Cô nhân tình bóng tối – Ký Sự 18+ – Update Chap 39

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Cô nhân tình bóng tối – Ký Sự 18+ – Update Chap 39

Tác Giả : Đang cập nhật

Lượt Xem: 2100 Lượt Xem

"HN, Ngày… Tháng… Năm.
Hôm nay sẽ nấu cho anh món anh thích nhất. Muốn được nhìn anh ăn ngon, muốn được thấy anh cười thật tươi, muốn được nghe anh nói và muốn nghe anh hát nữa. Dạo này anh gầy đi rõ, anh bận quá mà. Công việc của anh có tiến triển hơn rồi, mình chỉ mong anh thành công. Mình tin anh làm được.
Anh cũng xuất thân nghèo khó, mình cũng thế, cả hai phải cố gắng, không chỉ vì tương lai mà cả hiện tại cũng phải cố gắng, cố gắng để thấy mình giỏi, mình có ý nghĩa trong cuộc sống, cố gắng để không ai coi thường, để mình thật tốt, để có thể chăm lo cho người thân của mình.
Chỉ cần trong lòng anh có mình, khó khăn mấy mình cũng chịu được.
Dạo này cảm giác a có vẻ lạnh nhạt với mình, không biết ngoài công việc ra anh còn chuyện gì khác không. Dù là gì mình cũng muốn người đàn ông của mình chia sẻ cho mình. Mình sợ sự im lặng, sợ sự lạnh nhạt.
Mong rằng mình cả nghĩ.
Hôm nay chọn chiếc váy anh thích nhất, không biết anh có để ý không. Trong nhà cũng chỉ trưng bày đồ anh tặng, không biết anh có thấy được tuy không ở chung nhưng anh là phần không thể thiếu của đời mình…"

Tôi bỗng hiểu rằng, với em tôi quan trọng thế. Quyển nhật kí em để bên kệ sách nhỏ, tôi cũng chỉ tiện tay kéo ra. Em đang chạy ra cửa hàng tiện ích đầu ngõ mua thêm gia vị về nấu ăn.
Tôi thầm nghĩ. Em viết nhật kí, thì liệu sự việc lăn tăn thời gian qua em có viết không.
Nhanh tay mở đến khoảng ngày đó.

" HN, Ngày… Tháng… Năm
Hôm nay sếp gọi vào phòng, nhìn khuôn mặt nghiêm trọng của sếp chắc là có vấn đề gì rồi.
Sếp đã nói về khó khăn của cty, về dự án đang triển khai.
Nếu không giải quyết được đối tác sẽ kiện. Hợp đồng bị hủy, sếp vướng lao lý, công ty lao đao, và còn anh, anh cũng bị liên lụy.
Sếp đưa hẳn sấp tiền, cả trăm triệu. Sếp bảo tối mai mời đối tác ăn thì nhờ mình sắp xếp chăm sóc đối tác.
Sếp bảo đừng nói với ai, mình muốn nói với anh. Dù gì những việc này anh mới giỏi giải quyết, mình con gái thì làm sao linh hoạt như a."

Bỗng tiếng mở cổng khu trọ, tôi nghĩ em đi mua về, định đọc tiếp nhưng có lẽ không kịp. Tôi vội gấp quyển nhật kí lại, để vào chỗ cũ.
Em tươi cười bước vào.
– Hôm nay anh không cần làm gì đâu nha. Em sẽ nấu cho anh.
Bữa cơm đơn giản lắm, nhưng đúng món tôi thích. Canh cua, cà muối. Em nhìn tôi ăn lộ rõ vẻ mặt hạnh phúc.
Lâu lắm tôi không có không gian thoải mái ngồi ăn thế này, món ăn cũng là khoái khẩu nên tôi đánh một hồi 3 bát, mà quên mất em ăn được bao nhiêu.
Ăn xong tôi phụ em dọn dẹp, rửa bát. Em đứng ở khu bếp gọt trái cây, nhìn lại chiếc váy tôi ưng nhất, bất giác nghĩ đến những lời em viết trong nhật kí.
Hoá ra lúc nào em cũng nghĩ đến tôi, quan tâm tôi hết mực. Còn tôi đúng là thời gian vừa rồi có lạnh nhạt hơn với em thật.
Tiến về phía em, tôi ôm em nhẹ nhàng từ phía sau, hôn lên má em, rồi cảm nhận hương thơm từ mái tóc, từ cơ thể em. Tôi xoay người em lại, khẽ hôn lên đôi mắt em, rồi đến đôi môi. Tôi em vào lòng nhẹ nhàng, như những làn đầu chúng tôi bên nhau vậy.
Em cũng chốt cửa, tôi và em lên gác xép nhỏ của phòng em. Em khẽ nằm gác đầu lên ngực tôi.
– Em thích nghe tim anh đập. Chẳng thấy nó rộng ràng, mà lúc nào cũng trầm đều, em lại thấy bình yên.
Bình yên là gì? Là kệ tiếng chim ca, kệ tiếng gió thổi, kệ luôn tất bật dòng đời, kệ hết những xô bồ cuộc sống, là chỉ một khoảnh khắc: Chúng ta ở bên nhau.

Đôi môi vẫn dần tìm nhau, chẳng ngấu nghiến như hôm trước, chẳng lạnh nhạt như ngày nào, nó ngọt ngào như dòng suối mát vậy.

Đôi tay từ đan xen nhau như chẳng thể rời xa, đến khi chia cho nhau nhiệm vụ, anh vuốt em ve, bàn tay nhỏ tìm dần về thằng bé, đôi tay cứng lặng lẽ tìm núi đôi mềm mại, rồi cũng chợt dần thấy thiếu, bàn tay ấy sẽ tìm về cái khe khởi nguồn sự sống.

Đôi thân hình từ nằm cạnh nhau, đến khi cởi bỏ lớp vải che, dần cọ sát nhau hơn, hơi ấm dần chia sẻ. Thân hình lực lưỡng cũng đón nhận những cái trườn lên, hạ xuống. Rồi tư thế cũng đổi cho nhau như vậy.

Thằng em cũng ngóc đầu hưởng ứng, cô bé cũng dạt dào tình yêu cứ mời gọi: Em đến ngày rồi đấy, anh không vào nếu thiệt đừng trách em.

Cả hai cứ đan xen, môi tôi cũng dần tìm xuống dưới, cái lưỡi tách dần những khép nép đầu tiên tiến vào cứ địa. Em quặn mình sung sướng theo từng đường lưỡi, từng cái mút.
Em rên lên từng hồi, rồi em cũng ra.

Sau khi nằm nghỉ ngơi một lúc, em cũng chăm sóc cho thằng bé của tôi, nhưng có vẻ tôi lại vội vàng hơn, chỉ vài đường lưỡi của em thôi cũng làm tôi như bùng nổ.

Đặt em nằm xuống, tôi giương khẩu pháo cao xạ, hướng về phía hang để nhắm bắn. Từng cú xâm nhập, từng cú rút ra đều làm em rên rỉ, em càng dần càng co bóp chặt hơn. Tiếng nhóp nhép, bẹp bẹp cũng mạnh hơn.
Môi em dần khô khi há ra thở dốc quá nhiều, em bám chặt hai tay xuống giường.

– A, A, A. Em ra, em ra anh ơi.

Nó gấp gáp vô cùng, làm tôi không chịu được gì chặt em vào. Bắn thẳng dòng khí vào tử cung em. Tôi giữ im, ngả dần người vào phía em, hôn lên em, như cảm ơn em vì cảm xúc thăng hoa này.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
1 Bình luận
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Long

Thằng T xàm vcl