Huấn Nô Ký – Update Chương 5

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Huấn Nô Ký – Update Chương 5

Thể Loại: , , ,

Ngày Cập Nhật : 11/06/2025

Chương 3:

Ngô Thần leo tường về nhà tạm trốn, đợi đến khi cha Bạch Khiết lấy đồ xong lại đi thì hắn mới sang nhà lấy xe đạp về.

Thật tiếc khi phải về sớm như vậy, nhưng tương lai vẫn còn rất dài.

Dưa chỉ ép một lần, nếu hỏng thì không hay.

Ngô Thần vừa về nhà, nghĩ tới hành động hôm nay mà trong lòng nhộn nhạo.

Hắn nằm trên giường lăn đi lăn lại, liếc nhìn điện thoại, bàn tay thao tác rất nhanh nhắn tin với Bạch Khiết.

– Gửi tao vài hình mày địt chó đi.

Vốn tưởng nàng ta sẽ không để ý, hoặc vốn dĩ không chụp nhưng mà chẳng mấy chốc tin nhắn đã rep.

– Đây…

* Kèm theo 18 ảnh.

“Đủ biến thái!”

Ngô Thần bật cười, tìm kiếm ảnh nào mà Bạch Khiết hôn và mút lưới chó.

– Nè! Đẹp đôi đấy!

Ngô Thần gửi dòng tin nhắn, sau đó gửi thêm tấm ảnh con chó này đang ăn cứt.

“Ọe!” Bạch Khiết đang ở trong phòng, nhìn tấm ảnh Ngô Thần gửi mà muốn nôn.

Nàng không ngờ đến mình đã mút lưỡi một con chó luôn ăn cứt.

Bạch Khiết tuy biến thái nhưng không có ngu lắm, nàng biết Ngô Thần đã lên kế hoạch từ lâu rồi.

Nếu không không thể nào trùng hợp xuất hiện vào hôm nay được, lại mang theo vòng cổ, xích chó các thứ nữa.

Bạch Khiết giờ này hối hận, nhưng càng nghĩ cả người càng nóng ran, bàn tay không biết từ bao giờ đã cho xuống thủ dâm rồi.

Nếu Ngô Thần nhìn thấy cảnh này, chắc chắn biết rằng thuốc bây giờ mới phát tác nốt.

“Ha… Ha…”

Âm thanh rên rỉ vang lên, nước nôi từ lồn chảy xuống ướt cả ghế.

Bạch Khiết cảm nhận khác thường từ cơ thể, biết mình không chịu được bao lâu bèn xuống lầu tìm chó.

Cảnh Bạch Khiết lại hoang dâm đều được Ngô Thần thu vào điện thoại.

Từ đó.

Ở nhà.

Ngô Thần bắt ép Bạch Khiết nằm cuộn tròn dưới chân hắn cũng với Lulu, mặc cho hắn dùng chân đùa nghịch cơ thể nàng thậm chí ép nàng liếm sạch chân hắn.

Nàng vẫn ngoan ngoãn.

Thời gian này Ngô Thần không cấm Bạch Khiết giao phối với Lulu, còn đầu tư thêm cả bộ đồ cosplay chó cái cho nàng mặc.

Ở trên lớp.

– Này con chó, ra nhà vệ sinh chờ tao.

Ngô Thần buồn đái cũng phải đái vào trong miệng Bạch Khiết, nàng quỳ xuống dưới sàn nhà vệ sinh chờ hắn giải quyết.

Nàng từng muốn ngậm cặc hắn để có thể dễ dàng uống nhưng bị hắn tát vào mặt và dạy dỗ:

“Con chó! Dùng tay mà hứng! Miệng mày là thứ có thể bú cặc tao sao?”

Học nhóm.

“Nhìn thấy Lulu làm như thế nào rồi chứ? Mày cũng học vậy đi!” Ngô Thần giật sợi dây móc trên cổ Bạch Khiết, ra lệnh nàng liếm đít hắn như cách Lulu làm vậy.

Bạch Khiết không từ chối.

Vài lần như vậy.

Bạch Khiết được huấn luyện, nhiều việc không cần Ngô Thần mở miệng ra lệnh nữa.

Khi có hai người, biết tự động bò xuống giống Lulu…

Khi được chủ nhân xoa đầu, cũng học theo Lulu mà lắc mông mừng rỡ…

Vài tuần như thế.

Ngô Thần có thể cảm nhận được ánh mắt Bạch Khiết nhìn hắn đã khác đi, khác đi trước rất nhiều.

Không còn sự chán ghét hay phản kháng, bất mãn mà thay vào đó là sự háo hức chờ mong mỗi khi được Ngô Thần chăm sóc.

Một tháng qua nói ngắn cũng ngắn, nói dài cũng dài.

Bỏ ra 1 tháng tẩy não, Bạch Khiết đã hưởng thụ thân phận chó cái của mình và chấp nhận người nuôi dưỡng duy nhất là Ngô Thần.

Nàng nhận ra mình chỉ là một con chó giống như Lulu được Ngô Thần nuôi dưỡng, bằng chứng là những khoái cảm không thể tả và cảm xúc hưng phấn khi giao phối với Lulu – một con chó.

Nàng mỗi khi ở chung với Ngô Thần, hai chân đều run rẩy muốn quỳ xuống bò, muốn được hắn xoa đầu khích lệ.

Mỗi khi ở cũng hắn, nàng đều không thể nói tiếng người, nàng chỉ muốn sủa, chỉ muốn mua vui cho hắn, muốn hắn tha thứ cho nàng, muốn hắn ban thưởng dù chỉ những thứ bẩn thỉu như nước tiểu, nước bọt…

Đương nhiên đối với con chó cái như nàng thì nước tiểu, nước bọt của chủ nhân là sự thánh khiết nhất trong cuộc đời.

Nàng chấp nhận một đêm ngủ trong nhà vệ sinh chỉ để hắn ban thưởng cho thánh thủy ấy.

“Chó cái, tay phải nào!”

“Gâu!”

“Tay trái!”

“Gâu!”

Ngô Thần hài lòng nhìn thành quả của mình, hắn không ngờ huấn luyện một người lại thú vị như vậy.

Hôm nay là lúc chứng minh thành quả bao lâu nay không phải vô ích, chứng minh con hàng này không phải hàng lỗi.

Ngô Thần nằm dài trên giường, Bạch Khiết bò bên dưới, nàng con chưa được chủ nhân cho leo lên giường.

“Liếm lỗ đít tao đi! Như cái cách một con chó thực thụ hay làm vậy!”

Bạch Khiết nghe rõ yêu cầu của chủ nhân, cả người run run hưng phấn.

Nàng phấn khích khi được phục vụ chủ nhân, phấn khích vì chủ nhân coi mình như một con chó, ban cho phần thưởng bẩn thỉu nhưng lại là chất gây nghiện đối với một con chó!

Nàng lại càng bạo dạn hơn khi được khích lệ qua con chữ “con chó thực thụ” mà học theo cách Lulu từng liếm đít nàng.

Đầu tiên là đưa mũi ngửi mùi vị ban đầu của nó.

Chẳng có mùi thối hay khó chịu, thậm chí nàng ngửi ra sự thèm thuồng khó tả của mình.

Tiếp đến nàng lè lười, như con chó liếm chọn lỗ hậu.

“Ư…”

Như có tia điện xẹt qua, Bạch Khiết nuốt nước bọt trong vô thức.

Liếm láp…

Nàng tẩm ướt xung quanh lỗ hậu bằng nước bọt của mình, sau đó dùng đầu lưỡi quệt xung quanh nhúm tròn đó.

Một sự thích thú trong người Bạch Khiết được kích thích, nàng vui vẻ đùa nghịch lỗ hậu bằng miệng lưỡi của mình.

“Chụt…”

Nàng muốn hôn nó, liếm nó và thậm chí cho lưỡi vào sâu trong nó.

Cái lưỡi dài như rắn nước của Bạch Khiết, ướt át luồn vào lỗ hậu và cố gắng khuấy sâu trong đít Ngô Thần.

Nàng muốn đào sâu mùi vị này, muốn mọi thứ của chủ nhân dù cho người khác thấy ghê tởm.

“Mùi vị thế nào?” Ngô Thần bất chợt hỏi.

“Gâu gâu!” Bạch Khiết mỉm cười sung sướng, gật đầu như cách trả lời câu hỏi.

“Tốt lắm, nằm ngửa ra đất đi!” Ngô Thần rất hài lòng với con chó này, xoa đầu nàng khích lệ:

“Hôm nay sẽ có thưởng!”

Bạch Khiết nghe được hai chữ “có thưởng”, thế là hai mắt sáng lên.

Nàng háo hức nằm xuống sàn nhà, chờ đợi món quà mà chủ nhân ban xuống.

“Gâu gâu gâu!” Bạch Khiết sủa ba tiếng như cách nàng thường bày tỏ.

“Trông mày hệt như Lulu vậy, cả bản tính của mày cũng thế!” Ngô Thần mỉm cười xoa đầu khen ngợi.

Không để Bạch Khiết phải chờ lâu nữa, Ngô Thần trực tiếp ngồi lên mặt nàng.

Bạch Khiết hiểu ý, lại đưa lưỡi ra liếm đít.

Bủm!

Một quả rắm xả thẳng vào mặt Bạch Khiết, nàng vậy mà càng run rẩy hồi hộp.

Một tia nước từ lồn nàng không kiềm được phun ra, Ngô Thần thầm mắng con biến thái.

Mà hắn cũng đủ vặn vẹo.

“Hộc… Hộc…” Bạch Khiết như đoán được tình huống tiếp theo, nàng há to miệng, lại như đang cười không sao khép được miệng.

Nàng không hiểu tại sao mình cười, có lẽ là vì quá mức mong đợi chủ nhân ban thưởng đi.

Lỗ hậu được mở rộng hơn, Bạch Khiết càng thêm hung hăng dùng lưỡi mát xa đít.

Nàng giờ đã chắc chắn chủ nhân muốn thưởng gì.

Và nàng cũng không phản đối.

Bạch Khiết không coi ăn cứt là không thể, dẫu sau nàng từng mút mồm con chó từng được ăn cứt chủ nhân, mà nàng đã tự coi mình là chó nên ăn cứt cũng không thành vấn đề gì hết.

Tâm lý tự hợp lý hóa để thỏa mãn cơn nứng biến thái này.

“Mày thèm lắm rồi nhỉ?” Ngô Thần hỏi.

“Gâu!” Bạch Khiết thở hổn hển vì hồi hộp, trả lời hắn nhưng ánh mắt vẫn gắt gao nhìn cục cứt sắp được đẩy ra.

Như bản năng của loài chó, nàng đưa lưỡi liếm xung quanh cục cứt.

Mép hậu môn đang dãn ỉa được nàng mát xa thoải mái, chẳng mấy chốc mà rơi xuống.

Bạch Khiết chỉ chờ có thể, cái miệng đã từ lâu thèm thuồng đớp chọn.

Bẹt!

Khứu giác và vị giác tạm thời bị não bộ loại ra khỏi cơ thể, nàng không nhớ rõ mùi và vị khi ấy là gì.

Mà không để Bạch Khiết có thời gian phản ứng, Ngô Thần đã ngay lập tức lên tiếng:

“Nuốt đi, tao vẫn còn khó chịu!”

Cũng tại thời điểm đó, con Lulu dưới sân dường như ngửi thấy mùi vị quen thuộc, sủa ầm lên.

Đây là hậu chiêu của Ngô Thần phòng trường hợp Bạch Khiết không ăn nổi.

Lulu sẽ được gọi lên ăn cứt và Bạch Khiết cũng bị chịch và phải mút lưỡi, hôn hít Lulu.

Coi như là gián tiếp ăn.

Hoặc tốt hơn là liếm sạch đít sau khi ỉa.

Mà hành động tiếp theo của Bạch Khiết khiến Ngô Thần biết mình đã lo thừa.

Nàng ta ngoan ngoãn nghe lời, thậm chí coi tiếng sủa của Lulu dưới sân như một lời động viên.

“Ực…”

Bạch Khiết sau khi trực tiếp nuốt xuống, cảm thấy cứt cũng không khó ăn như từng nghĩ.

Thêm đợt hai ít hơn đợt đầu một chút, Ngô Thân cuối cùng cũng đã ỉa xong.

Lần đầu đối với Bạch Khiết, như này đã quá đủ.

“Làm tốt lắm!”

Nhìn Bạch Khiết hưởng thụ một cách hơi đờ đẫn, Ngô Thần đánh giá hàng huấn luyện này là 9/10 điểm.

Tuy là lần đầu, nhưng phản ứng không như mong đợi nên chỉ được 9 điểm.

“Con chó, bò dậy nào!” Ngô Thần nhồi xổm bên cạnh Bạch Khiết, uy nghiêm ra lệnh.

“Gâu!”

Bạch Khiết ngoan ngoãn tuân theo, ánh mắt tha thiết nhìn hắn.

Ngô Thần thấy được trong mắt Bạch Khiết có nghi ngờ và chấp nhận, có thỏa mãn cũng như sung sướng.

Hắn giờ đây muốn phá hủy phòng tuyến tâm lý cuối cùng của nàng, để nàng không bao giờ nghi ngờ và vĩnh viễn tuân theo hắn.

Dắt Bạch Khiết bò lại gần vũng nước mà nàng đái ra trong lúc Ngô Thần ỉa, 1 vũng nước lớn mà cơ thể nàng sung sướng đến không kìm được.

“Nhìn đi! Mày rất thích món quà của tao nhỉ?” Dìm đầu Bạch Khiết sát với vũng nước, ảnh phán chiếu gương mặt dâm đãng biến thái của nàng hiện lên, Ngô Thần lại mở miệng:

“Vũng nước này là bằng chứng mày lên đỉnh khi đang nhận thưởng, gương mặt này là bằng chứng mày đang thỏa mãn!”

“Đúng là con chó biến thái của tao! Tao rất hài lòng với mày!”

“Lần này làm tốt lắm!”

Ngô Thần nhấn mạnh Bạch Khiết vui vì được hắn ban ơn, phá tan những nghi ngờ cuối cùng trong đầu nàng.

Tất nhiên vũng nước đái không thể phản chiếu rõ gương mặt đang đờ đẫn kia, lúc này Ngô Thần chỉ cần “nói”, để Bạch Khiết tự diễn biến, tự chuyển hóa.

Chỉ cần nàng nghĩ mình vui vẻ vì nhận thưởng, cơ thể mình lên đỉnh vì nhận thưởng thì não bộ sẽ tự phản chiếu gương mặt dâm đãng trên vũng nước mỗi khi nhớ lại… như vậy đã là thành công rồi.

Và quả nhiên như dự đoán.

“Gâu…”

Bạch Khiết sủa 1 tiếng, cái lưỡi lè ra chảy xuống nước dãi thèm thuồng.

Gương mặt nàng giờ khắc này chỉ còn dâm dục, ánh mắt nàng giờ khắc này chỉ có hưng phấn.

Tôn nghiêm và cả tư cách sống như 1 con người đã bị Bạch Khiết hoàn toàn chối bỏ, nguyện trầm luân trong những thứ bẩn thỉu nhất…

Thường nói tình yêu khiến con người ngu đi, nhưng sự thống trị và sự phụ thuộc đối với các cặp chủ nô cũng cho ra kết quả tương tự.

Cả hai thứ đều là nguyện ý tin tưởng và chấp nhận, tự động hợp lý hóa và loại bỏ mọi cái đi ngược lại “tình cảm giả dối” và “hành động” mà mình đang làm.

Một khi mọi thứ đã vào tròng, dù sai trái nhưng sẽ chẳng thể dứt ra được.

“Từ bây giờ tao cho phép mày nói tiếng người như 1 đặc ân!” Ngô Thần mỉm cười nhìn thành quả của mình, vuốt ve đầu nàng:

“Dù chỉ là một con chó nhưng mày vẫn là con chó đặc biệt nhất của tao!”

“Chủ nhân… Cảm ơn anh… Em sẽ làm mọi thứ vì chủ nhân!” Bạch Khiết cũng mỉm cười, ánh mắt chứa đựng si mê đối với Ngô Thần.

…..

Trong thùng rác góc phòng hiện tại có:

+ Vài mảnh nháp khi làm bài tập.

+ Vỏ kẹo, vỏ trái cây, nước ngọt.

+ Vỏ thuốc kích dục.

+ …

5 1 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
3 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Phi

Truyện đang hay mà sao ko viết nữa vậy tiếp đi

Phi

Khi nào đến đoạn có scat vậy

Phi

Bộ này hay á ra tiếp đi tác