Hành Trình Bất Tận – Truyện Sex Siêu Phẩm ( Update Chương 68 )
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Hành Trình Bất Tận – Truyện Sex Siêu Phẩm ( Update Chương 68 )
Tác Giả: hanhtrinhbattan
Danh Mục: Biến Thái, Bú Cu, Cô Giáo, Lãng mạn, Loạn Luân, Máy Bay, Ông Già, Phá Trinh, Truyện Sex Ngoại Tình, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Lượt Xem: 3224 Lượt Xem
Chương 60
Dạy vợ
Suốt bữa cơm, chín cô vợ âu yếm ngắm tôi, nàng nào nàng nấy tranh nhau gắp thức ăn cho tôi. Ngân hếch môi nhòm chằm chặp từng người, mấy nàng kia thì thôi đi, đằng này Hồng, Mộng, Mơ chăm sóc tôi tận tình như vợ tôi vậy. Các nàng cười nói vui vẻ với hai chị song sinh nữa. Ngân đếch tin nổi đám gái xinh vừa dâm vừa đĩ cứ quấn quýt tôi, nàng mắt tròn mắt dẹt ngó hết người nọ người kia, ngạc nhiên nhanh biến thành ghen tuông, lửa ghen bốc ngùn ngụt lên sắc đỏ tía, thiêu đốt luôn con ngươi long sòng sọc. Nàng đập bàn cái rầm, tôi đang sợ xanh xám mặt mày liền run bắn, vợ và chị ngơ ngác nhìn Ngân, gái trang viên cùng hai cung chủ hướng về phía nàng. Ai nấy chau mắt nhăn mày khó hiểu khiến nàng nổi cơn tam bành:
– Các cô làm trò gì thế hả? Ăn cho xong mẹ đi, liếc mắt đưa tình đứa trẻ 9 tuổi làm mịa gì, không biết xấu hổ à?
Ngân biết mình nổi đóa, chị em tốt sẽ xấu hổ, tình chị em bị ảnh hưởng, nàng không chấp nhận chồng mình tình tứ với ai ngoài nàng, Hồng, Mộng, Mơ đừng hòng tranh với nàng. Xưa nay nàng muốn gì có nấy, chỉ có nàng từ chối người khác, tuyệt đối không cho phép ai trái ý mình, tổ sư thằng người yêu cũ mặt lồn dám léng phéng con phò bị vô số thằng địt nát lồn, nàng còn trinh, hắn lại éo chơi. Con mẹ nó chứ, đường đường đại tiểu thư lá ngọc cành vàng, hô một tiếng hàng ngàn kẻ tháp tùng như công chúa lại bị đĩ điếm giật bồ, éo còn nỗi nhục nào nhục hơn cái nhục này. Nàng mất người yêu một lần, tuyệt đối đéo chịu nhục lần nữa. Nàng oang oang, Miên đếch thể im lặng, ma nữ nhe nanh múa vuốt đốp chát:
– Ơ hay cái cô này, chúng tôi liếc mắt đưa tình với ai liên quan gì đến cô mà cô cào lồn ăn vạ như ghen tuông thế?
Ngân bị nói trúng tim đen, sắc mặt tím tái liền đỏ bừng màu xấu hổ. Miên đắc ý trêu tợn hơn, Ngân không kìm nén nổi cơn điên, nàng hầm hầm đến giằng chồng khỏi đám đàn bà dâm đãng. Các vợ nhao nhao giữ tôi, đôi bên giằng co ép tôi ná thở. Phòng ăn loạn thành một bầy.
Hồng đưa Ngân đến với chồng, nàng xem live sex dưới thác nước từ đầu đến cuối nên biết Ngân ghen. Hồng hiểu tính Ngân còn hơn cha mẹ nàng, cô em này sống như công chúa từ nhỏ tới lớn, cha mẹ nâng niu chiều mọi ý thích, nuôi thành tính ngang bướng bất trị, hễ muốn cái gì phải có bằng mọi giá, không thể sở hữu, Ngân đạp đổ để không ai làm chủ thứ nàng thích. Hồng bèn cùng tám cô vợ kia thể hiện tình cảm xem Ngân phản ứng thế nào, nàng đoán Ngân tức điên nhưng đếch ngờ Ngân ghen lồng ghen lộn, bất chấp dị nghị tranh chồng với người khác, chứng minh nàng trao thân thể cùng trái tim cho chồng. Nàng yêu mới ghen như Hoạn Thư, Hồng vui vì chị em tốt yêu thương chồng, lo Ngân cố chấp không chịu chung chồng, kế hoạch đổ bể.
Nàng phải tìm cách giải quyết, chồng đang hướng ánh mắt cầu xin nàng. Hỗn loạn cùng tiếng chửi bới ầm ầm rối trí Hồng, nàng chưa biết xử lý thế nào, dàn harem mặc kệ tiếng quát từ hai cung chủ, các nàng đếch sợ cứ giằng giật kéo đẩy chồng, làm loạn nơi công cộng, bát đũa văng tứ tung. Chồng bị xô đẩy ép nghiến người trong hàng đống “xôi thịt” liền phát cáu gào lên:
– Các em thôi ngay cho anh!
Chồng đang luống cuống sợ hãi đột nhiên ra oai quát vợ, giọng nói chuyển thành trầm khan cứ như người khác, các nàng giật mình nheo mày ngó chồng. Hồng, Mộng, Mơ khó hiểu nghi hoặc đăm đăm nhìn tôi. Ngân nhòm tôi từ đầu đến chân, dung diện tím tái chuyển thành kinh ngạc đến không thể tin nổi tôi là người vừa sex với nàng. Tôi mải ngăn vợ nên chẳng biết hai cung chủ say đắm ngắm mình. Các nàng không dám thể hiện tình cảm như vợ, cung chủ thầm lặng nghe thanh âm thân quen. Thanh âm ấy từng khiến các nàng si mê trong tình yêu nồng nàn, thanh âm ấy từng vỗ về an ủi lúc các nàng yếu đuối rơi lệ. Thanh âm từ ngàn năm trước ấy nay vang vọng nơi các nàng trùng phùng cố nhân. Đáng tiếc thanh âm ấy không hướng về kẻ si tình vượt không gian và thời gian đi tìm lẽ sống cuộc đời mình. Người ấy còn chẳng biết các nàng là ai, chị em cung chủ cúi đầu trầm tư nghe thanh âm mình thương nhớ nói với nữ nhân khác:
– Các em làm cái trò gì thế hả? Chuyện đếch có gì cũng náo loạn, không thấy xấu hổ à?
Chín vợ ấm ức hờn dỗi. Nào giờ chưa ai dám xài xể Ngân, nay bị giựt chồng, chồng còn mắng oan, nàng gào mồm ăn vạ:
– Cả đám gái đú vây quanh tí tởn với anh, anh còn nói đếch có gì là sao hả? Anh thích thế chứ gì?
Ngân thấy tôi im lặng không nói, nàng lại tưởng tôi sợ nàng nên trèo lên đầu tôi mà ngồi:
– Anh đừng mơ em chia sẻ anh với đám gái đĩ này!
Các nàng bị xúc phạm liền ba máu sáu cơn lao vào Ngân. Chỉ có Hồng, Mộng, Mơ không tranh giành với chị em mình. Ba nàng che giấu nước mắt tủi thẹn. Tôi không kiềm chế nổi lửa giận nữa, Hồng, Mộng, Mơ là ba người vợ yêu tôi nhất, ngoài gia đình và Linh, tôi yêu ba nàng nhất, tôi không cho phép bất kỳ ai sỉ nhục người mình yêu thương:
– Em câm miệng cho anh!
Mọi người kinh hoàng không tin vào tai mình nữa. Nàng nào nàng nấy đếch dám nhìn tôi, Ngân sợ xám ngoét mặt mày. Cơ gân tím đen đan chéo chằng chịt sắc diện hung dữ hơn ác thần, đôi mày kiếm cắm sâu xuống tròng mắt ngầu đỏ, tôi gầm lên giận dữ với bất kỳ ai làm loạn:
– Các em giằng giật chốn đông người để làm gì? Chứng minh yêu anh? Không, anh không cần chứng minh yêu anh với người nào khác, anh chỉ cần biết chúng ta yêu nhau. Không cần phải thanh minh với ai hết!
Vợ và gái trang viên sửng sốt nghe lời người trưởng thành thốt từ miệng đứa trẻ 9 tuổi. Mọi con mắt ngạc nhiên khó tin đổ dồn vào tôi. Ngân không ngoại lệ, nàng sôi máu vẫn sững sờ chuyện lạ lùng này. Chồng thay đổi từ thái độ, bộ dạng đến giọng nói và cách cư xử khiến các nàng bất giác kinh sợ lùi lại phía sau mà tránh xa tôi, chỉ có Hồng, Mộng, Mơ và mẹ con Linh, Liên không rời tôi nửa bước, các nàng nhìn tôi không chớp mắt. Tôi chẳng thấy chút sợ hãi nào trong biểu cảm ngỡ ngàng đến ngây ngốc đó.
Hai cung chủ bình thản như thể từng chứng kiến tôi nổi điên trong quá khứ. Tôi không rảnh tìm hiểu điều kỳ quái đó, quan trọng nhất lúc này giải quyết triệt để màn đánh ghen loạn xạ. Ngân ấm ức bị tôi nạt nộ, gắng ngăn lệ nóng chực trào khóe mắt đỏ đậm:
– Anh dám quát em? Anh là chồng em, em giữ chồng có gì sai?
Toàn trường im lặng đến đáng sợ, không ai nói nửa lời, người người trân trân nhòm Ngân và lấm lét liếc tôi. Ngoại trừ hai cung chủ, toàn bộ gái ở đây bị tôi phang, người tình nguyện, kẻ miễn cưỡng thành vợ chỉ để tôi chịch. Miễn cưỡng hay tình nguyện đều tự nhận tôi làm chồng, vấn đề chưa ai dám nói trước đám đông, kể cả Hồng, Mộng, Mơ hay mẹ con Liên đếch có gan đó. Ngân không nhận ra tôi hiếp dâm nàng, coi như gặp tôi chưa lâu mà ngang nhiên tuyên bố chuyện khó xử trước vô số người. Tôi điên tiết vẫn nể phục nàng dũng cảm dám nói điều vợ giấu kín, cái gì ra cái đó, nể thì nể nhưng phải dạy vợ:
– Anh không chỉ là chồng em, anh còn là chồng các cô gái làm loạn với em! Ngoài hai cung chủ, anh phang hết gái ở đây rồi!
Đám gái trang viên đỏ mặt lúng túng lảng tránh sát khí ập đến từ Ngân. Chín vợ khẽ a lên cúi đầu ngượng ngập, các nàng xác định không thể giấu bí mật mãi mãi nhưng chẳng ngờ người đào lên lại là chồng mình. Người chồng luôn sợ trước lo sau, tính còn trẻ con, từ lúc giết quái vật trong rừng, đôi lúc chồng bỗng chững chạc như người lớn, hành vi kỳ quái. Nhưng chưa từng lột xác như hôm nay, vợ kinh hãi cảm tưởng Long không phải chồng mình mà là kẻ nào đó. Vợ còn bị ảo giác ma nhập xác chồng. Nỗi sợ xoáy vặn dung diện vợ, tím tái lởn vởn cùng màu xanh xám trên sắc mặt từng người.
Hồng, Mộng, Mơ và mẹ con Liên vẫn ở bên chồng. Chị em tốt dành trọn tình cảm cho chồng, tình cảm sâu nặng ấy như ngàn vạn lưỡi dao đâm nát trái tim Ngân, nàng mơ giấc mộng hoang đường nhất đếch thể tưởng tượng ba người chị nàng kính trọng lại tranh chồng với nàng. Đáng khinh hơn là cả ba mắc tội loạn luân cùng người đàn ông nàng yêu thương nhất. Thống khổ, nhục nhã, căm hận tranh nhau làm loạn tâm trí điên dại, đáy mắt hoen đỏ lệ nóng đốt lên lửa hận, nàng uất ức gào thét:
– Tôi hận các người, lũ loạn luân!