CÔ CÂM – Truyện Người Lớn Hay 2023 – Update Chương 60
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: CÔ CÂM – Truyện Người Lớn Hay 2023 – Update Chương 60
Tác Giả: THICH ĐU THU
Thể Loại: gai dam, huấn luyện, Lén Lút
Lượt Xem: 3315 Lượt Xem
Bạn
đã bao giờ bạn tự hỏi..tuổi 15 của mình thế nào chưa nhỉ
À …tôi ngĩ
nó tùy vào hoàn cảnh, môi trường sống và thời đoạn sinh ra của mỗi con người..
tuổi của tôi
bà tôi hay bảo, cháu ăn chưa no, lo chưa tới đôi lúc có những suy ngĩ hành động bất ngờ
Nó chẳng giống như nhưng gì giờ này ngồi đây ao ước phỏng đoán được những gì sắp đến với mình
Tôi khi ấy
Nge bà bình bảo
Tú ơi cho bà đi nhờ về với
Tôi muốn dắt xe về nhanh
chỉ muốn chạy trốn thật nhanh ra khoảng vườn phía sau nhà ông đàm để cười phá lên cho thỏa cái tính ngịch ngầm của bản thân mà đám bạn trên lớp vẫn hay trêu
Thằng tú là chúa nghịc ngầm
Ngĩ cũng tội cho bà bình miếng ăn tới mồm
đang bon vì ông đàm bảo lốp bà vẫn căng
thế mà lại bị phá đám
Nhưng mà …
phải cứu ông đàm vì ông là người tôi rất thích
chị nụ mà biết bà bình đang léng phéng với ông thì
Há há..
hôm trước chị đã bảo
chị em tôi cắt cái ấy của ông, chị ấy cứ tò mò gợi truyên hỏi han mình, hôm đám giỗ còn gì
ai zà..
số ông đàm cũng khổ thật
dắt xe ngang tới cái lồng chim ông đàm treo trên cành bưởi, chả biết con chim cu gáy của ông chắc đã quen mặt mỗi khi tôi búng tay, huýt sáo gọi chim
khi thấy tôi đi ngang nó cứ vươn cổ gáy
cái cổ gật gù
cục cu , cục cu..
tôi bật cười ..
ngĩ tới
chim ông đàm hồi nãy to , dài đang vươn cao chỉnh tầm sắp bắn rụng máy bay bà bình
chắc ông
muốn biểu diễn để khoe cái món bà đã nge danh đồn đãi, thèm khát bấy lâu
vậy mà chỉ một phút thôi
cái phút chị nụ mang khoai sang
ông đàm thợ săn để vuột mất con đại bàng..
giờ hai người đang ngồi gần
dồn ông vào thế cờ chiếu bí
hí hí..
giả vờ huýt sáo với con chim ..
rồi ngoảnh nhìn trở lại
ông đàm đang nhăn nhó bởi tình huống chẳng ngờ
bỗng tiếng ông cất lên
tú ơi
tôi đứng ở gần cái lồng chim cách ông khoảng gần chục bước chân ..
giờ mới dám nhìn lại
mìm cười
ông bảo gì cháu ạ
đợi ông một lát
tôi bước quay lại
cái bàn ông đàm kê sát trái nhà chìa ra phía sau, cái bàn gỗ đã cũ trên mặt đã sờn , hai cái ghế băng dài kê hai bên..chị nụ cùng bà bình ngồi chung một băng ghế
ông đàm đứng đằng sau hai người, chắc tâm trạng ông không vui vì cái cảnh này
tôi nhìn ông cười hì hì
ông nháy mắt tôi một cái rồi bảo
tú chờ ông một lát ,
rồi quay sang nhìn bà bình
chết
nãy giờ cứ mải truyện làm tôi quên lấy thuốc cho bà
hì hì ..
ông cười cầu hòa
tôi nhìn hai túm khoai lang chị nụ để trên mặt bàn
nhìn chị nụ
náy mắt một cái
rồi chợt hỏi
khoai nhà chị to nhỉ, chắc nướng ăn ngon lắm
ừ
khoai ngệ ruột vàng đấy em, khoai nay luộc vừa chín tới rồi chắt nước, bỏ vào niêu đất om vùi trấu khoảng nửa tiếng mang ra ăn thì ngon tuyệt em ạ
bà bình vốn là người dầu dãi , từng trải trên tình trường , bà đã chinh chiến bao mùa
linh tính bà rất nhảy cảm, tính lại lẳng lơ
sống ở làng đã lâu, chắc lâu nay bà chả lạ gì miệng thiên hạ đồn đãi về ông đàm về mấy cô cháu bên đằng vợ
khi nge chị nụ khen khoai , kiểu tự khen mình
bà bảo
nói vậy chứ khoai ăn cũng tùy người
hì hì
sao chị nói vậy
à ý tôi là
khoai bở và ngọt thì ợ cay,
ông đàm nge đâu bị bệnh dạ dầy..ăn nhiều chắc không tốt
hí hí
á à
chim mái xù lông..tôi ngĩ nhanh
chắc chị nụ hiểu cái nháy mắt của tôi.
bà bình thì đang cay vì miếng ngon…vuột mất
nên giờ …hai người đang có tâm trạng kiểu bực mình
ông đàm giả lả
nụ cứ để đấy cho ông..
ông phơi lên dây vài bữa nữa hấp cơm ăn dần
ông quay sang bà bình
giờ bà lên tôi gói cho bà mấy gói, nay về uống đỡ mai thuốc về chiều mai bà lên đây tôi cắt thêm cho đủ vị
ừ..
bà bình trả lời, rồi bước theo ông
tôi nhìn chị nụ
cười
ông và bà bình đi rồi..tôi nhìn chị nụ khuôn mặt đang ửng hồng
hôm nay chị chỉ chải chuốt ăn mặc dễ nhìn, chân mày thật đậm, dáng hình đầy đặn
hôm trước ông đàm bảo
mùm mụp móng trâu..
nãy giờ chị đang quay lại nhìn theo bóng hai người bước lên nhà
giờ chị quay lại nhìn tôi
rồi hỏi
tú nãy giờ tú ngồi đây với hai ông bà à
à à..
em nằm võng ngủ
thế em có nge hai người nói truyện gì không
à ..
em ngủ mơ mơ
nên nge
ông bắt mạch cho bà bình
ông bà bảo thế nào
à em nge bà bình nói ..hồi này bà đêm về hay mất ngủ rồi gì gì đấy
thế hả…
thế hai người có vào nhà giống…
giống gì hả chị
à giống cái hôm em nge thấy chị với ông đó
hí hí
em chả để ý chị ạ
à…chị ơi hôm trước em nge ông đàm nói anh nhà chị …
ông nói sao hả em
à hôm em nge ông bắt mạch, kê đơn cho mấy chú đi làm ỏ bãi vàng về ..
ông bảo ..
bảo sao hả em
tai em nge mấy chú kia nói đi bãi vàng về hay bị cảm gió, yếu người, lên đó họ cho hút cái thuốc gì đó..mà trên ấy gái gú nhiều
có anh kia nói với ông bị viêm mào gà , mào chim gì đó
ông bảo uống thuốc đông y khó khỏi bệnh sùi mào gà lắm
nên đến bệnh viện tây y
chết em nge thật vậy à
vâng em hay sang đây lắm..có nhiều hôm em nge ông khám bệnh cho người ta nên nge ông nói vậy
chị nụ bảo..chắc ai đó bị bệnh nên họ nói vậy
em cũng chả biết..
em nge mấy ông kia nói với ông..lên bãi vàng toàn gái đẹp , nên ông nào cũng tiêu hết tiền..có ông về còn bị sốt rét da cứ bủng nhợt ra
rồi cái hóa chất gì để khử vàng đó..ai uống nước suối về da cứ sám sịt
chết thật , em nge vậy à
vâng, em nói dối chị làm gì
thảo nào
bà bình với ông đàm đi ra,
nhìn bà bình tươi rói
nói, cười với ông đàm
chị nụ ..mặt cứ lầm lì
ông đàm bảo
tú, giờ cháu về à
vâng ..cháu về xem bà cháu có bảo gì không
à nếu không có việc gì lát cháu vòng lên đây ông nhờ chút việc nhé
ông nhìn tôi cười
rồi nháy mắt một cái
tôi quay ra dắt xe
bà bình đi theo..bà sách theo hai gói thuốc bắc với chai nước màu vàng nhạt
tôi cứ thủng thẳng dắt xe ra theo bờ ruộng , nhìn lại đã khuất bóng ông đàm
không biết trong ấy ông với chị nụ lại đang làm gì..
tò mò
nhìn lại phía sau thấy bà bình cũng ngoảnh lại nhìn về phía nhà ông đàm
tôi cứ tủm tỉm cười
ngĩ…
công nhận ông đàm tuyệt thật..không biết lúc này lại đang thảnh thơi bên cô cháu
hay đang bị cơn thịnh nộ của đàn bà
ngĩ cũng khổ thân ông, đào hoa phong độ , cái ấy thì dài
hí hí
tôi đi cách bà bình một khoảng gần 2m..ra tới đoạn ngã ba một đường rẽ về trong làng . một đường đi gữa cánh đồng, tôi cứ dắt xe đi
bà bình hỏi..cháu cười gì thế, sao không lên xe đi
à ..cháu thấy ông đàm cũng vất vả bà ạ, chả có ai nấu cơm cho ông ăn
bà bình cười cười
xe cháu bị non hơi bà ạ
à bà ơi ..
gì hả tú
ông lấy thuốc gì cho bà thế, lại có chai nước
tôi biết tỏng chai nước của ông đàm là nước gì, nhưng cứ hỏi ..
hì hì
à ông bảo nước thuốc ông sắc sẵn , uống cho cân bằng âm dương ấy mà cháu
hôm trước cháu nge ông bắt mạch cho cái cô ở làng nên.ông nói lốp của em căng thế này
mà bà ơi sao bắt mạch cổ tay lại ..căng với chùng hả bà
vậy hả tú
đúng là cái ông chết toi nay, chiều mai bà lên lấy thuốc ..bà hỏi tội ông ấy
ai cũng săm vớ lốp.. vớ vẩn thật
câu truyện của tôi với bà cứ trải theo dọc con đường, chắc bà đi bộ nên khát nước bà lấy chai nước uống một hơi ..khuôn mặt bà nhìn vẫn thanh tú , ửng hồng
câu truyện cứ trải theo bước chân gữa buổi quá trưa..giờ này chắc khoảng hơn 1h chiều , cánh đồng mùa này cũng vắng
đi ngang dộc ruộng , cánh đồng chân ruộng trồng lúa nếp . bà bình bỗng rảo chân bước lên phía trước cách tôi một khoảng
cảm giác như bà đang vội bước chân
tôi nhìn mông bà đung đưa..ngĩ chắc tại chai nước của ông đàm..
cười cười hỏi
bà ơi bà là sao thế
à ….hì hì
bà buồn đái à
ừ bà bà đang tìm bụi cây …hí hí
thôi cháu ngoành lại phía sau để bà…hì hì
à sắp đến ruộng rau nhà bà rồi , thôi bà vào ruộng rau cũng được
tôi nhìn theo tay bà chỉ ..ruộng nhà bà ở khu gieo mạ à
ừ..rồi bà kể
ngày xưa bà trồng rau ở khu cánh đồng soi..bị đám nhà năm bét trộm rau ..nên bà chửi
mấy năm trước thằng tuấn, thằng khải đã lớn..chúng nó bàn nhau cái sào ruộng chân đất gieo mạ của nhà bà..cũng gần bờ ao .hai đứa ra cuốc , rào tre kín đáo , trồng dứa bà bao vòng quanh , làm cổng để khóa lại ..chống trộm rau cháu ạ
bên trong chúng chặt tre cất cái chòi ..có sạp ngủ..mùa hè chúng nó còn mang chăn màn ra nằm ngủ cả đêm ..
đến đoạn bờ mương bà bảo
tú rẽ theo đường này
tôi dắt xe theo chân bà …
theo bờ ruộng vượt qua những ruộng cầy ải đang phơi đất đang chờ lấy nước cấy vụ chiêm
khu vườn rau của bà bình nằm ở khu tiếp giáp bờ ao..bà bình treo gói thuốc lên gi đông xe tôi rồi mở cánh cổng tre
chạy nhanh vào góc khuất
cảm giác đang rất vội ..bà kéo quần
nhìn từ góc cổng vào ..mông bà trắng phau, tròn lẳn
( còn )
Bao nhiêu thứ để khai thác mà chưa gì đã nghĩ đến kết rồi vậy ông tác giả, tôi xin ôngông đấy.
Đặt tên truyện là cô Câm nhưng sao thấy nhân vật này không được khai thác nhiều ?
0989691379 tìm người some cùng vợ. Khu vực hcm
Đề nghị tác giả vận dụng 200% công sức để ra truyện nhanh hơn một chút. Chờ chương mới ra còn hơn mong mẹ về chợ. Truyện rất hay, từng câu chữ như đưa ta về với miền kí ức tươi đẹp, lại đưa ta vào cảm xúc lâng lâng của đam mê.
Hay nhưng viết cứ cách dòng nhiều quat cũng không tốt, đọc sẽ bị khựng, ngắt nhịp thừa thãi đọc khó chịu lắm.