Lấy chồng lấy cả ba chồng (bản viết lại 2025) – Update Quyển 2 Chương 30
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Lấy chồng lấy cả ba chồng (bản viết lại 2025) – Update Quyển 2 Chương 30
Tác Giả: Cửu Long Di Quan
Danh Mục: Hiếp Dâm, Loạn Luân, Ông Già, Truyện Sex Ngoại Tình, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Thể Loại: bố chồng, bố chồng nàng dâu, con dâu, Loan.luan
Ngày Cập Nhật : 17/04/2025
Quyển 2. Chương 17: Nửa Thân Trần Của Ngọc Anh
Cánh cửa phòng khép chặt, ánh sáng từ chiếc đèn trần tỏa xuống, phủ lên căn phòng một lớp vàng nhạt, ấm áp nhưng đầy căng thẳng. Ngọc Anh đứng đó, trước giường, trái tim đập thình thịch, gò má đỏ rực như hoa đào nở. Bộ váy liền áo màu trắng đã được cởi bỏ, để lộ cơ thể nàng chỉ còn chiếc áo lót ren đen và quần lót đồng màu, ôm sát lấy những đường cong hoàn mỹ. Làn da nàng trắng mịn như ngọc, lấp lánh dưới ánh đèn, từng giọt mồ hôi nhỏ li ti lăn dài từ trán xuống cổ, chảy vào khe ngực sâu hút, như một lời mời gọi đầy cám dỗ mà nàng không hề cố ý.
Ông Lương nằm trên giường, đôi mắt mở to, ánh nhìn tham lam lướt qua từng tấc da thịt của nàng. Hơi thở ông nặng nhọc, khuôn mặt đỏ bừng vì kích động, và thứ cự vật giữa hai chân ông, dù đã được giải phóng khỏi lớp quần, vẫn dựng đứng như một ngọn tháp bất khuất, thách thức mọi giới hạn. Ông nuốt nước bọt, cổ họng khô khốc, đôi tay siết chặt mép giường như cố kìm nén cơn sóng dục vọng đang trào dâng.
Ngọc Anh cắn chặt môi dưới, ánh mắt lấp lánh ngượng ngùng xen lẫn một tia quyết tâm. Nàng biết rõ mình đang đứng ở ranh giới nguy hiểm, nơi lý trí và bản năng giao tranh khốc liệt. Nhưng lời ông Lương vừa nói – sự chân thành xen lẫn nỗi đau khi nhắc đến sự giày vò của nàng mỗi lần giúp ông – đã chạm vào trái tim nàng. Nàng không muốn ông đau đớn, nhưng sâu trong lòng, nàng cũng không thể phủ nhận rằng cơ thể mình đang phản ứng mãnh liệt trước tình cảnh này. Mỗi lần chạm vào thứ cự vật ấy, mỗi lần ánh mắt ông lướt qua cơ thể nàng, nàng đều cảm thấy một luồng nhiệt lan tỏa, khiến toàn thân nàng run rẩy vì một cảm giác vừa tội lỗi vừa kích thích.
“Ba…” Nàng thì thầm, giọng nhỏ như hơi thở, ánh mắt lấp lánh cúi thấp, không dám nhìn thẳng vào ông. “Con… con sẽ làm nhanh, để ba đỡ khổ… Nhưng ba phải hứa, không được nói với Thành…” Lời nói ấy như một lời tự nhắc nhở, như một bức tường cuối cùng nàng dựng lên để bảo vệ chính mình.
“Ngọc Anh, ba thề, ba sẽ không nói. Ba không ngu mà tự hại mình…” Ông Lương đáp, giọng khàn đặc, ánh mắt lấp lánh vừa biết ơn vừa hưng phấn. Ông ngồi dậy, cơ thể khẽ run vì kích động, đôi tay run rẩy như muốn chạm vào nàng, nhưng ông kìm lại, chỉ nhìn nàng với ánh mắt cháy bỏng.
Ngọc Anh hít một hơi thật sâu, cố trấn tĩnh. Nàng quay lưng lại, đôi tay trắng nõn như ngọc chậm rãi đưa ra sau, chạm vào dây áo lót. Động tác của nàng chậm rãi, từng ngón tay khẽ run, như thể mỗi cử động đều phải vượt qua một ngọn núi vô hình. Khi nàng tháo móc áo, chiếc áo lót ren đen tuột xuống, để lộ tấm lưng trần mịn màng, không một vết tỳ. Dưới ánh đèn, làn da nàng lấp lánh như được phủ một lớp ngọc trai, từng đường cong uốn lượn mềm mại, từ bờ vai thon xuống eo nhỏ, rồi đến cặp mông căng tròn chỉ được che hờ bởi chiếc quần lót mỏng manh.
Ông Lương ngừng thở, đôi mắt mở to, ánh nhìn như bị hút chặt vào cơ thể nàng. Hơi thở ông trở nên dồn dập, khuôn mặt đỏ bừng, và thứ cự vật giữa hai chân ông khẽ giật, như thể nó cũng đang phản ứng trước vẻ đẹp cấm kỵ ấy. Ông nuốt nước bọt, cổ họng phát ra một âm thanh khàn khàn, như thể mọi lý trí đã bị thiêu rụi bởi ngọn lửa dục vọng.
Ngọc Anh quay lại, một tay che ngực, tay kia nắm chặt chiếc áo lót vừa cởi, ánh mắt lấp lánh ngượng ngùng. Nàng không dám nhìn thẳng vào ông, chỉ cúi đầu, gò má đỏ rực, mồ hôi lấp lánh trên trán. “Ba… như thế này… đủ chưa?” Nàng thì thầm, giọng run run, như thể đang cầu xin một lối thoát.
Ông Lương lắc đầu, ánh mắt lấp lánh một tia khao khát không thể che giấu. “Ngọc Anh… con… con đẹp quá… Ba… ba cần thêm chút nữa… để… để nhanh hơn…” Giọng ông ngắt quãng, vừa van xin vừa kích động, như một người đang chết đuối nắm lấy chiếc phao cuối cùng.
Ngọc Anh cắn chặt môi, ánh mắt lấp lánh xen lẫn giằng xé. Nàng biết ông muốn gì, và sâu trong lòng, nàng cũng cảm nhận được một phần của mình đang bị cuốn vào cơn lốc cấm kỵ này. Nàng nhớ lại những đêm đọc tiểu thuyết loạn luân trên điện thoại, những câu chuyện kích thích mà nàng tự nhủ chỉ là tưởng tượng. Nhưng giờ đây, thực tại còn mãnh liệt hơn bất kỳ trang sách nào. Cơ thể nàng nóng ran, hơi thở dồn dập, và nơi kín đáo nhất của nàng, dù nàng không muốn thừa nhận, đã bắt đầu ướt át.
Với một quyết tâm đầy mâu thuẫn, nàng buông tay, để chiếc áo lót rơi xuống sàn. Bộ ngực trần của nàng lộ ra, hai bầu ngực căng tròn, trắng ngần, đầu nhũ hồng hào khẽ run dưới ánh đèn. Đường cong hoàn mỹ ấy như một tác phẩm nghệ thuật, vừa thanh tao vừa gợi dục, khiến ông Lương gần như ngừng thở. Ông mở to mắt, ánh nhìn tham lam lướt qua từng chi tiết, từ khe ngực sâu hút đến vòng eo thon thả, rồi dừng lại ở chiếc quần lót mỏng manh, nơi ẩn giấu bí mật cuối cùng của nàng.
Ngọc Anh đứng đó, nửa thân trần, cơ thể lấp lánh mồ hôi, ánh mắt cúi thấp, gò má đỏ rực. Nàng cảm thấy như cả thế giới đang nhìn mình, dù chỉ có ông Lương trong căn phòng này. Mỗi hơi thở của nàng đều nặng nề, mỗi nhịp tim đều như một tiếng trống thúc giục. Nàng biết mình đã đi quá xa, nhưng nàng không thể dừng lại – không phải vì ông, mà vì chính nàng, vì một phần sâu kín trong tâm hồn nàng đang khao khát được giải phóng.
“Ba… con… con làm tiếp đây…” Nàng thì thầm, giọng nhỏ đến mức gần như không nghe thấy. Nàng bước đến gần giường, ngồi xuống mép giường, đôi tay run run vươn ra, chạm vào thứ cự vật đang dựng đứng của ông. Khi đầu ngón tay nàng chạm vào nó, một luồng nhiệt lan tỏa, khiến nàng run rẩy. Nó nóng bỏng, cứng rắn, to lớn hơn bất kỳ thứ gì nàng từng tưởng tượng. Nàng bắt đầu cử động tay, chậm rãi, từng nhịp đều cẩn thận, như thể đang chơi một bản nhạc cấm kỵ.
Ông Lương rên khẽ, khuôn mặt giãn ra vì khoái cảm, nhưng ánh mắt ông vẫn không rời khỏi cơ thể nàng. Bộ ngực nàng phập phồng theo nhịp tay, từng giọt mồ hôi lăn dài từ cổ xuống ngực, lấp lánh như những viên ngọc. Đường cong cơ thể nàng uốn lượn mềm mại, từ bờ vai thon đến cặp mông căng tròn, tất cả như một lời mời gọi mà ông không thể cưỡng lại. “Ngọc Anh… con… con đẹp quá…” Ông thì thầm, giọng khàn đặc, ánh mắt lấp lánh dục vọng.
Ngọc Anh không đáp, chỉ tiếp tục cử động tay, mỗi nhịp đều nhanh hơn một chút, như thể nàng muốn kết thúc mọi chuyện thật nhanh. Nhưng cơ thể nàng lại phản bội nàng – hơi thở nàng dồn dập, gò má đỏ rực, và nơi kín đáo nhất của nàng, dù nàng cố kìm nén, đã ướt át đến mức nàng cảm nhận được sự nóng ran giữa hai chân. Nàng cắn chặt môi, ánh mắt lấp lánh, cố gắng tập trung vào việc giúp ông, nhưng cảm giác kích thích ấy – sự cấm kỵ, sự nguy hiểm – khiến nàng như bị cuốn vào một cơn lốc không thể thoát ra.
Đột nhiên, ông Lương vươn tay, chạm vào cánh tay nàng. Bàn tay thô ráp của ông cọ vào làn da mịn màng, khiến nàng giật mình, ánh mắt lấp lánh hoảng loạn. “Ba… đừng…” Nàng thì thầm, giọng run run, nhưng ông không rút tay lại. Ông nhìn nàng, ánh mắt lấp lánh cầu khẩn. “Ngọc Anh… chỉ một chút thôi… ba… ba muốn cảm nhận con…”
Lời nói ấy như một nhát dao, đâm thẳng vào lý trí của nàng. Nàng muốn từ chối, muốn đứng dậy và bỏ chạy, nhưng cơ thể nàng lại không nghe lời. Nàng ngừng tay, ánh mắt lấp lánh giằng xé, và trong một khoảnh khắc điên rồ, nàng để mặc bàn tay ông lướt lên cánh tay nàng, rồi dừng lại ngay dưới bầu ngực. Nàng run rẩy, hơi thở dồn dập, ánh mắt cúi thấp, không dám nhìn ông.
“Ngọc Anh… con… con thật tuyệt…” Ông thì thầm, giọng khàn đặc, bàn tay chậm rãi di chuyển, chạm vào đường cong mềm mại của nàng. Ngọc Anh nhắm mắt, ánh mắt lấp lánh mồ hôi, trái tim đập thình thịch như muốn vỡ ra. Nàng biết mình đã đi quá xa, nhưng trong khoảnh khắc này, nàng không thể dừng lại.
STK Donate Tác giả đã được xác nhận
các bạn có thể ủng hộ tác giả qua STK này nhé
techcom 19033113895019 trphuqui
Tác giả không update thêm chuyện này ạ!
Em là tác giả Cửu Long Di Quan đây
Em dịch được hơn 300 chương rồi
Dịch xong đoạn cha con về quê rồi. Hấp dẫn lắm, ông ba chồng phang con dâu trước mộ mẹ chồng cơ. Xong ổng dắt đi gặp ai cũng giới thiệu là vợ ổng. Con dâu cũng nghe lời gọi ổng là chồng trước mặt mọi người luôn.
Tại truyện gốc cũng tầm 350 chương mà chưa full, em dịch đc 300 chương rồi. Hên là tác giả viết xong chuyến về quê.
Hiện tại truyện gốc tiếng Trung là tới khúc thằng con trai với ba cùng chịch vợ threesome luôn. mà tới đó dừng mấy năm rồi, gây tiếc nuối lớn cho bao nhiu khán giả Trung Quốc vì bộ này là siêu phẩm.
Mọi chi tiết mn liên hệ em qua telegam: Cuulongdiquan123
Ánh mắt cha đỏ rực, ánh mắt nàng lấp lánh😖😖😖
Ko biết bao nhiều câu này
Vãi nồi. Một đoạn lại ánh mắt nàng lấp lánh. Lấp lánh dữ vậy. 🧐🧐
Mobg bác đều tay. Chia sẻ nên xamvn xem đông ae hưởng ứng ko