Em Nga Dáng Siêu Mẫu – Truyện Cực Phẩm ( Update Chap 16 )

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Em Nga Dáng Siêu Mẫu – Truyện Cực Phẩm ( Update Chap 16 )

Tác Giả : Đang cập nhật

Thể Loại:

Lượt Xem: 1976 Lượt Xem

Con mưa rào sau những ngày hè oi bức ngày càng nặng hạt. Phòng học được cách âm, có điều hòa nhưng Nga vẫn thích nhìn ra mưa.
Đây là buổi họp phụ huynh đầu năm, chủ yếu trường phổ biến các khoản tiền và kế hoạch giảng dạy vui chơi cho con trẻ. Đi cho có chứ rồi ai cũng nạp tiền vào tài khoản của trường hết.
Buổi họp diễn ra trước ngày khai giảng hẳn 1 tháng vì tiếp theo sẽ có buổi dã ngoại cho các cháu làm quen với nhau trước khi vào học.
Nga có linh cảm điều gì đó đang diễn ra, nhưng ko nói được thành lời. Ở bàn cuối cùng, người phụ nữ lúc nãy vẫn nhìn Nga ko rời 1 giây. Cô không hề biết điều đó.
Vừa nghe cô giáo tuyên bố buổi họp kết thúc, Nga đến nói thầm với cô xin phép về trước, ko tham gia việc bầu hội phụ huynh lớp. Những người phụ huynh lớn tuổi ngồi sau cũng ko thể rời mắt khỏi cô gái trẻ trung trong bộ đầm đỏ vừa bước ra. Người phụ nữ ngồi bàn sau cũng đứng dậy đi theo.
Lối đi từ trường ra nhà xe có hẳn mái che nên dù mưa to Nga vẫn rảo bước nhanh. Vì vào chậm thang máy nên người kia đành chạy thang bộ kẻo sợ ko kịp.
Nga vừa mở cửa xe thì người đó cũng đuổi kịp.
– Chị…cho em hỏi?
Nga quay lại, nhìn chằm chằm vào người đang đứng trước mặt mình. Bộ đồ tây bình thường, nhưng dáng cao thon gọn thanh thoát ko lẫn vào đâu được. Đặc biệt là cái nốt ruồi dưới cổ. Nga sững người.
– Nga, Nga Tây phải ko?
Người đó lên tiếng.
– Thu, đúng Thu ko?
Nga hỏi lại.
– Thu gì?
Người phụ nữ nhoẽn miệng cười, mặt giản ra.
– Thu đạm. Ôi trời ơi. Thu về khi nào?
Người đó ko nói gì,lao đến ôm chầm lấy Nga. Vừa mới cười đó mà nước mắt đã trào ra dàn dụa. Nga luống cuống..
– Đừng, ở đây trường học. Vào xe đi.
Nga bấm nút, kéo cửa sau, đỡ Thu vào. Rồi cô vòng qua bên kia, ngồi ghế sau bên phải.
Hai người phụ nữ trẻ trung xinh đẹp giữ vai nhau,nhìn nhau. Thu lại òa khóc. Nga kéo đầu Thu vào ngực mình vỗ về. Nga vẫn vậy, là người chu đáo,mạnh mẽ, quan tâm và lắng nghe.
Rồi Nga lấy khăn giấy trong túi xách ra lau cho bạn.
– Nào, bình tĩnh kể cho Nga nghe. Thu về lúc nào? Sao ko tìm Nga? Sao lại gặp ở đây.
– Hic… Thu về được mấy tháng rồi…hic cho Thu ôm Nga chút nữa rồi Thu kể nhé.
Nga lại im lặng kéo bạn vào lòng. Thu vẫn dúi đầu vào ngực Nga nhưng bắt đầu nói.
– Thu về được mấy tháng rồi. Chồng Thu chết trong vụ động đất năm ngoái, Nga có nghe tivi nói về vụ đó ko?
– À có, Nga có nghe.
– Sau khi chồng mất, Thu ko còn chổ dựa bên đó. Thu cô đơn, nhớ nhà. Thu quyết định bán nhà bên đó, về quê sống. Dù gì Thu cũng ko có mối liên kết nào bên đó nữa. Ở nhà miếng đất Thu vẫn có quyền thừa kế.
– Thu…mười mấy năm có…con rồi chứ?
– Có, con Thu học lớp với con Nga đó. Con Nga là trai hay gái vậy. Con Thu là bé gái.
– Ô, trái đất tròn vậy sao Thu. Sao lúc nãy Nga ko thấy Thu? Con Nga cũng là gái.
– Thu ngồi phía sau. Thu phát hiện ra Nga lúc gửi xe, nhưng bán tín bán nghi. Phải xác minh lại.
– Rồi sao Thu về mấy tháng mà ko ai biết vậy? Sao ko tìm Nga?
– Thu xin lỗi. Thu về là phải tìm Nga đầu tiên chứ. Nhưng Thu lo sửa sang nhà cửa, tính toán công việc mới và cho cháu nó làm quen với Việt Nam đã. Cũng may ở bên đó Thu dạy nó tiếng việt nên nó nói như người Việt…
Điện thoại Nga đổ chuông làm cả 2 giật mình. Thu ngồi lại ngay ngắn để Nga nghe điện thoại.
Nga lấy cái điện thoại nhỏ rẻ tiền dưới túi xách ra.
– Alo, chị đây.
– dạ chị, chị tới chưa?
Bên kia có giọng nam hỏi lại.
– Chị đang trên đường, mưa to quá nên chậm. Đợi chị tí nhé.
Nga quay sang ôm 2 tay lên má Thu. Khuôn mặt trái xoan dễ thương và bờ môi trái tim vẫn vậy, nhưng ánh mắt từng trải đượm buồn hằn lên rõ.
– Thu này. Giờ Nga phải đi có việc gấp. Thu cho Nga sdt và địa chỉ. Tối Nga chạy qua mình nói chuyện tiếp nhé.
– Nga, Nga có thực sự vui khi gặp lại Thu ko? Nga nói thật đi.
– Ngốc à. Nga vui chết đi được,nhưng việc này Nga phải đi. Bấm số của Thu vào đây.
Nga lấy cái điện thoại iphone màu đỏ ra mở khóa đưa cho Thu.
– Nhà Thu vẫn ở chổ cũ chứ đâu. Nga còn nhớ chổ đó ko? Thu về ở lại đất ba mẹ mà.
– Ok, Nga đi qua đó nhiều mà. À Thu đi xe gì,hay Nga đưa thu về nhé?
– Ko cần đâu. Thu đi xe máy ở kia. Nga cứ theo việc.
2 người cùng mở cửa sau ra 2 bên. Nga đi vòng qua bên trái để lên ghế lái. Gương mặt 2 người phụ nữ ngoài 30 tươi tỉnh hẳn lên, xinh đẹp và rạng ngời.
Ngồi xuống ghế lái, Nga vẫn chưa đóng cửa.
– 15 năm mới gặp lại, Nga ko biết phải nói gì với Thu bây giờ nữa. Nhưng Nga vui lắm. Tối Nga qua nhé.
– Ừ…Thu có thể…
Nga nhìn vào mắt Thu. Ánh mắt quen thuộc, Nga tặc lưỡi cười.
– Thu ko bỏ được tật đó à? Vẫn ko thay đổi à?
– Thu ko biết, lâu rồi Thu ko nhớ tới. Mà giờ gặp Nga thì mọi thứ vẫn như lúc mình học lớp 12.
– Đồ quỷ sứ.
Nga trách yêu rồi kéo đầu Thu xuống hôn lên môi. Thu cố tình há miệng đưa lưỡi qua thì Nga đã đẩy ra rồi.
– Bây giờ Thu ở hẳn đây chứ?
– Ừ. Chứ Nga nghĩ Thu đi đâu nữa.
– Vậy thì mình có cả đời với nhau mà. Nga phải đi kẻo người ta đợi. Tối Nga gọi nhé.
– Ok, bye bye Nga.
Thu đóng cửa giúp Nga. Chiếc camry nhẹ nhàng lăn bánh, Thu nhìn theo dù ko thấy Nga bên trong,nhưng Thu biết Nga đang nhìn qua gương chiếu hậu.
….
Hải đang chăm chú xem lại những bức ảnh vừa chụp trong máy ảnh. Con bé model lúc nãy bước ra từ phòng thay quần áo. Giờ nó mặc bộ đồ ở nhà màu trắng chấm bi xanh ra đứng cạnh Hải,nhìn vào máy ảnh.
– Tấm này cháu thấy sao sao ý bác ạ?
– Sao là sao?
– Cái chân con gấu che mất gần hết rồi còn đâu.
– Ừ. Nhưng bác chụp nhiều cái liên tục,cháu xem đi.
Hải bấm next cho qua những tấm tiếp theo. Trên cảnh là 1 nữ sinh mặc bikini hồng đang chơi đùa trên giường với những chú gấu bông của mình. Từng đường nét của nữ sinh đều rất vừa phải, ngực nhỏ, tay thon. Chỉ có điều xương chậu và cặp đùi to dài đầy đặn. Nó mới là đứa bé lớp 10.
– Cháu về nha bác. Cháu còn phải đi đón em.
– Còn mưa kìa. Có áo mưa chưa?
– Dạ chưa. Cháu về mượn em Yến ạ.
– Để bác gọi Yến cho. Chắc nó đang ở bên phòng gym.
Nói rồi Hải cầm điện thoại bấm.
– Yến hả. Con lấy cái áo mưa mang qua đây cho chị Xu về nha.
– Dạ, ông bảo chị xuống cửa đi.
….
Nga ko tập trung chạy xe được. Việc gặp Thu làm Nga dâng lên nhiều cảm xúc. Cô chạy chậm hơn bình thường, cuối cùng cũng rẻ vào 1 khách sạn nhỏ trên đồi Ta Kê. Nga chạy xe vào thẳng garage, chớp đèn khi thấy trước mặt 1 thanh niên đang hút thuốc bên xe máy. Ngạ hạ kính. Bấm mở cửa phụ.
– Em vứt thuốc đi.
Thằng thanh niên nghe theo,vứt thuốc rôid vào ngồi ghế phụ đóng cửa lại. Nga cho kính lên.
– Chị hẹn em có việc gì ạ?
– Em biết rồi còn hỏi.
– Em muốn cho chắc chắn. Em vẫn ko tin chị lại chủ động hẹn em.
– Chị muốn trận chung kết bên phường chị thắng.
– Vì sao?
– Vì chị thích vậy. Vì phường chị thắng thì chị vui.
– Ko, ý em là vì sao chị tìm em mà ko tìm người khác.
– À. Vì chị nghĩ em bắt quá giỏi. Nếu có em thực hiện thì việc đó dễ hơn.
– Em được gì?
– Em ra giá đi.
– Ko, em ko muốn ra giá với chị. Chị nói đi.
– 50 triệu.
– Số tiền quá lớn với em, nhưng…
– Nhưng gì?
– Nhưng chị biết em thần tượng chị mà. Em có thể làm vì chị mà ko lấy tiền. Bù lại…em…muốn…
Nga quay sang nhìn thẳng vào mắt thằng bé,nó cố tránh đi.
– Em muốn chị đúng ko?
Nó ko trả lời. Chỉ nhìn trước gương.
– Được. Nếu em lấy tiền, chị đưa em ngay bây giờ. Còn nếu chuyện đó, chị xem em làm có được ko đã.
– Chị…đồng ý à?
– Chị ko nói đồng ý hay ko. Mà em đã nói vậy thì em thể hiện em xứng đáng đi. Làm được ko?
Nga nhấn mạnh câu nói và nắm tay thằng bé. Ánh mắt nó rạng lên vẽ vui sướng như đứa trẻ được hứa tặng quà.
– Dạ được, chắc chắn.
– Ok, thế nhé. Chị phải đi. Cứ có kết quả đi, rồi chị sẽ chủ động liên lạc nếu em làm tốt….

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận