HƯƠNG VỊ TÌNH THÂN – Truyện Dài Người Lớn 2024 – Update Chương 180

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: HƯƠNG VỊ TÌNH THÂN – Truyện Dài Người Lớn 2024 – Update Chương 180

Tác Giả:

Ngày Cập Nhật : 31/12/2024

Phần 169

-Đặt vòng rồi thì cứ cho hùng hục như vậy à!
Trả lời câu hỏi của tôi bằng một cái tặc lưỡi rồi thằng Phong đầu đất nói tiếp:
-Có sao đâu anh, cho vợ sướng mình cũng sướng mà, hì hì.. có bà máy bay em bảo anh rồi đấy.. mà em nói anh đừng giận nhé em biết bà ấy là chị dâu anh luôn.
Giả bộ trầm tư một chút thằng Phong đầu đất bắt đầu thủ thỉ to nhỏ có vẻ hối lỗi, thằng này thì ruột để ngoài da nên nó nói tôi cứ ậm ừ rồi bảo:
-Cái đó do ông anh tao thôi chứ đâu phải tao hơn nữa mày cũng sướng mà..hì hì.. công nhận bà ấy ngon lành đúng không!
Thằng Phong gật đầu nói:-
-Vâng! Bà ấy hai đứa con lớn đùng rồi mà hàng họ thì khỏi phải nói. Gần như cứ lần nào động vào là chảy nước.. và bà ấy chỗ nào cũng có thể chơi được!
Lúc này tôi nói:
-Máy quay đầy đấy, cẩn thận. May mà mày chọn chỗ dính mỗi cái máy quay của nhà chứ dính máy quay của hàng xóm thì lúc đó mày xác định đấy1
Thằng Phong nghệt mặt ra mà nói:
-Ô thế mà vẫn dính vào máy quay á, em là em chọn kĩ lắm rồi!
-Kĩ nhưng không có nghĩa là không dính.. nhưng nói chung mày muốn làm ăn gì thì làm chú ý cẩn thận!
Nói chuyện với thằng Phong một lúc thì đưa nó về nhà. Thằng bạn nó cũng qua chỗ tôi làm nhưng tôi quên mất tên, anh em chào hỏi nhau một chút rồi đi về.
Chợt nhớ đến lời dặn của anh Tới nên tôi lấy cái điện thoại bấm máy gọi cho Kim. Vừa nghe được ba hồi chuông thì tiếng Kim đã vang lên:
-Anh Minh à!
Tôi run run nói:
-Ủa.. sao mà nhận ra anh thế!
Tiếng cười khúc khích vang khẽ khẽ:
-Hì hì.. dĩ nhiên là nhận ra chứ.. đè người ta bao nhiêu lần quên làm sao được, khéo mà cái mùi cũng nhớ đây này!
Tôi cười khì khì bảo:
-Hì hì.. thế em về lâu chưa?
Kim đon đả nói:
-Em mới về có được tầm ba tháng thì phải khoảng khoảng đấy.. thế anh dạo này thế nào. Tai nạn như vậy có sao không? Mới ra viện mà gọi cho em ngay à!
Tôi đi thẳng vào vấn đề:
-Thế giờ rảnh không qua uống café với anh nào.
Tiếng Kim tủm tỉm vang lên:
-Có chứ! Hì hì.. qua chung cư này đón em nhé!
Nói chuyện thêm vài câu thì tôi lái xe qua chung cư đã thấy Kim đứng đó với cái xe đẩy rồi. Vừa thấy tôi Kim nói:
-Khỏi cần đi đâu xa anh nhé, qua bên kia xíu nói chuyện là được rồi, em còn trông thằng bé!
Tôi gật đầu rồi cố gắng liếc qua nhưng thằng bé bên trong cái xe nôi không nhìn rõ mặt được. Qua quán café cả hai cùng ngồi xuống nói chuyện.
Hương vị thơm lừng của món café quen thuộc đưa vào mũi khiến tôi nhớ lại những hình ản hỗn độn ngày xưa.
Thực ra mà nói thì chẳng phải ngày xưa mà chỉ là những hình ảnh của một hai năm về trước, công nhận thời gian trôi qua nhanh chóng vô cùng.
Liếc qua cái xe đẩy tôi hỏi:
-Con em được mấy tháng rồi?
Kim tủm tỉm bảo:
-Nó được gần sáu tháng rồi đấy!
Tôi liếc qua thì mới nhận thấy nó giống tôi đến tám chín mươi phần trăm. Hơi run run tôi ngẩng lên thì nhìn thấy ánh mắt thích thú của Kim.
Đang định hỏi thì Kim hỏi lại luôn:
-Sao có giống anh không?
Lắp bắp không nói lên lời tôi gật đầu đang định hỏi thêm thì Kim nói:
-Con anh đấy! Không phải hỏi bố đứa bé là ai đâu, hì hì. Em có mẫu máu của nó rồi anh cứ việc đi mà kiểm tra nhé..
Rưng rưng trong lòng tôi bảo:
-Con.. anh á.. sao mà em không nói. Để anh cưới Tâm Anh rồi .. em mới bảo vậy là sao.1
Hơi giận Kim một chút định mắng cho Kim một trận thì Kim nói:
-Gớm! Trông cái mặt kìa.. trước khi đi em đã bảo có duyên gặp lại và có duyện gặp lại em cho anh một bất ngờ rồi còn gì nữa. Nhớ kĩ lại đi!
Tôi nhíu nhíu quả thật Kim có nói với tôi như vậy. Đang định phản biện thì bất ngờ Kim lại nói thêm:
-Yên tâm đi..em và con không làm phiền đến cuộc sống của bố nó đâu. Dù sao có nó cũng là một niềm hạnh phúc vô cùng lớn đối với em rồi, em cũng chẳng cần danh phận., chẳng cần anh có trách nhiệm gì đâu, một mình em nuôi được!
Lườm Kim một cái rồi tôi bảo:
-Em nói thế mà được à! Con của chung chứ một mình em mà đẻ được chắc!
Kim lại cười khì khì.. bảo:
-Một mình em đẻ được còn gì nữa, yên tâm là em sẽ cho nó nhận bố nó. Em không nghĩ là anh cũng nặng tình như vậy..hì hì..Em làm chủ hai cái spa nên không để cho nó đói đâu, mà có biến là em vác nó trả anh luôn đấy!
Không thể chịu nổi cái vẻ ngang bướng của Kim nên tôi chỉ biết cười trừ, dĩ nhiên là Kim cho tôi bế thoải mái đứa con của mình.
Công nhận cái sợi dây gắn kết tình phụ tử nó khác lạ vô cùng.. không thể nào mà hiểu được cái mối gắn kết đó.
Nói chuyện một lúc rồi Kim nảo:
-Bảo em nó đẻ luôn cho một đứa nữa đi.. !
Tôi cười khì khì trả lời:
-Cũng đang bảo đây em! Thế tính nuôi con một mình mà không cưới ai à!
Kim nửa đùa nửa thật bảo tôi:
-Cưới anh có được không?
Khựng lại không nói gì thì Kim khúc khích cười bảo chỉ trêu rồi nói:
-Tâm Anh nó mà biết nó đánh cho thì có mà không còn đường chạy đấy nhé. Nhìn cái mặt tưởng thông minh mà bị lừa!
Tôi chỉ biết nhăn nhó không nói gì rồi đi về. Công nhận cái thân hình của Kim lúc này ngon lành vô cùng, bà mẹ một con lại trong ngành spa nữa.. Có lẽ vì không muốn dính đến công việc của tôi nên Kim chọn một ngã rẽ như vậy.
Với tâm trạng hỗn độn vừa vui mừng vừa sợ sệt vừa khó chịu một chút gì đó tôi lái xe về nhà. Tâm Anh đã dọn cơm sẵn rồi hai vợ chồng ăn.
Vừa nhìn thấy mặt tôi Tâm Anh hỏi:
-Vẫn còn khó chịu trong người à?
Lắc đầu tôi bảo:
-Không khó chịu gì đâu, đỡ đỡ một chút rồi.. đang ngẫm nghĩ sao vận đen đến với mình như vậy, chắc chắn có thằng chơi đểu!
Tâm Anh cười rồi bảo:
-Cứ bình tĩnh đi.. mọi việc luôn có mọi người bên cạnh, có luôn em cơ mà.. hì hì.. thế tí nữa làm cái cho bớt căng thẳng không?
Nhìn cái cặp vú của Tâm Anh tôi bảo:
-Chơi luôn hì hì.. !
Nói chuyện một hồi thì Tâm Anh lại nói đến em thằng cu Đạt. Công nhận con bé cứng cỏi nhưng không biết có chịu được không!
Tặc lưỡi tôi bảo:
-Thời gian sẽ xóa dần đi nỗi đau thôi mà… đang định hỏi vợ yêu câu này đây!
Quá tò mò trước cái vẻ ngập ngừng của tôi Tâm Anh hỏi:
-Có chuyện gì thế? Chắc em tình cũ nào đến đòi gì đúng không? Là vợ anh có vài tháng em quá hiểu nhé.. Thế kể em xem nào, có cô tình nhân nào đòi gì cần gì cứ để vợ anh lo cho nào. Lấy vợ là vợ lo cho hết!
Nửa đùa nửa thật tôi bảo:
-Thế bây giờ có một em nào đấy đấy bảo nuôi con thì sao?
Tâm Anh vẫn giữ thái độ bình tĩnh bảo:
-Cái đó xem xét nếu là con anh thật thì nuôi thôi, thêm một đứa trẻ cũng vui cho nó làm anh luôn nhưng với mẹ nó thì.. không có chuyện ở chung đâu nhé, và cũng không có chuyện là anh sang bên đó ở. Chỉ ở với con và em nhưng anh phải có trách nhiệm với đứa bé đó. Léng phéng với mẹ nó em cắt!
Tôi lại trêu:
-Cắt đi thì dùng bằng gì!
Hừ hừ rồi Tâm Anh nói:
-Cái đó tính sau.. thế có đứa nào thật à? Kể cho em nghe đi nào. Vợ anh có bao giờ giận anh đâu cơ chứ.. Để trong lòng khó chịu lắm đấy!

3.6 38 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
21 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Hùng

❤️ mong ad ra chương đều nha

Hùng

đã rất lâu 🤭 ad chưa ra chương mới
Hóng ạ

Hư vô

Chương mới nữa đi ad

Hư vô

Khi nào mới ra tiếp chương mới vậy ad ơi

Hư vô

Ad ơi tiếp đi