CÔ CÂM – Truyện Người Lớn Hay 2023 – Update Chương 61

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: CÔ CÂM – Truyện Người Lớn Hay 2023 – Update Chương 61

Tác Giả:

Đêm trở gió..gió lạnh đã về, thế là biết bao mong mỏi có một cơn gió lạnh, mợt đợt rét ngọt đầu năm nay đã thành hiện thực, mấy hôm trước la cà ngồi vỉa hè mấy ông bạn cứ bảo thời tiết bây giờ loạn hết cả rồi, ai đời gần cuối tháng 10 âm lịch rồi mà chả có đợt lạnh nào, ban ngày nắng chang chang như gữa mùa hè

Tôi ngồi im lặng, ờ nhỉ, ai mà biết được ngày mai cái gì sẽ xảy ra, ngày trước ai mà đoán được câu truyện cuộc đời cô câm sẽ như thế nào giờ cái cảm giác lạnh tê tê bên vành tai, gò má trong cái buổi đêm về 17 độ c ..tâm hồn lãng bãng bay về nơi xa vắng, quá khứ nhè nhẹ đổ về, nhắm mắt lại để rồi lại hiện ra cái thời vụng dại

………………………………………………………

13 tháng giêng làng tôi lại chuẩn bị vào ngày ăn tết lại

Buổi học sáng thứ 7 cái không khí uể oải vẫn lẩn khuất đâu đây, trong cái lớp học buổi đầu năm dư âm ngày tết vẫn đang chạy trong đầu lũ trẻ, hình như thầy cô cũng có cảm giác như vậy, chả biết tự bao giờ cái câu .tháng giêng là tháng ăn chơi vẫn vấn vương trong đầu mọi người, lũ học trò trong giờ ra chơi vẫn truyền tai nhau hôm nay hội làng TN to lắm, thầy cô cũng chẳng muốn gắt gao, cả buổi học cứ trôi đi trong khi ngoài kia tiếng trống hội vật, tiếng reo hò vẵn thoảng bay theo lan vào trong lớp, hơn 10h cô giáo bảo . cô dừng bài giảng hôm nay ở đây, để dành cho cô chủ nhiệm trao đổi với các trò

Cô chủ nhiệm bước vào ..các em ngày mai là chủ nhật các em được ngỉ, ngày kia lệ ăn tết lại ở quê mình, các em được ngỉ 1 ngày, để ở bên gia đình, ngày ngỉ đó được học bù lại sang chủ nhật tuần sau, các em có ý kiến gì không

Cả lớp ào lên reo hò..không ạ

Học trò, cả cuộc đời đi học sung sướng nhất là cái câu thầy cô cho ngỉ học, cả lớp ào lên đổ ra cổng trường. Tôi thủng thẳng đạp xe về đầu làng, nhà ông Đàm đây rồi

Ông ơi ông đang nấu cơm à

Tú hả, sao nay về sớm thế, ông đang nấu gần chín rồi, ở đây ăn cơm với ông nhé

Chúng cháu được cô cho về sớm, ngày kia được ngỉ thêm một ngày để ăn tết lại, tuần sau học bù ông ạ, à ông ơi , sao lại có tục ăn tết lại vậy

Ông đàm chỉ cười cười, ông bảo ra rửa mặt mũi chân tay đi, lát sau ông quay ra. Chắc món ăn ông đã xào nấu xong, ngồi xuống ghế bên hông nhà ông im lặng hồi lâu rồi bảo

Tục này có mấy trăm năm rồi cháu ạ, các cụ truyền lại, ông lớn lên đã thấy vậy rồi, tục truyền là do vua ban cho dải đất này được ngỉ 1 ngày để tạ ơn người đã khai sơn lập địa, gìn giữ mảnh đất này cho người dân no ấm, cảm ơn các bậc sinh thành và người giúp đỡ mình thành con người

Rồi ông bảo, năm nay thành con trai rồi đấy nhé, lát vào giá sách của ông thích cuốn nào mang về đọc đi, đọc sách để thêm hiểu biết mọi truyện , trong ấy có nhiều cuốn ông ngoại con ngày xưa đọc, giữ gìn, trước khi mất trao lại cho ông đấy, rồi ông thong thả dọn cơm, tôi ngồi ăn với ông cảm giác thật đầm ấm đủ đầy

Thấy bũa cơm có mấy món là lạ, tôi hỏi ..ông ơi dưa cải bắp ông mới làm à, cả món này nữa

Ông cười tủm tìm, cha bố anh , tinh gớm nhỉ, bà bình làm mang lên cho ông đấy, ông có biết làm dưa muối kiểu này đâu, hồi sáng bà mang lên cho ông, mới về lúc 10h..tôi cười nhìn ông , thế ..thế..ông đàm cười vang rồi bảo ông bảo rồi, rồi bà ấy có chạy đằng trời

Rồi ông thủng thẳng kể câu truyện khúc bổng, khúc trầm..tôi chỉ bảo nhất ông rồi..cười ngặt ngẽo, bà ấy cũng trẻ lâu ông nhỉ, ông bảo bà ấy đang hồi xuân phải tìm lên ông thôi hí hí …tôi ngĩ , thôi tuổi già, ông có bà bình làm bầu bạn

Thế ông có ai giận hờn ông không, ý tôi muốn hỏi về mấy cô cháu vợ. Ông bảo.. kệ, ai nói gì kệ họ ông là người tự do mà..

Buổi chiều tôi lại cùng cô câm ra sông cọ lá, đung đưa bước chân để xẩm tối lại rực lên góc bếp nồi bánh chưng ì ục sôi đến hơn 10h khuya thì vớt ra nóng hổi

Buổi chiều 14 tháng giêng ngôi nhà thân thương của gia đình tôi thật chộn rộn,tiếng bước chân của 2 ông cậu đi lại trong căn nhà cùng bà tôi sắp lễ thắp hương, ngoài kia dì Dịu, dì thắm cô hồng cùng cô câm vẫn tíu tít đi lại quanh sân, tôi cũng chả hiểu sao, bà tôi đã nói gì mà mấy nhà đều tập trung đông đủ, gần 17h chiều lại có thêm ông tuấn con bà bình, hình như những người trong nhà đều đã được bàn tay bà tôi đỡ đẻ ra đời, để rồi ngày mai những người đã được bà tôi cắt rốn sẽ đến với bà tôi với tấm lòng thành kính

Từ trong nhà bước ra cái góc sân, nơi ông cậu đã kê 2 bộ bàn ghế dưới tán cân mít mật, nắng đã dịu, không khí lẫm chẫm mờ mờ vào buổi cuối chiều, ngồi xuống cái ghế cạnh bàn , bà tôi rút cái khăn trên vai xuống lau mặt , khuôn mặt bà hiền từ, phúc hậu. Pha chút mệt mỏi của tuổi già

Dì thắm cười cười rồi hỏi, nhang sắp tàn chưa Bá

Hiii, chắc khoảng 15 phút nữa thì hạ mâm cúng được

Mệt không bá, cháu đun nồi nước tắm cho bá rồi, bá tắm rửa, lau mặt nhang tàn thì chúng cháu bưng mâm..bá ơi cố lên sang năm chúng cháu chỉ để bá ngồi chơi thôi

Cha bố cô, lẻo mép nhỉ nhà này năm nào chả có bấy nhiêu việc, bá không làm thì ai làm, cô mau mau lấy chồng đi cho tôi được bữa cỗ. Giọng bà tôi trầm xuống, lát sau bà bảo , chả hiểu sao mấy bữa nay bá toàn ngĩ đến cháu gái của bá thôi, cảm giác lạ lắm giống như sắp có sự thay đổi gì , sáng nay 14 tháng giêng đầu năm mà con chim khách cứ bay đi bay lại đậu ở mấy ngọn cây cau, tìm kiếm kiến ở mấy buồng cau non giống như điềm báo nhà mình sắp có khách hay sắp có đám cưới ấy, hay là hiii cháu với thằng tuấn con bà bình thế nào rồi

Gớm cái hôm anh ta uống rượu thi với anh bạn ngày xưa của cháu hăng thế..kiểu như hai anh đang có cơn gen giữ chỗ tình cảm của cháu gái bá rồi , mau mau đi không lại ế chỏng chơ đấy

Dì thắm ánh mắt lung liêng gò má ửng hồng như da quả nhót dưới bầu trời chiều đông, chớm xuân rét ngot, tiếng dì cười giòn tan . không dám đâu, cháu của bá, thắm của hôm nay khác rồi bá ạ, dì bỗng ôm chầm lấy bà ngoại tôi, rúc đầu gé vào mái tóc đã điểm bạc của bà ngoại, cảm giác như nũng nịu cười đùa

ừ thì ..bá cứ nói thế, tiếng cô hồng xen vào cũng chả biết được cô ạ..con gái như hạt mưa sa, trong nhờ , đục chịu biết đâu cái số của nó mai mốt vớ được anh nào đẹp trai , hào hùng khoáng đạt thì sao

ừ thì cô cũng mong như vậy , ông tuấn con bà bình thong thả bước lên sân, cái xe đạp mới tinh ông ấy mới mua trước tết ,kết quả của mùa làm giò chả thắng lợi , có tiền

cô hồng bảo ..đấy đấy tôi mới nói mà thiêng thế , giai đẹp đến rối kìa

tôi nhìn , cao to, đẹp trai khuôn mặt đầy cương ngị..hậu thế của ông đường hôm nay hiện diện

dì thắm cười toe toét , ông kia ai cho ông qua đây

tiếng anh tuấn cất lên, cứ qua đấy để xem nay có tay nào ngày xưa mò về …hiiii

tiếng cười vui hòa trong không gian dịu ngọt, tôi cứ lâng lâng trong cảm xúc lạ lẫm của buổi đầu năm, nhìn cô hồng, nhìn cô câm, nhìn ánh mắt đung đưa của dì thắm mải miết vui cười tôi cứ ước không gian thân yêu , những con người mộc mạc thân thương này còn mãi mãi

sáng 15 ngày tết lại, vẫn những con người đã in dấu bàn tay bà ngoại tôi đỡ đẻ ra đời, hàng năm lại trở về ngôi nhà này, gặp và chào hỏi ngoại tôi, họ chỉ có một tấm lòng chân thành để tỏ lòng biết ơn người đã giúp họ thành người . vài người mang theo củ su hào , cái bắp cải to nhất , nải chuối ngon nhất biếu bà tôi , những dấu chân đến lại đi, họ đến chào bà tôi rồi trở về ngôi nhà đã sinh ra họ , để thể hiện tấm chân tình. Ngoài đình khói hương ngi ngút, nơi ấy có bà thờ thành hoàng làng

hơn 1h chiều, nắng se se tỏa trên mặt sân, chút nắng ban trưa như ngọn đèn tỏa trên cái mặt sân mấy hôm nay vài giọt mưa xuân lâm thâm rơi xuống mặt sân âm ẩm

dì thắm, cô câm vẫn ngồi ở cái bàn nơi góc sân cùng ông cậu, bà ngoại tôi ngả lưng trong gường không gian bình lặng thanh bình chợt vang lên tiếng xe gắn máy của ai chạy vào ngõ..tiếng xe có cái bô hình như bị rách tạo lên tiếng nổ nge phành phạch, xè xè. À chú tiến

chú tiến , chú tiến giờ đã là người có chức vụ ở trên xã, cái xe của chú là tài sản của ông anh trai mua lại, đi đã mấy năm rồi giờ cho lại ông em làm chân đi lại quanh làng, cái xe mô kích chạy qua làng để lại vệt khói mờ mờ vì từ lâu chưa tu bổ, nhưng nó làm chú oai phết mỗi khi đi họp , tiếng bô phì phì nhả khói khi vượt lên cái dốc hè sân ..tiếng chú oang oang

cô nhẫn ơi ..chú cất tiếng cháu chào ông cậu , cô nhẫn có nhà không ạ, ngoài kia hàng chục đứa trẻ con đang rồng rắn đi theo ba bốn người lần lần bước theo hàng cây vào cổng

tôi vào nhà lay lay vai bà ngoại, bà ngồi dậy vén mái tóc quanh khuôn mặt dịu hiền, tiếng bà thì thào ..có truyện dì thế cháu

bà ơi nhà có khách , chú tiến trên xã dẫn xuống đang vào cổng bà ạ….

còn nữa

4.4 59 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
10 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
maxo

mong chủ trang, ban quản trị phê duyệt để mình poss tiế câu truyện ..tìm mãi mới thấy ỏ đây

Tôi cứ nhẩn nha đứng ở bậc thềm, Đêm yên tĩnh lắm . tiếng côn trùng kêu le ve trong đêm, tiếng nước trng hà tắm chảy róc rách, trong đầu cứ lãng vãng hình ảnh dì đang làm gì trong nhà tắm ..à hình như dì đang rửa l…đang đánh răng, tẩy đi cái mùi thuốc lá của ông Tuấn phảng phất the nụ hôn, vẫn còn vấn vương trên gò má, khóe môi trắng hống của dì
Trống ngực tôi hồi hộp, mong dì mau mau bước ra khỏi cửa nhà tắm..không biết trong kia cô câm đã ngủ chưa …………

maxo

có ai muốn đọc tiếp câu truyện cô câm nũa ko ?

noname

tất nhiên rồi , lâu lâu vẫn vô hóng chap mới đây bác

Trụ

Bao nhiêu thứ để khai thác mà chưa gì đã nghĩ đến kết rồi vậy ông tác giả, tôi xin ôngông đấy.

Trụ

Đặt tên truyện là cô Câm nhưng sao thấy nhân vật này không được khai thác nhiều ?

Khang

0989691379 tìm người some cùng vợ. Khu vực hcm

Chí Phèo

Đề nghị tác giả vận dụng 200% công sức để ra truyện nhanh hơn một chút. Chờ chương mới ra còn hơn mong mẹ về chợ. Truyện rất hay, từng câu chữ như đưa ta về với miền kí ức tươi đẹp, lại đưa ta vào cảm xúc lâng lâng của đam mê.