Huyết ngải oan hồn
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Huyết ngải oan hồn
Tác Giả: Cá mập trắng
Danh Mục: Bạo Dâm, Biến Thái, Máy Bay, Ông Già, Truyện Ma, Truyện Sex Người Lớn, Tưởng Tượng, Vụng Trộm
Ngày Cập Nhật : 28/03/2025
Lưu ý : Truyện chỉ để đọc giải trí, tất cả tình tiết trong truyện đều là hư cấu không có thật ( Truyện cucklod mẹ, loạn luân thể loại nặng )
Rằm tháng 7 theo dân gian truyền miệng là ngày quỷ môn quan mở cửa cho cô hồn dã quỷ trở lại dương thế. Nên những ngày này có một số điều cấm kỵ không thể làm đặc biệt như là đi một mình vào ban đêm.
* Không được nói bậy nơi linh thiên mồ mả
* Không được soi gương vào ban đêm
* Không được đi vào rừng sâu vì dễ bị cô hồn dã quỷ che mắt.
Từ trước đến nay có biết bao nhiêu thế hệ đã truyền miệng nhau những câu chuyện tà ám quỷ dị nhưng chưa có ai có thể chứng thực điều đó là đúng hay không kể cả bản thân tôi cũng vậy cho đến một ngày….
***************
– Đứng lại, mấy thằng chó, địt mẹ tụi mày chơi thua rồi chuồn à… Trả tiền cho bố mày.
Từ phía sau 5, 6 thằng mặt bậm trợn cầm mã tấu rượt theo, dí chém tôi và thằng Vương. Sở dĩ như vậy là bởi vì tôi và nó bị lũ khốn thằng Hoàng bạc bịp, vì ức chế bọn nó chơi bịp nên hai thằng canh lúc thằng Hoàng không chú ý liền nhanh tay cuỗn số tiền trên bàn rồi bỏ chạy, ai ngờ trong sòng bọn nó thủ sẵn hàng nóng thế là bị cả đám xách mã tấu rượt chạy, hai thằng chạy vòng vòng từ sòng bạc ra đến tận vùng heo hút, ấy thế mà đám chó kia vẫn rượt theo không nhả.
– Ầy.. Làm sao đây, phía trước là núi cấm rồi giờ chạy vào đó không ?
– Sợ chó gì, giờ không chạy vào thằng Hoàng nó băm tao với mày ra đấy.
Tôi vừa chạy, vừa nói, thằng Vương ở bên cạnh mặc dù sợ, nhưng vẫn theo ý tôi hai thằng liều mạng xông thẳng vào đám cây rậm rạp phía trước chạy thẳng một mạch vào sâu trong rừng, lúc này đám thằng Hoàng chạy phía sau đột nhiên dừng lại, thằng Hoàng đưa tay dang ra cản đám đàn em.
– Dừng được rồi, đừng đuổi nữa.
– Sao vậy anh. Chả lẽ để bọn nó chạy thoát à..
Một thằng chạy phía sau thằng Hoàng khó hiểu hỏi, thằng Hoàng thở dốc ra nói
– Mày mới về đây gia nhập băng nên còn chưa biết. Ở chỗ này có 1 vùng núi gọi là Thiên Sơn Cấm hay được biết đến là núi cấm, ngọn núi này đã từ rất lâu nổi lên với các câu chuyện truyền thuyết đồn thổi tai nhau, trong núi này có ma đấy.
– Gì, có ma ?, anh nói đùa à, thời buổi nào rồi còn tin mấy cái đó.
– Mày chưa chứng kiến nên mày không biết, tao từng chứng kiến đấy, có nhiều người tin trên núi này có vàng đợt ông chú Sáu cạnh nhà tao đây vì tin tưởng lời đồn đó, một mình ông xách balo lên núi đi tìm, nhưng hơn 1 tuần gia đình không thấy về, liền lo lắng cử người đi tìm ông lúc đến gần bìa rừng gần con suốt, thì phát hiện xác ổng bị treo lủng lẳng trên một cái cây Đa, da thịt thối nát, đặc biệt là hai mắt đã bị móc ra, lưỡi cũng bị cắt đi, tao là 1 trong những người tham gia đi tìm ổng đấy.
Một thằng khác vẻ mặt hoảng sợ tả lại cảnh ma mị trước kia. Thằng mới gia nhập băng nghe đến đoạn này thì mồ hôi rơi lả tả, nó tò mò hỏi tiếp.
– Rồi sau đó thì sao ?.
– Thì đưa xác ổng về an táng, mà không hiểu vì sao lúc khâm liệm cho ổng đột nhiên máu từ trong miệng ổng trào ra dữ dỗi, mà máu đen đấy nhé.. nếu máu đỏ thì tao không thấy lạ gì, nhưng lại trào ra máu đen, lúc đó khiến cả xóm đến dự tang ổng sợ đái ra quần, vợ ổng cũng mời thầy về cúng, thầy cúng vừa đến
nhìn thân thể của ổng rồi bấm tay thì sắc mặt xanh lè, không dám nhận vụ này mà bỏ về. Gia đình hết cách nên vội làm nhanh an táng cho ổng, sau khi an táng xong lại trôi qua 1 tuần cả nhà ổng đột ngột lăn đùng ra chết từ trẻ đến già. Phía công an có xuống điều tra thì không hề phát hiện ra dấu tích gì của việc bị giết hay bệnh tật đấy.
– Vãi đạn thế.
– Ừ, mày nghe nó kể thì biết rồi, thôi anh em về nếu nó chết trong đó thì mặc xác nó, còn nếu bọn nó còn sống quay ra thì anh em lại tìm bọn nó.
Thằng Hoàng bình tĩnh nói, đám đàn em nghe theo lần lượt quay đầu bỏ về. Tôi và thằng Vương cứ thế chạy không ngừng nghỉ, đến đoạn chạy đến gần một bờ suối có cây đa lớn vì mệt quá thằng Vương kéo tôi lại.
– Ê… nghỉ đi, tao mệt quá chạy không nổi nữa, mà tới đây rồi chắc đám thằng Hoàng không rượt theo nữa đâu.
– Ừ nghỉ chút, mẹ thở không ra hơi.
Thằng Vương cùng tôi ngồi xuống chỗ cây Đa lớn tựa lưng vào nghỉ ngơi, trong rừng là một mảng yên tĩnh, tối om như mực vì vào thời điểm này đã hơn 2h sáng, không khí loãng, sương rơi xuống càng mang đến sự lạnh lẽo ma mị đáng sợ, tôi tuy nghỉ ngơi nhưng hai mắt cũng liếc ngang, liếc dọc, thật sự lúc này nói không sợ thì cũng không phải, lúc nãy vì bản thân đặc vào tình huống nguy cấp nên mới liều mạng chạy thọt vào chỗ này.
Sinh ra, và sống trên mảnh đất An Giang này tôi cũng khá rõ về ngọn núi này, nhưng bản thân đã không còn gì để mất nữa rồi, chỉ đành cắn răng, cắn cỏ mà chơi tới thôi. Tôi tên đầy đủ là Trần Văn Sang năm nay 25 tuổi, khi sinh ra thì mẹ đã mất, tôi không rõ mặt mũi của mẹ tôi như thế nào, vì lúc ấy ba tôi không có làm tang cho mẹ hay để lại di ảnh, ổng chỉ kể lại mẹ tôi tên Hương mà thôi, khi nuôi tôi đến năm 7 tuổi thì ổng có quen một người phụ nữ khác rồi hai người tiến đến hôn nhân, vì gia đình người phụ nữ kia thuộc tầng lớn cao sang quý tộc nên sợ ba mẹ người phụ nữ đó không chấp nhận rể của mình đã có 1 đời vợ và con thế là ổng vứt bỏ tôi. may mắn thay là tôi được cô Liên hàng xóm một người phụ nữ nghèo lớn tuổi không có chồng và con, nhận tôi làm con nuôi, nuôi tôi tới năm 16 tuổi thì bà bệnh nặng rồi mất, từ đó tôi lạc lõng vô cùng, bỏ học rồi dao du với đám bạn xấu, thường hay lui tới chỗ sòng bạc để ăn thua đủ kiếm tiền sinh nhai qua ngày, trong sòng bạc tôi cũng may mắn quen được thằng Vương thấy nó hợp tính, với lại hoàn cảnh cũng khá giống tôi, là ba mẹ ly hôn, bỏ mặt nó, nó lang thang một mình, thế nên tôi rủ nó về ở chung với tôi và hai thằng chơi từ đó đến đây cũng được 8 năm trời.
Đang nhìn khung cảnh ảm đạm, âm u trước mặt, đột nhiên một làn khói trắng bóc lên, lướt ngang qua mặt tôi, tôi giật mình quay lại, thấy thằng Vương đang đổ ít bột ketamin lên gói bao bì rồi đốt lửa lên hít, tôi lắc đầu thở dài ra nói.
– Trong hoàn cảnh này, mày còn tâm trạng để hút à..
– Thì trong hoàn cảnh này mới hút đó mày, hút để đỡ sợ, khà khà… Làm một hơi cho tỉnh táo đi.
Nó đưa gói thuốc ma túy qua tôi, tôi không ngần ngại cầm lấy đưa tới mũi hít sâu vào một hơi, đầu óc như bay bỗng cả lên, thân thể sảng khoái, lúc đang trong cơn phê pha, bỗng dưng thằng Vương hét lên 1 tiếng.
– Á…..a..
Khiến tôi giật mình, tim muốn rớt ra ngoài.
– Địt mẹ,.. mày làm cái chó gì vậy, đang ở trong rừng đấy, mày làm tao xém bể cả tim…
– Tao,.. tao phát hiện ra cái gì này…
Tôi nhíu mày, nhìn nó, nó lúc này đang đứng bật dậy chỉ tay xuống chỗ bên cạnh tay trái lúc nãy nó ngồi, bên cạnh nó là đám cỏ dại mọc um tùm phủ kín dưới gốc cây đa, chưa hiểu là nó chỉ cái đéo gì.
– Phát hiện cái gì, cỏ dại thôi mà..
– Mày nhìn đi.
Nó cúi xuống lấy tay gạt đóng cỏ dại qua hai bên, tôi ngồi chòm hỏm dậy nhìn theo khi đám cỏ dại được ban ra, bên trong tôi phát hiện ra có cái hốc sâu dưới cây đa, cao khoảng nữa mét, chiều dài không quá 1 sải tay người lớn.
Có một tấm bia mộ được làm bằng đá dựng trong đấy, trên bia đá có khác vài dòng chữ
” Chi mộ vô danh – Sinh ngày 6 tháng 9 năm 1955 – Mất ngày 6 tháng 9 năm 1975 “.
Vãi loz, ngày sinh và ngày mất đều trung tháng cô hồn âm lịch, tôi và thằng Vương tỉnh cả người, lúc này hai chân run cằm cặp đéo thể ngờ chạy trốn đám thằng Hoàng lại gặp cảnh này.
– Ê.. giờ … giờ … sao mày….
Thằng Hoàng không ngừng nuốt nước bọt lắp bắp nói, tôi ở bên cạnh cũng không khác gì.
– Để lại hiện trường cũ đi, ban đêm trong rừng gặp mộ người chết, xui lắm, đừng kinh động đến họ tao với mày chuồn lẹ đi ở đây tí nữa, là bể tim mất.
– Ừ.
Hai thằng dọn dẹp lại hiện trường như cũ quay lưng ba chân bốn cẳng chạy, vừa chạy được vài bước thì đột nhiên thằng Vương khững lại, nó đứng sững ra hai mắt ngờ nghệch, tôi khững lại như nó lắp bắp hỏi.
– Gì, gì vậy, gì vậy mày.
Trong lòng dấy lên một nỗi bất an, còn chưa kịp bình tĩnh thì đột nhiên nó nói lớn khiến tim tôi như sắp vỡ ra.
– Đúng rồi….
– A… thằng chó này, mày khùng hả, tự nhiên đứng lại như pho tượng rồi giờ dở chứng làm tao sợ vãi lồn, mày bảo đúng cái gì..
Tôi tò mò, nhìn nó, nó quay lại nhìn tôi nở 1 nụ cười ma mãnh. giống như bị ai đó nhập vào vậy, khiến tôi càng thêm run rẫy bất ngờ nó nói tiếp.
– Đào mộ..
– Đào mộ ??
Tôi ngớ người ra..
– Đúng đào mộ.
– Khùng hả mày, như vậy chưa đủ dọa mày à đào mộ lên làm cái gì thằng ngu.
– Mày đéo biết à, thường thì người chết mà ở mấy chỗ rừng thiên nước độc như này, thì phải là có gì đó rất đặc biệt, tao nghĩ dưới mộ có chôn theo bảo vật.
– Bảo vật ?, nhưng mà mày đi đào mộ người chết không sợ bị quật à. với thất đức lắm
– Sợ đéo gì, giờ tao với mày cũng vào đường cùng rồi, thiếu nợ lão Thanh 200 chai tiền vay mượn cờ bạc, thiếu tụi Hoàng 40 chai nữa, giờ tao với mày không trả thì cũng nát xương với tụi nó thôi, với lại mày không muốn giàu để thoát ra cảnh này à, tao với mày nghèo khổ đủ rồi đấy. với lại chả phải lúc nãy cũng chính mày bảo sợ chó gì rồi dắt tao chạy vào đây sao, sao giờ trở nên nhát cấy thế.
– Mày nói cũng phải.
Tôi nghe nó nói rất chí lý, giờ không đào cũng chết thôi thì làm liều với lại từ trước đến nay chuyện ma quỷ chỉ toàn nghe miệng kể lại truyền nhau, như chưa bao giờ có ai thấy hình dáng con ma nó như thế nào, làm sao biết được ma có thật hay không, bây giờ tôi với nó sống không khác gì chó thì cần đéo gì đức với chả không
Nghĩ vậy quyết tâm cùng thằng Vương quay lại chỗ cây Đa. Vạch ra đám cỏ dại, hai thằng quay đầu nhìn nhau gật đầu rồi
Dùng tay bới lớp đất trước mộ lên, đất mềm nên không quá khó khăn để đào khi đến 1m, thằng Vương bỗng khững lại hô lên
– Ê.. hình như tao vừa chạm vào thứ gì đó cứng cứng.
– Cứng. chả lẽ là vàng.
Nhắc đến vàng thằng Vương sáng mắt lên, tôi cũng bị lòng tham chiếm lấy hai thằng càng đào nhanh hơn chỗ nó vừa chạm vào, xuống tầm 30cm nữa 1 vật hình vuông hiện ra, bằng gỗ bề mặt phẵng, hai thằng đoán ra đây là một hộp gỗ nếu như vậy chắc chắn bên trong sẽ chứa bảo vật. Không nghĩ nhiều tôi với nó bê hộp gỗ lên, phủi phủi qua lớp đất.
Hộp gỗ đóng kín, không có khóa lúc vừa định mở cái nắp ra.
– Ầm…..
Đột nhiên có một luồn sáng lóe lên, trên bầu trời nỗi lên mấy tiếng sấm giữa chừng, khiến tôi và thằng Vương giật cả mình, nhìn lên bầu trời phản phất lấy từng hạt mưa rơi xuống, ban đầu thì rơi lất phất nhưng sau đó thì ngày càng một mạnh, gió cũng thổi ào ào không ngừng cảm giác bây giờ sống lưng lạnh toát cả lên, hai thằng ngồi thẫn ra nhìn nhau, ánh mắt đều mang nỗi sợ hãi, bởi vì làm sao mà trùng hợp đến vậy vừa mới đào mộ người chết lên thì ngay lập tức đã nổi lên phong ba mưa gió rồi.
Tôi nuốt nước bọt, nhìn qua thằng Vương
– Sao đấy.
– Lấy được đồ rồi, bỏ chạy trước tính sao.
Hai thằng gật đầu nhìn nhau, liền đứng bật dậy bỏ chạy, như chó rượt băng qua đám cây, và cỏ rậm hai thằng chạy không hề quay đầu lại, trời thì vẫn mưa rét, thân thể hai thằng ướt như chuột lột nhanh chóng rẽ qua mấy con đường khi chạy ra đường đất dưới chân núi, mới thở phào ra nhẹ nhõm nhưng cũng không có ngừng lại, tiếp tục nhanh chóng về nhà
Thẳng đến nhà tôi. hai thằng mới bình tĩnh lại. Căn nhà làm từ gỗ, không quá lớn. Đây là nhà mẹ nuôi tôi sau khi mất để lại, mở cửa ra.
Tiếng kọt kẹt vang lên, tôi với thằng Vương bước vào nhà, bỏ cái hộp gỗ ôm trên tay xuống bàn, chiếc hộp còn dính lấm tấm một ít đất, với cả nước mưa
Đọc full truyện zalo : 0934788663