Chuyện đồng nghiệp (Chuyện thật của bản thân) – Update Phần 49

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Chuyện đồng nghiệp (Chuyện thật của bản thân) – Update Phần 49

Tác Giả:

Thể Loại: ,

Lượt Xem: 3242 Lượt Xem

Phần 48:

Cuối cùng ngày ấy cũng đến – cửa hàng của Kế toán chính thức khai trương.

Nàng nhận được rất nhiều những lẵng hoa tươi thắm chúc mừng, trong đó có tôi, cùng các anh trai của nàng nơi phương xa gửi về.

Ngày đầu khai trương, cửa hàng rất đông khách.

Tôi kéo nguyên mấy chục người của các Ban trong Tập đoàn cùng đến ủng hộ nàng với danh nghĩa là đến ủng hộ cửa hàng của tôi. Thực ra thì đúng mà, tôi cũng có tí % cổ đông trong business này đấy chứ.

Kế toán luôn tìm cách đứng gần tôi, nhưng tôi lại luôn né tránh. Đương chỗ đông người, lại có họ hàng, người quen của nàng, tôi không tiện tỏ thái độ gần gũi, tránh để người ta dị nghị. Tôi đến với vai trò một người đồng nghiệp cũ, cấp trên của Kế toán, vừa là cổ đông chiếm tỷ lệ % của cửa hàng.

Tôi để ý con bé Huyền – em gái Kế toán rất hay liếc nhìn trộm tôi. Bỏ mẹ thật, không rõ con bé này xa chồng lâu ngày nên có ý đồ “xấu” với tôi, hay là vì nó đang nghi ngờ mối quan hệ của tôi và chị gái nó, nên luôn có thái độ dò xét. Nếu là thái độ nghi ngờ, thì tôi hoàn toàn có thể chấp nhận được, nhưng nếu là có ý nghĩ muốn “chèo kéo” tôi thì dứt khoát không được, tôi dù có là một thằng đàn ông tồi, cũng không bao giờ cho phép mình nhì nhằng trong một mối quan hệ với hai chị em (thực ra thì trước đây Thanh tra và Vy là hai chị em họ thôi, chứ nếu là chị em ruột thì tôi quyết không dám).

Đấy là tôi đang suy nghĩ ảo tưởng thế thôi.

Thực ra thì, chẳng có ý đồ nào ở đây cả.

Nếu để nhận xét công bằng, thì Huyền xinh hơn Kế toán một chút, tôi không rõ là do phong cách ăn mặc sang chảnh, mỹ phẩm hàng hiệu và đôi chút phẫu thuật thẩm mỹ khiến những nét đẹp trên gương mặt, cơ thể Huyền trở nên hấp dẫn, cuốn hút người nhìn, hay là do bản thân gen của con bé có phần trội hơn Kế toán. Nhìn Huyền, trong lòng tôi cũng có đôi chút dấy lên sự thèm muốn. Nhưng tôi biết mình là ai và đang trong một mối quan hệ như thế nào. Dĩ nhiên.

Nhìn phong cách ăn mặc, điệu bộ, cử chỉ, cách nói năng của Huyền, tôi cảm giác con bé này ở một đẳng cấp khác so với tôi, và có khi nó đang được một đại gia nào đó bao nuôi cũng nên. Nếu quả như vậy thì người cỡ như tôi, thật không tên tuổi gì. Trông phong cách của Huyền và tay chồng dân xây dựng, thật chẳng có gì ăn khớp với nhau.

———

Kế toán những ngày này trông nàng bận rộn lắm, vì cửa hàng mới setup, nhân viên còn ít nên bà chủ cũng phải làm việc như nhân viên, à không, có khi còn làm nhiều hơn nhân viên ấy chứ. Nhưng tuyệt nhiên tôi chưa bao giờ thấy nàng kêu mệt mỏi, trái lại, nụ cười luôn thường trực trên đôi môi nàng. Phải rồi, giờ đã là người làm nghề dịch vụ, dù có mệt mỏi cũng phải cố gắng tỏ ra vui vẻ, chiều lòng các thượng đế thì mới thu hút đông khách được.

Tôi thấy Kế toán cũng có chút duyên bán hàng, thời gian đầu lượng khách đến rất đều.

Thời gian này, tôi cũng có cuộc gặp riêng với Giám đốc Kỹ thuật để trình bày nguyện vọng xin thôi việc của mình.

Trái với kỳ vọng của tôi về một cuộc nói chuyện cởi mở, động viên và níu kéo của Mr Giám đốc Kỹ thuật đối với tôi, thì ngược lại, Mr ký giải quyết thủ tục nghỉ việc cho tôi khá nhanh, dường như ông đã có sự chuẩn bị cho việc ra đi của tôi. Mr chỉ nói với tôi như thế này:

– Khi em đã quyết định nghỉ việc, tất nhiên đã có sự cân đối của bản thân, nên thông thường với những cán bộ nghỉ việc, anh không níu giữ. Tuy nhiên em cần thực hiện đúng thoả thuận của Hợp đồng lao động, khi nào bàn giao xong công việc cho người tiếp quản thì mới được nghỉ, thời gian bàn giao theo quy định của Luật lao động về thời hạn báo trước khi em đơn phương chấm dứt Hợp đồng. Cố gắng trong 2 tuần tới, em bàn giao công việc cho X giúp anh. Chúc em thành công trong công việc mới và sự lựa chọn của bản thân. Nếu có cơ hội, chúng ta lại hợp tác.

Khi tôi tỏ ra lấy làm tiếc về quyết định của mình, có ý xin lỗi Mr vì mới làm việc được một thời gian, khi quen việc thì lại nghỉ…vân vân.

Mr nói với tôi đại ý rằng, tôi không việc gì phải suy nghĩ nhiều như vậy, làm việc và ký Hợp đồng là mối quan hệ win – win giữa hai bên. Hơn nữa, ở Tập đoàn một tháng có cả chục người đi, chục người đến, điều ấy là hết sức bình thường. Các bạn chỉ là những mắt xích nhỏ, thiếu các bạn, bộ máy vẫn sẽ hoạt động bình thường. Nếu như chỉ vì các bạn xin nghỉ việc mà bộ máy dừng lại hoặc có vấn đề, thì tôi không xứng đáng ngồi ở ghế Giám đốc Kỹ thuật.

Tôi thấy rõ sự chuyên nghiệp trong cách làm việc của Mr, xứng tầm là người lãnh đạo trong một Tập đoàn lớn.

Tôi ngẫm lại, thấy cũng đúng. Và cũng tự trách bản thân mình còn non nớt, đã nghĩ quá nhiều đến vấn đề tình cảm rồi. Nhưng thôi, Mr đã nói như thế, tôi cũng đỡ áy náy về quyết định của mình.

Đang ngồi trầm ngâm trong phòng, nghĩ về những ngày tháng sắp tới của tôi nơi dự án xa xôi, nghĩ về Kế toán và những chuyện tương lai với nàng, thì tôi nhận được điện thoại của Trưởng ban, yêu cầu tôi đi công tác Hải Phòng gấp vì có một hệ thống máy móc bị hỏng đột xuất, cần phối hợp sửa chữa ngay lập tức.

Xem qua thông tin hỏng hóc và hệ thống, tôi đoán rằng nếu Nhà thầu có giỏi thì cũng phải sửa trong cả tuần may ra mới trôi, còn gặp Nhà thầu dốt thì có khi càng sửa thì hệ thống này càng không chạy được. Nghĩ vậy, tôi vốn định từ chối vì tôi đang trong giai đoạn bàn giao công việc. Nhưng nghĩ thế nào, tôi lại nhận lời, suy cho cùng, mình cũng nên hoàn thành đúng trách nhiệm của mình cho đến ngày cuối cùng.

Tôi nhắn cho Kế toán rằng tôi phải đi công tác vài ngày. Nàng chắc bận nên không rep tin nhắn.

———————–

Chiếc Fortuner đưa 4 người chúng tôi về Nhà máy dưới Hải Phòng.

Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng, chuyến đi công tác cuối cùng này, lại cho tôi gặp được một người mà sau này chính là bước ngoặt quan trọng trong sự nghiệp của tôi.

Tôi và tay Phó ban Kỹ thuật phụ trách Cơ điện ngán ngẩm nhìn hệ thống của con máy, rồi hai thằng quay ra ngoài tìm chỗ hút thuốc.

– Hệ thống bản quyền, một là phải gọi về Nhà bản quyền xin ý kiến, rồi mời chuyên gia bên đấy sang thăm khám, nhưng làm như thế thì mất thời gian lắm, mà chi phí thuê chuyên gia vừa tốn kém, vừa không hiệu quả. Tao bị mấy lần rồi, bọn Tây, hỏng là nó thay mới, đéo sửa chữa gì hết, bọn nó chỉ thích bán đồ mới chứ không thích sửa chữa dùng lại như mình…như cc ấy – Tay Phó ban lẩm bẩm với tôi.

– Thế còn hai là gì ? – Tôi hỏi.

– Hai là liều, mở hệ thống ra, mời Nhà thầu Việt Nam sửa. Có hai khả năng, một là sửa được, thì đéo sao, hai là đéo sửa được, thì vỡ mồm. Vì thiết bị này Nhà bản quyền nó không cho người Việt tự ý mở. Nếu không sửa được, sau mời Nhà bản quyền sang, chúng nó tế bố mày lên.

– Thế mày báo cáo Trưởng ban chưa?

– Rồi…lão bảo để xin ý kiến Giám đốc Kỹ thuật.

Tay Phó ban vừa dứt lời, thì có tiếng chuông điện thoại. Hắn nhấc máy nghe, nói chuyện xì xào một lúc rồi quay lại vỗ vào vai tôi và nói:

– Mr bảo bổ máy, tìm Nhà thầu trong nước sửa. Tao biết ngay, Mr chán cái bọn Tây lông lắm rồi. Thôi, anh em mình vào họp với Ban lãnh đạo Nhà máy, tìm xem có Nhà thầu nào ok không thì làm luôn.

————————

Cuộc họp diễn ra trong một bầu không khí hết sức căng thẳng, chủ yếu liên quan đến nội dung lựa chọn Nhà thầu thi công sửa chữa. Đây là hệ thống phức tạp, chưa có tiền lệ hỏng, vì vậy các Nhà thầu hiện đang làm cho Nhà máy không đủ năng lực thực hiện. Bằng những mối quan hệ, Ban lãnh đạo Nhà máy và chúng tôi tìm đủ mọi cách để tìm kiếm, tìm kiếm được rồi thì lại liên lạc để trao đổi chuyên môn, tìm phương án xử lý.

Cuối giờ tối, chúng tôi kết luận được 2 Nhà thầu cùng mời đến thăm khám để lựa chọn:

+ Đơn vị X: một đơn vị lớn, có tiếng trong nghề, mặc dù chưa từng sửa chữa cho Nhà máy nhưng từng có nhiều kinh nghiệm sửa chữa, gia công các thiết bị chính xác cho một số Nhà máy trong Khu công nghiệp.

+ Đơn vị Y: một đơn vị lớn, danh tiếng không bằng X do là một đơn vị trực thuộc, cũng có nhiều kinh nghiệm sửa chữa các thiết bị chính xác, nhân sự chủ yếu xuất thân từ Cơ khí chính xác của Bách khoa.

————————-

Chiếc xe Lexus biển 30 đỗ ngay ngắn trước cổng Nhà máy, một thanh niên cỡ ngoài 4x với bộ vest lịch thiệp bước xuống, phía sau xe là ba người thanh niên khác đi theo.

– Chào các anh, em là Hải, giám đốc của X, anh Thắng có gọi cho em (Thắng là giám đốc Công ty bên cạnh giới thiệu X cho chúng tôi), hôm nay được về đây, rất vui được làm quen và hợp tác cùng với các anh.

Tiếp theo đó khoảng 5 phút, chiếc xe bán tải màu trắng đục dừng lại trước cổng Nhà máy, tôi trông rõ mấy anh thanh niên dáng người mảnh khảnh trong bộ trang phục bảo hộ cũ kỹ cùng bước xuống.

– Chào các anh, chúng em là bên Y, em là Tiến – Phó giám đốc Công ty, còn đây là mấy anh em kỹ sư, rất vui hôm nay được gặp các anh và có cơ hội được thăm khám, sửa chữa hệ thống của bên mình.

Giám đốc Nhà máy mời cả hai đơn vị cùng chúng tôi vào phòng họp. Sau một khoảng thời gian ngắn trò chuyện xã giao với hai đơn vị, Giám đốc Nhà máy dõng dạc nói:

– X và Y là hai đơn vị có năng lực nhất trong các đơn vị chúng tôi được giới thiệu để sửa chữa hệ thống…của bên tôi, tại sao chúng tôi phải mời cả X và Y cùng đến thăm khám, bởi vì chúng tôi muốn chắc chắn rằng hệ thống của chúng tôi sẽ được sửa chữa sớm nhất và hiệu quả nhất, bởi lẽ hệ thống này là xương sống trong dây chuyền sản xuất của Nhà máy. Sau đây, mời X và Y cùng xuống hiện trường để kiểm tra. Sau khi kiểm tra, thăm khám cụ thể, hai đơn vị có thể lập cho tôi phương án sửa chữa và báo giá chi tiết ngay tại đây.

Đơn vị nào có giá hợp lý hơn, sẽ được ưu tiên lựa chọn.

Tuy nhiên, với chúng tôi, giá chỉ là căn cứ để xem xét, còn phương án sửa chữa để đảm bảo đưa hệ thống của chúng tôi trở lại hoạt động như bình thường mới là yếu tố tiên quyết.

X và Y cùng đồng ý với đề nghị trên của Giám đốc.

Sau khi hệ thống được mở, hai đơn vị thăm khám khá và đo đạc khá kỹ lưỡng.

Tôi là dân công nghệ, việc của tôi ở đây chỉ mang tính đóng góp ý kiến, ngoài ra đảm bảo các yếu tố về an toàn công nghệ, an toàn con người trong quá trình sửa chữa. Phần việc chi tiết chủ yếu là dành cho tay Phó ban Kỹ thuật về cơ điện. Tuy nhiên không vì thế mà tôi tỏ ra thiếu quan tâm.

Không hiểu vì lý do gì, tôi lại rất có cảm tình với mấy ông anh bên Y. Qua cách làm việc, cách nói chuyện, tôi thấy họ có tính thực tế khá cao, tính cách lại dễ gần, dễ bắt chuyện, lại còn là đồng môn Bách khoa nên có cảm giác khá thân quen. Trong những người bên Y, tôi quen và nói chuyện nhiều với một người.

Anh ấy là Minh – Phó phòng Cơ năng của Y, một con người khi đã chạm đến công việc chuyên môn thì cực kỳ tỉ mỉ và tâm huyết. Minh là người có thể nói chuyện say mê về kỹ thuật đến kỳ lạ, hắn có thể mất ăn mất ngủ để suy nghĩ về một chi tiết cơ khí chính xác đến độ số đo bé hơn cả milimet, hoặc đau đáu suy nghĩ hàng đêm về một bộ ngực có tỷ lệ không cân đối của con mẹ bán xôi đầu ngõ. Tôi chưa thấy ai là người tỉ mỉ, cầu toàn và day dứt về cơ khí đến độ như Minh. Trong công việc hắn tâm huyết với nghề bao nhiêu, thì trong các cuộc vui, hắn lại đam mê với sắc đẹp bây nhiêu. Là người không đẹp trai, nhưng Minh lại cực kỳ đào hoa. Có lẽ cái nghiệp sát gái, cái duyên ăn nói khiến Minh được các chị em yêu quý, mặc dù Minh đã có vợ và 3 cô con gái, nhưng hắn vẫn đang trong quá trình đi tìm kiếm một thằng cu để chống gậy.

Chuyện về Minh, có nhẽ tôi phải dành hẳn vài chương để viết – nếu có thể.

————————

Ba ngày ở Hải Phòng, là ba ngày tôi được tiếp xúc tương đối nhiều về lĩnh vực cơ khí, đặc biệt là với Minh, một chàng kỹ sư mà tôi khá ấn tượng.

Kết quả cuối cùng, bên X là người được chọn. Công ty của Minh phải ngậm ngùi rời cuộc chơi trong nuối tiếc.

Trở lại Hà Nội. Tôi tiếp tục công việc bàn giao của mình.

Sau này sự việc làm tôi bất ngờ hơn cả là bên X mất hơn một tuần để sửa chữa hệ thống nhưng không tài nào chạy nghiệm thu được. Bên X không hiểu chạy cửa trước, luồn cửa sau thế nào, lại đưa ra phương án chuyển sang chế độ bảo hành để tiếp tục sửa chữa. Mr Giám đốc Kỹ thuật biết chuyện, tôi thấy họp chửi um lên, Mr nói rằng ai đời nguyên tắc chưa nghiệm thu kết thúc hợp đồng, lại đi chuyển sang bảo hành, không hiểu thằng nào ngu dốt mà đề xuất lên như vậy. Thế rồi hai bên lằng nhằng với nhau khoảng hơn một tháng thì quyết định chấm dứt Hợp đồng. Nhà máy quay lại mời bên Y trở lại sửa chữa.

Bất ngờ hơn cả là hệ thống đã được bên Y sửa chữa ngon lành, chạy ổn định đạt hiệu quả cao. Thế mới biết không thể đùa với mấy tay cơ khí Bách khoa Hà Nội được, trông dặt dẹo như mấy thằng nghiện nhưng động vào chuyên môn thì bọn này trên thông thiên văn, dưới tường địa lý.

Chuyến đi Hải Phòng không mang lại cho tôi lợi ích gì vì nó không thuộc chuyên môn của tôi, tuy nhiên tôi lại kết bạn được với Minh, một người sau này trở thành cánh tay phải đắc lực của tôi. Thỉnh thoảng đến giờ, ngồi uống rượu với nhau, tôi vẫn ví chuyến đi Hải Phòng năm ấy của tôi, không khác gì Gia cát Khổng Minh thu phục được Khương Duy.

—————————

Ngày tôi phải rời xa Hà Nội sắp đến. Tôi vẫn chưa nói chuyện ấy cho Kế toán được biết. Chính xác hơn là tôi chưa biết mở lời với nàng như thế nào.

Những ngày tháng còn lại ở Hà Nội, là những ngày tháng tươi đẹp nhất trong cuộc đời của tôi. Tôi thường xuyên qua cửa hàng phụ giúp Kế toán, được ngắm nhìn, trò chuyện với nàng và cùng nhau ngắm nhìn thành quả của chúng tôi vận hành rất chơn tru. Tối đến, khi cửa hàng đóng cửa, tôi và nàng lại cùng nhau đắm chìm trong hương vị tình yêu, tình dục và đam mê thể xác của cả hai. Tôi cảm giác trong chuyện tình dục, những người con gái từng bước qua đời tôi, chưa một ai hợp với tôi trong “chuyện ấy” hơn Kế toán. Nàng ân cần phục vụ tôi với mọi tư thế, chỉn chu với từng nhịp lên xuống của cơ thể, hầu hạ tôi ở bất kỳ nơi đâu trong căn phòng, miễn là tôi thích với điều đó.

—————

– Nếu như được lựa chọn lại một lần nữa, em sẽ lấy chị làm vợ – Tôi đã nói ra câu nói ấy với Kế toán vào một ngày cuối thu năm 2023, khi tôi đã chắp bút viết nên câu chuyện này và cái tên Traithanhpho đã nổi tiếng rầm rầm trên thiendia.

Chị nhìn tôi, rồi cười tủm tỉm.

– Giờ thì không được quyền lựa chọn nữa rồi, thôi về đi, không vợ lại đánh cho bây giờ….hahaha.

—————-

Sau cuộc ân ái mặn nồng, tôi và nàng nằm trên giường tâm sự, lúc này tôi mới dám nói về câu chuyện chia xa.

– Em này, nếu như anh phải chuyển đi công tác ở xa, liệu em có chấp nhận điều đó không, em liệu có còn yêu anh nữa không? – Tôi quay sang ôm lấy nàng và hỏi.

– Anh định chuyển về quê công tác à ?

– Không. Nhưng trả lời câu hỏi của anh đi.

– Câu hỏi em có chấp nhận để anh đi công tác không à, em làm gì có quyền cấm đoán anh đi đâu, làm gì. Nếu anh đã lựa chọn, thì tức là điều đó sẽ tốt cho công việc của anh, em hoàn toàn ủng hộ ấy chứ.

– Nhưng anh không muốn xa em – Tôi thì thầm và hôn lên má nàng.

– Sớm hay muộn thì anh cũng phải xa em, anh hãy tập quen với điều đó. Anh không thể ở bên em mãi được, em cũng không cần anh phải ở bên em. Khi nào anh muốn, em luôn là nơi anh có thể tìm đến. Nhưng em thật lòng không muốn làm người yêu của anh, em muốn anh có một cuộc sống tự do, chẳng hay ho gì một chàng trai chưa vợ, đẹp trai như thế này lại đi yêu một đứa lớn hơn 4 tuổi, lại có một đời chồng và một đứa con. Phải không nào? Anh có thể bất chấp tất cả, nhưng em thì không. Em muốn anh quay về quê, công tác gần gia đình như bố mẹ anh mong muốn. Và cưới cô bé hàng xóm mà anh kể vẫn thầm thương trộm nhớ anh ấy. Như thế là viên mãn cho tất cả. Anh thấy em nói có đúng không?

– Nhưng anh không muốn điều đó – Tôi nói và ôm chặt lấy nàng.

– Việt, tỉnh ngộ đi anh, chúng ta không bao giờ có thể đến được với nhau – Kế toán nhắc lại.

– Anh sắp phải chuyển công tác, lần này anh đi dự án, chưa biết bao giờ trở lại, hay, em đi cùng với anh, anh thừa sức lo cho em một cuộc sống đầy đủ, hạnh phúc. Anh không thể xa em được.

– Hâm này, em làm sao rời khỏi đây được, em còn gia đình, còn cửa hàng của chúng ta, anh cũng góp vốn cùng với em trong cửa hàng này mà. Anh cứ đi công tác, em ở lại đây phát triển cửa hàng. Khi nào anh thích, bất cứ lúc nào anh cũng có thể về đây với em. Đừng có buồn, đến dự án mới, biết đâu lại quen được cô nào trẻ đẹp, xinh xắn hơn em ấy chứ. Chỉ sợ lúc ấy lại quên đường về Hà Nội thôi. Thế anh kể cho em nghe, anh đi dự án ở đâu, cụ thể như thế nào, anh làm vị trí nào, kể cho em nghe đi…

Tôi thấy thật bất ngờ vì biết tin tôi sắp đi xa, mà nàng lại đồng tình hơn là động viên, níu kéo tôi ở lại bên nàng. Giận quá, tôi mắng nàng. Nhưng nàng vẫn quả quyết về mối quan hệ của tôi và nàng, chỉ dừng lại ở mức độ như thế này, không tiến xa hơn. Trong khi tôi thì luôn muốn thực sự nghiêm túc với mối quan hệ này.

Tôi hiểu tính gia trưởng của ông già tôi và cái thể diện lớn lao của gia đình mà ông bà già vẫn thường tự hào, cho nên việc tôi đưa Kế toán về ra mắt (nếu có) thì sẽ là một cú trời giáng lên đầu ông bà già, cú này, nếu có, nó còn nặng nề hơn cả KCS gấp bội phần. Cũng đúng thôi, có ông bố bà mẹ nào, lại muốn con mình đưa một cô gái đã qua một đời chồng, lại lớn hơn con trai mình 4 tuổi về hỏi cưới làm vợ hay không?

Nhưng thời điểm ấy, ở bên nàng, tình yêu đã làm tôi mù quáng, tôi ham muốn, tôi khao khát được sở hữu nàng hơn bao giờ hết.

Tôi không kể cho nàng nghe thêm bất cứ điều gì về công việc của tôi nữa, tôi vật nàng ra, hôn hít nàng một cách điên cuồng, tôi dùng đôi bàn tay hộ pháp của mình nắn bóp cặp vú nhỏ nhắn của nàng một cách thô bạo. Dường như tôi đang muốn cưỡng bức nàng phải nghe theo sự sắp đặt của tôi.

Nàng lúc đầu hơi bất ngờ với thái độ của tôi, nhưng vẫn ân cần đáp lại và để mặc cho tôi dày vò trên cơ thể ngọc ngà của nàng.

– Anh, dùng bao đi….anh..nghe em…anh…

Tôi không nghe, nhất quyết đút cái dương vật cương cứng của tôi đâm sâu ngập lút trong âm đạo ấm nóng của nàng. Tiếng thở của nàng trở nên dồn dập sau những cú nhấp mạnh bạo của tôi. Tôi làm tình với nàng trong một trạng thái kích thích đến tột đột. Những cú dập của tôi trở nên đầy tốc độ và uy lực, khiến dương vật dường như đâm sâu đến tận tử cung của nàng.

Kế toán nhắm nghiền mắt, ôm chặt lấy tôi, da thịt của hai cơ thể nam nữ đang dính chặt lấy nhau, nàng đang muốn sử dụng cơ thể của nàng để khiến tôi bình tĩnh lại, nhưng tôi thì không quan tâm đến điều ấy, tôi đè nàng xuống giường và cưỡng bức nàng thô bạo.

– Anh yêu em, anh yêu em nhiều lắm – Tôi gào lên.

– Anh, từ từ thôi, em….không muốn anh như thế này – Kế toán lắp bắp nói với tôi.

Mặc kệ nàng, tôi vẫn làm theo ý muốn của mình chỉ để thoả mãn khao sát sở hữu của một thằng đàn ông. Biết tôi sắp xuất tinh, nàng đẩy tôi ra để tôi bắn tinh ra ngoài. Nhưng tôi dứt khoát ôm chặt lấy nàng, giờ đây mọi sự phản kháng của nàng đều khiến tôi cảm thấy khó chịu và muốn làm ngược lại.

Nàng trừng mắt nhìn tôi như muốn nói rằng nàng không muốn điều đó.

Nhưng không kịp nữa, tôi giữ chặt lấy vòng eo của nàng, thúc những nhịp cuối cùng và xuất thẳng những dòng tinh trùng ấm nóng vào bên trong cơ thể nàng. Nàng nhìn gương mặt đỏ ửng của tôi với ánh mắt đầy sự tức giận, nhưng đâu đó tôi cảm nhận được, nàng cũng đang cảm thông với tôi.

Tôi gục xuống trên cơ thể nàng.

– Anh xin lỗi….anh chỉ muốn em là của anh.

Nàng đẩy tôi ra…

– Anh xuống mua ngay cho em viên tránh thai khẩn cấp.

– Không việc gì đâu, mới có một lần, làm sao mà có thai được, anh nghe bảo uống tránh thai khẩn cấp hại cơ thể lắm – Tôi nói.

Nàng tỏ ra ỉu xìu…chạy vào nhà tắm. Tôi phải chạy theo nịnh nọt mãi nàng mới chịu bỏ qua chuyện cưỡng bức của tôi vừa rồi.

Sau đó, chúng tôi lại làm tình thêm một hiệp nữa trước khi cả hai chìm vào giấc ngủ hạnh phúc bên nhau.

———————

– Việt….chú muốn mày tán cái Linh, con gái chú. Chú sẽ ủng hộ mày để hai đứa đến với nhau.
– Cháu đồng ý…chú nhất định phải giúp cháu đấy.

– Anh….em có thai rồi.

4.2 15 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
19 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
tins

Truyện hay, hi vọng tác giả có thể sớm tiếp tục và hoàn thành toàn bộ câu chuyện.

Glh

Bác người Phủ Lý à =)) đọc thấy bối cảnh quen vãi

Trụ

Lại còn nhà máy, đi nghiên cứu phân…..

Vũ hoàng

Cuối cùng bạn cưới ai làm vợ

Quang T

Truyện hay!

Người ẩn danh

Mong tác giả sớm ra tiếp, thực sự muốn Vy cho bác một cơ hội, dù ng sai là bác