HOA XƯƠNG RỒNG – Seri Truyện Siêu Phẩm ( Đã END )
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: HOA XƯƠNG RỒNG – Seri Truyện Siêu Phẩm ( Đã END )
Tác Giả : Đang cập nhật
Danh Mục: Truyện Sex Người Lớn
Thể Loại:
Lượt Xem: 2588 Lượt Xem
Chương 14: Mẹ con em luôn ở bên anh.
1:00 AM
– Liếm lồn mẹ đi con!
Mạnh trân trân mắt nhìn vào mẹ, không phải nhìn vào lồn theo lệnh của câu nói mà nhìn vào đôi môi, nơi vừa phát ra câu nói ấy. Miệng mẹ mở to, lưỡi mẹ khẽ liếm vào hai bờ môi sao mà gợi tình quá. Từ “lồn” nếu đã phát từ miệng một người con gái trong lúc bất kể lúc nào, nhất là lúc làm tình thì đối phương nên hiểu là cô ấy đã sẵn sàng dâng hiến tất cả những gì mình có cho người đàn ông. Chẳng còn bất kỳ một giới hạn nào nữa trong cái khoảnh khắc này.
Mẹ Tố Quyên co chân lên trời đồng thời hơi bạnh sang hai bên. Mạnh lướt nhìn từ trên khuôn mặt men theo thân người xuống phía dưới. Ánh mắt cậu trên đường đi có nhìn qua bầu ngực mũm mĩm mà săn chắc đang phập phồng những nhịp thở chờ đợi của mẹ. Rốn mẹ cũng nhè nhẹ nở ra co vào theo từng nhịp đều nhau. Xuống đến phía cái mu lồn vồng cao lên một cách kỳ lạ giống như mẹ úp một cái đĩa lòng sâu vào mu lồn mình, lông lồn hình như có thay đổi so với vừa nãy thì phải, nó dựng lên một chút, không đến nỗi dựng đứng như bị điện giật nhưng cũng không ngả ngớn. Ôi đẹp kì lạ làm sao chính là cái đầu lồn đỏ au cứng cỏi thòi lòi ra bên ngoài như thách thức.
Mạnh từ từ ghé đầu mình xuống chính giữa háng mẹ để nhìn cho thật kỹ, để ghi nhớ thật sâu trong đầu khoảnh khắc được nhìn thấy một cách không thể chi tiết hơn bướm mẹ. Theo cách hiểu của Mạnh, đây chính là cửa mà cậu bước ra với thế giới bên ngoài. Chín tháng đầu đời, Mạnh sống ở tít sâu trong bên trong, đó là dạ con tối tăm và trong môi trường nước. Rồi đủ ngày đủ tháng, cậu đạp thuỳnh thuỵch vào tử cung mẹ đòi chui ra. Sau ba hồi chín hơi mẹ lấy hết sức bình sinh mà rặn thì đầu của cậu mới lòi ra khỏi cửa tử cung rồi trườn theo ống âm đạo mà chui tọt ra khỏi cửa lỗ lồn mẹ. Đã hai mươi nhăm năm rồi đấy, Mạnh mới lại trở về thăm cánh cửa đấy để nói một lời cảm ơn.
Đặt một nụ hôn thể hiện sự yêu thương và trân quý nơi mình sinh ra ở chính giữa mu lồn mẹ, Mạnh thì thầm một câu mà mẹ ở trên còn nghe rõ:
– Thank you verry much!
Tố Quyên cảm nhận đám lông lồn thưa thớt của mình lao xao bởi hơi thở nặng của con phà vào. Cô chợt nhìn xuống bên dưới, chỉ thấy mái tóc đen bóng của con che lấp toàn bộ khu vực háng của mình. Cô biết, con vừa mới thơm một nụ hôn nồng nàn vào mu lồn mình, lại còn nói cảm ơn. Cô chẳng hiểu con cảm ơn vì cái gì nữa, thế nên Tố Quyên thắc mắc hỏi:
– Con cảm ơn cái gì?
Trước khi bắt đầu bú lồn mẹ một cách thực sự, Mạnh ngẩng đầu lên, vừa là để trả lời mẹ, vừa là để lấy không khí, bởi cậu biết trước, một khi đã vục mặt vào cái lồn ẩm ướt của mẹ thì khó có thể ngừng lại, mặc dù chỉ là để thở mà thôi:
– Vì mẹ là mẹ của con.
Tố Quyên xuýt chút nữa thì bật khóc bởi tình cảm mà Mạnh dành cho mình. Nếu như chỉ cách đây ít ngày thôi, câu nói ấy là lẽ đương nhiên, nhưng giờ đây đã khác nhiều lắm rồi:
– Đừng nói gì nữa con ơi. Mẹ yêu con. AAAAAAA!!!!!!!!!
Chưa kịp nói hết câu thì Tố Quyên phải rú lên một tràng dài bởi Mạnh không phải là bú lồn, chẳng phải là liếm lồn nữa mà là ………. cắn lồn.
Một cái nhay bằng môi thật mạnh vào cái đầu lồn làm Tố Quyên vừa đau vừa tê và vừa sướng. Cảm giác giữa khổ đau và hạnh phúc đan xen cùng một lúc chính là thứ mà khó diễn tả nhất trên đời. Cái cảm giác phân thân giữa thiên đường và địa ngục, một chốn hai nơi cùng một lúc thật là vi diệu.
Nước lồn của Tố Quyên tứa ra từ bên trong không ngừng nghỉ chỉ sau một cái cắn đầu tiên. Rồi nữa, Mạnh mút cái đầu lồn ấy thật mạnh, giống như là hồi xưa bé, Mạnh bú vào núm vú mẹ rồi mút cho sữa ra. Hoặc để cho dễ tưởng tượng hơn, bởi chúng ta chẳng ai có thể nhớ được và tưởng tượng ra được hồi xưa mình đã từng mút đầu ti mẹ như thế nào, giống như chúng ta đang mút ngón tay út của chính mình. Cái đầu lồn ấy chỉ lòi ra độ nửa phân thôi, nhưng như vậy cũng là quá đủ để hai môi bặp vào được và mút rồi.
Mút một chặp, Mạnh chuyển sang dùng lưỡi mà đánh tanh tách lên cái đầu lồn, lưỡi và đầu lồn và chạm vào nhau nảy tưng tưng phát ra tiếng “lách tách” nghe thật vui tai.
– “Mẹ sướng con ơi. Nữa đi con”, Tố Quyên bặm môi kiềm nén sự sung sướng. Cô được chồng bú lồn không phải ít, cái chuyện bú đầu lồn cũng chẳng phải lần đầu, nhưng đây là lần đầu tiên cô được con làm như vậy. Mà cái gì đầu tiên chẳng mang lại cảm xúc dạt dào làm người ta phải nhớ mãi.
Mạnh luồn hai bàn tay xuống sát giường rồi lùa vào mông đít mẹ rồi bưng mông mẹ lên cao hơn một chút, rời khỏi mặt giường. Làn da mông mẹ mềm mại, êm ái, mát mẻ làm cho tay cậu sướng vô cùng, bàn tay vò vò, bóp vào đít. Cũng chính vì thế mà lồn mẹ ưỡn lên phô bầy, lỗ lồn khẽ mở ra một chút để Mạnh nhìn thấy một đoạn bên trong lỗ lồn, những nếp gấp của âm đạo bị nước làm cho lóng lánh, ánh điện phản chiếu làm nó như lung linh huyền ảo.
Mạnh thè lưỡi ra hết cỡ rồi áp mạnh vào đám lông chơ trọi mọc chỗ khuốc lô đít rồi rê thật mạnh lên phía trên, vượt qua cửa lồn, trườn qua lỗ tiểu đến gốc đầu lồn mới dừng lại. Hành động đó thật man dại và đê mê. Tố Quyên nẩy tưng cả háng, ríu cửa lồn, cứng đầu vú, toàn thân nổi da gà:
– Iiiiiiiiiiiiiiiiiiii, á á á á. Lồn sướng ………… quá!!!!! Mạnh ơi.
Đầu lưỡi lại lặp lại đúng động tác đó nhưng theo chiều ngược lại, kéo từ đầu lồn xuống tận đám lông bên dưới rồi ngược lại lên trên. Mấy chục cái kéo lưỡi là mấy chục lần Tố Quyên rên rỉ. Căn phòng giờ chỉ còn hai loại tiếng động. Một là tiếng lưỡi chạm với lồn, hai là tiếng rên của mẹ. Hai âm thanh ấy pha trộn vào nhau tạo ra một không gian ngập tràn nhục dục.
Lần khởi động này, Mạnh quyết tâm không dùng tay bởi vì móc lồn mẹ thì Mạnh đã làm nhiều rồi, nên chỉ tập trung vào bú lồn mà thôi, tay vẫn bóp đít, đầu gật gù ở lồn mẹ.
Sau những đường liếm dài, Mạnh chuyển sang liếm ngắn. Kết hợp cùng lúc hai động tác liếm và bú. Và khu vực mà cậu làm điều đó nhiều nhất chính là cửa lồn mẹ. Dùng lưỡi tớp nước ở cửa lồn trào ra vào miệng, dùng hai môi mút nước, nước ra bao nhiêu, Mạnh húp đến đấy không bỏ sót giọt nào rơi xuống đệm. Mà kỳ lạ thay, mút càng nhiều thì nước lại ra càng lắm, có cảm giác như bên trong cơ thể mẹ là một suối nguồn vô cùng tận. Đám lông lồn cô đơn ở sát với lỗ đít bị nước lồn pha nước bọt làm cho bết lại thành những chùm nho nhỏ.
Tiếp sau đó, Mạnh gồng cứng đầu lưỡi rồi bạo dạn chọc thẳng vào bên trong lỗ lồn của mẹ. Lưỡi chẳng vào được sâu, chỉ độ vài ba cen ti mét tính từ cửa lồn mà thôi. Nhưng đó cũng chính là địt. Động từ địt là dùng để miêu tả một vật gì đó (không nhất thiết phải là buồi) chui vào một ống thịt nào đó (không nhất thiết là lồn). Chẳng hạn như nếu ta dùng buồi mà đút vào mồm thì gọi là địt mồm, nếu ta dùng buồi địt vào khe giữa hai vú thì gọi là địt vú, vân vân và mây mây.
– “Mạnh địt mẹ đấy à?”, Tố Quyên ú ớ hỏi khi cảm nhận cái lưỡi ẩm ướt của con đang ngọ nguậy trong âm đạo mình.
Nhưng Mạnh nào có trả lời được bởi cậu ta đâu phải siêu nhân, không thể vừa thè lưỡi vừa nói được. Thế nên chỉ đáp lại lời mẹ bằng những cái chọc lưỡi mạnh hơn nữa mà thôi.
Đổi tư thế liếm lồn, Mạnh kéo mẹ dậy rồi xoay người mẹ theo tư thế quỳ và Mạnh cũng quỳ ở phía sau đít mẹ rồi bắt đầu liếm lồn từ phía sau. Để dễ hình dung, quý bồ tèo hãy tưởng tượng ra cảnh một con chó đực đang liếm lồn con chó cái ở sân nhà. Đúng y với tư thế của mẹ con Mạnh lúc này. Mạnh chống hai tay quỳ bò ở phía sau, ở phía trước mẹ cũng chống hai tay ưỡn đít ra ngoe nguẩy. Tư thế này làm lưỡi của Mạnh không thể vào sâu được bên trong cửa lồn mà chỉ mơn man ở mặt ngoài thôi. Nhưng điều đó không làm giảm sự sung sướng, cái sướng ở đây chính là do tư thế này tạo ra, cái tư thế theo đúng bản năng gốc của loài vật, mà con người nói gọn lại cũng chỉ là một trong vô số loại vật trên cõi đời.
Vài phút nữa lại trôi qua, Mạnh đổi kiểu bú khác, cậu nằm xuống rồi thọc chân vào háng mẹ rồi trườn người lên phía trên, cậu muốn bú liếm theo tư thế 69 thần thánh. Miệng của Mạnh đã ở dưới lồn mẹ, cậu kéo mông mẹ xuống để lồn chịn vào mặt mình. Đồng thời cũng lúc đó, buồi của Mạnh đã ở trước mặt mẹ. Tố Quyên nhìn thấy buồi con ở ngay trước mũi mình thì thèm thuồng há miệng ngậm vào luôn, cô không được tập trung cho lắm vì ở phía dưới, lồn mình bị con bú cực gắt.
1h30 AM
Kể ra thì nhiều lắm cái giai đoạn khởi động của hai mẹ con, từ lúc Mạnh được lệnh bú lồn mẹ thấm thoáng 30 phút đã trôi qua, miệng đã mỏi, tay đã mỏi mà hơn cả, đó là nhu cầu trong cơ thể muốn chuyển sang một giai đoạn khác.
Mạnh cũng vậy mà mẹ thì cũng thế. Bị kích thích mọi nơi trong cơ thể bằng miệng, bằng lưỡi, mẹ và Mạnh muốn chuyển sang phần chính của buổi làm tình đầu tiên này, đó cũng là đích đến của tình dục. Chính là địt.
Tố Quyên nằm ngửa xuống giường sau khi hai mẹ con vừa trải qua một nụ hôn dài ướt át. Cô tự mình bóp bóp vào hai bầu vú, mắt nhìn con đắm đuối:
– Mạnh, làm cho mẹ sướng đi con …………. ơi.
Mạnh cũng chẳng thể chờ lâu được nữa, trời đã trở về sáng, đã hơn một tiếng đồng hồ khởi động, đã quá sức chịu đựng của cậu rồi, cậu phải địt mẹ thôi.
Mạnh lồm cồm bò vào giữa hai chân mẹ, banh hai chân rộng ra cho cửa lồn hé mở. Mạnh cầm lấy buồi mình rồi căn chỉnh đặt vào cửa lỗ. Khẽ ấn nhẹ một chút để mẹ cảm nhận được sự khởi đầu. Trước khi đẩy mạnh vào bên trong, Mạnh thò tay lên bóp nhẹ vào hai bầu vú mẹ rồi nhìn thật sâu vào đôi mắt yêu kiều của mẹ hỏi thật khẽ:
– Con vào nhé?
Tố Quyên khẽ gật đầu e thẹn cho có lệ, cô cảm nhận rất rõ đầu khất ấm nóng của con đang tì vào cửa âm đạo của mình, bản thân cô chỉ muốn cử động hông cho cái đầu buồi chui tọt vào trong cái lồn nhộn nhạo của mình mà thôi:
– “Vào đi Mạnh, mẹ sẵn sàng rồi”, Tố Quyên bặm môi sẵn sàng chờ đợi sự xuyên phá.
Chỉ chờ có thế, Mạnh hẩy mông thật mạnh một cái. Đầu buồi như một mũi khoan đâm thẳng vào bên trong. Buồi vào đến đâu, âm đạo nở ra đến đó rồi co lại theo tính đàn hồi, ôm chặt lấy dương vật. Đến khi buồi trọn vẹn nằm bên trong âm đạo, gốc dương vật chạm vào cái mu lồn thịt của mẹ, đầu buồi cũng vừa chạm vào cửa tử cung thì Tố Quyên:
– “Hự”, tiếng từ trong lồng ngực của Tố Quyên phát ra, báo hiệu sự sung sướng đã lên đỉnh điểm.
Vậy là chính thức hai mẹ con đã địt nhau, đã phá bỏ mọi giới hạn, mọi rào cản. Lúc này đây, thực sự mà nói, trong đầu của cả Mạnh và mẹ đều không nghĩ đến chuyện họ là mẹ con, họ chỉ đơn giản nghĩ mình là đàn ông, đàn bà, cần phối ghép lại với nhau để tạo ra những khoái cảm tình dục mà thôi.
Ngâm buồi độ chục giây ở độ sâu tối đa và cảm nhận sự co bóp của âm đạo, Mạnh từ từ rút buồi ra gần hết rồi từ từ đóng ngược trở lại, nước ở bên trong lồn theo các khe hở nhỏ trào ra ngoài, không có cái miệng nào đón nước, thế nên dâm thủy chảy rơi xuống mặt giường làm ướt sũng một mảng lớn trên chiếc ga mà trắng tinh tươm.
– Ưm ưm ưm ưm, sướng ………. lồn …… quá!!!!!!
Mạnh kiên trì nắc nhẹ nhàng, cậu đã biết rằng, nếu mình hùng hục ngay từ đầu thì chẳng mấy hồi mà xuất tinh. Đây là lần đầu tiên cậu làm tình với mẹ, chẳng biết có lần thứ 2 không nhưng cậu muốn mẹ sẽ phải nhớ mãi lần đầu tiên này. Cậu dùng cả lý trí để địt mẹ.
Tố Quyên muốn con địt mạnh hơn nữa cho lồn mình sướng, nhưng cô cũng còn tỉnh táo để biết rằng con vẫn đang trong quá trình chữa bệnh 3 phút, không thể dạn dĩ như những người đàn ông mạnh mẽ khác. Chính vì lý đó nên Tố Quyên vừa tận hưởng nhưng cũng âm thầm theo dõi xem biểu hiện của con lúc làm tình thế nào, độ cương và nở của dương vật ra sao để đảm bảo kéo dài sự xuất tinh. Thấy con địt mình một cách chậm chạp và có nhịp độ rõ ràng, Tố Quyên yên tâm lắm.
Quặp hai chân vào hông Mạnh, Tố Quyên nói:
– Nhanh hơn một chút nữa đi con, mẹ thích lắm. Buồi con đang ở sâu trong tử cung mẹ.
Mạnh tăng tốc hơn một chút nữa nhưng cậu không rút nhiều ra ngoài như ban nãy mà đẩy nhanh từng nhịp nhỏ ở Sâu bên trong, buồi chỉ rút ra khỏi lồn một đoạn ngắn là lại sập vào trong ngay, kỹ thuật này làm cho sự ma sát giữa thân buồi và âm đạo bị giảm đi, qua đó cũng hạn chế được ham muốn xuất tinh.
Một “mẹo” khác mà nếu Mạnh không áp dụng thì chính bản thân Tố Quyên cũng sẽ hướng dẫn con làm. Đó chính là đổi tư thế làm tình liên tục, không duy trì một tư thế nào lâu cả.
Ở tư thế đầu tiên, Mạnh chỉ địt khoảng 3 phút thì Tố Quyên đã chủ động ưỡn hông để buồi lòi ra khỏi lồn, cô chổng mông lại rồi ngoáy ngoáy ra hiệu cho Mạnh địt cô từ phía sau:
– Cắm vào từ phía sau đi con.
Mạnh lựa đầu buồi để tìm cửa lồn rồi lại cắm vào bên trong. Mông mẹ to nên buồi không vào sâu như ở tư thế nằm ngửa, được nửa chừng thân buồi thì gốc dương vật đã chạm vào đít mẹ rồi. Từ đằng sau Mạnh thúc lên phía trước, ở tư thế này, Mạnh nhìn rõ đít mẹ hơn, những cú va chạm làm cho mông mẹ nảy tưng tưng, thịt mông tạo thành những làn sóng thịt dập dềnh như sóng biển lao về phía trước.
Lỗ đít mẹ cũng mở rộng ra hơn, co bóp nhìn vui mắt biết bao. Mạnh có thắc mắc không biết lỗ đít mẹ đã được bố phá trinh chưa? Nếu chưa thì hay biết bao, và Mạnh sẽ xin mẹ cho được địt lỗ đít một lần, để riêng lỗ đó là dành riêng cho Mạnh mà thôi.
– “Mẹ đã từng chơi lỗ này chưa?”, lấy một ngón tay, Mạnh khẽ chạm vào lỗ đít mẹ hỏi.
Tố Quyên chuyển động theo nhịp địt ngược lại với con, làm như vậy để buồi có thể chạm mạnh hơn vào lồn, vào sâu hơn một tí:
– Chưa. Mẹ sợ đau chỗ ấy lắm.
Đúng là cầu được ước thấy, còn gì hơn đối với một người đàn ông được phá trinh người đàn bà của mình, bất kể cái trinh ấy là gì. Lỗ đít không có màng trinh giống lỗ lồn, nhưng trinh ở lỗ đít cũng là một loại trinh hư ảo mà cần phải phá. Mạnh hí hửng vừa dập vừa nói:
– Không đau đâu mẹ, sướng lắm. Hôm nào mẹ cho con nhé?
Trong cơn hưng phấn, Tố Quyên trả lời bừa bằng cái gật gật:
– Ừ ừ ừ, hôm nào mẹ cho. Hôm nay mẹ chỉ muốn …. địt lồn thôi. Nữa đi con. Mẹ sướng lắm. Con làm mẹ sướng [MH1] .
Năm phút nữa lại trôi qua, cũng là đủ cho tư thế Doggy, Mạnh chủ động nằm nghiêng rồi kéo mẹ nằm nghiêng theo, hai người nằm song song theo tư thế úp thìa, Mạnh kéo một chân mẹ dựng hẳn lên trần nhà rồi lừa lựa xiên buồi vào lồn. Ơn trời, chỉ mấy cái chọc nhầm thì buồi đã nằm gọn trong lồn rồi.
Tố Quyên ngoái đầu lại tìm môi con, cô muốn con vừa địt mình vừa hôn, cái cảm giác toàn bộ cơ thể được va chạm, được chăm sóc không gì sướng bằng.
– Môi mẹ ngọt quá. Con nghiện hôn mẹ mất rồi.
– Mẹ cũng thế.
Hai mẹ con đưa đẩy nhau, ca tụng nhau trong sự ngọt ngào của nước bọt, trong những tiếng động nhỏ phát ra dưới âm hộ, nơi buồi và lồn vẫn lồng vào nhau tình cảm.
Mạnh bỏ tay đợ chân mẹ ra rồi kéo lên bóp vú, 3 điểm nhạy cảm nhất trên cơ thể của Tố Quyên cùng lúc được Mạnh chăm sóc. Ở phía trên là hai cái môi dính chặt lấy nhau, trao cho nhau từng ngụm nước bọt ngọt ngào. Ở giữa hai bầu vú núng nính được một bàn tay nặn ra đủ thứ hình thù méo tròn. Còn ở phía dưới, buồi vẫn nhịp nhàng đẩy vào rút ra.
Bỗng, Tố Quyên buông môi con ra rồi nhủ thầm:
– Mạnh nằm xuống đi. Đến lượt mẹ.
Khi Mạnh nằm xuôi tay xuôi chân xuống giường. Tố Quyên đứng hẳn dậy, mỗi chân ở một bên hông con. Cô trần truồng với thân hình vệ nữ ngọc ngà đang ở trên đầu Mạnh. Tố Quyên từ từ hạ mông xuống, nhắm thẳng buồi con mà tiến.
Khi gần xuống đến nơi, Tố Quyên thò một tay xuống nắm lấy buồi con mà chỉnh cho đầu buồi chạm cửa lỗ lồn rồi cô buông tay, thả lỏng để mông hạ tự do xuống. Đầu buồi lách qua cửa mình thun thút đi vào trong. Đến khi hết cỡ, miếng thịt mu đẫy đà của Tố Quyên chạm thật khít vào mu buồi của Mạnh. Thịt mu nhiều, lại to nên tạo thành một miếng đệm thịt êm ái vô cùng. Cảm giác này, Mạnh chưa bao giờ có được với bất cứ cô gái nào. Cấu tạo của mu về cơ bản phụ nữ nào cũng như nhau, đó là một khung xương được bọc bằng thịt. Thịt ít thì xương sẽ nhiều, cảm nhận sẽ bị đau đau nếu tì vào. Nhưng của mẹ khác, cũng bằng ấy xương nhưng thịt thì nhiều hơn hẳn, thành ra chỉ cảm nhận thấy sự êm ái, tuyệt nhiên không cảm giác có xương ở mu lồn.
– Mẹ ơi, con sướng. Lồn mẹ đang bóp buồi con.
Còn phải nói, Tố Quyên hơn ai hết cảm nhận được điều đó. Vì lồn là của cô mà, các dây thần kinh lồn cũng nối lên não nên cô biết rằng lồn cô đang sướng vì được ngậm buồi chứ.
– Thích không con?
– Con thích lắm mẹ ạ.
Tố Quyên bắt đầu địt. Cùng một tư thế cưỡi ngựa xem hoa thôi nhưng Tố Quyên biến thể nó thành nhiều tư thế nhỏ khác nhau. Cô dập lên dập xuống giống như đàn ông địt đàn bà. Rồi cô để buổi sâu trong lồn rồi xoay mông theo chiều kim đồng hồ và ngược lại làm cho đầu buồi ngoáy tợn ở tận đáy cùng của âm đạo. Chưa hết đâu, đổi kiểu xoáy vòng, Tố Quyên ngửa người ra đằng sau, hai tay chống vào hai đầu gối con rồi hếch lên hếch xuống. Mạnh nhìn thấy cận cảnh cái buồi mình chui vào lồn mẹ ra làm sao, thấy rõ từng bụm nước dâm trắng đục phòi từ trong lồn mẹ ra tới cửa lồn thì tạo thành bọt trắng xóa, từng bóng nước nhỏ li ti ra ngoài gặp không khí vỡ tan tành.
Cứ hễ Mạnh có biểu hiện kích thích hoặc thở mạnh là Tố Quyên lại thay đổi nhịp địt để con kiềm hãm lại, có lần cô phải im mông đến một hai phút liền, những lúc đó, cô lại cúi xuống miệng con mà hôn, hôn chán môi, cô lại hôn lên cổ con, lên cái núm vú nhỏ xíu nằm rạp xuống khuôn ngực của con. Tất cả những hành động đó là để chia sẻ cảm giác, làm mất tập trung của Mạnh. Đơn giản thế thôi, nhưng cũng đủ để Mạnh kiềm chế xuất tinh.
Mười phút cưỡi ngựa đã qua, nếu bình thường, ở tư thế này, Tố Quyên rất dễ lên đỉnh bởi cô hoàn toàn chủ động trong nhịp địt, phối hợp với đòi hỏi cơ thể để tự làm mình cực khoái. Nhưng với Mạnh cô không thể làm thế được, bởi chỉ cần cô tăng tốc không kiểm soát là Mạnh sẽ buồn xuất tinh. Lần này, cô dành trọn sự sướng khoái cho con, nếu hôm nay không được lên đình, Tố Quyên cũng chẳng buồn bởi mục đích chính của cô không phải làm cho mình sướng, mà là làm cho con sướng.
Mạnh chồm dậy đè ngược mẹ nằm xuống bên dưới. Cả đời Mạnh tính đến nay cũng trải qua vô số lần địt gái, nhưng chưa bao giờ, chưa bao giờ Mạnh địt được lâu như thế này, kiềm chế giỏi như thế này cả. Không ước đoán thời gian nhưng nếu không nhầm thì từ lúc buồi cắm vào lồn cũng gần được ba mươi phút rồi. Gấp mười lần năng lực lúc trước của Mạnh rồi.
Đó có thể cũng là giới hạn mà Mạnh chịu đựng được ở thời điểm này:
– Mẹ ơi, con chịu hết nổi rồi.
Tố Quyên ngó lên đồng hồ, cô lẩm tính nhanh:
– Cũng gần được 30 phút rồi đấy. Thế là tiến bộ lắm rồi.
Mạnh hì hục cắm buồi vào lồn mẹ một lần nữa, mẹ nằm bên dưới nên việc chọc vào không khó khăn gì:
– “Tiến bộ là sao hả mẹ?”, Mạnh thắc mắc hỏi.
Tố Quyên tự dưng lại lộ chuyện đó ra vào lúc này, thôi đành phải nói ra vậy:
– Chẳng phải trước kia con chỉ được 3 phút hay sao?
– Ơ, sao mẹ lại biết?
– Vì mẹ là mẹ của con. Thế con vẫn nghĩ mẹ sang ngủ với con mấy tháng vì giận bố à?
– Không phải thế sao mẹ?
– Con trai ngốc của mẹ. Nếu không phải đêm nào tôi cũng làm cho chim anh cửng tếu lên thì giờ anh đã xuất tinh 10 lần rồi.
Mạnh đã xiên được buồi vào trong lồn mẹ rồi, trước khi địt, cậu mới vỡ lẽ ra chuyện mẹ sang ngủ với mình là vì nguyên nhân này:
– Thế không phải là mẹ mơ ngủ sao?
– Đúng là đồ ngốc. Hi hi hi hi hi hi!!!!!!!! Tôi biết hết, anh mò lồn tôi lúc nào là tôi biết. Rồi có lần anh còn bạo gan cởi quần lót của tôi rồi liếm lồn tôi, hôm đó còn xuýt chút nữa thì …. địt tôi.
Mạnh ngượng không để đâu hết ngượng, giá như giờ này cậu có phép thần thông biến nhỏ lại thì cậu đã chui vào lồn mẹ rồi. Mang máng đoán là mẹ vẫn thức nhưng tự mồm mẹ nói ra là mẹ biết hết vẫn làm cậu ngượng thôi rồi:
– Vậy mẹ có sướng không?
– Hi hi hi hi, không sướng mà hôm nào tôi cũng cho anh móc lồn sao? Lần nào mẹ cũng lên đỉnh đấy. Ahihihihi!!!!!
– Thế sao mấy hôm nay mẹ không sang ngủ cùng con?
– Vì mẹ sợ …..
– Sợ gì ạ?
– Sợ con không kiềm chế được, rồi địt mẹ.
– Thế sao hôm nay mẹ lại cho …….
– Sau này con sẽ hiểu. Giờ thì …… địt mẹ đi. Mẹ thèm rồi.
Mạnh trong lòng phân vân không hiểu sau này có chuyện gì, nhưng cũng chẳng dám nghĩ nhiều, buồi ở trong lồn làm não cũng không có cửa mà suy nghĩ thêm. Mạnh bắt đầu địt. Lần này cậu không kiềm chế nữa mà thả tự do theo đòi hỏi của cơ thể, tinh trùng đã đầy ứ ở bìu giái chỉ trực trờ bắn ra bên ngoài.
– Con địt đây. Mẹ cho con xuất tinh vào bên trong nhé.
Tố Quyên túm lấy hai hông con rồi kéo vào trong, trợ lực cho địt:
– Xuất tinh vào trong mẹ đi, đừng sợ con ạ. Mẹ thích tinh trùng của con ở trong lồn mẹ. Địt mẹ đi con. Ư ư ư ư ư!!!!!!!
Mạnh dập những phát chát chúa vào lồn mẹ, miệng rên hồ hồ:
– Địt này, con sướng quá mẹ ơi. Lồn mẹ làm con sướng lắm. Địt mẹ sướng lắm.
Tố Quyên cũng tăng lên hưng phấn theo những tiếng rên của con, cô thêm vào:
– Ừm ừm ừm, mẹ cũng sướng lắm, con địt làm lồn mẹ sướng lắm. Địt mạnh vào con ơi. Địt nát lồn mẹ đi. Cho mẹ tinh trùng của con đi. Địt cho lồn mẹ sướng đi con. Ưhm hưm hưm hưm!!!!
Mạnh tăng tốc hết sức, buồi ra vào như máy khâu:
– Ọc ọc ọc ọc ọc. Pặp pặp pặp, mẹ ơi, con sắp xuất tinh rồi.
– Hự hự hự, bắn tinh đi con. Cho mẹ tinh trùng của con đi ….. ÔI ôi ôi. Chết rồi. Hình như mẹ sắp sướng rồi. Nữa đi con.
Mạnh được thể lại càng dập hăng hơn, tinh trùng đã dồn ra ống tinh ở thân dương vật làm buồi nở to hơn hẳn lúc vào nãy:
– Mẹ ơi……………!!!! Con ……
Tố Quyên giẫy đành đành, cô không nghĩ rằng mình sẽ đạt cực khoái ở giây phút này, ấy vậy là cô sắp lên đỉnh rồi thì phải, toàn thân tê rần, lồn co bóp dữ dội, đầu ngón chân ngón tay co rút lại, núm vú săn cứng lại, miệng nói linh tinh:
– Mạnh ơi, Quyên cũng sắp lên đỉnh rồi. AAAAA. Anh ơi ……… em sướng ………… Quyên ra …….. Em ra …………….
Tố Quyên thay đổi xưng hô một cách đột ngột vì không kiểm soát được lời nói của mình, đồng với lúc Mạnh xuất những dòng tinh trùng nóng hổi đặc sệt vào trong lồn thì cũng là lúc Tố Quyên lên đỉnh một cách thực sự. Nếu lên đỉnh vì thủ dâm hoặc lúc móc lốp sướng một thì lên đỉnh lúc địt sướng mười. Nó chính là đỉnh cao của cực khoái.
Nước lồn từ trong bướm Tố Quyên phun ra ầm ầm, tìm các kẽ hở mà phòi ra không ngừng nghỉ. Háng Tố Quyên giật giật, mông đít rung lên bật bật, chân cho lên đập xuống giường, toàn thân giẫy đành đành như con cá chuối bị bắt lên bờ.
Mạnh đổ vật xuống nằm đè lên mẹ. Hai thân thể trần truồng, ướt đẫm mồ hôi dịt lấy nhau, không thể cựa quậy. Mãi một lúc sau, Tố Quyên mới lấy lại tinh thần, cô ôm lấy con thật chặt, bàn tay cào cào lưng con:
– Mạnh còn nhớ những gì mẹ nói vừa nãy không?
Nằm trên người mẹ, toàn bộ cơ thể Mạnh được thân hình trần truồng nõn nà của mẹ đỡ, cậu gật đầu:
– Con nhớ ạ?
– Nhắc lại xem nào.
– “Liếm lồn mẹ đi con”.
Tố Quyên cấu một phát vào lưng thằng con trai:
– Cái đồ mắc dịch, không phải câu đó.
– Thế là câu gì hả mẹ?
– Là con phải luôn luôn biết rằng, dù có chuyện gì xảy ra thì cũng phải nhớ là mẹ luôn luôn yêu con. Đừng bao giờ quên con nhé.
– Vâng con nhớ rồi mẹ ạ.
Kim đồng hồ chỉ tròn 2h sáng.
………
………
………
………
3:00 AM
– Con hồi lại rồi à?
– Vâng, mẹ cho con địt mẹ lần nữa nhé.
– Ừ, địt đi con. Hôm nay mẹ là của con.
………..
……….
……….
……….
5:00 AM
– Ơ, mẹ dậy rồi à?
– Suỵt! con cứ ngủ đi. Kệ mẹ, để mẹ địt con thêm lần nữa.
Mạnh từ từ nhắm mắt, mặc kệ mẹ đang ngồi trên háng mình lắc hông, buồi cứ tuồn tuột chui ra rồi lại chui vào lồn mẹ.
Ngoài trời, những tia sáng đầu tiên đã ló rạng, ngày mới bắt đầu rồi đấy. Cả đêm, hai mẹ con chỉ chợp mắt nghỉ mệt có một chút, thời gian còn lại chỉ có địt và địt.
———
Thêm một tuần nữa yên ả trôi qua, hai bố con ông Đạt từ Sài Gòn trở về là bắt tay vào công việc luôn, Quang ta đi hết phòng ban này đến chi nhánh kia để thực hiện công việc thanh tra – kiểm tra toàn bộ hoạt động của tập đoàn. Ông Bà Đạt vẫn còn chưa tìm ra được dịp thích hợp để công bố về sự thật đứa con trai của mình. Thành ra Quang vẫn phải núp dưới bóng một người bình thường làm việc ở công ty, vẫn trở về căn nhà trọ đơn sơ với bà mẹ “giả” lao công.
Mạnh vô tư chẳng thể biết điều gì đang đợi mình trước mắt, cậu vẫn ăn, vẫn chơi, vẫn đi làm việc ở Công ty Đẹp + một cách hết sức bình thường, mối bận tâm lớn nhất của Mạnh thời gian này chính là Gia đình Thục Trinh, ngoài ra chẳng có để ý nhiều đến chuyện khác, kể cả sự lạnh nhạt một cách rõ rệt của bố, người trước đây luôn quan tâm và chia sẻ mọi chuyện với cậu. Nhưng mẹ Tố Quyên thì đã nhận ra được điều đó, và chính vì sự lạnh nhạt và thờ ơ của chồng dành cho Mạnh nên Tố Quyên càng ngần ngừ không muốn công bố sự thật.
Một tuần chẳng lâu, trôi qua đi khá mau, nhưng có kẻ sốt ruột không chịu được. Và thế là sự yên ả tuần qua chỉ là dấu hiệu của một cơn bão lớn sắp tới.
Mạnh ngồi một mình trong căn phòng làm việc của mình, cắn cắn vào đầu bút chì rồi nhìn xuống tập bản thảo của bộ sưu tập mùa đông mà cậu đang lên ý tưởng thiết kế. Các nét bút nguệch ngoạc chẳng ra hình thù gì vẽ các bộ đồ lót mà nếu người ngoài nhìn vào chắc chẳng hiểu gì. Chỉ có Mạnh là hiểu mà thôi. Điều đó thực ra cũng không phải vấn đề lớn, việc của Mạnh là lên ý tưởng, còn thể hiện chi tiết cái ý tưởng đó ra thì lại là việc của bộ phận khác.
Buồn đái, Mạnh ra cửa để đi vào nhà vệ sinh ở cuối hành lang, vừa đái xong bước ra khỏi cửa nhà vệ sinh chưa kịp trở lại phòng của mình thì thấy cửa phòng làm việc của Thục Trinh bật mở, tiếng nhốn nháo ở trong phòng kèm theo tiếng nói của một cô nhân viên bộ phận Truyền thông, phòng Mạnh và phòng làm việc của Thục Trinh ở chung một tầng:
– Chị Thục Trinh bị ngất rồi. Mau đưa chị ấy đi cấp cứu.
Mạnh cũng lo lắng không thôi, Thục Trinh bị ngất, chuyện tưởng lạ vì sức khỏe của cô ấy là vô địch thiên hạ, nếu không vì bận nuôi con nhỏ, có lẽ kỳ Seagame tới Thục Trinh đã đăng ký thi đấu ở môn cử tạ rồi.
Mạnh chạy về phía đó rồi hỏi nhanh:
– Thục Trinh bị làm sao?
Cô nhân viên đó luống cuống trả lời:
– Em cũng không biết, chị Trinh đang làm việc thì ngất lịm luôn.
Mạnh hối:
– Nhanh đưa cô ấy đi bệnh viện.
Bốn người kệ nệ, hai người hai chân, 2 người sốc nách, cuối cùng thì cũng đưa được Thục Trinh ra xe của Mạnh. Chiếc xe nhanh chóng lao vút đi tới bệnh viện gần nhất.
———-
Tại một bệnh viện nhỏ gần chỗ làm việc, đã hơn 2 giờ đồng hồ trôi qua kể từ khi Thục Trinh đưa vào đây cấp cứu.
Thục Trinh từ từ mở mắt ra, không gian trước mắt cô là một mầu trắng tinh, cô chưa kịp hiểu là mình đang ở đâu, tại sao mình lại ở đây thì một tiếng nói đàn ông quen thuộc đập vào tai cô:
– Thục Trinh, Thục Trinh, em tỉnh rồi à? Em làm anh lo lắng quá.
Thục Trinh nghiêng đầu nhìn về phía giọng nói ấm áp chứa đầy sự quan tâm ấy, khuôn mặt đẹp trai không tì vết của anh Mạnh ở ngay trước mắt cô, đôi mắt anh nhìn cô như lâu lắm rồi hai người mới gặp nhau, và hình như bàn tay anh đang nắm tay cô thì phải. Thục Trinh thấy mình thật hạnh phúc, hạnh phúc nhất kể từ khi cô mới sinh ra. Là đàn bà, được người đàn ông mình thầm thương trộm nhớ quan tâm thì có ai là không sung sướng cho được chứ:
– Anh Mạnh!
Mạnh lay lay bàn tay nhỏ bé của mình vào bàn tay múp máp của Thục Trinh:
– Ừ anh đây, anh đây.
Hình như bàn tay Thục Trinh cũng cựa quậy nắm lại tay Mạnh thì phải:
– Sao em lại ở đây?
– Em bị ngất ở công ty, anh và mọi người đưa em đến đây. Giờ em cảm thấy trong người như thế nào?
Thục Trinh chớp chớp mắt, tự cảm nhận sức khỏe trong người mình, cô thấy mình khỏe hơn rất nhiều, chỉ đôi mắt chưa quen lắm với ánh sáng mà thôi:
– Em thấy khỏe lắm. Nhưng sao em lại bị ngất.
Mạnh ngồi hẳn xuống ghế, cậu vừa có trao đổi với vị bác sĩ điều trị cho Thục Trinh nên biết tình hình như thế nào:
– Em bị hạ đường huyết, tụt huyết áp nên ngất đi. Nguyên nhân là do em nhịn ăn để giảm cân có phải không?
Thục Trinh quay mặt đi chỗ khác, không dám nói cũng chẳng dám nhìn anh Mạnh. Điều anh nói là đúng, cô gần như đang hành hạ cơ thể mình bằng việc nhịn ăn hết mức có thể mới thôi. Trước đây, khẩu phần ăn của cô là mười phần thì dạo gần đây cô hạ xuống chỉ còn 1 – 2. Mỗi bữa cơm chỉ ăn có nửa bát và một ít rau. Buổi sáng thường nhịn ăn luôn.
Thấy Thục Trinh không dám trả lời, Mạnh nói tiếp:
– Em có biết làm như vậy là nguy hiểm lắm không?
Thục Trinh ấp úng ở phía bên kia, cô biết anh đang trách cô, nhiều lần ăn cơm ở nhà mình, anh đều để ý đến chuyện ăn uống của cô, khuyên cô nên ăn thật nhiều vào, rồi bắt cô phải ăn này ăn nọ khi cô toàn chống đũa nhìn bố con anh ăn. Thục Trinh lắc đầu:
– Em khỏe mà.
Mạnh đặt tay mình lên má Thục Trinh rồi kéo khuôn mặt cô trở về phía mình, tiếp tục trách móc:
– Nhìn anh đây này. Mẹ anh đã chỉ cho anh biết người phụ nữ đẹp là như thế nào. Đó không phải là cái đẹp về mặt hình thể, đó là vẻ đẹp của tâm hồn, của nội tâm người phụ nữ đó. Với anh, Thục Trinh rất đẹp rồi.
Thục Trinh e lệ ngượng ngùng vì Mạnh đã biết được ý định giảm cân của cô, cô cãi chày cãi cố:
– Người đâu mà điêu.
– Thật mà. Anh nói mà nói dối thì …………
Mạnh định thề thì Thục Trinh đưa tay lên môi ngăn lại, chộp cơ hội đó, Mạnh hôn một cái thật nhẹ lên ngón tay trỏ của Thục Trinh làm cô nàng rụt lại ngay. Định đánh Mạnh một phát vì cái tội dám hôn trộm mình thì Thục Trinh lại nhìn xuống người, bộ quần áo mà cô mặc lúc đi làm đã không còn nữa, thay vào đó là bộ quần áo mầu xanh đồng phục của bệnh viện:
– Ủa, anh Mạnh, quần áo của em đâu, sao em lại mặc quần áo bệnh viện. Ai thay cho em vậy?
Mạnh nghiêm túc trở lại ngay tức khắc, cơ hội để cậu tiến thêm một bước nữa với Thục Trinh đã tới:
– E hèm! Lúc em mới bị ngất, anh lo quá nên không kịp đưa em vào bệnh viện Vinmec vì đến đó khá xa. Thế nên anh đưa em vào bệnh viện nhà nước này, ở đây người ta không có chế độ chăm sóc bệnh nhân toàn diện thế nên ……….. quần áo của em là do anh thay đấy.
Thục Trinh vùng bật dậy ngồi thẳng đơ trên giường, hai tay ôm trọn lấy bầu ngực của mình, ôi thôi còn đâu, bao nhiêu năm giữ gìn, chưa một người đàn ông nào có diễm phúc được nhìn thấy nội thất của cô cả. Vậy mà chỉ vì hai tiếng ngất lịm đi mà đã mất vào tay tên đàn ông háo sắc:
– Cái gì? Anh … thay quần áo cho em ……..
Bàn tay Thục Trinh đang ở trên vú thì cô cảm nhận thấy mình vẫn còn mặc áo lót, cô ngọ nguậy mông để cảm giác xem quần lót có ở trên háng hay không? Hình như là vẫn còn vì nó cồm cộm ở dưới mông, nhưng kể cả có như thế cũng không thể chấp nhận được, vì sáng nay cô mặc cái quần lót lọt khe bé xíu, mặt sau thì không nói làm gì vì nó chỉ là một sợi dây nằm giữa hai mông che lỗ hậu môn, còn mặt trước cũng mỏng dính và bé xíu, nói bậy một chút là nó không che hết lồn.
Mạnh khổ sở nói:
– Thì làm gì có ai đâu, mà quy định thì bắt buộc phải thay quần áo bệnh viện thì người ta mới cho nằm viện. Anh cũng chỉ là bất đắt dĩ.
Thục Trinh giẫy đành đạch trên giường bệnh:
– Trời ơi, thế thì …. Anh ….. nhìn …… thấy hết rồi ….. còn gì…….. Hu hu hu hu!!!!!
Thấy Thục Trinh giẫy nảy như đỉa phải vôi, Mạnh vội dỗ dành:
– Kìa em, đừng như thế, anh có nhìn thấy gì đâu, chỉ là ………
Mạnh giấu tiệt chuyện anh nhìn thấy cả lông lồn đen nhánh của Thục Trinh thò ra khỏi quần lót, nếu cô nàng voi bản Đôn này mà biết có lẽ ngày này sang năm là ngày giỗ đầu của Mạnh.
– Chỉ là sao?
– Là ………. Là …….. người em trắng nhỉ?
Quả đúng như Mạnh vừa nói, người Thục Trinh trắng như trứng gà bóc, nõn nà giống y như mẹ Tố Quyên vậy:
– Ối giời ơi, hu hu hu hu, em bắt đền. Ai cho anh nhìn chứ? Cái đồ dâm dê đê tiện kia.
Thục Trinh định giơ tay lên bóp cổ Mạnh thì đúng lúc đó có tiếng chuông điện thoại của Mạnh vang lên, Thục Trinh dừng lại không tiếp tục nữa vì Mạnh luống cuống thò tay vào túi quần rút điện thoại ra:
– Là mẹ anh gọi, không biết mẹ gọi giờ này có chuyện gì nhỉ?
– Anh nghe máy đi.
Mạnh gạt ngang màn hình điện thoại rồi nói:
– Alo mẹ ạ. Mẹ gọi con có việc gì đấy.
Ở bên kia đầu dây, Tố Quyên ôm lấy ngực mình vì hồi hộp và lo lắng, nghe giọng bình thản của Mạnh thì đoán là con chưa biết chuyện gì xảy ra:
– Mạnh à, con chưa biết chuyện gì sao?
Mạnh vừa nhìn Thục Trinh vừa nói vào điện thoại:
– Chuyện gì hả mẹ, con có biết chuyện gì đâu.
Trước sau gì thì con cũng biết, chuyện này muốn giấu cũng chẳng được:
– Vậy là con chưa đọc thông tin trên báo phải không? Nghe mẹ nói đây này, con phải thật bình tĩnh. Giờ con về nhà ngay với mẹ đi. Mẹ sẽ nói mọi chuyện cho con nghe. Nhớ là phải thật bình tĩnh nghe chưa con. Thôi mẹ cúp máy đây con.
Nói xong là Tố Quyên cúp máy ngay, chuyện xảy ra quá bất ngờ và cô đang ở công ty của mình, giờ còn bao nhiêu việc cô cần chuẩn bị.
Mạnh thấy mẹ cúp máy thì ngạc nhiên lắm, không hiểu chuyện gì xảy ra, miệng lẩm bẩm một mình nhưng cũng là nói với Thục Trinh ở bên cạnh đang chú ý lắng nghe:
– Trên báo à, không biết có chuyện gì nữa.
Cả Mạnh và Thục Trinh đều mở máy điện thoại của mình lên và đọc những tin tức nóng hổi phủ sóng tất cả các phương tiện truyền thông đại chúng, tin tức cũng được lan truyền với tốc độ chóng mặt trên các mạng xã hội.
Mạnh thốt lên không tin vào những gì mình đọc được trên các tiêu đề bài báo: “Cái gì thế này, thế này là thế nào”.
Các loại tít giật gân câu view như:
“Sự thật về đứa con trai của tập đoàn Trần Gia”
“25 năm sự thật mới được phơi bầy về đứa con thật sự của doanh nhân Trần Quốc Đạt và Nguyễn Thị Tố Quyên”
“Trách nhiệm của bệnh viện đa khoa Nghệ An là gì khi trao nhầm con cho ông Đạt? Câu hỏi đang chờ Bộ Y tế trả lời”.
“Tập đoàn bất động sản Trần Gia và tập đoàn thời trang Quyen Fashion đang loạn lên vì thông tin cậu ấm Trần Quốc Mạnh không phải là con đẻ của ông bà chủ”
“Đã tìm thấy thông tin đứa con thật sự của ông Trần Quốc Đạt”.
“Thiếu gia thực sự của họ Trần đã được một người lao công nuôi nấng suốt 25 năm qua”
“Cổ phiếu của tập đoàn Trần Gia đã giảm kịch đáy, nguyên nhân vì đâu?”
Chỉ vài phút lướt mạng, Mạnh đã hiểu ra vấn đề, cậu không dám tin vào những gì mình vừa đọc. Nếu như những gì trên mạng nói là đúng thì cậu là ai? Lắp bắp Mạnh hỏi Thục Trinh:
– Thục Trinh ơi, chuyện này là thế nào? Sao lại như thế được. Sao anh không phải là con của bố mẹ anh?
Nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt, cắt không còn giọt máu nào của anh Mạnh, Thục Trinh cũng lo lắng không ngừng. Không chỉ riêng cô, mà có lẽ cả đất nước Việt Nam này đều bất ngờ với thông tin động trời:
– Anh Mạnh, anh hãy cứ bình tĩnh. Đừng tin vào những gì trên mạng người ta nói. Mẹ anh vừa bảo thế còn gì. Giờ anh hãy bình tĩnh về gặp mẹ anh đi. Đi đi anh.
Trong đầu Mạnh rối bời, mọi cảm xúc đan xen cùng một lúc, tim đập loạn nhịp, nếu đó là sự thật, rằng Mạnh không phải là con của bố mẹ, rằng cậu bị tráo đổi nhầm thì đây có lẽ là cú sốc lớn nhất trong cuộc đời Mạnh, một cú nốc ao hạ gục Mạnh không thể ngóc đầu lên được. Mạnh không được dậy và cũng chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ phải đối mặt với một vấn đề lớn như thế này.
– Không, anh sẽ ở đây với em, chờ em khỏe lại đã mới về nhà.
Thực ra Mạnh cũng muốn về nhà ngay để hỏi mẹ cho rõ sự tình. Trong lúc rối bời này, người Mạnh nghĩ đến duy nhất là mẹ, mẹ sẽ cho cậu câu trả lời chính xác nhất. Nhưng còn Thục Trinh, người mà cậu mến yêu cũng đang nằm trong viện, cậu không thể bỏ cô ấy ở lại một mình được.
Nhưng Thục Trinh bước nhanh chân xuống giường:
– Em khỏe rồi, anh nhìn em này, em đi lại được rồi. Em sẽ làm thủ tục xuất viện luôn bây giờ. Anh cứ về trước đi, đừng lo gì cho em cả.
Nhìn thấy Thục Trinh đi những bước đi nhanh nhẹn quanh mình, Mạnh tin là Thục Trinh đã khỏe lại, vấn đề của cô ấy chỉ là thiếu chất dinh dưỡng trong người, đã được các bác sĩ xử lý rồi.
– Vậy thì anh về trước nhé. Có gì em phải gọi cho anh ngay biết chưa.
– Vâng em biết rồi.
Lúc Mạnh đi ra cửa thì Thục Trinh gọi giật lại:
– Anh Mạnh!
Mạnh đứng lại, quay đầu nhìn ngược về phía Thục Trinh, chờ cô ấy nói tiếp:
– Dù có thế nào thì mẹ con em vẫn luôn ở bên anh.
Đó là câu nói tình cảm nhất của Thục Trinh kể từ biết Mạnh cho đến hôm nay. Mạnh gật đầu rồi rảo bước thật nhanh.
Trên đường ra bãi để xe oto, Mạnh thấy điện thoại mình rung lên vì có tin nhắn, là của một số lạ, vừa đi Mạnh vừa đọc tin nhắn, nội dung như sau: “Em đâu cần giàu sang, em chỉ cần anh hạnh phúc thôi. Không cần phải quá cố gắng đâu anh, vừa vừa thôi, cuộc sống còn nhiều điều tận hưởng anh ạ”
Mạnh không biết người gửi cho mình tin nhắn đó là ai, chưa kịp trả lời hỏi ai đấy thì tin nhắn tiếp theo cũng là của số đấy lại đến: “Nếu như công việc không thuận lợi, tiền bạc không như ý, anh phải nhớ rằng anh còn có em. Hỗ trợ tài chính Thùy Linh, alo là có tiền anh nhé!”.
Địt cụ nó, giờ phút này mà còn nhận được tin nhắn quảng cáo dịch vụ tài chính.
— Hết chương 14,