Làm Đĩ – Truyên Sex Cave 2023 – Update Chương 21

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Làm Đĩ – Truyên Sex Cave 2023 – Update Chương 21

Tác Giả:

Lượt Xem: 1302 Lượt Xem

Chương 12: Cái Lỗ – Sáng Tác Cùng Freelex

Trời hửng nắng, Tú Quyên sải bước trên sân trường. Cô mặc áo dài màu lam cổ trụ với họa tiết khổng tước cách điệu trên thân, tay áo dài màu trắng. Từng bước di chuyển vô cùng thướt tha, yêu kiều bởi vóc dáng cao dong dỏng, đã thế Quyên còn đi thêm giày cao gót ba phân. Mặc dù bộ ngực của cô hơi nhỏ nhưng độn thêm chút cũng chẳng ảnh hưởng gì, nhìn bề ngoài vẫn là vòng nào ra vòng đấy.

Có điều, sắc mặt cô lộ vẻ mệt mỏi, ở hai mắt xuất hiện quầng thâm thấy rõ.

"Ê, tối hôm qua bà mất ngủ hả?" – Một đồng nghiệp, cũng là bạn thân vỗ vai chào hỏi.

Tú Quyên nặn ra một nụ cười, đáp – "Ừm, cả đêm không ngủ được luôn á bà."

Người đồng nghiệp kia – là một cô giáo có dáng người hơi thấp, nở nụ cười có phần tà đạo, nói khẽ – "Thiếu hơi trai chăng?"

Khóe môi Quyên giật giật, bất lực vuốt trán, Lệ là bạn thân của cô, mặc dù khoác lên tà áo dài nhưng con quỷ này vẫn chẳng đứng đắn thêm chút nào hết. Cô nói khẽ – "Không thiếu, là quá dư thì đúng hơn."

Ánh mắt Lệ nhấp nháy, sáng lên như đèn pha ô tô – "Dư hả? Lạ nghen, mày kể tao nghe đi. Đừng nói hôm qua mày đi bar một mình đó."

Quyên suy nghĩ một lát rồi kéo cô bạn đến căn tin. Bây giờ vẫn còn sớm nên chẳng có bao nhiêu người. Hai cô gái chọn đại mỗi người một phần bánh mì chảo rồi ngồi ở cái bàn trong góc, vừa ăn vừa nói chuyện.

"Chuyện là vầy… thì nó hơi quái đản… nên cấm mày kể cho ai nha."

Lệ vỗ vỗ bộ ngực đồ sộ, thề thốt rằng – "Yên tâm, bí mật đáng sợ của mày tao đều rõ. Mà có khi nào lộ ra đâu."

Quyên gật gật đầu, hai đứa bọn cô như mặc chung một cái quần lớn lên, thân thiết còn hơn cả chị em ruột, như hình với bóng suốt từng ấy năm.

Bởi thế, cô mở đầu câu chuyện bằng một câu không thể chất chơi hơn – "Phòng trọ của tao có một cái lỗ."

"Hửm???"

…..

Tò mò luôn là thiên tính của con người, sâu bên trong mỗi cá thể đều có ham muốn được tìm tòi, khám phá, thấu hiểu những sự vật hay sự kiện diễn ra xung quanh. Có sự tò mò là tốt, bởi vì nhờ đó mà có ông mới tìm ra "vì sao trái táo lại rụng xuống", hay mới có người nghiên cứu được "cách khiến con người bay lên vũ trụ",… Nhưng cũng có mấy cái tò mò được coi là rất xấu, bởi vì điều đó chỉ thể hiện rằng chính chủ là người rất nhiều chuyện, tọc mạch hay tệ hơn là biến thành camera chạy bằng cơm.

Quyên thì không tự phân định bản thân mình đúng hay sai, tốt hay xấu mà cô chỉ biết rằng chính cô là người vô cùng tò mò.

Buổi tối, Quyên sau khi đã dọn dẹp xong hết thảy thì rũ rượi nằm trên giường nghỉ ngơi. Cơ thể cô chảy đầy mồ hôi, lại chẳng có mảnh vải nào. Quyên thích khỏa thân khi ở một mình vì nó khiến cô tự nhiên, thoải mái hơn. Cô ghét việc phải o ép bộ ngực trong chiếc áo lót bó sát, cũng ghét nốt khi phải ghìm hai cái mép bụ bẫm lẫn bờ mông trong chiếc quần lót bé tẹo. Bình thường đã thế, chứ đừng nói đến việc cô quên mua quạt cây lẫn không lắp điều hòa.

Thời tiết thật sự nóng đến khó chịu, Quyên chỉ nhờ những luồng gió len lỏi qua chiếc cửa sổ nhỏ trên đầu mới thấy khá hơn một chút.

"Anh chàng Quang đó, anh ta có người yêu chưa nhỉ?" – Quyên tự hỏi, lăn qua lăn lại mà lòng hơi khó tả. Quang rất đúng gu của cô, cao hơn cô gần một cái đầu, cường tráng nhưng cơ bắp không quá to, đã thế khuôn mặt lại còn quá đẹp trai, nhất là cái ánh mắt hơi đượm buồn như đã trải qua nhiều đau thương kia trông thật hấp dẫn.

"Ôi, giá mà anh ta có thêm chút hình xăm thì ngon biết mấy." – Quyên tự nghĩ và không khỏi đỏ mặt. Cô tưởng tượng nếu trên người Quang xuất hiện thêm vài đường mực nghệ thuật thì chắc cô phải rụng trứng mất.

Đang lúc nghĩ vẩn vơ, thì tiếng cửa cót két vang lên. Quyên nhận định ngay là anh hàng xóm đã trở về.

"Em chấp nhận người yêu mình là trai bao?" – Giọng nói trầm ấm vọng qua. Quyên giật nảy mình, lẽ nào anh ta lại?

Cô nghĩ đến mớ drama khủng khiếp mà không nhịn được, lập tức leo xuống giường, rón rén bước đến vách tường. Quyên cẩn thận lấy một cái cốc nước thủy tinh, áp phần miệng cốc vào tường, còn tai cô sẽ đặt ở phần miệng cốc. Đây là một máy khuếch đại âm thanh phiên bản đơn giản, nó giúp cô nghe rõ hơn.

"Em không biết nữa… Anh không thể tìm một công việc khác sao?" – Giọng nói của một cô nàng xa lạ, nghe ra có phần nhẫn nhịn lẫn không nỡ.

Quyên như kẻ trộm, hồi hộp nghe hết câu chuyện của hai người họ. Để che giấu chút âm thanh có thể gây ra, Quyên mở đại một bản nhạc trên Youtube. Âm nhạc tuy hơi lớn song cũng không hề ảnh hưởng đến sự nghiệp của Quyên, cô dần dà đã hiểu giữa hai người kia có chuyện gì xảy ra.

Anh chàng Quang đó thì ra thật sự bán xúc xích, còn cô gái kia rất thích Quang nên đã tỏ tình, mà giữa hai người họ có chút gì đó lấn cấn, hệt như từng yêu nhau rồi chia tay, đến hiện tại quay về để nối lại tình xưa.

Bất chợt, Quyên tự nhiên phát hiện ra vách tường hơi lạ. Với kinh nghiệm gia truyền, Quyên gõ mấy cái lên bức tường để kiểm tra. Không hề có độ dày, tiếng phát ra rất kỳ cục, vách ngăn giữa hai căn phòng không ngờ lại là một cái "vách giả", chẳng phải xây bằng gạch và xi măng mà chắc chắn là tường thạch cao tạm bợ.

Trong nháy mắt, não Quyên nghĩ đến rất nhiều điều. Bởi vì cha cô chuyên thầu công trình, các anh trai cũng đều đi theo mảng xây dựng nên Quyên biết điều này có ý nghĩa gì. Tức là, nếu như muốn, cô có thể phá mở bức tường… rồi cứ thế nhìn xuyên qua.

Ý nghĩ táo bạo xen chút biến thái quẩn quanh trong trí óc, nó như một bóng đen hằn sâu xuống não Quyên, cô run rẩy đấu tranh nội tâm một hồi.

Mấy chục giây sau, con ác quỷ trong lòng Quyên đã chiến thắng. Nó nở nụ cười hềnh hệch, thôi thúc cô tìm ngay một cái tua vít.

Quyên cẩn thận lục trong đống đồ đạc ban chiều, chốc sau đã lấy ra dụng cụ. Với trí thông minh của bản thân thì Quyên hiểu cô chỉ nên đục duy nhất một cái lỗ, cũng chỉ có một lần cơ hội. Cô gái hít một hơi thật sâu, lặng lẽ tính toán xem chỗ nào có tầm nhìn tốt nhất.

Quyên chọn vị trí trung tâm của vách tường, nằm ngay hướng chính diện nhưng lại chếch xuống dưới, vừa tầm mắt nếu cô bò nhoài ra.

Vách tường chảy xuống một ít bụi mịn màu trắng, đầu nhọn kim loại xuyên thủng, nhô ra ngoài. Quyên vừa hồi hộp vừa lo sợ, ghé mắt sát cái lỗ, ánh sáng ngập tràn thị giác hiển lộ tràng cảnh vô cùng kích thích. Quyên chưa vội thưởng thức ngay mà nhẹ nhàng xoay tua vít, mài nhẵn hết các góc cạnh. Cô biết điều này rất mạo hiểm vì Quang có lẽ sẽ nhìn thấy đống bụi ở dưới nền, nhưng cô dám đánh cược rằng cậu ta không tinh tế tới vậy.

"Cô gái kia cũng xinh quá… Hai người họ sẽ làm tình sao?" – Quyên kích động như thể lần đầu tiên xem phim con heo, con mắt trợn trừng không dám nháy chút nào.

…..

"Đù má… hấp dẫn vậy, sau đó thì sao?" – Lệ bỏ dở cả bữa ăn, nghiêng tai lắng nghe Quyên kể.

Lúc này Quyên mới thở dài bảo – "Sau đó họ tắt đèn, tao chỉ nghe được âm thanh thôi."

Lệ bĩu môi – "Mày… có ghi âm không?"

Quyên lắc đầu.

"Chán chết nha. Thế mà dẫn chuyện rõ lâu và dài. Hứng thú tao vừa trào lên thì mày cắt cái phụt. Mày ác nhân quá đó."

"Thì âm thanh cũng như phim thôi, mày cứ lên mạng tìm xíu là ra ngay còn gì."

"Tầm bậy, sao mà thích bằng nghe ngôn ngữ thân thương được. Mà tao hỏi cái này, tên đó đẹp trai lắm hả? Mày có biết nó đi khách giá nhiêu không?" – Lệ hỏi, bất giác liếm môi, cô nàng tuy hơi thấp song khá nảy nở, bộ ngực đồ sộ to gấp rưỡi "hàng giả" của Quyên, giống như mọi chất dinh dưỡng đều dồn hết cho đôi hàng khủng đó. Bờ mông thì khỏi bàn, chẳng qua ngay eo hơi có mỡ thừa. Lệ là điển hình cho kiểu vóc dáng "chubby", rất mũm mĩm trong tà áo dài xanh lục.

"Mày nghĩ gì mà bảo tao hỏi câu đó? Ngại chết đi được."

"Hì hì, tôi còn lạ gì cô. Hay chiều nay tan ca, tao qua phòng trọ mày chơi nhé?"

Quyên gật đầu, con quỷ này hẳn là đang đánh chủ ý vào cái lỗ của cô… à, cái lỗ trong phòng cô.

Tại lớp học, không khí im ắng, chỉ có tiếng xoạt xoạt khi học sinh viết lên giấy.

Quyên ngồi ở bàn giáo viên, khuôn mặt nghiêm túc quan sát các em học sinh đang làm bài kiểm tra. Chẳng qua cô không thể tập trung mà vẫn đang nghĩ linh tinh.

Có một sự thật Quyên không dám chia sẻ cho bạn mình, đó là "chẳng có ai tắt đèn cả". Hình ảnh rõ mồn một hôm qua đến nay vẫn gây ấn tượng rất mạnh.

Hai thân thể trần truồng quấn quýt lấy nhau, những nụ hôn si dại nóng bỏng, những cái siết thật chặt. Quyên chẳng biết diễn tả thế nào cho đúng, cái cảm giác như kiểu hai cá thể ấy thật sự thuộc về nhau. Ngoài dục vọng nguyên bản còn có cả tình cảm chan chứa đến từng tấc da thịt.

Cô thấy họ liếm láp cho nhau, dịu dàng âu yếm trên bờ môi, trên đầu lưỡi và tất cả chỗ nào họ có thể. Màn dạo đầu kinh diễm, cuồng liệt đến mức làm Quyên hứng lên và phải tự thủ dâm.

Bất giác, phía dưới Quyên có chút ẩm ướt, cô tự vỗ lên má mình, cố gắng xua đi những ý nghĩ biến thái để tập trung vào công việc.

Quyên không thành công, bởi chỉ năm phút sau cô lại nghĩ đến. Lần này cô nhớ đến cây xúc xích của Quang, nó vừa to, vừa dài lại gân guốc, những đường gân chằng chịt trên thân và cái đầu khấc đỏ hồng tạo nên một vẻ đẹp hoàn hảo. Cô gái kia đã mút nó với vẻ mặt trông rất thỏa mãn. Quyên không biết nữa, có cảm giác như thứ đó của Quang vô cùng ngon lành.

Chẳng hiểu sao Quyên tự nhiên nuốt khan một ngụm nước bọt, hai chân theo tiềm thức thôi thúc vặn xoắn vào nhau, ép chặt hai cái mép.

"Mẹ kiếp… mình đang ở lớp." – Quyên tự chửi mình rồi buông lỏng chân, cô hơi nhột, dáo dác nhìn xung quanh chốc lát rồi thở phào. Chẳng ai để ý đến cô cả.

Quyên không nhớ rõ thế lực nào đã giúp cô vượt qua nguyên buổi sáng với âm đạo ẩm ướt, nóng ran. Cô gần như đã bất chấp tất cả để những đầu ngón tay làm việc, may mắn thay, chút lý trí cuối cùng đã ngăn cô lại.

Tiếng chuông tan học vừa reo lên, Quyên bình tĩnh dọn đồ, nói vài lời với các em học sinh rồi đi thẳng đến nhà vệ sinh giáo viên.

Lửa dục trong cô cần giải tỏa, cô thật sự không thể nhịn nổi nữa.

Quyên chọn đại một buồng sạch sẽ nhất rồi đóng kín cửa. Cô vén tà áo màu lam qua một bên, đậy nắp bồn rồi ngồi xuống. Quyên không cởi áo mà đặt tay lên một bên ngực, vân vê đầu ti thông qua lớp lụa mỏng. Tay kia, cô tức tốc nới quần vải rồi xộc luôn vào bên trong.

Ôi, chỗ nhạy cảm trong cái quần lót trắng tinh đã ướt đẫm, dâm thủy ứa ra trên đầu ngón tay. Quyên mím môi, sau lại dùng ngón trỏ và ngón áp út kẹp lấy hột le, bắt đầu ma sát.

Cơn hứng tình dâng lên như sóng gầm, lửa dục nóng hổi bỗng đốt cháy cơ thể Quyên khiến hơi thở của cô trở nên nặng nề, hai má nóng hôi hổi. Cô phải cắn chặt răng để ngăn lại những tiếng rên âm ỉ nơi cổ họng.

Lát sau, Quyên cảm thấy không đủ nên cởi luôn quần rồi đặt nó lên chỗ nhấn nước. Cô ngồi tựa lưng vào két nước, hai chân dang rộng đạp lên bức tường trước mặt. Lồn cô hơi chổng lên, để tiện cho việc đưa ngón tay vào bên trong. Nếu ai đó thấy cô bây giờ thì Quyên chẳng còn lại chút gì tư cách hay sự đoan chính mà người giáo viên nên có. Thay vào đó là sự điên cuồng, đĩ thõa đầy hoang dại.

Quyên bắt đầu nhớ lại khoảnh khắc mà cô gái kia cũng làm như vậy, banh rộng đôi chân thon dài ra để một khuôn mặt điển trai xì xụp bú mút.

"Quang ơi… em cũng muốn được anh bú lồn." – Quyên thì thầm trong lòng, ngón tay cô đã tách hai cái mép nhẵn nhụi, trượt trên mô mềm rồi đâm sâu vào trong.

Quyên "ưm" một tiếng với thân hình vặn vẹo, âm đạo siết chặt, nuốt chửng lấy ngón tay đã cong lại như móc câu.

"Ahhh… ahh…" – Tiếng rên rỉ khẽ khàng bắt đầu vang vọng bên trong nhà vệ sinh.

…..

"Alo? Chị Nhiên hả?" – Quang lần nữa bị đánh thức bởi một cuộc điện thoại. Cậu ngái ngủ mở mắt, nhận ra người gọi là ai.

"Ừm, chị đây, chiều em rảnh chứ?" – giọng một người phụ nữ vang lên, nghe lanh lảnh dễ chịu.

"Em rảnh. Mấy giờ hả chị?" – Nhiên là một vị khách quen của Quang. Cô ta là người rất có tiền, nghe nói đang là quản lý cho một ca sĩ nổi tiếng.

"Sáu giờ nhé? Chị sẽ qua chỗ em, nhớ dọn phòng đấy."

"Vâng, được ạ."

Quang dừng cuộc nói chuyện tại đó. Nhiên là một trong những vị khách mà Quang thích nhất, vô cùng hào phóng mà lại chẳng tốn bao nhiêu công sức hầu hạ. Sở dĩ nói thế là bởi vì Nhiên chỉ tìm đến Quang khi áp lực công việc quá lớn, cô ta có vẻ không hứng thú lắm với việc làm tình mà chỉ muốn ôm Quang rồi thủ thỉ tâm sự. Hôm nào thèm quá thì Nhiên sẽ tự sử dụng đồ chơi, nằm trong lòng Quang và buông lỏng theo bản năng. Nên ngoài mấy hành động thân mật như ôm hôn vuốt ve thì Quang chỉ cần nằm một chỗ.

Nói đến thì Quang cũng không tốn tiền thuê phòng bởi vì Nhiên chỉ thích qua phòng Quang nằm ké. Mặc dù cô ta chưa bao giờ giải thích song Quang nghĩ rằng Nhiên sợ bị ai đó phát hiện, dù sao cô cũng rất có danh tiếng trong giới.

Quang bò ra khỏi mền, đi đến cửa sổ rồi châm một điếu thuốc. Khói trắng lãng đãng bay lên, Quang vừa rít vừa trầm tư suy nghĩ chuyện tối qua.

Vân sau cơn cuồng hoang cũng nói chuyện nghiêm túc với cậu, và kể từ bây giờ thì hai người thống nhất sẽ làm người yêu trên danh nghĩa. Tức là sao? Tức là nếu Vân muốn, cô ta có thể cưỡi cậu mà không cần trả tiền. Đổi lại, Quang sẽ có người nấu cơm cho ăn.

"Một lần năm triệu… mười lần là bao nhiêu tiền?" – Quang tự lẩm nhẩm, cảm thấy đang tự tay ném tiền qua cửa sổ. Tuy nhiên, khi đối diện với thâm tình của Vân thì Quang cũng không thể thốt nên câu chối từ.

Cậu liếc nhìn về phía chiếc bàn duy nhất trong phòng, bên trên đã chuẩn bị sẵn vài món ăn, dù nguội ngắt từ lâu nhưng Quang biết Vân đã phải dậy từ sớm để nấu nướng. Thịt kho tàu, trứng xào cà chua và canh cải luộc, toàn mấy món mà Quang thích cả.

Sau khi ăn xong bữa sáng lẫn bữa trưa, Quang bắt tay vào việc dọn phòng để đón khách. Nhiên thích sạch sẽ nên cậu phải làm thật cẩn thận. Cậu bắt đầu với việc quét nhà, đi từng ngóc ngách để vệ sinh.

Theo lẽ tự nhiên, một đống bụi mịn màu trắng trên cái sàn màu gỗ rất nhanh đã thu hút sự chú ý của Quang. Cậu dời ánh mắt lên một xíu, thì cái lỗ be bé xinh xinh trên tường cũng va phải ánh nhìn của cậu.

"Quái… cái lỗ này? Có từ khi nào?" – Quang lẩm nhẩm, nhìn cái lỗ đen đến xuất thần.

4 3 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
1 Bình luận
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Trụ

:))) vkl truyện buồn man mác, biến thái gặp bái thiến. Trai bao gặp sgbb…… tiền tiền tiền…..