CHUYỆN TÌNH CHA CHỒNG NÀNG DÂU – Mới 2024

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: CHUYỆN TÌNH CHA CHỒNG NÀNG DÂU – Mới 2024

Tác Giả:

Ngày Cập Nhật : 31/12/2024

Chương 4: Hai Con Tim ❤💕💝 Hòa Chung Nhịp Đập
Sự lăn lộn bên trong xe ô tô chật hẹp, sự vụng trộm của vợ với cha chồng hôn vội vã không muốn rời nhau. Lúc này chiếc xe ô tô thể thao bốn chỗ hiệu của Đức, nó rung rinh, rồi nhồi lên nhồi xuống theo sự lăn lộn nháo nhào của Cảnh Hồng với ông Trường An hiện bên trong. Do xe hơi của vợ đã tắt máy không còn khởi động, cho nên máy điều hòa nhiệt độ nó cũng ngưng không phát huy tính năng làm mát, thế là cơ thể cha tôi tỏa nhiệt nhiều hơn, rồi vợ tôi cũng vậy. Dẫu cho hai cơ thể nam nữ đang tỏa nhiệt, mồ hôi thì lấm tấm như hoa thấm những giọt sương đêm, nhưng cha với vợ vẫn ôm nhau vật lộn nãy giờ chưa hề có dấu hiệu mệt nhọc. Bất chợt bàn tay của cha chủ động nhanh dần, rồi mạnh dần lên trông thấy. Bàn tay chai sạn của cha lướt trên tấm lưng của vợ tôi, rồi xuống tới bờ mông đầy đặn và nở căng của Cảnh Hồng. Dù cô ấy có một con và cũng đã có chồng, thế nhưng mông của nàng thì gái đôi mươi không so kịp. Bây giờ mồ hôi trên vầng trán của cha tôi tỏa nhiệt quá nhiều nên nó lăn dài xuống gò má của ông, rồi Cảnh Hồng vô tình mở mắt để ý, rồi cô đưa bờ môi mình đến đó và nếm thử giọt mồ hôi, mỉm cười nói khẽ:

-Cha ơi! Mùi hương của cha thật quyến rũ với con… ưm…
-Huơ… con nói sao… huơ… thật chứ!!!

Với sự khích lệ của vợ thì cha tôi không kiêng dè hay nghĩ đến con trai là tôi nữa, một phần do ông quá hứng tình, quá hưng phấn vì hai năm trời dài hai mươi bốn tháng nay mới gặp được nàng dâu xinh đẹp Cảnh Hồng. Cha tôi hơi vội vã nên không biết bắt đầu khởi điểm từ đâu, bàn tay thì vụng về đến thấy ghét, bởi không có thời gian mà còn bị thân hình vợ tôi đè nữa thì biết làm sao, cho nên lóng ngóng, muốn lên tiếng hỏi với nàng dâu nhưng không mở lời nổi. Có lẽ cha tôi ngại, cũng có thể là vậy. Chứ không lẽ lại nói là “con dâu ơi… mau… mau cởi quần áo ra hay sao”, và thế là im lìm ngóng đợi hành động của vợ tôi.

Vợ tôi thì biết hết trơn á, do cô làm nũng làm nịu với cha chồng yêu quý của cô mà thôi. Vợ tôi khúc khích cười, má nàng lại đỏ bừng lên thêm gấp bội vì râm ran. Vợ tôi muốn dùng chiêu “mèo vờn chuột” với cha thêm chút nữa, bởi cô ấy biết lúc nãy tôi đã nói rồi, nói là khi cha thức dậy rồi hả lên trên nhà. Bất chợt vợ tôi làm điều kì lạ với cha chồng mà tôi là chồng của nàng cũng chưa hề nếm trải. Vợ tôi ngậm vành tai của cha, rồi tiếng rít rít vang ra từ miệng nhỏ xinh xắn của Cảnh Hồng làm cha tôi nứng lên, ông chẳng biết đâu là bờ bến lạ, đâu là bến chung chinh, mà cha tôi chỉ biết lúc này, là lúc ông mong đợi nhất. Bàn tay của cha bắt đầu tìm đến mí lưng quần jeans của vợ tôi, rồi tìm đến sợi dây kéo và chiếc cúc quần jeans của nàng dâu. Khi chiếc khóa quần jeans của vợ tôi được kéo xuống, cúc quần jeans cũng đã mở thì bàn tay của cha tôi loàng vào trong.

Do vợ tôi nằm sấp trên người cha tôi nên bàn tay của cha đưa vào bờ mu bướm của Cảnh Hồng rất ư là khó khăn, cũng một phần do vợ tôi muốn dùng chiêu mèo vờn chuột với ông ấy, nên hễ bàn tay của cha tiến vào một chút thì nàng lại cố tình chà xát mu bướm của mình đè xuống mu bàn tay của cha chồng. Vợ tôi mỉm cười và nói vào vành tai của cha tôi:

-Cha nè! Muốn tiến vào nơi đó của con cũng phải bỏ ra chút công sức đúng hông nà? Hihihi
-Huơ… huơ… Cảnh Hồng… cha xin lỗi con nhé! Huơ… cha vượt mức chịu đựng rồi. Hư… ư…
-Á… aaa… ưm… cha… cha ơi! Ư… ưm… cha ơi… đừng… rời xa Cảnh Hồng… ư… mà…

Cha tôi không muốn day dưa mãi nên bật người ngồi dậy, rồi định mở cửa xe ô tô thì vợ tôi níu kéo lại. Cô vừa ôm hôn cha vừa rên khẽ trong miệng mình, sau đó nói những câu khiến cha tôi rất cảm động. Có lẽ vợ tôi đã sai, bởi cô nghĩ dùng chiêu “mèo vờn chuột” sẽ kích thích cha tôi nhưng không, bởi càng kéo dài thì cha tôi càng tỉnh táo hơn, và ông ấy đã không muốn tiếp tục cảnh này nhiều thêm. Dẫu lúc này trong tầng hầm chỉ có cha với vợ, ngoài ra không còn ai khác, và ngoài kia là bóng đêm với ánh đèn đường phố thị của Thượng Hải xô bồ sầm uất, nhưng cha vẫn không muốn, ông nói:

-Cảnh Hồng, ôm hôn bấy nhiêu là đủ rồi. Con lên nhà trước đi, cha muốn yên tĩnh một chút rồi lên phòng ngủ của cha sau.
-Ơ… nhưng mà… cha, cha ơi! Cha bị làm sao dạ?

Cha tôi không nói lời nào, ông bế vợ tôi theo ra ngoài vì cô ấy không chịu ngồi dậy. Khi bước ra ngoài xe, vợ tôi vẫn không buông thân hình cha chồng ra, cô bắt đầu khóc thút thít nói nũng nịu: “Cha, cha nè! Sao tự dưng cha buồn vậy? Cha không trả lời thì con sẽ không buông ra đâu”

-Huơ… Cảnh Hồng ơi… cha khó chịu quá! Cha thấy bức bách trong lòng… cha… cũng không muốn cắm sừng với chồng con, bởi nó là con trai duy nhất của cha… hu hu…
-?????

Nói xong câu uất nghẹn trong lòng mình thì cha tôi đã khóc, rồi vợ tôi tạm thời chưa suy nghĩ nhiều về điều này nên chỉ im lặng nhìn cha chồng thôi. Khoảng lặng trôi qua vài phút, vợ tôi nói điều thầm kín nhất mà tôi tình cờ nghe thấy khi bước xuống tới cầu thang. Câu nói ấy khiến tôi như chết lặng, tim tôi nhất thời không chịu được cơn sốc nên đứng như người bị điểm huyệt.

-Cha, cha ơi! Thật sự trong lòng con, hình bóng cha đã thay thế hình bóng chồng con trong hai năm trước rồi. Lúc đầu thì con chỉ mường tượng và mơ hồ, thế nhưng sau hai năm kể từ lúc hạ sinh, kèm sự chăm sóc ân cần của cha thì con đã có tình cảm với cha từ lúc đó. Rồi sau hai năm mong đợi đó, con “không biết đó có phải là yêu không, mà sao vắng nhau là buồn”.
-Cảnh Hồng, cha cũng rất yêu con. Cha biết như thế là sai, nó trái với luân thường và đạo lý. Thế nhưng con tim…💔, trái tim của cha nó lại muốn “hòa chung nhịp đập” với trái tim của con.
-Ưm… cha, cha ơi! Con cũng biết vậy, nhưng con không muốn rời xa cha. Nếu cha muốn rời xa con thì con với anh Lạc Dương cũng không hạnh phúc được đâu. Bởi vì nó quá muộn màng rồi, con cũng đã yêu cha mất rồi.

Tôi thấy vậy nên mới đi lên nhà trên trong thầm lặng. Dù bước đi thật khẽ nhưng cha tôi vẫn nghe thấy. Ông vội đẩy người vợ tôi ra một chút chứ không dám xô mạnh vì sợ Cảnh Hồng bị tổn thương, bởi vợ tôi chưa biết tôi xuống đây, xuống tự lúc nào vì một phần là vợ tôi đang được cha chồng bế trên đôi tay, còn khuôn mặt xinh đẹp thì ép vô ngực cha nên không thấy sự hiện diện của tôi. Tôi thấy người cha tôi yêu thương bối rối, mà không bối rối sao được, bởi ông đang bế vợ tôi trong vòng tay yêu thương cơ mà. Tôi bèn ra dấu với cha rằng: “Cha ơi! Đừng nói gì cả, con không trách cha đâu. Mọi chuyện hãy để thuận theo tự nhiên, cuốn theo chiều gió, rồi sẽ êm đềm thôi mà”

Tôi ra dấu với cha tôi xong thì rời khỏi, còn cha tôi thì lại khóc. Ông khóc rất to và vòng tay của ông ghì lấy cơ thể vợ tôi thật chật, vợ tôi chưa biết gì, cứ nghĩ cha tôi muốn yêu hay ân ái tiếp nên mới ghì lấy cơ thể của cô chật như vậy. Vợ tôi bắt đầu mỉm cười, ánh mắt bắt đầu tình hơn nhìn lên khuôn mặt cha tôi, rồi ghẹo: “Liu liu… đàn ông mà lại khóc… liu liu…”

Sự lém lĩnh và đáng yêu của vợ nên khiến cha tôi không còn khóc nữa. Ông bắt đầu chủ động hơn, ông ôm hôn vợ tôi với nụ hôn ấm áp và nồng nàn. Nụ hôn cha tôi trao cho Cảnh Hồng là nụ hôn của tình yêu thật sự, và nó bắt đầu “Chuyện Tình Cha Chồng Nàng Dâu” kể từ đây.

4 4 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận