Đổi Vợ – Miền Khoái Lạc
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Đổi Vợ – Miền Khoái Lạc
Tác Giả: hoangtuchimung
Danh Mục: Bạo Dâm, Biến Thái, Gái Xinh, Máy Bay, Ông Già, Tập Thể, Truyện Sex Ngoại Tình, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Ngày Cập Nhật : 15/04/2025
Chương 7
Cả 2 nằm cạnh nhau trong bóng tối lờ mờ, tiếng sóng biển rì rào bên ngoài cửa sổ. Hơi thở đã đều trở lại, nhưng tâm trí cả hai vẫn còn xao động.
Cuối cùng, Phong khẽ cựa mình, giọng anh trầm và ngập ngừng vang lên trong tĩnh lặng:
“Chi này…”
Nàng im lặng, chờ đợi. Tim nàng đập thình thịch, chuẩn bị tinh thần cho sự trách móc, giận dữ.
Nhưng những gì Phong nói tiếp theo lại hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của nàng.
“Lúc nãy… lúc ở phòng khách… nhìn em với Tuấn…” Anh ngập ngừng, tìm từ ngữ. “…Anh không biết phải giải thích cảm giác đó thế nào nữa. Nó… nó rất lạ.” Anh hít một hơi sâu. “Một phần anh thấy… khó chịu. Nhưng một phần khác… anh phải thú thật… nó làm anh… thấy nứng một cách mãnh liệt. Nhìn em… tận hưởng như vậy, rên rỉ mãnh liệt như vậy… dù là với người khác… nó khiến anh…” Anh dừng lại, giọng đầy bối rối. “…Anh thấy… như muốn lao vào em ngay lúc đó, theo một cách… anh không hiểu nổi.”
Lời anh nói như nước lạnh dội vào mặt nàng. Không giận dữ? Kích thích? Anh bị kích thích bởi hình ảnh nàng tận hưởng khoái lạc với người khác? Một cảm giác khó tả chạy dọc sống lưng, có chút gì đó không đúng, nhưng ngay sau đó là một sự nhẹ nhõm kỳ lạ. Không cần phải cảm thấy tội lỗi nữa? Anh đã cho phép? Nàng không biết phải đáp lại thế nào. Cổ họng nàng nghẹn lại. Nàng chỉ biết đưa tay lên, khẽ chạm vào má Phong rồi rúc đầu vào ngực anh, im lặng ôm lấy anh thật chặt. Cái ôm lần này không còn là sự gượng gạo nữa, mà là sự tìm kiếm một điểm tựa giữa cơn bão lòng.
Nàng nhận ra mình vẫn còn yêu Phong. Yêu sự quen thuộc, yêu cảm giác an toàn mà chỉ có anh mới mang lại. Nhưng lời thú nhận kỳ lạ của anh đêm nay, cộng với trải nghiệm thể xác dữ dội và mới lạ với Tuấn, đã mở toang một cánh cửa bên trong nàng. Cánh cửa dẫn đến một khao khát mà nàng chưa bao giờ biết đến sự tồn tại của nó. Nàng muốn nhiều hơn thế, muốn khám phá sâu hơn nữa cái phần bản năng vừa được đánh thức. Nàng rối bời, mắc kẹt giữa tình yêu dành cho chồng và sự cám dỗ mãnh liệt từ những trải nghiệm cấm kỵ.
Sáng hôm sau, ánh nắng rực rỡ tràn vào phòng khách qua khung cửa kính lớn, xua tan đi bóng tối và dường như cả sự nặng nề của đêm hôm trước. Bữa sáng được dọn ra trên chiếc bàn ăn ngoài hiên, nhìn thẳng ra biển xanh cát trắng, không khí trở nên nhẹ nhàng một cách lạ thường. Cả bốn người dường như đã ngầm thỏa thuận với nhau rằng sẽ coi như không có chuyện gì đặc biệt xảy ra.
Chi cảm thấy tâm trạng mình tốt hơn hẳn mọi ngày. Cuộc làm tình mãnh liệt và lời thú nhận có phần kỳ lạ của Phong đêm qua, thay vì khiến nàng thêm tội lỗi, lại được tâm trí nàng diễn giải thành một dấu hiệu của sự hàn gắn, của một ngọn lửa đam mê được thắp lại theo cách không ngờ. Nàng cảm thấy một sự kết nối mới với Phong, một sự gần gũi hơn. Nàng vui vẻ nói cười, thỉnh thoảng lại quay sang nắm tay Phong hoặc dựa đầu vào vai anh một cách tự nhiên. Khuôn mặt xinh đẹp của nàng ánh lên vẻ rạng rỡ hiếm thấy.
Phong cũng tỏ ra vui vẻ lạ thường. Anh cười nói rôm rả, pha trò cùng mọi người, dường như đã quên hết sự căng thẳng đêm qua. Có lẽ sự giải tỏa thể xác và lời thú nhận kia đã thực sự giúp anh nhẹ nhõm, hoặc có lẽ những cảm xúc mới lạ kia đang mang đến cho anh một nguồn năng lượng khó hiểu. Anh đáp lại những cử chỉ tình cảm của Chi một cách nồng nhiệt.
Hiền vẫn giữ vẻ tinh nghịch thường thấy. Cô liếc nhìn Chi và Phong bằng ánh mắt ẩn ý, thỉnh thoảng buông những lời trêu chọc nhẹ nhàng về việc “hai vợ chồng nhà này trông hạnh phúc ghê”. Nụ cười của cô rạng rỡ, không hề có dấu hiệu ngượng ngùng hay khó xử về những gì đã xảy ra. Dường như với cô, đó chỉ là một phần của cuộc chơi.
Tuấn vẫn điềm tĩnh như mọi khi. Anh lặng lẽ ăn sáng, thỉnh thoảng góp vài câu vào cuộc trò chuyện chung. Ánh mắt anh khi nhìn Chi vẫn sâu thẳm và khó đoán, không để lộ bất cứ cảm xúc đặc biệt nào về đêm hôm trước. Sự bình thản của anh tạo thành một điểm lặng đối lập với không khí có phần “diễn” của ba người còn lại.
Họ nói về thời tiết, về cảnh biển, về kế hoạch trở về thành phố. Không một lời nào nhắc đến những gì đã diễn ra trên tấm thảm và chiếc sô pha chỉ vài tiếng trước. Một lớp vỏ bọc bình thường hoàn hảo được dựng lên, che đậy đi vực thẳm của những ham muốn, những bí mật và những cảm xúc phức tạp vừa được khuấy động. Chuyến đi kết thúc trong tiếng cười nói và những lời chào tạm biệt, hứa hẹn gặp lại. Nhưng ai cũng ngầm hiểu, mối quan hệ giữa họ đã bước sang một trang hoàn toàn mới, một trang đầy rẫy những điều chưa biết và tiềm ẩn. Hạt giống đã gieo, chỉ chờ dịp thuận lợi để nảy mầm.