MẸ CON CHUNG TRỌ – Mẹ Và Con Trai

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: MẸ CON CHUNG TRỌ – Mẹ Và Con Trai

Tác Giả:

Thể Loại: , ,

Ngày Cập Nhật : 31/05/2025

Chương 2: Thuê Trọ

Sáng sớm hôm sau, khi những tia nắng đầu tiên vừa đủ gay gắt để xuyên qua lớp mây mỏng, rải vàng lên con đường đất quen thuộc của làng tôi, mẹ và tôi đã sẵn sàng cho chuyến đi định mệnh. Mẹ tôi, Diễm Hằng, đứng trước gương, chỉnh lại chiếc áo cánh mỏng manh màu be, chất liệu mềm mại ôm sát lấy đường cong tuyệt mỹ của cơ thể. Tôi đứng tựa cửa, lặng lẽ quan sát. Chiếc áo, dường như được sinh ra để tôn vinh vẻ đẹp của mẹ, khoe trọn cặp ngực đầy đặn, căng tròn, nhấp nhô đầy sức sống. Mỗi cử động nhỏ của mẹ đều khiến chúng dường như muốn thoát ly khỏi lớp vải mỏng, mời gọi và quyến rũ đến lạ. Chiếc váy hoa nhẹ nhàng, bay bổng theo từng bước chân, để lộ đôi chân thon dài, trắng mịn màng không tì vết – một sự khác biệt rõ rệt so với những đôi chân rám nắng, chai sạn của những người phụ nữ thôn quê.

Tôi không thể rời mắt khỏi mẹ. Vẻ đẹp của mẹ, dù đã quá quen thuộc, vẫn luôn khiến tôi phải thổn thức. Trong những bộ quần áo giản dị nhất, mẹ vẫn toát lên một vẻ đẹp khó cưỡng, một sự sang trọng tự nhiên mà không ai trong làng có thể sánh bằng. Tôi biết, vẻ đẹp này sẽ là thỏi nam châm thu hút mọi ánh nhìn, và tôi đã chuẩn bị tinh thần cho điều đó, dù trong lòng vẫn xen lẫn một cảm giác khó tả, giữa tự hào và lo lắng.

Chúng tôi ra bến xe, nơi chiếc xe khách cũ kỹ đang đợi sẵn. Vừa đặt chân xuống bến, một làn sóng ồn ào, xô bồ của thành phố lập tức ập vào. Và rồi, như một lẽ tự nhiên, mọi ánh mắt đổ dồn về phía mẹ tôi. Những người đàn ông đứng tựa vào xe máy, những ông xe ôm đang tán gẫu, tất cả đều ngừng lại, ánh mắt dán chặt vào bóng hình mẹ.

“Em ơi, đi đâu mà xinh đẹp thế này? Để anh chở cho, rẻ thôi mà!” Một ông xe ôm, chừng ngoài bốn mươi, với bộ râu quai nón lởm chởm, cất giọng trêu ghẹo, nụ cười phô ra hàm răng ố vàng.

Một ông khác, trẻ hơn, thầm thì vào tai đồng bọn, nhưng giọng đủ lớn để tôi và mẹ nghe rõ mồn một: “Nhìn cặp vú kia mà thèm nhỏ dãi. Tao mà là thằng ku kia, đêm nào cũng úp mặt vào đấy thì sướng phải biết!” Lời lẽ thô tục, bẩn thỉu ấy khiến máu nóng trong người tôi dâng lên. Tôi nắm chặt tay, muốn lao vào đấm lão một trận. Nhưng rồi, tôi lại thấy mẹ tôi.

Mặt mẹ đỏ bừng, một phần vì giận dữ, một phần vì xấu hổ. Tuy nhiên, mẹ tôi không phải là người dễ bị bắt nạt. Mẹ ngẩng cao đầu, ánh mắt sắc như dao cau nhìn thẳng vào mấy gã đàn ông đó, giọng điệu đanh đá, không chút khoan nhượng: “Các ông bớt nói bậy đi, lo mà làm ăn tử tế! Đừng có cái kiểu nói năng vô văn hóa như vậy!”

Mẹ tôi không nói lớn, nhưng giọng nói của mẹ có một sức nặng lạ thường, khiến mấy gã xe ôm im bặt, không dám hó hé thêm lời nào. Tôi đứng cạnh, chứng kiến cảnh tượng ấy, cảm giác trong lòng vô cùng phức tạp. Một bên, tôi tức giận đến run người vì những lời lẽ báng bổ nhắm vào mẹ. Nhưng một bên khác, sâu thẳm trong tiềm thức, tôi lại cảm thấy một sự thích thú khó tả. Thích thú khi thấy mẹ tôi, người phụ nữ của tôi, được chú ý đến mức đó. Con “cu” trong quần tôi, vốn đã hơi nhúc nhích từ khi mẹ tôi thay quần áo, giờ đây lại càng cương cứng hơn. Nó căng phồng lên, chật ních trong chiếc quần vải, khiến tôi cảm thấy vô cùng khó chịu. Mẹ tôi vô tình liếc xuống, ánh mắt chạm phải nơi đó của tôi, và mặt tôi lập tức đỏ bừng, nóng ran. Tôi lúng túng, muốn giấu đi sự bối rối của mình, nhưng dường như đã quá muộn. Tôi biết, mẹ đã nhìn thấy, và tôi không biết mẹ sẽ nghĩ gì về điều đó.

Sau một hồi chen chúc giữa dòng người và những lời mời chào, chúng tôi quyết định tự đi tìm phòng trọ thay vì đi xe ôm. Nắng Sài Gòn gay gắt, trải xuống đầu, khiến mồ hôi chúng tôi vã ra như tắm. Đường phố đông đúc, ồn ào, tiếng còi xe inh ỏi, tiếng người rao hàng, tiếng nhạc xập xình từ các cửa hàng, tất cả tạo nên một bản giao hưởng hỗn độn của đô thị. Khác hẳn với sự yên bình, tĩnh lặng của làng quê. Chúng tôi đi bộ, hỏi thăm khắp nơi, từ con hẻm nhỏ đến con đường lớn, tấm bản đồ trên tay mẹ đã nhàu nát vì mồ hôi và sự gấp mở liên tục.

Cuối cùng, sau khi đi bộ mỏi nhừ, đôi chân rã rời, chúng tôi cũng tìm thấy một căn nhà trọ nằm sâu trong một con hẻm nhỏ. Căn nhà cũ kỹ, tường đã bạc màu, rêu phong bám đầy. Một tấm biển “Cho thuê trọ” đã hoen gỉ, chữ viết nham nhở, dường như đã trải qua không biết bao nhiêu mùa mưa nắng. Dù vậy, đối với chúng tôi lúc đó, nó giống như một ốc đảo giữa sa mạc khô cằn.

Chúng tôi gõ cửa, và một lão già xuất hiện. Lão ta trạc ngoài sáu mươi, dáng người gầy gò, lưng hơi còng. Đôi mắt lão lé xệch, nhìn mẹ tôi từ đầu đến chân, ánh mắt dán chặt vào cặp ngực căng mọng đang nhấp nhô theo từng nhịp thở của mẹ. Một nụ cười nhếch mép, đầy vẻ ranh mãnh và thèm khát, hiện trên khuôn mặt đầy nếp nhăn của lão.

“Nhà trọ này rẻ lắm, hai triệu một tháng, nhưng phải ưng ý tui mới cho thuê,” lão nói, giọng khàn khàn, ánh mắt vẫn không rời khỏi mẹ tôi. Có một sự trơ trẽn, một sự trắng trợn trong ánh mắt của lão, khiến tôi cảm thấy khó chịu đến phát ghét. Lão không thèm nhìn tôi lấy một cái, chỉ chăm chăm nhìn mẹ tôi như thể mẹ là một món hàng, một vật sở hữu mà lão muốn chiếm đoạt.

Mẹ tôi định mở lời, có lẽ là để mặc cả, hoặc để thể hiện sự không hài lòng với thái độ của lão. Nhưng tôi nhanh miệng hơn, cảm thấy cần phải can thiệp để bảo vệ mẹ khỏi cái nhìn dơ bẩn của lão già này. “Dạ, để con thương lượng với bác ạ.” Tôi nói, cố gắng giữ giọng điệu lịch sự nhất có thể, dù trong lòng đang sôi sục.

Lão già liếc nhìn tôi một cái, nhưng ánh mắt nhanh chóng quay lại về phía mẹ tôi. “Ừ, nhìn chị xinh thế này, tui giảm còn một triệu tám trăm nghìn.” Lão cười phá lên, tiếng cười khô khốc, ghê tởm. Mẹ tôi chỉ im lặng, mặt hơi cúi xuống, dường như đã quen với những ánh mắt như thế này, hoặc cũng có thể là mẹ đang cố gắng kìm nén sự khó chịu của mình.

Tôi nhìn lão già, trong lòng không khỏi khinh bỉ. Rõ ràng, lão ta bị vẻ đẹp của mẹ tôi mê hoặc, và sẵn sàng giảm giá chỉ vì điều đó. Nhờ vẻ đẹp của mẹ, mà cụ thể là cặp ngực đầy đặn, căng tròn của mẹ, chúng tôi có được căn trọ với giá rẻ hơn. Một sự đánh đổi kỳ lạ. Tôi biết lão già đó thèm muốn mẹ tôi đến phát cuồng, và điều đó lại khiến tôi có một cảm giác kỳ lạ, phức tạp đến mức tôi không thể gọi tên.

Một mặt, tôi tức giận đến tột độ khi lão dám nhìn mẹ tôi với ánh mắt thèm khát, dơ bẩn như vậy. Cảm giác muốn bảo vệ mẹ, muốn che chở mẹ khỏi những ánh nhìn thô tục, những lời nói tục tĩu ấy dâng trào trong lòng. Tôi muốn xông vào đấm lão ta một trận, dạy cho lão một bài học về sự tôn trọng.

Nhưng mặt khác, lại có một chút gì đó rất nhỏ, rất sâu thẳm trong tôi, một cảm giác sở hữu, thậm chí là tự hào. Mẹ tôi, người phụ nữ của tôi, dù đã ở tuổi này, vẫn đẹp đến mức khiến những người đàn ông khác phải khao khát, phải thèm muốn. Điều đó khiến tôi cảm thấy mình thật đặc biệt, vì tôi là con của người phụ nữ ấy, người mà ai cũng phải ngoái nhìn. Cảm giác ấy, tôi biết, thật sai trái, thật bệnh hoạn, nhưng tôi không thể nào ngăn cản được nó len lỏi vào tâm trí mình. Nó giống như một con dao hai lưỡi, vừa cắt xé tôi trong sự dằn vặt, vừa mang lại cho tôi một niềm vui tội lỗi.

Chúng tôi bước vào căn phòng trọ. Căn phòng khá nhỏ, chỉ khoảng mười lăm mét vuông, đủ kê một chiếc giường đơn và một cái bàn nhỏ. Đồ đạc cũ kỹ, bám đầy bụi bặm, và mùi ẩm mốc xộc thẳng vào mũi. Tường bong tróc, trần nhà ố vàng, và một vài con thạch sùng chạy loăng quăng trên tường.

“Ôi trời, sao mà bẩn thế này!” Mẹ tôi than thở, nhíu mày. Mẹ vốn là người sạch sẽ, gọn gàng, nhìn căn phòng như vậy chắc hẳn mẹ cảm thấy rất khó chịu.

“Thôi mẹ ạ, được cái giá rẻ là may rồi. Mình chịu khó dọn dẹp chút là được mà.” Tôi trấn an mẹ, dù trong lòng cũng thấy hơi chán nản. Nhưng rồi, tôi tự nhủ, đây là khởi đầu mới, mình phải lạc quan.

Mẹ tôi gật đầu, rồi nhanh chóng cởi chiếc túi xách, đặt xuống sàn. Mẹ bắt tay vào dọn dẹp sơ qua, dùng khăn giấy lau chùi những chỗ bám bụi nhiều nhất. Sau đó, mẹ nói: “Để mẹ đi mua thêm ít đồ dùng cần thiết, với lại mua ít đồ ăn về nấu. Con ở đây dọn dẹp tiếp nhé.”

Mẹ bước ra khỏi phòng, và tôi thấy lão chủ trọ vẫn đứng lấp ló ngoài cửa, ánh mắt hau háu nhìn theo bóng lưng mẹ tôi cho đến khi mẹ khuất hẳn. Tôi thấy rõ sự thèm khát trong ánh mắt lão, và một lần nữa, cảm giác khó chịu lại xen lẫn với sự thích thú kỳ lạ ấy. Nó giống như một sự xác nhận, một lời khẳng định về vẻ đẹp của mẹ, và cũng là về sự sở hữu của tôi đối với vẻ đẹp đó.

Khi mẹ đi khuất, tôi bắt đầu kiểm tra căn phòng kỹ hơn. Tôi đi vào nhà tắm, nơi có cánh cửa gỗ mục nát, ọp ẹp, không thể đóng kín hoàn toàn. Ánh sáng từ bên ngoài lọt vào qua những khe hở, và tôi chợt để ý thấy một lỗ thủng khá lớn trên cánh cửa, ngay tầm nhìn của mình nếu tôi đứng ở vị trí giường ngủ. Lỗ thủng không quá rõ ràng nếu nhìn thoáng qua, nhưng nếu để ý kỹ, nó đủ lớn để tôi có thể nhìn xuyên qua.

Một ý nghĩ bất chợt, táo bạo và đầy tội lỗi, lóe lên trong đầu tôi. “Có phải trời giúp mình không?” Tôi tự nhủ thầm, một nụ cười nhếch mép, đầy vẻ mưu mô và khao khát, hiện trên môi. Cơ hội để tôi được ngắm nhìn mẹ, để những suy nghĩ thầm kín của tôi, những hình ảnh tưởng tượng mà tôi vẫn thường giấu kín trong đầu, có thể được thỏa mãn, dường như đang đến gần hơn bao giờ hết.

Tôi đứng trước cánh cửa nhà tắm, trái tim đập thình thịch. Tôi biết, điều này là sai trái, là một sự vi phạm nghiêm trọng đến quyền riêng tư của mẹ. Nhưng cái khao khát được nhìn ngắm mẹ, được thỏa mãn sự tò mò của tuổi mới lớn, nó lớn hơn bất cứ sự dằn vặt nào. Tôi cố gắng biện minh cho bản thân, rằng đây chỉ là sự tò mò, là một phần của quá trình trưởng thành. Nhưng sâu thẳm trong lòng, tôi biết, đó là một khao khát đen tối, một mong muốn mà tôi không dám thừa nhận với bất cứ ai, kể cả bản thân mình.

Tôi hình dung ra cảnh mẹ tắm rửa, những đường cong mềm mại, làn da trắng ngần dưới làn nước mát. Hình ảnh đó khiến cơ thể tôi nóng bừng. Tôi nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, cố gắng trấn tĩnh bản thân

3.9 14 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
11 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Khánh

Lh ở đâu mới dc chứ

Cửu Long Di Quan

Chào anh em, tôi đây. zalo tôi đã bị khoá. anh em vui lòng không nhắn zalo nữa.
Liên hệ tôi qua telegram: Cuulongdiquan123 nhé (do tele bị chặn ở VN nên anh em cài app 1.1.1.1 fake ip nước ngoài sẽ vào bình thường)

tenten

trước có bộ mẹ con phòng trọ 11 chap á, không biết full ở đâu nhỉ ?

ron

trước có bộ me con phòng trọ 11 chap á không biết full ở đâu nhỉ ??

Tú mở

Thằng lol này toàn viết hay dịch chuyện nữa vời

Cửu Long Di Quan

muốn full thì liên hệ, ko thì chờ đi, ko có kiểu hưởng free đâu người anh em