Hoa Hướng Dương

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Hoa Hướng Dương

Tác Giả : Đang cập nhật

Danh Mục: Truyện Gay

Thể Loại:

Lượt Xem: 619 Lượt Xem

Kéo tấm chăn quá mặt, cậu khẽ trườn xuống dưới. Anh giật mình. Ngơ ngác. Mới vừa trải qua một cuộc ân ái say đắm, mệt mỏi, anh ôm lấy cậu và chìm vào trong giấc ngủ. Anh khẽ trở mình, xoa nhẹ đầu cậu. Rồi bất chợt, anh kéo cậu lên sát mặt, khẽ đặt một nụ hôn lên đôi môi mềm mại, rồi tự dưng anh cảm thấy nao nao. Một giọt nước mắt khẽ tràn qua mi mắt của anh. Đã bao năm nay, lăn lội với cuộc sống, anh chưa hề nhỏ một giọt nước mắt nào. Kể cả khi đau buồn nhất. Anh tự nhủ có lẽ do anh mệt quá chăng.

Cậu đến với anh thật tình cờ, đơn giản, anh tham gia nhiều hoạt động một diễn đàn trên mạng, cậu đăng kí thành viên, vài bài viết, vài lời chòng ghẹo, vài lần tán gẫu qua mạng. Và cậu gặp anh. Như những bài viết và cách nói của anh. Anh thật dễ mến và có nét gì đó quyến rũ cậu ngay từ cái nhìn đầu tiên. Cuộc sống trôi qua bình lặng và cậu gặp anh thường xuyên hơn. Rồi một hôm anh nói với cậu rằng anh muốn ngủ với cậu. Bình thường và thản nhiên như cái cách mà anh thường nói qua mạng. Cậu, một anh chàng khá điển trai và dễ mến- chưa từng có kinh nghiệm như vầy. Cậu cũng từng trải qua vài mối tình đơn sơ và mộc mạc với một vài người chỉ dừng lại ơ việc ôm hôn nhè nhẹ. Và anh đến với cậu như những chàng trai khác, cũng là âm nhạc, văn chương, du lịch, nói phiếm về triết và chính trị. Anh chẳng khác gì những người kia, trừ lần này, rõ ràng là anh nói thẳng là anh muốn ngủ với cậu.

Cậu ngạc nhiên, sửng sốt và bất ngờ. Anh chưa nói yêu cậu, chưa từng một lần thề thốt với cậu rằng muốn sống với cậu trọn đời. Thậm chí, anh cũng chưa một lần kể với cậu về thân nhân. Cậu giật mình khi nghe anh đề nghị, và thật dễ dàng để từ chối thẳng thừng. Trước khi rời quán café để về, anh trao cho cậu một địa chỉ khách sạn.

Cậu đến khách sạn vào đêm hôm sau, không có điện thoại, không báo trước. Cậu lẳng lặng ghé vào một hiệu thuốc và kêu taxi đến khách sạn. Anh ở đó đợi với điếu thuốc trên môi. Khi cậu đến, anh dắt cậu lên sân thượng khách sạn, cả hai ngắm sao và nhấm nháp chút rượu chát. Và, giữ đúng lời đề nghị. Anh đã cùng cậu đi đến một chân trời xa thẳm, ngun ngút, cao trào và mệt mỏi. Anh không ngờ, cậu như vầy mà chưa từng ngủ với ai trước đây. Anh là Bi, anh đã từng ngủ với rất nhiều người, kể cả những cậu trai, cô gái ngây thơ giống cậu vậy, nhưng tất cả là giả tạo. Thơ ngây khi nói chuyện và điêu luyện khi làm tình. Anh, bối rối thực sự, vì biết chắc là lần đầu của cậu.

Như những ham muốn rất đỗi bình thường, cậu bắt đầu thích thú với trò chơi mới, trò chơi xác thịt. Cậu đến với anh thường xuyên hơn. Dạn dĩ hơn. Có những điều trước đây cậu chưa từng chia sẻ với anh thì nay đã thoải mái hơn. Cậu nói nhiều về hội họa, ngành học của cậu. Nói về công việc. Nói về cuộc sống khốn khó phải tự lập từ rất sớm vì ba mẹ mất do bi tai nạn. Và anh bắt đầu yêu cậu. Anh không nghĩ rằng anh yêu cậu đến vậy. Những buổi ngủ chung với cậu, anh bắt đầu nằm nghe cậu nói suốt cả đêm, và anh cũng nói chuyện, kể chuyện cho cậu nghe suốt cả đêm.

Chiều nay cậu đến với anh như mọi khi, hôm nay cậu không nói gì. Anh cũng không nói gì. Cả hai đắm chìm vào trong mặn nồng. Trong không gian yên tĩnh tuyệt đối lúc ngày và đêm giao nhau. Cậu nói với anh rằng, cậu không thể tha thứ cho quá khứ của anh. Không thể chấp nhận kiểu anh đã quen và quan hệ với những người trước đây. Ngày mai, khi sáng ra, cậu sẽ bay, bay đi đến một nơi khác xa lạ. Sẽ không gặp anh nữa. Chỉ đơn giản thế thôi. Cậu là một chàng cương nghị. Và anh biết rằng không thể bắt cậu nói thêm gì. Anh hôn lên đôi bàn tay mảnh, hôn lên trán của cậu thật nhẹ nhàng và anh khóc. Anh đã yêu cậu thật rồi.

Không hiểu sao cậu lắc đầu khi nghe anh đề nghị xin địa chỉ nơi cậu sẽ đến. Cả anh và cậu, mỗi người sẽ phải đi một hướng. Chiều qua, cậu đi bác sĩ vì thấy mình không được khỏe, nhưng khi bác sĩ thông báo rằng cậu bị u não giai đoạn cuối, cậu gần như suy sụp. Đó là lí do những cơn đau đầu nhức nhối gần đây mà cậu giấu anh rằng chỉ do mình thiếu ngủ, cậu thật sự ko muốn anh lo lắng…Anh có cuộc sống của anh, cậu có cuộc đời của cậu. Ôi! Nghĩ đến anh, cậu đã yêu anh thật lòng. Yêu nhiều lắm. Nhưng tất cả đã hết thật rồi…Trong cậu lúc này thật khó tả, cậu muốn anh hạnh phúc nhưng không muốn mất anh, cậu muốn anh vui và cũng muốn anh phải đau khổ khi xa mình. Và cậu đã nói với anh cái lý do để chia tay, một lý do khiến anh không thể thanh minh. Cậu đã đạt được điều cậu muốn. Anh phải xa cậu- 1 người sắp chết, chỉ có như vậy anh mới tìm được một người khác yêu anh hơn cậu…quan tâm và chăm sóc anh nhiều hơn cậu, nhưng sẽ phải luôn đau khổ khi nghĩ đến cậu…HaHaHazz-cậu cười 1 nụ cười chua chát…

P/S: Phải chăng, khi yêu điên cuồng, người ta sẽ trở nên như thế chăng. Cậu không biết, anh không biết. Và chúng ta, những người đang yêu, đã yêu và sẽ yêu cũng chẳng thể nào biết. Đau khổ, cũng là một phần của tình yêu, phải không?

Đến đây, hẳn các bạn sẽ tự hỏi, ở đâu, cúc đại đóa cho tựa đề phải không? Vâng câu chuyện trên không có bóng dáng của bông cúc đại đóa đâu cả. Chỉ đơn giản cậu trai ở trên rất yêu cúc đại đóa. Khi nhỏ cậu từng say đắm mân mê từng cánh cúc đại đóa. Và cậu nghe ở đâu đó, cúc đại đó thể hiện cho một tình yêu say đắm, bất hạnh và đau khổ. Và cậu đã sống như thế, như đóa cúc đại đóa ngày xưa, say đắm trong tình yêu nhưng bất hạnh và đau khổ. Đau khổ, cũng là một phần của tình yêu, phải không?

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận