Cô nhân tình bóng tối – Ký Sự 18+ – Update Chap 39
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Cô nhân tình bóng tối – Ký Sự 18+ – Update Chap 39
Tác Giả : Đang cập nhật
Danh Mục: Có Thật, Gái Xinh, Truyện Sex Ngoại Tình, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Thể Loại: sếp và nhân viên, seri, tự truyện
Lượt Xem: 2098 Lượt Xem
Vì vừa thắng bạc nên cũng vui vui, thực ra số tiền nhìn thì to, nhưng là tiền cờ bạc nên tôi không biết sẽ dùng cho việc gì để nó có ý nghĩa hơn. Trước giờ tôi toàn thua bạc, nhưng là bạc lẻ. Chứ thắng to thế này, lại là tiền cờ bạc nên rất khó xử trí.
Gọi điện cho Thuỷ, tôi đến đón em, đứng dưới chờ em tầm 15 phút thì em xuống, tay em cũng cầm theo cả cái túi du lịch cỡ nhỏ.
- Em đi du lịch à mà mang cả túi đi thế
- Không, em mang đi để có đồ thay, sáng mai còn đến cty làm luôn chứ.
- Thế là tối ở lại với a à?
- Vâng, hôm nay em làm xong việc rồi, thời gian còn lại sẽ dành hết cho a.
Tôi đưa em đi qua siêu thị, mua một vài món đồ, rồi cùng nhau về nhà nấu cơm.
Em từ bé đã không phải đụng tay đụng chân vào việc gì, lớn lên đi du học, nên cũng chẳng giỏi bộ môn nấu nướng. Nhưng em lại thích cùng tôi làm, thích được tôi chỉ dạy cho em. Hình như ở bên người họ thích họ yêu thì ai cũng muốn làm điều gì đó thật ý nghĩa với người đó, kể cả không phải sở trường của mình.
Em phụ tôi nhặt rau, thái đồ ăn. Tôi hướng dẫn em nêm nếm gia vị, hướng dẫn cách nấu ra sao. Và em hào hứng ra mặt. Nhìn em đeo tạp giề giống y như một bà nội trợ đáng yêu vậy.
Đang cùng nhau nấu ăn thì gia đình dưới quê gọi điện lên.
- Hôm nay làm gì thế con
- Dạ con ở nhà nghỉ ngơi thôi ạ.
- Thế có nấu cơm không?
- Có chứ ạ.
- Ủa mà ai đang ở sau con kia
Mẹ dường như nhìn thấy bóng dáng của em ở đằng sau tôi, thực ra do tôi vô ý quay điện thoại trúng vào em, chứ thực tình ở quê mà biết tôi trên này có bạn gái sẽ lại giục dẫn về ra mắt rồi cưới xin các kiểu. Đến tuổi này rồi thì ai cũng mong, nhất là gia đình.
- Bạn con đến chơi nhà thôi ạ.
- Thế mà cứ giấu mẹ à? Cho mẹ gặp bạn con nào.
- Mẹ này, mẹ biết ai đâu mà gặp.
Tôi như khó xử hướng ánh mắt e ngại nhìn em, định từ chối mẹ rồi tắt máy cơ. Nhưng em lại mỉm cười hàm ý để em nói chuyện với mẹ tôi.
- Con chào bác ạ.
- Bác chào con. Con là bạn thằng T nhà bác à.
- Dạ vâng ạ, Hai bác ở nhà có khoẻ không ạ?
- Hai bác khoẻ, cám ơn con. Thế con quen thằng T nhà bác lâu chưa?
- Dạ bọn con quen được một thời gian rồi ạ.
- Đấy! Cái thằng, có bạn mà chẳng báo với bố mẹ ở quê.
- Dạ, chắc anh ý bận bác ạ.
- Thế hai đứa đang làm gì đấy
- Dạ bọn con đang nấu ăn ạ.
- Uh, thằng T bác dặn nó là phải ăn uống đây đủ. Thế hai đứa nấu gì, cho bác xem với.
- Dạ, anh T nấu chính, con phụ anh thôi ạ. Hôm nay bọn con nấu món xyz
- …
Hai người phụ nữ ấy cứ như quen nhau lâu lắm rồi, nói đủ mọi thứ trên trời xuống biển. Em rất khéo ăn nói nên mẹ tôi lại càng nói nhiều, còn hẹn nhau sắp tới về nhà, bác chỉ cho mấy món.
Bữa cơm vui vẻ của tôi với em như được góp vui vì em đã tâm sự với mẹ tôi rất nhiều, có vẻ em cũng hạnh phúc lắm khi thấy mẹ tôi xởi lở thế. Mẹ tôi ấy mà, giục tôi lấy vợ suốt, dù là con út nhưng lại là trai độc đinh, nên trách nhiệm nối dõi đời sau là của tôi hết.
Căn phòng ngủ của tôi hôm nay đã được thay đổi với màu ga, màu chăn, màu gối mới. Có lẽ tôi sợ vương bóng hình người cũ, một phần tôi sợ thiệt thòi cho Thuỷ và một phần tôi cũng muốn bắt đầu lại, một chương mới hơn của đời mình.
Nói là thế, lúc tĩnh lặng lại tôi thấy mình sa đoạ, vì kiếm tiền tôi lại lao vào bao trò vô bổ, ăn chơi, thác loạn. Thực sự nếu Thuỷ biết về những cuộc ăn chơi đó của tôi em sẽ thất vọng như thế nào nữa. Em bên tôi thì nhu mì, nhưng em là người con gái mạnh mẽ, nên chắc chắn cách phản ứng lại không hề nhẹ nhàng.
Chúng tôi bên nhau như hình với bóng suốt buổi, bên em tôi thấy được niềm vui, thấy được nhìn em cười mình là sự hạnh phúc tột độ.
Chúng tôi lại có những phút giây cuồng nhiệt bên nhau. Tôi dường như chưa hề xuống sức sau cuộc chơi hôm qua.
Ở bên Thuỷ, sự khát khao, sự chiếm lĩnh là mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Cơ thể nóng bỏng, từng đường cong, từng làn da mịn màng hoà cùng những giọt mồ hôi nhễ nhại, trong những tiếng rên siết cứ quấn chúng tôi như không dời.
Chẳng cần phải quá lâu, hiệp một mới xong, em lại tìm đến thằng nhỏ của tôi, nâng niu mà mút mà liếm nó. Rồi như sự khẳng định vị thế đàn ông, nó lại ngóc đầu lên hùng dũng để lại chinh phục cô bé của em.
Qua đủ cung bậc cảm xúc, đoạn cuối nó lại hướng lên khuôn mặt xinh đẹp của em để bắn từng dòng tinh khí, thế là cô bé của em hiệp một no nê tinh trùng, hiệp hai lại lấp đầy khuôn miệng, gò má em.
Em ôm tôi như chẳng mệt gì cả, tôi ôm em, rồi chụp một vài bức ảnh bán khoả thân của em.
Ảnh nghệ thuật nhé, tôi chỉ muốn sử dụng chút tông màu đối lập của trắng và đen để lưu lại những đường cong sexy của em. Hoá ra tôi có khiếu lắm. Em lướt qua từng bức ảnh trong điện thoại với vẻ mặt đầy hân hoan.
Nhưng rồi khuôn mặt em chợt dừng lại như vừa bắt gặp điều gì đó. Em kéo tôi về giường, đưa tôi xem bức ảnh trong máy với vẻ thắc mắc.
- Anh quen ông thư ký à?
- Uh em, a mới quen một thời gian. Em biết ông ấy à?
- Em biết, em đã gặp nhiều lần. Anh có làm ăn gì với ông ấy không?
- Anh có, một số dự án anh triển khai đều nhờ anh ý hỗ trợ.
- Hỗ trợ tiền hay cả cung cấp dự án thế anh?
- Cả hai em. Sao em hỏi sâu thế? Có gì không em?
- Ông ấy từng đến chỗ em để mời hợp tác. Em biết mục đích chính của ông ý, biết được người đứng sau ông ý.
- Bên em có làm cùng không?
- Không anh. Bên em là quỹ đầu tư ngoại, sự minh bạch làm thước đo của bên em. Với ông ý thì tất cả là muốn chuyển tiền của ông ý sang nước ngoài. Nói rõ ra là rửa tiền.
- A biết, thực ra a mới tham gia, nhưng các hợp đồng, cách thực hiện cũng khá ổn. Anh không thấy có sự việc nào đáng lo.
- Đứng trên khía cạnh của anh thì làm gì phải lo. Nhưng bọn em lại nhìn ra được nhiều sự rủi ro. Anh này.
- Sao em, em cứ nói đi.
- Để em về hỏi lại anh của em, anh làm gì với đội này phải cẩn thận đấy. Họ không hề đơn giản như anh nghĩ đâu.
- Anh sẽ nghe theo em, em cứ tìm hiểu giúp anh. Hiện tại a cũng đang sắp triển khai vài lô dự án nữa. Nên nếu tìm hiểu kĩ thì cũng tốt.
Tôi nhìn thấy sự lo lắng trong từng câu nói, nét mặt của em, biết em đang lo cho mình nhiều lắm. Tôi cũng từng nghĩ rằng lên thuyền với đội sân sau của giới quan chức luôn có hai mặt. Nhưng một người như tôi có may mắn để phát triển thì cố gắng tận dụng, chẳng lẽ lại bỏ qua các cơ hội. Như phi vụ vừa rồi, chỉ làm thôi tiền lợi nhuận đã mua được cả 2 mảnh đất to.
Tạm thời cứ vậy đi, tôi muốn lảng sang truyện khác để em bớt lo lắng hơn.
- Thế mẹ nói chuyện với em thế, em thấy thế nào?
- Bác gần gũi mà, em thấy thoải mái khi nói chuyện cùng bác. Mặc dù hôm nay em chưa chuẩn bị gì cho kịch bản nói chuyện với bác đâu.
- Tự nhiên thế là tốt rồi e, chứ còn kịch bản gì nữa.
- Anh này, nói chuyện với người lớn mà mình không chuẩn bị kĩ, nhỡ đâu nói gì lỡ cái là chết đấy.
- Nhưng a thấy em không chuẩn bị gì còn tốt hơn cả chuẩn bị đấy.
- Em lúc đầu cũng tim đập thình thịch đấy, may mà bác cứ tươi cười nói chuyện làm em cũng thấy thoải mái.
- Thế lời mời về thăm nhà em nhận xã giao hay thật đấy?
- Thật mà, dù gì em chẳng phải về quê anh chứ!
- Ơ ai cho về mà về.
- Bác cho em về, khỏi cần anh cho hay không nhé.
Em cứ thế đặt chân dần vào cuộc sống của tôi, chẳng có lời yêu nào phát ra từ hai đứa, nhưng cứ bên nhau, cứ hạnh phúc thì chẳng cần lời hứa, lời yêu trên đầu môi cả.
Đầu tuần xử lý những yêu cầu của dự án mới. Tôi điện thoại cho tay C, muốn để cho hắn một hạng mục nhỏ không phải là thế mạnh của bên tôi. Hắn mừng như bắt được vàng, cười cười, nói nói liên tục.
- Cám ơn em nhé, anh chị biết ơn em nhiều lắm, bên anh sẽ làm thật tốt. Em đúng là quý nhân của nhà anh.
- Dạ không có gì anh. Anh em mình nương tựa vào nhau để phát triển, em cũng không bao hết được, hạng mục nào là thế mạnh của anh, anh cứ giúp em nhé.
Xã giao là thế, nhưng sự trịnh trọng này hắn dành cho tôi cũng là quá, trong hội, anh em đẩy thuyền cho nhau để lên thôi.
Thằng bạn hẹn tôi thứ 4 bay vào SG để chốt lô đất. Thực tế tôi có mua cũng muốn làm của để dành, chứ vào SG sống thì xa quá, chỉ là trong đấy cơ chế thị trường tốt, còn ở HN thì mới là nơi kiếm ra tiền với tôi.
Em từ hôm đó tới giờ bỗng dưng bỏ quên luôn ngôi nhà của em, mà mang hẳn đồ dùng sang nhà tôi ở vậy, thế là tôi sáng đưa em đi, tối đón em về. Tôi còn trêu em.
- Này, nhà anh có cái gì mà làm em quên luôn căn hộ của em thế.
- Nhà anh chẳng có gì cả, chỉ là em thích sang thôi.
- Thế em có mục đích gì không đấy?
- Có đấy, em tính làm thế hệ F1
- Thật á? anh đã cho phép đâu.
- Phép là do em, em cho mới được. Với lại chắc chắn em được sự ủng hộ tuyệt đối của số đông.
- Số đông nào? Ai ủng hộ em chứ?
- Bố mẹ, anh chị nhà anh sẽ ủng hộ em. Mọi người giờ chẳng mong cháu nội bế nhất còn gì.
- Nhưng em không lo sức khoẻ của a à? Anh kiệt sức thì sao.
- Tí về em sẽ mua hàu để bồi bổ a nhé- Em nháy mắt tinh nghịch trêu tôi.
- Không cần, anh có một con ăn cả đời không hết rồi em.
Em quay sang nghéo tôi một cách âu yếm và ngại ngùng. Nhìn em thật đáng yêu, làm tôi cứ tủm tỉm suốt quãng đường về.
Em rất biết cách trêu lại tôi, thậm chí cứ làm tôi hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Còn em lại vui hết nấc khi thấy tôi tròn mắt nhìn em với những lúc pha trò trêu tôi.
Buổi tối ngày thứ 3 khi chúng tôi còn đang hì hục nấu ăn vui vẻ thì một cuộc điện thoại làm gián đoạn.
- T đấy phải không?
- Vâng là T đây. Xin hỏi ai đấy ạ?
- Mày không cần biết tao là ai, nhưng mày gặp tao rồi đấy.
- Anh là ai mà tôi không nhớ nhỉ?
- Mày khỏi cần nhớ, giờ mày nghe rõ đây. Một là mày đến đây ngay lập tức, không thì hôm sau mày nhận xác con X đi.
Nói là làm, một âm thanh trong điện thoại phát ra làm T lo lắng. Tiếng con bé phát lên nghe thảm thiết.
- Anh đừng có đến, nó lừa anh đấy, nó giết a mất, a đừng đến.
Rồi tiếng lại im bặt. Tôi dường như hiểu được sự việc, tự trấn an mình, rồi lên giọng.
- Mày khôn hồn thả nó ra, này mà đụng vào một sợi tóc của nó, tao đảm bảo sẽ lột da mày.
- Mày doạ tao đấy à? Mày không nhanh là tao lột sạch quần áo nó rồi chơi nó bây giờ.
- Đm mày dừng ngay lại, giờ mày muốn gì?
- Chỉ cần mày đến đây thôi, theo địa chỉ xyz, rồi tao sẽ thả nó ra.
- …
Nó chính là thằng hôm rồi bị tôi đấm gãy răng. Nó không cần tiền mà bắt tôi phải đến, có lẽ để trả thù.
Em đứng bên cạnh đã nghe thấy câu chuyện, đã nhìn thấy sự lo lắng của tôi.
Em đưa tôi cốc nước rồi nhỏ nhẹ.
- Anh bình tĩnh, giờ bọn nó không cần tiền thế mà anh đến thì sẽ nguy hiểm lắm.
- Anh hiểu mà, thằng bị anh đấm hôm trước.
- Giờ theo em báo cảnh sát, để họ hỗ trợ.
- Em nghe thấy nó nói cấm báo công an rồi, anh nghĩ bọn nó cũng có sự chuẩn bị.
- Anh đừng đi, em lo lắm.
- Việc a gây ra, để a nghĩ cách.
Vừa nói tôi vừa lôi điện thoại ra bấm, chia sẻ định vị trên máy của tôi cho em. Dặn em nếu lâu không thấy tôi gọi về thì báo công an.
Một tay tôi bốc máy gọi thằng bạn kể rõ sự tình bảo nó tìm cách giúp.
- Mày cứ gửi địa chỉ đi, tao gọi người qua. Bọn nào ở cái đất HN này dám vuốt râu hùm vậy.
Tôi gửi địa chỉ của tôi cho thằng bạn, rồi lên xe chạy đến địa điểm đã định. Em lao ra đưa tôi áo khoác, rồi như định đi cùng tôi. Nhưng tôi nhận ra sự nguy hiểm nên không thể để em dính đến chuyện này được.
Tôi trấn an em, rồi phi thẳng xe đi. Con đường tối tăm ở nơi ngoại thành này làm tôi càng lo lắng hơn. Thằng bạn thì phải gọi người nên đi sau tôi.
Tôi thì lo lắng thằng chó kia sẽ làm gì hại đến con bé, nên chẳng quan tâm, cứ phóng thẳng đến địa điểm như đã hẹn.
Đứng trước cổng của một phân xưởng đã cũ, chẳng có ánh đèn nào. Có lẽ đã bị bỏ hoang từ lâu.
Cầm máy gọi cho thằng bạn, hỏi nó đã đến chưa thì nó đang đến, nhưng mới có hơn chục anh em đi cùng.
Nó còn không quên dặn là nếu gặp bọn đầu gấu thì chỉ cần nói là em của a Ba Sắt. Tôi thì biết mẹ anh Ba Sắt là thằng nào đâu, chỉ nghĩ là tay giang hồ có tên tuổi nào đó.
Chưa có cứu viện nhưng trong lòng lại như lửa đốt, tôi bốc máy gọi thằng chó kia ngay.
- Tao đến địa điểm mày bảo rồi. Mày ở đâu ra đây.
- Mày đi qua khu Abc này nhé.
Thầm chửi đm nó. Hoá ra nó muốn thử tôi xem có dẫn người hay gọi công an theo không đây. Giờ lại đổi địa chỉ. Tôi bốc ngay máy gọi thằng bạn đổi địa chỉ, rồi lại chạy sang khu khác.
Khu này thì đúng là cánh đồng, chỉ có một đường vào tối om. Vào đây chắc k có đường ra rồi. Dù có chút chần chừ nhưng máu liều lại nổi lên, vì nghĩ rằng dù gì cũng có thằng bạn phía sau, nên không được chậm trễ.
Tôi đến địa chỉ nó chỉ dẫn. Có 2 thằng bắt tôi để xe ở ngoài, rồi nó dẫn tôi vào một cái nhà kho tận phía trong cùng.
Đứng ở phía xa tôi đã nhìn thấy nó đứng hiên ngang, vẻ mặt đầy sự hân hoan.
Rồi lại lộ ra hơn hai chục thằng đầu trâu mặt ngựa. Thằng thì săm đầy mình, thằng mặc áo đen sì đúng chất giang hồ. Bọn nó đang ngồi túm năm tụm ba đánh bài, nhậu nhẹt, vỏ chai bia đầy dưới đất.
Bước đến đây chân tôi lại rụt lại, nếu là ở một khía cạnh khác chắc tôi không đến hoặc gặp cảnh này thì cũng co giò mà chạy. Nhưng mục đích đến đây là gì? tôi đã tính toán, dặn lòng ntn rồi.
- Mày cũng anh hùng đấy. Lại gần đây cho bố mày xem lại mặt cái.
Tôi bước gần hơn, mắt vẫn hướng ra các góc nhìn. Chưa thấy con bé đâu cả.
Thì bỗng lại ăn một cú đập trúng lưng. Đm, Thầm chửi trong bụng, số mình kiểu đéo gì toàn bị đập lén vậy.
Cú đập làm đôi chân khuỵ xuống, cơn đau làm hơi thở đứt quãng. Và cũng chẳng biết thằng nào trong đấy đập mình nữa.
- ĐM bọn mày chỉ giỏi đánh lén thế à?
- Ối tao quên, hôm nay tao không đánh lén nữa, mà đấm mày thẳng mặt luôn
Nói là làm, nó đến đạp thẳng vào bụng tôi. Vừa ăn cú đập chưa lại sức, giờ lại ăn cú đạp nữa, đúng là không gượng nổi.
Rồi ở đâu 2 thằng lâu la đến xách nách tôi lên, khoá chặt tay về phía sau.
- Hôm trước mày đánh tao, mày cướp con X của tao, hôm nay tao cho mày biết tay.
- Bụp bụp bụp
Nó đấm bùm bụp vào bụng tôi. Đm, đéo nghĩ được gì nữa, đau chết điếng, không còn sức mà đứng được, hai thằng kia bị sức nặng của tôi kéo khuỵ hẳn xuống.
- Hôm nay tao chơi nó trước mặt nó cho mày xem, cho mày biết đụng phải tao là ntn.
- ĐM mày đụng vào một sợi tóc của nó là tao giết mày.
- Mày làm gì được tao, còn sức chơi lại đội này không.
Tôi hướng mắt nhìn ra thằng săm trổ đầu bóng loáng không một sợi tóc, vì nghĩ thằng đứng cạnh thằng chó đó là đầu sỏ tụi xã hội đen này.
- Ê ông anh, ông có quen với anh Ba Sắt không?
- Đại ca nổi tiếng, tụi này không phải đàn em anh ý.
- Tôi có chút quan hệ với anh Ba Sắt.
- Đm bọn này đéo tin, quan hệ với anh Ba Sắt thì việc đéo gì mày đến đây 1 mình.
- Anh bốc máy gọi đi, tôi nói chuyện với anh ý cho anh.
- Đéo, tôi không quan hệ gì, việc ai người ấy làm.
Thằng chó thấy tôi đang nói với thằng đầu trọc thì nhảy ra định đạp tôi, thì thằng đầu trọc nghĩ gì lại cản lại.
- Chú muốn xử ntn, báo bọn anh cho nhanh.
- Anh trói nó lại, cho nó nhìn tôi chơi con kia. Rồi cắt cho tôi một ngón tay của nó vì dám đánh tôi.
- Ok, tiền như đã chốt, tí chú trả đủ bọn anh là được.
Thằng chó chẳng cần nói, nó lấy cái túi màu đỏ, lấy 1 sấp tiền 500k đưa tay đầu trọc. Trọc nhận tiền xong nháy tụi đàn em trói tôi vào cái cột.
Tôi còn cố sức định vùng ra, nhưng ăn mấy cú đập nên yếu hẳn, 2 thằng khoá tay nữa, nên cũng chẳng giằng ra được. Trong đầu thì nghĩ thằng bạn k đến nhanh là k kịp, nó làm thật thì chết mẹ.
Nghĩ là một việc, còn việc diễn ra nó lại khác.
Thằng chó lôi con bé từ trong đống bao rách ra. Nó bị trói chân, tay bị trói ngược về phía sau, miệng bị dán băng dính, tóc tai đã bung ra xoã sợi. Nhìn nó rõ thảm, thầm nghĩ trong đầu, nó mà bị hại thế, đời nó sẽ ra sao. Lỗi do mình hết, hôm trước k đấm thằng chó kia thì đâu đến nỗi này.
Mà thằng bạn mình ở đâu mà mãi không thấy đến. Bảo đi sau tí, đã báo địa chỉ rồi mà sao mãi không thấy đâu.
Con bé bị nó lôi ra cái cột, trói vào cái cột giống tôi, nó nhìn thấy tôi thì lắc lắc đầu, nước mắt lăn dài, nhưng chân tay nó đều bị trói thì sao làm gì được.
Tôi lại xuống giọng như muốn kéo dài thời gian.
- Ê mày, tao biết đánh mày là sai, tội bao nhiêu tao chịu hết, mày tha cho con X đi.
- Đéo, mày đéo còn quyền đàm phán, giờ tao thích chơi nó trước mặt mày, rồi cho bọn kia chơi nó tiếp đấy.
- Đm, mày là đàn ông không vậy, tán gái không được, đánh nhau cũng đéo xong.
Chửi xong thấy mình ngu quá, tự dưng đi trọc vào nó, gỡ sao nổi.
- Tao xin lỗi mày, giờ mày muốn tao đền bù gì cho mày tao làm hết, mày bỏ qua cho anh em tao đi
- Đéo, tao ăn nó xong sẽ lấy mày 1 ngón. Thế nhé đỡ lắm lời.
- 3 tỉ hay 5 tỉ mày cứ ra giá đi, tao chịu hết.
Lại ngu nữa, ra cái giá rõ là hời, Nhưng đm cứ buột miệng là tôi thốt ra, lúc này có nghĩ được gì nhiều đâu.
- Nhà bố đéo thiếu tiền. Im mẹ mồm mày đi.
Nói rồi nó quay ra con bé. Một tay nó cởi cúc áo con bé. Tôi đứng hét lên ầm ĩ, cảm giác bất lực nhất trong cuộc đời.
Tự dưng đi trọc tổ kiến, rồi lại đi vào một mình, giờ mà thằng bạn không kịp đến thì tôi sẽ phải làm sao đây.
Con bé như giãy giụa mạnh hơn. Tôi cũng nhìn thấy ánh mắt hoảng sợ của nó, nó cố vùng vẫy như con cá trên thớt, chẳng cách nào thoát ra được. Từng cúc áo của nó bị cởi ra trước mặt tôi, bên trong hiện ra chiếc áo lót màu trắng, với bộ ngực căng tròn.
Nhưng tâm trí đâu mà tôi nhìn được, hai chân giãy dụa, Miệng chửi nó để kéo dài thời gian.
- ĐM tao gọi công an rồi, không tới 5 phút nữa bọn mày bị gông cổ hết.
- ĐM tao sợ mày à. Công an đến tao cắt cổ nó luôn.
- Mày thử xem, đời mày còn lại gì.
Nó bỏ con bé lại, quay ra chỗ tôi, đấm liên tục vào bụng tôi, vừa đấm vừa chửi. Thằng đầu trọc thấy tôi bảo có gọi công an nó bắt đầu sợ ra mặt, nhưng vẫn hếch cằm cho bọn đàn em đến thị uy trước mặt tôi.
Sau khi bị đấm vài cú thì tôi chẳng thể nói được, đau quá, chỉ thì thào vài câu trong cửa miệng. Bọn nó dán luôn cái băng dính vào mồm, thế là câm bặt luôn.
Thằng chó sau khi đấm tôi chán chê, nó lại quay ra chỗ con bé, định làm tiếp. Cảm giác nó cứ làm từ từ trước mặt tôi, để trọc tức tôi. Nhưng tôi chẳng nghĩ được nữa. Thằng ml bạn đang ở đâu rồi, sao mãi không thấy đâu.
Khi nó ghì xuống hôn hít, liếm láp vào cổ con bé, con bé giãy dụa, nước mắt càng chảy dài hơn, nhìn nó tuyệt vọng, như con mồi hoảng sợ trước con mãnh thú chuẩn bị ăn thịt mình vậy. Chắc chỉ ai ở trong những hoàn cảnh như thế thì mới hiểu được. Đến tôi, cũng không thể cảm nhận hết được cái tâm lý lúc đó.
Thằng T xàm vcl