Cô nhân tình bóng tối – Ký Sự 18+ – Update Chap 39
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Cô nhân tình bóng tối – Ký Sự 18+ – Update Chap 39
Tác Giả : Đang cập nhật
Danh Mục: Có Thật, Gái Xinh, Truyện Sex Ngoại Tình, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Thể Loại: sếp và nhân viên, seri, tự truyện
Công ty mở rộng theo mô hình, từ 7-8 nhân viên giờ đây đã hơn 20 người. Theo tình hình phát triển chỉ cần 1-2 tháng sau là nhân viên lại gấp đôi. Đi theo doanh số cũng tăng. Nhưng có vấn đề lớn kéo theo là chúng tôi thiếu vốn. Với đống tài sản bé tí của riêng tôi thì chẳng ăn nhằm gì để xử lý.
Đang đau đầu thì chợt tôi nhận được một cuộc điện thoại, số của tay Hải giám đốc dự án cuối cùng tôi làm bên cty cũ. Tôi đã từng nghĩ sẽ quên, bỏ qua mọi thứ, nhưng lại có cuộc điện này khơi lên mọi thứ tò mò trong tôi.
– Dạ em nghe anh. Anh khoẻ không?
– Chào em, anh khoẻ, em thế nào rồi?
– …
– A đang rảnh, em cafe với anh đi.
– Vâng, a nhắn cho em địa chỉ ạ.
Chẳng hiểu sao tôi lại đồng ý cafe với gã, nhưng dường như sự hiếu kì lại thúc đẩy tôi có trong cuộc gặp mặt này.
Chúng tôi chào nhau, hỏi thăm đủ tình hình của đôi bên, câu chuyện tưởng chừng như rất vui vẻ thì tôi bẻ chuyện hỏi về phi vụ suýt đưa tôi vào vòng lao lý.
– Chuyện này giải quyết êm đẹp rồi mà e.
– Sếp em ra tay à anh? Em lúc đó không ở HN.
– Uh, Sếp em chơi cũng đẹp, lỗi thì ai cũng gặp mà.
– Cũng may cho sếp em vì có anh giúp đỡ.
– Anh có làm gì đâu, quyền quyết định cuối cùng là sếp tổng, anh chỉ là ý kiến thôi.
– Tôi muốn hỏi thêm nhiều, nhưng hắn lại chuyển chủ đề.
– Anh tưởng em vẫn làm cho cty cũ, chứ không nghĩ em mở cty mới. Anh đang quản lý thêm một quỹ đầu tư, có vài mảng hay hay muốn mời em về phát triển cùng.
Tôi dường như không quan tâm lắm vì giờ mình đã gây dựng được cơ đồ nho nhỏ, chỉ cần đẩy mạnh hơn thôi. Tôi từ chối trong niềm hân hoan.
Thầm nghĩ trong đầu: Làm đéo gì tao phải sang làm cho kẻ thù. Nhưng, từ từ, quỹ đầu tư, mình cần tiền…
Tôi như bắt được vàng, hỏi chi tiết và trình bày về dự án mở rộng cty.
Hắn nghe rất chăm chú, hỏi những câu rất đúng chủ đề, làm tôi phải nể phục về dân tài chính này.
Chúng tôi có 1 tuần lên hồ sơ để thuyết phục công ty này đầu tư vào công ty mình, thực ra tôi muốn được đầu tư theo từng dự án chứ k phải bán cổ phần cty.
Công cty như chạy gấp rút hơn để chuẩn bị những gì tốt nhất, tôi có chia sẻ với em, em cũng mừng cho tôi. Em cũng giúp tôi một số vấn đề, em học về ngoại thương nên kiến thức rất rành, ngoài ra trải qua 2 cty nên em cũng khá hiểu quy trình. Còn tôi thực sự không rành về cái này, cho nên việc thuyết trình trong mấy ngày tới tôi phải đầu tư rất nhiều để làm sao không bị lỗi.
Ngày gặp quỹ đầu tư cũng đến. Chúng tôi in bản thảo đến sớm, em cũng theo phụ tôi. Dường như biết sự hồi hộp của tôi, em luôn ở bên động viên tôi. Tôi cũng dần an tâm, cảm thấy may mắn khi có em bên cạnh.
Mọi sự chuẩn bị đã xong, ban bệ bên quỹ cũng dần bước vào. Cô thư ký giới thiệu về giám đốc và phó giám đốc bên quỹ.
– Chị Trần Thu Thủy – phó giám đốc…
Tôi chợt giật mình, nhìn kĩ hơn. Thôi chết tôi rồi, cô nàng ở bãi biển. Tôi xong rồi. Thực sự không nhận ra cô gái đó trong bộ đồ công sở, cặp kính đen, gương mặt lạnh lùng chứ không hề nhí nhảnh như hôm tôi gặp.
Tôi bất giác đứng hình, mặc dù chìa tay ra bắt nhưng k hiểu cảm xúc của mình nữa. Hít một hơi thật sâu, tôi bắt đầu trình bày. Rất may là có sự chuẩn bị kĩ lưỡng nên phần thuyết trình dự án thuận lợi.
Phần thảo luận mới là gay cấn. Chúng tôi luôn nhận được các câu hỏi chuyên sâu, hóc búa. Team tôi dẫn đi đều phải trưng ra đủ số liệu để có những con số xác thực.
Mỗi lần phó giám bên kia đặt câu hỏi tôi lại căng thẳng hơn hẳn, những ánh mắt chạm nhau vừa sắc lẹm, vừa ngại ngùng.
Buổi đầu tiên chưa chốt được nhưng chúng tôi cũng hân hoan vì dù sao phần chúng tôi đưa ra đều khá ổn. Mọi người đang dọn đồ về thì bà phó giám bên kia gọi tôi lại, mời tôi vào khu tiếp khách để trò chuyện.
Tôi như không thêt từ chối, bảo mọi người qua quán ăn gì đó, hơn 4 tiếng căng thẳng trong phòng họp cũng làm chúng tôi khá mệt mỏi. Em bảo sẽ chờ tôi ở ngoài.
Cầm ly cafe trên tay, tôi mỉm cười, vì không nghĩ số phận lại cho tôi và cô gái này gặp nhau thêm lần nữa. Cô gái này thì làm tôi thay đổi hoàn toàn cách nhìn, chững trạc, trưởng thành, quyết đoán, chặt chẽ trong từng câu nói. Em cũng mỉm cười khen tôi.
– Em nghĩ anh chém gió giỏi thôi, chứ không nghĩ anh lại thuyết trình hay thế.
– Lần đầu anh làm chuyện đấy đó.
– Em không nghĩ sẽ gặp lại anh. Nhất là ở đây.
– Anh cũng thế mà, bất ngờ hơn vì e thật trưởng thành.
Chúng tôi trao đổi thêm một hồi, rồi tôi xin phép về trước, vì kiểu gì cũng còn gặp lại để bàn bạc kĩ hơn nữa. Em với theo:
– Em bắt đầu thấy có hứng thú về anh rồi đấy.
Tôi mỉm cười bước đi, nhưng không biết vui hay buồn, không biết đây là may hay rủi.
Dưới sảnh em chờ tôi ở đó, vừa có một dáng người đàn ông quen quen mặc bộ vest đen cầm cặp đang đi ngược hướng tôi, tôi ngoái nhìn theo định chạy theo nhưng bước chân của họ nhanh, đã bước vào trong thang máy.
Em nhìn thấy tôi đi ra như có chút giật mình nhưng vẫn mỉm cười gượng gạo đón chào.
Cùng nhau về, ngoài những mẩu chuyện về buổi gặp, về kế hoạch cho lần sau chốt deal nhưng tôi cứ trầm ngâm về buổi gặp mặt có vẻ lạ lùng này, vì người con gái không rõ là hữu duyên hay là gì kia, và cả cái người đàn ông tôi thấy quen quen đó.
Thằng T xàm vcl