Đảo Lạnh Mù Sương – Truyện Dài Người Lớn 2021 – Update Chap 33

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Đảo Lạnh Mù Sương – Truyện Dài Người Lớn 2021 – Update Chap 33

Tác Giả:

Thể Loại: , ,

Lượt Xem: 1118 Lượt Xem

Chạy tới tận điểm cuối của bãi đậu xe. Hướng đầu xe ra biển. Ariel gạt chống ngang. Kéo khóa áo khoác. Vòng hai tay xuống chụp lấy tay Tuấn ở bên dưới đùi. Kéo lên. Một tay luồn xuống bên dưới vạt áo ôm lấy bụng. Tay kia đặt lên bầu vú nho nhỏ ẩn dưới lớp độn của áo lót.

Cái đoạn tay bên dưới bụng lần ngược lên. Tự mở khóa coọc-xê. Hóa ra là nằm ở đằng trước chứ không phải đằng sau như thường gặp. Lớp vải bật ra như không bó nổi đầu vú nho nhỏ đang cương cứng chĩa thẳng ra đằng trước.

Tay Sơn mân mê khám phá đôi vú sừng trâu bên dưới lớp vải mềm. Đồng thời tay kia vừa dùng ngón cái xoa nhè nhẹ vùng bụng thon vừa lùa mấy ngón tay còn lại xuống bên dưới cạp quần jeams thun.

Ariel tự cho tay xuống cởi nút quần. Kéo phẹc-măng-tuya. Hở tới đâu là tay Sơn chạy theo xuống tới đó. Chạm vào mớ lông măng càng lúc càng thêm dày bên dưới.

Cô nàng Philippines bé nhỏ dạng chân ra cho Sơn dễ bề hành động. Hai tay bên trái vòng ngược lên trên bám lấy vai Sơn, bên phải ngược ra đằng sau lần lần tìm cách cởi nút quần và kéo khóa xuống. Thò vô táy máy con cu đang dựng ngược lên.

Sơn dùng hai tay móc ngược hai chân Ariel lên gác qua chân mình. Háng cô gái dang rộng hết cỡ, banh qua hai bên. Chỉ có Sơn ngồi khép chân vô thì hơi chênh vênh vì xe đang chống nghiêng chứ không vững vàng như chống đứng. Nhưng mà kệ. Chơi vơi vầy cũng có cái thú của nó. Cả hai chỉ tập trung vô cái ngón tay Sơn bây giờ đang thọt vô rút ra trong cái hang nhỏ. Ariel bắt đầu thở hỗn hển.

Cô kéo quần đằng sau xuống hết cỡ cho đầu cu của Sơn chạm được vô da thịt mình. Quét quét qua lại. Thằng nhỏ cảng lúc càng sung sức.

Vướng víu quá. Ariel khép chân lại để lột một bên ống quần ra cho dễ. Sơn cũng không để cô phải chờ lâu thêm nữa. Chụp vô hai bên hông điều khiển hai chân cô gái đặt xuống đất rồi từ đằng sau đâm mạnh tới.

Lút cán.

– “A.” – Ariel la to lên nhưng chợt nhớ ở chỗ này mà gào thét người ta sẽ tưởng bị hiếp dâm mà kéo tới. Nên ngậm miệng thiệt nhanh khiến cho tiếng kêu vừa mới thốt ra bị tất nghẹn liền. Sơn không ngơi nghỉ làm cả chục cái ra vô liền.

Coi bộ tư thế này khiến Ariel quá sướng. Hay là cảm xúc đã dâng trào từ tối tới giờ rồi. Mà cô gái lúc đầu còn đứng dạng chân kiễng lên cho Sơn tiện ra vô. Nhưng bây giờ thì vừa quị dần xuống, vừa khép lại không còn dễ dàng như hồi nãy nữa. Tay thì lúc đầu chỉ đặt hờ lên tay lái thôi. Nhưng giờ tì hẳn lên trên đó, khiến cho chiếc xe thỉnh thoảng theo lực dập bị nghiêng qua bên kia, thiếu chừng lật luôn.

Sơn vẫn thụt ra dập vào, nhưng từ từ xoay người Ariel để ṃình đứng sát vô bên hông xe. Cái đoạn rút ra. Xoay người. Đạp chân xuống cái gờ chân chống đứng. Kéo chiếc xe đứng thẳng dậy.

Giờ thì yên tâm rồi. Sơn để Ariel nằm dọc lên yên. Đầu xuôi xuôi về đuôi xe. Phần dưới mông đặt ngay đúng chỗ lài lài gờ trước của yên xe. Mình thì dạng chân đứng qua hai bên. Đút thẳng vô cái lỗ. Để chân Ariel cái thì gác lên tay mình, cái thì móc tay lái lại làm điểm tựa. Chỗ bàn thờ tay lái đằng sau lưng hơi vướng víu nhưng không cần kéo ra quá nhiều. Chỉ cần giữ nhịp ra vô là được. Càng lúc càng nhanh. Càng mạnh. Tấm đệm bên dưới không biết có phải được Honda thiết kế riêng cho tư thế này hay không, mà đàn hồi cực tốt. Trên đâm xuống. Mông cùng đệm từ dưới bật lên. Thiệt là đã.

– “Cum inside. Cho vô trong đi.” – Ariel nói. – “It’s safe today. Hôm nay an toàn.” – Cô thò tay xuống day day mồng đốc cho thêm phần sướng, người đê tê mê với hai bàn tay Sơn đang bóp chặt trên ngực.

Cả hai chỉ đang tập trung vào giây phút này. Xe có đổ hay cảnh sát có tới bắt về tội làm tình nơi công cộng thì cũng mặc kệ thôi. Môi Ariel cắn vào răng như muốn chảy máu để khỏi thét gào hoang dã như mèo cái động đực trong đêm trăng.

Mà hôm nay trăng tròn thiệt. Lơ lửng ngày càng cao nhìn ngắm những đôi tình nhân đang hết mình sống trong thú vui tình ái.

Lấy hết sức. Sơn dồn lực tống thêm vài cái nữa rồi bắn xối xả vô bên trong. Đằng sau mông cơ bắp siết lại run run cùng hòa nhịp với những cú co giãn tử cung của Ariel.

Cô gái nhoẻn miệng cười.

Bây giờ Sơn mới nhớ ra cả hai người họ vẫn còn nguyên nón bảo hiểm trên đầu.

Từ căn hộ trong khu biệt thự siêu sang xa xa kia. Nếu ai có kính viễn vọng loại cực xịn. Thì chắc sẽ buồn cười trước cảnh giống như là làm tình giữa hai người ngoài hành tinh. Với hai cái nồi cơm điện bự chảng còn nguyên trên đầu. Bên dưới là cặp cẳng nhỏ xíu không cân đối chút nào.

Nhưng kệ thây họ. Sơn tháo nón ra quăng xuống đất. Ngoạm hết cỡ xuống một bên vú. Môi. Răng. Lưỡi. Cùng nhau cọ vô làn da mịn màng non trẻ.

Ariel rùng mình. Ngực săn cứng. Lông nổi hết lên không biết vì lạnh hay vì sướng.

Sơn rà hết mặt lưỡi sang đầu vú phía bên kia. Nghe rõ mồn một từng tiếng ú ớ trong lồng ngực và hơi thở lúc dồn dập lúc đứt đoạn.

Ariel cởi nón. Kéo đầu Sơn lên hôn thiệt sâu. – “Ikaw. Anh tuyệt vời lắm.”

Tự nhiên thấy hơi lạnh. Tiết giữa xuân đã ấm lên nhiều rồi. Đúng đợt nắng nữa. Nhưng gió biển bỗng dưng bắt đầu thổi hơi mạnh lên rồi. Mang hơi lạnh ở ngoài xa vào.

Sơn đứng dậy kéo quần lên suy nghĩ. Từ tối tới giờ đã lập kế hoạch đầy đủ và chi tiết cho tới giây phút này. Chứ còn khúc tiếp theo thì giờ phải tính toán chút.

Ariel cũng mặc quần vô trở lại. Chờ đợi.

– “Có rồi.” – Sơn búng ngón tay. Nắm tay Ariel rảo bước xuôi dốc xuống bên dưới.

Bờ biển miền nam nước Anh nổi tiếng với các khối đá vôi trắng nhô lên, khá cao so với bên dưới. Lâu lâu sóng biển đánh vô thì lại sụt thêm một mảng xuống nước. Cho nên ở Brighton này người ta xây kè bê tông bên dưới để giữ đất. Còn con đường trước dùng để cho xe cơ giới xuống thi công thì giờ giữ làm đường cho người đi bộ hoặc khi cần thì mở ra cho xe cấp cứu.

Chỗ này ít người biết. Dân du lịch lái xe ngang qua đây phải chạy tốc độ cao, hai bên cấm dừng lại chứ nói chi tới đậu xe. Dân địa phương thì đậu xe tuốt ngoài con đường đằng sau sân golf chứ bãi này chỉ dành cho khách chơi golf hoặc uống cà phê thôi. Đi bộ từ nơi gần nhứt là siêu thị Asda ở bến du thuyền Marina cũng phải hơn 20’, còn từ bãi tắm của du khách thì còn vô biên hơn nữa. Cho nên giờ này nếu có khách thổ địa thì cũng đã về hết.

Cứ thấy thùng rác là Sơn lại dừng lại. Ariel tò mò đứng nhìn nhưng không hỏi chi cả.

– “Người ta quăng đồ nhiều lắm.” – Sơn giải thích khi moi ra được một khay than dùng một lần, còn nguyên xi, cạnh một khay khác cháy còn chưa hết đã bị dội nước dập tắt.

Chỗ này quay trở lại trên kia phải đi bộ ngược dốc. Nặng nên người ta mà lười là quăng bỏ hết luôn. Có một túi đồ chơi trên cát cho trẻ con nữa. Sơn lấy cái xô và túi xốp bên ngoài. Thêm một đoạn nữa thì lượm được cái dù. Chỉ hơi gãy một hai thanh sắt gì đó thôi. Chính xác là cong gập lại. Mà người ta quăng bỏ luôn. Nắn nắn lại chút xíu là giương lên ngon lành.

– “Cái này người Anh gọi là umbrella, nguyên nghĩa tiếng Latin là đồ để che mưa.” – Sơn nói khi hai người yên vị trong một hốc đá nửa nhân tạo nửa tự nhiên. Bên hông là tấm bê tông cao hơn 1m của cánh tay chắn sóng. Mé ngoài là những khối đá nhỏ chồng lên nhau chen lẫn bê tông que hình chữ Y chữ X chi đó để gia cố. Bên trong là một tả đá cao và to. Thoai thoải. Tha hồ dựa lưng. Vẫn còn hơi ấm từ ban ngày phả ra. Bên dưới cát rất mịn và sạch. Mé bên ngoài đào xuống thành một cái rãnh nhỏ để cắm hai cạnh của chiếc chiếc dù to bự xuống, che kín lại – “Người Ý gọi là parasol – cũng từ nguyên nghĩa tiếng Latin là đồ để che nắng. Còn chúng mình sẽ gọi nó là wind-break, là đồ chắn gió vậy”. – Sơn hóm hỉnh. Châm điếu thuốc rồi đốt cái khay than.

Ariel cười phá lên. Từ đằng sau chồm tới choàng ôm lấy Sơn. Tay với điếu thuốc rít theo vài hơi. Ánh lửa bập bùng soi bóng hai người trên vách bê tông.

Lửa từ từ diu xuống chỉ còn lại những đốm hồng của các viên than bắt đầu cháy truyền cho nhau. Không gian không chỉ ấm mà còn nóng là đằng khác nữa. Tới giờ Sơn mới để ý thấy trán và cổ mình vã mồ hôi.

Ariel cởi áo khoác. Lót xuống bên dưới cát.

Rồi bỗng cởi quần mình ra. Ngồi lên đó.

Cởi luôn áo.

Co đầu gối lại.

Vòng hai tay qua đầu gối.

Đầu tựa vô cánh tay. Nghiêng qua một bên.

Ngồi ngắm Sơn.

Anh bật cười.

Cũng ngồi xuống. Nhưng không lót áo khoác mà ngồi thẳng luôn xuống cát.

Ngắm nhìn lại.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận