Dự ngôn sư – Truyện Sex BDMS Bạo Dâm 2023 – Update Chương 115

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Dự ngôn sư – Truyện Sex BDMS Bạo Dâm 2023 – Update Chương 115

Tác Giả:

Thể Loại: , , ,

Lượt Xem: 1749 Lượt Xem

Chương 62: Chuẩn bị

Từ giờ đến ngày thi còn nửa tháng.
Điều Vũ Thanh Tâm đắn đo nhất là phần thể lực của bản thân. Nếu cậu không đủ sức chịu đựng, sẽ kéo theo cả đội. Cho nên, hàng ngày cậu ta tập luyện điên cuồng sau mỗi giờ học.
Hôm nay cũng thế!
Trong phòng thể dục, Trần Phong nhìn Vũ Thanh Tâm đang cố gắng nằm ngửa nâng hai quả tạ.
Trần Phong lắc đầu:
– Cậu tiếp tục như thế không phải là cách. Quá sức quá lực, đến ngày thi mà đổ bệnh ra thì nửa cái thân cũng đừng hòng nhấc chứ nói gì đến cái tạ như thế! Ngày mai nếu có hứng leo núi thì đi với tôi sau giờ học. Tôi sẽ cho cậu thấy một thứ!

Vũ Thanh Tâm run tay, mím môi cố đẩy cái tạ lên xuống, cũng chẳng dừng lại.
Cho đến khi Trần Phong đi khuất bóng, cậu ta mới đẩy tạ lên kệ, thở hồng hộc.

Đối với cá thành viên còn lại, tâm lý khá vững vàng. Dù có là anh chàng mọt sách Cù Nam Anh, có hơi gầy thì vẫn đủ sức vượt qua các bài huấn luyện ngày thường một cách dễ dàng.

Hoàng Bá Vương thì vẫn nhởn nhơ la cà khắp các phòng ký túc trò chuyện với nhiều người khác.
Lúc về, Vương mang theo lời nhắn của Lương Thế Tùng từ tầng 5 xuống cho Trần Phong:
– Thứ bảy, Hẹn cậu 6 giờ tối ở sân sau, tiếp tục cuộc đấu dang dở ngày trước!
Trần Phong gật gù:
– Tôi cũng muốn biết đai đen của cậu ta có bao nhiêu cân lượng!
Hoàng Bá Vương bày ra vẻ mặt hóng chuyện siêu cấp:
– Đai đen nhị đẳng taekwondo! Chậc chậc! Còn cậu, chuyên luyện karate à? Hôm trước thấy cậu đấm cũng hay lắm?
Trần Phong cười mỉm:
– Tôi học tạp nham, mỗi thứ một tí!

Vũ Thanh Tâm vừa tắm xong, thấy Hoàng Bá Vương đang muốn bóc thanh kẹo của mình trên bàn, bèn giựt lại. Lạnh lùng đuổi cậu ta:
– Đến giờ đi ngủ rồi, về đi!
Nắm lấy thanh kẹo bóc dở, Vũ Thanh Tâm có vẻ không vui. Trần Phong liền lấy cả hộp kẹo đưa tới:
– Còn nhiều mà? Cậu cứ ăn đi!
– Hừ!
Trần Phong khó hiểu. Cậu bạn này tính tình khó ở lắm. Nên nhiều khi Phong không chấp. Chỉ đành cười trừ đặt hộp kẹo lên bàn cậu ta. Không những thế, còn lục thêm mấy món quà vặt xanh đỏ đều mang đến.
– Đây, cho cậu hết!
Vũ Thanh Tâm liếc Phong một cái, chắc cũng nhận ra vẻ khoa chịu của mình là không hay. Chỉ im lặng bóc nốt thanh kẹo dở ra ăn. Hừ, cậu ta vừa đánh răng xong!

Trần Phong thì không còn chú ý nữa. Nằm ôm điện thoại, mở tập hồ sơ mà Ánh Tuyết vừa gửi đến.
Trong đó là profile của hầu hết những người xung quanh Trần Phong trong học viện. Đặc biệt là 5 thành viên trong đội ngũ của Phong.

Trần Phong chỉ dự định tra chuyện của Trần Văn Đông và Lương Thế Tùng mà thôi. Vừa nói cho Ánh Tuyết thì cô đã làm ngay và luôn, thậm chí còn làm quá mức đến vậy.

Ánh Tuyết dùng một số tiền lớn, và huy động một lượng nhân lực lớn để điều tra cặn kẽ nhất có thể trong thời gian mới chỉ vài ngày. Chỉ hi vọng có thể giúp phần nào cho hắn giữ an toàn!
Cái cô nàng này thật là!…
Trần Phong bật game ‘Nông trại vui vẻ’ chơi đùa một lúc với Ánh Tuyết, xem như phần thưởng.
Vừa chơi vừa ghi nhớ những thông tin nhận được. Tư liệu này không chỉ quý về giá trị có được, mà còn dựa vào nó phán đoán tính cách của từng người. Tuỳ trường hợp mà có sự chuẩn bị. Dù gì nơi đây cũng không phải an toàn tuyệt đối!

Đọc xong tập hồ sơ dày bằng cả quyển sách, cũng đã là nửa đêm. Trần Phong buông điện thoại, ngẩng đầu nhìn bầu trời sao ngoài cửa sổ.
Nhưng rất nhanh, dưới khung cửa sổ, Vu Thanh Tâm đang say ngủ trên giường của cậu ta cũng đập vào mắt Trần Phong. Hắn chớp chớp:
– Hoá ra là con gái? Bảo sao bình thường khó ở đến thế? Sao phải giả trai làm gì nhỉ?
Một loạt các câu hỏi chẳng được Vũ Thanh Tâm giải đáp. Trần Phong cũng dần chìm vào giấc ngủ.
……

Kết thúc buổi học ngày hôm sau, mọi người được tự do vận động cả buổi chiều.
Vũ Thanh Tâm theo chân Phong đến chân núi, thì được ném cho bộ đồ bảo hộ. Trần Phong hướng dẫn cậu, à cô các bước chuẩn bị, và kỹ thuật leo núi.
Ngước cổ nhìn lên vách núi không cao lắm, chỉ tầm 50 mét, Trần Phong động viên Thanh Tâm:
– Sức bền, đúng là cần rèn luyện ý chí, bứt phá được cực hạn của cơ thể, để tạo nên sức mạnh mới. Tuy nhiên nếu dồn ép quá lớn lên cơ thể, cơ chịu tải quá lớn trong một đoạn thời gian ngắn là cực kỳ không tốt. Cậu phải để chính bản thân cậu được nghỉ ngơi!

Vũ Thanh Tâm cũng ngước nhìn vách núi trên cao, lẳng lặng nghe rồi hỏi:
– Cậu muốn cho tôi thấy cái gì?
Trần Phong phì cười:
– Phải leo lên mới thấy được!
Vũ Thanh Tâm đảo mắt:
– Đi vòng cũng có thể lên trên đó!

Trần Phong cười, leo lên trước hai bước:
– Nếu không sợ độ cao thì leo lên. Tôi sẽ bảo vệ cậu!
– Nếu sợ độ cao thì sao?
Trần Phong ngoái đầu, đu người trên móc treo:
– Vậy thì cậu có thể chọn chinh phục nỗi sợ đó!

Vũ Thanh Tâm ngần ngừ rồi cũng bước lên, móc đầu dây bảo hiểm vào móc D bên người, đầu kia nối với Trần Phong, leo từng bước trên vách núi hơi nghiêng, không dốc lắm.
Trần Phong vừa trèo vừa thoải mái hướng dẫn, còn Vũ Thanh Tâm thì dụng lực tập trung, khá kiệm lời.
– Chỗ này khá dễ leo, quan trọng là cậu dùng sức như thế nào. Tập cách điều hoà hơi thở nhé!
– Này, đặt chân vào chỗ kia kìa!
– Đừng túm cây cỏ, nguy hiểm đấy!
– Luôn nhớ sức của chân lớn hơn tay, vì vậy hãy tập trung đặt chân trên vách sao cho thật vững!


Vũ Thanh Tâm mới học, nên hai người lên khá chậm, nhập nhoạng gần tối, mới leo lên gần đến đỉnh. Đã mất 4 tiếng đồng hồ!
Vũ Thanh Tâm đã thấm mệt, toàn thân run run, nhìn đỉnh núi gần ngay trước mắt, cắn răng kiên trì. Nhưng sức lực không còn cho phép, tuột tay…rơi xuống!

***Buồn ngủ quá nên còn hai chương chưa hoàn chỉnh, thôi mai vậy***

4.4 22 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận