ĐỒNG NGHIỆP BIẾN THÁI CÓ SỞ THÍCH TRÓI BUỘC – Update Chương 6
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: ĐỒNG NGHIỆP BIẾN THÁI CÓ SỞ THÍCH TRÓI BUỘC – Update Chương 6
Tác Giả: bexuanmikelolto
Danh Mục: Bạo Dâm, Biến Thái, Gái Xinh, Hiếp Dâm, Truyện Sex Người Lớn
Ngày Cập Nhật : 18/05/2025
Chương 3: Giam Cầm Và Đọa Đày
D đặt Thùy Dung nằm sấp xuống giường. Tư thế này khiến cho mông Thùy Dung nhô cao, còn lưng thì lõm xuống, tạo thành một đường cong đầy gợi dục. Thùy Dung cố gắng giãy giụa một cách tuyệt vọng. Cô nghiêng đầu qua một bên, cố gắng hết sức để thở qua lớp băng dính bịt miệng, phát ra những âm thanh “Mmm… ư… ư…” đầy căng thẳng và kháng cự. Toàn bộ cơ thể cô gồng cứng lên, cố gắng chống lại sự khống chế của D. Hai chân bị trói chặt của cô cố gắng đạp mạnh xuống giường, tạo ra những tiếng động yếu ớt trong không gian yên tĩnh đến rợn người. Cô cố gắng vặn mình, ưỡn người, hy vọng có thể thoát khỏi tư thế nhục nhã này. Sự tuyệt vọng hiện rõ trong từng cử động của cô, trong từng tiếng rên rỉ bị nghẹn lại, và trong ánh mắt đẫm lệ đằng sau lớp bịt mắt bằng da. Đôi bàn tay cô, bị nhét chặt trong tất da chân và quấn băng dính, trở nên hoàn toàn vô dụng, chỉ có thể giật giật một cách bất lực, tạo nên một hình ảnh vừa đáng thương vừa buồn cười.
D tiến đến bên giường, ánh mắt hắn rực cháy một ham muốn chiếm đoạt không kiềm chế được. Hắn dùng tay xé toạc bộ đồ ngủ lụa mỏng manh trên người Thùy Dung, để lộ ra thân thể trắng nõn nà, run rẩy. “Mmm… không… ư…ư…” Thùy Dung cố gắng phản kháng yếu ớt, nhưng những sợi dây trói nghiệt ngã đã tước đi mọi khả năng tự vệ của cô.
D cúi xuống, dùng tay thô bạo xoa nắn bầu ngực căng tròn của Thùy Dung. Cô rên rỉ, vừa đau đớn vừa sợ hãi. Bàn tay hắn trượt xuống bụng cô, rồi tiến dần xuống vùng kín. D dùng ngón tay tách hai cánh môi âm hộ của Thùy Dung, kích thích mạnh mẽ vào điểm G.
“A… a… ư…ư… không…” Thùy Dung cố gắng cựa quậy, nhưng vô ích. Dồn dập những đợt sóng khoái cảm nhục nhã tấn công cô, khiến cô vừa đau đớn, vừa xấu hổ, vừa bất lực. D không ngừng lại, ngón tay hắn ngày càng điêu luyện, tàn nhẫn, cho đến khi Thùy Dung không thể kìm nén được nữa, một dòng dâm thủy nóng bỏng tuôn trào ra, thấm đẫm ga giường.
“Thấy chưa, em dâm đãng lắm…” D thì thầm vào tai Thùy Dung, giọng khàn đặc vì dục vọng. Hắn kéo quần mình xuống, để lộ ra dương vật cương cứng, thô to. Thùy Dung hoảng loạn tột độ, lắc đầu nguầy nguậy, nhưng D không cho cô cơ hội trốn thoát. Hắn dùng tay banh rộng đùi cô, ghì chặt lấy hông cô, và ấn mạnh dương vật vào cửa mình.
“Á… đau… đau quá… mmm…” Thùy Dung thét lên, nhưng âm thanh bị nghẹn lại bởi lớp bịt miệng. Cô cảm thấy như có một vật thể lạ, cứng rắn xé toạc cơ thể mình. Máu trinh rỉ ra, thấm đỏ ga giường. D mặc kệ sự đau đớn của cô, hắn điên cuồng thúc mạnh, mỗi cú thúc là một lần Thùy Dung cảm thấy mình bị xé làm đôi.
“Ư… ư… đau… dừng lại… mmm…” Nước mắt giàn giụa trên khuôn mặt Thùy Dung, nhưng D không hề thương xót. Hắn như một con thú hoang, chỉ biết thỏa mãn bản năng chiếm đoạt và thống trị của mình. Hắn làm tình với Thùy Dung một cách thô bạo, mãnh liệt, không hề để ý đến cảm xúc hay sự đau đớn của cô.
Sau khi đã thỏa mãn dục vọng, D rời khỏi giường và đi vào phòng tắm. Hắn để lại Thùy Dung nằm đó, thân thể rã rời, đau đớn và nhục nhã. Thùy Dung cố gắng gượng dậy, nhưng cơ thể cô quá đau đớn và mệt mỏi. Cô cố gắng với lấy sợi dây trói, nhưng không thể với tới. Cô cố gắng lăn người, nhưng bị trói quá chặt, không thể di chuyển được. Mọi nỗ lực giải thoát đều vô vọng.
Một lúc sau, D bước ra khỏi phòng tắm, người đã sạch sẽ và thơm tho. Hắn tiến lại gần giường, nhìn Thùy Dung đang nằm bất động. “Xem em còn chạy đi đâu được nữa…” Hắn cười khẩy, rồi lấy ra một đôi nút bịt tai.
Trước khi bịt tai Thùy Dung, D cúi xuống, ghé sát vào tai cô và thì thầm: “Tao đã giả tin nhắn từ điện thoại báo với bố mẹ em là đi chơi cùng bạn rồi. Đừng hòng ai biết em ở đây với tao.”
Thùy Dung nghe thấy vậy thì kinh hoàng tột độ. Cô khẽ rên lên, như cố gắng nói gì đó, nhưng không thể. D đã bịt chặt miệng cô, và giờ đây hắn bịt luôn cả tai cô. Cô hoàn toàn bị cô lập với thế giới bên ngoài, không thể nghe thấy, không thể nói được gì nữa.
D tiếp tục lôi ra một chiếc máy rung và một chiếc “butt plug” có chế độ rung. Hắn nhét máy rung vào âm đạo Thùy Dung, vặn lên mức cao nhất. Rồi hắn nhét “butt plug” vào hậu môn cô, cũng vặn lên chế độ rung mạnh nhất. Cả hai thiết bị cùng hoạt động, tạo ra những đợt sóng rung động dữ dội, tấn công vào những nơi nhạy cảm nhất trên cơ thể Thùy Dung.
“Mmm… ư… ư… a… a…” Thùy Dung rên rỉ trong tuyệt vọng, nhưng không ai nghe thấy. Cô cố gắng giãy giụa, nhưng cơ thể bị trói chặt, không thể thoát khỏi sự hành hạ này. D lấy ra cuộn băng dính bạc, quấn quanh khuỷu tay, cẳng tay, bắp chân, đầu gối và cổ chân Thùy Dung, đè chặt lên những chỗ vốn đã bị trói chặt. Hắn quấn băng dính thật chặt, biến Thùy Dung thành một xác ướp bất động.
Sau đó, D lấy một chiếc hood latex màu đen trùm lên đầu Thùy Dung. Chiếc hood được làm từ một loại cao su dày dặn, mịn màng và hoàn toàn không thấm thấu, ôm khít lấy đầu và cổ Thùy Dung, chỉ chừa lại một khoảng nhỏ hình bầu dục quanh mũi để cô có thể thở. Bên trong chiếc hood là một lớp vải mềm mại, tạo cảm giác êm ái nhưng cũng đầy ngột ngạt. Chiếc hood này, thứ mà Thùy Dung định dùng cho những trò tiêu khiển riêng tư của mình, được tìm thấy trong ngăn tủ bàn của cô. Thật trớ trêu thay, nó không mang lại khoái cảm mà giờ đây lại trở thành một công cụ tăng thêm sự giam cầm và tuyệt vọng của cô. Khi chiếc hood được trùm lên, mọi âm thanh bên ngoài đều trở nên mơ hồ và xa xăm, thị giác hoàn toàn bị tước đoạt, và khứu giác chỉ còn cảm nhận được mùi cao su đặc trưng. Thùy Dung cố gắng lắc đầu, nhưng D giữ chặt lấy cô. Bàn tay hắn siết mạnh, giữ cho đầu Thùy Dung cố định và không cho cô cơ hội trốn thoát.
D bế Thùy Dung lên, mang cô ra khỏi phòng ngủ. Vừa được nhấc lên, Thùy Dung bắt đầu vùng vẫy điên cuồng. Cô lắc mạnh đầu, cố gắng thoát khỏi chiếc hood latex bí bách. Cô ưỡn người, cố gắng thoát khỏi vòng tay của D. Cô giẫy đạp chân, cố gắng tạo ra tiếng động. Nhưng tất cả đều vô ích. D giữ chặt lấy cô, không để cô có cơ hội trốn thoát. Để tăng thêm sự đau đớn và nhục nhã cho con mồi, hắn không ngừng vỗ mạnh vào mông Thùy Dung. Mỗi cái vỗ đều tạo ra một tiếng “bốp” vang dội trong căn phòng, khiến cho cơ thể vốn đã tê dại của cô càng thêm phần đau đớn và nhức nhối.
Hắn đi ra cửa sau, nơi một chiếc xe Suzuki Cóc màu đen đang chờ sẵn. D đặt Thùy Dung vào ghế sau.
Khi vừa vào xe, D lấy từ trong túi áo ra một chiếc khăn tay đã tẩm thuốc mê. Thấy hắn tiến tới, Thùy Dung càng thêm phần hoảng loạn. Bị trói chặt và bịt miệng, cô không thể kêu cứu, chỉ có thể lắc đầu và giãy giụa một cách tuyệt vọng. D giữ chặt đầu Thùy Dung, cố gắng áp chiếc khăn vào mũi cô. Thùy Dung cố gắng nghiêng đầu, né tránh, nhưng D dùng sức mạnh ghì chặt.
“Ư… ư… ư…” Thùy Dung cố gắng thở, nhưng mùi thuốc mê nồng nặc khiến cô khó thở. Cô cảm thấy đầu óc quay cuồng, ý thức dần mờ đi. Mọi thứ xung quanh trở nên nhòe nhoẹt và xa xăm. Cô cố gắng giữ mình tỉnh táo, nhưng không thể cưỡng lại được tác dụng của thuốc. Cuối cùng, Thùy Dung lịm đi, hoàn toàn bất tỉnh.
D nhìn Thùy Dung đã ngất lịm, thở một cách yếu ớt. Hắn đặt cô nằm ngay ngắn trên ghế sau, rồi nhanh chóng lái xe đi mất, biến mất vào màn đêm đen kịt. Trời vẫn còn tối mịt.
Nội dung phản ánh cảm chết mẹ