Gái Già Hồi Xuân ( Truyện Mới )
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Gái Già Hồi Xuân ( Truyện Mới )
Tác Giả : Đang cập nhật
Danh Mục: Truyện Sex Người Lớn
Thể Loại: truyen sex
Lượt Xem: 1924 Lượt Xem
Mãi đến lúc này khi Lụm đã ngồi vững vàng trong cái ghế, tôi mới thấy ở cô vẻ yên tâm và không còn chao đảo như trước nữa. Phần tôi vẫn đèo đẹo đeo theo cặp vú của Lụm nên phải hi sinh quì gối cho vừa tầm mới làm cho Lụm thỏa mãn được. Như cũng biết ý vậy nên Lụm hơi dạng 2 chưn ra để tôi lọt thõm vào giữa háng cô mà vần cặp vú cho vừa ý.
Tôi hân hoan dùng cả tay lẫn miệng làm cho Lụm phải kêu lên rí rí. Có lúc thấy tôi kích thích bạo quá thì Lụm ôm chầm lấy sau gáy tôi vò rối tung mái tóc và tắc tắc lưỡi như thằn lằn. Tôi biết Lụm hài lòng nên cảm như người nghệ sĩ bị thôi miên đang cố nặn cho bức tượng hoàn thành tuyệt hảo. Tôi chùi chùi chót mũi vào đầu vú Lụm, rà rà như người lính rà mìn, đẩy đưa ọp ẹp làm cái quầng vú trật chìa qua lại.
Tôi lại dùng đầu lưỡi nhám xoắn xoắn vào đầu vú cô làm cho nhiều lúc cô lần xần đơ ra, ôm nghiến lấy tôi hôn lấy hôn để. Tôi bợ một bên vú, khều khào búng khảy làm Lụm rúm người lại, hai giò xập xình như cánh bướm, nhốt vây lấy người tôi. Tôi khẽ liếm láp làm hai đầu vú Lụm ướt nhoẹt và bóng lưỡng coi xinh và hào nháng đáng kể.
Thỉnh thoảng tôi nghe Lụm kêu : anh, da diết, tưởng là Lụm sẽ xô tôi ra, vậy mà trái lại cô ôm chặt tôi vào mà nói đả đớt : em chết mất thôi. Nói nào ngay tôi thích Lụm không phải mới bây giờ mà từ xưa khi còn thuê chung phòng trọ, tôi đã từng phen làm cho Lụm mê như điếu đổ, cho đến nỗi cả 2 lăn kềnh ra vì bị kích thích tột độ.
Những lúc đó Lụm nũng nịu kéo vồ vập lấy tôi, giúi mặt vào tai nài nỉ : anh làm em nứng quá, em hết chịu nổi, anh gia ơn cho em sướng chút đi. Tôi mụ mị nhìn Lụm, hai vú sưng tấy lên, chất nhờn dính lem nhem nơi những sợi lông giữa háng, rồi không kềm lòng được, tôi đè Lụm ra và cả hai cùng lâng lâng lạc vào chốn non bồng tiên cảnh.
Tôi bụm chặt lấy hai vú Lụm mân mê, cô quặp hai giò quanh hông tôi và thụ hưởng cái vật nhọn của tôi đâm sâu vào người cô nóng ấm. Tôi gắng sức phục vụ cho Lụm hài lòng nên ôm sốc cô lên miết tận sâu thăm thẳm và chuồi ra chuồi vô mạnh bạo. Lụm cong cớn nhảy tưng tưng, réo gọi lung tung và hối tôi như hối cướp.
Tôi sả phang ngọt ngào, bóc phăng những ngọn rêu bám đâu đó trong hang hốc của cô làm Lụm rít lên ào ào như cho nước để tôi leo đèo cho ngọt. Tôi cù cưa cú cứa, lột hết tài nghệ ra để Lụm nhớ lâu, Lụm chỉ còn nước vừa ôm vừa lồm cồm đu theo các thế của tôi cho đến khi thở rốc lên và la tá hỏa : em bể rồi, em bể thiệt rồi.
Lúc đó tôi nhìn mắt Lụm sáng rực như 2 vì sao, nước dãi đùn ra khóe mép, tay chưn buông lỏng, mặc cho tôi muốn đặt để đâu cũng được vì cô không còn sức đeo tôi như lúc nãy. Tôi cũng mệt bò nhoài, nhưng vẫn phải cố để gượng nhẹ đặt Lụm nằm yên vị xuống. Tôi rút cái vật nhọn ra, nó cũng bể tùm lum, đâu thua gì Lụm.
Ấy thế nhưng tâm lý đàn ông dù oải vẫn ra điều kẻ cả, cho nên tôi lại loay hoay lo dọn dẹp cái món nhơ nhớp nơi người Lụm do tôi gây ra. Tôi run run nắm lấy cổ chân Lụm mà kéo giãn ra rộng hai bên rồi chăm chăm lau nơi cửa háng của Lụm. Cô mở mắt nhìn, không cục cựa, tôi chùi hết mớ keo đặc dính bờm xơm trên lông, mu và khắp háng của cô.
Tôi cảm thấy hơi tự kiêu khi ngón tay tôi chạm vào cái vết thương toang hoác thì lại có một đợt nước đùng đục trào ra như con hến sùi bọt mép. Tôi tuy thở muốn bứt hơi cũng cố trêu Lụm : ham hố chi để nó ọc có dây có nhợ. Lụm lấy tay đập yêu tôi nói trả treo : thì còn ai trồng khoai đất này nữa, anh phá em chết ngắc, còn ở đó đổ thừa.
Chợt Lụm la lên chói lói : hồi nãy anh bu em làm em mê muội nên quên không quăng cái gối để anh lót đầu gối. Và chưa gì cô hét tôi đưa hai đầu gối cho cô coi có bị trầy trụa hay mẩn đỏ gì không. Tôi cảm động vì cử chỉ ân cần của Lụm nên nói cho cô yên tâm : muốn ăn thì lăn vô bếp, dẫu có sứt mẻ thì cũng có sao, miễn là làm cho Lụm vui được rồi.
Lụm háy hó, xì xiếc coi như con nít. Tôi đành vội vàng ôm lấy cô hôn tới tấp và tỏ lời cám ơn vì đã cho tôi được hưởng giây phút thần tiên. Tôi hôn khắp vú và định hôn luôn vết thương thì Lụm nhanh tay bíu lấy tóc tôi cản lại. Cô nói khào khào : đừng anh, chỗ đó dơ lắm, em không nỡ để anh đặt miệng vào.
Tôi một hai nói không sao, nhưng Lụm nhất định không để cho tôi thực hiện ý định. Những ý tưởng đó giờ quấn quít làm tôi càng nôn nao say sóng chỉ muốn làm gỏi Lụm liền. Tôi vẫn ngậm nút đầu vú Lụm trong khi bàn tay đi lạc đang xoa đều nơi bụng cô. Lớp da nhám như viên đá mài gọt giũa lưỡi dao nên tôi thấy Lụm nổi da gà và người run run như bị lạnh.
Tôi tăng cường nhay nhay cái đầu vú để Lụm không lưu tâm, trong khi bàn tay của tôi cứ lần xần xê dịch xuống cạp quần của Lụm. Đến khi mấy ngón đầu tiên ùa vào xoa xoa mớ lông xoăn tít thì mới nghe Lụm thở phào trách nhẹ : anh thì chứng nào tật nấy, cứ bú dzú là muốn thọc vô mò. Tôi thích lối nói huỵch toẹt của Lụm nên không đối đáp, chỉ lặng lẽ làm cái điều chủ đích của tôi.