Lấy chồng lấy cả ba chồng (bản viết lại 2025) – Update Quyển 2 Chương 30
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Lấy chồng lấy cả ba chồng (bản viết lại 2025) – Update Quyển 2 Chương 30
Tác Giả: Cửu Long Di Quan
Danh Mục: Hiếp Dâm, Loạn Luân, Ông Già, Truyện Sex Ngoại Tình, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Thể Loại: bố chồng, bố chồng nàng dâu, con dâu, Loan.luan
Ngày Cập Nhật : 17/04/2025
Quyển 2. Chương 20: Phép Khích Tướng
Sáng Chủ nhật, ánh nắng len lỏi qua rèm cửa, phủ lên căn phòng ngủ của Ngọc Anh và Thành một thứ ánh sáng dịu dàng. Trên chiếc giường rộng, Ngọc Anh nằm nghiêng, cơ thể cô mềm mại trong bộ đồ ngủ mỏng manh, tôn lên những đường cong gợi cảm. Chiếc áo ngủ màu hồng không tay ôm sát lấy bầu ngực đầy đặn, để lộ đôi vai trần mịn màng và cánh tay thon dài như ngó sen. Đôi chân dài trắng muốt của cô khẽ duỗi ra, mỗi cử động nhẹ nhàng đều như một lời mời gọi đầy mê hoặc. Thành ngồi bên cạnh, ánh mắt anh không rời khỏi cô, vừa ngưỡng mộ vẻ đẹp của vợ, vừa mang chút tinh nghịch khi tiếp tục cuộc trò chuyện đầy ý tứ.
“Mình ơi, sao tự nhiên nhắc tới ba anh là em đòi dậy liền vậy? Chuyện gì đây hả?” Thành cười, giọng trêu đùa.
Ngọc Anh khẽ nghiêng đầu, mái tóc đen óng ánh rơi xuống vai, ánh mắt cô lấp lánh như mặt hồ dưới nắng: “Thì tình cảm sâu đậm chứ gì nữa!” Cô bật cười, tiếng cười trong veo như chuông bạc, đôi môi hồng mọng cong lên đầy quyến rũ.
Thành nhướng mày, giả vờ không tin: “Haha, thiệt hả? Vậy em với ba anh mà thân thiết hơn đi, anh cũng đâu có ý kiến!”
Ngọc Anh liếc anh, ánh mắt vừa ngượng ngùng vừa thách thức: “Anh tưởng em không dám hả? Coi chừng lúc đó anh hối hận nha!” Cô nghiêng người, chiếc áo ngủ khẽ trượt, để lộ một phần khe ngực sâu hút, khiến Thành không khỏi nuốt nước bọt.
“Ai tin nổi em chứ!” Thành cười lớn, giọng đắc ý. “Em mà dám làm gì với ba anh, anh sẵn sàng đứng ngoài cổ vũ luôn, haha!”
Ngọc Anh cắn môi, đôi mắt long lanh ánh lên chút giận dỗi: “Đây là anh nói đó nha! Đừng tưởng em chỉ biết nói suông. Em nghiêm túc đó!” Cô ngồi thẳng dậy, cơ thể cô như một bức tượng sống động, từng đường cong hoàn mỹ hiện lên dưới ánh sáng mờ ảo.
“Ờ, được! Hôm nay em mà dám gần gũi ba anh, anh cam đoan không làm phiền hai người đâu!” Thành tiếp tục cười, ánh mắt anh ánh lên sự kích thích xen lẫn chút ghen tuông khó tả.
Ngọc Anh hừ nhẹ, mái tóc khẽ tung bay khi cô quay mặt đi: “Tốt thôi, anh nói rồi đó!” Giọng cô cương quyết, như thể đang chấp nhận một lời thách thức.
Thành nhìn vợ, trong lòng anh dâng lên một cảm giác kỳ lạ. Anh biết mình đang khích tướng cô, muốn thử xem Ngọc Anh sẽ đi xa đến đâu. Ý nghĩ về việc cô và ông Lương, ba anh, có thể gần gũi khiến anh vừa hứng thú vừa bất an. Anh tiếp tục đẩy thêm một bước: “Anh nói đó! Nhưng mà em dám làm thiệt không? Anh cá là em không dám đâu, haha!”
Ngọc Anh quay lại, đôi mắt cô rực sáng, như thể ngọn lửa vừa được châm lên: “Anh đừng thách em! Hôm nay nếu anh dẫn bé Bông đi chơi cả ngày, em sẽ ở nhà với ba, cho anh thấy em dám hay không!” Cô đứng dậy, chiếc áo ngủ khẽ ôm lấy cơ thể, làm nổi bật vòng eo nhỏ nhắn và cặp mông tròn trịa. Từng bước chân cô bước về phía phòng tắm, uyển chuyển như một vũ điệu, khiến Thành không thể rời mắt.
Thành cười lớn, nhưng trong lòng anh, một luồng cảm xúc phức tạp trỗi dậy: “Haha, em nói thiệt hả? Anh mà dẫn bé Bông đi, chắc em ở nhà đóng cửa ngủ cả ngày, rồi lúc anh về em bảo là đã ‘thân thiết’ với ba rồi, đúng không?”
Ngọc Anh dừng lại, quay đầu nhìn anh, ánh mắt cô sắc lạnh nhưng đầy ý tứ: “Anh muốn sao thì em chiều vậy. Muốn em chứng minh kiểu gì?” Cô nghiêng người, để lộ một phần cơ thể qua khe áo, khiến Thành cảm nhận rõ ràng hơi nóng đang dâng lên trong người.
Thành nuốt khan, cố giữ giọng đùa cợt: “Dễ thôi. Em để điện thoại quay lén một đoạn video, cho anh thấy em với ba ôm nhau là anh tin. Nhưng mà anh cá là em chẳng dám đâu. Thôi, nhận thua đi, mình ơi!” Anh cười, nhưng trong lòng anh, sự kích thích đã vượt qua cả nỗi lo lắng.
Ngọc Anh không đáp ngay. Cô bước vào phòng tắm, dòng nước mát lạnh chảy xuống cơ thể cô, vuốt ve từng đường cong, từ bầu ngực căng tròn đến vùng bụng phẳng lì, rồi lướt qua vùng âm đạo mịn màng. Cô đứng đó, để nước cuốn đi những suy nghĩ hỗn loạn. Cô biết Thành đang cố tình khích tướng, muốn thỏa mãn cái sở thích kỳ lạ của anh. Nhưng điều khiến cô bối rối hơn là chính bản thân cô cũng không còn kháng cự ý tưởng ấy.
Trong lòng Ngọc Anh, hình ảnh dương vật cương cứng của ông Lương hiện lên rõ nét. Cô nhớ cái cách nó căng phồng trong tay cô, từng mạch máu nổi lên dưới làn da, nóng bỏng và mạnh mẽ. Cô nhớ ánh mắt ông, vừa ngượng ngùng vừa khao khát, khi cô cởi hết quần áo, đứng trần truồng trước ông, để lộ bầu ngực đầy đặn, núm vú hồng hào, và vùng âm đạo ướt át. Cảm giác kích thích xen lẫn xấu hổ ấy khiến cô không thể quên. Cô biết ông Lương mê mẩn cô, từ cách ông nhìn cô, đến chiếc vòng cổ kim cương trị giá sáu mươi triệu ông tặng cô. Ông sẵn sàng làm mọi thứ vì cô, và điều đó khiến cô vừa tự hào vừa khao khát.
Cô bước ra khỏi phòng tắm, cơ thể cô vẫn còn lấp lánh những giọt nước, chiếc khăn tắm ôm lấy cô như một lớp áo mỏng manh, làm nổi bật từng đường cong. Thành nhìn cô, ánh mắt anh bừng sáng: “Mình ơi, em không dậy thiệt hả? Hay là em đổi ý rồi?”
Ngọc Anh liếc anh, đôi môi cong lên đầy thách thức: “Ai đổi ý? Anh mới đổi ý đó! Em dậy đây!” Cô bước đến tủ quần áo, cố tình để khăn tắm trượt nhẹ, để lộ một phần cơ thể trước khi mặc lại bộ đồ ngủ hồng phấn.
Thành cười lớn, nhưng trong lòng anh, sự hứng thú đã lấn át tất cả: “Tốt, anh nói rồi, anh không hối hận đâu! Em cứ làm đi, anh chờ xem em ‘thân thiết’ với ba thế nào!”
Ngọc Anh quay lại, ánh mắt cô rực sáng: “Anh yên tâm, lần này em sẽ cho anh thấy thế nào là thỏa mãn!” Cô bước ra khỏi phòng, để lại Thành với nụ cười nửa đắc ý, nửa lo lắng.
Trong phòng khách, ông Lương đã dọn sẵn bữa sáng trên bàn ăn. Ông ngồi trên sofa, ánh mắt lơ đãng nhìn tivi, nhưng tâm trí ông rõ ràng đang ở đâu đó. Khi Thành bước ra, ông vội đứng dậy: “Thành, con dậy rồi hả? Ăn sáng đi, để ba hâm lại cho nóng.”
Thành cười, giọng nhẹ nhàng: “Dạ, khỏi hâm ba. Ba ăn chưa?”
“Chưa, ba đợi con với Ngọc Anh dậy ăn chung.” Ông Lương cười hiền, nhưng ánh mắt ông thoáng chút lo lắng, như thể đang chờ điều gì.
Thành ngồi xuống bàn, vừa ăn vừa nói: “Ba, hôm nay con dẫn bé Bông đi chơi cả ngày. Ngọc Anh ở nhà, ba coi chừng cô ấy giùm con nha.”
Ông Lương ngẩn người, rồi gật đầu, ánh mắt ông sáng lên: “Ờ, con yên tâm. Ba sẽ lo cho Ngọc Anh.” Giọng ông run nhẹ, như thể vừa nhận được một món quà bất ngờ.
Lúc này, Ngọc Anh bước ra, vẫn trong bộ đồ ngủ hồng phấn. Chiếc áo mỏng manh ôm lấy cơ thể cô, để lộ đôi chân dài trắng muốt và cánh tay thon thả. Cô dẫn bé Bông, giọng dịu dàng: “Thành, anh ăn đi. Em cho bé Bông ăn đây.”
Thành nhìn cô, ánh mắt anh thoáng ngạc nhiên: “Mình ơi, em mặc đồ ngủ ra ngoài luôn hả?”
Ngọc Anh bật cười, tiếng cười như chuông bạc: “Thì bình thường em vẫn mặc thế này ở nhà mà. Hôm nay nghỉ, em thoải mái chút. Anh lo gì!” Cô nghiêng đầu, mái tóc khẽ rơi xuống, để lộ chiếc cổ trắng ngần, khiến Thành không khỏi nuốt khan.
Ông Lương, từ trong bếp, nhìn thấy Ngọc Anh trong bộ đồ ngủ, ánh mắt ông thoáng ngượng ngùng nhưng không thể rời mắt. Ông vội quay đi, tiếp tục hâm thức ăn, nhưng bàn tay ông run nhẹ, như thể đang kìm nén điều gì.
Ngọc Anh quay sang ông Lương, giọng ngọt ngào: “Ba, ba hâm xong chưa? Lấy ra đi, hai cha con mình ăn chung cho vui.” Cô nhấn mạnh từ “hai cha con”, ánh mắt cô lấp lánh, như đang cố ý trêu đùa.
Thành nghe vậy, lòng anh như bị ai bóp chặt. Anh đứng dậy, ôm bé Bông: “Thôi, ba dẫn con đi ăn hủ tiếu ngoài tiệm. Hai người ở nhà từ từ ăn nha!” Giọng anh thoáng chút giận dỗi, nhưng ánh mắt anh lại ánh lên sự kích thích.
Ngọc Anh mỉm cười, giọng cô dịu dàng: “Ừ, hai cha con tui ăn từ từ. Bông, con đi chơi với ba, ngoan nha!”
Thành ôm bé Bông bước ra cửa, quay lại nhắn một tin cho Ngọc Anh: “Đừng quên quay video cho anh nha!”
Ngọc Anh đáp ngay: “Anh vừa giận hả?”
“Không có!” Thành trả lời, nhưng cả hai đều biết anh đang cố che giấu.
STK Donate Tác giả đã được xác nhận
các bạn có thể ủng hộ tác giả qua STK này nhé
techcom 19033113895019 trphuqui
Tác giả không update thêm chuyện này ạ!
Em là tác giả Cửu Long Di Quan đây
Em dịch được hơn 300 chương rồi
Dịch xong đoạn cha con về quê rồi. Hấp dẫn lắm, ông ba chồng phang con dâu trước mộ mẹ chồng cơ. Xong ổng dắt đi gặp ai cũng giới thiệu là vợ ổng. Con dâu cũng nghe lời gọi ổng là chồng trước mặt mọi người luôn.
Tại truyện gốc cũng tầm 350 chương mà chưa full, em dịch đc 300 chương rồi. Hên là tác giả viết xong chuyến về quê.
Hiện tại truyện gốc tiếng Trung là tới khúc thằng con trai với ba cùng chịch vợ threesome luôn. mà tới đó dừng mấy năm rồi, gây tiếc nuối lớn cho bao nhiu khán giả Trung Quốc vì bộ này là siêu phẩm.
Mọi chi tiết mn liên hệ em qua telegam: Cuulongdiquan123
Ánh mắt cha đỏ rực, ánh mắt nàng lấp lánh😖😖😖
Ko biết bao nhiều câu này
Vãi nồi. Một đoạn lại ánh mắt nàng lấp lánh. Lấp lánh dữ vậy. 🧐🧐
Mobg bác đều tay. Chia sẻ nên xamvn xem đông ae hưởng ứng ko