CHUYỆN THẰNG HẬN – Truyện Sex 2021 ( Update Chap 52 END )
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: CHUYỆN THẰNG HẬN – Truyện Sex 2021 ( Update Chap 52 END )
Tác Giả: sulegna.old
Danh Mục: Gái Xinh, Hiếp Dâm, Hoàn Thành, Học Sinh, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Lượt Xem: 2523 Lượt Xem
CHƯƠNG 12
HẬN Ở LẠI VỚI CÔ VY ĐI…
Đúng là cái máy chụp hình kỹ thuật số vô cùng hiện đại. Không cần đèn flash vẫn chụp cảnh buổi tối rõ như ban ngày. Thằng Hận ngồi ở cái bàn khuất sau một chậu cây cảnh lớn trong một nhà hàng hạng trung. Xuyên qua mấy cành lá cách bàn nó ngồi chừng chưa đầy bốn mét là cái bàn có một đôi như vợ chồng cũng ngồi ăn cơm như nó… Chỉ có điều, thằng Hận ăn nhanh hơn mọi khi, còn đôi vợ chồng đó vừa ăn vừa chuyện trò, đùa giỡn… Người phụ nữ nhìn còn rất trẻ, chỉ chừng trên dưới ba mươi, rất xinh đẹp với khuôn mặt thanh thoát, trắng hồng… Ngược lại, người đàn ông bên cạnh nàng nhìn như một ông già với mái đầu muối tiêu, trên mắt đeo cặp kính trắng…
Hai người họ ngồi như đối diện với thằng Hận nên hầu như mọi hình ảnh của họ đều lọt vô ống kính thật rõ ràng từng nét… Nhất là lúc một bàn tay không yên phận của người đàn ông đưa xuống dưới gầm bàn, vuốt ve trên đùi người phụ nữ, lúc đầu còn sờ soạng sơ sơ bên ngoài lớp vải váy… Rồi từ từ, ông ta kéo váy nàng ngược lên để lộ đôi đùi trắng phau, bàn tay đó lần vô mặt trong của đôi đùi, vuốt ngược sâu vô trong… Có lẽ vì nhột nên khuôn mặt xinh đẹp của nàng khẽ cau lại tỏ vẻ không thích và bắt chéo chân, kẹp luôn bàn tay ông ta… Thằng Hận không bỏ lỡ những hình ảnh đắt giá nhất, nó liên tiếp bấm máy, còn zoom lại chỗ bàn tay ông ta đang vuốt nhẹ trên làn da đùi người phụ nữ…
Cả hai người này đều không hề hay biết chàng thanh niên lạ mặt bàn bên kia lại có gan chụp lén những hình ảnh thân mật của họ… Họ không quen chàng thanh niên đó, nhưng ngược lại, nó lại biết rất rõ hai người… Người đàn ông bên ngoài có vẻ lịch lãm, phong độ với mái tóc muối tiêu và đôi kính trắng chính là Đỗ Lộc, là người cha của thằng Phạm Hoài Hận đã bỏ rơi nó ngay từ lúc nó vừa tượng hình trong bụng mẹ Ngọc Nhàn… Còn người phụ nữ trẻ xinh đẹp là Nguyễn Tuyết Thu, cô giáo trong một ngôi trường phổ thông có tiếng trong thành phố… Nàng chưa có gia đình. Cách đây năm năm, mới vừa ra trường sư phạm được hai năm, được phân công làm giáo viên chủ nhiệm của lớp mười hai. Trong các công việc của một giáo viên chủ nhiệm thì chuyện phải liên hệ, gặp mặt cha mẹ học sinh là chuyện dĩ nhiên… Và cô giáo xinh đẹp, chưa chồng đã rơi vào bẫy tình giăng sẵn của một người đàn ông có vẻ hào hoa, lịch thiệp, ăn nói ngọt ngào như mía lùi, như mật ngọt… Biết thừa anh ta đã có gia đình, nhưng nàng vẫn không làm sao từ chối những lần hẹn hò ăn cơm, uống nước… đi chơi đâu đó trong ngày… Nghe anh ta than van về chuyện gia đình không êm đẹp, lấy vợ nhà giàu, thân là phó giám đốc một công ty xây dựng ăn nên làm ra nhưng hoàn toàn chẳng có mấy quyền hành… Nàng mủi lòng, và từ thương cảm đi tới ngã lòng chỉ là một ranh giới mong manh… Theo lời anh ta, nàng cũng cố chờ một cuộc ly dị của anh ta với vợ để được sống chung hợp pháp, công khai với nàng… Không biết nàng chờ bao lâu nữa…
Đỗ Lộc bị vẻ ngoài xinh đẹp và thân hình quyến rũ của cô giáo làm như si mê, thiếu suy nghĩ cẩn trọng… Bao nhiêu lần lừa phỉnh con gái nhà người ta lọt vô bẫy tình của hắn, trao hết đời con gái cho hắn, rồi khi chán chê hay nghe tin họ có chuyện không ổn như dính bầu chẳng hạn… Hắn liền biến mất tăm… Trời trả báo, hắn lấy vợ nhưng hai đứa con gái hoàn toàn không phải là con của hắn… Có bao nhiêu tiền dành dụm được, hắn trút ra cho Tuyết Thu mua một căn nhà nhỏ… Dĩ nhiên, dù là dân xây dựng đã thành cáo thành chồn, nhưng hắn không là gì của nàng, đành phải để cho nàng đứng tên một mình… Hắn cũng nghĩ tới cái hậu, sẽ có ngày Thục Vy phát hiện ra quan hệ giữa hắn với cô giáo của hai đứa con và đẩy hắn ra đường, lúc này hắn sẽ có nhà cửa, có Tuyết Thu… Nhưng mà… Hắn tính không bằng… thằng Hận tính…
Đỗ Lộc và Tuyết Thu đã ăn xong và quay về nhà nàng. Lão không về nhà lão bởi lý do mà lão nói với Thục Vy là hắn đi công trình ngoài tỉnh, nhưng lão làm sao biết được, ở những công trình đó, người ta sợ uy của Thục Vy, của bà giám đốc hơn lão nhiều, nên chỉ cần một cuộc điện thoại là nàng biết lão có ở đó hay không. Huống chi, ngay trong thành phố, nàng còn có cả một nhân viên thân tín, bám theo lão và Tuyết Thu mỗi ngày, chụp không biết bao nhiêu là hình ảnh sẽ làm chứng cứ cho cuộc ly dị đã chuẩn bị từ lâu của Thục Vy với luật sư riêng của nàng…
Tuyết Thu ngồi sát sau lưng lão, ôm eo lão thật chặc, tình tứ vô cùng… Trong dòng xe đêm, cả hai người không thể biết được có một chiếc xe máy cách chừng chục mét đang tà tà bám sát theo sau về tới tận nhà nàng trong một khu dân cư bình yên… Thằng Hận muốn chụp thêm mấy tấm hình lão Đỗ Lộc vô nhà cùng Tuyết Thu…
***
Ngọc Nhàn ngồi đối diện nhìn thằng con đang ăn sáng ngon lành… Nàng không ăn vì sự ấm ức trong bụng nàng từ tối hôm qua tới giờ, hay nói đúng hơn, trong lòng nàng đầy ngập sự ghen tỵ với Thục Miên… Từ sau buổi tối đầu tiên vì cái điện thoại để quên trong quán nước, cô đã theo thằng Hận về nhà và lần đầu tiên cô biết làm tình thực thụ với một chàng trai là sao… Từ hôm đó, thỉnh thoảng, cứ vài ba tối, hay lâu nhất cũng chỉ tuần lễ, mười ngày là cô lại tìm tới nhà nó… Thằng Hận làm sao bỏ qua cho cô được… Thanh Huyền vẫn chưa xin chuyển về công ty chính ở đây, còn phải làm việc ở chi nhánh tuốt ngoài miền Trung… Thằng Hận chỉ mong cô mau mau được chuyển về hay bỏ việc ở đó, về đây xin làm ở công ty khác cũng được… Nó sẽ để cô ở cùng nó trong căn nhà hai tầng mà Thục Vy cho mượn này… Nhưng Thanh Huyền tiếc công việc đang làm rất tốt, thu nhập lại cao nên cô cứ suy nghĩ hoài mà chưa theo ý thằng Hận được, cho dù trong bụng cô khao khát được ở bên cạnh nó chắc còn hơn nó nữa…
Tối hôm qua, những hình ảnh khiêu gợi, dâm tình trong phòng thằng con, cộng với cách làm tình ngày càng thuần thục của Thục Miên đã làm Ngọc Nhàn ướt đẫm giữa hai chân, và lần nào cũng vậy, nàng chỉ ao ước là người nằm dưới thằng Hận chớ không phải Thục Miên… Nhưng nàng vẫn chưa đủ can đàm để tới bên nó…
Thằng Hận ăn xong, đứng dậy đi lau miệng, uống nước rồi đeo cái túi đựng laptop lên vai chuẩn bị đi làm… Vừa quay lại tính chào mẹ thì nó bắt gặp ánh mắt nửa buồn bã, nửa giận hờn của mẹ, nó bước lại ôm vai nàng, cười cười :
– Con đi làm nghe… Hình như mẹ bị đau hay sao… Con thấy mẹ không bình thường…
Ngọc Nhàn kéo tay nó ra, nàng bước lui dựa mông lên cạnh bàn, cất giọng tra hỏi :
– Hận nói cho mẹ biết, cái cô mà bữa giờ lên phòng con mấy lần là ai?… Bộ con tính bỏ con nhỏ Huyền hả?…
Thằng Hận biết dư mẹ nó sẽ có lúc tra hỏi nó như giờ, nó cố tình lần nào cũng để hé cửa khi Thục Miên tới… Nó muốn đốt lại ngọn lửa thèm muốn, đam mê nơi mẹ nó mà…
– Cô nào, mẹ?…
Nàng trợn đôi mắt đẹp :
– Còn giả bộ nữa… Cô nhỏ mà mỗi lần tới với con cứ như muốn ăn tươi nuốt sống con trên giường đó…
Mặt nàng đỏ lên, nửa là giận dỗi, nửa là mắc cỡ vì lần nào nàng cũng tò mò đứng ngoài cửa rình coi… Vừa ghen tỵ với cô gái, vừa lên cơn thèm muốn ướt đẫm cả đáy quần lót… Thằng Hận nheo mắt :
– Sao mẹ biết?… Mẹ rình tụi con hả?… Xấu nghe…
Thầy nó không giận mà cũng không chối cãi, Ngọc Nhàn càng thêm bực bội :
– Con gái con đứa mà lần nào cũng rên rĩ ồn ào vậy, không biết, không tìm hiểu mới lạ…
Thằng Hận cười xòa, nó đưa tay kéo mẹ ôm chặc trong ngực, thủ thỉ bên tai nàng :
– Mẹ à… Con gái út của giám đốc con đó… Mỡ để miệng mèo, mời mèo thì mèo xơi thôi mẹ… Chớ con không bao giờ bỏ nhỏ Huyền đâu, vài năm nữa con sẽ làm đám cưới với nhỏ đó mà, mẹ…
Ngọc Nhàn không đẩy con trai ra, nàng len lén hít hít cái mùi đàn ông từ người nó :
– Con cả gan ăn nằm với con gái giám đốc của con, con không sợ hả?…
Thằng Hận chợt run lên, nó đẩy mẹ ra, nhìn sâu vô đôi mắt đang mơ màng của nàng, giọng nó rất mạnh mẽ và kiên quyết :
– Mẹ, con gái giám đốc chớ cả giám đốc con cũng không sợ… Sẽ có ngày con cũng đè cả bà ta ra chơi cho mẹ coi… Tất cả những người phụ nữ nào có liên can tới thằng chả… con sẽ đè xuống hết… như ngày xưa thằng chả… đè mẹ ra có con rồi bỏ chạy đó… mẹ hiểu không?…
Ngọc Nhàn giật mình, thằng Hận nó đang toan tính cái gì?… Như cảm thấy lỡ lời, thằng Hận cười nhỏ, nắn nắn trên hai bờ vai nàng :
– Mẹ yên tâm đi… con làm gì cũng suy nghĩ kỹ càng hết trọi… Mẹ… cho con hôn mẹ một cái đi…
Đang suy nghĩ về điều thằng Hận nói, nàng không để ý, hơi nghiêng mặt đưa má cho nó, nhưng thằng Hận nhanh như chớp, nó luồn tay ra say gáy náng, miệng nó úp chụp lên đôi môi nàng… Nó lè lưỡi liếm trên hai làn môi vẫn còn mọng căng của người mẹ vẫn còn trẻ, hai tay nàng chống lên ngực nó tính đẩy ra, nhưng không được… Vừa hé miệng tính nói gì đó thì lưỡi nó đã lùa vô miệng nàng… Cổ họng nàng bật lên tiếng rên “ưm ư…” như phản đối, hai tay nàng cố đẩy nó ra… Chỉ là phản ứng của một người phụ nữ khi bị tấn công một cách đột ngột, chớ đã bao nhiêu ngày trôi qua, khi tận mắt chứng kiến cảnh con trai âu yếm, vuốt ve nựng nịu rồi hôn hít, bú liếm đẻ đi tới đoạn cuối là làm tình với một cô gái, thì nhiều lúc Ngọc Nhàn đã thầm muốn được thế chỗ cho đứa con gái đó rồi… Thằng Hận hình như cũng đoán được tâm trạng của mẹ nên nó cứ mặc kệ, nàng càng đẩy thì nó càng ôm cứng và gắn chặc môi nó trên môi nàng… nàng bật lên một tiếng rên khi nó kéo nàng sát vô người nó, nàng biết con cặc cứng ngắc của nó đang ép chặc trên bụng dưới của nàng… Bụng nàng như bị nhiễm một luồng nhiệt dâng đầy bên trong… Bất giác, nàng ngậm lưỡi nó lại không cho nhúc nhích nữa, và nàng mút nhẹ lưỡi nó… Thấy mẹ phản ứng có vẻ xuôi xuôi, thằng Hận thò một tay lên trước ngực nàng, ở nhà nàng không mang nịt vú nên một bầu vú căng to, mềm ấm nằm gọn trong lòng bàn tay nó… Thằng Hận thích thú vừa hôn nàng, vừa nắn bóp bầu vú nàng bên ngoài lớp vải váy mỏng… Mấy ngón tay nó còn nắm đầu vú nàng mân mê, giựt nhẹ… Ngọc Nhàn run bắn hai chân, nàng biết bên trong âm đạo nàng dâm thủy đang ứa tràn… Hai tay nàng tự nhiên đưa lên bám trên thắt lưng nó và cái lưỡi nó bị mẹ nó mút mạnh hơn trong cơn kích động…
Một tay nắn bóp hai vú mẹ, tay kia thằng Hận luồn xuống dưới rối úp gọn lên giữa háng nàng. Bờ mu cao đầy, mập mạp nằm gọn trong lòng bàn tay nó, mấy ngón tay cong lại nắn nhẹ lên hai phiến thịt mềm làm Ngọc Nhàn run rẩy, có lẽ nàng sẽ không còn chịu đựng được bao lâu nữa… Nàng nhích đầu rời khỏi miệng nó, thều thào :
– Hận… Hận ơi… chết mẹ… ưm…
Thằng Hận kề miệng sát lỗ tai nàng thở ra luồng hơi nóng bỏng, khiêu khích :
– Con không đi làm nữa… Con ở nhà… yêu mẹ nghe… được không, mẹ Nhàn?…
Nàng run mạnh hơn :
– Ui… Hận ơi… mẹ… mẹ không biết… ui… mẹ…
Không biết thằng Hận có ý định thực sự sẽ ở nhà để yêu mẹ nó không, nhưng điện thoại trong túi quần nó bỗng vang lên tiếng nhạc báo có cuộc gọi… Một tay ôm mẹ nó, một tay nó thò vô túi quần, thấy tên người gọi nó hơi cau mày thất vọng… Không biết đầu bên kia nói gì mà thằng Hận đẩy nhẹ Ngọc Nhàn ra, nó hôn lên trán nàng :
– Không được nghỉ rồi mẹ ơi… Con phải lên sửa soạn đồ đạc, đi công tác xa với giám đốc mấy ngày rồi…
Ngọc Nhàn hụt hẫng trong cơn hứng tình vừa bộc phát, nàng tiếc nuối :
– Ừ… để mẹ soạn cho…
Thằng Hận nắm tay mẹ nó đi lên phòng… Không phải hình ảnh của mẹ con mà nhìn giống như một đôi nhân tình thì đúng hơn…
***
Thục Vy và thằng Hận tham dự một cuộc hội nghị do chính quyền một thành phố miền biển tổ chức, để chuẩn bị xây dựng một công trình phức hợp do một tập đoàn thương mại lớn quốc tế đầu tư. Sau hội nghị thông báo giới thiệu hình thức quy mô thì mới đưa ra các gói thầu để các công ty xây dựng và cung cấp trang thiết bị đấu thầu… Công ty Vĩnh Hằng của Thục Vy chỉ có nàng và thằng Hận tham dự, nó vừa là trợ lý, vừa là tài xế cho nàng. Vì vậy, trong khách sạn hạng sang do tập đoàn đài thọ chỗ ăn nghỉ, nàng và nó ở hai phòng riêng đối diện nhau…
Hai ngày mệt mỏi vì phải ngồi nhiều, kết thúc buổi đấu thầu cuối cùng, công ty của Thục Vy nhận được gói thầu tốt nhất và dĩ nhiên theo sự tính toán sơ khởi của nàng, doanh thu của công ty sẽ vô cùng lớn, lên tới hàng trăm tỷ… Buổi chiều, tập đoàn đó chiêu đãi toàn bộ khách mời một bữa tiệc vô cùng sang trọng và đắt giá… Là giám đốc một công ty vừa nhận được một trong những gói thầu tốt nhất, dĩ nhiên Thục Vy phải nhận lời chúc mừng của rất nhiều người, chính vì vậy nàng đã cụng ly và uống không ít rượu, cho dù chỉ là loại rượu nhẹ dành cho phụ nữ… Mặc dù vậy, tới cuối buổi, khi tàn tiệc, nàng đã phải dựa vô thằng Hận để có thể ra xe…
Trong buổi tiệc, nàng gặp không ít hơn một lời mời gọi đầy ngụ ý của những kẻ tai to mặt lớn, đại gia nhiều tiền, rủ rê nàng đi uống nước hay tham gia thêm cuộc vui khác chỉ có hai người… Những lời mời xa gần hay thậm chí rất trắng trợn sòng phẳng làm mấy lần nàng lung lay ý định về phòng nghỉ ngơi, vì biết nếu đặt một quan hệ tốt, hoặc trắng trợn hơn, là mối quan hệ giường chiếu với một vài kẻ có thế lực thì việc làm ăn sau này của nàng, của công ty sẽ có nhiều thuận lợi hơn… Nhưng rồi cuối cùng, nàng đành phải từ chối tất cả những lời mời đầy ẩn ý với lý do quá mệt, cần nghỉ ngơi… mà thiệt ra, cái lý do chính mà nàng phải từ chối họ chính là vì… thằng Hận!… Nàng không đành lòng để nó thui thủi một mình khi vui chơi ở một nơi khác, với một người khác…
Trên đường từ nhà hàng về khách sạn, Thục Vy ngồi bên cạnh thằng Hận, mấy lần nàng cố gượng nhưng cơn buồn ngủ hiu hiu cứ làm nàng nhắm mắt ngả đầu lên một bên vai nó… Thằng Hận bấm cho kính xe hạ xuống để gió biển thổi vô xe làm mát mẻ và cũng để làm dịu bớt cơn váng vất vì rượu trong người Thục Vy… Và chính vì mát mẻ, dễ chịu mà nàng có một giấc ngủ ngắn thiệt ngon lành… Thấy Thục Vy ngủ say, thằng Hận lái xe vế phía khách sạn nhưng không rẽ vô sân mà nó lại quẹo ra bờ biển, ngừng xe dưới một lùm cây dừa mát mẻ… Nó muốn nàng có một giấc ngủ ngon, và nó cố gắng chịu mỏi để nàng dựa đầu trong giấc ngủ…
……………………………………………………
Gần một tiếng sau, Thục Vy giật mình choàng tỉnh, lơ mơ ngái ngủ, nàng dụi mắt nhìn ra phía trước chỉ thấy đêm tối và ánh sao chi chít lập lòe trên bầu trời đêm… Bên dưới, trên vùng biển rộng những ánh sáng lập lòe xa gần của những chiếc thuyền đi câu đêm chập chờn… Mấy giây sau nàng mới quay lại nhìn bên cạnh, ánh đèn mờ mờ từ tableaux xe hơi hắt lên một khuôn mặt quen thuộc đang nhìn nàng mỉm cười… Thục Vy lắp bắp ngượng ngùng :
– Cô… cô ngủ say lắm hả?… Úi trời… rượu nhẹ mà uống nhiều, buồn ngủ gần chết… Mà sao Hận không chở cô về khách sạn?…
Nó cười nhẹ :
– Con muốn chở cô ra đây để cô ngủ cho yên tĩnh, với lại gió biển mát sẽ làm cô mau tỉnh rượu… Mà… mà… chở cô về khách sạn thì…
Thấy nó ấp úng, nàng cau mày :
– Chở cô về đó thì sao?
Nó cười khì :
– Cô đang đi không vững… Về đó thì con bắt buộc phải cõng hay bồng cô lên… Người ta nhìn ngó… con không ngại, nhưng con sợ người ta dị nghị cho cô… thời buổi bây giờ hiện đại lắm, điện thoại thông minh chụp hình từ xa rõ như ban ngày, lỡ có ai đó chụp hình con gần gũi cô như vậy, họ ác ý tung lên mạng là rắc rối tùm lum… cô là chủ một công ty lớn… địch thủ chỉ chờ có chút đó để hạ gục cô…
Nghe nó nói tới đây, Thục Vy giật mình kinh ngạc. Nàng không ngờ nó suy nghĩ sâu sắc và biết giữ kẽ cho nàng tới như vậy… Bất thình lình, không có dấu hiệu báo trước, nàng chồm người lên nhào qua phía nó, ôm đầu nó giữ lại và đôi môi nàng ập nhanh trên môi nó… Đầu lưỡi nàng liếm lên môi nó như thèm khát lâu ngày… Sững người thoáng trong một giây, thằng Hận không kiêng kỵ, nó vòng tay ôm ngang vòng eo nàng siết mạnh, miệng nó hé ra mút ngay đầu lưỡi nàng vô miệng nếm nút say sưa… Một tay nó vuốt dọc trên lưng nàng, tay kia nó vòng ra trước xoa lên hai bầu vú căng dưới mấy lớp vải, dù bị mấy lớp vải che chắn nhưng lòng bàn tay thằng Hận vẫn cảm nhận được sự căng mềm, hấp dẫn của bầu vú nàng… Con cặc nó từ từ cương lên, cứng ngắc, chật chội trong đáy quần… Khi Thục Vy rút lưỡi mình về thì đầu lưỡi nó cũng đi theo và chui vô miệng nàng, mùi rượu thơm từ miệng nàng như làm thằng Hận say say. Nàng nút lưỡi nó cũng say mê không khác gì nó nút lưỡi nàng, cổ họng nàng bật lên tiếng kêu âm ư như khoái ý thích thú, bụng dưới nàng quặn lên từng cơn nóng quanh quẩn và sự ẩm ướt cũng bắt đầu hình thành giữa hai chân nàng… Không biết nụ hôn kéo dài tới bao lâu, Thục Vy đẩy nhẹ thằng Hận ra, nàng nhìn sâu vô mắt nó bằng đôi mắt đen lung linh trong ánh sáng mờ mờ :
– Hận cho cô về đi…
…………………………………………
Đưa Thục Vy vô phòng riêng của nàng xong, thằng Hận quay lưng tính về phòng nó nhưng trong bụng nó biết chắc sẽ khó mà trở về và thiệt tình, trong bụng nó cũng không muốn… Cái hôn dài giữa nó và nàng trên xe hơi ngoài bãi biển và tấm thân ấm nóng mềm mại khiêu gợi trong vòng tay nó, thêm cảm nhận bầu ngực nở căng trong lòng bàn tay làm cơn thèm muốn của nó đã để linh hồn nó một nửa đã bán mất cho… quỷ dâm thần rồi… Nó dự định khi mà tay nó cầm tay nắm cửa mà Thục Vy không có động tịnh gì thì nó sẽ quay vô và… đè nàng xuống ngay lập tức rồi tới đâu thì tới…
Nàng có khác gì thằng Hận!… Những suy nghĩ xôn xao ngay từ lúc nhận được những cái nháy mắt đầy ngụ ý, những lời mời gọi, rủ rê nửa kín, nửa trần trụi của đám đàn ông trong buổi tiệc đã làm nàng ngây ngấy khó chịu… Tới nụ hôn dài trên xe với thằng Hận, những cái vuốt ve và nắn bóp của nó trên người làm lửa nóng trong người nàng đã bùng cháy… Nếu nó không là người dập tắt đám cháy này thì còn ai nữa… Nên chi khi thấy nó vừa quay lưng, Thục Vy đã hít một hơi dài cất tiếng :
– Hận…
Nó quay lại nhìn nàng đăm đăm mà không nói gì… Nàng bước nhanh tới ôm chầm ngang lưng nó, má nàng áp trên ngực nó :
– Hận đừng về phòng… Tối nay, Hận ở lại với cô Vy đi…
Thằng Hận nâng cằm nàng lên, nhìn sâu vô đôi mắt người phụ nữ đã có tuổi nhưng vẫn đen láy, lung linh ẩn hiện một ngọn lửa :
– Cô muốn con ở lại?
Nàng mím đôi môi đỏ gật đầu. Nó mỉm cười :
– Con sẽ làm gì?
Nàng nhăn mũi như một cô gái nhỏ thiệt dễ thương, hỏi lại nó :
– Bộ con không biết làm gì thiệt sao?
Nó lắc đầu, ngón tay nó để trên đôi môi nàng, lại mỉm cười :
– Con cũng có thể biết nhưng con thích nghe điều cô muốn từ chính đôi môi xinh đẹp này nói ra cho con nghe… con thích nghe cô nói…
Thục Vy đâu phải là cô gái mới lớn lần đầu gần gũi bạn trai đâu mà không dám nói, nàng nheo nheo đôi mắt đẹp :
– Cô muốn… Hận ở lại… làm tình với cô… cô thèm muốn được con làm tình cho cô…
Nói dứt câu, nàng nhón lên ấp đôi môi lên miệng nó, đầu lưỡi nàng lại chui qua miệng nó như đã quen thuộc lâu lắm rồi… Hai tay nó nắm trên bờ vai nàng, còn nàng thì đưa hai tay kéo cái áo sơmi ra khỏi thắt lưng nó, cởi nhanh từng hột nút áo nó, phanh hai vạt áo qua hai bên, nàng đưa cả hai tay vuốt ve trên lồng ngực săng chắc của thằng con trai đáng tuổi con nàng… Hai chân nàng run rẩy vì cảm giác lòng bàn tay lướt trên da thịt nó… Khi đầu lưỡi nó đẩy lưỡi nàng ra để chiếm giữ trong miệng nàng thì nàng lại thò tay mở khóa dây nịt, tháo khuy quần tây nó rồi… thò tay vô trong lưng quần nó… bàn tay nàng như có mắt nắm chặc con cặc nó đã cương cứng từ lúc nào… Bóp bóp mấy cái trên thân cặc vừa to vừa dài của thằng con trai, nàng thầm rên rĩ trong cổ họng : “Thằng nhỏ này có con cặc to quá chừng… Chưa bao giờ mình được cầm nắm con cặc nào to như của nó… Lâu quá mình không làm tình, lát nữa nó đút vô có làm mình đau không đây?…”
Dục vọng đã chiếm lĩnh trí não Thục Vy, bây giờ nàng chỉ còn biết hành động theo bản năng duy nhất, đó là tìm kiếm sự hoan hỷ diệu kỳ của quan hệ thân xác… Rời môi khỏi miệng thằng Hận, nàng hôn từng cái trên lồng ngực nó xuôi xuống dần bên dưới rồi nàng quỳ hẳn xuống, tay nàng nhanh nhẹn, dứt khoát đẩy thắt lưng quần nó và cả cái quần lót ra khỏi người nó xuống tận gót chân… Thấy con cặc của nó bật ra, nàng mở to mắt nhìn… Mùi mồ hôi, mùi đặc trưng giống đực, thoang thoảng mùi hơi khai khai của những lần thằng Hận đi tiểu chưa kịp rửa bốc lên ập trong mũi nàng… Kỳ lạ, cái mùi hỗn hợp từ háng chàng thanh niên như kích động dâm hứng trong người Thục Vy, nàng càng thêm một chút lửa nữa đốt cháy… Chu đôi môi đỏ hôn lên đầu cặc thằng Hận, nàng lè lưỡi ra liếm trên đầu cặc nó… Một vị tanh tanh, chua chua, mằn mặn đầy tràn trên lưỡi nàng… Không một chút ngần ngừ, nàng há miệng ngậm đầu cặc tròn căng mút mạnh một cái… Thằng Hận ưỡn lưng sảng khoái trong cảm giác kích thích cực độ… Nó sung sướng thầm so sánh cái cách bú cặc của Thục Vy với Thanh Huyền và Thục Miên… Phụ nữ đã từng trải có khác… Nàng vừa bú liếm trên đầu cặc nó, thỉnh thoảng lại mút thiệt sâu, dù vậy, cổ họng nàng vẫn không thể chứa hết chiều dài con cặc thằng Hận… Cứ mỗi lần nàng đưa đầu lưỡi liếm quanh trên vành khấc thì thằng Hận lại giật mình, hai mông nó căng lên vì khoái cảm vừa kỳ lạ, vừa thích sướng, vừa nhoi nhói thôn thốn… Nửa muốn nhấn đầu cặc vô miệng nàng, nửa muốn rút cặc ra khỏi vòng vây quấy phá của miệng nàng…
Cầm cặc thằng Hận sát bên dưới gốc cặc, Thục Vy vừa bú cặc cho nó vừa cảm nhận khúc gân thịt to nóng hổi căng giựt từng nhịp trong lòng bàn tay nàng… Càng bú thì dâm thủy trong âm đạo nàng càng tuôn rỉ, đã có mấy giọt nhờn trong veo nhỏ giọt xuống nền, âm đạo nàng nóng lên chưa từng thấy, nàng đành phải cầm giữ con cặc nó bằng một tay, tay kia thò xuống vuốt ve đường khe giữa hai phiến thịt mềm để mong giảm bớt sức nóng và nỗi ngứa ngáy thèm muốn được âu yếm, chăm sóc… Nhưng mà càng bú cặc thằng Hận, càng tự vuốt vọc bên dưới thì cơn nứng của nàng càng dâng cao, dâm thủy đã trào tuôn làm ướt sũng mấy ngón tay nàng…
Kiên nhẫn bú mút cho thằng Hận một hồi, hình như bị mỏi miệng nàng đành phải nhả cặc nó ra, ngước đôi mắt đẹp mông lung lên nhìn nó, đôi môi đỏ ướt bóng mấp máy… Thằng Hận cúi nhìn đôi môi đỏ vừa cắn nuốt con cặc nó để cảm thấy một sự kiêu hãnh ngọt ngào dâng lên… Một người phụ nữ thành đạt, giàu có, tài giỏi là mẹ của hai đứa con gái xinh đẹp… là sếp của nó, tối nay lại quỳ giữa háng và bú cặc cho nó… còn sự kiêu hành nào hơn nữa dành cho một thằng con trai không cha, nghèo khó mới hai mươi ba tuổi đầu?!…
Nó cúi xuống nâng Thục Vy đứng dậy, nó thò tay cởi áo váy nàng, kéo cái nịt vú và cái quần lót nhỏ màu hồng ra khỏi người nàng… Toàn bộ thân thể trần truồng, trắng nõn xinh đẹp không chê vô đâu được của nàng hiển lộ trước mắt nó… Đôi bầu vú căng to nhưng không hề trĩu nặng, hai đầu vú đỏ hồng vểnh lên, khe ngực sâu… Cái bụng nhỏ hơi nhô lên một chút vì tuổi tác và công việc ngồi nhiều nhưng so với con gái cũng còn gọn đẹp, đám lông đen mượt lăn quăn chỉa đầu nhọn xuống dưới đậm đà khiêu gợi… Đôi chân trắng phau thon thả với mười ngón chân sơn đỏ như những cánh hoa điểm trang cho mười ngón chân nàng… Thằng Hận cúi xuống vén tóc nàng hôn lên một vành tai, nó thở hơi nóng bên tai nàng :
– Cô Vy ngồi xuống giường đi, tới phiên con…
………………………………………………………