Lão Ăn Mày – Truyện Siêu Phẩm – Update Chương 31

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Lão Ăn Mày – Truyện Siêu Phẩm – Update Chương 31

Tác Giả:

Phần 27: Tích lũy kinh nghiệm

Trưa hôm sau cả nhà ngồi ăn cơm, Uyên không nói gì nàng tập trung ăn cơm… Ông Lưu biết ý ăn xong liền đứng lên đi về phòng, việc ông đào quá sâu vào chuyện vợ chồng chúng nó là sai rồi… Tuy nhiên cũng bởi vì ông rất muốn quan hệ với Uyên, ngày nào trong đầu ông cũng nghĩ phải làm gì để có thể thành công.
Tất cả cũng vì những lý do gần đây nên càng ngày ông Lưu càng có những mong muốn ngoài tầm với, trước đây ông đâu có dám nghĩ vậy… Nhưng từ khi ông thấy được sự yếu lòng của Uyên nên ông cảm giác mình sẽ có cơ hội để có thể được địt nó… Và ông đã đoán biết trước được tình cảm của Uyên và thằng Phi đang đi xuống, nhìn nét mặt của con bé là ông biết, ông là người đọc vị phụ nữ rất chính xác… ông luôn tin vào phán đoán của mình và ông tin mình sẽ có cơ hội… Giống như khi ta đi tán gái, nếu cảm giác cho ta thấy cô ấy không thích mình thì ngay từ đầu sẽ dừng lại, nhưng chỉ cần có cơ hội thì ta vẫn có hy vọng để mơ tưởng…

Ông Lưu dỡ bộ mặt nham hiểm nằm trên giường vắt tay lên trán suy nghĩ, nếu là người phụ nữ khác thì rất dễ dàng rồi, nhưng đây là con dâu ông việc có suy nghĩ đồi bại với con bé là quá đáng lắm rồi… đằng này ông còn muốn “thịt” thì thực sự ông không còn là con người nữa… Nhưng tất cả cũng vì con bé đẹp quá… Cái vẻ mặt bướng bỉnh cau có của nó khiến ông mê mẩn khó tả… Để mà nói thì Uyên thuộc dạng xinh đẹp ngon lành bậc nhất từ khi ông biết chơi gái tới giờ, ông chưa gặp được đứa nào mà ngon và đẹp như nó.

Tuy là con dâu ông và khá đanh đá nhưng cái dáng vẻ tận tụy chăm sóc gia đình của Uyên thực sự làm ông xiêu lòng, trông nó vừa đức hạnh vừa quyến rũ một cách lạ thường, con bé cuốn hút ông ở mọi góc nhìn chứ không riêng gì cơ thể cực phẩm đó. Đôi lúc bị Uyên trách mắng ông cảm thấy rất hạnh phúc, gương mặt xinh đẹp đó, cái cau mày đó khiến con người khô khan trái tim già nua của ông tan chảy… ông chỉ ước Uyên là vợ ông để tối ngày có thể được địt con bé.

Niềm khao khát được làm tình với con dâu mình càng ngày càng lớn dần, nó làm ông suy nghĩ nát cả óc còn hơn những bài toán kinh doanh khó nhất… Làm sao để địt được nó? Làm sao để con bé không hận ông? Làm sao để chuyện này trót lọt và giữ được bí mật… Làm sao địt được nó mà vẫn giữ được mối quan hệ trong gia đình?

Chỉ cần một lần thôi, một lần được địt con bé là ông mãn nguyện cả đời rồi, địt xong ông bị xe tông chết luôn cũng được… Làm cách nào để nó tự nguyện đây… Ông biết dần dần ngày qua ngày cơn hứng tình của phái nữ sẽ lớn dần theo thời gian, chỉ cần chờ thời cơ thích hợp là ông có thể “xơi” được con dâu mình… nhưng quan trọng là sự tự nguyện. Nếu như cưỡng hiếp con bé gia đình ông chắc chắn tan vỡ, là một trụ cột ông sẽ không để điều đó xảy ra. Ông Lưu nằm trên giường vừa nghĩ chim vừa cửng tướng lên. Chắc hẳn ông đã mê mẩn con dâu mình lắm rồi… Còn chưa kể đến con bé Như… nhưng… nó thì ông không dám có ý đồ xấu vì cái Uyên rất yêu thương em, ông mà đụng vào Như thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra nữa?

– Hmm… – Uyên ngồi ở bàn làm việc của công ty thở dài… Nàng đưa bàn tay vuốt ngược tóc mình ra đằng sau, chẳng có gì nhưng gương mặt Uyên hơi ửng đỏ. Hôm nay là một ngày rảnh rỗi vì mọi deadline nàng đã chạy xong trước thời hạn. Vì được ngồi một phòng riêng nên Uyên rất thoải mái.

Nàng nhấn chuột click vào các trang web để đọc tin tức bất chợt có những trang web quảng cáo sextoy hiện lên ở thanh quảng cáo. Xấu hổ vì sợ ai mượn máy tính nàng sẽ nhìn thấy nên Uyên tắt vội trang web quảng cáo. Uyên cau mày vì trước đó nàng tìm địa chỉ mua sextoy cho bố chồng mà giờ đây nó lại hiện lên, thời buổi này thông tin bị đánh cắp nhanh quá.

Uyên tắt máy tính ra ghế sofa ở phòng ngồi cắn móng tay với một gương mặt xinh xắn đăm chiêu suy nghĩ. Nghĩ về chiếc chim giả mà bố chồng mua cho, nghĩ về lúc ấy… mặc dù không giống chim thật nhưng cũng đỡ hơn rất nhiều, cái cảm giác nó chui vào trong và bị âm đạo nàng khép lại thật sướng… nếu với kích thước đó mà là chim thật không biết sẽ sướng thế nào nữa… Uyên cắn nhẹ ngón tay của mình, gương mặt đỏ ửng khi nghĩ về cây hàng của bố chồng… Không biết liệu nàng sẽ chịu được sự giày vò này bao lâu nữa…

– Cộc cộc cộc! – Tiếng gõ cửa vang lên.
– Dạ xin mời vào ạ!
– Tuyệt vời!! Quá xuất sắc! Em lại tiếp tục phá vỡ kỷ lục của công ty mình! Deadline nào cũng hoàn thành nhanh hơn tiến độ! Quá tuyệt vời! – Mở cửa vào là tay giám đốc công ty, hắn đang cầm một bó hoa rực rỡ trên tay để đưa cho Uyên.
– Em chào anh Quang! Hì… – Uyên đứng dậy cầm bó hoa mỉm cười.
– Ôi dời! Nhân viên xuất sắc của anh! Sao mặt em đỏ thế? Em ốm à? Nào! Ngồi xuống đây! – Tay giám đốc tỏ vẻ lo lắng cho Uyên, hắn đỡ Uyên ngồi xuống ghế sofa và tiện ngồi cạnh nàng. Sau đó hắn đưa tay lên trán Uyên áp lại đo nhiệt độ.
– Dạ… không… em hơi mệt thôi ạ! – Uyên hơi né tránh không dám phản ứng mạnh vì nàng không muốn làm mất mặt ông giám đốc.
– Không được! Sức khỏe là quan trọng nhất! Em nằm xuống nghỉ đi… đừng ngại! – Vừa nói tay Quang vừa nắm vào hai vai Uyên và khẽ đẩy nàng xuống.
– Dạ thôi ạ! Em không sao anh ạ! – Uyên gạt tay hắn ta và ngồi dịch ra một đoạn, nàng hơi khó chịu vì tính cách này của hắn, lúc nào cũng lợi dụng đủ thứ để được chạm vào người nàng.

Tay giám đốc tên Quang, đã có một vợ và hai con. Hắn rất thích Uyên, thậm chí còn xếp cho Uyên hẳn một phòng làm việc riêng có đầy đủ tiện nghi. Đây là công ty du lịch lớn nhất cả nước nên hắn cũng thuộc dạng có tiền.

Hắn là một kẻ sở khanh và hay dở trò với các cô gái trong công ty. Nghe nói hắn đã ngủ với khá nhiều cô gái ở đây, vợ hắn bị cắm bao nhiêu chiếc sừng lên đầu nhưng bà ta có vẻ không quan tâm vì hắn thường xuyên mang tiền về nhà. Mọi người hay gọi hắn sau lưng với một biệt danh là thần địt.

Uyên cũng chẳng hiểu sao mọi người lại hay gọi hắn như vậy nhưng nàng chẳng mấy quan tâm. Hắn cao hơn Uyên một chút, cao tầm 1m75. Nếu Uyên đi guốc thì sẽ cao hơn hẳn nhưng ngoài chiều cao hắn còn có một cơ thể to dày trông khá lực lưỡng. Cùng với một gương mặt vuông hay cười, mái tóc bổ luống trông thật nửa mùa nhưng rất biết cách nói chuyện và đưa đẩy. Nhiều lúc Uyên khá xấu hổ hoặc đôi lúc còn buồn cười với những trò đùa của hắn.

– Dù gì em cũng phải chú trọng đến sức khỏe! Đây! Anh có chút quà dành cho nhân viên xuất sắc! Đây là anh thưởng riêng, còn thưởng của công ty công đoàn sẽ liên hệ với em nhé! – Tay Quang nháy mắt với Uyên và đặt lên bàn một cái phong bì dày cộp.
– Em cảm ơn tấm lòng của anh! Nhưng em không nhận được ạ… nếu là thưởng của công ty thì được… nếu anh thưởng riêng em mọi người sẽ dị nghị đấy ạ. – Uyên khá thẳng thắn, nàng không ngần ngại mà từ chối. Bản thân nàng cũng đâu thiếu tiền vì vậy tay Quang rất khó để tiếp cận Uyên vì nàng khác với tất cả những cô gái mà hắn đã tiếp xúc.
– Ui dào! Em cứ nhận đi cho anh vui! Đảng mấy đâu! Đây là bí mật mà… với lại… Anh thưởng riêng em vì em có những thành tích vượt trội, em giúp công ty phát triển cũng là giúp anh có thêm tiền.
– Chỗ tiền này chẳng đáng là bao đâu! Em cứ nhận đi! – Vì nàng đang mặc một chiếc váy zip công sở nên tay Quang vừa nói vừa nhìn vào cặp đùi vừa dài vừa trắng của Uyên. Chiếc váy cũng khá ngắn nếu tay quang ngồi đối diện có thể sẽ nhìn thấy quần lót của nàng. Chưa hết, sau đó hắn còn liếc lên bộ ngực to của Uyên và liếc vào khe áo giữa hai cúc của áo sơ mi.

Lấp ló bên trong là một chút áo lót và bầu ngực trắng của Uyên khiến tay Quang rất tò mò không biết cô gái xinh đẹp tài giỏi này có một body thế nào, hắn chỉ biết Ngực uyên rất to, mông cũng vậy và nàng có một nước da cực kỳ trắng chưa kể đến gương mặt xinh như búp bê của nàng. Tay Quang cũng phải thừa nhận với bản thân chưa gặp ai mà đẹp như Uyên cả.

– Hmm… thôi được rồi! Em sẽ nhận nhưng em sẽ đóng góp vào quỹ từ thiện của công ty! Anh không phản đối chứ? – Uyên mỉm cười nhìn Quang với ánh mắt sắc sảo vì nàng biết hắn đang tán tỉnh mình bằng vật chất. Uyên đã nhìn thấu hắn ta từ lâu nhưng vì hắn là giám đốc nên nàng luôn giữ thể diện cho hắn ta.
– Em… đúng là… tuyệt vời! Đã tài giỏi còn có tấm lòng bác ái! Anh rất ngưỡng mộ em! – Cứ tưởng hắn ta sẽ tiếc nếu Uyên làm như vậy nhưng nàng khá bất ngờ khi hắn ta lại hành động ngược lại với những gì nàng nghĩ. Lúc này Uyên không biết nói gì nữa… Nàng chỉ nhìn Quang và mỉm cười, Quang cũng vậy.

Thấy Uyên cười hắn ta rất thích vì Uyên cười rất xinh, nàng luôn làm hắn thấy rung động mạnh. Bỗng hai người nhìn nhau tầm ba giây. Uyên bắt đầu xấu hổ, nàng quay mặt đi chỗ khác và đứng dậy đi ra ghế ngồi. Tay Quang nuốt nước bọt nhìn theo bộ mông to của Uyên thèm thuồng mà không dám sàm sỡ như những cô gái khác. Vì Uyên luôn toát ra một vẻ kiêu sa khó gần của một cô gái con nhà gia giáo, giàu có… không hề dễ dàng đơn giản như những kẻ hám tiền khác. Là một nhà kinh doanh giỏi và nhạy bén tay Quang cảm giác nếu động vào cô gái này đời hắn sẽ tàn như chưa bao giờ được nói.

– Anh ngồi đó chơi nha! Em nhớ ra cần chuẩn bị kế hoạch cho tháng tới! – Uyên ngồi xuống ghế giả vờ mở các file tài liệu nhưng nàng lại đang chú ý đến ánh mắt của hắn.
– Ừ!! Thôi! Em làm việc đi! Anh về phòng đây! – Nói xong tay Quang đứng dậy và đi ra ngoài. Uyên nhìn theo bóng lưng to lớn của tay Quang mà cảm thấy có chút kỳ lạ.
– Anh Quang! À! Thôi ạ… – Uyên bỗng gọi với theo rồi lại cúi mặt nhìn xuống tập tài liệu.
– Sao vậy em! Anh đây!! – Quang mở to mắt quay người lại, hắn đang hy vọng Uyên sẽ nói gì đó để hắn có thể ngồi đây lâu hơn.
– Dạ không có gì! Em nhớ nhầm… Anh nhớ đóng cửa giúp em! – Uyên vuốt tóc sang mang tai và cúi mặt xuống gõ bàn phím máy tính. Quang gật gù ậm ừ và đóng lại cửa.

Khi cánh cửa khép lại Uyên mới thở hắt ra một cái. Tại sao lúc đó nàng lại hồi hộp thế chứ… Nhìn vào ánh mắt dâm dê của Quang khiến nàng vừa khó chịu vừa cảm thấy có chút buông thả. Tại sao mọi người lại gọi hắn là thần địt… tại sao vậy?

Trước đây Uyên chẳng quan tâm chút nào nhưng gần đây tại sao nàng lại để ý? Nhìn cơ thể đậm như vậy có lẽ sẽ rất khỏe, Uyên đỏ mặt… tim đập mạnh khi nghĩ đến ánh mắt của hắn hau háu nhìn vào cơ thể mình. Nếu nàng đồng ý có khi hắn nhảy vào “ăn tươi nuốt sống” luôn ấy chứ.

Uyên vuốt tóc ra đằng sau và ôm đầu mắt nàng mở to nhìn xuống tập tài liệu trước mặt… Cơ thể nàng đã quá khó chịu… tại sao anh Phi lại đi lâu thế chứ… tại sao anh ấy lại không cương được… Uyên cau mày lại… trong nàng rất đấu tranh vì những gì nàng vừa nghĩ đến… Tay giám đốc Quang là một người rất kín kẽ về những điều tiếng.

Chưa ai thấy hay bắt gặp hắn ta đi với cô gái nào nhưng rất nhiều tin đồn nói hắn ta đã ngủ với rất nhiều cô gái trong công ty, đỉnh điểm năm trước còn có hai cô gái đã có chồng phải đánh nhau vì hắn ta và tất nhiên hai cô gái đó đã bị đuổi việc. Tại sao lại như vậy chứ? Hắn ta thần thánh đến vậy sao? Uyên càng suy nghĩ thì càng tò mò. Tại sao họ lại mê hắn như vậy?

Uyên cắn môi, nàng lắc đầu vài cái rồi thở mạnh. Có khi nào… Bất chợt Uyên nghĩ đến suy nghĩ đêm hôm trước của mình, hay là ra ngoài kiếm lấy một người xứng với nàng để thỏa mãn bản thân? Một kẻ cũng có vợ, một kẻ biết giữ bí mật, nếu có điểm chung chẳng phải sẽ rất tốt sao… là hắn? Hắn ta có được không? Thật là điên rồ… Không được! Chắc chắn không! Uyên ôm mặt và nằm gục xuống bàn làm việc. Cơ thể nàng rệu rã vì ngứa ngáy khó chịu… nàng thực sự rất khao khát một lần được làm tình đúng nghĩa, nàng muốn dương vật thật của một người đàn ông đút vào âm đạo mình chứ không phải cái sextoy lạnh lẽo đó.

“Đời dìm tôi sống không bằng chết trong suốt mấy chục năm qua, có lẽ đó là quả báo của một kẻ ham sống sợ chết như tôi, thời cả đất nước đang gồng mình chiến tranh chống Mỹ Pháp thì tôi lại trốn chui trốn lủi ở những cánh ruộng đầu làng. Haizzz cái giá xứng đáng của tôi phải trả… khi đất nước được hòa bình thì ai cũng hắt hủi xua đuổi tôi… cả mấy chục năm qua tôi sống ở đáy xã hội như một con thiêu thân già cỗi chờ ngày chết của mình… thậm chí nhà nước còn không thèm chứa chấp một tên ăn mày già như tôi… Tôi tưởng mình cứ mãi là một kẻ cặn bã của xã hội cho đến lúc chết… Nhưng… ông trời không bao giờ tuyệt tình với một ai cả. Thời gian này tuy đã cuối đời nhưng tôi gặp rất nhiều may mắn, những may mắn ấy đã giúp tôi có nhà ở tạm, có cơm ngon để ăn, có một người đẹp chăm sóc tối ngày… khà khà… Thật hạnh phúc…” – Lão ăn mày ngồi trong căn phòng kho vắt một chân lên suy nghĩ.

“Đã thế… ui xồi… chẹp chẹp… lại còn được ấy ấy… khì khì… Tôi không hiểu sao cô Như lại chiều chuộng tôi như vậy nhưng tôi cảm thấy rất sướng… Cô Như không những xinh vú còn rất to… ôi đúng là gái trẻ… mùi thơm của da thịt thật khiến lão già như tôi chịu sao nổi! Khà khà!” – Lão ăn mày nằm ườn xuống giường cười tủm tỉm, chờ Như mang cơm đến.

“Nhưng… tôi vẫn chưa được thử cảm giác được địt phụ nữ là như thế nào, cái lần trong bệnh viện như khiến tôi chết đi sống lại vì nó sướng… nó sướng không thể tả nổi… tại sao cô Như lại làm điều đó??? Nếu đúng như lời mấy thằng hàng cá nói thì phụ nữ lâu ngày không địt nhau sẽ dâm lắm… hay do chồng cô Như đi công tác? Hầy dà… mặc kệ có chỗ ăn chỗ ngủ là sướng rồi”. – Lão ăn mày vắt tay lên trán suy nghĩ, quay đi quay lại… lão luôn phân vân nhiều điều, nhưng lão cảm giác được con bé Như có vẻ rất thích cái chim to tướng của lão, lão vẫn không hiểu tại sao… vì lão nghĩ đàn ông ai cũng có dương vật to giống lão… Nhưng lão vẫn không dám làm điều sằng bậy ở đây, lão sợ mình sẽ bị đuổi ra khỏi nhà, mất chỗ ăn chỗ ở, mất người chăm sóc…

– Ông ơi! Đồ ăn trưa tới nè hihi. – Như mở cửa và bê một khay thức ăn vào.
– Tôi cảm ơn cô… Khà khà… cô đối tốt với tôi quá… – Lão ăn mày phấn khởi khi nhìn thấy Như, lão đã đói lắm rồi, lão lê cái đít dịch vào trong một đoạn để Như ngồi xuống cạnh đó.
– Ngày nào ông cũng cảm ơn cháu vậy! Đây là việc cháu phải làm mà hihi. – Như nhảy tót lên giường đặt khay cơm giữa cô và lão ăn mày như thế nàng đã rất quen với việc này rồi. Như lúc này mặc một chiếc quần đùi ngắn, một chiếc áo phông cổ chữ V, tóc búi cao để lộ ra phần gãy trắng mịn lơ thơ vài cọng tóc, đôi má ửng đỏ vì trưa nắng, nhìn Như lúc nào cũng rất rạng rỡ và xinh xắn.
– Tay tôi như vậy bất tiện, làm phiên cô quá…
– Không sao đâu ạ, không phiền gì đâu ạ, nào ông há mồm ra cháu bón cho… A nào!!! – Như ngồi khoanh chân bê bát cơm lên lấy thìa bón cho lão. Lão ăn mày ngoan ngoãn há miệng ra nhai nhồm nhoàm. Như rất cẩn thận bón từng thìa một, mùi hương của Như phảng phất nhẹ nhàng lớn vờn quanh mũi lão cùng với mùi thơm thức ăn.

Lão ăn mày vừa ăn vừa nhìn xuống đôi chân trắng mịn dài ngoằng đang ngồi khoanh lại. Chiếc quần đùi bó sát lại mu bướm như đang mời gọi lão. Lão ăn mày liếc xuống và nghĩ đến đêm hôm ở bệnh viện, bên trong lớp vải đó là cái bướm mềm mại của con bé, nó đã khiến ông xuất tinh rất nhanh.

Nghĩ vậy dương vật lão bất ngờ to lên, lúc này lão đang mặc chiếc quần đùi cũ của ông Lưu mà Uyên đưa cho… nó đã hết độ co dãn, làu nhàu như cái rẻ rách khiến dương vật của lão nhô lên dễ dàng và chọc hướng về đũng quần thấy cả đầu chim lòi ra ngoài. Lão ăn mày ngại lắm nhưng hai tay lão đang bỏ bột cứng đơ, lão định gập chân lại ngồi chéo thì hơi vướng khay cơm và chân của Như.

Bỗng lão nghĩ đến những suy nghĩ lúc nãy, tim lão bắt đầu đập nhanh vì lão muốn thử xem suy luận của lão về Như có đúng không. Mặt lão tỏ ra sợ sệt ngại ngùng, lồng ngực thở mạnh lão sẽ cố tình để nó lòi ra ngoài xem phản ứng của Như thế nào. Lão run rẩy há mồm đón những thìa cơm mà Như đút cho.

Dù gì tuổi này cũng sắp chết, lão sẽ liều một lần, tầm này chẳng cần phải giữ ý tứ nữa, ai nghĩ gì mặc kệ lão xuống địa ngục cũng được lão chẳng quan tâm… vì con bé Như ngon quá… lão không thể cưỡng lại được cái mu bướm trước mắt lão. Lão ăn mày liếc xuống bướm Như và để cho chim lão thoải mái cửng lên và lòi hẳn ra ngoài vểnh cả cái ống quần, đầu khấc lòi ra như con chim ló đầu ra khỏi tổ. Mọi thứ đã xong lúc này lão phải tỏ ra tự nhiên hết sức có thể.

Lúc sau lão để ý thấy Như bắt đầu mất bình tĩnh, ông bắt gặp được ánh mắt của Như nhìn vào đó… Như liếc lên thấy ông lão đang nhìn xuống bướm mình khiến nàng lúng túng liếc mắt ra chỗ khác và tiếp tục bón cơm. Sau đó Như đổi dáng ngồi, nàng chụm hai đầu gối lại và ngồi xuống. Mấy lần trước nàng bị Uyên bắt gặp đi từ phòng lão ăn mày ra cũng chỉ vì nàng vô tình nhìn thấy con cu của lão, mặt đỏ ứng ngại ngùng chạy ra gặp Uyên lại càng lúng túng không biết giải thích thế nào với chị… Ngày nào chăm sóc lão cũng vậy, nàng tiếp xúc với con cu khủng của lão liên tục, lúc đi vệ sinh, lúc tắm… Lần nào mặt nàng cũng đỏ lên.

Ẩn sau con người lúc nào cũng vui vẻ là một cô bé giấu kín được ham muốn của mình. Như rất nhớ chồng… nàng cũng muốn được ôm chồng ngủ mỗi tối, muốn được nghe chồng kể chuyện, muốn được làm chuyện đó và nhớ cái cảm giác kỳ lạ khi chồng dở mấy thói bệnh hoạn đóng giả người khác… Nàng cũng muốn được làm tình như bao cô gái khác… con người mà ai mà chả có ham muốn chứ… chịu nhịn mãi sao được…

Bất chợt nàng nghĩ đến lúc ở bệnh viện, đó là lần nàng hơi mất kiềm chế và rất xấu hổ, sau này vẫn phải cư xử bình thường với ông lão… Nhưng nàng cũng khám phá ra nhiều thứ, nó sẽ là kinh nghiệm của nàng dành cho chồng sau này. Nàng sẽ không bao giờ là khúc gỗ nữa, nàng sẽ chủ động hơn với chồng, càng xa nhau Như càng cảm thấy mình phải làm điều gì đó cho chồng. Và thật tiện khi có ông lão ăn mày ở đây để Như khám phá cơ thể đàn ông… một cô gái 21 tuổi mới chớm bước vào con đường tình dục và muốn mình biết rõ hơn về cơ thể đàn ông để “phục vụ” chồng. Quả thực là một người vợ hết lòng vì gia đình.

Người ta nói lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, khi nghĩ đến cảnh giường chiếu trong lòng Như bắt đầu dậy sóng, cơn ham muốn của nàng lại dâng lên lúc giữa trưa. Vẫn còn khá nhiều điều nàng tò mò và muốn tự mình khám phá và học hỏi từ ông lão ăn mày. Nhưng có khi nào? Ham muốn thực sự của Như là cái của nợ trong quần lão ăn mày? Còn những việc khác chỉ là cái cớ.

– Cô Như… Tôi xin lỗi. – Bỗng lão ăn mày lên tiếng.
– Dạ! Sao ông lại xin lỗi ạ? – Như mỉm cười nhìn lão ăn mày với gương mặt ửng hồng trông. Đáng yêu. Có lẽ nàng đã đoán ra lão rất muốn nói gì.
– Tôi biết cô nhìn thấy rồi… Tôi… tôi thực sự không kiềm chế được “nó”. – Lão ăn mày cúi xuống nhìn đũng quần.
– À… ông buồn đi vệ sinh ạ? – Như ôm một bên má hồng nhìn xuống đầu khắc lão ăn mày và nói rất vô tư.
– Không… tại… tại tôi không kiềm chế được… “nó” tự to lên… – Lão không thấy Như có phản ứng gì nhiều bèn mạnh dạn hơn.

Như không nói gì nàng đặt bát cơm xuống khay, gương mặt có chút lúng túng.

– Cô Như… Tôi xin lỗi… Cô đối xử tốt với tôi mà tôi luôn có những hình ảnh không mấy lịch sự… Tôi xin lỗi. – Thấy Như không nói gì, lão ăn mày bắt đầu uốn ba tấc lưỡi.
– Dạ không sao đâu ạ! Mà ông cũng khỏe ghê nha, cháu thấy nhiều người cùng tuổi ông không có lên được đầu ý! – Như ôm miệng nói và tỏ ra tự nhiên một cách hết sức có thể vì nàng cảm thấy hơi lúng túng… Sau đó nàng nhìn xuống đầu khắc đang lòi ra khỏi quần của lão ăn mày. Dù gì đây cũng không phải lần đầu tiên nhìn thấy nên Như cũng không còn bỡ ngỡ nữa… nhưng vẫn rất ngại.
– Tôi… không biết. Tôi không biết gì cả… những người cùng tuổi? Tôi chỉ cảm thấy rạo rực… khi ngồi cùng các cô… tôi xin lỗi… tôi không thể kiềm chế nó… – Lão ăn mày nói với một chất giọng khàn khàn của một người già. Quả thực lão ta không có lấy một chút uy nghiêm nào của một người có tuổi. Nghĩ gì nói đấy… hơi ngu ngốc trong khoản trai gái nhưng bù lại được cái thật thà.
– Hmm… “Khiếp lại cứng lên, lúc nào gặp mình cũng cứng lên to tướng, ông lão dâm tặc… Tuổi này rồi… chứ như thanh niên mới lớn ấy…” – Như nghĩ thầm và liếc nhìn lão. Nàng tự hỏi mình phải làm sao lúc này đây… Nàng không biết lão ăn mày tuy tuổi đời già nhưng tuổi tình thì chưa hề có nên lão chẳng khác gì đứa trẻ con khi đứng trước những cám dỗ này.
– Nhưng… nhưng tôi ngứa lắm… tôi không biết sao mà nó ngứa lắm… – Lão ăn mày bắt đầu luyện thuyền, vừa nói vừa nhìn xuống đũng quần.
– Hả? – Như tròn mắt ngạc nhiên khi ông lão nói ra những câu như một đứa trẻ vậy. Nhưng ngẫm nghĩ kỹ thì lão không được ăn học, không biết dùng từ ngữ để diễn tả tình trạng của mình. Như nghĩ vậy nhưng nàng không để ý đến những lúc ông lão nói chuyện cũng rất khéo léo và có duyên. Phải chẳng lão ăn mày chỉ đang cố tình vì lão biết con bé Như nhẹ dạ cả tin lại có lòng trắc ẩn sâu sắc với mình, ở tuổi này lão thừa kinh nghiệm để có thể nắm thóp một con bé mới lớn.
– Tôi nhờ cô một chú… Tôi ngứa quá… – Lão ăn mày nói rồi nhìn xuống, con cụ lão cổng lên một cái làm chiếc quần đùi vống lên trước mặt Như lòi hẳn một nửa thân dương vật ra ngoài.
– Ông… ông ngứa ở đâu ạ… – Như đỏ ửng mặt nhìn xuống dương vật lão ăn mày. Nó to quá… tuy không phải lần đầu nhìn thấy nhưng lúc nào Như cũng hết hồn với kích thước của nó. Việc này càng ngày càng diễn ra thường xuyên hơn… nó khiến Như vừa thấy xấu hổ vừa khó chịu trong người. Những lúc đó Như luôn nghĩ đến Ninh để quên đi cái cảm giác khó tả lúc này.
– Tôi… tôi ngứa chim lắm… cô gái giúp tôi được không… hai tay tôi… làm ơn… – Mặt lão ăn mày nhãn nhỏ trông rất khổ sở, mông đít hay sang hai bên trông có vẻ như rất ngứa rồi…
– Ngứa… ngứa chim ấy ạ… – Như xấu hổ, nàng vẫn lưỡng lự không biết nên làm thế nào, nhìn hai cánh tay lão băng bỏ thấy cũng tội vì mình là người gây ra chuyện đó không thể không giúp ông ấy được. Như xấu hổ đặt khay cơm xuống đất và từ từ rướn người vén ống quần của ông lão sang một bên để lộ hẳn dương vật lão ra ngoài… Sau đó nàng đưa tay gãi vào thân dương vật sồn sột.
– Ông ngứa ở đây ạ? – Như gãi nhẹ, những móng tay ngắn trắng tinh sạch sẽ của nàng làm lão ăn mày rùng mình run run hai bắp đùi.
– Tôi không biết… tôi thấy vẫn ngứa lắm… – Nghe thấy ông lão nói vậy là Như liền hiểu. Nàng thở dài và bỏ tay ra khỏi chim ông lão… Như mím môi và nhíu lông mày nhìn xuống dương vật ông lão cửng lên cửng xuống, đầu khấc rỉ nước nhờn bóng loáng. Nàng thở mạnh dần, bộ ngực to nâng lên hạ xuống theo nhịp thở. Như chợt nghĩ đến mấy việc nàng cần khám phá cơ thể đàn ông. Nhân tiện lúc này tại sao lại không chứ…

Như đứng dậy với gương mặt lạnh lùng, nàng nhìn lão ăn mày rồi thở hắt ra và bưng khay cơm đi ra ngoài trước ánh mắt tiếc nuối của lão ăn mày. Như đi vào nhà, ngó nghiêng phòng khách thấy im lặng, nàng mang khay cơm xuống phòng bếp cất vào chậu rửa, sau đó rửa tay giặt khăn rồi nhẹ nhàng rón rén đi lên tầng. Cửa phòng ông Lưu đóng kín, còn chị Uyên thì đang nghỉ ngơi trong phòng ngủ, thấy vậy Như lại rón rén đi xuống.

– “Kẹt!!!” – Như bước vào phòng lão ăn mày cầm theo một chiếc khăn tay… Lão ăn mày phấn khởi khi nhìn thấy Như, ngay lập tức lão làm khuôn mặt ra vẻ khó chịu nhăn nhỏ. Như ngồi xuống vén ống quần sang một bên và dùng khăn lau sạch dương vật cho ông lão. Lão ăn mày ngượng chín mặt vì chim mình thuộc dạng bẩn nên mới bị lau như vậy. Mặc dù là buổi trưa nhưng căn phòng này mát hơn cả bật điều hòa nên hai người vẫn rất thoải mái mà không thấy nóng.
– Ông ngứa chỗ nào bảo cháu nha, cháu chỉ sợ ông bị sâu róm nên lau qua nước ấm… ông thấy đỡ chưa ạ. – Như biết thừa lão ăn mày muốn cái chuyện kia nhưng nàng vẫn cố gắng trên ông ấy một chút.
– Tôi… tôi thấy chưa khỏi… vẫn ngứa lắm… – Lão ăn mày nhăn mặt nhìn Như.
– Thế ông ngứa ở đây đúng không? – Như nói xong liền lấy tay chạm vào hòn cà nâng lên rồi vê vê vài cái sau đó dừng lại nhìn lão ăn mày với ánh mắt thăm dò.
– Không… không phải… – Lão ăn mày dựa vào thành giường kêu loảng xoảng vì đằng sau là mấy đồ dùng đã cũ. Như tiếp tục di ngón tay lên trên chạm vào thân dương vật rồi nhìn lão… lão ăn mày vẫn lắc đầu. Như lại tiếp tục đi lên chỉ vào đầu khấc… Nhưng lão vẫn lắc đầu.
– Ơ! Vậy ông ngứa ở đâu ạ? – Như nhíu mày lại.
– Tôi không biết… thấy nó ngứa lắm… Tê tê… – Lão ăn mày vừa nói vừa hay mộng. Như thở dài và quay ra ngoài chốt cửa.
– Ai mà biết chuyện này cháu và ông bị đuổi ra khỏi nhà đó! – Như nói xong thì bật điện trong phòng rồi ngồi xuống cạnh giường. Nàng mím môi nhìn xuống và từ từ nắm vào dương vật lão bắt đầu sóc nhẹ. Lão ăn mày sướng cứng người, hai chân lão gồng cứng đơ… mắt nhắm tịt từ từ trượt mình nằm xuống giường.
– Đây hả? – Như nhìn lão ăn mày hỏi, mắt nàng híp vào mím môi cười nhẹ.
– Đúng! Đúng rồi! Cô cứ làm như vậy tôi đỡ ngứa hẳn… – Lão ăn mày nhắm tịt mắt hưởng thụ.
– Hư nha! Ông đòi cái này là hư nha! Suốt ngày thôi… Cháu chỉ làm cho ông lần này nữa thôi đó! – Như phồng má trách lão ăn mày… Nhưng nàng vẫn đang thủ dâm cho lão. Như vừa sóc vừa nhìn chằm chằm vào dương vật lão… Bây giờ Như mới được nhìn rõ dương vật lão ăn mày lúc cứng cực đại… Nàng sửng sốt khi thấy kích thước của nó đã to lại còn có những đường gân nổi chạy xung quanh dương vật, bảo sao tối hôm đó nàng ngồi lên thôi mà đã cảm thấy rất sướng rồi.
– Tôi cảm ơn cô!! Ôi… Sướng quá! – Lão ăn mày ngửa đầu lên rên rỉ khi bàn tay mềm mại của Như vuốt nhẹ nhàng trên thân dương vật ông.
– Mà cháu hỏi thật nha! Sao lúc ở cạnh cháu, ông hay lớn lên thế?
– Tôi cũng không rõ, tôi không có ý mạo phạm nhưng tôi cũng không kiềm chế được… cô Như… có lẽ cô là người con gái dịu dàng và xinh đẹp nhất tôi từng tiếp xúc… vậy nên… – Lão ăn mày dẻo mỏ… Đúng là gừng càng già càng cay… Nghe xong Như có chút lúng túng nhẹ.
– Cháu làm thế này ông đỡ ngứa hơn chứ?
– Có có đỡ lắm…
– Thế còn thế này? – Như đưa tay sờ vào đầu khắc ướt nước nhờn của lão ăn mày và vuốt ve khiến lão ăn mày rùng mình.
– Có!! Thích lắm… ôi… sướng lắm… – Người lão ăn mày giật lên một cái.
– Thế còn kiểu này? – Như tinh nghịch, nàng vừa sóc vừa dùng thêm một tay để mân mê hai hòn dái của lão.
– Có!! Kiểu này cũng sướng! Ôi! Tê lắm… – Như mím môi lại nhìn phản ứng của ông lão, lúc này nàng mới ngợ ra hóa ra làm thế này đàn ông sẽ thích hơn nhiều.
– Thế còn thế này? – Nói xong Như tăng tốc sóc thật nhanh khiến lão ăn mày giật mình, nhưng vì vụng về nên lão ăn mày cảm thấy hơi đau.
– Hơi đau cô Như… cô Như… – Lão ăn mày rụt mông và nhăn mặt.
– Ôi cháu xin lỗi. Thế làm thế nào mới không đau ạ?
– Cô cứ từ từ là được… cô nắm chắc lại nếu muốn làm nhanh hơn… nhưng nắm vừa đủ chắc nếu chặt quá thành bóp chim rồi khà khà!!! – Lão ăn mày cười nói.
– Dạ… hihi… Như thế này ấy ạ? – Như mỉm cười và làm theo lời lão ăn mày. Bỗng không khí lúc này trở nên đỡ hồi hộp hơn lúc đầu.
– Đúng rồi! Cô cứ làm như vậy… đúng rồi… thoải mái lắm… – Lão ăn mày lại ngửa cổ lên trần nhà và nhắm mắt lại.

Như tiếp tục sóc cho ông lão với một tốc độ vừa phải, gương mặt nàng lúc này đỏ ửng, lồng ngực to thở mạnh. Nàng tò mò lấy ngón tay cái sờ mơn trớn những đường gân nổi trên chim ông lão như đang khám phá điều mới lạ vậy bởi vì chim của chồng nàng không có những đường gân dũng mãnh này. Sau đó Như nhìn lên trên đầu khấc đỏ to như quả trứng vịt, nó nhọn hoắt như đầu tên lửa.

Càng nhìn càng sóc cho lão ăn mày Như càng cảm thấy muốn làm chuyện đó… cơn hứng tình của nàng lớn dần, âm dương chạm vào nhau không thể không có cảm giác lạ. Điều kỳ lạ ở đây là tại sao Như lại luôn giữ được thái độ bình tĩnh như vậy… Trong khi cơ thể nàng đang rất khó chịu và ngứa ngáy.

Như nhìn vào dương vật ông lão và mường tượng đến nhỡ một lúc nào đó… chỉ là giả dụ thôi… nếu nó cắm vào âm đạo nàng sẽ thế nào… to thế kia chắc sẽ đau lắm… nhưng… những lúc làm tình với chồng cảm giác chim chồng nàng bé quá nên Như thấy rất thiếu… nếu như cái này lấp đầy được cảm xúc đó thì có phải trọn vẹn không.

Nghĩ đến đây Như vừa xấu hổ vừa rùng mình vì sợ và tò mò… Sự tò mò này có lẽ nàng sẽ không được phép thử như những sự tò mò khác vì nó là sai trái, là làm điều có lỗi với chồng… Nhưng cơn hưng phấn càng lúc càng lớn dần trong cơ thể thiếu thốn tình cảm của nàng… nếu quỷ không biết ma không hay thì ai sẽ biết… Càng nghĩ Như càng hồi hộp… Ở tuổi 21… cái tuổi nghịch ngợm khó có thể cưỡng lại được cám dỗ lớn này… nó thực sự hấp dẫn nàng hơn bất kể mọi thứ trên đời ở thời điểm này… Lúc này bất chợt trong đầu Như nghĩ đến việc sẽ vô tình để cho lão thử cắm vào một chút… có lẽ không sao đâu.

– Cô Như… Cô Như… – Đang đấu tranh tư tưởng thì Lão ăn mày gọi.
– Dạ! – Như lí nhí trả lời, nàng nói bé hơn lúc nãy rất nhiều nghe có vẻ khá yếu ớt.
– Cô… cô có thể ngồi lên tôi như hôm ở bệnh viện… được không. – Lão ăn mày không dám mở mắt ra đòi hỏi điều vô cùng khiếm nhã của mình, vì lão rất thận trọng, lão sợ Như tức giận sẽ đuổi lão ra khỏi nhà.
– Hmmm… không được… – Như thở dài và từ chối thẳng thừng, gương mặt đỏ lúng túng với đôi mắt mở to nhìn vào dương vật lão. Lão ăn mày nhãn mặt nhẹ hàm răng móm ra cười trừ vì ngại.
– Ông không thấy như vậy là không đúng sao? – Nàng nhìn thẳng vào mặt ông lão không ngờ lúc này ông lại có những đòi hỏi táo bạo đến vậy, có khi nào ông ta biết cơ thể nàng đang hưng phấn không.
– … – Lão ăn mày không nói gì… lão sợ hãi nhắm tịt mắt biết ngay sẽ bị con bé mắng mà… lão không dám đòi hỏi thêm vì thái độ của Như khá rõ ràng.
– Cháu làm điều này giúp ông, cũng đã quá đáng lắm rồi đó. – Đôi mắt Như vẫn đê mê nhìn dương vật lão, trông nàng vừa khẩn trương vừa lưỡng lự… Lời nói của nàng rất dứt khoát nhưng dường như nó chỉ là lớp khiên để che dấu sự hưng phấn của bản thân lúc này. Lão ăn mày ti hí nhìn phản ứng của Như… Lão cứ tưởng Như đang lườm lão với ánh mắt nghiêm khắc như Uyên nhưng ngược lại thấy lời nói và hành động của Như không đồng bộ với nhau chút nào.
– Tôi xin cô đấy… Chỉ một lần này nữa thôi… Dù gì… cô cũng… cũng làm một lần cho tôi rồi… hôm ở bệnh viện đó… nên… làm thêm lần nữa cũng có sao đâu… Tôi xin cô! Một lần nữa thôi… tôi chưa bao giờ động vào người phụ nữ… đêm hôm đó là lần đầu tiên, tôi rất sốc khi nó lại sướng như thế, và điều đó xảy ra quá nhanh… tôi chưa kịp cảm nhận gì cả… Tôi xin có một lần nữa thôi… để tôi chết cũng chết được mãn nguyện… Coi như tôi tham lam… Tôi là kẻ cặn bã… xin cô ban ơn cho tôi một lần nữa… Tôi xin cô… xin hãy giúp kẻ đáng thương này một lần nữa thôi… – Lão ăn mày nhắm tịt mắt lại cầu xin, lão ấp úng nói từng từ một… khi biết Như không cắt lời lão càng được đã nói hết mọi ham muốn của bản thân cho Như… Vì lão biết Như dễ động lòng nên lão đã nắm bắt được điểm yếu này của con bé.
– Hmm…

Như mím môi… sau đó nàng thở ra và cảm thấy ông ấy nói cũng có ý đúng… Lớp khiên cuối cùng của nàng cũng bị phá vỡ bởi lời lẽ đáng thương của ông lão.

– Nhưng… cháu đang mặc quần… – Như trả lời lão như một sự đồng ý… vừa nói tay nàng vừa vuốt chim ông lão, nàng dùng những ngón tay thon dài của mình sờ mân mê những đường gân nổi lên trên thân dương vật… Lão ăn mày nghe thấy vậy liền mở to mắt hưng phấn tột độ.
– Cô… Cô cởi ra được không. – Lão nhìn vào chiếc đùi trắng mịn của Như nuốt nước bọt.
– Hmm… nhỡ đâu có ai vào thì sao? Chị Uyên vẫn ở nhà đó… – Như lưỡng lự nhưng bên dưới nàng ngứa ngáy lắm rồi… Nước nhờn chảy ra rất nhiều.
– Buổi trưa… chắc mọi người đang nghĩ… không có ai đâu cô Như. – Lão ăn mày nứng lắm rồi, trông lão rất khẩn trương vội vã, có lẽ lão cũng chẳng để ý đến hai cánh tay đau của mình. Như dừng lại và bỏ tay ra khỏi chim lão ăn mày, nàng đứng dậy với gương mặt lúng túng lồng ngực thở gấp… nhìn chiều cao của Như thật đáng nể, vì nàng đang mặc quần đùi nên trồng cặp đùi của nàng rất dài, trông nó vừa trắng vừa thẳng. Như mím môi liếc nhìn lão ăn mày và lấy hai ngón tay để vào cạp quần định tụt xuống… Nhưng nghĩ thế nào lại thôi…
– Ông chờ cháu một chút… – Nói xong Như mở cửa đi ra ngoài, tầm năm phút sau cánh cửa lại mở ra… Như bước vào với một chiếc chân váy mặc ở dưới… nàng đã lên phòng mình thay vảy. Như sợ nếu nhỡ Uyên có gõ cửa thì nàng chỉ cần kéo váy xuống là được còn nếu là quần sẽ rất mất thời gian và điều đó khiến chị nàng càng thêm nghi ngờ.

Lúc lên phòng ngủ vì không suy nghĩ được gì và đang vội nên Như lột quần đùi và quần lót của mình ném lên giường rồi vợ tạm một chiếc váy đồng phục của trường đang treo trên móc mặc vào, trông Như chưa bao giờ vội vàng mất bình tĩnh như vậy, cơ thể nàng ngứa ngáy lắm rồi… cô gái xinh đẹp thay váy với hơi thở mạnh cùng gương mặt lúng túng khẩn trương… Chiếc váy đồng phục trường là một kiểu váy zip giống váy công sở của Uyên… Nó bó sát vào vòng ba của Như, nhìn hiện rõ lên những đường cong mỹ miều của tuổi 21 hừng hực nhựa sống tuổi xuân.

Lão ăn mày mở to mắt nhìn Như và nhìn xuống cặp đùi của con bé. Tay Như run run chốt lại cửa sau đó tắt đèn, nàng không nói gì quay lưng lại với lão ăn mày và từ từ vén váy lên bụng và lấy tay che đi mu bướm của mình… Lúc này nàng không mặc quần lót… bên trong nhà kho chỉ còn ánh sáng của những tia nắng hắt vào các khe cửa nhìn lờ mờ, nhưng lão ăn mày vẫn nhìn thấy khá rõ bộ mông to trắng mịn vừa tròn vừa cong của Như.

4 5 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
2 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Thương

Liên hệ telegram của tác giả để đọc full:
Telegram tác giả: tieuthuyetfafamimi