HƯƠNG VỊ DÂM DỤC – Update Chương 14
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: HƯƠNG VỊ DÂM DỤC – Update Chương 14
Tác Giả: Đông Phấn Nguyên
Lượt Xem: 1050 Lượt Xem
" A…bố!" Yến thốt lên khi ông Nam chụp lấy bầu vú căng tròn của nàng rồi há miệng bú chùn chụt.
Hóa ra cách mà ông Nam nói lại là cách này, thật là quá khôn mà, cách này thì ai chả muốn.
" Đây là cách của bố ư…a…đừng bú con mà!" Yến bị kích thích, hơi thở bắt đầu dồn dập. Nàng không còn lời nào để diễn tả ông bố chồng dê cụ này.
Ông Nam chỉ đáp lại bằng điệu cười giả ngu, sau đó tiếp tục bú liếm cặp ngực thơm ngon của Yến.
Vì đang trong thời gian đầu cho con bú nên đầu ti của Yến dài và có phần hơn thâm, có điều nhìn vẫn rất hấp dẫn đối với ông Nam.
Ông Nam hút chặt đầu ti của Yến, khiến sữa chảy ra liên tục. Vị sữa mẹ nó nhạt nhạt chứ không như sữa hộp hay sữa bột, không phải ai cũng hợp khẩu vị để uống thứ này.
Ông Nam dụi đầu vào ngực con dâu, một bên bú còn bên kia dù ngón tay gẩy gẩy đầu ti cho nó cương cứng rồi bắn sữa thành tia.
Ông chuyển sang bên đó để bú rồi lại kích thích bên còn lại, cứ lặp đi lặp lại khoảng 10 phút, ông Nam bú đến mức ngực Yến đỏ hết cả lên.
Càng bú thì Yến lại càng ra nhiều sữa, có khi không cần bú mà chỉ gẩy đầu ti thôi cũng đủ khiến sữa bắn ra rồi.
" A….bố ơi…ư…con nghĩ là đủ rồi đó con không thấy khó chịu nữa!" Yến bặm môi thở gấp, lâu rồi không có lại cảm giác được kích thích như vậy.
Ông Nam kệ con dâu nói gì, ông vẫn cứ gẩy đầu ti của Yến làm sữa bắn ra rồi ông húp hết.
" Ư…ưm….con xin bố….con không chịu nổi….!" Yến bắt đầu không ổn, nàng càng sướng thì sữa lại ra càng nhiều.
Yến rùng mình chịu trận, nàng bị ông Nam đè ngửa ra giường. Ông Nam vừa bú vú vừa sờ mó khắp người của Yến.
" Ư…bố ơi đừng mà…con không được khỏe." Yến mím môi thở gấp, sau đó thì cất tiếng khe khẽ.
Ông Nam nào có nghe, kích thích phần trên chán chê rồi ông bắt đầu kéo quần Yến xuống.
Yến một tay giữ quần một tay cố đẩy đầu ông Nam ra khỏi ngực mình nhưng khá vô ích. Sau một hồi giằng cho thì quần của Yến cũng bị ông Nam kéo xuống tới đầu gối.
Cái lồn nhẵn nhụi không lông lại hiện ra trước mắt ông Nam, trước khi Yến đẻ 1 tuần ông Nam đã không còn làm tình với nàng, đến nay cũng khoảng một tháng mấy ngày.
Ông Nam cảm giác nhớ nó kinh khủng, cứ như cả thế kỉ rồi chưa được gặp. Thấy bố chồng nhìn chằm chằm vào nơi nhạy cảm của mình, Yến lấy tay che đi và nói nhỏ : " Bố đừng nhìn như vậy…con ngại!"
Ông Nam mỉm cười nhìn con dâu, một tay vẫn đang bóp ngực của Yến khiến sữa chảy ra : " Chẳng phải bố nhìn thấy hết rồi sao, có gì đâu mà ngại….con tính nhịn tới khi nào nữa."
Yến nhỏ giọng đáp : " Con thực sự không có hứng mà…bố dừng lại đi."
" Nhưng cơ thể con nói có đấy!" Ông Nam cười, đưa tay nhấc tay Yến ra để ông ngắm nghía lồn nàng.
Sau đó ông Nam cúi xuống, hít lấy mùi hương thoang thoảng của con dâu. Cái mùi thơm đặc biệt mà chỉ phụ nữ đang hứng tình mới có.
Đầu mũi ông Nam cạ vào hạt le của Yến khiến nàng giật mình, chân hơi quýnh lại.
Tay cầm đùi con dâu banh ra, ông Nam đưa tay vuốt ve từ trên xuống dưới lồn Yến làm nàng run lên bần bật vì kích thích.
" Ư…đừng mà bố…ư…tha cho con!"
Trước lời rên rỉ của Yến, ông Nam không dừng tay. Ngón tay ông khẽ tách hai mép lồn ra rồi chui vào bên trong thăm dò. Cái lồn vừa sinh gần 1 tháng nhưng nhìn vẫn rất đẹp và ngon, được khoảng 80% như thời đỉnh cao của nàng, cái thời mà diễn ra cuộc tình loạn luân bố chồng nàng dâu giữa nàng và ông Nam.
Cạch…
Cửa phòng Yến mở ra, bà Thảo xuất hiện cùng với gượng mặt biểu cảm khó tả.
Ông Nam và Yến lặng thinh mà nhìn bà, bị bắt quả tang lúc đang chuẩn bị móc lồn con dâu khá là bất lực và không biết giải thích sao cho phải.
" Ông đang làm gì con dâu tôi thế ông kia?" Bà Thảo đi vào, trên tay là hai ly sữa chua tự làm. Nét mặt tuy có hơi tức giận nhưng là nét giận trong sự bất lực.
Đây là cơ hội, Yến liền nhích người về sau khiến tay ông Nam tuột khỏi lồn mình, nàng kéo quần lên, kéo áo xuống.
Còn ông Nam thì cười khổ với vợ : " Tôi… đang bấm huyệt con con thôi."
Bà Thảo bĩu môi rồi nói : " Thôi đi ông, cái nết ông thế nào tôi còn lạ gì…con bé vẫn chưa khỏe đâu đừng có mà léng phéng."
Bà Thảo cầm sữa chua đặt lên mặt bàn, sau đó đi tới bế con lên rồi vạch vú ra cho ti.
Yến chỉnh trang lại quần áo, bế con lên rồi đặt vào trong nôi. Ông Nam ngồi đó nhìn vợ và con dâu chăm sóc con nhỏ, trong lòng không khỏi có chút ấm áp.
Ở cái tuổi này rồi mà vẫn có được niềm vui như vậy, ông quả là một người may mắn.
Dù ban nãy không húp được ít nước nào của Yến nhưng cũng đủ với ông Nam hôm nay, thời gian còn nhiều mà lo gì.
Bỗng điện thoại trong túi quần rung lên, là cuộc gọi đến.
Ông Nam nghe.
" Alo! Gọi bố có việc gì vậy Rina?"
" Bố, bố tới chỗ làm đón con được không ạ?"
" Nay về sớm hả con, đợi bố nhé."
" Vâng ạ."
Ông Nam cúp máy, bà Thảo hỏi : " Rina gọi gì thế ông?"
Ông Nam đáp : " Con bé nói bảo tôi tới đón, tôi đi luôn đây."
Thấy ông Nam hứng khởi hẳn lên thì bà Thảo lại trách : " Nhìn kìa, con dâu thứ gọi cái đi luôn…ông liệu hồn với tôi đó."
Yến lắc đầu phì cười, bố mẹ chồng có tuổi rồi mà vẫn như còn son.
Ông Nam cười hì hì : " Thì bố chồng phải quan tâm con dâu chứ, giống như tôi quan tâm Yến vậy…con nhỉ!"
" Ờ…vâng ạ!" Yến ngập ngừng gật đầu.
Bà Thảo lườm ông Nam một cái rồi xua tay : " Thôi ông đi đi kẻo Rina chờ."
Ông Nam vác xe máy phóng tới chỗ làm của Rina, thấy Rina đang ngồi ở ghế đá bên ngoài đợi.
Cũng vừa lúc đó, Phương đi ra và rủ Rina đi ăn.
" Rina…mình đi ăn nhé chị biết quán này ngon lắm."
Rina nhìn thấy ông Nam đã đang ở cổng thì lắc đầu : " Để lần sau nhé…em lỡ gọi bố chồng tới đón mất rồi."
Nghe vậy Phương tỏ ra vui vẻ bèn lắc tay Rina hỏi : " Bác Nam ấy hả, bác ấy đâu rồi rủ đi ăn luôn."
Rina thấy Phương mỗi khi nhắc tới ông Nam thì tỏ ra khá vui, nàng liền chỉ tay ra cổng : " Ông ấy tới rồi."
Phương nhìn theo ra cổng, bóng dáng người đàn ông trung niên ấy khiến nàng cảm thấy như nhẹ nhõm hẳn đi. Sau đó nói : " Đi…ra đó rủ xem bố em có đi không."
" Chị khá thích bố em nhỉ?" Rina hỏi dò, nàng thấy rõ điều đó ở Phương.
Phương đáp : " Haha bác ấy nói chuyện khá hợp với chị, chị cũng thích tính của bác ấy."
Phương lại quay ra hỏi thăm dò : " Sao thế? Em sợ chị có ý đồ gì với bố chồng em à?"
Rina lắc đầu : " Em nào nghĩ thế, chị xinh như vậy, được bao nhiêu trai đẹp theo đuổi mà còn không thích…thích gì ông già như bố chồng em."
Phương mỉm cười gật đầu : " Hihi, thôi đi nào."
Cả hai đi ra cổng, từ xa ông Nam đã nhận ra người đi cùng Rina là Phương bởi Phương luôn tạo được ấn tượng mỗi lần xuất hiện. Chiều cao nổi bật, gu ăn mặc cực chất cùng với nhan sắc xinh đẹp, thân hình bốc lửa…hoàn hảo.
" Con chào bố."
" Cháu chào bác!"
" Ừ, chào hai đứa…!"
Phương mỉm cười rồi cười thân thiện với ông Nam : " Hi…bác nhớ cháu không?"
Ông Nam nhớ rõ nhưng giả vờ suy nghĩ vài giây rồi đáp : " Cháu là Phương bạn của Rina, bác nhớ mà."
Phương cười rạng rỡ khi nghe câu trả lời của ông Nam, nụ cười rạng rỡ cùng với nhan sắc xinh đẹp ấy khiến cho ông Nam phải ngây người trong vài giây.
" Bác Nam này…cháu và Rina đang tính đi ăn, bác đi cùng luôn nhé!" Phương lên tiếng rủ rê.
Rina đang tính lên tiếng nói gì đó thì đã bị Phương đứng sát lại, luồn tay ra phía sau và nhéo vào bắp tay của Rina. Ông Nam thấy Rina không lên tiếng từ chối mà còn cười nên nghĩ con dâu đã đồng ý.
" Vậy hai đứa đi ăn đi, bố về rồi khi nào xong gọi bố tới đón." Ông Nam nói với Rina. Việc một ông già đi ăn với con dâu và bạn của con dâu chẳng có gì hay ho, nên không Nam không muốn đi.
Thấy ông Nam từ chối, Phương liền tỏ ra có chút thất vọng, trong lòng muốn ông Nam đi ăn cùng để có dịp nói chuyện với ông nhiều hơn.
Cũng tính níu kéo nhưng có mặt Rina ở đây nên Phương chỉ đành giật đầu, chấp nhận sự thất bại của mình lần này.
Tối đó, khi Rina đang ở trong phòng soạn thảo giấy tờ thì ông Nam gõ cửa.
" Bố vào được chứ?"
" Vâng ạ."
Thấy Rina đang ngồi làm việc, tấm lưng mảnh mai quyến rũ đập vào mắt ông Nam. Ông tiến tới phía sau con dâu rồi cúi xuống vừa vuốt ve mái tóc mềm mại vừa ngửi mùi hương thoang thoảng dễ chịu.
" Có chuyện gì vậy bố, để con làm nốt công việc đã." Rina hơi nhột, nàng khẽ cự quậy và nói nhỏ.
Ông Nam thôi không ghẹo Rina, ông vào việc chính : " Phương và con có quan hệ thế nào?"
" Bố sao lại tò mà về chị ấy ạ, bọn con là bạn, đồng nghiệp với nhau." Rina đáp.
" Lần trước bắt cặp với Phương, bọn bố có nói chuyện về nội dung mà chắc con cũng biết là gì." Ông Nam nói, sau đó nhìn thái độ của Rina.
Rina hơi cúi đầu, nàng biết chuyện mà Phương và ông Nam nói liên quan đến vấn đề gì vì nàng cũng là người trong buổi tiệc đó mà. Nàng cũng không có trốn tránh mà chỉ là mỗi lần nhắc tới lại cảm thấy hơi ngại vì đã lôi kéo ông Nam vào cái trò chơi mà ngay cả nàng cũng không biết đó.
" Vâng con biết." Rina gật đầu
Ông Nam nói ra nghi ngờ trong lòng mình : " Bố thì không có làm gì hay tán tỉnh Phương, nhưng bố cảm thấy Phương đối với bố hơi lạ…con thấy sao?"
Rina trầm ngâm, nàng đương nhiên nhận ra điều đó. Với cương vị là một cô con dâu hiếu thảo thì nàng chắc chắn không muốn ông Nam có mối quan hệ sai trái bên ngoài, nó có thể kéo tới nhiều hệ lụy và có thể làm ngôi nhà yên ổn này phải nổi sóng.
" Con cũng thấy thế…!" Rina đáp.
Ông Nam hôn nhẹ lên bờ vai trắng trẻo của nàng, sau đó nói tiếp : " Ngộ nhỡ bố và Phương xảy ra chuyện gì…con thấy thế nào?"
Rina lập tức quay ghế ra nhìn ông Nam, đầu lắc liên tục với ánh mắt xúc động : " Không được đâu, con không muốn bố như vậy đâu…con muốn bố là của bọn con thôi."
: Ừ…bố sẽ không làm thế!" Ông Nam xoa đầu Rina một cách ấm áp.
" Thôi con làm việc tiếp đi, đừng thức khuya quá đó." Ông Nam nhắc nhở Rina, sau đó hôn lên trán cô con dâu đáng yêu trước khi ra khỏi phòng.
Để lại Rina ngồi một mình trong phòng với ánh mắt phức tạp nhìn theo cho tới khi cánh cửa bị đóng lại.
" Bố là của mình, không thể để chị Phương làm hại bố được." Rina thầm nói, sau đó nàng lại tiếp tục công việc.
****
Phương mặc bộ váy ngủ màu xanh nơ gợi cảm, vừa bước ra khỏi phòng ngủ của cô con gái 7 tuổi sau khi kèm cô bé học và cho bé đi ngủ. Phương lấy một chai bia trong tủ lạnh, bật nắp rồi uống một hơi hết gần một phần ba chai sau đó hít thở một hơi khoan khoái, nàng cầm chai bia đi ra ban công đứng hóng gió.
Ly hôn chồng, sống một mình nuôi con. Mặc dù có nhà riêng như nàng vẫn gửi con cho bố mẹ ruột chăm, căn chung cư nàng đang ở là của nàng. Mặc dù thời gian đầu dọn về ở chung với bố mẹ nhưng ở nhà con hai cậu em trai một nhỏ học lớp 7 còn đứa lớn học lớp 11. Lắm lúc sinh hoạt cũng bất tiện, với lại hàng xóm xung quanh cũng không có thân thiện gì khi mà họ hay có những lời đồn không hay về Phương.
" Cái loại đàn bà bỏ chồng…vứt!"
" Làm giáo viên gì mà ăn mặc cứ như đi làm gái, lương giáo viên được mấy đồng mà toàn thấy dùng đồ hiệu, chắc chắn là đang làm su gờ bây by cho lão nhà giàu nào đó rồi."
" Úi dời mẹ gì mà cứ vứt con cho ông bà ngoại chăm rồi đi từ sáng tới tối mới về, loại này bảo sao chồng không bỏ."
Những lời đàm tiếu qua loa linh tinh này cũng nhiều lần lọt vào tai bố mẹ Phương. Nhưng họ biết con mình không như thế, vả lại đi đôi co với những người nhiều chuyện thì cũng chẳng cần thiết nên họ mặc kệ. Phương thì không hiền như bố mẹ mình nên hàng xóm chỉ dám nói xấu khi nàng không có nhà.
Cũng vì lẽ đó mà Phương mua một căn chung cơ gần nhà, không muốn ngày nào cũng phải gặp bản mặt của mấy bà hàng xóm hãm lồn. Tiền nàng kiếm đủ ăn tiêu, có nhiều thì nàng sẽ gửi cho bố mẹ nuôi 2 cậu em trai. Phương mới được một ông anh giới thiệu cho làm người mẫu ảnh tại một shop quần áo uy tín, nàng đã nhận và chụp thử thấy khá ok mà thu nhập cũng khá nên quyết định làm thêm công việc người mẫu ảnh.
Nhìn con phố sáng đèn với thỉnh thoảng là những chiếc xe phóng vút qua, Phương lại tu một hơi hết sạch chai bia. Mặt nàng không chút thay đổi, cuộc sống độc thân thật là thích nhưng cũng thật cô đơn. Nhiều lúc cần ai đó tâm sự, dãi bày những buồn vui trong cuộc việc cũng chẳng có. Sau lần ly hôn trước thì nàng hơi mất niềm tin vào tình yêu, nàng vốn xinh đẹp nên những gã trai theo đuổi nàng chủ yếu là vì nhan sắc, nhiều gã nhà giàu tán tỉnh nàng bằng cách khoe của và bị nàng block thẳng.
Phương là mẫu người độc lập về tài chính, không dựa dẫm vào bất kì ai cả, nếu những người phụ nữ khác chờ chồng đưa lương cho thì Phương tự làm tự tiêu, lương chồng đưa cho hay không thì tùy, cũng chính vì thế mà gã chồng cũ của nàng đem hết lương đi cho gái. Nàng không thích giữ tiền của chồng nhưng nếu không giữ thì gã đem đi phân phát hết.
Cuộc sống độc thân trôi qua bốn năm, nàng thà thủ dâm để giải quyết nhu cầu còn hơn là yêu đương với gã trai nào. Nàng cứ nghĩ sẽ sống như vậy đến hết đời nhưng rồi một cuộc gặp gỡ tình cờ lại trở thành thứ thay đổi hoàn toàn cuộc sống của nàng.
Nàng đã gặp một người đàn ông đáng tuổi bố mình, nàng bị hấp dẫn bởi giọng nói trầm ấm của ông ấy, sự phong độ ở cái tuổi mà nhiều người đàn ông đã phải chạy chữa bệnh tật khắp nơi. Cách người đó nói chuyện, cách thể hiện sự quan tâm hay sự tế nhị cần có, nàng không ngờ rằng một người đàn ông ở độ tuổi đó lại không phải giới thượng lưu lại có được như vậy.
Qua người bạn thân nàng biết ông ấy chỉ là gã nông dân, điều này khiến nàng bất ngờ. Nàng cũng không biết cảm giác đối với người đàn ông kia là gì, nàng chưa từng nghĩ đến việc sẽ cảm nắng một ai đó chứ đừng nói tới việc người đó lại là bố chồng của bạn mình.
" Phương ơi là Phương…mày đang nghĩ gì trong đầu vậy?" Phương đứng ở ban công, gió mắt lùa tóc nàng khẽ tung bay.
Hết chương 10.