Cuộc Mây Mưa Của Cô Cháu Và Án Mạng Lúc 0 Giờ

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Cuộc Mây Mưa Của Cô Cháu Và Án Mạng Lúc 0 Giờ

Tác Giả:

Ngày Cập Nhật : 07/06/2012

Các bạn thân mến! Vì quá đau buồn trước cái chết quá đỗi bất ngờ của chị Kim Anh- người chị cùng cha khác mẹ, Lợi xin phép bố mẹ cho nó đi đâu đó khoảng nữa tháng hoặc ba tuần sẽ trở về đặng mà khuây khỏa vơi đi được phần nào nỗi buồn cố hữu ; lần này nó ra đi trên chiếc xe Dream 100 (do chiếc xe Cub Cánh én 70 đã quá xuống cấp cho nên nó đã đổi xe cách đây nữa năm) mà chẳng biết là sẽ đi về đâu đến đâu. Nó ra quán ngồi đốt thuốc lá trầm tư suy nghĩ bên cạnh ly café đá mãi gần cả tiếng đồng hồ rồi mà nó vẫn chưa định hình được chổ đi ; ban đầu nó tính đi đồi Phong Phú tìm chị Dung nhưng lại ngại gặp thằng An rồi nó lại muốn đi Biên Hòa tìm chị Trang nhưng ngại đường xa, thôi thì xuống Đất Đỏ hỏi tên người tình không biết tên cho rồi…nhưng cuối củng, mắt nó sáng rực lên khi bất chợt hình ảnh cô Tình-ngưởi cô ruột và cũng là người tình của nó cách đây một năm về trước bỗng hiển hiện rõ ràng trong đầu óc nó.

an-mang-luc-0-gio

Vậy là nó quyết định dứt khoát là sẽ đi Cẩm Đường! Địa danh này tuy không gần nhưng cũng chẳng xa gì mấy, chỉ chạy xe một lèo khoảng 70 cây số là tới vả lại đường cũng khá dễ đi mặc dù là đường đất đò ; nó như càng lúc càng trông thấy trước mắt cặp mắt khả ái vút cong hai hàng mi, nụ cười duyên dáng để lộ hai hàm răng trắng đều đặc biệt là tấm thân nõn nà, trắng ngần, khêu gợi của người cô mà năm trước đã hai lần lăn lộn, run rẫy trong vòng tay nó. Không nghĩ ngợi gì nhiều, nó trả tiền café rồi ra ngồi lên xe, đề máy nổ rồi trực chỉ chạy về hướng Long Khánh, qua Hòa Long, Suối Nghệ, Bình Ba, Ngãi Giao, Kim Long, Xà Bang, Cẩm Mỹ ; khoảng 50 phút sau nó quẹo tay trái rẽ vào con đường có bảng chỉ dẫn Nông trường cao su Cẩm Đường cách 30 km. Do con đường lúc này đã được trãi nhựa khác hẳn với dạo trước chỉ toàn là đất đỏ, ổ gà, ổ voi lại trơn trợt lúc trời mưa xong cho nên chưa đầy nữa tiếng đồng hồ sau, chiếc xe Dream chở nó đã ngừng lại trước cổng nhà cô Tình ; căn nhà cô vẫn như xưa không hề thay đổi duy có một cái nhà vòm để chiếc xe du lịch loại 7 chổ và chiếc xe hàng được gia cố thêm nơi khoảng sân trước cho nên có vẻ mát mẻ hơn thì phải? Mấy tháng trước, hai vợ chồng cô có ghé nhà Lợi thăm viếng anh chị Thạnh thành thử ra cô đã biết chuyện nó và chị Hoàng đi vượt biên không thành rồi bỏ học đi làm nghề chạy xe ôm do đó thấy nó đến, cô cũng chẳng hỏi ron hỏi ren làm chi nữa mà cô chỉ yên lặng nhìn nó bằng ánh mắt tươi cười, thân thương, trìu mến và dường như cũng bằng ánh mắt. cô ngầm ra hiệu cho nó biết là nó đừng để lộ ra một bí mật chết người nào đó mà chỉ có hai cô cháu biết.

Bây giờ đang vào năm học thì lẽ đương nhiên không bao giờ có thằng Huy ở nhà, cu cậu ở Sài Gòn học lớp 12 nhưng khác hẳn với lúc trước ở chổ dượng Hải-chồng cô lại có mặt ở nhả ; dượng không còn chạy xe tuyến Bắc Nam nữa do đã bán xe ca tốc hành và mua lại chiếc Matda 7 chổ với chiếc xe hàng, chốt ở nhà thường xuyên đặng ai trong xóm hoặc quen biết nếu có nhu cầu di chuyển, vận chuyển thì chở giúp lấy tiền công xăng dầu hữu nghị. Sau này, khi dượng Hải trốn đi sau khi bất cẩn gây tai nạn chết người (hồi sau sẽ rõ), thằng Huy còn tiết lộ cho thằng em cô cậu biết sỡ dĩ bố nó phải túc trực ở nhà như vậy do bố nó nghi ngờ mẹ nó ngoại tình thành thử bố nó phải giữ gìn hạnh phúc gia đình chứ nếu không sẽ dễ dàng bị cắm sừng như chơi ; chết cha-Lợi nhủ thầm-có khi nào dượng nghi ngờ mình đã dám cả gan tằng tịu với cô Tình thì chắc chắn là chỉ có nước chết? Những gì nó lo lắng may sao đều là hảo cả vì ngay ngày đầu tiên nó đến nhà cho đến hôm sau thì dượng Hải vẫn cứ ứng xử tự nhiên, vui vẻ với nó tuyệt nhiên không hề biểu lộ điều gì khả nghi cả ; bằng chứng là dượng hối thúc cô ra vườn bắt gà làm thịt nấu cháo cho nó ăn ngay từ lúc nó vừa mới dựng xe bước vào nhà chào cô dượng.

Suốt hai ngày trời, đương nhiên là tuyệt nhiên chẳng hề có chuyện gì xảy ra giữa nó với cô cả vì có mặt dượng ở nhà thì làm sao hai cô cháu dám “múa rìu qua mắt thợ”, “lừa gió bẻ măng” ; suy cho cùng ra, nó cũng chẳng có ham muốn, khao khát gì cô nó cả và ngược lại, cô cũng chẳng hề tìm cách kích động hay khêu gợi gì nó cả. Nói như vậy không phải là hai cô cháu đã hoàn toàn quên bẵng đi những gì mà họ đã trao tặng, hiến dâng cho nhau vào năm trước, dẫu cho vật đổi sao dời cả hai vẫn luôn luôn không thể nào không nhớ mối tình nồng nàn, thắm thiết trong một chuyến đi lạc lối gặp tình. Dẫu sao thì –nó ngẫm nghĩ- bất kỳ người đàn ông nào trên thế gian này mà có vợ như cô nó thì tất cũng đều phải cảnh giác trong ghen tuông, ngờ vực huống hồ chi là dượng Hải bởi vì tuy đã ba mươi chín tuổi nhưng sắc xuân trên khuôn mặt cô vẫn còn đậm nét không những không tàn phai, bào mòn bởi thời gian mà lúc nào cũng mơn mởn, mặn mà chẳng khác gì lúa non đương thì con gái dậy đồng. Lợi chưa thể nào biết được rằng từ lúc chân ướt chân ráo về lập nghiệp tại Cẩm Đường cho đến nay, mặc dầu đã có chồng có con nhưng cô Tình luôn luôn lại là tiêu điểm ra dòm vào ngắm cho mấy cha hàng xóm vô công rỗi nghề và kể cả một số thanh niên xấu máu ; họ không hết lời gièm pha, đặt điều về cô vợ vắng chồng riết thì thế nào chồng cũng bị mọc sừng cho mà coi, lâu ngày chén trong sống không động cũng khua, dượng Hải loáng thoáng nghe được thế là dượng thấy là không thể nào sống xa vợ được, đành phải thay đổi phương án cũng như chiến thuật sống. Lẽ đương nhiên đến giờ phút này đây, dượng và mọi người vẫn chưa thể nào ngờ được rằng nó và cô đã trở thành người tình của nhau tử dạo năm ngoái ; giả sử như ngẫu nhiên dượng mà biết được cái chuyện tình ngang trái loạn luân này chắc chắn phải ngã lăn ra mà chết. Phải thừa nhận rằng dượng cũng khá điển trai, ở tuổi bốn mươi hai với cặp chân mày đen rậm, với cái sống mũi cao và bộ ria con kiến trông dượng vẫn hãy còn rất phong độ chứ chẳng thua kém gì ai nhưng thật nào ngờ…

Một tuần lễ trôi qua nhanh chóng, thấy tình hình giữa hai vợ chồng dượng cơm lành canh ngọt thì nó thực sự cũng chẳng hề muốn gây sóng tạo gió cho cô dượng để làm gì cho thêm sầu thêm phiền nhưng rồi một chuyện chẳng may lại xảy ra chẳng khác gì tạo hóa đã xếp đặt từ trước và theo luật nhân quả tất phải hiện diện trong cõi sinh linh này ; vào buổi tối ngày thứ bảy nó có mặt ở Cẩm Đường, khoảng mười giờ rưỡi, nó và cô dượng Hải đang ngủ ngon thì điện thoại bàn nhà dượng réo vang inh ỏi khiến cho cả ba người đều cùng một lượt thức giấc. Một ông trong xóm có vợ bị đau bụng, nghi ngờ là đau ruột thừa cho nên ông gọi điện làm phiền dượng làm ơn làm phước đêm hôm khuya khoắt chở giùm vợ ông đi xuống bệnh viện Bà Rịa cấp cứu ; vì tình làng nghĩa xóm hơn nữa cũng đâu phải là chở không, dượng Hải lật đật thay quần áo, không quên bọc gói thuốc Jet và cái điện thoại di động theo bên người. Nhà cô Tình lúc này đèn thắp sáng choang, sau khi nhấp ngụm trà nóng, dượng vừa phì phèo điếu thuốc vửa mở cửa còn cô thì đon đả bước ra ngoài sân mở cổng ; đương nhiên là trong ví để nơi túi quần dượng lúc nào cũng thủ sẵn giấy phép lái xe hạng B2, giấy đăng ký xe ôtô 7 chổ, giấy bảo hiểm xe…Trong khi đó thì Lợi cũng tranh thủ ra giúp dượng mở chắn sắt nhà vòm để xe, dượng nhanh chóng mở cửa xe nhày lên để máy nổ rồi từ từ cho xe de qua khỏi cửa chắn, qua cổng băng ngang lộ rồi signal rẽ trái chạy vút đi êm ru trong màn đêm. Cô nó đóng cổng khóa lại vì chạy xe đêm hôm như thế này thật chẳng biết là khi nào dượng trở về, khi nó khóa cửa nhà lại thì cô ở dưới nhà sau bước lên hỏi nó :
-Lợi con có uống café không? Khi nào cũng vậy, lúc khuya như thế này hễ ổng đi rồi là cô phải pha sẵn cho ổng một ly café để lát nữa ổng về ổng uống.
-Dạ con không uống đâu. Con sợ ngủ không được.
-Hay là cô pha sẵn luôn để sáng con uống nhé?
-Dạ!
Nó vẫn chưa đi ngủ ngay mà lại lò dò xuống bếp phụ giúp cô nấu nước châm vào bình thủy trong khi cô đang sửa soạn phin café và ly, thấy cô bày ra chỉ có hai cái ly, nó lên tiếng :
-Cô không uống à?
-À mấy hôm nay cô cảm thấy nóng trong người quá nên cữ café một vài bữa.
-Cô ơi, sao ở đây mỗi lần ra sân trước và có gió là con lại ngửi thấy mùi thơm nhè nhẹ là mùi gì vậy cô?
-Mùi trái ca cao nhà bên cạnh trồng đó. Năm trước cây chưa ra trái cho nên con chưa được ngửi thấy, năm nay trái mới bắt đầu chín. Trong phòng ngủ của cô, cửa sổ cô luôn mở hé vào những tối trời không mưa để ngửi mùi thứ trái ấy rất là dễ ngủ.
Khoảng mười phút sau, pha café xong, cô Tình trở vào buồng rồi cô gọi với ra :
-Lợi, con vào đây sửa giùm cô cái đèn chụp đi. Tự nhiên đang sáng bỗng dưng bị tắt rồi.

Lúc bấy giờ, nó đã tắt đèn nhà trước chuẩn bị chui vào mùng ở chiếc đivăng ngủ tiếp, nghe tiếng cô nó vâng dạ rồi bước vào bên trong gian buồng cô nó ; vì không có ánh sáng nó dùng điện thoại di động bật đèn pin chiếu sáng, loay hoay một lúc nó cũng nối được một trong hai sợi dây dẫn nơi chiếc phích cắm vào ổ điện của chiếc đèn chụp. Một màu sáng xanh dìu dịu tỏa khắp gian phòng, trước kia chỉ có tấm nệm dày khoảng 10cm phủ lớp drap thun bông màu sặc sỡ nay có lẽ vì có dượng Hải thường xuyên ngủ ở nhà nên giờ đã được đặt lên chiếc giường gỗ cẩm lai lên nước bóng nhoáng, xung quanh giăng sẵn chiếc mùng tuyn màu hồng rất là sạch sẽ. Cũng nhờ đèn sáng lên mà nó thoáng nhìn thấy cô nó sao lúc này quả thật đẹp não nùng trong bộ đồ bộ bằng vải phin mỏng mảnh, trong phút chốc chẳng khác gì điện xẹt, không nói không rằng, khi cô nó vén mùng chui vào giường thì lập tức nó cũng chui vào theo sau bén gót và đến lúc này đây, cả hai cô trò mới bắt đầu sực nhớ ra là dượng Hải đã đi vắng, vậy thì còn chần chừ gì nữa…

Cũng giống như mọi đêm, ông Hạnh-nhà hàng xóm sát bên cạnh nhà cô Tình, chủ nhân của vườn trái ca cao lúc này đang đi rão trong vườn để canh phòng kẻ trộm trái ; tháng trước ông bị trộm lấy mất trắng khoảng mấy trăm ký trái ca cao tương đương 400 triệu đồng, ông tức mình liền giăng dây bẫy điện khắp vườn hầu bắt cho được kẻ trộm. Để phòng hờ tai nạn bất cẩn cho mình, người nhà cũng như nhân công vào vườn thu hoạch trái, ông chỉ mở cầu dao từ mười giờ tối trở về sáng và ráng thức để canh phòng cẩn mật đêm nào cũng như đêm nấy ; đêm nay cũng vậy, nhờ thế cho nên ông nhìn thấy dượng Hải lúc hai mươi hai giờ năm phút lái xe 7 chổ ra khỏi nhà, vì hai nhà sát cạnh nhau nên ông và dượng chơi với nhau rất thân, hầu như có chuyện gì buồn vui thì cả hai nhà đều nhiệt tình chia sẽ theo đúng nghĩa “bán bà con xa, mua láng giềng gần”. Khỏi cần phải hỏi, ông biết dượng đi đêm hôm khuya khoắt như thế này chắc là chỉ có chở người đi cấp cứu mà thôi, ông lại tiếp tục với công việc của mình và theo lời cô Tình khi nãy, tối nay cánh cửa sổ buồng ngủ cô giáp mí với vườn ca cao chỉ khép hờ để đón nhận mùi hương ca cao nhè nhẹ, ngọt ngào. Hiện giờ, trong nhà cô ruột của Lợi, chiếc đivăng ở nhà ngoải tuy có giăng mùng cẩn thận nhưng tuyệt nhiên bên trong không hề có người còn trong buồng lại có đến hai người trên gường nhưng ngoài cô ra thì người còn lại đúng là không phải dượng Hải mà là thằng cháu của cô đã thay vào chổ của dượng. Quả thật, chẳng khác gì đứa bé mỏi mong người mẹ đi chợ về mua cho tấm bánh hay nắng hạn gặp mưa rào, con lạc đà đi trên sa mạc gặp được vũng nước mưa, hai cô cháu không nói được điều chi cả chỉ còn biết yên lặng, ngụp lặn trong biển tình lai láng, hạnh phúc, sung sướng, ngất ngây quá đỗi ; cuộc tình trái ngang loạn luân, tội lỗi của hai người một năm trước tưởng chừng như đã chấm dứt với quá khứ nay ngẫu nhiên được nguyệt lão nối lại dây tơ hồng ngàn năm thương nhớ…
-Lợi, con nhớ …cẩn thận…cỡ mười hai giờ…dượng về…-Cô nói khẽ, ngập ngừng trong hơi thở hổn hển.
-Dạ, con…biết!

Từ mái tóc hoe vàng phủ xõa đến giữa lưng mềm mại, óng ả, thướt tha, mềm mại của cô, nó hôn lần xuống mang tai, xuống cổ rồi từ đây lại chậm rãi hôn lần lên trán, lên mắt, lên mũi cô và cô cũng vậy, cũng hôn đáp lại vào khắp khuôn mặt thằng cháu-người tình năm trước của cô một cách thật thỏa thuê. Lúc đầu, hai cô cháu còn ngồi trên nệm mà ôm nhau trong vòng tay nhưng chẳng mấy chốc, có lẽ đã hơi mỏi lưng cho nên tự khắc hai người dìu đỡ nhau ngã người nằm xuống lớp nệm ấm êm, cùng gối đầu lên một chiếc gối tai bèo còn chiếc gối kia để chơ vơ không ai thèm đoái hoài tới. Trời đêm nay nếu mà mưa thì hai người thế nào cũng phải coi chừng bị thiên lôi trừng phạt bằng búa tầm sét vì họ đã dám ngang nhiên làm chuyện trái với đạo lý, với luân thường, với lễ giáo gia phong nhưng cũng may, tối nay trời lại quang mây lại tạnh ; lúc này dượng Hải đang trên đường đi xuống Bà Rịa, lòng dượng bỗng chốc như có lửa đốt, đương nhiên dượng tài nào mà đoán được là việc gì đang xảy ra và dượng cố gắng bình tĩnh lái xe vì trên xe hiện hữu ngoài dượng ra còn có bệnh nhân và hai người con ông cùng xóm theo chăm sóc mẹ. Giá như dượng mà nhìn thấy được ở nhà, cô Tình-người vợ xinh đẹp của dượng đang ngoại tình với thằng cháu ruột của cô ngay chính trên chiếc giường ngủ hàng đêm mà hai vợ chồng dượng đầu ấp tay gối cùng nhau thì chắc chắn thế nào dượng cũng lạc tay lái lao xe vào lề đường mà tử nạn! Cô Tình từ trước đến giờ vốn đã là đóa hoa hải đường mặn mà cho biết bao nhiêu đấng mày râu trung niên có, thanh niên có thậm chí ngay cả ông Hạnh nhà hàng xóm tuy đã có vợ con rồi cũng tòm tem trồng cây si nhưng cô đã phớt lờ đi hết tất cả, không chấp nhận một ai tuy có một vài người thật sự giàu có hơn cả gia đình cô và mặc dầu vậy cô lại không thể nào giữ được danh tiết với chồng với con vì bằng chứng là mới năm ngoái đây thôi, ở nhà có một mình cô đã đề cho đứa cháu trai mới có mười bảy tuổi ngang nhiên cắm sừng lên đầu người chồng của mình (truyện Lạc lối gặp tình). Trong khoảnh khắc sâu lắng đêm trường vắng lặng tuyệt nhiên không hề có lấy một âm thanh nào cả ngoại trừ tiếng giun dế, tiếng côn trùng đang thủ thỉ cùng nhau quyện lấy tiếng chặc lưỡi nuối tiếc gia tài của vài con thạch sùng bò tới bò lui trên vách tường và trần nhà, cô và Lợi đang thao thức, bồi hồi, xao xuyến, nức nở, nghẹn ngào yêu nhau, tuyệt nhiên không hề có một chút xíu nào gọi là ngượng ngùng, e thẹn trái lại họ rất đỗi dạn dĩ, tự nhiên, táo tợn, cuồng loạn. Tự lúc nào, đôi môi dảnh mềm mại đẹp tựa đóa hồng nhung của cô đã hé mở để đón nhận lấy đôi môi nó dần dần luồn sâu vào, lập tức hai đầu môi chót lưỡi hai cô cháu bắt đầu quấn quýt lấy nhau một cách say sưa, mê mệt, đắm đuối, ngất ngây tưởng chừng như nếu mà rời xa nhau lần này thì chắc chắn là sẽ vĩnh biệt chia cách nhau trọn đời hết kiếp. Mới đây, lúc yêu đương, ân ái với chị Kim Anh (truyện Linh hồn tình ái), nó đâu có ngờ là đêm nay nó lại có mặt tại vùng đất nông trường cao su Cẩm Đường để mà đóng tiếp tập ba bộ phim tâm lý tình cảm với người cô ruột ba mươi chín tuổi của nó ; hai bên khóe miệng hai cô cháu, nước bọt liên tục tứa ra nhưng hoàn toàn không hề nhễu xuống cổ, xuống ngực vì hễ dịch bọt người nảy tiết ra nhiều thì ngay lập tức người kia nút lấy liếm để cho khô ráo ngay. Một năm qua, từ lúc yêu nhau bất chợt trong căn chòi một vùng xa lạ vào cái đêm đi lạc sau khi đi dự đám cưới ở Bình Sơn về rồi đến lần thứ hai tại nhà vào ngày hôm sau, cô thực sự rất nhớ nó nhưng vì chồng con cô đành phải nén lòng cho đến khi cách đây một tuần nó đột ngột trở lên, phải nói là lòng cô không còn nỗi vui nào vượt trội lớn hơn được nổi vui này ; vả lại cô sợ mối quan hệ cô cháu ruột rà huyết thống giữa cô và nó có ngày rồi sẽ bị chuyện tình nhục dục xác thịt này chà đạp, bôi bẩn lên khi đó cô rất sợ cái viễn cảnh là hai vợ chồng anh Thạnh-anh ruột cô rồi đây nhìn cô bằng cặp mắt không những xa lạ, lạnh lùng mà còn oán hờn, tức giận. Cô sợ thì có sợ nhưng những gì hiện tại xảy ra lén lút, kín đáo, tạo nhiều cảm giác kích thích, phấn khích vô cùng khiến cho bất cứ con người nào dù cho thánh thiện cách mấy cũng phải không ngần ngại mà lao vào chứ đừng nói chi là cô. Nhớ lại buổi tối đầu tiên kết tình với nhau, cháu cô còn vụng về, lúng túng, lụp cha lụp chụp nhưng nội bao nhiêu đó thôi cũng đủ làm cho cô thêm chết mê chết mệt còn giờ đây, một năm đã trôi qua, tập phim bộ tình cảm tâm lý thứ ba mà hai cô cháu đều cùng làm diễn viên chính diễn ra tuy chỉ mới có mười, mười lăm phút thôi mà cô chưa gì đã thực sự nhận thấy nó vô cùng khác biệt ; không những không còn vụng về lúng túng mà đã trở nên lão luyện, tinh vi, thành thạo chỉ có điều thỉnh thoàng chưa dứt khoát, còn ngượng ngập nhưng dù sao đi nữa dù muốn dù không thì cô cũng phải tự thừa nhận là cô muốn lên cơn tăngxông máu vì những gì nó đã mày mò, tìm kiếm trên thân thể cô rồi ngay từ những phút giây đầu tiên của cuộc tình nhục dục, tội lỗi. Lúc này hai bàn tay Lợi đã bắt đầu hoạt động, dần dần cởi hột nút ốc thứ nhất, thứ hai, thứ ba,…rồi cuối cùng là hột nút ốc thứ năm nơi chiếc áo đồ bộ bằng vải phin xanh dương cô Tình đang mặc ; lẽ đương nhiên là cô sẽ không bao giờ nghĩ ngợi đến chuyện phản kháng, từ chối và khi nó vừa mở bung hai vạt thân áo trước của cô ra hai bên thì cô cũng lặng lẽ hưởng ứng hỗ trợ nó bằng cách nghiêng người hết sang phải rồi sang trái sau đó lần lượt co duỗi cánh tay trái đến cánh tay phải để rút hai cánh tay ra khỏi hai ống tay áo.

Chẳng bao lâu, nó đã cầm gọn chiếc áo cô nó trong bàn tay phải và do mặt nệm trãi giường khá rộng rãi nên dù cho để y phục ở chổ nào đi nữa cũng không sợ rớt xuống sàn gạch dơ mất, nó để áo cô nó ở mé trong sát cửa sổ ; vì muốn không còn cảm giác vướng víu trong lúc ân ái, làm tình với cô nó nữa thành thử nó ngồi dậy lần hai bàn tay nắm lấy lai dưới chiếc áo thun thể thao màu xanh có thêu số 12 nơi sau lưng áo cởi luồn lên trên nách, vòng qua cổ tròng qua khỏi đầu ra ngoài. Không biết vô tình hay cố ý, nó lại để chiếc áo thun của nó phủ đè lên trên chiếc áo đồ bộ mà nó vừa mới cởi ra từ người cô và lưng áo lại hướng lên trên lồ lô rõ ràng số 12 ; chính đây là một chi tiết bằng chứng sống động, cụ thể chứng minh nò ngoại tình với cô nó, cắm sừng trên đầu dượng nó và tố cáo nó ra trước tòa án lương tâm mà nó không thể nào chối cãi cho được tội lỗi của nó gây ra cho người cô xinh đẹp. Lúc này, cô Tình và Lợi hai cô cháu đều đã gần như thoát hết 50% y phục trên người, cô lại lặng yên để cho hai bàn tay thằng cháu nhỏ hơn cô hai mươi hai tuồi mày mò dưới tấm lưng tôm thon thả, mềm mại của cô ; chẳng bao lâu, hai cái móc nhôm nhỏ cài hai sợi dây nối nơi chiếc nịt vú bằng thun voan hãy còn khá mới cô mặc để che đậy hai bầu vú căng tròn, mềm mại của cô phút chốc bung ra và chiếc nịt vú cô từ từ lỏng dần, lỏng dần không còn bó sát vào ngực cô nữa mà dần dần tuột lệch xuống. Ban nãy khi nó vừa mới bất chợt chui vào giường cô nó, lớp drap trãi nệm còn ngay ngắn, phẳng phiu nhưng đến giờ phút này đây thì không biết là do lỗi của ai, cô hay của cháu hoặc là của cả hai mà lớp drap đã nhăn nhúm, dúm dó, nhàu nát trông thật thảm hại đồng thời hai chiếc gối tai bèo đã bị xô lệch, không còn ngay ngắn như trước nữa thậm chí giờ đây tuyệt nhiên chẳng hề có ai thèm gối đầu lên. Thằng cháu để nịt vú cô nó ở mé bên ngoài rồi với cảm giác phấn khích hừng hực chẳng khác gì lửa nồng, nó háu hức cúi xuống như thể tìm kiếm một thứ gì đó thật quý báu, thật hiếm có nơi giữa hai bầu vú cô ; đấy chính là nơi cung cấp nguồn chất dinh dưỡng nuôi sống nó mười bảy năm về trước nó được sinh ra trên cõi đời này và nay nó lại về lại cái nguồn sống ấy không phải là để no để khỏe nữa mà là để thỏa mãn nỗi niềm đòi hỏi nhục dục sinh lý cơ thể con người theo bản năng sinh tồn vốn có. Cả hai cô cháu hiện tại cảm nhận như là đang có muôn ngàn dòng điện cường độ lên đến cả trăm ngàn kA rần rật chạy từ dưới xương cùng, dọc theo sống lưng lên đến trung ương thần kinh rồi từ đây lan tỏa ra khắp cả châu thân cũng như tứ chi khiến cho chổ nào chổ nấy trên khắp thân thể hai người nhất là những chổ nhạy cảm như giò, nách…đều như có gai ốc mọc lên một cách tự phát nhanh chóng vô cùng. Tiếp đó, một thao tác vốn cố hữu mà nó chẳng bao giờ quên đó chính là lần miệng ngậm nút lấy đầu núm vú phải cô nó còn bầu vú trái cô còn lại thì nó dùng bàn tay phải mày mò, nắn bóp, sờ soạng một cách thích chí, hả hê, phấn khích vô cùng. Lúc này, chiếc xe 7 chổ của dượng Hải đã về đến ngay cổng bệnh viện Bà Rịa, chạy qua cổng khoảng 50m rồi ngừng lại ngay sân trước phòng cấp cứu và đồng hồ đeo tay của dượng vừa chỉ đúng 11 giờ 10 phút ; vậy là dượng trên đường thiên lý giữa đêm khuya đã trãi qua một giờ đồng hồ cầm tay lái còn cô Tình –vợ dượng cùng với thằng cháu cô cũng vừa vượt thời gian hết 60 phút trong cuộc tình nồng nàn, thắm thiết.
-Nè Lợi, hết…một tiếng…rồi. Dượng…sắp về…
-Còn lâu…mà cô. Ban nãy…con nghe…dượng nói là …xuống tận Bà Rịa lận…
-Đừng …có …ỷ y. Ổng mà biết…được là …chết!

Đương nhiên là chúng ta đã đoán biết được đây là cuộc đối thoại của ai rồi, mình khỏi phải nêu ra phải không các bạn? Cô Tình và Lợi hai cô cháu lại tiếp tục cuộc tình trái ngang tội lỗi một cách say sưa, ngây ngất còn dượng Hải ở bệnh viện Bà Rịa sau khi phụ giúp hai người con bệnh nhân làm thủ tục nhập viện, dượng chạy xe khỏi cổng rồi ngừng lại, vào quán nước bên đường ngồi nhâm nhi ly café đá qua khói thuốc Jet phì phèo. Cảm giác nóng ruột của dượng từ nãy đến giờ vẫn còn cho nên dượng không ngồi lâu, vừa hút xong điếu thuốc, nhìn đồng hồ thấy đã mười một giờ rưỡi dượng vội vàng trả tiền rồi lên xe quay quả trở ngược lại con đường đã chạy ; ban nãy do có bệnh nhân thành thử dượng chỉ chạy với tốc độ 65-70 km/h còn giờ đây chỉ có một mình, đường lại vắng và êm cho nên dượng tăng tốc lên 75-80 km/h, thoáng một cái dượng đã về lại đến ngã tư Hòa Long, quành xe bọc quanh bùng binh rồi rẽ theo quốc lộ 21. Dượng vừa chạy vừa nóng lòng muốn về nhà trong thời gian thật nhanh vì chẳng biết là có việc gì xảy ra ở nhà, bỗng dượng giảm ga cho xe chạy chậm lại rồi ngừng bên lề đường, dượng lấy điện thoại di động bấm số máy điện thoại bàn ở nhà 061.3941389 thì lại không gọi được ; tức mình vô cùng, dượng nổ máy xe rồi tiếp tục chạy, lòng cứ thắc mắc mãi là tại sao gọi về điện thoại nhà lại chẳng có tín hiệu gì cả, không rõ là máy bận, máy hư, đường dây bị đứt hay là người ở nhà ngủ say quá không nghe, hay là…hay là…Bao nhiêu câu hỏi hay là cứ mãi miết lởn vỡn bay bổng trong đầu óc dượng…Nhắc lại ông Hạnh hàng xóm hiện vẫn cứ tiếp tục vòng tới vòng lui tuần tra khắp vườn, thỉnh thoảng ông lại vào nhà nhấm nháp tách trà nóng, lấy gói Trị An ra rút một điếu ngậm lên miệng rồi bật diêm quẹt châm lửa hút ; đêm nay ông phải quyết tâm làm sao bắt cho bằng được kẻ trộm vì mấy bữa nay ông đã phát hiện được dấu chân lạ nơi vạt đất sau vườn vả lại trái ca cao đang rộ chín sẽ là mục tiêu chính của bọn đạo chích đói cơm thiếu áo. Từ nhà bước ra vườn, ông rảo bước đi về phía nhà ông Hải-bạn hàng xóm nơi có ánh sáng xanh của ngọn đèn phát ra từ gian buồng ngủ – đêm nào cũng như tối nấy, ông đều đi ngang qua khung cửa sổ mở hé ấy đôi khi ông còn nghe được cả tiếng ngáy khò khò, tiếng trở mình của hai vợ chồng ông bạn nhưng ông không bao giờ để ý chi cà vì như vậy là tò mò, tọc mạch quá mất lịch sự nhưng lúc này tiếng thở hổn hển, đứt quãng của cô Tình và Lợi hai cô cháu khẽ vẳng ra ngoài đến tai ông khiến ông hơi lấy làm lạ. Ông thắc mắc vô cùng nhưng rồi ông vẫn bình thường đi ngang qua khung cửa sổ và lịch sự không nhìn vào bên trong qua khung cửa khép hờ ; ở vị trí ông đi ngang qua cách cửa sổ trên dưới 0,5m nếu đứng lại chú ý quan sát thỉ thế nào cũng nhìn thấy rõ được những gì đang xảy ra bên trong gian buồng sát cửa sổ. Lúc bấy giờ, có thể nói là hai cô cháu đã hoàn toàn chìm đắm vào mê cung tình yêu nhục dục, quay vòng cuồng loạn cũng không hề tìm thấy đường ra thành thử không còn nhớ gì nữa cả ; quên thời gian, quên không gian, quên mối quan hệ giữa hai người là cô cháu ruột, họ chỉ còn nhớ duy nhất một điều một đó là họ đang yêu nhau, ân ái và làm tình với nhau chỉ có thế thôi. Trên chiếc giường nệm mà trước đó vẫn còn ấm hơi dượng Hải, hai cô cháu cứ thế mãi miết không ngớt lăn qua lộn lại, khi thì cô ngồi lên người cháu và thường xuyên cháu nằm đè trên thân thể nõn nà, tràn đầy hấp dẫn, khêu gợi của cô ; mặc dù biết là thời gian còn lại chẳng còn bao lâu nữa, chỉ một lát nữa thôi ông chủ nhà sẽ trở về rồi đâu lại vào đấy, mèo lại hoàn mèo chứ không thể nào làm sư tử được nữa dù là níu kéo thêm giây lát, hai cô cháu vẫn cứ thong thả, thoải mái, yên tâm yêu nhau chứ không hề vội vàng, chụp giựt, hối hả chi cả. Lúc này hai bàn tay Lợi đang từ từ nắm lấy hai bên lưng chiếc quần đồ bộ bằng vải phin xanh như khẽ hỏi ý cô Tình trong giây lát rồi nhẹ nhàng tử từ tuột cởi hai ống quần xuống hai bờ mông căng mịn, cặp đùi đầy đặn sau đó đến cặp giò thon dài rồi cuối cùng lần lượt rời khỏi hai bàn chân trắng ngần, nuột nà của cô hết chân phải tới chân trái ; lẽ đương nhiên nó thao tác dễ dàng, nhanh chóng như vậy dẫu sao cũng được cô nó hưởng ứng nhiệt tình giúp đỡ, hỗ trợ nó bằng cách co duỗi hai chân…

Ở bên ngoài, ông Hạnh vừa đi lòng vòng trong vườn vừa phì phèo thuốc lá liên tục, tuy không phải hạng người tò mò nhưng những âm thanh vắng ra từ gian buồng nhà hàng xóm đối với ông lại không thể nào không chú ý đến nhất là khi ông vừa sực nhớ ra là ông Hải lái xe đi ra khỏi nhà đã lâu và những tiếng thở chẳng khác gì tiếng lửa phì phò phát ra từ cái bể lò rèn mà khi nãy ông nghe được quả là một nghi vấn khác thường. Ông khẳng định ngay tiếng thở ấy vẳng ra từ buồng ngủ nhà ông hàng xóm chắc chắn không phải là của một mình vợ ông Hải mà là của…cả hai người, một trong hai người là cô Tình và người còn lại là ai, lẽ đương nhiên đến một đứa con nít ba tuổi cũng biết rằng đó không phải là ông Hải? Không thể nào kiềm chế được nữa, ông Hạnh vòng lại bước về phía gian buồng bí mật,…Sau khi cẩn thận để chiếc quần cô phủ đè lên chiếc nịt vú, hai bàn tay khéo léo thành thạo của thằng cháu lại tiếp tục thao tác y như khi nãy đối với chiếc quần lót bằng thun voan mới tinh, cứ điểm quan trọng cuối cùng còn sót lại trên thân thể cô ; nó để chiếc quần lót lên trên chiếc quần đồ bộ và rồi nó nhỏm người dậy tự nắm lấy hai bên lưng chiếc quần đùi thun mà nó đang mặc, tuột xuống khỏi mông, đùi, đầu gối, giò rồi cuối cùng là hai bàn chân sau đó chấm dứt bằng động tác để chiếc quần đùi phủ đè lên trên chiếc quần lót. Lợi cũng chưa vội vàng gì cho lắm, nó nằm xuống trở lại ngay bên cạnh cô nó, lần bàn tay phải lên mày mò, thám hiểm, khám phá lại chổ “thâm cung bí sử” năm trước của cô mà nay nó mới có dịp tái ngộ trở lại và chưa gì thì nó đã nhận thấy dịch nhờn sinh lý tiết ra từ cửa mình cô khá nhiều đến nỗi thấm ướt cả bản tay nó. Khoảng hai ba phút sau, chắc chắn là nó không thể nào kiềm chế được nỗi niềm nhục dục, khao khát, đòi hỏi thỏa mãn sinh lý, với con cu rất to, rất dài, rất cứng và thằng như một cái dùi sắt, nóng rực như là vừa lấy ở trong lò rèn ra, chẳng khác gì một con kỳ đà, nó từ từ trườn người tới dạn dĩ leo lên người cô nó một cách thật là sành sõi và thành thạo. Ngay ở phía dưới, cô Tình khẽ từ từ dạng rộng hai chân để cho thằng cháu cô mới có mười bảy tuổi nằm vào khoảng trống giữa hai chân cô, chỉ trong giây phút hai cô cháu bắt đầu giao hợp với nhau, cô cảm nhận được cái cảm giác đau thốn khi mà đầu con cu nó đang len lõi chui vào bên trong lổ âm đạo cô rồi sau đó nhích từng chút từng phân một đi vào sâu đến tận tử cung cô. Chính vào lúc cả hai cô cháu đang cùng nhau ở vào cái giây phút thiêng liêng này thì bên ngoài, ông Hạnh đã rón rén đến sát cạnh khung cửa sổ, qua cánh cửa khép hờ suýt nữa thì ông đã buột miệng kêu lên vì trông thấy cảnh tượng người vợ ngoại tình, cắm sừng lên đầu chồng ; vì Lợi nắm úp lên người cô nó cho nên ông hàng xóm không sao thấy được mặt nó nhưng ông lại há hốc miệng khi nhìn thấy con số 12 nơi lưng chiếc áo thun thể thao màu xanh dương nằm chơ vơ trên mặt nệm. Ông vội tháo lui, bước vào giữa khu vườn với nỗi kinh hãi tột độ, chính lúc nãy khoảng đâu 7, 8 giờ gì đó ông có qua chơi mấy ván cờ với dượng Hải, lúc thằng cháu vợ của dượng mang bình trả nóng ra cho hai người uống rồi trở vào thì ông đã vô tình nhìn thấy con số 12 nơi lưng áo nó ; ông quả thật không ngờ hai cô cháu ruột thừa lúc dượng không có ở nhà đã cùng nhau làm chuyện tội lỗi loạn luân. “Phải báo cho ông Hải về ngay thôi”-ông Hạnh nhủ thầm rồi rút điện thoại di động trong túi quần ra bấm nút tìm số điện thoại 0913.979979 của dượng Hải, lúc ấy thì dượng cũng đã về gần đến ngã ba Cẩm Mỹ -Cẫm Đường nghĩa là khoảng 35 cây số nữa dượng sẽ về đến nhà.
-A lô, tôi nghe nè anh Hạnh!
-A lô, anh về chưa? Nhà anh có chuyện rồi nè. Về nhanh lên.
-Chuyện gì?
-Bà xã anh đang ngoại tình nè!
-Cái gì? –Vì tiếng máy xe hơi ồn vả lại loa máy điện thoại ông Hạnh lại hơi nhỏ nên dượng phải hỏi đi hỏi lại hai ba lần mới nghe rõ.
-Anh thấy …bả đang ngủ …với ai vậy?
Đương lúc cao hứng, ông Hạnh chống tay vào cái cây ca cao ngay sát bên cạnh ông mà ông quên mất đây là một trong những cây có cài bẫy đường dây điện, ông vừa thốt lên chỉ mỗi từ “với” trong câu “với thằng cháu của bả” thì vô tình bàn tay ông chạm phải mối dây điện hở ; ngay lập tức dòng điện mạnh cả chục kV truyền thẳng vào người ông, giựt ông ngã lân ra đất giãy đành đạch chết ngay tại chổ một cách thê thảm, chiếc điện thoại di động văng qua một bên văng vẳng vẫn còn vọng ra giọng nói của dượng Hải :
-A lô! A lô!…Anh sao vậy?…Sao im ru vậy?

Dượng bực mình tắt máy, lẩm bẩm chửi thề và lúc này xe đến khu vực ngã ba, dượng ỷ y đường vắng nên đánh tay lái rẽ trái quá nhanh, ép sát lề bên trái mà không phát tín hiệu còi hay đèn xignal gì cả đồng thời không giảm tốc độ. Khi mà dượng vừa kịp nhìn thấy ánh đèn xe máy chạy ngược chiều thì không còn thắng kịp nữa, chỉ còn nghe một tiếng rầm, sau đó dượng như có cảm giác bánh xe vừa dằn qua một vật thể gì đó khá dày cộm. “Chết cha rồi, đụng phải người ta rồi!Chẳng biết còn sống hay đã chết đây?” “Mẹ nó, hổng biết là ở nhà bả ngủ với ai đây? Nhưng thôi kệ bả, bả ngủ với ai cũng mặc kệ bả. Bả có ngủ với cha bả…cũng được. Phải trốn thôi”. Dượng Hải lập tức lùi đầu xe lại, qua kính xe và nhờ có đèn xe dượng thấy có một phụ nữ nằm sóng xoài giữa đường cùng với chiếc xe Future, nơi lề đường còn có một phụ nữ khác cũng nằm bất động ; vô cùng kinh hãi trước cảnh tượng một tai nạn giao thông khốc liệt mà chỉ trong một phút lơ đãng do bị chi phối bởi sự việc người vợ lăng loàn trắc nết ở nhà đang cắm sừng dượng, chấp nhận ngoại tình với người khác. Chiếc xe hơi 7 chổ lùi ra gần giữa đường, dượng vòng tay lái quẹo qua phải nhắm hướng Long Khánh chạy tới, đồng hồ đeo tay của dượng lúc này chỉ đúng 0 giờ. Vậy là cuối cùng cuộc tình tội lỗi loạn luân giữa cô Tình và Lợi vẫn luôn luôn ở trong vòng bí mật mặc dù vừa mới bị…ông Hạnh bật mí do ông hàng xóm sơ ý bị cái bẫy điện do chính tay ông cài giật chết tươi, do dượng Hải vì trót lỡ gây ra tai nạn giao thông chết người nên đã trốn mất ; hai cô cháu vẫn cứ yên tâm, thoải mái, say sưa cùng với nhịp điệu giao hoan lạc thú, hoan hỉ nhất trên đời. Lúc này, hai hòn dái thằng cháu xăng tròn lên hùng dũng gác hai bên cửa mình cô nó không ngớt phập phồng như đang tiếp sức cho con cu nó liên tục đưa đẩy hết thụt ra lại thụt vào sâu tận bên trong âm đạo cô nó ; dường như hiện tại cả hai cô cháu đều không bận tâm tại sao lâu quá rồi mà vẫn chưa nghe thấy tiếng xe dượng Hải quay trở về mặc dù biết là thời gian vẫn cứ trôi qua nhanh vùn vụt, năm phút, bảy phút, mười phút, mười hai phút đã trôi qua. Sao mà tối nay hai cô cháu quả thật là sung sức, khỏe mạnh đến thế vì thời gian hai người ái ân, làm tình và giao hợp cùng nhau cứ mãi miết càng lúc càng kéo dài ra tưởng chừng là sẽ chẳng có bao giờ kết thúc cho được ; có lẽ sức mạnh ấy đã được tích tụ lại trong cơ thể họ hơn cả năm trời thành thử ra mới như vậy chăng? Con cu Lợi càng lúc càng dài ra, to lên và cương cứng gần như ngập lút cán hơn phân nữa chiều dài sâu tuốt bên trong tử cung người cô ruột năm nay đã ba mươi chín tuổi và cũng có thể hai cô cháu mặc dù lo lắng là sao mà thời gian trôi qua nhanh thế nhưng cả hai củng đều cùng có một ý nghĩ muốn kết thúc cuộc tình càng nhanh càng tốt trước khi dượng Hải về đến nhà. Lúc còn nhỏ khoảng đâu mới có năm tuổi còn đi học mẫu giáo, đôi lúc cô Tình đến nhà anh Thạnh chơi hễ thấy thằng con út anh mình hơi dơ dơ là cô lôi đi lột trần truồng ra xối nước tắm, lần nào cũng vậy cô đều kỳ cọ con cu nó và giờ đây chính con cu ấy lại đang không ngớt chui ra chọt vào cửa mình cô. Thực tình mà nói, từ lúc có thằng Huy cho đến bây giờ, cô Tình và dượng Hải hai vợ chồng làm tình với nhau rất ít, đôi khi năm thì mười họa mới có một lần và càng ngày càng thưa dần, mỗi lần gần nhau chưa đến năm phút, chỉ là hùng hục giao hợp với nhau thôi chứ hoàn toàn không hề hôn hít, vuốt ve, sờ mó nhau như là cô và Lợi đây mới thực sự gọi là tình yêu, hễ xa nhau là nhớ nhau không thể nào chịu nổi còn gần nhau thì cho dù có thần ngăn thánh cản cũng phải chào thua. Trong lúc ở dưới, con cu thằng cháu mười bảy tuổi vẫn cứ mãi miết liên tục chơi người cô ruột ba mươi chín tuổi của nó thì ở trên, đôi môi nó lại hổn hển tìm kiếm đôi môi cô nó và lúc này đây có lẽ cảm giác phấn khích đã lên đến đỉnh điểm cho nên sau khoảng chừng năm giây khoái ngất, bốn chân hai cô cháu quíu lại quặp sát vào nhau, hai bàn tay với mười móng nhọn sơn màu hồng tía của cô Tình không ngớt cào cào lưng nó, để lại nhiều vết xước rướm máu. Tuy thế nó chẳng hể tỏ ra đau đớn ở nơi lưng chi cả mà trái lại nó chỉ cảm nhận được nhiều nỗi xót xa bởi vì ngay lúc ấy, con cu nó đang xối xả bắn ra những tia tinh dịch trắng đục như nước cơm, rin rít như keo dán vào sâu tận tử cung cô và do quá nhiều đến đỗi dâng tràn ra cả bên ngoài phút chốc làm ướt nhẹp hai bên đùi cũng như nguyên cả vùng bụng dưới hai cô cháu. Sau đó nó mệt mỏi rút cu ra khỏi cửa mình cô rồi ngồi dậy, tàn chiến cuộc, con cu nó rũ rượi thun nhỏ lại chẳng khác gì trái ớt khô, mềm xèo như bún, ướt nhẹp như người mới bị mắc mưa…

Năm giờ sáng, hai cô cháu bị đánh thức bởi tiếng khóc la ở bên nhà ông Hạnh vẳng qua vì vợ con ông đã phát giác ra ông bị chính cái bẫy điện do ông cài giựt chết thê thảm trong vườn ca cao ; giữa lúc gia đình ông chuẩn bị hậu sự cho ông thì ở gần khu vực ngã ba Cẩm Mỹ-Cẩm Đường cũng đã phát tang cho hai chị em vào lúc khuya hôm qua lúc đi gọi bà đỡ cho chị dâu đã bị chiếc xe nào đó cán chết. Mười giờ sáng, cảnh sát giao thông đến ngay nhà cô Tình để tìm dượng Hải vì xui làm sao, lúc gây tai nạn, cái biển số gắn phía trước xe dượng đã bị sút ốc rớt ngay tại hiện trường mà dượng lại không để ý đến thành thứ ngay ngày hôm sau, dượng ở Ninh Thuận đành phải quay về Đồng Nai để đầu thú và có lẽ suốt cả cuộc đời dượng không bao giờ quên được cái án mạng lúc 0 giờ này./.

Hết

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận