CHUYỆN THẰNG HẬN – Truyện Sex 2021 ( Update Chap 52 END )
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: CHUYỆN THẰNG HẬN – Truyện Sex 2021 ( Update Chap 52 END )
Tác Giả: sulegna.old
Danh Mục: Gái Xinh, Hiếp Dâm, Hoàn Thành, Học Sinh, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Lượt Xem: 2602 Lượt Xem
CHƯƠNG 17
LẦN ĐẦU CỦA THỤC MAI
…………………………………………………
Mặc kệ tiếng van xin, khóc lóc và cả hăm dọa méc má để đuổi việc nhưng thằng Hận vẫn im lặng tiếp tục cái việc mà lúc đầu nó không nghĩ mình sẽ làm… Cái nịt vú của Thục Mai là loại móc phía trước nên thằng Hận dễ dàng mở tung… Hai bầu vú con gái trắng ngần, nở căng mềm mại với hai núm vú đỏ hồng phập phồng dưới mắt nó, không ngần ngại, thằng Hận cúi sát lè lưỡi liếm lên một núm vú rồi mút vô miệng, trong khi bàn tay kia ấp lên một bầu vú nắn bóp để cảm nhận sự căng mềm đàn hồi của bầu vú cô… Hai chân Thục Mai cựa quậy liên hồi như muốn đạp thằng Hận ra nhưng không được. Nó áp sát háng cô làm cô không làm sao cong bàn chân lên cao được, mà sức cô thì càng lúc như mệt lả đi… Thằng Hận chợt có ý nghĩ so sánh, vú Thục Mai nhỏ hơn vú Thục Miên!…
Cho dù tâm trí đang giận dữ, tức tối và hoảng sợ vì bị thằng Hận đột ngột hành xử với cô như vậy, nhưng thân thể cô vốn đã nhạy cảm với những hình ảnh tình cảm ướt át xưa giờ mỗi khi nhìn thấy, bây giờ nó phản bội lại ý chí của cô… Cái miệng ấm nóng và ướt át của thằng Hận ngậm bú trên núm vú cô, cái núm vú bên kia cũng bị mấy ngón tay nó mân mê, kéo vuốt… đã từ từ làm phản ứng sinh lý trong người cô có tác dụng… Trong bụng cô đã có từng cơn nóng nhè nhẹ hình thành, cô thầm kêu trời, trong tình cảnh này mà chuyện đó lại có thể xảy ra được sao?…
Cái suy nghĩ trong đầu thằng Hận bây giờ càng kích thích nó hơn như đã từng kích thích nó lúc bắt đầu gần gũi thân xác với Thục Miên. Đây là một đứa em gái cùng cha khác mẹ của nó, là con gái của Đỗ Lộc, cái ý nghĩ đó làm tăng thêm sự quyết tâm của nó, sáng nay nó phải đút được con cặc đang cương cứng vô lồn cô em gái khác này… Nghĩ tới đó, sự hứng khởi trong người nó càng tăng cao…
Bú mút chán chê hai núm vú Thục Mai, thằng Hận thò tay xuống vén cái váy ngắn carô của cô lật ngược lên bụng, làn da trắng nõn nà với cái quần lót trắng nhỏ hiện ra… Không khách sáo, không sờ mó, thằng Hận kéo hai cánh tay nó đang cầm giữ của cô xuống để trên bụng cô. Nó thò tay kéo cái quần lót của cô trật qua một bên… Thục Mai giật mình oằn người tránh né, miệng cô không ngừng kêu lên :
– Đừng… anh Hận… đừng có làm vậy… Tui… tui… Em… biết lỗi rồi… em xin lỗi… anh đừng có làm vậy… tội nghiệp em… Thả em ra đi… Em thề… em không có nói với ai hết… em không có nói gì với má đâu… em lạy anh… đừng mà…
Cô bật khóc ngon lành. Thật ra, những ngày vừa qua, nếu thằng Hận gặp gỡ cô nhiều hơn, đón đưa cô nhiều hơn, cùng rủ cô đi ăn, đi uống… thì nếu từ từ nó hôn cô, âu yếm cô… thì cô sẽ không từ chối và hoàn toàn đón nhận… Bởi cô đã bắt đầu thích nó, có cảm tình với nó… Thậm chí nếu sau những lần gặp gỡ đó, vì cảm xúc dâng cao không thể ngừng được, thì có lẽ cô cũng sẽ vui sướng mà đón nhận và hưởng ứng hoàn toàn chuyện quan hệ trai gái với nhau… Nhưng mà, cái kiểu này, cô khó có thể mà chấp nhận được, giống như cô đang bị một kẻ lạ mặt nào đó cưỡng hiếp thì đúng hơn…
Âm hộ xinh đẹp của Thục Mai hiển lộ rõ ràng trước đôi mắt thằng Hận. Đám cỏ đen tuyền nhưng không nhiều bằng Thục Miên, hai bờ khe hai bên cũng mọng căng nhưng rải rác vài cọng lông lưa thưa chớ không được nhiều như của Thục Miên… Thằng Hận mở nhẹ hai mép thịt qua hai bên để khe suối cạn đỏ hồng hiện ra. Mùi thơm từ đám lông hòa lẫn với mùi khai khai làm thằng Hận như càng bị kích động hơn, nó cúi sát xuống âm hộ cô hít một hơi cái mùi đó rồi lè cái lưỡi dài liếm từng đường lên xuống trên khe suối cạn xinh đẹp hấp dẫn chết người của Thục Mai… Cô giật bắn người khi cái lưỡi nó lướt lúc mạnh lúc nhẹ trên khe lồn cô… Chẳng có lâu, một dòng nước ướt trơn, chủ yếu là nước miếng từ miệng thằng Hận để lại trên khe lồn cô, đã làm ướt đẫm một vùng… Thỉnh thoảng thằng Hận lại còn liếm hay ngoáy đầu lưỡi nó trên mẩu thịt nhọn nhú lên trên đầu khe lồn, giữa hai múi thịt mọng làm Thục Mai không khỏi giật mình :
– A… đừng… đừng… thả em ra đi… ui… anh Hận ơi… tha cho em… đừng mà… ư…
Cô vẫn khóc, nhưng tiếng khóc của cô đã nhỏ và lặng bớt đi… Trong đầu cô vẫn phản kháng cái chuyện thằng Hận đang làm, còn sâu trong âm đạo lại phản ứng ngược lại với trí não cô… Hình như cơn nóng sâu bên trong đã mạnh hơn. Sự ướt át bên trong hình như cũng rỉ ra nhiều hơn… Hai chân cô run lên, vừa sợ, vừa tức mà cũng vừa giận chính bản thân mình…
Thằng Hận vừa mút liếm khắp trên khe rãnh và hột le đã bị kích thích nhô cái đầu tròn căng, đỏ au nhỏ xíu lên dưới miếng thịt nhỏ như đội cái mũ, hai chân cô đã mỏi nên không còn chống cự khép lại được mà đã buông lỏng dang rộng nên nó rảnh tay thò lên xoa bóp trên đôi vú cô… Thỉnh thoảng nó lại lách cái đầu lưỡi vô trong cái lỗ thịt nhỏ trơn ướt, cố vươn sâu hết mức liếm quanh thành vách sát cửa lỗ… Tất cả cảm giác nó mang tới làm cho cô run lên từng cơn cho dù thâm tâm cô không hề hưởng ứng… Cô không còn sợ nó nữa nhưng vẫn tức, rất tức nó… Cô có cảm giác bị nó lợi dụng để cưỡng hiếp cô vậy đó… Nếu lúc nãy, thằng Hận chỉ cần mỉm cười, cái mỉm cười làm cô say say và nó cứ ôm đại cô đi… Nó cứ ôm cô vừa vuốt ve vừa xin lỗi cô, và nó… cứ hôn cô đi… Cô sẽ vì thích nó và ham muốn nó thì rồi cô sẽ hết lòng hưởng ứng với nó lần này… Nhưng mà tại vì nó cứ ỷ vô sức mạnh thanh niên ép bức cô, cô tức lắm…
Tức thì tức, cái phản ứng trong thân thể cô nó không có tức… Nó vẫn nhiệt tình hưởng ứng tất cả những hành động thằng Hận đang làm miệt mài trên người cô, hình như nó không chán…
– Á… a… thôi… đừng… a…
Thục Mai chợt giật mình thảng thốt kêu lên. Thằng Hận không đút cái đầu lưỡi nó vô ngoáy bên trong âm đạo cô, mà giờ nó lại đang đút một ngón tay vô thụt trong đó… Lúc đầu nó chỉ đút vô một chút rồi rút ra, rồi từ từ nó đẩy lút hết cả ngón tay… Nó thụt ngón tay trong âm đạo cô y như những lần cô nổi hứng tự làm cho mình sướng vậy… Háng cô nhúc nhích, lắc qua lắc lại như muốn nó rút ra, nhưng cô càng làm thì thằng Hận càng ngoáy ngón tay trong đó… Rồi từ từ Thục Mai cũng cảm thấy cái thích thú, lâng lâng, đã ngứa như những lần cô tự làm nó trỗi dậy, nó chạy lăn tăn từ trong âm đạo lên đỉnh đầu cô… Cô mím môi suy nghĩ, cô không thèm cho nó biết là cô đã thích, cô cứ chống cự nó…
– Ui… thôi đi… rút ra đi… đau… a…
Giờ thì thằng Hận lại đút thêm một ngón tay nữa vô trong… Hai ngón tay làm căng cái miệng lỗ, căng cả thành thịt âm đạo của cô… Lần nào tự làm cô cũng chỉ dám đút một ngón tay mà giờ thằng Hận lại đút cả hai ngón… Nó không chỉ thụt ra thụt vô mà còn xoay tròn làm căng cái lỗ của cô ra… Cô thôn thốn rất khó chịu… Đau thì ít mà cái cảm giác căng ra làm cô sợ… cô sợ cái lỗ của cô rách ra rồi sao… Cô nhúc nhích thử hai cánh tay muốn rút ra nhưng không ngờ bàn tay thằng Hận rất nhạy, vừa có cảm giác cô muốn rút tay ra nó liền bóp chặc lại làm cô đau điếng :
– Á… đau em… thả em ra đi mà… anh Hận… thôi đi mà… em đau quá… tha em đi… ui da… ui… đau quá…
Đố mà thằng Hận biết cô chỉ giả bộ kêu đau. Cái đau ở cánh tay thì có, nhưng ở bên dưới giờ thì lại hết đau rồi, đã vậy cô lại còn thấy thích nữa mới chết… Chợt cái thích âm thầm trong cô dừng lại bất thình lình. Cô mở mắt trừng trừng nhìn nó. Vẫn giữ hai tay cô trên bụng cô. Vẫn áp sát giữa hai chân không cho cô khép chân lại, thằng Hận thò tay mở khóa quần rồi nó kéo tuột cả quần ngoài quần trong xuống. Con cặc cương cứng, to dài bật ra làm Thục Mai giật mình, cô không dám nhìn mà quay mặt vô trong thành ghế… Trong đầu cô thầm hỏi : “Có đau không khi cái đó chui vô trong người mình?”… Nhưng miệng cô lại bật lên :
– Đừng… tui năn nỉ anh đó… đừng có làm bậy với tui… Tui lạy anh, tui còn con gái, anh tha cho tui đi… Đừng… A…
Cô đang còn nói thì thằng Hận đã cầm con cặc dí cái đầu tròn căng đỏ au, bóng lưỡng banh hai múi thịt ra, nhấn vô cái lỗ mà nãy giờ nó bỏ công vừa ngoáy vừa nong ra… Vừa bắt đầu nhấp từng cái vô lồn cô gái nó vừa cười rất đểu :
– Đừng cái gì… Bây giờ mới là bắt đầu của bài học mà một cô tiểu thư như em phải học, em gái Thục Mai của anh… Ráng chịu đau một chút đi… Cặc anh đụ em rất sướng… Rồi em sẽ thấy anh Hận đụ em sướng như Thục Miên đã nhiều lần được anh làm cho sướng vậy đó…
Miệng Thục Mai lại nói ngược ý cô :
– Dẹp đi… Anh khốn nạn vừa vừa thôi… A… đau quá… đau tui mà… lấy ra đi… A… a… đau quá… a… đau… dừng lại… đau… a… a…
Thằng Hận mặc kệ cô la nói, nó cứ nhịp nhàng rút ra đẩy vô. Con cặc cương to cứng ngắc đã lút sâu hơn một nửa trong lồn cô… Cảm giác vành khấc được âm đạo cô ôm khít, bóp lại làm nó sướng run người… Trong đầu nó lại nghĩ nó lại được đụ một cô em gái khác của nó… Nó nhịp nắc một hồi trong khi Thục Mai kêu đau cũng liên hồi… Cho tới khi nguyên con cặc của nó nẩy một cái thiệt mạnh lút sâu vô thì Thục Mai lại hét lên, lần này cô đau thiệt tình :
– Á… đau qua… chết… a…
Rồi cô im bặt. Mắt cô mở trừng trừng nhìn trâng trối thằng Hận… Cô nghiến răng trước cái đau cuối cùng khi con cặc thằng Hận đã làm rách cái màng con gái của cô… Nước mắt cô ứa ra rồi chảy tràn xuống hai bên thái dương… Cô không thèm khóc mà nước mắt cứ chảy… Bây giờ thì cô giận nó lắm rồi… Cô thở dồn dập. Khuôn ngực nâng lên hạ xuống phập phồng và cái bụng nhỏ của cô cũng phập phồng theo cơn giận của cô… Cô chỉ muốn há miệng cắn nó một cái, cô sẽ nghiến cho nó đứt thịt cô mới vừa lòng… Thằng Hận nhìn thấy nước mắt của cô, nó cũng hơi xúc động, nhưng bây giờ thì trễ rồi, con cặc của nó đã cắm sâu trong lồn một đứa em gái khác rồi… Không còn cách gì để thay đổi được nữa… Chợt nó hít một hơi mạnh nhìn cô mỉm cười, trong đầu nó hiện lên lần lượt từng hình ảnh trần truồng, nóng bỏng và hòa hợp của Thục Miên, của Thục Vy trong những lần cuồng quay làm tình với nó… Ba người phụ nữ gần gũi nhất của Đỗ Lộc nó đã đè xuống rồi… Và nó cảm thấy khoan khoái vì đã thực hiện được gần hết kế hoạch của nó… Trong cơn phấn khích vì cảm giác chiến thắng, dù là chiến thắng của tội lỗi, thằng Hận nhích mạnh háng nó làm cặc nó đâm mạnh vô đáy lồn Thục Mai, cô giật mình hét lên :
– Á… Hận… Anh có còn là con người không?… Anh có biết tui đau lắm không?… Thôi đi… Lấy ra đi… Anh hành hạ tui vậy được rồi… tha cho tui đi… A… thôi… đừng… dừng lại đi… A… a… ui… ư… ư…
Tiếng của cô nhỏ dần rồi trở thành tiếng rên khi thằng Hận không ngừng lại theo lời van xin của cô, nó nhịp nhàng rút cặc lui ra rồi đẩy vô chậm chạp mà lút sát gốc cặc nó… Cơn sướng khoái tỏa ra từ vành khấc, lan từ từ khắp cả người nó… Nó vẫn chăm chú nhìn khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng đầy nước mắt của Thục Mai… Cô vẫn nhìn nó trừng trừng… Hơi nhột nhạt trong bụng, thằng Hận tránh né ánh mắt của cô bằng cách đẩy hai cổ tay nó vẫn nắm giữ lên phía trên đầu cô, trống chỗ cho nó cúi sát xuống hôn lần lượt lên hai núm vú cô… Nó lè lưỡi liếm ướt một đầu núm vú rồi ngậm vô miệng, tay nó cầm nắm, xoa vuốt và mân mê bầu vú bên kia thiệt nhẹ nhàng, cốt để khơi dậy phản ứng hòa nhịp trong thân thể cô… Bên dưới, háng nó không ngừng nhịp đụ đều đều vô âm đạo cô… Hình như độ trơn trợt trong âm đạo của cô bây giờ đã dễ dàng hơn… Nó miệt mài, vừa đụ cô, vừa thay nhau nắn bóp, mơn man và bú nút hai núm vú cô… Hai núm vú hồng giờ đã đậm màu sưng tròn và ướt đẫm nước miếng của nó…
………………………………………………
Thằng Hận không thay đổi kiểu cách gì hết, nó chỉ cứ một tư thế nằm trên bụng cô như vậy mà mê mải ở trên nắc xuống, một phần bên trong hai đùi cô đã đỏ ửng vì sự cọ sát của hai đùi nó… Khi nó ngẩng lên nhìn cô thì ánh mắt cô vẫn nhìn nó nhưng không còn trừng lên tức giận nữa… Ánh mắt cô đã dịu xuống, mờ ảo như đang chìm đắm trong một nơi chốn nào đó, đôi lông mày đen nhánh vòng cung thỉnh thoảng cau lại mỗi khi thằng Hận đẩy cặc vô hơi sâu, đụng lên đáy lồn mẫn cảm… Tiếng thở của cô đôi lúc lại kèm theo một tiếng kêu nho nhỏ, nửa như tiếng rên, nửa như tiếng khóc dỗi hờn của em bé… Không biết thằng Hận có làm cô sướng không nên nó bắt đầu đẩy nhanh nhịp đụ của nó và cái nào cũng thiệt sâu… Nó không muốn kéo dài cuộc làm tình đột ngột này… Nhưng đồng thời, nó cũng muốn cố gắng làm cho cô cũng cảm nhận được khoái cảm nên mỗi lần nhấn sâu, nó lại lắc hông nó qua lại mấy cái, cốt để đầu cặc nó đụng lên miệng tử cung cô, kích thích khoái cảm nằm sâu trong đó…
Sự cố gắng lôi kéo của thằng Hận không vô ích!… Thân thể Thục Mai đã từ từ đáp ứng sự khiêu khích nhiệt tình của nó… dâm thủy càng lúc càng tươm ra nhiều hơn, sự trơn trợt đã nhiều hơn cho thân cặc không còn bị bóp sát tới độ hơi đau trong cảm giác của thằng Hận… Vành khấc cứng cọ sát, vuốt nạo lên thành âm đạo đã bắt đầu đem tới sâu thẳm trong cảm nhận của cô những cơn sướng diệu kỳ mà mỗi lần thủ dâm cô không tự làm cho mình được… Nhưng, cơn bực tức của cô với nó vẫn chưa tan nên cô cố kìm nén để không lộ sự vui thích ra ngoài mặt, cô cứ lầm lì và giả bộ lơ đãng… Trí não nhắc cô biểu lộ bên ngoài như vậy, nhưng khoái cảm trong thân xác cô thì vẫn đón nhận nên mỗi lẫn đầu cặc nó chọt sâu vô, chạm tới đáy thì mấy cơ thịt co thắt đẩy cho miệng tử cung nhỏ của cô nhú lên, hai môi tử cung mấp máy như muốn cắn, muốn cạp cái đầu tròn cứ quậy phá liên miên không chịu dừng… Lần đầu tiên trong âm đạo của Thục Mai có một khúc gân thịt cứng nóng lấp đầy mang tới cho cô lúc đầu là sự nong căng, đau xé phát khóc nhưng rồi từ từ nỗi đau dịu dần đi và tan biến theo sự lì lợm của thằng Hận… Thay dần vô đó là sự dễ chịu, thinh thích cho tới khoan khoái, cuối cùng là sự khoái sướng lấn át tất cả… Và cũng vì là lần lầu tiên nên khoái cảm cũng rất nhanh dâng đầy đến độ chỉ chực chờ trào ra…
Tốc độ đẩy rút của thằng Hận càng lúc càng nhanh, vành khấc nó bắt đầu tê tê cộng với thắt lưng nhoi nhói, dấu hiệu báo cho nó biết cơn cực khoái bắn tinh đã mấp mé… Nó nghiến răng nắc cô mạnh hơn và nhanh hơn nữa… Đầu cặc nó chạm tới đáy lồn cô không còn là từng nhịp nữa mà là nối tiếp liên tục đã đẩy cao miệng tử cung cô lên, cơn co thắt ngay lập tức ép miệng tử cung mở hẳn ra chớp lên đầu cặc thằng Hận một luồng hơi nóng xì ra… Cơn cực khoái mãnh liệt, nhiều hơn, đầy hơn so với những lần cô thủ dâm bỗng ập tới thiệt nhanh làm cô cắn răng đón nhận như muốn ngất đi vì cơn sướng tột cùng, hai đùi cô run bắn lên… Thằng Hận cũng tiến vô những nhịp nắc cuối cùng, nó thả hai cổ tay của cô mà nó nắm chắc từ đầu tới giờ, hai tay nó vịn lên đầu vai cô nắc nhanh những cái cuối cùng… Thục Mai không còn hơi sức để dùng tay đẩy nó ra nữa, hai bàn tay cô quờ quạng bấu víu đâu đó trên ghế salon và rồi cô chợt nhăn mặt cùng lúc cái bụng nhỏ của cô run rẩy từng cơn khi thằng Hận chậm hẳn nhịp nắc, nó chỉ còn nhấp từng cái, đầu cặc nó phồng to rồi bắn phụt ra tia tinh dịch đặc nóng ấm tưới lên miệng tử cung đang mút trên đầu cặc nó, từng tia bắn ra như không muốn dừng… Nó hổn hển bật rên :
– Hưm… Mai ơi… anh bắn ra rồi… sướng quá… bắn trong lồn Mai… hưm… đã quá… Mai ơi… Ưm…
Thục Mai mở to mắt nhìn khuôn mặt chàng trai đang nằm đè trên bụng cô, đang tưới những tia chất lỏng trong đáy lồn cô, nóng ấm… Khoái cảm lần đầu tiên làm cô như tê liệt phản ứng… Cô không biết là phải vùng dậy, xô nó ra hay vòng tay lên ôm chặc nó lại… Trạng thái giằng co làm cô kiệt sức, cô thả lỏng hai tay hai bên mình rồi từ từ khép mắt lại để hai hàng nước mắt cảm xúc ứa ra… Thằng Hận cúi sát hôn lên chóp mũi, hôn lên trán cô, nó thầm thì :
– Anh xin lỗi… Thục Mai… Anh không biết mình đã làm gì… Xin lỗi em…
Trong lòng cô đã cảm thấy nhẹ đi sau lời xin lỗi dù muộn màng của nó… Nhưng, cô không thèm lên tiếng… Thằng Hận từ từ rút cặc ra khỏi lồn cô, thân cặc nó dính đầy dâm dịch trắng đục, lẫn lộn có vài sợi máu đỏ loang ra… Từ cửa miệng âm đạo Thục Mai cũng ri rỉ chảy ra một dòng chất nhờn trắng đục, trộn lẫn trong dòng tinh dịch là những sợi máu đỏ của màng con gái bị xé rách lúc nãy…
Thằng Hận đứng dậy kéo quần lên. Nó vừa cúi xuống tính đỡ cô lên thì Thục Mai đã hất mạnh tay nó ra. Cô kéo cái quần lót lại đúng vị trí rồi vùng dậy sửa sang lại áo váy… Xong xuôi, cô đứng thẳng người trợn mắt nhìn nó… Cô không hét lên mà lại nói rất nhỏ :
– Tui… tui… ghét anh… Anh… anh chết đi…
Nói xong, cô quay lưng bước ra khỏi nhà nó. Ra tới chỗ để xe, tự nhiên cô khựng lại vài giây… Giữa hai chân cô vừa thôn thốn khó chịu, lại vừa có cái thứ gì đó sâu bên trong chảy ra dinh dính… Cô mím môi, đỏ mặt cố xoay chiếc xe tay ga quay đầu ra ngoài rồi nổ máy chạy đi… Đứng trong cửa sổ nhìn theo, thằng Hận lắc đầu… Lần này nó cười không được, trong lòng nó chợt xao động một tâm trạng của sự tội lỗi… Nó lại đè thêm một đứa em gái của nó ra rồi…
***
Qua buổi trưa, khi thằng Hận không thấy mẹ và dì Ngọc An về, nó đành tự xuống bếp nấu cơm, lục trong tủ lạnh chế biến mấy món ăn đơn giản và tự xử… Từ lúc Thục Mai đi về, trong đầu nó cứ quay cuồng với những ý nghĩ tự vấn lương tâm, nó làm những chuyện như vậy là đúng hay sai?… Lúc đầu, nó lên cái kế hoạch này, tìm cách ngủ với tất cả những người phụ nữ có dính líu ít nhiều tới Đỗ Lộc để trả hận cho mẹ nó… Nhưng sau khi đã làm được rồi thì nó lại cảm thấy bất an, lòng dạ không vui, không hả hê chút nào, mà hình như có một cái gì đó chưa hình dung ra được cứ làm nó buồn buồn… Nhất là lúc sáng, khi thấy những giọt nước mắt của Thục Mai nó cảm thấy nó hèn hạ, tiểu nhân làm sao đó… Đáng lẽ như với Thục Miên, như với Thục Vy… phải để họ tự nguyện tới với nó, còn với Thục Mai, có khác gì nó cưỡng hiếp cô đâu!… Tại sao trước giờ nó có thể chờ đợi để tiến từng bước một mà sao lần này nó lại vồ vập, hung dữ đè cô xuống một cách không thương tiếc… Bản chất của nó đâu phải vậy chớ?! Rồi mai mốt đây, chắc chắn sẽ còn gặp lại cô, lúc đó nó sẽ làm gì, nói gì?… Chắc giờ này Thục Mai khinh ghét nó ghê lắm…
Đắm chìm trong suy tư và cảm giác tội lỗi, thằng Hận không nghe thấy tiếng xe taxi ngừng trước nhà, nó chỉ giật mình tỉnh lại khi nghe thấy tiếng cười nói ngoài cửa, chị em Ngọc Nhàn đã về… Bước vô nhà, hai khuôn mặt tựa như nhau đều rạng rỡ vui cười, hai tay họ xách không biết bao nhiêu là túi giấy, túi nylon nặng trịch… Thằng Hận nheo mắt nhìn mẹ với dì :
– Trời… Đừng có nói với con là hai người mua hết đồ ngoài chợ rồi nghe…
Thả mấy cái túi xuống nền nhà, cả hai chị em bước tới ngồi xuống ghế salon với thằng Hận. Ngọc Nhàn cười tươi nhìn nó :
– Đố Hận bữa nay mẹ với dì con đi phố gặp cái gì?…
Ngọc An cũng cười :
– Gặp ai mới đúng chớ Út…
– À… đúng rồi… Không chỉ gặp mà người ta còn mua quà gửi về cho Hận nữa chớ… Chị…
Quay qua Ngọc An, mẹ nó nháy mắt :
– Chị Sáu có công nhận thằng cháu của dì đào hoa dữ không?…
Ngọc An gật đầu, mắt nàng mở to nhìn thằng Hận, nửa như khâm phục, nửa rất trìu mến :
– Không biết có đào hoa không, mà cả mẹ lẫn con đều giành nhau mua đồ cho con đó…
Thằng Hận ngạc nhiên :
– Ủa… ai vậy mẹ, dì?… Ai mà mua đồ cho con?…
Ngọc Nhàn thò tay xuống một trong mấy cái túi, kéo lại rồi lấy ra một mớ đồ để trên bàn :
– Đây nè… Áo sơmi, quần tây, đồ cạo râu, nước hoa và một đôi giầy nữa…
Nhìn đống đồ trên bàn mới tinh nằm trong những cái hộp thằng Hận ngớ người :
– Mẹ mua chớ ai, phải không dì Sáu?…
Ngọc An lắc đầu nhìn em gái :
– Nói cho anh chàng biết đi Út…
Ngọc Nhàn mỉm cười hóm hỉnh :
– Hận biết ai mua đồ gửi cho con không? Má con Thục Miên đó… Hồi sáng mẹ với dì con vô siêu thị để dì lựa áo váy mua mai mặc đi làm, lại gặp chị Thục Vy với con nhỏ Thục Miên… Ừ, mẹ phải công nhận, chị Thục Vy giàu có xinh đẹp vậy mà thoải mái, gần gũi ghê á… Một hai còn bắt mẹ với dì phải đi ăn trưa với cả hai má con nữa… Chỉ còn gọi điện kêu nhỏ chị của Thục Miên nữa, không biết con nhỏ mắc cái gì mà không chịu ra… Mẹ cũng trông được gặp cô chị, nhỏ em xinh đẹp vậy, chắc nhỏ chị cũng không thua kém đâu ha…
Câu cuối cùng, nàng còn nháy mắt ra bộ chọc quê thằng Hận làm hai tai nó đỏ lên… Không ai hiểu phụ nữ bằng chính phụ nữ. Ngọc An cũng vậy, nàng đã chứng kiến ánh mắt của Thục Miên mỗi lần nhắc tới thằng Hận, như nhắc nhớ tới một người rất thân quen… Mà hình như cả Thục Vy cũng dành cho thằng Hận một sự quan tâm còn hơn cả sự quan tâm bình thường của sếp dành cho nhân viên nữa… Hao hao giống như một người mẹ khi nhắc tới con trai vậy…
…………………………………………
Đúng là sáng nay Thục Miên đòi Thục Vy chở cô đi mua sắm, cô nại lý do là quần áo cũ hết rồi cần mẹ cho tiền mua nhưng không chịu đi một mình… Thiệt ra cô sợ ở nhà, đi ra đi vô gặp mặt Hai Mai, cô mắc cỡ… Chiều hôm qua, cô lỡ dại khai hết, khai sạch mối quan hệ của cô với thằng Hận… Đã vậy, cô còn lỡ miệng khai luôn cái chuyện khi được thằng Hận dìu đưa lên cao trên đỉnh ngọn núi tình dục thì vô cùng tuyệt vời nữa chớ… Mà rồi sau cuộc tra khảo biết tường tận mọi chuyện của cô với thằng Hận rồi, Thục Mai lại không tỏ vẻ ngạc nhiên hay nổi nóng gì hết, chị cô lặng lẽ bỏ đi ra ngoài, tới tối cũng không xuống nhà ăn cơm… Cô thì tưởng sau khi biết chuyện của cô, Hai Mai giận không thèm nói chuyện, như từ trước tới giờ, mỗi lần cô làm gì làm cho chị cô bực mình là chị cô lại im lặng bỏ đi không thèm nói chuyện với cô, có khi kéo dài cả tuần… Ba cô khuyên cũng không được, chỉ có khi nào má cô kêu Hai Mai nói chuyện thì lúc đó chị cô mới quay lại bình thường với cô… Lần này cô cũng nghĩ vậy…
Thục Miên làm sao biết được tâm trạng phức tạp, nửa giận, nửa vương vấn của Thục Mai với thằng Hận được… Từ ngày đầu tiên, khi thằng Hận tới đón cô ở đài truyền hình, rồi thẳng thắn nói với cô về những điều phải trái, sau đó là thêm nhiều lần lái xe của mẹ cô đưa đón cô, lúc là do Thục Vy bận nên nhờ thằng Hận, lúc thì cô biết trước ngày hôm đó mẹ cô không thể nào đón cô được nên cô tìm mọi lý do để không tự đi xe của mình… Mà cũng lạ, công ty của Thục Vy rất nhiều lái xe nhưng nàng tuyệt đối không cho ai được lái xe hơi riêng của nàng, ngoại trừ thằng Hận, chỉ một mình thằng Hận mà thôi… Nhất là từ sau chuyến công tác hội nghị ở vùng biển về, lần đầu tiên Thục Vy cùng một người con trai làm chuyện đó trên xe hơi và là xe hơi của nàng… Có lẽ vì cái ấn tượng quá sâu đậm như vậy, nên nàng không muốn có người đàn ông con trai nào khác ngồi trong xe nàng, ngoại trừ nó, cái thằng thanh niên bạo gan đã dám đè nàng ra giữa rừng rú và mang tới khoái cảm cho nàng ở băng ghế sau của chiếc xe…
Nhớ tới chuyện sáng nay lúc đi siêu thị, gặp mẹ và dì của thằng Hận, Thục Miên thấy mẹ mua quần áo, giầy dép gửi cho thằng Hận với lý do thưởng cho nó vì nó đã… hay thay mẹ cô đưa đón Thục Mai đi thực tập… Trong bụng Thục Miên có chút ganh tỵ vì cô chưa bao giờ có được cái lý do nào để đòi mẹ kêu thằng Hận đưa đón cô, cũng chỉ tại cái trường đại học mà cô đang học với nhà cô gần xịt… Vậy mà cô cũng bạo gan mua một bộ dao cạo râu rồi len lén lúc mẹ cô đang chỉ chỏ mua hàng với Ngọc An, cô thả vô túi đồ của thằng Hận, nói nhỏ với Ngọc Nhàn :
– Cho con gửi cái này cho anh Hận…
Đã quen với cô gái nhỏ nhưng đam mê chuyện người lớn, mấy lần tìm tới nhà mình nên Ngọc Nhàn chỉ mỉm cười gật đầu. Đã vậy, nàng còn thủ thỉ chọc quê cô :
– Bộ râu anh Hận đâm con đau lắm hả?…
Nhìn khuôn mặt xinh đẹp bỗng chốc đỏ bừng, Ngọc Nhàn thấy tội nghiệp nên xoa nhẹ má cô, nàng thì thầm một câu làm Thục Miên còn nóng hơn, không chỉ nóng trên mặt, mà còn nóng khắp người :
– Con tới nhà dì mấy lần, dì biết hết và cũng… thấy hết… Nhưng mà không sao đâu… dì không có nói với ai đâu… kệ tụi con…
Thục Miên mắc cỡ vô vàn nhưng cô nghe nàng nói vậy nên nhìn nàng, mắt cô ánh lên vẻ biết ơn rồi cô gật đầu nhè nhẹ…
………………………………………
Đang ngồi nghe mẹ và dì Sáu An kể chuyện và chọc ghẹo, thằng Hận cứ mỉm cười không nói gì… Cái điện thoại báo có tin nhắn làm nó mừng rơn, được thoát khỏi hai người phụ nữ đang trong tâm trạng vui vẻ… Nó bước tới cầm cái điện thoại rồi quay ra cửa mở lên coi…
“Em nhớ anh… Muốn gặp anh ghê lắm…”
Tin nhắn của Thục Miên…