Loạn Luân Thời Chiến – Update Chương 15
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Loạn Luân Thời Chiến – Update Chương 15
Tác Giả: riulin
Danh Mục: Biến Thái, Bú Cu, Loạn Luân, Máy Bay, Truyện Sex Ngoại Tình, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Ngày Cập Nhật : 13/04/2025
CHAP 10: ĐẠI HỌC
[QUÁ KHỨ]
Thời gian lại cứ thế trôi đi, chiến tranh cũng trải qua những giai đoạn thăng trầm căng thẳng, nhưng làng quê tôi đã bớt đi tiếng bom đì đùng. Thi thoảng lắm mới có tiếng máy bay và tiếng còi báo động. Tuy vậy, tinh thần của cả dân tộc hướng đến 1 ngày giải phóng vẫn dâng lên rất cao, nhất là sau khi người cha già dân tộc qua đời lại càng thêm bùng nổ. Lão phó chủ nhiệm hợp tác xã sau khi có đơn tố cáo phanh phui chuyện quấy rối đàn bà phụ nữ bị kỷ luật nặng, không dám ngẩng mặt nhìn ai nữa.
Lúc này 2 em tôi đã cứng cáp hơn, chúng không còn ở lại khu sơ tán nữa mà về nhà sống với tôi và mẹ sau những giờ đi học. Ngoài việc cùng mẹ lo việc ở hợp tác xã, tôi dạy chúng học và cũng đang ôn thi đại học. Bố tôi hi sinh, vô hình chung lại giúp tôi không phải vào quân ngũ, nên tôi tập trung ôn thi. Hi vọng tri thức sẽ đem lại cho gia đình tôi 1 cuộc sống mới, không phải chịu cảnh nghèo đói nữa.
Thằng thứ nhà tôi giờ trạc tuổi tôi hồi trở thành người lớn, và tôi chợt nhận ra rằng việc trở thành 1 người lớn thực sự làm tôi có sự cách biệt thế nào với những đứa cùng tuổi về suy nghĩ. Đêm nào đến, tôi cũng lùa 2 thằng xuống hầm ngủ với lý do an toàn, cho dù lâu lắm rồi không thấy có bom rơi, như cách bố đã lùa chúng tôi xuống để bố mẹ có không gian riêng tư với nhau. Tôi kiên nhẫn đợi chúng nó ngủ say, thò hẳn xuống kiểm tra cẩn thận rồi mới trở lên nhà với mẹ, lòng rạo rực.
Nhà chỉ có một gian, hai cái giường tre kê hai góc, mẹ ngủ giường trong, tôi giường ngoài, cứ vặn mình là nó kêu cọt kẹt. Tôi tắt đèn dầu, trải chiếu giữa nhà, mẹ lặng lẽ xuống chiếu nằm ôm tôi. Hai mẹ con âu yếm nhau trong bóng tối, cẩn thận từng tiếng động. Mẹ tính toán rất kỹ những ngày an toàn, hôm nào không được, nhất định mẹ không cho tôi đưa buồi vào lồn mẹ, dù chỉ 1 cái, mẹ chỉ giúp tôi thủ dâm cho ra. Hồi đó quan hệ tình dục còn đơn sơ lắm. Chỉ đơn giản là đưa 2 bộ phận sinh dục vào nhau tương tác. Đàn ông thì nghịch thêm vú đàn bà… và hết, thậm chí đến hôn cũng không.
Mẹ con tôi có 1 quy luật ngầm, là nếu nằm ôm ấp mà mẹ khép chân thì hôm đó không được cho vào, còn nếu mẹ dạng chân thì tôi tôi biết hôm đấy mẹ sẽ cho tôi địt. Mẹ lúc này gần 40 tuổi, vẫn có khả năng có thai, tôi lại ở độ tuổi sung sức, nên luật bất thành văn là nếu tôi nằm trên và là người địt, thì tôi sẽ phải xuất ra ngoài. Hôm nào thấy đủ an toàn, mẹ sẽ chủ động địt và tôi được xuất vào trong. Mẹ vẫn luôn thích được xuất vào trong, cảm giác dòng tinh nóng ẩm phụt vào trong cơ thể.
Nhưng có lần, mẹ mất kinh. Mặt tái mét, mẹ bảo “Mẹ trễ mấy tuần rồi con ạ…” Tôi hoảng loạn, lòng rối như tơ vò. Không dám nghĩ xa hơn đến chuyện tiếp theo. Tôi bảo các em mẹ mệt, tôi đưa mẹ đi cắt thuốc, rồi đèo mẹ đi sang mấy xã xa, lên cả thị trấn, tìm mấy ông lang già mua mấy vị thuốc đắng ngắt – lá ngải, rễ cây gì đó. Về nhà, mẹ sắc thuốc, mùi hăng nồng bốc lên, uống xong mẹ nằm vật ra giường, ôm bụng kêu đau. Tôi ôm mẹ, nước mắt lăn dài, vừa thương mẹ vừa tự trách mình. Vài ngày sau, mẹ ra máu, thở phào “Chắc xong rồi con ạ…” Từ đó, mẹ càng cẩn thận hơn, không để tôi xuất vào trong thêm 1 lần nào nữa.
Rồi tôi đỗ đại học, mẹ mừng lắm, gói ít khoai luộc, mẹ con tôi ra ga tàu lên Hà Nội nhập học. Năm đó đầu thập niên 70, Hà Nội chẳng có nhà nghỉ nhan nhản như bây giờ, tôi với mẹ cũng chẳng có nhiều tiền để thuê trọ, vạ vật cả ngày xong xuôi đăng ký học và cả đăng ký cả ký túc xá, tôi cũng được ưu tiên nhờ là con liệt sĩ. 2 mẹ con thử đi tàu điện qua hồ Hoàn Kiếm, ăn một bát phở, chao ôi, sao mà ngon thế, 2 mẹ con chỉ đủ tiền ăn 1 bát, mẹ nhường tôi phần hơn, tôi nhường lại nhưng nhất quyết mẹ ép tôi ăn cho bằng được.
Rồi tôi với mẹ lang thang đi tìm chỗ nghỉ, để sớm mai mẹ về quê cho kịp tàu. Mẹ con tôi cứ đi mãi đi mãi, sánh bước bên nhau lưu luyến chẳng muốn rời. Mãi tới lúc chúng tôi nhận ra mình đang ở bãi sông Hồng, tôi với mẹ lại đi sâu vào trong bãi. Chẳng có 1 bóng người. Gió sông thổi mát rượi, mặt nước lấp lánh ánh trăng mờ, xung quanh cỏ lau mọc cao kín mít, mấy ngày nay trời nắng nên cát khô ráo, không lầy lội. Tôi tìm được một bãi trống nhỏ giữa đám cỏ lau, chỉ vừa đủ một người nằm, nếu hai người thì phải chồng lên nhau.
Tôi lấy từ ba lô ra 1 cái áo cũ trải xuống nền cát, kéo mẹ ngồi cạnh, lòng vừa hồi hộp vừa rạo rực. “Mẹ ơi, con sắp xa mẹ rồi…” tôi thì thầm, lòng buồn rượi, ôm mẹ từ phía sau, tay luồn vào áo, sờ lên vú mẹ. Mẹ tựa đầu vào tôi mắt long lanh nói “Con liệu mà chăm chỉ học hành, thiếu thốn gì thì biên thư về cho mẹ.” Tôi trả lời “Con sẽ đi làm thêm, nếu dư con gửi về cho mẹ. Còn thiếu… thì con chỉ thiếu mẹ thôi.”
Tôi không kiềm được, kéo mẹ nằm xuống cát, nhưng mẹ khẽ đẩy tôi: “Nằm xuống đi con, để mẹ…” Tôi nằm ngửa trên bãi trống nhỏ, tự hiểu việc gì sẽ đến. Mẹ ngồi lên người tôi, tay mẹ vuốt ve buồi tôi, làm nó cứng ngắc ngay tức thì. Mẹ cúi xuống, lần đầu tiên hôn lên môi tôi, môi mẹ mềm mại, ấm nóng, hơi thở mẹ phả vào mặt tôi. Tôi giật mình: “Mẹ… sao lại hôn?” Mẹ cười khẽ: “Mẹ xem chiếu phim ở hợp tác xã, thấy người ta hôn nhau, mẹ muốn thử với con…” Tôi sướng run, ôm mẹ, hôn lại mẹ, 2 mẹ con vụng về với nụ hôn đầu, cảm giác lạ lùng mà cháy bỏng, răng đụng vào răng, nhưng vị ngọt ngào làm tôi điên lên.
Mẹ mơn trớn tôi, tay vuốt từ ngực xuống bụng, rồi sờ buồi tôi, tôi rên khe khẽ, tay sờ vú mẹ, bóp mạnh, cảm giác mềm mại làm tôi rạo rực. Mẹ cởi quần, ngồi hẳn lên, để buồi tôi chui vào lồn mẹ, rồi mẹ lắc hông chậm rãi “Bạch… bạch… bạch…” Gió sông thổi qua, cỏ lau xào xạc, tóc mẹ bay lòa xòa dưới ánh trăng bàng bạc, mùi mồ hôi mẹ hòa với mùi cát khô và hương cỏ lau làm tôi mê mẩn. Tôi ngồi dậy, ôm mẹ, hôn lên môi mẹ lần nữa, tay luồn vào áo bóp vú mẹ, rồi xuống eo, ghì chặt mẹ vào người tôi. Mẹ thở gấp: “Sướng lồn quá con ơi…” rồi tăng tốc, hông mẹ đập mạnh xuống háng tôi, “Bạch… bạch… bạch…” tiếng thịt va thịt hòa với tiếng gió sông, vang vọng trong không gian chật hẹp giữa đám cỏ lau.
Tôi sướng đến tê người, tay sờ khắp người mẹ, từ vú xuống mông, vuốt ve từng thớ thịt ấm nóng, rồi lại lên vai mẹ, kéo mẹ sát vào tôi. Mẹ hôn tôi, lưỡi mẹ quấn lấy lưỡi tôi, tôi đáp lại mãnh liệt, cảm giác môi mẹ mềm mại làm tôi muốn tan chảy, dù có lẽ còn có sự vụng về. Tôi nhấp ngược lên, phối hợp với mẹ, mỗi cú nhấp là một lần tôi sướng run, mẹ thì thầm: “Nhanh nữa đi con… sướng lắm… ôi lồn tôi sướng quá…”
Tôi hôn lên cổ mẹ, lên vai mẹ, rồi lại môi mẹ, tay bóp vú mẹ, vuốt eo mẹ, cảm giác mẹ trơn nhẫy, ấm áp làm tôi điên dại. Mẹ rên khe khẽ, ôm chặt tôi, tôi nhấp nhanh hơn, “Bạch… bạch… bạch” cát dưới lưng tôi lún xuống, cỏ lau khẽ đung đưa. Mẹ cứng người bóp mạnh lấy buồi tôi, run bần bật, những vẫn cố gắng lắc eo để buồi tôi đụng sâu trong lồn mẹ. Mẹ rung người đón nhận dòng tinh trùng nóng hổi bắn thẳng vào tử cung, cho đến khi buồi tôi hết giật mẹ mới nằm vật xuống bên cạnh tôi, thở dốc: “Trời ơi, bao lâu nữa tôi mới được sướng như thế này nữa đây” Tôi ôm mẹ, từng thớ cơ cái khớp vẫn còn răng rắc sau cơn sướng, hôn lên trán mẹ, nằm nghe tiếng sóng sông vỗ, lòng vừa sướng vừa trống rỗng.
Hôm sau mẹ về quê, không quên nói với tôi hôm qua có thể an toàn, nếu không thì mẹ vẫn còn thuốc. Tôi vào ký túc xá, sống xa mẹ, quyết chí học tập để còn nuôi mẹ, nuôi em. Ngày nghỉ, tôi xin đi bưng phở ở mấy quán ăn, ngửi cái mùi nước phở ngào ngạt mỗi ngày, thèm nhỏ dãi nhưng quyết để dành từng đồng để trang trải cuộc sống trên này, để mẹ còn nuôi 2 em, dư giả đồng nào tôi gửi về cho mẹ.
Thấm thoát được hơn 1 năm tôi sống xa mẹ ngoài Hà Nội, vài ba tháng tôi mới bắt tàu về được 1 ngày, cũng chẳng có thời gian riêng bên mẹ, chỉ là về đưa thêm cho mẹ ít tiền đặng hỗ trợ thêm cho mẹ và 2 em chút thịt chút cá ngoài tem phiếu. 2 đứa em tôi lúc này cũng lớn, đỡ đần được mẹ nhiều, thi thoảng lắm chúng mới ngủ dưới hầm, không không thì ngủ trên giường cũ của mấy anh em tôi. Mấy hôm tôi về chúng quấn quít đòi ngủ cùng kể đủ thử chuyện và hỏi đủ thử chuyện trên Hà Nội nên cũng ko có lúc nào 2 mẹ con được riêng tư.
Cuối năm đó Mỹ tổ chức chiến tranh phá hoại lần 2, tàn phá Miền Bắc, chúng tôi ở Hà Nội được yêu cầu di tản, tôi về quê với mẹ và các em khi chiến sự đang trở nên ác liệt nhất, Mỹ ném bom Hà Nội. Mẹ yêu cầu 2 em tôi quay lại khu sơ tán để mẹ an tâm tham gia sản xuất hỗ trợ chiến đấu, tôi ở nhà phụ mẹ. 12 ngày đêm Hà Nội chịu mưa bom là 12 đêm, dưới căn hầm nhỏ, những tiếng “Bạch… bạch… bạch…” của hai hạ bộ đụng nhau hòa cùng tiếp nhóp nhép của nước nhờn và tiếng thở hồng hộc của 2 mẹ con lại vang lên.