôn. Trong suy nghĩ của nó có phần đắc thắng, nếu có cơ hội lần sau thì chắc chắn nó sẽ không bỏ qua nữa đâu. Nhưng rồi nó cũng lo sợ chuyện này nếu bị phát giác ra thì bố mẹ nó sẽ cho nó một trận đòn nhừ tử, rồi cả việc học của nó cũng coi như chấm dứt.
Đối lập với nó là những dòng suy nghĩ đầy kinh hãi của Hoa. Cô đã tưởng rằng mình đã bị đứa học sinh đang dạy kèm đi qua giới hạn. Cũng may là ông trời giúp cô vượt qua được kiếp nạn này. Người thích Hoa thì không ít nhưng Hoa không thể tin được vào mắt mình là thằng Minh, một đứa học sinh mà cô rất quý mến lại dám làm điều đó với cô. Hoa không biết rằng nó là hành động bồng bột của một đứa trẻ đang tuổi dậy thì hay đó là biểu hiện của một kẻ biến thái. Cả chặng đường dài, Hoa như người mất hồn, cô vẩn vơ suy nghĩ rồi nhắm mắt lại ngủ thiếp đi lúc nào không biết.
Về đến nhà, ông Huy nhận ra sự mệt mỏi trên đôi mắt của con dâu. Ông tính gặng hỏi nhưng rồi lại thôi. Hoa cũng không muốn ăn nên tranh thủ tắm rửa rồi đi ngủ sớm. Nói là đi ngủ sớm nhưng Hoa vẫn cứ trằn trọc trên giường. Hoa thực sự muốn chấm dứt việc kèm cặp Minh. Hình ảnh đôi mắt rực lửa, đôi bàn tay táo bạo và lời tỏ tình trắng trợn của cậu học trò cứ ám ảnh cô không dứt. Cô cảm thấy ghê tởm, sợ hãi, và một nỗi nhục nhã khó tả. Nhưng làm sao cô có thể nói với bố mẹ Minh rằng con trai họ đã có hành vi quấy rối giáo viên? Liệu họ có tin cô không, hay sẽ nghĩ cô đang dựng chuyện? Hơn nữa, Minh vẫn là học sinh của cô, việc này có thể ảnh hưởng đến tương lai của cậu bé. Hoa tự nhủ, có lẽ Minh chỉ nhất thời bồng bột, ở tuổi dậy thì, ham muốn trỗi dậy mạnh mẽ. Cô nên cho nó một cơ hội, và chính cô cũng cần phải cảnh giác hơn.
Về phần Minh, nó cũng không ngủ được. Nó sợ Hoa sẽ mách chuyện với bố mẹ mình, sợ cô sẽ đuổi học nó, và tệ hơn là cô sẽ kể chuyện này cho ban giám hiệu biết. Điều đó sẽ hủy hoại cuộc đời của nó. Tuy nhiên, Minh cũng nghĩ rằng với một người như cô Hoa thì cô rất coi trọng danh dự cá nhân. Dù gì chuyện cũng chưa đi quá giới hạn, nếu cô Hoa nói ra thì cô cũng bị tổn hại nhất định. Nó vẫn nhớ tiếng rên rỉ của cô, sự mềm nhũn của cơ thể cô khi nó chạm vào đã nói lên việc Hoa cũng có khao khát, chỉ là cô chưa dám thừa nhận mà thôi. Minh tự nhủ, cậu sẽ không bỏ cuộc. Nghĩ về cô Hoa, nó lại nứng lên. Tay nó lại cầm con cặc sục lấy sục để rồi gọi tên cô khi bắn tinh.
Cuối cùng buổi học tới cũng đến, cả buổi tối thứ Ba ấy, mọi thứ diễn ra trong một bầu không khí căng thẳng đến ngột ngạt. Hoa cố gắng giữ thái độ lạnh lùng, nghiêm nghị. Cô chỉ nói về bài học, không một lời hỏi thăm hay trò chuyện ngoài lề. Ánh mắt cô né tránh ánh mắt của Minh, và cô giữ khoảng cách tối đa với nó. Minh cũng cảm nhận được sự xa cách đó. Nó không dám có bất kỳ hành động gì, chỉ tập trung vào bài làm, nhưng đôi mắt nó vẫn không ngừng lén lút quan sát Hoa, ghi nhớ từng cử chỉ của cô. Minh biết rằng giờ nó cần tỏ thái độ ngoan ngoãn một lời hối lỗi để Hoa nghĩ rằng đó chỉ là hành động bồng bột tuổi trẻ mà thôi. Cả hai đều không nhắc đến sự việc ngày hôm đó như thể nó chưa từng xảy ra. Nhưng trong sâu thẳm, cả hai đều biết rằng vết sẹo đó đã hằn sâu trong tâm trí, và nó sẽ không dễ dàng biến mất.
Chiều thứ Bảy, trời nắng chang chang. Hôm nay, ông Huy đã đưa thằng cu Bin sang nhà họ hàng chơi từ sáng sớm. Cả căn nhà vắng lặng, chỉ còn lại Hoa. Chiều Minh đến nhà không thấy ông Huy với thằng cu Bin đâu. Trong lòng nó tự nhủ, đây chính là cơ hội mà mình đã chờ đợi. Trong lòng nó đầy ắp sự hồi hộp và quyết tâm.
Hoa đã ngồi sẵn ở trong phòng học. Cô mặc một chiếc áo polo màu hồng cùng chiếc quần baggy công sở màu xanh đậm.
Em chào cô ạ.
Ừ – Hoa đáp lại một cách lạnh nhạt.
Hoa cố giữ vẻ bình thản, nhưng trong lòng cô đã cảm thấy một sự bất an lớn. Căn nhà vắng lặng, chỉ có hai người, khiến cô cảm thấy như đang bị giam cầm. Buổi học bắt đầu, nhưng không khí vẫn nặng nề như buổi tối thứ Ba. Hơn nửa thời gian học trôi qua, Hoa cố gắng tập trung vào bài giảng, nhưng tâm trí cô không ngừng bị phân tán bởi sự hiện diện của Minh. Cô cảm nhận được nó dường như đang muốn nói điều gì đó nhưng chưa dám. Sau khoảng mười phút im lặng, Minh đột ngột lên tiếng:
Cô ơi.
Có chuyện gì thế? – Hoa giật mình quay ra
Em….em xin lỗi cô về chuyện hôm trước ạ. – Minh hít một hơi thật sâu rồi nói lời xin lỗi Hoa
Chuyện đó qua rồi, em không cần nhắc lại. – Hoa thở dài.
Em thực sự muốn xin lỗi cô và em muốn cho cô biết rằng tình cảm của em là thật. – Minh nói với một thái độ kiên quyết
Hoa đứng phắt dậy:
Minh! Em nói gì thế? Em quên em là ai, và cô là ai rồi sao?
Em không quên!
Minh cũng đứng dậy, tiến lại gần Hoa, đôi mắt rực lửa.
Em biết cô là cô giáo của em, nhưng em không thể ngừng yêu cô. Em không thể ngừng nghĩ về cô. Em đã cố gắng kìm nén, nhưng em không thể. Em thực sự yêu cô rất nhiều.
Em điên rồi!
Hoa lùi lại, cố gắng giữ khoảng cách.
Nếu em còn nói những lời đó thì đừng bao giờ đi học nữa.
Cô đuổi em đi cũng được. Nhưng em nhớ cảm giác được chạm vào cô. Em nhớ cảm giác được bóp vú cô, được bú vú cô, được sờ lồn cô…
Những lời lẽ thô tục, trần trụi phát ra từ miệng một cậu học trò lớp 9 khiến Hoa choáng váng. Cô không thể tin vào tai mình. Mặt cô đỏ bừng vì tức giận và nhục nhã.
Câm miệng!
Hoa hét lên, nhưng giọng cô lại run rẩy.
Đồ mất dạy. Cút khỏi đây mau.
Minh không quan tâm. Nó tiến lại gần Hoa hơn nữa, đôi mắt rực lửa dục vọng.
Cô đừng giả vờ nữa. Hôm đó cô cũng cảm nhận được mà, phải không? Tiếng rên rỉ và thở dốc của cô đã nói lên điều đó. Em biết cô cũng khao khát mà. Chồng cô đi vắng như thế thì cô làm sao có thể chịu được chứ.
Lời nói của Minh như một mũi dao đâm thẳng vào tim Hoa. Nó chạm đúng vào nỗi đau, sự cô đơn và khao khát thầm kín của cô. Hoa như chết lặng trước những lời nói đó.
Minh lợi dụng khoảnh khắc đó. Nó đột ngột vươn người tới, ôm chầm lấy Hoa. Mùi hương nam tính non nớt nhưng đầy mạnh mẽ của nó bao trùm lấy cô. Bàn tay nó nhanh chóng đặt lên bầu vú của cô. Nó bắt đầu bóp vú Hoa loạn xạ, mặt nó lại áp vào hõm cổ rồi hôn hít.
Minh! Dừng lại ngay! Cứu với!
Hoa vùng vẫy kịch liệt, nhưng cô đã quá bất ngờ và Minh lại quá nhanh nhẹn. Nó đẩy cô dựa vào tường, một tay giữ chặt hai tay cô trên đầu, tay kia không ngừng xoa nắn bầu ngực mềm mại của cô qua lớp áo lót.
Cô kêu to lên, kêu lên để em kể cho người ta một thể. Kể cho người ta biết cô giáo của mình đã rên rỉ khi bị sờ mó cơ thể như thế nào.
Ưm… Minh… đừng…
Nước mắt Hoa bắt đầu chảy dài trên má. Lý trí cô đang gào thét chống cự, nhưng không thể làm gì được trước sức trai trẻ của Minh. Minh nhanh tay thọc từ dưới áo thọc lên. Nó đẩy cái áo lót lên hẳn bên trên để trực tiếp nắn bóp cặp đào tiên của cô giáo. Những ngón tay Minh vuốt ve đầu nhũ hoa đang cương cứng của cô, và một cảm giác tê dại, nhục cảm lan tỏa khắp cơ thể.
Cô cũng muốn điều đó mà… Em biết cô muốn được thoả mãn.
Minh thì thầm, giọng nói khàn khàn, mặt nó vẫn đang vùi vào cổ Hoa, hôn hít. Rồi nó nhanh chóng cởi bỏ chiếc áo polo của Hoa ra, để lộ hoàn toàn bầu ngực căng tròn của cô. Bầu ngực trắng với đầu ti to bằng đầu ngón tay út đã lộ thiên hoàn toàn.
Không! Không được!
Hoa cố gắng hết sức để chống cự, nhưng Minh đã quá say mê. Đôi mắt dán chặt vào đôi gò bồng đảo đang nhấp nhô của cô. Không chần chừ, Minh cúi xuống, há miệng ngậm lấy một bên nhũ hoa của Hoa, mút mạnh. Hoa rên lên một tiếng thất thanh, toàn thân cô co giật. Cảm giác đau đớn xen lẫn khoái cảm bất ngờ ập đến, khiến cô gần như ngất lịm. Minh mút mạnh, rồi lại cắn nhẹ, đôi tay không ngừng xoa nắn bầu ngực còn lại.
Ah… đừng Minh ơi. Dừng lại đi!
Hoa khẽ rên rỉ, đầu cô ngả nghiêng trên tường. Minh tách miệng khỏi bầu ngực cô, để lại một vệt đỏ ướt át. Nó nhìn Hoa, ánh mắt đầy đắc thắng.
Cô thấy không? Cô cũng thích mà.
Chưa dừng lại ở đó, Minh đưa bàn tay xuống phía dưới ngay cái khuy quần của Hoa. Nó nhanh tay cởi nhanh cái khoá quần rồi kéo xuống tận gối. Hôm nay Hoa mặc một chiếc quần lót màu xanh dương trông rất khiêu gợi. Ngón tay nó chạm vào lớp quần lót, vuốt ve, rồi từ từ trượt vào khe hở, miết nhẹ vào âm vật của Hoa.
Dừng lại… làm ơn… đừng mà cô xin em.
Hoa cầu xin rồi đưa tay xuống ngăn cản nhưng sao tay của cô như không có lực. Tiếng nói của cô bị bóp nghẹt bởi sự hoảng loạn và những cảm giác nhục cảm đang dâng trào. Minh nghe thấy tiếng van xin của Hoa, nhưng điều đó chỉ càng kích nó hơn. Ngón tay nó miết mạnh hơn vào nơi nhạy cảm của Hoa, khiến cô co rúm người lại. Hoa cảm thấy toàn thân nóng bừng, đầu óc quay cuồng. Minh cảm nhận được một chút ẩm ướt qua lớp quần lót. Nó chuẩn bị đưa tay tụt hẳn chiếc quần lót đó xuống thì một tiếng “Két!” vang lên từ phía cổng.
Minh giật bắn mình. Nó vội vàng nhìn ra phía bên ngoài. Hoa nhân cơ hội đó đẩy nó lùi ra xa. Khuôn mặt Minh tái mét vì bất ngờ. Hoa vội vàng kéo quần lên rồi mặc nhanh chiếc áo phông đã rơi dưới đất.
Tiếng động lớn là do ông Huy tạo ra. Ông đưa thằng Bin sang nhà họ hàng từ sáng. Đến chiều ông ngồi nói chuyện thì nhớ ra quên không mang đồ gửi nên mới tranh thủ chạy về nhà trước. Khi về đến cổng, ông thấy xe đạp của Minh dựng ở sân như thường lệ nhưng trong lòng ông chợt dấy lên một linh cảm lạ. Ông không đi thẳng vào nhà, mà lén lút rón rén đến gần cửa sổ phòng học. Ông nghe thấy tiếng nói chuyện giữa hai người, rồi tiếng rên rỉ, thở dốc của Hoa, và cả những lời lẽ thô tục của Minh. Ánh mắt ông ta lóe lên một tia sáng kỳ dị và đầy kinh ngạc. Ông ta không ngờ Minh lại táo bạo đến mức đó.
Ông Huy đứng đó một lúc, tai dỏng lên lắng nghe. Ông nghe Minh nói nhớ cảm giác được bóp vú, bú vú hay sờ lồn Hoa, và rồi là tiếng rên rỉ của Hoa. Một ngọn lửa dục vọng bùng lên dữ dội trong lòng ông. Ông ta muốn tiếp tục lắng nghe, muốn chứng kiến mọi chuyện. Đến khi Minh chuẩn bị đạt được mục đích thì ông mới chạy ra đánh động để tránh sự việc đi quá xa. Và quan trọng hơn, ông ta muốn tự mình là người sẽ chiếm được cơ thể ngọc ngà đấy chứ không phải cái thằng ranh con kia.
Hoa vẫn đứng đó, Minh thì trở về chỗ ngồi, cả hai đều sững sờ. Tiếng bước chân của ông Huy đang tiến vào nhà.
Hoa ơi ra bố bảo cái này.
Dạ – Hoa chạy vội ra.
Con có thấy hộp thuốc dưỡng não hôm trước thằng Hùng mua cho bố đâu không ấy nhỉ.
Bố tìm thử ở hộc tủ xem có không ạ?
À đây rồi. Bố định lát qua đưa đồ rồi đón thằng Bin về luôn.
Minh cố gắng che giấu sự bối rối và tức giận. Hoa thì mặt vẫn còn trắng bệch, cô cố gắng nặn ra một nụ cười gượng gạo khi ông Huy bước vào phòng khách.
Mà cũng hết giờ học rồi. Con chuẩn bị cơm nước đi kẻo muộn.
Dạ vâng ạ để con nhắc học sinh tan học.
Minh ơi hôm nay học đến đây thôi. Em về nhà đi.
Thằng Minh nặng nề đôi chân bước ra.
Dạ cháu chào ông ạ.
Ừm – ông Huy trừng mắt đáp lại.
Minh cúi đầu chào ông Huy và Hoa, rồi vội vã ra về. Bước chân nó nặng nề, nhưng trong lòng vẫn còn một sự quyết tâm cháy bỏng. Minh đã không thành công lần này, nhưng nó sẽ không bỏ cuộc.
Hoa đứng lặng người, cảm thấy cả cơ thể rã rời. Cô nhìn theo bóng lưng Minh khuất dần sau cánh cổng, rồi quay lại nhìn ông Huy. Cô không hề hay biết rằng, người đàn ông vừa cứu cô thoát khỏi Minh lại chính là kẻ đã âm thầm quan sát, và có lẽ, còn đang ấp ủ những ý đồ đen tối hơn nữa.