Lão Ăn Mày – Truyện Siêu Phẩm – Update Chương 31

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Lão Ăn Mày – Truyện Siêu Phẩm – Update Chương 31

Tác Giả:

Phần 20: Lỗ rõ bản chất của một kẻ lang thang

RẦM!!!
– AAAAA… Như hoảng hốt bước xuống xe, nàng vừa lái xe khỏi cổng do không để ý nên đã quệt phải một chiếc xe máy và mất lái đâm vào một người khác đang đi bộ.
– Anh ơi! Anh có sao không ạ? – Như chạy ra chỗ xe máy đỡ anh chàng Grab đứng dậy.
– Không! Anh không sao! Em xem ông cụ nằm kia đi, em va phải ông ý đấy!

Anh chàng Grab nhìn Như có vẻ rất ngạc nhiên, gương mặt đỏ lên nhanh chóng vì cô bé này xinh quá, sau đó anh ta mới chỉ tay về phía vỉa hè rồi lặng lẽ đứng dậy dựng xe chuồn thắng vì chiếc xe va phải anh là loại siêu xe rất đắt tiền… Còn Như thì lúng túng đang rút ví để đền bù cho anh Grap, quay lại thì anh ta đã đi quá xa rồi… Như nhíu mày lại và chạy đến vỉa hè ngó vào đó thì hoảng hốt nhận ra người nàng vừa đâm phải là lão ăn mày.

– Ơ! Ông! Ông có sao không… Như hoảng hốt chạy đến đỡ lão, lão ăn mày nằm dưới đất ngất lịm không động đậy.
– Ông ơi! Ông! Ông ơi… Như lay người lão ăn mày nhưng lão vẫn không tỉnh.
– NHƯ! Có chuyện gì thế – Uyên đi từ phía xa tới.
– Chị Uyên! Chị Uyên… em xin lỗi, tại em không chú ý, em lỡ đâm phải lão ăn mày rồi! Bây giờ phải làm sao? Hic hic… – Như nhìn thấy chị thì bắt đầu khóc, nàng rất bối rối không biết phải xử lý tình huống này như thế nào, mọi người trên phố đã bu đông lại để xem tai nạn.
– Ôi địt mẹ mày ơi, con bé kia ngon quá… ừ con chị nó cũng ngon vãi hàng… suỵt! Mày bé mầm thôi… Những tiếng xì xào to nhỏ lọt đến tại Như và Uyên nhưng hai nàng không mấy quan tâm.
– Sao đấy! Có chuyện gì thế con? – Cùng lúc đó ông Lưu đi tới, trông mặt rất nghiêm nghị khó tính đúng với tính cách của ông hàng ngày.
– Bố! Con xin lỗi, tại con không để ý… huhu – Thấy ông Lưu đi ra Như càng khóc. Đứng chống nạnh ngó xung quanh một vòng, ông Lưu nhận thấy không có gì nghiêm trọng.
– Không sao, thôi hai đứa đưa ông giả kia lên viện đi, ở đây để bố lo! – Ông Lưu đưa ra hướng giải quyết nhanh chóng dứt khoát. Người dân thấy ông Lưu bước ra thì cũng tản dần vì họ biết ông chủ ngôi biệt thự to đùng trước mặt rất khó tính.
– Vâng! Hic hic, Như cùng Uyên đi ra chỗ lão ăn mày, cùng với một vài cô trung tuổi gần đó đỡ lão ăn mày lên ô tô. Sau đó Uyên và Như cùng nhau đưa lão ăn mày lên viện… Khu phố trở lại bình yên như cũ, chỉ còn vài người hóng chuyện đứng tụm ba tụm bốn để bình luận về vụ va quệt vừa rồi.
– Ai là người nhà bệnh nhân… Bác sĩ gọi lớn tử trong phòng cấp cứu.
– Dạ cháu ạ… Như nghe thấy vậy liền chạy vào.
– Tình hình chụp chiếu não của cụ là ổn, nhưng ở hai cánh tay cụ bị rạn xương, chân bị nhiều vết bầm tím, có lẽ đi lại cũng khó khăn nhưng cũng không nghiêm trọng mấy. – Bà bác sĩ vừa nói vừa viết bệnh án.
– Bây giờ phải làm thế nào ạ… Như nhíu lông mày lại, nàng khá lo lắng cho lão ăn mày.
– Trước mắt bọn cô sẽ bó bột cho cụ, và để cụ ở viện một ngày để theo dõi, cụ đây là như thế nào với cháu? – Bác sĩ đặt bút xuống và hỏi.
– Dạ… là… là ông của cháu ạ. – Như ấp úng mãi mới dám nói.
– “Nhìn con bé xinh đảo để, trông cũng là con cái nhà có điều kiện mà đây lại là ông nó sao?” – Bà bác sĩ nhìn chiếc đồng hồ đắt tiền trên tay Như và nghĩ thầm trong đầu… Sau đó bà ta liếc sang lão ăn mày bẩn thỉu và hội hám.
– Vậy cụ sẽ ở tầng 5 nhé! Gia đình có thuê phòng vip không hay ở chung?
– Dạ! Phòng Vip ạ. – Như quyết định luôn không cần thắc mắc, ở chung sẽ rất bất tiện cho sinh hoạt và quan trọng là có nhiều người nhòm ngó nên nàng không thích.
– Vậy cháu cứ để cụ ở đây, về nhà chuẩn bị đồ đi, sau khi cụ bó bột xong bọn tôi sẽ đưa cụ lên tầng 5 phòng Vip 1! – Nói xong bà bác sĩ mỉm cười đưa hồ sơ bệnh án cho Như.
– Bác sĩ cho cháu hỏi, khoảng bao lâu thì ông cháu khỏi tay ạ?
– Cháu đừng lo, đây chỉ là vết rạn xương, nếu nhanh thì tầm 2 tuần là có thể khỏi hẳn, nhưng vì ông cụ cũng có tuổi nên khả năng tầm 1 tháng tùy cơ địa thôi!
– Dạ vâng, cháu cảm ơn ạ! – Như đứng dậy cúi người chào bà bác sĩ và đi ra ngoài.

– Chị ơi… ông ý bị rạn xương, phải bó bột cả hai tay, em biết phải làm sao bây giờ. – Như ra ngồi cạnh Uyên nói.
– Mày đâm phải lão thì mày chịu trách nhiệm chứ sao! Thế bác sĩ nói gì? – Uyên cau mày lại. – Bác sĩ bảo bó bột, rồi ở viện một ngày chị ạ.
– Thế mày ở đây mà chăm ông ý, chị còn phải về đi làm, viện phí thanh toán xong rồi nhé. – Uyên đứng dậy và đi ra xe.
– Cho em về lấy đồ, lát em mới vào… – Như lẽo đẽo theo sau. Trên đường về nhà Như bị Uyên mắng tội đi xe không cẩn thận, cũng không trách được vì Như rất ít đi xe nên tay lái nàng vẫn còn rất non… Như cũng phải bỏ luôn ngoại khóa của lớp để vào viện chăm sóc cho lão ăn mày.

Tầm 2 tiếng sau Như đi taxi quay lại bệnh viện, nàng cầm một bó hoa và một túi cam ngọt, vừa lên đến tầng 5… nàng thấy mấy cô y tá túm tụm lại bàn tán chuyện gì đó, sau khi nhìn thấy Như thì tản ra luôn. Như cũng chẳng hiểu chuyện gì mà nàng cũng chẳng mấy quan tâm.

Lúc này nàng mặc một chiếc quần legging giả jean bó sát vào đùi, mông… bên trên mặc một chiếc áo phông ôm sát vào người, làm lộ rõ ba vòng cực phẩm của mình. Mặc dù Như chỉ đi một đôi dép bệt nhưng trông nàng vẫn rất cao, nàng sải bước đôi chân dài của mình trên hành lang tầng 5 của bệnh viện khiến cả y tá, bác sĩ lẫn bệnh nhân đều phải nhìn theo.

Như tiến đến phòng Vip 1, mở cửa ra thấy lão ăn mày đang mặc bộ quần áo bệnh nhân nằm ở giường. Đúng là phòng Vip từ tivi tủ lạnh điều hòa, phòng vệ sinh khép kín đủ cả… có cả hai chiếc giường cho người nhà và bệnh nhân.

– Ông ơi! Ông đỡ chưa. – Như đóng cửa lại… nàng mỉm cười vừa thương vừa buồn cười khi nhìn thấy bộ mặt sợ hãi của lão ăn mày, nàng liền đi ra ngồi xuống chiếc ghế cạnh giường.
– Cô Như! Tôi… tôi… Lão ăn mày ấp úng, định ngồi dậy nhưng hai tay bó bột thẳng đờ chỉ rướn được người lên.
– Ông nằm đi, đừng ngồi dậy, bác sĩ bảo ông bị rạn xương tay… hạn chế cử động thôi ạ. Như đặt bàn tay ngọc ngà của mình vào vai lão ăn mày. Thấy Như, lão ăn mày vui lắm, mời đầu lão còn sợ hãi chẳng biết tại sao mình lại nằm ở đây, chỉ nghe y tá kể lại có đứa cháu gái đưa lão vào bệnh viện, không ngờ đứa cháu gái ấy lại là Như.
– Tôi đang ở bệnh viện… đúng không? – Lão ăn mày vừa nói vừa liếc xung quanh, đôi mắt già nua của lão hiện lên sự sợ hãi bất tận vì lão chưa bao giờ được nằm căn phòng nào đẹp thế này.
– Vâng ạ! Hôm nay… Hì… Cháu không để ý nên đã đâm phải ông… cháu xin lỗi ông nha! Như mỉm cười híp cả mắt nhưng có phần ngại ngùng, trông nàng lúc này rất đáng yêu. 21 tuổi đậm một ông già đến mức thương tật, nàng chẳng bao giờ ngờ tới trình độ đi xe của mình lại tệ đến vậy.
– Không… không sao… tôi còn khỏe lắm… khặc! Khặc… Mà cô cho tôi hỏi… Khi nào tôi được ra viện? – Lão ăn mày cười nói, tuy tay ông khá đau nhưng được ở phòng mát lạnh, sạch sẽ như thế này, lại có Như ở cạnh nên lão cũng bớt sợ hơn, tâm trạng lão liền chuyển biến nhanh chóng. – Họ bảo phải theo dõi ông một ngày ạ… mà ông không giận cháu chứ?
– Sao lại giận cô Như được, cô cho tôi ăn, cho tôi uống, là người đối xử rất tốt với tôi, sao tôi lại trách cô được, – Lão ăn mày liếc nhìn Như.
– Hihi, ông không giận là may cho cháu rồi hihi… Cháu bóc cam cho ông ăn nhé! – Như mở túi cam lấy lên vài quả đặt lên bàn. Như cảm thấy lão ăn mày là một người dễ mến, hiền lành và khá tốt bụng, bị đâm như vậy đến một câu trách móc cũng không có, phải người khác chắc họ sẽ kiện đến cùng rồi.
– Ả ông ơi, lúc nãy họ tắm cho ông đúng không… Như vừa bóc cam vừa hỏi, vào phòng thấy thơm tho mát lạnh, nhìn lão ăn mày sạch sẽ hẳn ra nàng cũng thấy lạ, dịch vụ của bệnh viện này tốt như vậy sao.
– Có hai cô gái giúp tôi tắm… tôi bảo không cần nhưng họ vẫn nhất quyết giúp tôi lau người và thay quần áo… – Lão ăn mày vừa nói vừa liếc nhìn cơ thể của Như khi con bé đang chăm chú bóc cam, nhìn dáng ngồi con bé khiến lão ăn mày đỏ mặt… ngực đã to nó còn ưỡn lên thế kia trông rất gợi tình…
– Họ là y tá của bệnh viện ông a, đó là công việc họ phải làm mà ông, hihi… Aww nào! – Như đưa múi cam vào mồm lão ăn mày và há miệng ra hiệu Aww như đang bón cho bọn trẻ con vậy. Lão ăn mày ngoan ngoãn há mồm nhai những múi cam ngọt tan chảy trong miệng, nó là múi cam ngon nhất ông từng được ăn. Đôi mắt lão bỗng rơm rớm, chỉ một giây phút ngắn ngủi lão bỗng cảm nhận được tình cảm của một người dành cho lão… còn chưa kể lão được nằm điều hòa mát lạnh, giường cao đệm êm, phòng ở sạch sẽ. Tuy đau tay nhưng lão chưa bao giờ cảm thấy thoải mái như lúc này, lão ăn mày bỗng chợt cảm thấy thực sự hạnh phúc, lão chưa bao giờ được một người nào đối đãi tử tế như vậy, chưa bao giờ lão cảm thấy mình thực sự có giá trị như lúc này. Cả đời lão không bao giờ quên được cảm giác tuyệt vời này.
– Ông đau tay ạ? Để cháu gọi bác sĩ nha!!! – Thấy lão ăn mày rơm rớm nước mắt Như liền hỏi.
– Không… tôi không đau… Cô Như đối xử tốt với tôi quá… – Lão ăn mày chớp chớp đôi mắt già nua của mình.
– Aww nào!

Như không nói chỉ chỉ tiếp tục bón cam cho lão ăn mày, sau đó cầm điều khiển tivi bật phim lên cho lão xem. Như ngồi dựa vào bàn cạnh lão ăn mày và cùng xem tivi, thỉnh thoảng đưa lên mềm vài múi cam để ăn, lão ăn mày không mấy hứng thú với mấy chương trình trên tivi, bởi vì lão đang mải nhìn lén những đường cong hết sức gợi cảm của Như, mùi thơm của cơ thể nàng phảng phất khiến thằng cu của lão bất ngờ cương nhẹ, cũng may lão có chiếc chăn che lại nếu không cũng không biết dấu con cu khủng đó ở đâu.

– Alo! Em nghe đây! – Như cầm điện thoại lên nghe, đầu dây bên kia là Uyên gọi tới.
– Tối nay có về ngủ không đấy?
– Chắc em không chị ạ… Như nói xong liếc sang lão ăn mày, bất chợt nàng thấy ánh mắt của lão đang nhìn chằm chằm vào đùi mình, hôm nay chiếc quần Như mặc hơi bó sát nên có thể thấy rõ mu bướm nàng, thấy vậy Như liền vắt chân lại và quay người sang hướng khác.
– Sao lại “chắc” một là không hai là có.
– Em chưa biết được, ông chỉ có một mình, em đi về không có ai ở đây sợ ông bị làm sao.
– Thế mày ở đấy đi, tối chị đi ăn liên hoan công ty cũng về muộn.
– Vâng! Thế cũng được ạ. Như lễ phép trả lời.
– À này, chuyện mày đâm vào ông lão đừng nói với các anh nhé, xe chị mang đi sửa rồi, mai lấy.
– Ơ! Sao lại không ạ, em định gọi cho anh Ninh.
– Mày không hiểu à, tính ông Phi hay nghĩ linh tinh, ông ghen.
– À… à vâng, em hiểu rồi… à mà nếu bố hỏi em thì chị bảo sao?
– Chị bảo mày đang làm bài tập là xong, ông ấy cũng không hỏi đâu!
– Vâng! Thế chị nhớ bảo hộ em nha!
– Uh! Thế nhá… *tút tút tút*.

Như đặt máy xuống bản quay sang lão ăn mày mỉm cười.

– Ông ăn cam nữa không ạ?
– Tôi xin thôi, tôi ăn nhiều sợ buồn tiểu… khả! Khà! Khụ khụ! – Lão ăn mày vừa cười vừa ho vài tiếng.
– Ông cứ ăn thoải mái nha! Hết cháu mua tiếp ạ… bây giờ ông phải ăn mới mau khỏi được… nếu ông buồn tè thì cháu nhờ mấy chị y tá đưa ông đi vệ sinh Hi! Hi!!!
– Tối cô Như cứ về nhà đi… tôi ở đây một mình cũng được… kéo bố cô lại lo! – Lão ăn mày nghe lén được cuộc nói chuyện của Như nên không muốn làm phiền nàng.
– Ông không ở một mình được đâu ạ, ông đừng lo cho cháu… hi hi…
– Nhưng… cô Như đi qua đêm thế này, gia đình sẽ rất lo lắng… Những lời nói xuất phát từ tận đáy lòng lão ăn mày, nhưng trong lão có một cái gì đó cảm thấy rất phấn khởi khi được qua đêm cùng con bé Như.
– Không sao đâu ạ, chồng cháu đi công tác rồi, với lại cháu cũng xin phép bố Lưu nên ông yên tâm. Hihi…
– Vậy à? Cảm ơn cô… cô tốt với tôi quá… Lão ăn mày nhìn Như với ánh mắt trìu mến.
– Dạ, ông dừng khách sáo! Đây là trách nhiệm của cháu mà hihi… Ông nằm nghỉ đi, cháu chạy ra ngoài xem căng tin bệnh viện có gì ăn tối không nha. – Như nói xong đứng dậy và đi ra ngoài.

Sau khi đội ngũ y tá bác sĩ đi kiểm tra một vòng bệnh viện Như và lão ăn mày cũng vừa dùng xong bữa tối. Đêm nay là một đêm đầu tiên Như không ngủ ở nhà… Tối nay trước khi đi ngủ nàng đã thay một chiếc váy ngủ dài qua đầu gối, phần trên là áo dài tay. Đây là bộ váy ngủ kín đáo nhất của nàng, thực ra nó là bộ đồ ngủ cũ khi còn ở nhà bố đẻ, chứ từ khi lấy chồng Như toàn mua mấy bộ ngủ sexy để mặc cho thoải mái.

Lúc này là 23h39 đêm, đèn trong phòng đã tắt, chỉ còn ánh sáng của tivi… Như liếc sang lão ăn mày và nhẹ nhàng vào phòng vệ sinh cởi áo lót treo lên móc, nàng không bao giờ mặc áo lót buổi đêm vì sợ có bệnh, và nàng rất ghét mặc áo lót vì nó rất vướng víu. Ngực của Như rất to, hầu như tất cả áo lót trong tủ nàng đều là loại áo lót mỏng nên nó rất ôm ngực, đôi lúc còn cảm thấy hơi khó thở, nếu mặc mấy loại ngoại cỡ thì nhìn buồn cười lắm, vì ngực to cộng thêm áo lót size lớn thì khác gì đặt hai quả dưa hấu trước ngực. Nên thế cứ hễ ở nhà là nàng lột phăng ra luôn, nàng chỉ mặc khi đi học và ra đường.

Như bám hai tay vào cửa phòng vệ sinh và ngó ra ngoài, thấy lão ăn mày đang chăm chú xem ti vi nàng nhảy tót vào giường và đắp chăn qua ngực. Nàng thấy ngại khi đây là lần đầu tiên nàng xa nhà và ở trong một căn phòng cùng một người đàn ông khác, tuy ông ấy già rồi không làm gì được nàng nhưng dù gì vẫn là đàn ông nên nàng vẫn phải giữ ý tứ.

Như nằm trong chăn, cảm giác cởi áo con ra thật thoải mái, những lúc vô lo vô nghĩ như thế này nàng lại nghĩ đến lúc làm tình cùng với Ninh… Nàng lại thấy nhớ chồng, tuy lâu rồi chưa làm tinh nhưng nàng vẫn nhớ đến những cảm giác sảng khoái khi ở cùng chồng. Nhưng… nàng vẫn thấy có điều gì đó thiếu thiếu trong lúc làm tình với Ninh, tuy cũng sướng đẩy nhưng… nàng cảm thấy mình vẫn có thể sướng hơn, đôi lúc còn cảm thấy khá hụt hẫng. Nghĩ vậy mặt Như bỗng đỏ lên, nàng kéo chăn lên tận cằm và nhìn vào màn hình tivi phía trước…

Đêm nay là một đêm khó ngủ, cơ thể Như càng lúc càng hưng phấn khó chịu… Nàng đưa ngón tay lên môi cắn nhẹ… sau đó liếc sang lão ăn mày… bất chợt nàng nghĩ một ông già yếu đuối còi cọc như vậy mà có “thứ đó” to quá… Mặt Như dần đỏ lên, nghĩ lại dương vật của chồng nàng bé hơn hẳn so với của ông lão, chắc chỉ bằng một nửa cả chiều dài lẫn chiều ngang.

Sau rồi Như lại nghĩ đến đêm hôm đó, nàng đã gặp một tai nạn quá hy hữu, vấp ngã kiểu gì ngồi đúng vào dương vật của lão ăn mày khi lão còn đang thủ dâm nữa… thật quá xấu hổ. Lúc đó nàng nhớ rất rõ độ lớn khủng khiếp của nó, nàng không thể ngờ một cành vàng lá ngọc như nàng lại có thể lâm vào hoàn cảnh khó tin như vậy…

Càng nghĩ mặt Như càng ửng đỏ… sau đó mắt nàng lại liếc sang lão ăn mày, ông lão ngây ngô nhìn ngó xung quanh căn phòng lạ lẫm, chắc hẳn ông lão chưa được ở một căn phòng đầy đủ tiện nghi như thế này bao giờ. Nên thế việc lão nói chưa được dụng vào một cô gái nào chả lẽ lại là thật sao… Như bắt đầu suy nghĩ về câu nói đó của lão…

– Cô Như! Cô giúp tôi gọi các cô y tá. – Bỗng lão ăn mày quay sang nhìn Như khi nàng cũng đang nhìn về phía lão.
– Dạ… Dạ… ông bị đau ở đâu ạ… Như giật mình thót tim, mắt nàng mở to lúng túng.
– Không… tôi không đau… mà tôi… cần đi vệ sinh. – Lão ăn mày mặt nhăn lại, lão đã nhịn đái từ chiều đến giờ không dám nói, con người mà, không thể nào nhịn đái được quá lâu, nên điều gì đến vẫn phải đến, mặc dù rất ngại nhưng lão vẫn phải xin đi tiểu.
– Dạ… Như lấy lại được một chút bình tĩnh, nàng lật chăn đi ra cửa phòng… nhưng nàng quên mất mình đang không mặc áo lót, bộ ngực của nàng nẩy tưng tưng khi bước xuống giường… Vì Như đang mặc một chiếc áo ngủ khá mỏng nên lúc đi qua tivi vô tình lão ăn mày nhìn xuyên được vào trong chiếc áo qua ánh sáng tivi… lão thấy bộ ngực nàng rung rinh trông rất to, thấp thoáng còn thấy cả chiếc bụng phẳng lý bên dưới.

Tự nhiên lão được chiêm ngưỡng cảnh tượng kích thích khó tả khiến thẳng cụ lão bắt đầu cũng lên. Lão ăn mày lặng lẽ nhìn theo Như đi ra cửa và dán mắt vào bộ mông to của con bé. Tuy Như đang mặc váy nhưng bộ mông của Như vẫn rất cong, nó cong lên trong chiếc váy trông cực kỳ gợi dục, bên dưới là cẳng chân dài trắng mịn không vết muỗi đốt… Một cơ thể cực phẩm của cô gái 21 tuổi khiến lão ăn mày 70 tuổi không thể kìm lòng mà cửng tướng lên, lão phải vắt chéo chân để che đi cái của nợ đó.

Như mở cửa đi ra ngoài, khoảng 5 phút sau lão ăn mày thấy nàng quay lại với một cánh tay đang che đi phần ngực của mình.

– Ông ơi… Như bặm môi, nhíu mày nhìn lão ăn mày.
– Cô Như… sao vậy? – Mặt lão nhăn nhỏ, mông uốn éo như đang buồn đái lắm rồi.
– Bây giờ chỉ còn bác sĩ trực ca thôi ạ… toàn bộ y tá xuống hỗ trợ khoa cấp cứu rồi ạ… họ bảo… việc vệ sinh… là do người nhà đảm nhận ông a… – Mặt Như đỏ ửng khi nghĩ đến việc mình sẽ giúp ông lão đi tiểu, mà đi tiểu sẽ cầm vào cái thứ khủng khiếp đó. Nội tâm nhỏ bé của Như đấu tranh dữ dội khiến nàng ở thế tiến thoái lưỡng nan.
– Vậy… vậy. – Lão ăn mày nhăn mặt quýnh cả đít.

Như bước vào phòng đứng dựa vào cửa với một nội tâm đấu tranh khủng khiếp, đầu óc quay vòng vòng khi nghĩ đến việc sẽ cầm vào thứ đó của ông lão. Từ bé đến giờ lần đầu tiên nàng chạm vào dương vật là của chồng và cũng là lần duy nhất. Điều này nàng thực sự không ngờ tới, nhưng nếu không đưa ông lão đi bây giờ cũng không được, chả lẽ để ông đái ra giường hay sao…

Như nhắm mắt lại đưa hai tay chắp ra sau lưng và chốt cửa, nàng đứng đó tầm 3 giây, rồi bước đến giường lão ăn mày trước ánh mắt khổ sở vội vàng của lão. Như nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh giường, một tay nàng bám vào vai lão, một tay nàng luổn sau gáy và từ từ đỡ lão ăn mày ngồi dậy.

– Cô Như… cảm ơn cô! – Lão ăn nhăn mặt gượng dậy.
– Để cháu đưa ông đi nha… ông chịu khó một chút ạ… Như đỏ mặt, nàng không còn cách nào khác.
– Cảm ơn cô… – Lão ăn mày thò hai chân xuống giường, thấy tay của Như luồn ra sau lưng mình khiến lão giật mình một cái, mùi hương cơ thể ngọt ngào của Như đang tấn công hai lỗ mũi lão. Bỗng lão thấy thứ gì đó mềm mềm chạm vào vai mình, lão quay mặt sang thì đó chính là ngực của con bé Như.

4 5 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
2 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Thương

Liên hệ telegram của tác giả để đọc full:
Telegram tác giả: tieuthuyetfafamimi