Cô nhân tình bóng tối – Ký Sự 18+ – Update Chap 39
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Cô nhân tình bóng tối – Ký Sự 18+ – Update Chap 39
Tác Giả : Đang cập nhật
Danh Mục: Có Thật, Gái Xinh, Truyện Sex Ngoại Tình, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Thể Loại: sếp và nhân viên, seri, tự truyện
Lượt Xem: 2097 Lượt Xem
Nơi đây có 2 bàn bi-a, một bàn bi lắc, có cái ghế sofa dài đang được chiếm dụng bởi ba người.
Thằng bạn tôi và tay D đang chơi 1 em, nói thật tôi chẳng nhớ đây là em nào. Thằng bạn khốn nạn thì cứ giã từng cú mạnh vào lồn em đó, tay D thì giương chim cho em ý mút. Trên bàn bi-a thì một em đang nằm dạng háng phanh cái lồn đỏ ửng ra, nhưng có vẻ nằm im, có lẽ vì thấm mệt.
Tôi định quay đi, nhưng tay D lại hỏi.
- T, vợ anh đâu?
- Vợ anh trên phòng em ạ.
- Thế chú được mấy nháy rồi?
- Mới được 1 anh.
- Gọi vợ anh xuống đây.
- Thôi, để cho chị nghỉ đi anh.
Hắn rút chim ra, chạy lên phòng tôi. Tôi nháy mắt với thằng bạn.
- Mày làm mấy nháy rồi?
- Nháy thứ 2 mày.
- Mày được mấy nháy.
- Mới có 1 cái, mệt quá tao ngủ quên, giờ mới dậy. Mọi người đâu hết rồi?
- Mỗi cặp lên phòng riêng rồi, tao thích ở dưới này cho thoáng.
- Thế lần nào cũng chơi chung à?
- UH, hôm nay ông D rủ tao ở dưới này chơi đổi nhau.
- Tao nhớ sếp D không thích chơi lắm, chỉ thích được mút và xóc.
- Chuẩn chuẩn, đúng là đệ a D. Chơi không, ra phụ tao một lúc để tao hút thuốc.
- Không, chưa tỉnh ngủ. Để tao châm thuốc cho mày.
Với tay lấy bao 2 số trên bàn bi-a châm lửa rồi đưa thằng bạn. Nó thì vẫn vừa địt vừa nói chuyện. Chợt nhìn thấy trên bàn có gói thuốc.
- Mày uống thuốc sổ à?
- Đm mày, sổ con kẹc tao, chơi như này phải có tí thuốc mới phê. Chỗ này vừa nãy không dùng hết đấy. Mày lên sớm, chứ không ở dưới này bao phê.
- Tao không quen mấy thứ này, như hôm nay cũng là hơi quá rồi. Chơi như này mà không bảo tao trước.
- Bảo mày thì làm được gì, cứ lên chơi như này mới vui.
- Mày còn bao nhiêu thứ chưa nói với tao?
- Thôi để mai đi, giờ chơi đã.
Được một lúc thì tay D đã đưa vợ xuống cùng, hắn hướng về phía tôi hỏi.
- Làm tí nữa không T?
- Anh cứ tự nhiên đi ạ.
- Giờ a thích ngồi ngắm, hay 2 chị em cứ làm đi.
Tôi thì đã hết sự ngại ngùng, như sự cả nể, tôi tiến đến bên vợ sếp hỏi.
- Em còn làm được không?
- Tuỳ anh.
Hắn ngạc nhiên rồi cười lớn hỏi.
- Ơ thế từ chị em thành anh em từ lúc nào thế?
- Từ vừa nãy a, gọi thế cho quen ạ.
- Uh được, chú nhanh hơn a nghĩ đấy.
Cũng từng ăn chơi, tiếp khách cùng nhau, anh em đá bóng trên bàn nhậu cực ăn ý, nhưng đúng là hoàn cảnh này thì khác hẳn. Nhất là con người D, thay đổi hẳn so với trước đây. D của trước đây theo tôi biết thì dù đi làm bao nhiêu cũng mang về cho vợ, làm gì cũng gọi về báo cáo 1 câu. Một người vợ chăm lo để D thoả sức đi phát triển thế, đáng lẽ D phải trân trọng lắm.
D của hiện tại thì khác rồi. D mang vợ cho cả nhóm chơi thì đúng là trong mơ tôi cũng chẳng nghĩ ra.
Nghĩ là thế, tôi lấy tay móc móc vào lồn nàng. Ướt từ lúc nào rồi này. Tôi ghé vào tai nàng hỏi.
- Em ướt từ lúc nào thế?
- Lão D vừa chạy lên liếm đấy.
Tôi hướng đến D đang ngồi ở cái ghế hỏi.
- Anh được mấy nháy rồi?
- Anh 2 nháy rồi.
- Thế anh ra đây phụ em đi.
Như hiểu ý, tôi đặt nàng nằm trên cái bàn Bi-a, D chạy đến banh chân nàng ra liếm. Tôi nhảy lên bàn, giương thằng cu vẫn còn đang xìu, ấn vào mồm nàng. Nàng như hiểu ý, bắt đầu thi triển các món nghề. Từ mút, liếm, đá bi, rồi tay cũng cầm vào thằng cu mà sục, một lúc thì thằng cu đã giương lên oai hùng.
Khung cảnh thằng chồng liếm lồn hầu vợ, con vợ mút buổi tôi đúng là khác người. Như nhìn thấy sự việc không còn e ngại, tôi mạnh dạn hỏi.
- Anh D thích như này không?
- Thích chứ, chú cứ thoải mái đi, tí cứ địt vợ anh cho sướng, muốn làm gì cũng được.
- Thế không ai phục vụ anh à?
- Anh xuất 2 phát rồi, giờ thích chiêm ngưỡng vợ anh, thích nhìn nàng sướng em ạ.
Tôi khẩy khẩy ra hiệu bảo D ra ghế ngồi nghỉ đi, mọi việc sẽ có tôi lo hết.
Ở chỗ kia thằng bạn không còn địt nữa, nó đứng xuống, còn em kia quỳ xuống mút chim nó, nó đóng vào mồm em kia như đóng vào lồn vậy, con bé được một lúc thì oẹ, nó rút ra rồi lại địt vào cái mồm ấy liên tục, nhanh và rất mạnh, đúng chất ác dâm, em gái oẹ đến mấy lần, nước mắt chảy cả xuống, nhưng chưa thấy nó dừng. Hôm trước thấy nó móc lồn em gái trong khách sạn đã biết nó chơi ác rồi, ai ngờ, con gái nhà người ta, ở nhà được cưng chiều như bà hoàng, nhưng vào tay nó thì nó hành cho không ra nổi phần người.
Tôi dựng nàng dậy, kéo nàng xuống đất, cầm con cu rà rà rồi đâm tới từ phía sau. Nước lồn đã ướt nhoẹt nên nó chọc thẳng, trơn tuột, nuốt hết thằng cu. Cái bím múp rụp, cặp mông căng tròn, không cứng đơ như mấy em tập gym, nó mềm mại hơn, nẩy hơn, và có lẽ hấp dẫn hơn. Nhấp nhả một hồi tôi nhấc 1 chân nàng lên giữ trên tay mình, 1 chân vẫn đứng, hai hay nàng vẫn đang tì vào thành bàn bi-a.
Đến đây mới nhớ đến hôm tưởng tượng địt nàng ở trước điện phật nhà nàng. Nhưng hôm nay là thật, chứ không phải mơ, chỉ khác là không gian khác, cũng chẳng có tiếng mô phật sám hối nào từ mồm nàng phát ra cả, âm thanh chỉ 1 màu dục vọng.
Được một lúc đã thấy D quỳ xuống dưới hướng mắt lên nhìn như thèm khát lắm. Một lúc nữa lại thấy D lấy tay xoa xoa, day day hạt le của nàng. ĐM trong đầu bắt đầu nghĩ thằng cha này chơi bài khổ dâm với bi-sex thì điên mất.
Mình nghĩ đến thôi đã tởm rồi, nên bảo hắn.
- Anh thấy kích thích quá à? Có chơi tí không?
- Chú cứ chơi đi, anh bảo anh tạm đủ rồi, nhưng nhìn thích quá. Nhìn chú chơi vợ anh đã quá.
Tôi cứ kệ mẹ hắn, chỉ cố né không cho hắn sờ mó thêm. Chứ hở ra chắc hắn mò xuống liếm lồn, liếm hòn cà của tôi thì gớm quá. Ở tư thế này nàng có vẻ sướng quá, hai tay từ đang chống vào bàn, đến lúc tôi cảm nhận cơ thể mềm nhũn, đổ ập xuống bàn, miệng thì rên siết.
- Chết em mất anh ơi. Sâu tận tử cung em rồi, sâu quá anh ơi.
Tôi dừng lại một chút, nhấp nhẹ nhàng hơn. Cứ 3 nông 1 sâu, rồi thỉnh thoảng làm cú thốc, miệng nàng há hốc theo. Rồi tôi lại dồn một chập địt liên tục, làm nàng chẳng thể nói, chỉ há mồm, tiếng thở dần như tiếng lợn cắt tiết vậy.
Tiếng nhóp nhép càng nhiều, nước trong lồn em chảy ra ướt cả đám lông của tôi.
Tôi dừng lại, nằm lên bàn, kéo em lên để em cưỡi. Giờ thì cái mông to tướng này mới thi triển. Chỉ được một lúc em nhấp, nhưng có vẻ mệt hay thốn, nên em lại ấn chặt xuống mà xoay, lắc.
Hình như phụ nữ ở tư thế này được làm chủ, cơn sướng đến càng nhanh hơn. Em xoay càng nhanh, mạnh, rồi miệng gầm gừ kêu a á. Thế là em cũng xong. Rồi đổ ập lên người tôi. Tôi thì không muốn dừng lại, giữ nguyên tư thế, nhấc mông lên dập vào lồn em, tiếng a a càng kêu, đến khi tôi thấy sắp không chịu được thì lật ngược em lại. Giã những cú cuối cùng vào lồn em rồi xuất. Lần này lâu hơn, mạnh hơn, nhưng tinh trùng có vẻ ít hơn.
Quay mặt ra nhìn thằng bạn tôi và lão D đang ngồi xem. Lão D thì một tay cầm điếu thuốc, một tay đang sục cu, con cu cũng cương cứng lên rồi. Hoá ra đứng nhìn như này cũng dễ nứng. Nhưng, ơ thế đm mình đang đóng phim cho bọn này xem à?
Rút con chim ra, một dòng tinh chảy phọt ra khỏi cửa lồn. Tay D đang ngồi bỗng chạy lại, lấy tay vét nó lên, rồi xoa vào hạt le nàng. Đứng mân mê, vừa xoa, vừa mút vú con vợ chùn chụt, như sợ vợ bị bỏ rơi.
ĐM tay này bẩn thỉu hơn mình nghĩ, bao năm giờ mới biết bộ mặt của hắn. Đúng là đời, cái gì cũng có thể diễn ra.
Tôi ra ngồi cùng thằng bạn, nhìn 3 cơ thể của 3 người phụ nữ trên bàn, một khép chân, 2 banh rộng, đỏ hỏn, đan xen những đốm bọt trắng. Một mùi nồng nặc tinh trùng, nhục dục. 3 cô gái như món đồ giải trí nằm trên bàn dành cho đám đàn ông.
Ngày chủ nhật sau khi chia tay hội kia, tôi về lại nhà mình, với những lời hứa giúp phát triển. Một lời mời gặp ăn riêng từ vợ chồng tay D, một lời mời hợp tác của tay tổng giám.
Nhưng giờ đây thân xác mệt rã ra sau đêm chinh chiến. Xuống xe mở cổng đã thấy túi đồ treo trên cổng. Tôi cầm vào nhà với đầy sự suy nghĩ. Con bé đúng là.
Dù là buổi chiều, nhưng tôi vẫn làm 1 giấc say, như mệt mỏi lắm vậy. Lúc mở mắt ra thì trời đã nhá nhem tối. Uống ngụm nước, lên phòng tập làm vài động tác cho cơ thể thoải mái. Thế mà đã hơn 6h rồi.
Chợt nhớ ra có hẹn đi ăn cùng Thuỷ. Tôi vội cầm điện thoại lên gọi Thuỷ. Nghe giọng tôi Thuỷ vui lắm. Chúng tôi hẹn nhau giờ giấc, quán ăn. Tôi tắm gội sạch sẽ, cũng không quên làm thêm vài đường xịt từ chai Dior Sauvage cho thêm phần tự tin.
Thuỷ từ hồi nào đã nhẹ nhàng hơn hẳn, em biết cách ăn mặc sao cho trẻ nhất, đẹp nhất, cách ăn nói cũng khôn khéo nhẹ nhàng, thậm chí có chút nũng nịu hơn. Hôm nay em mặc bộ váy hồng, ngực cắt xẻ vừa phải, điểm trên phần ngực váy là bông hoa. Mái tóc em vẫn thế, màu hạt dẻ óng ánh, em tô điểm thêm bằng cách kéo một đường mai ngược lên, kẹp nó bằng cái kẹp tóc óng ánh, tay em đeo một chiếc vòng charm.
Dạo đây em luôn để tôi chọn quán, chọn món, em bảo thích được giao phó cho tôi chăm sóc. Đúng là ngoài công việc ra, em khác hẳn những gì tôi nghĩ. Tôi lại cảm nhận được mình to lớn hẳn, quan trọng hẳn với e.
Bữa ăn vẫn vui vẻ như nào, chúng tôi có thêm nhiều điểm để nói, bên em lúc này tôi có thể luyên thuyên hàng giờ, em lắng nghe thích thú. Câu chuyện của em giờ là thêm nếm cho tôi, cho đủ, cho đầy, cho tiếng cười trên môi.
Em bảo đưa em về căn hộ của em nhưng tôi cáo bận, thực ra muốn hồi sức, chứ lên rồi lại không cưỡng được rồi quần một trận nữa thì chắc kiệt mất.
- Anh muốn về chuẩn bị kế hoạch cho tháng tới.
- Anh lại muốn làm cái gì à?
- Uh, anh đang lên kế hoạch, hôm tới xong anh gửi em xem cho anh nhé.
- Anh tính thường khá sát rồi, vẫn cần em xem à?
- Uh, tự dưng thấy em tham gia vào, anh sẽ thấy yên tâm hơn.
Xe đã đỗ trước sảnh, em dường như không muốn xuống, tay tôi vẫn cầm lấy tay em. Chúng tôi cùng hướng về nhau, trao một nụ hôn nhẹ nhàng, nhưng lại cảm giác chưa muốn dứt.
Tôi lấy trong chiếc hộc bệ tì tay cái hộp đưa em.
- Anh tặng em, cám ơn em giúp anh thời gian qua.
- Em còn có quà à? Em có cần cảm ơn đâu.
Em mỉm cười, mở chiếc hộp ra, có lẽ em cũng hồi hộp, chiếc hộp nhung đen, bên trong là sợi dây chuyền tôi tự đi chọn, mặt dây chuyền được tôi tự vay vẽ và thiết kế. Ở giữa là một hạt kim cương nho nhỏ. Có lẽ đây là món quà tôi đầu tư hơn hẳn, chẳng biết vì sao nữa, nhưng lại hì hục vẽ vẽ, rồi chọn mua đồ, chọn thợ hoàn thiện.
Với em, có lẽ nó chẳng phải món quà quý nhất, to nhất. Nhưng tôi chẳng đặt nặng lắm, vì chỉ là tiện tay, tiện suy nghĩ để làm ra nó thôi.
- Hàng anh tự vẽ, tự thiết kế, không có cái thứ 2 trên thế giới này đâu. Dành riêng cho em đấy.
Em chẳng nói thêm, cứ mỉm cười sung sướng. Tôi đeo vào cổ cho em, đặt nhẹ lên môi em một nụ hôn. Chẳng phải để khẳng định chủ quyền, hay để tạo ấn tượng đâu, chỉ là tự dưng muốn làm thế thôi.
Đi về thấy cũng phấn khởi hẳn. Nhưng tôi vẫn có cảm giác nào đó bất an. Không rõ đến từ nhóm đầu tư mới, hay vì một lý do nào đó.
Đầu tuần bận bịu với kế hoạch, tôi cùng phòng kế hoạch lên chi tiết trong dự án mới. Thằng bạn tôi nắm được chủ trương, đã lo xong các bước để tôi tiến hành kế hoạch rồi. Với nó bây giờ chỉ cần những cái gật đầu, là mọi chuyện ổn cả.
Tôi trình bày kế hoạch cho Thuỷ. Em ngạc nhiên vì nó chặt chẽ hơn dự án trước, ngoài ra đối tác đã định sẵn, thủ tục đấu thầu chỉ là cho có. Và thêm chuyện nữa là tôi không cần huy động vốn từ quỹ của em.
- Bản kế hoạch của anh đã ổn, mặc dù em biết dự án trước của anh có lợi nhuận, nhưng dự án này anh lấy đâu nguồn tiền. Em không thấy nhắc đến.
- Anh có thằng bạn lo vụ vốn, lợi nhuận chia khá ổn thoả.
- Thảo nào, anh không hề nhắc đến trong kế hoạch.
- Rồi dự án này, kế hoạch đấu thầu như nào? sao em không thấy?
- Vụ này a có dự định trước, nhưng việc phê duyệt a đã lo liệu trước, chắc chắn là sẽ có dự án.
- Nhưng anh cần tập trung vào những điểm này nhé:
1….
2…
3…
….
Em nêu ra một loạt những thứ cho tôi, rất xác đáng. Tôi vẫn gật gù nghe, chỉ là vụ tiền, tôi không dám nói sâu hơn. Nếu em biết được chắc tôi xong đời.
Em với tôi đều thế, gặp nhau trên văn phòng là chính, đợt này em khá bận, nên giờ giấc chúng tôi gặp nhau cũng chẳng được nhiều.
Con bé dạo này ít liên lạc hơn, chắc nó bận học. Nhưng nghĩ đến nó thì nó như Tào Tháo. Buổi trưa chưa đến giờ nghỉ, nó đã chạy vào phòng tôi nhí nhảnh.
- Anh ngạc nhiên không?
- Ơ, sao em đến đây giờ này.
- Em có việc đi qua, vào thăm anh tí.
- Tưởng em bận học lắm, nên anh cũng quên béng không hỏi xem em sống ra sao.
- Em quá tốt, chắc chỉ anh không tốt thôi.
- Thế ngoài thăm anh thì còn việc gì không?
- Có, để em xem anh có gì mới không? Có bóng hồng nào bám đuôi không.
- Ôi dào. Ngồi xuống đi, tí đi ăn cơm với anh.
- Không, để em ra chơi với mấy anh chị đã.
Nó chạy tót ra chào hỏi người này người kia, nó đi đến đâu chuyện cũng rôm rả. Thỉnh thoảng nó ghé tai vào với mấy cô nhân viên thủ thỉ gì đó rồi cười.
Cả cái văn phòng của tôi nó quen hết, vì nó đi ăn cùng vài lần rồi nên mọi người cũng coi nó như người nhà tôi vậy.
Tôi đưa nó đi ăn cơm, hỏi han tình hình học tập của nó, cuộc sống của nó. Rồi bỗng nó hỏi.
- Sao không thấy anh hỏi về chị em.
Nó hỏi mà cúi gằm mặt xuống, giọng cũng trùng xuống theo.
Tôi đang cầm chén cơm dở, cũng bỏ xuống, tiếng nói như làm nghẹn đắng cổ họng tôi. Đúng là ngoài lần nào nó kể về em thì tôi biết, còn tôi cũng chẳng hỏi. Em cũng chẳng đăng thông tin lên mạng xã hội nên tôi có vào theo dõi cũng không nắm được gì.
Thực ra từ ngày em sang, tôi vẫn nhắn hỏi thăm em, nhưng tần suất em trả lời rất ít, trả lời cũng khách sáo, có chăng là thêm vài câu dặn tôi ăn uống, sinh hoạt điều độ.
Cuộc ăn trưa tự dưng rơi vào trầm lắng hẳn. Tôi hỏi nó muốn đi đâu chơi, tôi tài trợ, nhưng nó bảo bận lắm, năm 2 vào nhiều chương trình học, nên không thể lơ là.
Tôi rút trong ví một phong thư giấy đưa nó.
- Anh cho. Thích mua gì thì mua, ăn gì thì ăn, anh bận nên k đưa đi được.
Nó mở ra, mắt mở to ngạc nhiên, nhưng nó lại đóng lại trả lại tôi.
- Em xin, nhưng em không nhận đâu, chị em gửi đủ rồi, em cũng không cần gì thêm đâu.
- Con gái nhiều thứ để mua, còn bạn bè các kiểu. Cứ cầm đi.
Nó với tôi cứ giằng co vậy, rồi nó dừng tay bảo.
- Thế này, cuối tuần, anh đưa em đi mua sắm 1 chút thôi là được, hoặc dẫn em đi ăn là ổn.
- Thì cứ cầm đi, cuối tuần a vẫn đưa đi.
Nó dứt khoát bảo tôi không cầm lại là lần sau nó không nói chuyện với tôi nữa, cũng bướng phết đấy. Thế là tôi với nó lại có cái hẹn cuối tuần.
Thằng T xàm vcl