Dự ngôn sư – Truyện Sex BDMS Bạo Dâm 2023 – Update Chương 115
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Dự ngôn sư – Truyện Sex BDMS Bạo Dâm 2023 – Update Chương 115
Tác Giả: DamLaox
Danh Mục: Bạo Dâm, Biến Thái, Gái Xinh, Hiếp Dâm, Truyện Sex Ngoại Tình, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Lượt Xem: 1931 Lượt Xem
, 255, 77)”>Chương 67: Sa đoạ
Vương Hoài không thể tin nổi, giữ chặt đôi tay đang cố tháo lưng quần mình của em gái. Quát lớn:
– Em điên rồi!
Nhưng dù có đẩy thế nào, thì Vương Bội vẫn cứ như đỉa quấn lấy chân mình. Cứ như thể không đạt mục đích, cô sẽ không buông tha.
Nắm chặt lưng quần, Vương Hoài vung tay. Một cái tát làm khuôn mặt Vương Bội trở nên đỏ tấy. Vương Bội ngã ngửa ra sau vì sức mạnh của anh trai. Cô ngơ người mấy giây. Nhưng đúng lúc, hình bóng Trần Phong rơi vào đôi mắt cô. Như sự nhắc nhở, Vương Bội điên cuồng lao vào người Vương Hoài. Nhiệm vụ của cô còn chưa hoàn thành!
Vương Hoài chỉ đành giữ chặt hai tay Vương Bội, hét lớn:
– Cậu bảo nó dừng lại đi!
Trần Phong nghiêng đầu, chống tay trên thành sofa, ngồi xem kịch.
Vương Hoài vội vã:
– Chúng tôi là anh em ruột! Không thể loạn luân được! Trần Phong! Đồ cầm thú!
Trần Phong cười haha:
– Bội à, nếu không hoàn thành nhiệm vụ, con chó sẽ có kết quả gì?
Vương Bội như sực tỉnh ra điều gì. Điên cuồng dãy dụa khỏi đôi bàn tay thép của anh trai. Nhưng vẫn không thể!
Vương Bội thở hổn hển, vung đầu, đập mạnh trán mình vào cằm Vương Hoài.
Vương Hoài chỉ có thể nén đau, ôm chặt lấy em gái. Hét lên:
– Trần Phong, xin cậu! Bảo nó thôi đi! Chúng tôi không thể!
Thấy Trần Phong vẫn bộ dạng không đếm xỉa, Vương Hoài chỉ đành kéo cả Vương Bội quỳ gối cùng:
– Xin cậu! Tôi xin thề trung thành với cậu! Xin cậu tha cho chúng tôi lần này! Là tôi sai! Không liên quan đến Bội! Xin cậu đấy!
Trần Phong tặc lưỡi hai tiếng. Vương Bội tự động lỏng người, không vùng vẫy nữa. Giọng trách móc:
– Buông tay! Nếu không phải tại anh, bây giờ em đã được chủ nhân đụ rồi!
Vương Hoài đau đớn, bật khóc nức nở, buông tay, dập đầu binh binh xuống nền đất:
– Xin cậu…! Tha cho chúng tôi!
Trần Phong xoa đầu Vương Bội, để cô tiếp tục vận động cổ họng, cười:
– Tôi nghe câu này của anh không biết lần thứ mấy rồi nữa? Thánh Nhân à! Ôi, cái lưỡi em nhanh quá vậy?… Anh thấy đấy? Nếu tôi ra bảo Bội đi học thì anh nghĩ Bội có học hay không?
Vương Hoài ngẩng đầu nhìn Trần Phong. Có lẽ, trong lòng người anh, vẫn hi vọbg cho em gái có một tương lai tốt đẹp. Chỉ cần đừng gián đoạn việc học. Chỉ cần vượt qua khoảng đen tối hiện nay…
Trần Phong ngửa đầu trên ghế:
– Nếu tôi yêu cầu Bội học phải giỏi, thì anh nghĩ Bội có dám không chăm chỉ học không?
Vương Hoài hiểu, lời Trần Phong nói hoàn toàn có lí. Vào lúc này, đó là giải pháp tốt nhất! Hắn cúi đầu sát mặt đất:
– Tôi xin dâng lên sự trung thành, xin cậu cho Bội cơ hội làm được đi học!
Trần Phong hé mắt, nhìn Vương Bội:
– Em muốn đi học không?
– Chủ nhân bảo em muốn, em sẽ muốn! – Vương Bội nhả vật trong miệng, nói một câu rồi tiếp tục công việc.
Trần Phong ngẩng đầu:
– Hahaha, tốt lắm. Chó ngoan của anh! Thánh Nhân à, anh cần làm một việc chứng minh lòng trung thành của anh!
Vương Hoài run rẩy, nhớ đến nhiệm vụ đã từng phải làm, lần gặp Trần Lập, lần này, e rằng khủng khiếp không kém? Hắn nuốt nước bọt cái ực, nỗi sợ hãi không tên vọt lên trong lòng. Thì nghe Trần Phong nói:
– Tôi đang muốn chơi con chó của tôi, anh có nhiệm vụ, liếm cái lỗ làm nó chảy nước ra, bôi trơn cho tôi?
Vương Hoài lặng người. Thì Vương Bội đã cao chân, nâng lên
đôi bờ mông tròn trĩnh đập vào mắt. Còn phía kia, Trần Phong giữ đầu Vương Bội, cười nhìn về phía mình chờ đợi.
Vương Hoài rút dưới cổ chân một con dao găm, đặt trước mặt, hi vọng đàm phán được:
– Tôi có thể chết vì cậu!
Trần Phong ngửa người trên sofa, không thèm trả lời:
– A sướng thật đấy! Thít cái họng em vào rồi nhanh nữa lên! À mà, em nói xem, anh trai em có liếm lồn cho em không?
Vương Bội quay đầu nhìn người anh đang đau khổ đấu tranh vì mình, khẽ nói:
– Có, anh ấy sẽ! Anh ấy thương em nên sẽ cho em điều em muốn! Xin anh…
Nói rồi, cô tiếp tục chổng mông, tiếp tục miệng lưỡi ân cần hầu hạ kẻ tàn ác mà cô không dám chống đối nửa lời.
Cho đến khi, một bàn tay thân quen mà lại lạ lẫm, run rẩy sờ vào điểm nhạy cảm. Cô quay lại nhắc nhở:
– Anh ơi, chủ nhân nói, phải dùng lưỡi liếm…
Vương Hoài toàn thân cứng đơ, từ từ cúi đầu,…liếm viên ngọc ướt đẫm của em gái mình.
Nhưng! Nỗi hổ thẹn chưa được bao lâu. Mùi vị đàn bà ngập tràn trong mũi. Vương Hoài không tránh được, càng không kìm chế được bản thân, dựng một túp lều nhỏ bên dưới…
Sự nhục nhã trong lòng Vương Hoài, tưởng chừng lên đến đỉnh điểm, trong tiếng cười của Trần Phong vang vọng khắp căn phòng!
Cho đến khi, phải làm điểm tựa ôm lấy em gái, để Trần Phong từ phía sau cô, thúc từng nhịp, từng nhịp hưởng thụ hậu đình của cô. Vương Hoài còn thấm thía nỗi nhục thêm một bậc nữa.
Đứa em gái, bị lột trần, mềm mại mịn màng trong vòng tay. Hương đàn bà xộc trong mũi. Âm thanh rên rỉ dâm dục bên tai. Từng nhịp rung động trong cơn sóng tình.
Người quân nhân cứng rắn như sắt thép, đỏ mắt nhẫn nhịn. Nhưng không sao ngăn được sự thèm khát bùng cháy.
Chí mạng hơn, khi Trần Phong cười cợt trêu đùa:
– Vẫn còn một cái lỗ, tôi có thể nhường anh!
Nuốt nước bọt cái ực, Vương Hoài khó khăn hít thở:
– Xin…cậu…tha… cho tôi!… Tôi nguyện trung thành….cho đến chết!
Trần Phong vòng tay nâng lấy cơ thể Vương Bội, vừa đâm vừa ra lệnh:
– Trung thành, thì liếm lồn nó cho đến khi tao ra!
Tràng cảnh dâm mỹ tận cùng, Trần Phong chôn thân trong lỗ hậu Vương Bội đến cả tiếng đồng hồ. Còn anh trai cô, mang khuôn mặt đẫm nước nhờn của em gái, như một thứ cứu rỗi tinh thần:
– Ít nhất em ấy cũng được sung sướng… Thứ nước này…ngọt quá….
***Nốt chương này, mình tạm dừng mấy hôm. Để tập trung viết cho xong bộ bên event cho kịp time nộp bài. Các bác rảnh thì qua ủng hộ nha*****